Chương 193: Quyển 6 - Chương 193
Priest
11/09/2020
“Nhưng mà… làm sao có thể?
Nếu máy chủ của Woolf không ở quân khu thứ chín, thì nó sẽ ở đâu?
Có nhiều máy chủ sao?
Không, lúc xây dựng mô hình đã tính đến tình huống nhiều máy chủ, kết quả thực nghiệm đã chứng minh rõ ràng, tựa hồ máy chủ quả thật chỉ có một.
Sự thật cho thấy, tình huống chỉ có một máy chủ phù hợp với thực tế, bởi vì thứ này không phải đất sét tùy ý bóp nặn ném vào lò là có thể thành hình, cho dù là Nguyên soái Woolf, có thể thần không biết quỷ không hay chế tạo một trí tuệ nhân tạo siêu cấp như vậy, cũng đã khiến người ta thán phục sức khống chế của ông ta với trung ương liên minh, chẳng lẽ còn có thể sản xuất hàng loạt? Mà trí tuệ nhân tạo Woolf sinh ra đến nay chẳng qua hơn một tháng, Thiên Hà Số 1 lại luôn chiến tranh loạn lạc, hẳn nó cũng còn chưa kịp làm một phân thân dự phòng cho mình.
Như vậy, vấn đề nằm ở đâu?
“Lối suy nghĩ của các vị không có vấn đề, xây dựng mô hình không có vấn đề, suy tính cũng không có vấn đề.” Thomas Dương là hạch tâm kỹ thuật của Bạch Ngân Thập Vệ, không đổ trách nhiệm cho ai, hắn nhanh chóng kiểm tra số liệu mọi người truyền về.
Lục Tất Hành khó khăn chuyển dời ánh mắt lên người hắn, nghe ba cái “không có vấn đề” này, lòng ngược lại chùng xuống.
“Cẩn thận!”
Lục Tất Hành không kịp đưa ra câu hỏi, đoàn cơ giáp trí tuệ nhân tạo bám riết không bỏ đã lao tới, pháo ion năng lượng cao sát biên tông lên lồng phòng hộ của cơ giáp, lúc này cơ giáp của Lục Tất Hành đã không còn là trọng giáp, lồng phòng hộ rung mạnh, hệ thống trọng lực trong cơ giáp theo đó mất tác dụng.
Lục Tất Hành hơi lảo đảo, ngã thẳng vào hình chiếu lập thể của Thomas Dương: “Thế vấn đề ở đâu?”
“Tổng trưởng, vấn đề thực tế không phải là đề ứng dụng giải trong kỳ thi,” Thomas Dương nói, “Bất cứ vấn đề nào ngoài điều kiện đều có khả năng xuất hiện… Ví dụ như mã hóa nhiều tầng của các ngài e rằng đã bị trí tuệ nhân tạo xâm nhập, nó có thể khiến số liệu các ngài thu thập râu ông nọ cắm cằm bà kia; lại ví dụ như, bản đồ tuyến đường vũ trụ Thiên Hà Số 1 các ngài dùng để xây dựng mô hình nhất định chính xác sao, lỡ như có điểm nhảy vũ trụ bí mật mà cấp cao quân liên minh cũng không biết? Hoặc là các ngài căn bản…”
Hình chiếu của Thomas Dương hơi mờ đi do sự quấy nhiễu của pháo ion. Thần hồn Lục Tất Hành bị thuốc thư giãn số 6 cưỡng chế, duy trì lý trí, mà bộ não giống như đã chết máy rồi.
“… Các ngài căn bản đã sai rồi, phương thức tồn tại có thể căn bản không giống với các ngài tưởng tượng. Trên lịch sử ghi lại, máy chủ trí tuệ nhân tạo siêu cấp thời đại Lịch Cựu Tinh phần nhiều tồn tại với phương thức căn cứ mặt đất hoặc vũ trụ, nhưng thời đại Lịch Tân Tinh nhất định cũng thế sao? Nếu máy chủ căn bản không nằm trên một trạm không gian như các ngài nghĩ? Chẳng lẽ nó không có khả năng là một nhóm nhiều trạm không gian? Chẳng lẽ không thể tồn tại bằng phương thức khác? Nếu là như thế, tiền đề xây dựng mô hình đã sai, Tổng trưởng ạ!”
Tiểu cơ giáp không ngăn cản được hỏa lực hung mãnh, né tránh tấn công, đỡ trái hở phải, người ở bên trong như giấy vụn trong kính vạn hoa, nếu không có huấn luyện thể năng gian khổ mấy chục năm như một ngày của quân vũ trụ, chắc đã nôn cả não ra từ lâu rồi.
Lục Tất Hành bị khí thể bảo hộ va đập qua lại, một vệ binh hò la lao tới, cố gắng mặc trang phục du hành vũ trụ cho cậu.
“Tổng trưởng… kế tiếp… tít… kế tiếp làm thế nào?”
Lục Tất Hành không nói ra lời.
Cậu không biết nên làm thế nào, không ai biết nên làm thế nào.
Lợi dụng lỗ hổng thời gian đánh sai lệch thời gian cũng vậy, dùng mình làm mồi khoanh vùng vị trí máy chủ của Woolf cũng vậy, đều là được ăn cả ngã về không, cược một đường sinh cơ.
Nhảy múa trên lưỡi dao, ở đâu ra lắm “plan B” như thế?
Nếu biết mình sai ở đâu, sơ hở ở đâu, có lẽ đông tinh anh liên quân nhân loại như vậy tập trung lại, đầu óc gió lốc một chút, còn có thể cái khó ló cái khôn, theo phương hướng mà cứu vãn.
Nhưng vừa vặn như Thomas Dương nói, lối suy nghĩ, xây dựng mô hình và suy luận của họ đều không hề có vấn đề, vấn đề xảy ra ở phần “ngoài đại cương”, thế thì có vô vàn khả năng.
Liên quân nhân loại phân tán như con mồi lần lượt bị tập trung, hãm trong vòng vây, phản kháng bây giờ chẳng qua là giãy giụa hấp hối.
Cho dù Lục Tất Hành cậu có thể vắt hết óc, trải qua gian nan hiểm trở, một lần nữa triệu tập mọi người, cậu còn có thể có biện pháp nào đi tập trung máy chủ nữa?
