Chương 38: Vì Sao Lại Tha Chết Kỳ Hiểu Phù
Thạch Đầu
03/11/2018
Lúc này, cơn gió đã ngừng lại, tất cả âm thanh từ xa xa đều không nghe rỏ nữa, Trương Siêu Quần âm thầm sốt ruột, thấy các nàng nói một lúc, đột nhiên Kỷ Hiểu Phù đứng thẳng người lên, một mình đì theo Diệt Tuyệt sư thái.
Trương Siêu Quần không còn che giấu hành tung, hắn đứng lên, hướng về Diệt Tuyệt sư thái cùng Kỷ Hiểu Phù chạy tới
Đinh Mẫn Quân cùng Bối Cẩm Nghi hai nàng bỗng thấy hắn đột nhiên xuất hiện, giật mình, Đinh Mẫn Quân càng là nhíu lên lông mày khổ sở suy nghĩ, mãi đến khiTrương Siêu Quần thân hình xẹt qua, nhìn thấy bóng lưng hắn thì, đột nhiên thân thể mềm mại chấn động, sắc mặt đại biến, lẩm bẩm nói︰
– Là hắn… đúng là hắn!
Bối cẩm nghi ngạc nhiên hỏi︰
– Cái gì là hắn? Sư tỷ cũng biết hắn sao?
Đinh Mẫn Quân ngẩn ra, nói︰
– Không… ta không quen biết, hắn là đệ tử phái Võ Đang, ta làm sao nhận thức….
Bối Cẩm Nghi bán tín bán nghi, liếc nhìn bóng lưng Trương Siêu Quần, lại liếc nhìn nhìn Đinh Mẫn Quân mặt mày trắng bệch đang trầm ngâm.
Diệt Tuyệt sư thái đem Kỷ Hiểu Phù mang tới nơi yên tĩnh, Trương Siêu Quần náu mình đằng sau thân cây không dám thò mặt ra, chỉ nhìn Diệt Tuyệt sư thái nói một hồi, Kỷ Hiểu Phù cúi đầu suy nghĩ, sau cùng lắc đầu, thần thái cực kỳ kiên quyết, hiển nhiên không chịu theo lệnh sư phụ, lại thấy Diệt Tuyệt sư thái giơ tả chưởng lên, dường như định đánh xuống, nhưng bàn tay lại ngừng ở trên không, không hạ xuống, dường như cho Kỷ Hiểu Phù cơ hội sau cùng có chịu hồi tâm chuyển ý hay chăng.
Trương Siêu Quần tim đập thình thình, nghĩ thầm chưởng đó đánh xuống đầu, Kỷ Hiểu Phù không sao sống được, hai mắt y không dám chớp, chăm chú nhìn Kỷ Hiểu Phù, chỉ thấy nàng quì hai gối xuống, Diệt Tuyệt sư thái thở dài một tiếng, đang muốn ra tay, thì nghe phía sau truyền đến tiếng kêu, hơi nhướng mày, chưởng lực ngưng mà không phát, quay đầu lại nhìn lại, thấy là Trương Siêu Quần, sắc mặt Diệt Tuyệt sư thái khó chịu.
– Chưởng hạ lưu nhân…chưởng hạ lưu nhân…
Trương Siêu Quần phóng tới tốc độ thật nhanh, Kỷ Hiểu Phù vốn đã nhắm mắt chờ chết, thấy hắn chạy tới, lúc này linh cảm nhìn thấy một tia hi vọng, thân thể mềm mại như muốn quỵ xuống.
Diệt Tuyệt sư thái tức giận bực bội nói︰
– Trương thiếu hiệp, ta thấy ngươi là đệ tử của Võ Đang, cho nên còn khách sáo, ngươi sao vậy không biết phân biệt, là ỷ vào Trương Tam Phong muốn tới can thiệp việc nhà phái Nga Mi của ta?
Trương Siêu Quần thấy mình đến vừa kịp lúc, thở phào nhẹ nhõm, liên tục khoát tay nói︰
– Sư thái, không phải vậy, tiểu bối nào dám can thiệp việc quý phái? Kỳ thực iểu bối chỉ là… tiểu bổi chỉ là…
Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nói cái gì được rồi.
Diệt Tuyệt sư thái hừ một tiếng, nói︰
– Đã như vậy, xin mời Trương thiếu hiệp rời đi.
Trương Siêu Quần nơi nào sẽ đi? Con mắt hơi chuyển động, nói
– Vâng, chúng ta liền rời đi.
