Tần Tiên Sinh Chỉ Nghĩ Yêu Đương
Chương 5: Ngày thứ năm thích em
Quân Khuynh
08/01/2024
Ngày: 08/01/2024
Số từ: 810
Editor: Tanya (torryssi)
️️ Lưu ý: TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN TẠI WATTPAD CỦA torryssi và page Quân Sơn Ngân Châm
- -
Chút lửa giận bị dập tắt trong chớp mắt, khóe miệng Tần Dữ lại xuất hiện nụ cười nhẹ. Anh đi thẳng đến chỗ Thời Tiêu, đưa tay xoa xoa đầu cô:
"Anh đi pha cho em ít nước lê, thu dọn lại một chút, lát nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài."
"Được!"
Thời Tiêu đưa tay nắm áo của anh, cười tít mắt.
Tần Dữ bị nụ cười đầy màu sắc của cô dao động, đưa tay ôm lấy eo Thời Tiêu, cúi đầu dựa sát vào: "Nên gọi anh là gì?"
Thời Tiêu chớp mắt, nghe giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai.
Trong đầu không tự chủ được hiện lên một số hình ảnh không thích hợp, rầu rĩ thấp giọng hừ một tiếng.
"Gì cơ? Không nghe rõ."
Người xấu, chỉ biết ức hiếp cô!!!
Cái người này ngoài mặt thì như một bác sĩ ôn tồn lễ độ, trên thực tế là một người xấu, bụng dạ đen tối!
"Ông xã..." Cuối cùng Thời Tiêu vẫn nhỏ giọng nói, sau đó liền chạy vào trong phòng. ^^
Tần Dữ nhìn theo bóng dáng của cô, cười nhẹ một tiếng.
***
Về đến phòng, Thời Tiêu mới cúi đầu nhìn điện thoại di động thì thấy những tin nhắn Giang Minh Tú vừa gửi. Lại nghĩ đến Tần Dữ vừa mới nhìn chằm chằm vào màn hình di động của cô, Thời Tiêu giật mình theo bản năng.
Sau khi hoảng sợ một hồi mới cô cảm thấy chính mình cũng không có làm gì sai. Khi hai người vừa quen nhau cô cũng từng nói với anh, Cảnh Hiên người này cô đã sớm quên, chỉ là kẻ từng có mối quan hệ mập mờ với cô, còn không được tính là bạn trai cũ.
Thời Tiêu cảm thấy không có vấn đề gì, tệ nhất là sau này cô có thể giải thích với anh, cũng không phải là cô chủ động hỏi thăm tin tức của Cảnh Hiên. Nghĩ tới đây, cô trả lời tin nhắn của Giang Minh Tú.
Thời Tiêu: "Anh ta như thế nào không liên quan gì đến tớ, hôm nay chồng tớ muốn dẫn tớ đi công viên giải trí mới mở. Về sau cậu đừng nhắc đến anh ta nữa, tuy rằng mặt ngoài anh ấy không biểu hiện gì, nhưng tớ có cảm giác anh ấy sẽ rất để bụng, đại khái là giác quan thứ sáu của tớ đi."
Giang Minh Tú: "Chậc chậc chậc, người kết hôn không giống như trước à nha, một câu ông xã, hai câu cũng là ông xã, ngọt chết tớ. Với cả không ngờ rằng cậu là người kết hôn sớm nhất, lúc trước thấy cậu chỉ toàn ở nhà, hiện tại còn chủ động kéo chồng cậu ra ngoài chơi."
Thời Tiêu thay quần áo rồi trả lời: "Ừm, bình thường chồng tớ bận rộn hơn tớ, nên không dễ gì có thể tranh thủ thời gian, vừa lúc deadline bản thảo còn xa nên tớ vẫn có thời gian để lãng phí. Tiêu Tiêu quá xịn!!!"
Giang Minh Tú: "Được thôi, được thôi, tớ chờ khi nào đến deadline, cậu mà khóc lóc kể lể thì không phải người nữa, hehehe."
Thời Tiêu: "Không nói với cậu nữa, tớ đi đây."
Giang Minh Tú: "Được, chú ý an toàn."
Thấy Thời Tiêu không trả lời nữa, Giang Minh Tú đang đắp mặt nạ bên này cũng đặt điện thoại xuống. Một lúc sau cô nàng mới nhớ ra mình chưa nói cho Thời Tiểu biết tin Cảnh Hiên đã trở lại thành phố A.
Nhưng không sao, dù sao đi nữa Cảnh Hiên cũng không liên lạc với Thời Tiêu, hai người hẳn là không có gì giao nhau.
Giang Minh Tú, người đã làm việc suốt đêm, nghĩ như thế rồi ngủ thiếp đi.
***
Tần Dữ hiếm khi được nghỉ, vì vậy sáng sớm hai người họ đến công viên giải trí chơi một vòng, buổi trưa ăn luôn tại đó.
Thời Tiêu thuận buồm xuôi gió từ nhỏ đến lớn, tốt nghiệp đại học liền ký hợp đồng họa sĩ với một công ty, không nhọc tiền bạc trong nhà, cũng không lo nghĩ ăn uống, vì vậy khó tránh khỏi giống một đứa trẻ, kéo Tần Dữ đi chơi khắp nơi.
Với cả cô lại có khí chất lãng mạn của người học nghệ thuật, thời điểm cười rộ lên như có sao trời trong đáy mắt, khoảnh khắc ấy ai nhìn thấy cũng sẽ nóng lòng đem đồ vật cô yêu thích đến trước mặt cô.
Mãi cho đến chiều, cô mới chơi chán và không đi được nữa.