Mà cho dù trên thế giới có thần, không thể đứng nhìn loài người diệt vong, từ trên trời rơi xuống một bản “hướng dẫn tắt trí tuệ nhân tạo siêu cấp”, cậu làm gì còn thời gian đi thực hiện?
Cách thập đại danh kiếm xâm phạm Thiên Hà Số 8 đã bao lâu?
Bảy ngày? Chín ngày? Mười ngày?
Lâm Tĩnh Hằng còn có thể đợi cậu thêm mười ngày nữa không?
Thiên Hà Số 8 còn có thể đợi cậu thêm mười ngày nữa không?
Thuốc thư giãn loại số 6 lẳng lặng nằm trong mạch máu, giúp cậu không đến mức suy sụp tuyệt vọng.
Lục Tất Hành dưới tác dụng của ngoại lực, suy nghĩ bình tĩnh và lý trí: “Nếu năm ấy mình không từ bỏ kế hoạch Nữ Oa thì sẽ thế nào?”
Kế hoạch Nữ Oa vô cùng hung hiểm, thể thực nghiệm cửu tử nhất sinh, rất nhiều người không may mắn sẽ chết trong quá trình cải tạo. Những người không muốn mạo hiểm thì cố thủ thân phận người bình thường, dần dà, giai cấp sẽ phân hóa, tài nguyên sẽ phân phối lại, giữa người tiến hóa và người bình thường sẽ giảm bớt kết hôn, thậm chí coi trao đổi gien lẫn nhau là cấm kỵ ước định mà thành… Trên thế giới sẽ phát sinh rất nhiều việc không tốt đẹp.
Nhưng loại trừ tất cả những điều bên trên, cậu sẽ có được một đoàn siêu nhân.
Võ trang siêu nhân khả năng chống cự công kích mạng tinh thần cực mạnh, tai thính mắt tinh, có thể liên tục không ngủ không nghỉ, tố chất cơ thể mạnh đến không cần bất cứ huấn luyện gì, đã vượt qua tiêu chuẩn quân vũ trụ ưu tú nhất.
Nhân viên kỹ thuật siêu nhân không biết mệt mỏi, tràn đầy tinh lực, Thiên Hà Số 8 sẽ tiến thêm một bước tăng tốc bùng nổ kỹ thuật, kỹ thuật mới, vũ khí mới, điểm tăng trưởng kinh tế mới sẽ liên tục xuất hiện.
Dù sao cậu bây giờ cũng gánh tội danh này rồi, nếu năm đó cậu quả quyết một chút, dám khư khư cố chấp như Lâm Tĩnh Xu, thúc đẩy kế hoạch Nữ Oa, phải chăng nội chiến đều sẽ không xảy ra, thực lực của Thiên Hà Số 8 sẽ hơn xa bây giờ?
Như vậy… phải chăng họ có thể không cần như bây giờ, không hề có hi vọng chiến thắng trí tuệ nhân tạo, binh hành hiểm chiêu?
Có lẽ như Thomas nói, ngay từ ban đầu, phương hướng đã sai rồi.
Có lẽ thế giới này không cần một người sợ đầu sợ đuôi dẫn đường đằng trước.
Thiên Hà Số 8 –
Quân đoàn trí tuệ nhân tạo lại tiến một bước về phía trước.
“Cẩn thận, tiên sinh,” Trong mạng tinh thần, Trạm Lư đột nhiên truyền một tin tức cho Lâm Tĩnh Hằng, “Bọn chúng đến gần quá rồi.”
Lâm Tĩnh Hằng giật mình.
Trạm Lư mới dứt lời, vừa vặn có mấy tàu tiếp viện từ Thiên Hà Số 8 đến.
Tàu tiếp viện chính là một “xe vận tải”, cơ bản đều là máy móc tự động, tàu tiếp viện lấy tiết kiệm năng lượng hiệu suất cao và tiết kiệm tiền làm chính, năm ấy khi thiết kế, chẳng ai ngờ được một ngày kia kẻ địch của họ sẽ là trí tuệ nhân tạo. Lúc này, các tàu tiếp viện lái tự động này đột nhiên tập thể mất khống chế, từ phía sau lao vào trận doanh bên mình như đã điên rồi, nếu là tàu chở thức ăn nước uống và thuốc men thì thôi, trong đó còn có mấy chiếc là tàu chở võ trang đạn dược!
“Tránh ra!”
Tàu tiếp viện mất khống chế tập thể tự phát nổ, mấy cơ giáp xung quanh không kịp né tránh bị cuốn vào vụ nổ, quân tự vệ Thiên Hà Số 8 hai mặt gặp địch, như một lá cờ rách hai đầu.
Lâm Tĩnh Hằng bị cơ giáp không trọng lực hất lên tường, lưng đập ra một tiếng trầm đục, hộp nhẫn trong túi rơi mất, vừa vặn trượt qua khe hở của khí thể bảo hộ, hắn chụp hụt, cứ thế lăn ra ngoài.
“Chết tiệt, hệ thống chống đạn đạo cùi bắp của bọn họ còn bao lâu nữa?”
Thời điểm thế này, Lâm Tĩnh Hằng cũng chẳng có thời gian quan tâm tới nó, hắn không chỉnh lại đội ngũ, trực tiếp lái cơ giáp vào giữa quân đoàn trí tuệ nhân tạo, tăng tốc độ lên cao nhất mà cơ giáp có thể chịu được, cơ hồ có thể khởi động nhảy khẩn cấp. Long Uyên cầm đầu lập tức tập trung tàu chỉ huy chỗ tổng chỉ huy quân tự vệ, tất cả các tiểu cơ giáp trí tuệ nhân tạo xung quanh bao vây tới hắn –
“Liễu Nguyên Trung!”
Liễu Nguyên Trung vừa thấy tàu chỉ huy di chuyển liền lập tức hiểu ý, đã chuẩn bị sẵn sàng đánh phối hợp cho hắn, lúc này nhân Long Uyên bị tàu chỉ huy cuốn đi, tức khắc từ một bên khác lao vào. Bạch Ngân Lục hiệu suất cực cao dọn dẹp một loạt cơ giáp trí tuệ nhân tạo chặn đường, đạn đạo của trí tuệ nhân tạo cũng bám đuôi một loạt phía sau Lâm Tĩnh Hằng như mây đuổi theo trăng, ba phương đầu đuôi nối nhau, cơ hồ thành một vòng khép kín.