Hướng về Kỷ Hiểu Phù hắn nói:
– Kỷ sư tỷ, sư thái để chúng ta rời đi, tỷ còn không đi theo tiểu đệ à?
Diệt Tuyệt sư thái giận tím mặt, quát lên︰
– Ngươi ở đây quấy nhiễu cái gì! Hiểu phù là đệ tử phái Nga mi, lại không phải là người của phái Võ Đang, ngươi dựa vào cái gì bảo nó rời đi?
Trương Siêu Quần cười một tiếng, nói︰
– Sư thái, Kỷ sư tỷ cùng Ân lục ca có hôn ước tại người, có câu nói gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, nàng không theo tiểu bối về Võ Đang, thì lại đi nơi nào?
Diệt Tuyệt sư thái vốn là đang giận dữ, nghe hắn nói lời này, lại nghĩ đến, nếu như Ân Lê Đình biết vị hôn thê của mình bị Dương Tiêu đại ma đầu này làm bẩn, tất nhiên thương tâm gần chết, sư thái không khỏi tâm địa mềm lại, thở dài, chuyện Kỷ Hiểu Phù gả cho Vũ Đang Ân lục hiệp, Diệt Tuyệt sư thái là cực kỳ tán thành, Ân Lê Đình vốn là ôn văn nho nhã, có tri thức hiểu lễ nghĩa, lại là đệ tử của Trương Tam Phong, võ công cao cường, nhân phẩm ngoại hình đều là tốt nhất chi tuyển, ông trời đã tác hợp cho, lại bị Dương Tiêu đại ma đầu phá hoại tan tành, thật là đáng trách, bất quá thì dù gì cũng là Nga Mi phụ Võ Đang, Diệt Tuyệt sư thái trong lòng áy náy, ngữ khí dịu lại, nói︰
– Trương thiếu hiệp, ngươi trở về chuyển cáo với Ân lục hiệp, ta Diệt Tuyệt sư thái không quản được đệ tử, xin hắn chọn mối lương phối khác.
Trương Siêu Quần nói
– Sư thái có ý là Kỷ sư tỷ không thể gả cho Ân sư ca của tiểu bối?”
Diệt Tuyệt sư thái gật đầu nói ︰
– Nữ tử thất trinh, há có thể tái giá?
Trương Siêu Quần nói ︰
– Việc này tiểu bối cũng có biết ít nhiều, cũng không khó mà trách Kỷ sư tỷ, muốn trách thì trách Dương Tiêu đê hèn vô liêm sỉ, sử dụng thủ đoạn hạ lưu khiến cho Kỷ sư tỷ đi vào khuôn phép, Kỷ sư tỷ cũng là người bị hại, sư thái cũng đã từng nói, Kỷ sư tỷ là đệ tử phái Nga mi, nếu là người mình, thì có chuyện gì mà không thể tha thứ?
Diệt Tuyệt sư thái ngạc nhiên nói ︰
– Nguyên lai ngươi cũng biết việc này.
Diệt Tuyệt sư thái quay đầu hướng về Kỷ Hiểu Phù đang bi ai khóc lóc liếc mắt nhìn, không khỏi sinh lòng trắc ẩn.
Kỷ Hiểu Phù là một tay Diệt Tuyệt sư thái nuôi nấng từ nhỏ nhìn đến khi lớn lên, kiếm pháp của nàng tàn nhẫn, tính tình cương liệt, cùng sư thái khá là tương tự, Diệt Tuyệt sư thái đã từ lâu nội định cho nàng là người nối nghiệp phái Nga Mi, chỉ là vừa rồi chính mình muốn nàng dụ dỗ Dương Tiêu xuất hiện, để giết đại ma đầu này, nhưng Kỷ Hiểu Phù không chịu, ngôn từ rất có tâm ý giữ gìn bảo vệ cho y, vì thế Diệt Tuyệt sư thái giận dữ, nếu không có Trương Siêu Quần đột nhiên đến, chỉ sợ mình đã một chưởng đập chết nàng.
Trương Siêu Quần lại nói︰
– Tiểu bối thường nghe sư phụ nhắc tới sư thái, lão nhân gia nói, trong chốn võ lâm, Võ Đương và phái Nga Mi là sâu xa có chung ngọn nguồn, lão nhân gia còn nói khi còn nhỏ rất là kính phục sư tổ quý phái Quách Tương nữ đại hiệp, lại còn nói, hiện nay trong chốn võ lâm, có thể tìm ra một người giống như sư thái, ghét cái ác như kẻ thù, cương trực công chính nữ trung hào kiệt là rất khó kiếm..