HẾT CHƯƠNG 5
Đôi lời: Chương kế tiếp tầm thứ 5 hoặc thứ 6 mình mới lên tiếp nhen <3
Số từ: 810
Editor: Tanya (torryssi)
️️ Lưu ý: TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN TẠI WATTPAD CỦA torryssi và page Quân Sơn Ngân Châm
- -
Chút lửa giận bị dập tắt trong chớp mắt, khóe miệng Tần Dữ lại xuất hiện nụ cười nhẹ. Anh đi thẳng đến chỗ Thời Tiêu, đưa tay xoa xoa đầu cô:
"Anh đi pha cho em ít nước lê, thu dọn lại một chút, lát nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài."
"Được!"
Thời Tiêu đưa tay nắm áo của anh, cười tít mắt.
Tần Dữ bị nụ cười đầy màu sắc của cô dao động, đưa tay ôm lấy eo Thời Tiêu, cúi đầu dựa sát vào: "Nên gọi anh là gì?"
Thời Tiêu chớp mắt, nghe giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai.
Trong đầu không tự chủ được hiện lên một số hình ảnh không thích hợp, rầu rĩ thấp giọng hừ một tiếng.
"Gì cơ? Không nghe rõ."
Người xấu, chỉ biết ức hiếp cô!!!
Cái người này ngoài mặt thì như một bác sĩ ôn tồn lễ độ, trên thực tế là một người xấu, bụng dạ đen tối!
"Ông xã..." Cuối cùng Thời Tiêu vẫn nhỏ giọng nói, sau đó liền chạy vào trong phòng. ^^
Tần Dữ nhìn theo bóng dáng của cô, cười nhẹ một tiếng.
***
Về đến phòng, Thời Tiêu mới cúi đầu nhìn điện thoại di động thì thấy những tin nhắn Giang Minh Tú vừa gửi. Lại nghĩ đến Tần Dữ vừa mới nhìn chằm chằm vào màn hình di động của cô, Thời Tiêu giật mình theo bản năng.
Sau khi hoảng sợ một hồi mới cô cảm thấy chính mình cũng không có làm gì sai. Khi hai người vừa quen nhau cô cũng từng nói với anh, Cảnh Hiên người này cô đã sớm quên, chỉ là kẻ từng có mối quan hệ mập mờ với cô, còn không được tính là bạn trai cũ.
Thời Tiêu cảm thấy không có vấn đề gì, tệ nhất là sau này cô có thể giải thích với anh, cũng không phải là cô chủ động hỏi thăm tin tức của Cảnh Hiên. Nghĩ tới đây, cô trả lời tin nhắn của Giang Minh Tú.
Thời Tiêu: "Anh ta như thế nào không liên quan gì đến tớ, hôm nay chồng tớ muốn dẫn tớ đi công viên giải trí mới mở. Về sau cậu đừng nhắc đến anh ta nữa, tuy rằng mặt ngoài anh ấy không biểu hiện gì, nhưng tớ có cảm giác anh ấy sẽ rất để bụng, đại khái là giác quan thứ sáu của tớ đi."
Giang Minh Tú: "Chậc chậc chậc, người kết hôn không giống như trước à nha, một câu ông xã, hai câu cũng là ông xã, ngọt chết tớ. Với cả không ngờ rằng cậu là người kết hôn sớm nhất, lúc trước thấy cậu chỉ toàn ở nhà, hiện tại còn chủ động kéo chồng cậu ra ngoài chơi."
Thời Tiêu thay quần áo rồi trả lời: "Ừm, bình thường chồng tớ bận rộn hơn tớ, nên không dễ gì có thể tranh thủ thời gian, vừa lúc deadline bản thảo còn xa nên tớ vẫn có thời gian để lãng phí. Tiêu Tiêu quá xịn!!!"
Giang Minh Tú: "Được thôi, được thôi, tớ chờ khi nào đến deadline, cậu mà khóc lóc kể lể thì không phải người nữa, hehehe."
Thời Tiêu: "Không nói với cậu nữa, tớ đi đây."
Giang Minh Tú: "Được, chú ý an toàn."
Thấy Thời Tiêu không trả lời nữa, Giang Minh Tú đang đắp mặt nạ bên này cũng đặt điện thoại xuống. Một lúc sau cô nàng mới nhớ ra mình chưa nói cho Thời Tiểu biết tin Cảnh Hiên đã trở lại thành phố A.
Nhưng không sao, dù sao đi nữa Cảnh Hiên cũng không liên lạc với Thời Tiêu, hai người hẳn là không có gì giao nhau.
Giang Minh Tú, người đã làm việc suốt đêm, nghĩ như thế rồi ngủ thiếp đi.
***
Tần Dữ hiếm khi được nghỉ, vì vậy sáng sớm hai người họ đến công viên giải trí chơi một vòng, buổi trưa ăn luôn tại đó.
Thời Tiêu thuận buồm xuôi gió từ nhỏ đến lớn, tốt nghiệp đại học liền ký hợp đồng họa sĩ với một công ty, không nhọc tiền bạc trong nhà, cũng không lo nghĩ ăn uống, vì vậy khó tránh khỏi giống một đứa trẻ, kéo Tần Dữ đi chơi khắp nơi.
Với cả cô lại có khí chất lãng mạn của người học nghệ thuật, thời điểm cười rộ lên như có sao trời trong đáy mắt, khoảnh khắc ấy ai nhìn thấy cũng sẽ nóng lòng đem đồ vật cô yêu thích đến trước mặt cô.
Mãi cho đến chiều, cô mới chơi chán và không đi được nữa.
HẾT CHƯƠNG 5
Đôi lời: Chương kế tiếp tầm thứ 5 hoặc thứ 6 mình mới lên tiếp nhen <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.