Trạm Lư: “Cẩn thận bọn chúng dùng pháo ion quấy nhiễu tuyến đường của ngài.”
Hắn vừa dứt lời, lại một quân đoàn trí tuệ nhân tạo chào đón, một loạt pháo ion năng lượng cao tông đến, lồng phòng hộ tóe lửa, tiểu cơ giáp bị đẩy tới đám đạn đạo bám riết phía sau.
Đúng lúc này, Lâm Tĩnh Hằng đột nhiên tháo kho vũ khí của mình – hàng tồn trong kho vũ khí đã thấy đáy, đẩy hết ra như vậy, chút hỏa lực còn sót lại va chạm với mấy phát đạn đạo quân địch, phối hợp sóng hạt năng lượng cao lao đến trước mặt, kho vũ khí như một đóa hoa hướng dương đột nhiên nở bung, nó cùng với cơ giáp tách ra vừa vặn ở trung tâm yên tĩnh của gió bão, thoát thân giữa dòng nước lũ năng lượng.
Bạch Ngân Lục đuổi tới ép Long Uyên vào góc chết, bắn trọng giáp siêu cấp ngạo mạn này thủng lỗ chỗ như cái sàng.
Liễu Nguyên Trung một đòn đắc thủ, chân nhũn cả ra: “Ngài dọa tôi khóc rồi Thống soái!”
Lâm Tĩnh Hằng không rảnh vuốt lông Liễu tướng quân bị dọa khóc – trọng giáp quân tự vệ hỏng nghiêm trọng, nơi đây toàn là tiểu cơ giáp, tiểu cơ giáp tính cơ động cao nhưng cũng định trước không mang theo được bao nhiêu vũ khí và nguồn năng lượng, tiếp viện nhất định phải đuổi kịp, lúc này ngay cả kho vũ khí của tàu chỉ huy đều đã thấy đáy, hiển nhiên họ đã cần gấp tiếp viện.
Đợt tiếp viện khẩn cấp ban nãy bị trí tuệ nhân tạo chặn mất, càng như tuyết thượng gia sương.
“Thống soái, tôi…”
Lý Forlan còn chưa nói xong, Trạm Lư trong mạng tinh thần đã báo cáo trước một bước: “Bên phía Bạch Ngân Nhất đang co cụm binh lực, phán đoán đạn dược không đủ.”
Phán đoán của Trạm Lư cũng là phán đoán của trí tuệ nhân tạo đối phương, Lâm Tĩnh Hằng không đợi Lý Forlan nói xong, lập tức hạ lệnh: “Bayer, chi viện!”
Quân đoàn trí tuệ nhân tạo đột nhiên ép đến, nhưng Bayer không đuổi theo, Bạch Ngân Nhất cơ hồ hết đạn thật sự không thể đánh nữa, tức khắc bị tách ra.
Phòng tuyến đã bị phá!
Thiên Hà Số 1.
Trong kênh truyền tin, mọi người lao nhao kêu Tổng trưởng, Lục Tất Hành xua hộ vệ định nhét cậu vào trang phục du hành vũ trụ hoặc khoang sinh thái: “Tôi…”
Động tác này của cậu hơi mạnh, quyển bút ký trong túi áo khoác rơi ra, trong cơ giáp hệ thống trọng lực không ổn định, nó từ lưng chừng không trung bay ra, Lục Tất Hành nhanh tay lẹ mắt chụp lại, hơi mạnh tay khiến quyển bút ký cũ không chịu được bị cậu xé mấy tờ.
Lục Tất Hành cuộn qua loa quyển bút ký nhét vào lòng, chẳng lòng dạ nào xót “trấn quán chi bảo” có thể đưa vào viện bảo tàng này, nhưng ngay sau đó, ánh mắt cậu vô tình lướt qua mấy tờ giấy bị cậu xé, vừa vặn ghi lại trận chiến cuối cùng với “thân vương Hulse”.
“… Đến lúc đó cần đóng kín Votaw, phải nhốt thân vương Hulse lại, cần phải bảo đảm điểm này, Hubert, vận mệnh của toàn nhân loại đều nằm trong tay em, bất kể đến lúc đó xảy ra chuyện gì, thân vương Hulse chưa biến mất, tuyệt đối không thể mở ‘chiếc hộp Pandora’…”
Khi họ dụ bắt thân vương Hulse, phụ trách đóng cửa Votaw chính là bản thân Woolf.
Giống như có một tia sáng tử khe hở trang giấy nứt ra chạy vào đại não cậu –
Votaw do Woolf tự tay đóng kín.
Thiên Hà Số 1 do Woolf tự tay đóng kín.
Woolf hai mươi tuổi như đinh đóng cột nói “trí tuệ nhân tạo không có khung quyền hạn cuối cùng nhất định sẽ biến thành kẻ địch của chúng ta”.
“Vận mệnh của toàn nhân loại đều nằm trong tay em”.
Một câu lo âu “Thiên Hà Số 3 của ta, còn có thể đợi được ta trở về không” của Thống soái Nagus Thiên Hà Số 3 trước khi xuất phát.
Không có quân chủ lực, các đại thiên hà nội phòng trống rỗng thật sự có thể chờ sáu năm ư?
Toàn nhân loại…
Chưa biến mất, tuyệt đối không thể mở “chiếc hộp Pandora”.
“Cho tôi bản đồ tuyến đường vũ trụ quân khu thứ chín.” Lục Tất Hành chợt ngẩng đầu lên.
Bản đồ tuyến đường Thiên Hà Số 1 trong thiết bị đầu cuối cá nhân của cậu lập tức tập trung vào quân khu thứ chín – quân khu thứ chín là một khu vực gần hướng Thiên Hà Số 2 nhất, trú quân sở tại, vị trí mỗi một điểm nhảy vũ trụ trên bản đồ đều rất rõ ràng.
Thomas Dương: “Tổng trưởng, sao vậy?”
