Chương 35: Nửa Thật Nửa Giả
Canh Tòng Tâm
24/04/2024
"Mở cửa!"
Lưu ý nội dung trong dấu ngoặc, Bạch Vụ coi đó như là trêu chọc, có Ngũ Cửu, luôn không đến mức không có cách nào thoát thân.
Từ suy luận lúc trước, Bạch Vụ cũng hiểu được một chút, sau khi thời đại Tòa Tháp đến, Lợi Á đã bị quy tắc ngoài tháp hạn chế, không có cách nào rời khỏi tòa nhà thứ hai.
Cô bé đáng thương hẳn cũng như vậy, không có cách nào rời khỏi nhà thứ tư. Nhất là Ngũ Cửu đã cầm chìa khóa, mở ra cửa vào toà nhà thứ ba.
Ở đầu kia của hành lang trên không, có một tấm biển, bên trên viết cấm vào.
Bạch Vụ nghĩ rằng có điều gì đó bí ẩn về tấm biển này, liền tập trung ánh mắt nhìn, kết quả nội dung trong ghi chú cũng không có bao nhiêu giá trị:
[Nhìn đi, ta đã nói là đừng chọn cái này rồi? Nơi này viết hai chữ cấm vào, với tư cách là một người trưởng thành tuân thủ các quy tắc và hiểu phép lịch sự, ta tin rằng ngươi sẽ tuân thủ các quy tắc.]
Nếu có người ở tầng trệt, toà nhà thứ ba dĩ nhiên sẽ có thang máy. Sau khi đi qua hành lang dài và khu ăn uống, Bạch Vụ đi tới cửa thang máy.
Ghi chú lại bắn ra ngoài.
[Lựa chọn đầu tiên mà cô bé đáng thương để lại cho ngươi là ở đây, trong tòa nhà này tràn ngập oán khí của nàng, ngàn vạn lần đừng tưởng rằng lựa chọn đầu tiên chỉ là trò đùa. Ta có thể cho ngươi một lời nhắc nhở, đầu tiên hãy đi tầng 3, về sau liền phải xem chính ngươi, mặt khác trông chừng tiểu đồng bạn của ngươi, nếu lạc đường ở tầng này mà nói sẽ có thể không về được.]
Không về được...
Bạch Vụ nhìn cảnh cáo trong ghi chú, nổi lên hứng thú.
"Thực lực của Ngũ Cửu là không đến mức không thể thoát thân, nhưng cái gọi là trở về, phải sử dụng dĩa quay. Nếu như không có một bước động tác này, tự nhiên sẽ không về được. Cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư...vậy thì ta đại khái có thể đoán được thủ đoạn của nàng."
Bạch Vụ trực tiếp ấn số 3 trên thang máy. Ngũ Cửu hỏi một lần nữa: "Vì sao lại đi tầng 3?"
"Manh mối ở tầng này."
"Ngươi lại tạo ra cho ta loại cảm giác này, đây không phải là kết luận mà suy luận có thể cho ra, ta cần một lời giải thích."
Cuộc đối thoại với Ác Đọa trước đây, còn có chi tiết chìa khóa ở trong bụng Ác Đọa, đều làm cho Ngũ Cửu bắt đầu hoài nghi Bạch Vụ dường như có những nguồn manh mối khác.
Bạch Vụ cũng đã sớm có dự liệu, chính mình đằng sau có lẽ còn có thể bởi vì ghi chú, làm ra một ít lựa chọn cùng cử động mà những người khác vô pháp lý giải, liền giải thích: "Ta không quá thích giải thích, nhưng nếu như đội trưởng thành tâm thành ý đặt câu hỏi, ta liền sẽ miễn cưỡng nói cho ngươi. Trên tầng 11 của tòa nhà thứ nhất, các ngươi đã nghe được tiếng kêu gọi của Ác Đọa, dẫn đến tâm tình dao động thu hút oán niệm của nó. Ta liền đi tìm kiếm ngọn nguồn, tiến vào trong căn phòng ở góc hẻo lánh kia."
"Vì sao ngươi cho rằng căn phòng đó là ngọn nguồn?"
Logic của Ngũ Cửu rất chặt chẽ, nhưng ở trong một thế giới có sức mạnh quái dị, Bạch Vụ không e sợ chút nào: "Có lẽ là dao động tâm tình của ta rất thấp, thanh âm mà ta nghe được không giống như các ngươi."
"Vậy ở trong phòng, ngươi phát hiện ra cái gì?" Ngũ Cửu tiếp tục truy hỏi.
"Một câu hỏi có hai lựa chọn. Thanh âm của Ác Đọa thì thầm ở trong đầu ta, để ta làm ra lựa chọn. Bản thân Ác Đọa cũng không ở bên trong căn phòng kia, nó để lại chìa khóa, hồ sơ, lược; cũng nói cho ta biết, ta phải chọn hai thứ từ trong ba thứ đồ vật này."
Thang máy đã đi tới tầng 3, nhưng tất cả mọi người đều rất nghiêm túc nghe Bạch Vụ kể về manh mối lúc trước.