Diệt Tuyệt sư thái trong lòng hơi động, mặc dù biết tên tiểu tử đệ tử của phái Võ Đang này trong miệng đầy mật, lời nói ra thường bất tận thì không thật, nhưng cũng không tránh khỏi trong lòng mang lại sự vui thích, địa vị Trương Tam Phong ở trong võ lâm là ngôi sao sáng, ngay cả người phái Thiếu lâm phần lớn so với ông ta cũng là bối phận thấp hơn, có thể để cho Trương Tam Phong kim khẩu một tán, thực là quý giá….
Diệt Tuyệt sư thái mở miệng cười nói︰
– Đứa nhỏ này, chỉ biết là hống cho người hài lòng, không trách Trương chân nhân thu phục ngươi làm đệ tử, chắc là cũng do ngươi lời ngon tiếng ngọt thuyết phục phải không?”
Trương Siêu Quần nghiêm mặt nói︰
– Không…không, thưa sư thái..đây quả thật là là tiểu bối chính tai nghe được, lúc đó Đại sư huynh cùng Thất sư huynh cũng đều có mặt, sư thái nếu không tin, có thể đi hỏi bọn họ.
Sao lại hỏi? Lẽ nào sư thái sẽ vội vã chạy đến Võ Đang sơn hỏi, các ngươi ở năm nào đó, tháng nào đó, có phải là nghe sư phụ các ngươi Trương tam Phong …khen ta?
Đúng ra thì Diệt Tuyệt sư thái cũng không khó đối phó, người người ai cũng thích nghe nịnh nọt, Diệt Tuyệt sư thái này tuy rằng lúc nào gương mặt cũng lạnh lùng, nhưng cũng rất yêu thích nghe người ta khen ngợi, dù ai mặc kệ võ công là cao bao nhiêu, kỳ thực cũng vẫn như là người bình thường, chỉ cần hiểu được tính tình, thì đối phó với người cũng không khó gì.
– Hừm, ta làm gì mà cần đi hỏi bọn họ, vừa rồi là người có ý muốn dẫn Kỷ Hiểu Phù về phái Võ Đang sao”
Trương Siêu Quần ngẩn ra, lúc nãy chỉ là thuận miệng nói thôi, chẳng lẽ còn thật sự là mang đi à?
Kỷ Hiểu Phù bỗng nhiên nói︰
– Sư phụ, Hiểu Phù sẽ không đi đâu hết, tình nguyện quay về Nga Mi xuống tóc làm ni cô, từ đây xuất gia, không để ý tới bụi trần nữa.
Diệt Tuyệt sư thái lắc đầu thở dài nói︰
– Ngươi vẫn không chịu nghe lời của ta dẫn dụ Dương Tiêu xuất đầu, nói rõ ngươi vẫn đối với hắn cũng còn có mang tình nghiệt, thì xuống tóc làm ni cô, có ích lợi gì?
Trương Siêu Quần nghe sư thái nói, trong lòng âm thầm gật đầu tán thưởng, Kỷ Hiểu Phù lại khóc ròng nói︰
– Sư phụ, đệ tử trước sau cũng không hạ thủ y được, xin sư phụ một chưởng đánh chết đệ tử đi, Hiểu Phù ở trên đời này đã nhận hết lời thóa mạ nhục nhã cũng đủ rồi, sinh tử từ lâu nhìn thấu, nếu sư phụ không chịu để cho đệ tử về Nga Mi, chi bằng cho đệ tử một chưởng, cũng làm cho cõi đời này bớt đi một người có cái số khổ.
Diệt Tuyệt sư thái vừa nãy đã nổi lên sát cơ, nhưng bị Trương Siêu Quần ba hoa một hồi nên bị trộn lẫn, lại không xuống tay được, trong lúc sư thái đang do dự thì Trương Siêu Quần thấy tình hình cũng lại không ổn, hắn bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt bà, gục đầu ôm chặt sư thái lại lên tiếng khóc lớn, nói:
– Kỷ sư tỷ…sư tỷ từ nhỏ đã được sư thái ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng, lão nhân gia nuôi lớn rồi truyền dạy võ công cho sư tỷ, cũng không dễ dàng đâu, sư thái là người hiền lành như thế, làm sao mà cam lòng đem đệ tử yêu thương nhất của mình mà giết cơ chứ? Chính sư tỷ chết rồi cũng không quan trọng, nhưng nếu như vậy, chẳng phải là hại sư thái phải gánh vác cái tội giết đồ nhi ác như Ma giáo sao? Sư phụ thường khen sư thái làm việc gì cũng phân rõ trắng đen, tiểu đệ nghe rõ ràng như vậy, sư tỷ cũng không thể nhận như vậy được…
Trương Siêu Quần ôm thân thể Diệt Tuyệt sư thái mỹ lệ đẫy đà mê người, đè ép cái đầu mình trước cái âm hộ của sư thái, vừa khóc vừa cảm nhận phía bên trong lớp vải tăng bào là độ mềm của cái gò mu âm hộ nhô cao, hắn đều có thể cảm giác được, cho nên dục hỏa bất chợt tăng vọt, nơi nào mà còn nhịn được, cái đầu liền dụi sát vào phía trước người Diệt Tuyệt sư thái cao quý, lắc qua lắc lại giả vờ thương tâm trên cái kia mượt mà mềm mại….