“Kết quả thí nghiệm thể hiện chính xác máy chủ ở ngay quân khu thứ chín.” Lục Tất Hành nhanh chóng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, “Chú Lão Bố đã thành công dọn sạch điểm nhảy vũ trụ vòng ngoài cùng quân khu thứ chín, nhưng máy chủ của Woolf chưa bị cách ly thành công, cho thấy máy chủ tuy rằng ở quân khu thứ chín, nhưng không nằm trong vòng cách ly…”
Thomas Dương: “Ý ngài là gì, tư lệnh Bố đã nổ sai điểm nhảy vũ trụ? Không phải… đó đều là cơ giáp tự động tập trung theo bản đồ tuyến đường vũ trụ, không thể trượt tay được.”
“Điểm nhảy vũ trụ vòng ngoài cùng quân khu thứ chín không phải là vòng chúng ta tập trung, ở đây vẫn còn.”
“Khoan đã,” Hope nói xen vào, “Điểm nhảy vũ trụ ấy thuộc về điểm then chốt trên mạng bước nhảy vũ trụ của liên minh, nối liền Thiên Hà Số 1 và 2, thời điểm đánh lén hải tặc Quân Đoàn Tự Do, không phải đã bị nổ hủy rồi sao?”
“Điểm nhảy vũ trụ bị nổ hủy mất đi công năng, nhưng nó vẫn còn trên mạng bước nhảy vũ trụ.”
“Tổng trưởng, ngài có biết một điểm nhảy vũ trụ là cấp năng lượng gì không?” Poisson Dương nhíu mày nói, “Đặc biệt là mạng giao thông then chốt người đến người đi kiểu này, nếu thật sự nổ xong nửa năm một năm là sửa chữa được, Thiên Hà Số 8 làm sao có thể đóng cửa trăm năm, chỉ có thể ra vào từ khu lỗ hổng thời gian tự nhiên?”
“Điểm nhảy vũ trụ nối liền thời không, đồng thời cũng là một bộ phận của mạng thông tin viễn trình,” Lục Tất Hành đã không giải thích gì gửi tọa độ cho người lái, “Nhưng năng lượng hai công năng này cần không cùng một cấp, đúng không?”
Poisson Dương ngớ ra.
Lục Tất Hành: “Đi theo tôi, nếu không các anh bây giờ lẽ nào còn biện pháp khác?”
Câu này ngược lại là thật, dù sao mọi người đều hoang mang lo sợ, mù mờ lúng túng, ai đứng ra tùy tiện chỉ một phương hướng là mọi người sẽ chạy theo.
“Chúng ta cược một lần đi.” Lục Tất Hành thấp giọng nói.
Hope đã nghe thấy: “Đánh cược gì, thầy Lục?”
“Cược Nguyên soái Woolf năm xưa tự tay đóng kín Votaw, nổ ra khởi đầu của kỷ nguyên Lịch Tân Tinh, chìm nghỉm ba trăm năm, không hề là một kẻ không não phản xã hội đơn thuần muốn nằm trong máy tính ngàn thu muôn đời.” Lục Tất Hành nói như độc thoại, “Cách ly Lâm Tĩnh Xu, mặc dù khiến đế quốc chip của Quân Đoàn Tự Do không cách nào giáng lâm, nhưng cũng khiến các thiên hà khác không đợi được cứu viện, thế giới năm năm thay đổi, sáu năm đủ để loài người hủy diệt một lần, ông ta không thể không nghĩ đến điểm này -“
Hope: “Hả?”
Poisson Dương quyết đoán hạ lệnh: “Bạch Ngân Tam đoạn hậu!”
Bạch Ngân Tam gạt đám đông mà ra, chặn truy binh trí tuệ nhân tạo, Lục Tất Hành dẫn nhóm quân tạp nham dưới tay nhảy khẩn cấp.
“Cảm ơn, người anh em.”
Họ như một mũi tên rời cung, đột nhiên từ trong đầm lầy bắn ra, chỉ về một hướng lạ lùng.
Cơ giáp trí tuệ nhân tạo dọc đường từng đợt xông lên.
“Quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 đoạn hậu giúp ngài, Tổng trưởng Lục.”
“Chúng tôi thuộc về quân trung ương Thiên Hà Số 2, Tổng trưởng Lục, ngài đi trước -“
Quân tạp nham xen lẫn cùng nhau từng tầng bong xuống, như từng lớp áo giáp, chặn truy binh.
Lục Tất Hành liên tục bốn lần nhảy khẩn cấp, đã đến biên cảnh bị phong tỏa của Thiên Hà Số 1.
“Được rồi, chỉ còn lại chúng tôi.” Hope thở dài, “Chúng tôi về sau có thể truyền giáo hợp pháp không, thầy Lục?”
Lục Tất Hành nói như đinh đóng cột: “Nằm mơ, trừ phi tôi xuống đài.”
“A, được rồi.” Đại tiên tri nhún vai, “Vậy thì… hải tặc vũ trụ Hiệp hội chống Utopia đoạn hậu cho ngài, vì sinh mạng và tự nhiên.”
Hiệp hội chống Utopia ngăn cản nhóm truy binh cuối cùng, cơ giáp của Lục Tất Hành lại lần nữa tăng tốc.
Cậu nhìn thấy, chỗ điểm nhảy vũ trụ vốn nên bị nổ hủy, một mảnh phế tích, có một trạm không gian nhân tạo khổng lồ.
Thiên Hà Số 8, trọng giáp siêu cấp Xích Tiêu xé phòng tuyến của quân tự vệ, Lâm Tĩnh Hằng đã chẳng quan tâm được gì khác, trực tiếp thực hiện bước nhảy vũ trụ chặn lại.
Turan khàn khàn nói: “Thống soái, kho vũ khí của ngài đã tháo dỡ hết rồi!”
Hắn thật sự sẽ chết thành chướng ngại vật trên đường sao?
Còn bắt bọn họ phải như cô năm ấy, một lần nữa nói rõ với Lục Tất Hành…
Lâm Tĩnh Hằng đã ra khỏi điểm nhảy vũ trụ, đối mặt với Xích Tiêu.
Đúng lúc này, một tin tức từ Ngân Hà Thành đột nhiên truyền đến: “Báo cáo -“
“Hệ thống chống đạn đạo vũ trụ vận hành thử hoàn tất!”
