Tận Thế Tới Rồi, Đừng Mơ Bắt Nạt Được Ta
Chương 30:
Thổ Tinh Hỏa Tinh Tại Nhất Khởi
18/05/2024
Lỗ Đại Nghiệp là nòng cốt kỹ thuật, không thể đắc tội, Thẩm Tâm chỉ là một người phụ trách tài chính nhưng lại nắm giữ đến 20% cổ phần.
Chỉ cần lấy được cổ phần của Thẩm Tâm vào tay mình, mục tiêu nhỏ chạm đến nửa tỷ của anh ta mới có hy vọng.
"Chuyện tốt quá, Đại Nghiệp, không phải anh vẫn muốn mua xe địa hình đời mới nhất sao?"
"Lần gọi vốn này, anh bỏ ra một ít cổ phần, mua luôn đi, tôi sẽ ghi vào sổ sách của công ty cho anh."
Thẩm Tâm nói nhẹ nhàng nhưng Lý Minh nghe xong giật mình.
Thái độ hiện tại của Thẩm Tâm rõ ràng là không định rút cổ phần.
Cũng phải, sắp phát tài rồi, người bình thường nào lại muốn từ bỏ vào thời điểm này chứ.
Lý Minh đảo mắt: "Thẩm Tâm, năm nay cô 26 rồi, không còn trẻ nữa nên sinh con rồi."
"Phụ nữ ấy mà, cuối cùng cũng phải lấy chồng dạy con, sinh con đẻ cái."
"Chuyện đánh giang sơn này, cứ giao cho đàn ông chúng tôi..."
"Không ngờ Lý Minh anh còn có suy nghĩ chu đáo như vậy, thế sao chị dâu vẫn còn đi làm bên ngoài? Anh cũng nên để chị dâu về nhà hưởng phúc đi." Thẩm Tâm cười khẩy.
"Nếu anh không có thời gian ở bên chị dâu, có thể chia cổ phần cho tôi và Đại Nghiệp."
"Ừm..."
Thẩm Tâm này bị sao vậy, ngày thường ba câu không rời chữ tiết kiệm, sao hôm nay lại ăn nói lưu loát thế.
Lý Minh hít một hơi thật sâu, suy nghĩ xem làm thế nào để Thẩm Tâm chủ động giao nộp cổ phần.
"Nhưng mà anh nói đúng, hai năm nay tôi thực sự mệt mỏi, tóc sắp rụng hết rồi."
Thẩm Tâm vuốt mái tóc đen dài của mình, mở mắt bắt đầu nói nhảm.
"Không có gì quan trọng hơn mạng sống, 20% cổ phần trong tay tôi, bán đi cũng được."
Lý Minh nghe cô nói vậy, mắt sáng rực lên.
Nhưng Lỗ Đại Nghiệp lại sốt ruột: "Ôi chao, Thẩm Tâm, cô cố gắng thêm một chút nữa, ngày tháng tốt đẹp sắp đến rồi..."
"Đúng vậy, ngày tháng tốt đẹp không còn bao lâu nữa, Đại Nghiệp, tôi cũng khuyên anh nên bán một ít cổ phần, hưởng thụ cuộc sống cho tốt."
"Đừng để đến lúc người không còn mà tiền vẫn còn."
Thẩm Tâm bắt chéo chân, ra vẻ suy tư: "20% cổ phần, tám triệu, không biết có ai mua không..."
Đây không phải là con số hợp lý, nhưng trong lòng Lý Minh lại nở hoa.
Theo kế hoạch ban đầu, số cổ phần này nhiều nhất chỉ đáng giá hai ba triệu.
Nhưng bây giờ đột nhiên có một bên đầu tư ngu ngốc đổ thêm tiền vào, không lấy thì phí quá!
Tám triệu cơ mà Lý Minh cũng vui mừng.
Mặc dù giá cao hơn dự kiến của anh ta một chút nhưng so với nửa tỷ thì không đáng là bao.
Chỉ cần lấy được cổ phần của Thẩm Tâm vào tay mình, mục tiêu nhỏ chạm đến nửa tỷ của anh ta mới có hy vọng.
"Chuyện tốt quá, Đại Nghiệp, không phải anh vẫn muốn mua xe địa hình đời mới nhất sao?"
"Lần gọi vốn này, anh bỏ ra một ít cổ phần, mua luôn đi, tôi sẽ ghi vào sổ sách của công ty cho anh."
Thẩm Tâm nói nhẹ nhàng nhưng Lý Minh nghe xong giật mình.
Thái độ hiện tại của Thẩm Tâm rõ ràng là không định rút cổ phần.
Cũng phải, sắp phát tài rồi, người bình thường nào lại muốn từ bỏ vào thời điểm này chứ.
Lý Minh đảo mắt: "Thẩm Tâm, năm nay cô 26 rồi, không còn trẻ nữa nên sinh con rồi."
"Phụ nữ ấy mà, cuối cùng cũng phải lấy chồng dạy con, sinh con đẻ cái."
"Chuyện đánh giang sơn này, cứ giao cho đàn ông chúng tôi..."
"Không ngờ Lý Minh anh còn có suy nghĩ chu đáo như vậy, thế sao chị dâu vẫn còn đi làm bên ngoài? Anh cũng nên để chị dâu về nhà hưởng phúc đi." Thẩm Tâm cười khẩy.
"Nếu anh không có thời gian ở bên chị dâu, có thể chia cổ phần cho tôi và Đại Nghiệp."
"Ừm..."
Thẩm Tâm này bị sao vậy, ngày thường ba câu không rời chữ tiết kiệm, sao hôm nay lại ăn nói lưu loát thế.
Lý Minh hít một hơi thật sâu, suy nghĩ xem làm thế nào để Thẩm Tâm chủ động giao nộp cổ phần.
"Nhưng mà anh nói đúng, hai năm nay tôi thực sự mệt mỏi, tóc sắp rụng hết rồi."
Thẩm Tâm vuốt mái tóc đen dài của mình, mở mắt bắt đầu nói nhảm.
"Không có gì quan trọng hơn mạng sống, 20% cổ phần trong tay tôi, bán đi cũng được."
Lý Minh nghe cô nói vậy, mắt sáng rực lên.
Nhưng Lỗ Đại Nghiệp lại sốt ruột: "Ôi chao, Thẩm Tâm, cô cố gắng thêm một chút nữa, ngày tháng tốt đẹp sắp đến rồi..."
"Đúng vậy, ngày tháng tốt đẹp không còn bao lâu nữa, Đại Nghiệp, tôi cũng khuyên anh nên bán một ít cổ phần, hưởng thụ cuộc sống cho tốt."
"Đừng để đến lúc người không còn mà tiền vẫn còn."
Thẩm Tâm bắt chéo chân, ra vẻ suy tư: "20% cổ phần, tám triệu, không biết có ai mua không..."
Đây không phải là con số hợp lý, nhưng trong lòng Lý Minh lại nở hoa.
Theo kế hoạch ban đầu, số cổ phần này nhiều nhất chỉ đáng giá hai ba triệu.
Nhưng bây giờ đột nhiên có một bên đầu tư ngu ngốc đổ thêm tiền vào, không lấy thì phí quá!
Tám triệu cơ mà Lý Minh cũng vui mừng.
Mặc dù giá cao hơn dự kiến của anh ta một chút nhưng so với nửa tỷ thì không đáng là bao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.