Với vẻ mặt thành thật, Bạch Vụ tiếp tục nửa thật nửa giả nói: "Ta chọn hồ sơ và lược."
"Vì sao không chọn chìa khóa? Còn có vì sao không thể chọn tất cả?" Đưa ra câu hỏi chính là Lâm Vô Nhu.
"Bởi vì sau khi lựa chọn hai thứ trong đó, thứ còn lại sẽ biến mất. Sở dĩ không có lựa chọn chìa khóa, là vì đối ứng với chìa khóa chính là khóa, đồ vật bị khóa ở ngoài tháp, bất luận tốt hay xấu, đều có nguy hiểm."
Mọi người gật gật đầu, phán đoán của Bạch Vụ cũng có đạo lý nhất định, chỉ có thần sắc của Ngũ Cửu càng thêm ngưng trọng.
Cũng không phải là không tin Bạch Vụ, tương phản là bởi vì tin tưởng đồng đội, cho nên mới càng cảm giác được, con Ác Đọa mà Bạch Vụ nhắc đến này, thực lực rất cường đại.
"Trong hồ sơ ghi lại rất nhiều thứ, chẳng hạn như đủ loại bố trí ở tòa nhà thứ hai, cùng với một ít tin tức về toà nhà thứ ba. Sở dĩ ta có thể triển khai đối thoại cùng với con Ác Đọa tên là Lợi Á kia, dữ liệu khởi nguồn chính là ở trong hồ sơ."
"Hồ sơ đâu rồi?"
"Biến mất rồi, biến mất giống như chiếc chìa khóa kia, vào sau khi ta đọc hết hồ sơ, hồ sơ liền biến mất, chỉ có chiếc lược này vẫn còn, chẳng qua sau khi nó thực hiện hết sứ mạng của mình, hẳn là cũng sẽ biến mất."
Bạch Vụ suy luận hợp tình hợp lý, mọi người cũng không sinh nghi.
"Ngươi tiến vào không bao lâu, ngươi đã nhớ hết những thứ trong hồ sơ chưa?"
Nếu là hồ sơ, nội dung tự nhiên không ít, sự lo lắng của Lâm Vô Nhu cũng là chuyện bình thường.
Bạch Vụ thản nhiên nói: "Ta có bản sự đã nhìn qua là sẽ không quên được!"
Lâm Vô Nhu ngừng nói, dựa vào biểu hiện trước đó của hẳn, cũng xác thực là như vậy.
"Trong hồ sơ còn có cái gì?" Ngũ Cửu hỏi.
"Manh mối ở tầng 3, bắt đầu tìm từ tầng 3 trước, mặt khác, theo sát ta, ngàn vạn lần đừng có tụt lại phía sau."
Lưu ý nội dung trong dấu ngoặc, Bạch Vụ coi đó như là trêu chọc, có Ngũ Cửu, luôn không đến mức không có cách nào thoát thân.
Từ suy luận lúc trước, Bạch Vụ cũng hiểu được một chút, sau khi thời đại Tòa Tháp đến, Lợi Á đã bị quy tắc ngoài tháp hạn chế, không có cách nào rời khỏi tòa nhà thứ hai.
Cô bé đáng thương hẳn cũng như vậy, không có cách nào rời khỏi nhà thứ tư. Nhất là Ngũ Cửu đã cầm chìa khóa, mở ra cửa vào toà nhà thứ ba.
Ở đầu kia của hành lang trên không, có một tấm biển, bên trên viết cấm vào.
Bạch Vụ nghĩ rằng có điều gì đó bí ẩn về tấm biển này, liền tập trung ánh mắt nhìn, kết quả nội dung trong ghi chú cũng không có bao nhiêu giá trị:
[Nhìn đi, ta đã nói là đừng chọn cái này rồi? Nơi này viết hai chữ cấm vào, với tư cách là một người trưởng thành tuân thủ các quy tắc và hiểu phép lịch sự, ta tin rằng ngươi sẽ tuân thủ các quy tắc.]
Nếu có người ở tầng trệt, toà nhà thứ ba dĩ nhiên sẽ có thang máy. Sau khi đi qua hành lang dài và khu ăn uống, Bạch Vụ đi tới cửa thang máy.
Ghi chú lại bắn ra ngoài.
[Lựa chọn đầu tiên mà cô bé đáng thương để lại cho ngươi là ở đây, trong tòa nhà này tràn ngập oán khí của nàng, ngàn vạn lần đừng tưởng rằng lựa chọn đầu tiên chỉ là trò đùa. Ta có thể cho ngươi một lời nhắc nhở, đầu tiên hãy đi tầng 3, về sau liền phải xem chính ngươi, mặt khác trông chừng tiểu đồng bạn của ngươi, nếu lạc đường ở tầng này mà nói sẽ có thể không về được.]
Không về được...
Bạch Vụ nhìn cảnh cáo trong ghi chú, nổi lên hứng thú.
"Thực lực của Ngũ Cửu là không đến mức không thể thoát thân, nhưng cái gọi là trở về, phải sử dụng dĩa quay. Nếu như không có một bước động tác này, tự nhiên sẽ không về được. Cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư...vậy thì ta đại khái có thể đoán được thủ đoạn của nàng."