Nếu máy chủ của Woolf không ở quân khu thứ chín, thì nó sẽ ở đâu?
Có nhiều máy chủ sao?
Không, lúc xây dựng mô hình đã tính đến tình huống nhiều máy chủ, kết quả thực nghiệm đã chứng minh rõ ràng, tựa hồ máy chủ quả thật chỉ có một.
Sự thật cho thấy, tình huống chỉ có một máy chủ phù hợp với thực tế, bởi vì thứ này không phải đất sét tùy ý bóp nặn ném vào lò là có thể thành hình, cho dù là Nguyên soái Woolf, có thể thần không biết quỷ không hay chế tạo một trí tuệ nhân tạo siêu cấp như vậy, cũng đã khiến người ta thán phục sức khống chế của ông ta với trung ương liên minh, chẳng lẽ còn có thể sản xuất hàng loạt? Mà trí tuệ nhân tạo Woolf sinh ra đến nay chẳng qua hơn một tháng, Thiên Hà Số 1 lại luôn chiến tranh loạn lạc, hẳn nó cũng còn chưa kịp làm một phân thân dự phòng cho mình.
Như vậy, vấn đề nằm ở đâu?
“Lối suy nghĩ của các vị không có vấn đề, xây dựng mô hình không có vấn đề, suy tính cũng không có vấn đề.” Thomas Dương là hạch tâm kỹ thuật của Bạch Ngân Thập Vệ, không đổ trách nhiệm cho ai, hắn nhanh chóng kiểm tra số liệu mọi người truyền về.
Lục Tất Hành khó khăn chuyển dời ánh mắt lên người hắn, nghe ba cái “không có vấn đề” này, lòng ngược lại chùng xuống.
“Cẩn thận!”
Lục Tất Hành không kịp đưa ra câu hỏi, đoàn cơ giáp trí tuệ nhân tạo bám riết không bỏ đã lao tới, pháo ion năng lượng cao sát biên tông lên lồng phòng hộ của cơ giáp, lúc này cơ giáp của Lục Tất Hành đã không còn là trọng giáp, lồng phòng hộ rung mạnh, hệ thống trọng lực trong cơ giáp theo đó mất tác dụng.
Lục Tất Hành hơi lảo đảo, ngã thẳng vào hình chiếu lập thể của Thomas Dương: “Thế vấn đề ở đâu?”
“Tổng trưởng, vấn đề thực tế không phải là đề ứng dụng giải trong kỳ thi,” Thomas Dương nói, “Bất cứ vấn đề nào ngoài điều kiện đều có khả năng xuất hiện… Ví dụ như mã hóa nhiều tầng của các ngài e rằng đã bị trí tuệ nhân tạo xâm nhập, nó có thể khiến số liệu các ngài thu thập râu ông nọ cắm cằm bà kia; lại ví dụ như, bản đồ tuyến đường vũ trụ Thiên Hà Số 1 các ngài dùng để xây dựng mô hình nhất định chính xác sao, lỡ như có điểm nhảy vũ trụ bí mật mà cấp cao quân liên minh cũng không biết? Hoặc là các ngài căn bản…”
Hình chiếu của Thomas Dương hơi mờ đi do sự quấy nhiễu của pháo ion. Thần hồn Lục Tất Hành bị thuốc thư giãn số 6 cưỡng chế, duy trì lý trí, mà bộ não giống như đã chết máy rồi.
“… Các ngài căn bản đã sai rồi, phương thức tồn tại có thể căn bản không giống với các ngài tưởng tượng. Trên lịch sử ghi lại, máy chủ trí tuệ nhân tạo siêu cấp thời đại Lịch Cựu Tinh phần nhiều tồn tại với phương thức căn cứ mặt đất hoặc vũ trụ, nhưng thời đại Lịch Tân Tinh nhất định cũng thế sao? Nếu máy chủ căn bản không nằm trên một trạm không gian như các ngài nghĩ? Chẳng lẽ nó không có khả năng là một nhóm nhiều trạm không gian? Chẳng lẽ không thể tồn tại bằng phương thức khác? Nếu là như thế, tiền đề xây dựng mô hình đã sai, Tổng trưởng ạ!”
Tiểu cơ giáp không ngăn cản được hỏa lực hung mãnh, né tránh tấn công, đỡ trái hở phải, người ở bên trong như giấy vụn trong kính vạn hoa, nếu không có huấn luyện thể năng gian khổ mấy chục năm như một ngày của quân vũ trụ, chắc đã nôn cả não ra từ lâu rồi.
Lục Tất Hành bị khí thể bảo hộ va đập qua lại, một vệ binh hò la lao tới, cố gắng mặc trang phục du hành vũ trụ cho cậu.
“Tổng trưởng… kế tiếp… tít… kế tiếp làm thế nào?”
Lục Tất Hành không nói ra lời.
Cậu không biết nên làm thế nào, không ai biết nên làm thế nào.
Lợi dụng lỗ hổng thời gian đánh sai lệch thời gian cũng vậy, dùng mình làm mồi khoanh vùng vị trí máy chủ của Woolf cũng vậy, đều là được ăn cả ngã về không, cược một đường sinh cơ.
Nhảy múa trên lưỡi dao, ở đâu ra lắm “plan B” như thế?
Nếu biết mình sai ở đâu, sơ hở ở đâu, có lẽ đông tinh anh liên quân nhân loại như vậy tập trung lại, đầu óc gió lốc một chút, còn có thể cái khó ló cái khôn, theo phương hướng mà cứu vãn.
Nhưng vừa vặn như Thomas Dương nói, lối suy nghĩ, xây dựng mô hình và suy luận của họ đều không hề có vấn đề, vấn đề xảy ra ở phần “ngoài đại cương”, thế thì có vô vàn khả năng.
Liên quân nhân loại phân tán như con mồi lần lượt bị tập trung, hãm trong vòng vây, phản kháng bây giờ chẳng qua là giãy giụa hấp hối.
Cho dù Lục Tất Hành cậu có thể vắt hết óc, trải qua gian nan hiểm trở, một lần nữa triệu tập mọi người, cậu còn có thể có biện pháp nào đi tập trung máy chủ nữa?
Mà cho dù trên thế giới có thần, không thể đứng nhìn loài người diệt vong, từ trên trời rơi xuống một bản “hướng dẫn tắt trí tuệ nhân tạo siêu cấp”, cậu làm gì còn thời gian đi thực hiện?
Cách thập đại danh kiếm xâm phạm Thiên Hà Số 8 đã bao lâu?
Bảy ngày? Chín ngày? Mười ngày?
Lâm Tĩnh Hằng còn có thể đợi cậu thêm mười ngày nữa không?
Thiên Hà Số 8 còn có thể đợi cậu thêm mười ngày nữa không?
Thuốc thư giãn loại số 6 lẳng lặng nằm trong mạch máu, giúp cậu không đến mức suy sụp tuyệt vọng.
Lục Tất Hành dưới tác dụng của ngoại lực, suy nghĩ bình tĩnh và lý trí: “Nếu năm ấy mình không từ bỏ kế hoạch Nữ Oa thì sẽ thế nào?”
Kế hoạch Nữ Oa vô cùng hung hiểm, thể thực nghiệm cửu tử nhất sinh, rất nhiều người không may mắn sẽ chết trong quá trình cải tạo. Những người không muốn mạo hiểm thì cố thủ thân phận người bình thường, dần dà, giai cấp sẽ phân hóa, tài nguyên sẽ phân phối lại, giữa người tiến hóa và người bình thường sẽ giảm bớt kết hôn, thậm chí coi trao đổi gien lẫn nhau là cấm kỵ ước định mà thành… Trên thế giới sẽ phát sinh rất nhiều việc không tốt đẹp.
Nhưng loại trừ tất cả những điều bên trên, cậu sẽ có được một đoàn siêu nhân.
Võ trang siêu nhân khả năng chống cự công kích mạng tinh thần cực mạnh, tai thính mắt tinh, có thể liên tục không ngủ không nghỉ, tố chất cơ thể mạnh đến không cần bất cứ huấn luyện gì, đã vượt qua tiêu chuẩn quân vũ trụ ưu tú nhất.
Nhân viên kỹ thuật siêu nhân không biết mệt mỏi, tràn đầy tinh lực, Thiên Hà Số 8 sẽ tiến thêm một bước tăng tốc bùng nổ kỹ thuật, kỹ thuật mới, vũ khí mới, điểm tăng trưởng kinh tế mới sẽ liên tục xuất hiện.
Dù sao cậu bây giờ cũng gánh tội danh này rồi, nếu năm đó cậu quả quyết một chút, dám khư khư cố chấp như Lâm Tĩnh Xu, thúc đẩy kế hoạch Nữ Oa, phải chăng nội chiến đều sẽ không xảy ra, thực lực của Thiên Hà Số 8 sẽ hơn xa bây giờ?
Như vậy… phải chăng họ có thể không cần như bây giờ, không hề có hi vọng chiến thắng trí tuệ nhân tạo, binh hành hiểm chiêu?
Có lẽ như Thomas nói, ngay từ ban đầu, phương hướng đã sai rồi.
Có lẽ thế giới này không cần một người sợ đầu sợ đuôi dẫn đường đằng trước.
Thiên Hà Số 8 –
Quân đoàn trí tuệ nhân tạo lại tiến một bước về phía trước.
“Cẩn thận, tiên sinh,” Trong mạng tinh thần, Trạm Lư đột nhiên truyền một tin tức cho Lâm Tĩnh Hằng, “Bọn chúng đến gần quá rồi.”
Lâm Tĩnh Hằng giật mình.
Trạm Lư mới dứt lời, vừa vặn có mấy tàu tiếp viện từ Thiên Hà Số 8 đến.
Tàu tiếp viện chính là một “xe vận tải”, cơ bản đều là máy móc tự động, tàu tiếp viện lấy tiết kiệm năng lượng hiệu suất cao và tiết kiệm tiền làm chính, năm ấy khi thiết kế, chẳng ai ngờ được một ngày kia kẻ địch của họ sẽ là trí tuệ nhân tạo. Lúc này, các tàu tiếp viện lái tự động này đột nhiên tập thể mất khống chế, từ phía sau lao vào trận doanh bên mình như đã điên rồi, nếu là tàu chở thức ăn nước uống và thuốc men thì thôi, trong đó còn có mấy chiếc là tàu chở võ trang đạn dược!
“Tránh ra!”
Tàu tiếp viện mất khống chế tập thể tự phát nổ, mấy cơ giáp xung quanh không kịp né tránh bị cuốn vào vụ nổ, quân tự vệ Thiên Hà Số 8 hai mặt gặp địch, như một lá cờ rách hai đầu.
Lâm Tĩnh Hằng bị cơ giáp không trọng lực hất lên tường, lưng đập ra một tiếng trầm đục, hộp nhẫn trong túi rơi mất, vừa vặn trượt qua khe hở của khí thể bảo hộ, hắn chụp hụt, cứ thế lăn ra ngoài.
“Chết tiệt, hệ thống chống đạn đạo cùi bắp của bọn họ còn bao lâu nữa?”
Thời điểm thế này, Lâm Tĩnh Hằng cũng chẳng có thời gian quan tâm tới nó, hắn không chỉnh lại đội ngũ, trực tiếp lái cơ giáp vào giữa quân đoàn trí tuệ nhân tạo, tăng tốc độ lên cao nhất mà cơ giáp có thể chịu được, cơ hồ có thể khởi động nhảy khẩn cấp. Long Uyên cầm đầu lập tức tập trung tàu chỉ huy chỗ tổng chỉ huy quân tự vệ, tất cả các tiểu cơ giáp trí tuệ nhân tạo xung quanh bao vây tới hắn –
“Liễu Nguyên Trung!”
Liễu Nguyên Trung vừa thấy tàu chỉ huy di chuyển liền lập tức hiểu ý, đã chuẩn bị sẵn sàng đánh phối hợp cho hắn, lúc này nhân Long Uyên bị tàu chỉ huy cuốn đi, tức khắc từ một bên khác lao vào. Bạch Ngân Lục hiệu suất cực cao dọn dẹp một loạt cơ giáp trí tuệ nhân tạo chặn đường, đạn đạo của trí tuệ nhân tạo cũng bám đuôi một loạt phía sau Lâm Tĩnh Hằng như mây đuổi theo trăng, ba phương đầu đuôi nối nhau, cơ hồ thành một vòng khép kín.