Bạch Vụ trực tiếp ấn số 3 trên thang máy. Ngũ Cửu hỏi một lần nữa: "Vì sao lại đi tầng 3?"
"Manh mối ở tầng này."
"Ngươi lại tạo ra cho ta loại cảm giác này, đây không phải là kết luận mà suy luận có thể cho ra, ta cần một lời giải thích."
Cuộc đối thoại với Ác Đọa trước đây, còn có chi tiết chìa khóa ở trong bụng Ác Đọa, đều làm cho Ngũ Cửu bắt đầu hoài nghi Bạch Vụ dường như có những nguồn manh mối khác.
Bạch Vụ cũng đã sớm có dự liệu, chính mình đằng sau có lẽ còn có thể bởi vì ghi chú, làm ra một ít lựa chọn cùng cử động mà những người khác vô pháp lý giải, liền giải thích: "Ta không quá thích giải thích, nhưng nếu như đội trưởng thành tâm thành ý đặt câu hỏi, ta liền sẽ miễn cưỡng nói cho ngươi. Trên tầng 11 của tòa nhà thứ nhất, các ngươi đã nghe được tiếng kêu gọi của Ác Đọa, dẫn đến tâm tình dao động thu hút oán niệm của nó. Ta liền đi tìm kiếm ngọn nguồn, tiến vào trong căn phòng ở góc hẻo lánh kia."
"Vì sao ngươi cho rằng căn phòng đó là ngọn nguồn?"
Logic của Ngũ Cửu rất chặt chẽ, nhưng ở trong một thế giới có sức mạnh quái dị, Bạch Vụ không e sợ chút nào: "Có lẽ là dao động tâm tình của ta rất thấp, thanh âm mà ta nghe được không giống như các ngươi."
"Vậy ở trong phòng, ngươi phát hiện ra cái gì?" Ngũ Cửu tiếp tục truy hỏi.
"Một câu hỏi có hai lựa chọn. Thanh âm của Ác Đọa thì thầm ở trong đầu ta, để ta làm ra lựa chọn. Bản thân Ác Đọa cũng không ở bên trong căn phòng kia, nó để lại chìa khóa, hồ sơ, lược; cũng nói cho ta biết, ta phải chọn hai thứ từ trong ba thứ đồ vật này."
Thang máy đã đi tới tầng 3, nhưng tất cả mọi người đều rất nghiêm túc nghe Bạch Vụ kể về manh mối lúc trước.
Với vẻ mặt thành thật, Bạch Vụ tiếp tục nửa thật nửa giả nói: "Ta chọn hồ sơ và lược."
"Vì sao không chọn chìa khóa? Còn có vì sao không thể chọn tất cả?" Đưa ra câu hỏi chính là Lâm Vô Nhu.
"Bởi vì sau khi lựa chọn hai thứ trong đó, thứ còn lại sẽ biến mất. Sở dĩ không có lựa chọn chìa khóa, là vì đối ứng với chìa khóa chính là khóa, đồ vật bị khóa ở ngoài tháp, bất luận tốt hay xấu, đều có nguy hiểm."
Mọi người gật gật đầu, phán đoán của Bạch Vụ cũng có đạo lý nhất định, chỉ có thần sắc của Ngũ Cửu càng thêm ngưng trọng.
Cũng không phải là không tin Bạch Vụ, tương phản là bởi vì tin tưởng đồng đội, cho nên mới càng cảm giác được, con Ác Đọa mà Bạch Vụ nhắc đến này, thực lực rất cường đại.
"Trong hồ sơ ghi lại rất nhiều thứ, chẳng hạn như đủ loại bố trí ở tòa nhà thứ hai, cùng với một ít tin tức về toà nhà thứ ba. Sở dĩ ta có thể triển khai đối thoại cùng với con Ác Đọa tên là Lợi Á kia, dữ liệu khởi nguồn chính là ở trong hồ sơ."
"Hồ sơ đâu rồi?"
"Biến mất rồi, biến mất giống như chiếc chìa khóa kia, vào sau khi ta đọc hết hồ sơ, hồ sơ liền biến mất, chỉ có chiếc lược này vẫn còn, chẳng qua sau khi nó thực hiện hết sứ mạng của mình, hẳn là cũng sẽ biến mất."
Bạch Vụ suy luận hợp tình hợp lý, mọi người cũng không sinh nghi.
"Ngươi tiến vào không bao lâu, ngươi đã nhớ hết những thứ trong hồ sơ chưa?"
Nếu là hồ sơ, nội dung tự nhiên không ít, sự lo lắng của Lâm Vô Nhu cũng là chuyện bình thường.
Bạch Vụ thản nhiên nói: "Ta có bản sự đã nhìn qua là sẽ không quên được!"
Lâm Vô Nhu ngừng nói, dựa vào biểu hiện trước đó của hẳn, cũng xác thực là như vậy.
"Trong hồ sơ còn có cái gì?" Ngũ Cửu hỏi.
"Manh mối ở tầng 3, bắt đầu tìm từ tầng 3 trước, mặt khác, theo sát ta, ngàn vạn lần đừng có tụt lại phía sau."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.