Trạm Lư: “Cẩn thận bọn chúng dùng pháo ion quấy nhiễu tuyến đường của ngài.”
Hắn vừa dứt lời, lại một quân đoàn trí tuệ nhân tạo chào đón, một loạt pháo ion năng lượng cao tông đến, lồng phòng hộ tóe lửa, tiểu cơ giáp bị đẩy tới đám đạn đạo bám riết phía sau.
Đúng lúc này, Lâm Tĩnh Hằng đột nhiên tháo kho vũ khí của mình – hàng tồn trong kho vũ khí đã thấy đáy, đẩy hết ra như vậy, chút hỏa lực còn sót lại va chạm với mấy phát đạn đạo quân địch, phối hợp sóng hạt năng lượng cao lao đến trước mặt, kho vũ khí như một đóa hoa hướng dương đột nhiên nở bung, nó cùng với cơ giáp tách ra vừa vặn ở trung tâm yên tĩnh của gió bão, thoát thân giữa dòng nước lũ năng lượng.
Bạch Ngân Lục đuổi tới ép Long Uyên vào góc chết, bắn trọng giáp siêu cấp ngạo mạn này thủng lỗ chỗ như cái sàng.
Liễu Nguyên Trung một đòn đắc thủ, chân nhũn cả ra: “Ngài dọa tôi khóc rồi Thống soái!”
Lâm Tĩnh Hằng không rảnh vuốt lông Liễu tướng quân bị dọa khóc – trọng giáp quân tự vệ hỏng nghiêm trọng, nơi đây toàn là tiểu cơ giáp, tiểu cơ giáp tính cơ động cao nhưng cũng định trước không mang theo được bao nhiêu vũ khí và nguồn năng lượng, tiếp viện nhất định phải đuổi kịp, lúc này ngay cả kho vũ khí của tàu chỉ huy đều đã thấy đáy, hiển nhiên họ đã cần gấp tiếp viện.
Đợt tiếp viện khẩn cấp ban nãy bị trí tuệ nhân tạo chặn mất, càng như tuyết thượng gia sương.
“Thống soái, tôi…”
Lý Forlan còn chưa nói xong, Trạm Lư trong mạng tinh thần đã báo cáo trước một bước: “Bên phía Bạch Ngân Nhất đang co cụm binh lực, phán đoán đạn dược không đủ.”
Phán đoán của Trạm Lư cũng là phán đoán của trí tuệ nhân tạo đối phương, Lâm Tĩnh Hằng không đợi Lý Forlan nói xong, lập tức hạ lệnh: “Bayer, chi viện!”
Quân đoàn trí tuệ nhân tạo đột nhiên ép đến, nhưng Bayer không đuổi theo, Bạch Ngân Nhất cơ hồ hết đạn thật sự không thể đánh nữa, tức khắc bị tách ra.
Phòng tuyến đã bị phá!
Thiên Hà Số 1.
Trong kênh truyền tin, mọi người lao nhao kêu Tổng trưởng, Lục Tất Hành xua hộ vệ định nhét cậu vào trang phục du hành vũ trụ hoặc khoang sinh thái: “Tôi…”
Động tác này của cậu hơi mạnh, quyển bút ký trong túi áo khoác rơi ra, trong cơ giáp hệ thống trọng lực không ổn định, nó từ lưng chừng không trung bay ra, Lục Tất Hành nhanh tay lẹ mắt chụp lại, hơi mạnh tay khiến quyển bút ký cũ không chịu được bị cậu xé mấy tờ.
Lục Tất Hành cuộn qua loa quyển bút ký nhét vào lòng, chẳng lòng dạ nào xót “trấn quán chi bảo” có thể đưa vào viện bảo tàng này, nhưng ngay sau đó, ánh mắt cậu vô tình lướt qua mấy tờ giấy bị cậu xé, vừa vặn ghi lại trận chiến cuối cùng với “thân vương Hulse”.
“… Đến lúc đó cần đóng kín Votaw, phải nhốt thân vương Hulse lại, cần phải bảo đảm điểm này, Hubert, vận mệnh của toàn nhân loại đều nằm trong tay em, bất kể đến lúc đó xảy ra chuyện gì, thân vương Hulse chưa biến mất, tuyệt đối không thể mở ‘chiếc hộp Pandora’…”
Khi họ dụ bắt thân vương Hulse, phụ trách đóng cửa Votaw chính là bản thân Woolf.
Giống như có một tia sáng tử khe hở trang giấy nứt ra chạy vào đại não cậu –
Votaw do Woolf tự tay đóng kín.
Thiên Hà Số 1 do Woolf tự tay đóng kín.
Woolf hai mươi tuổi như đinh đóng cột nói “trí tuệ nhân tạo không có khung quyền hạn cuối cùng nhất định sẽ biến thành kẻ địch của chúng ta”.
“Vận mệnh của toàn nhân loại đều nằm trong tay em”.
Một câu lo âu “Thiên Hà Số 3 của ta, còn có thể đợi được ta trở về không” của Thống soái Nagus Thiên Hà Số 3 trước khi xuất phát.
Không có quân chủ lực, các đại thiên hà nội phòng trống rỗng thật sự có thể chờ sáu năm ư?
Toàn nhân loại…
Chưa biến mất, tuyệt đối không thể mở “chiếc hộp Pandora”.
“Cho tôi bản đồ tuyến đường vũ trụ quân khu thứ chín.” Lục Tất Hành chợt ngẩng đầu lên.
Bản đồ tuyến đường Thiên Hà Số 1 trong thiết bị đầu cuối cá nhân của cậu lập tức tập trung vào quân khu thứ chín – quân khu thứ chín là một khu vực gần hướng Thiên Hà Số 2 nhất, trú quân sở tại, vị trí mỗi một điểm nhảy vũ trụ trên bản đồ đều rất rõ ràng.
Thomas Dương: “Tổng trưởng, sao vậy?”
“Kết quả thí nghiệm thể hiện chính xác máy chủ ở ngay quân khu thứ chín.” Lục Tất Hành nhanh chóng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, “Chú Lão Bố đã thành công dọn sạch điểm nhảy vũ trụ vòng ngoài cùng quân khu thứ chín, nhưng máy chủ của Woolf chưa bị cách ly thành công, cho thấy máy chủ tuy rằng ở quân khu thứ chín, nhưng không nằm trong vòng cách ly…”
Thomas Dương: “Ý ngài là gì, tư lệnh Bố đã nổ sai điểm nhảy vũ trụ? Không phải… đó đều là cơ giáp tự động tập trung theo bản đồ tuyến đường vũ trụ, không thể trượt tay được.”
“Điểm nhảy vũ trụ vòng ngoài cùng quân khu thứ chín không phải là vòng chúng ta tập trung, ở đây vẫn còn.”
“Khoan đã,” Hope nói xen vào, “Điểm nhảy vũ trụ ấy thuộc về điểm then chốt trên mạng bước nhảy vũ trụ của liên minh, nối liền Thiên Hà Số 1 và 2, thời điểm đánh lén hải tặc Quân Đoàn Tự Do, không phải đã bị nổ hủy rồi sao?”
“Điểm nhảy vũ trụ bị nổ hủy mất đi công năng, nhưng nó vẫn còn trên mạng bước nhảy vũ trụ.”
“Tổng trưởng, ngài có biết một điểm nhảy vũ trụ là cấp năng lượng gì không?” Poisson Dương nhíu mày nói, “Đặc biệt là mạng giao thông then chốt người đến người đi kiểu này, nếu thật sự nổ xong nửa năm một năm là sửa chữa được, Thiên Hà Số 8 làm sao có thể đóng cửa trăm năm, chỉ có thể ra vào từ khu lỗ hổng thời gian tự nhiên?”
“Điểm nhảy vũ trụ nối liền thời không, đồng thời cũng là một bộ phận của mạng thông tin viễn trình,” Lục Tất Hành đã không giải thích gì gửi tọa độ cho người lái, “Nhưng năng lượng hai công năng này cần không cùng một cấp, đúng không?”
Poisson Dương ngớ ra.
Lục Tất Hành: “Đi theo tôi, nếu không các anh bây giờ lẽ nào còn biện pháp khác?”
Câu này ngược lại là thật, dù sao mọi người đều hoang mang lo sợ, mù mờ lúng túng, ai đứng ra tùy tiện chỉ một phương hướng là mọi người sẽ chạy theo.
“Chúng ta cược một lần đi.” Lục Tất Hành thấp giọng nói.
Hope đã nghe thấy: “Đánh cược gì, thầy Lục?”
“Cược Nguyên soái Woolf năm xưa tự tay đóng kín Votaw, nổ ra khởi đầu của kỷ nguyên Lịch Tân Tinh, chìm nghỉm ba trăm năm, không hề là một kẻ không não phản xã hội đơn thuần muốn nằm trong máy tính ngàn thu muôn đời.” Lục Tất Hành nói như độc thoại, “Cách ly Lâm Tĩnh Xu, mặc dù khiến đế quốc chip của Quân Đoàn Tự Do không cách nào giáng lâm, nhưng cũng khiến các thiên hà khác không đợi được cứu viện, thế giới năm năm thay đổi, sáu năm đủ để loài người hủy diệt một lần, ông ta không thể không nghĩ đến điểm này -“
Hope: “Hả?”
Poisson Dương quyết đoán hạ lệnh: “Bạch Ngân Tam đoạn hậu!”
Bạch Ngân Tam gạt đám đông mà ra, chặn truy binh trí tuệ nhân tạo, Lục Tất Hành dẫn nhóm quân tạp nham dưới tay nhảy khẩn cấp.
“Cảm ơn, người anh em.”
Họ như một mũi tên rời cung, đột nhiên từ trong đầm lầy bắn ra, chỉ về một hướng lạ lùng.
Cơ giáp trí tuệ nhân tạo dọc đường từng đợt xông lên.
“Quân thủ vệ biên cảnh Thiên Hà Số 1 đoạn hậu giúp ngài, Tổng trưởng Lục.”
“Chúng tôi thuộc về quân trung ương Thiên Hà Số 2, Tổng trưởng Lục, ngài đi trước -“
Quân tạp nham xen lẫn cùng nhau từng tầng bong xuống, như từng lớp áo giáp, chặn truy binh.
Lục Tất Hành liên tục bốn lần nhảy khẩn cấp, đã đến biên cảnh bị phong tỏa của Thiên Hà Số 1.
“Được rồi, chỉ còn lại chúng tôi.” Hope thở dài, “Chúng tôi về sau có thể truyền giáo hợp pháp không, thầy Lục?”
Lục Tất Hành nói như đinh đóng cột: “Nằm mơ, trừ phi tôi xuống đài.”
“A, được rồi.” Đại tiên tri nhún vai, “Vậy thì… hải tặc vũ trụ Hiệp hội chống Utopia đoạn hậu cho ngài, vì sinh mạng và tự nhiên.”
Hiệp hội chống Utopia ngăn cản nhóm truy binh cuối cùng, cơ giáp của Lục Tất Hành lại lần nữa tăng tốc.
Cậu nhìn thấy, chỗ điểm nhảy vũ trụ vốn nên bị nổ hủy, một mảnh phế tích, có một trạm không gian nhân tạo khổng lồ.
Thiên Hà Số 8, trọng giáp siêu cấp Xích Tiêu xé phòng tuyến của quân tự vệ, Lâm Tĩnh Hằng đã chẳng quan tâm được gì khác, trực tiếp thực hiện bước nhảy vũ trụ chặn lại.
Turan khàn khàn nói: “Thống soái, kho vũ khí của ngài đã tháo dỡ hết rồi!”
Hắn thật sự sẽ chết thành chướng ngại vật trên đường sao?
Còn bắt bọn họ phải như cô năm ấy, một lần nữa nói rõ với Lục Tất Hành…
Lâm Tĩnh Hằng đã ra khỏi điểm nhảy vũ trụ, đối mặt với Xích Tiêu.
Đúng lúc này, một tin tức từ Ngân Hà Thành đột nhiên truyền đến: “Báo cáo -“
“Hệ thống chống đạn đạo vũ trụ vận hành thử hoàn tất!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.