Diệt Tuyệt sư thái thấy hắn khóc đến âm thanh đại cực, nhưng nhìn xuống thì thấy trong đôi mắt hắn một giọt nước mắt cũng không rặn ra, vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng sư thái làm sao biết được hắn tâm địa gian giảo, gương mặt dày đó sư thái nói sao cũng không chịu đứng lên, cho nên nhịn cười︰
– Được rồi…được rồi, đừng giả vờ giả vịt nữa, ta tuy rằng lão, nhưng cũng không hồ đồ, hai người các ngươi ở trước mặt ta đang vừa tung vừa hứng phải không?
Lúc này Trương Siêu Quần thấy Diệt Tuyệt sư thái có vẻ dung túng cho hắn, nên sắc thủ bắt đầu làm càn du tẩu, đôi bàn tay đang vòng ra phía sau cái eo của sư thái ôm lấy âm thầm lặng lẽ đã đưa xuống dưới cái mông đẫy đà nhưng không mập bự, cuối cùng thì dừng ở lại trên hai mảnh thịt mông tròn vo rất chậm rãi xoa nắn, còn bất chợt đưa những đầu ngón tay cách lớp vải vóc tăng bào đâm thoáng đến cái khe mông thật sâu…
Rất nhanh, Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy toàn bộ hai bàn tay của hắn đã dán lên cái mông của mình rồi, hơn nữa còn đang chậm rãi cao thấp di động, từ hai bên mông truyền đến nhiệt độ lòng bàn tay của hắn làm cho Diệt Tuyệt sư thái không khỏi khẽ run nhè nhẹ, cái mông to tròn mê người của Diệt Tuyệt sư thái cao quý trong nháy mắt rơi vào đôi ma trảo của Trương Siêu Quần xấu xa, một thoáng đắn đo Diệt Tuyệt sư thái thoáng cái liền cảm giác thân thể nóng hổi bắt đầu có chút bất an như là vặn vẹo, cái cảm giác đã chôn vùi qua bao nhiêu năm mỗi khi gần gủi với người yêu là Cô Hồng Tử tưởng chừng đã quên lãng xóa nhòa lại quay về đột ngột, cái âm đạo chợt bài tiết dinh dính dịch nhờn không thể khống chế được, hoa điền trong mật đạo ri rỉ tươm ra dịch nhờn, Diệt Tuyệt sư thái chỉ cảm thấy thân dưới truyền đến từng đợt tô ngứa, mà cái tô ngứa này lại rất nhanh truyền khắp toàn thân, thân dưới cái âm hộ sớm bị cái mặt Trương Siêu Quần dụi vào ma sát nên hồng thủy đã tràn lan, toàn thân vừa chua xót lại tê dại, mỗi lần mặt hắn dụi vào một cái, liền đem cái mu âm hộ hơi nhô lên bị ao hãm nhấn xuống, hơi thở nóng bỏng từ cái mũi của hắn tựa hồ như cách cái áo tăng bào xuyên thấu qua cái tiểu khố bằng lụa mỏng, trực tiếp thổi vào bên cái khe nứt ẩn giấu kín đáo hơn hai chục năm nay, kể từ khi Cô Hồng Tử bị Dương Tiêu chọc tức mà chết…
Bên trong cái tiểu khố bằng tơ lụa mỏng manh bao bọc âm hộ bất giác trở nên ẩm ướt, đã không phải là sơ ca Trương Siêu Quần thoáng cái tựu hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cặp đùi ngọc của sư thái không tự chủ kín đáo từ từ kẹp chặt lại, thoang thoảng cái mùi hăng ngây của cái âm hộ Diệt Tuyệt sư thái chui vào bên trong lỗ mũi Trương Siêu Quần làm cho hắn sững sờ, hắn thừa biết đây là mùi của con cái tiết ra khi muốn động dục, lẽ nào…..
Diệt Tuyệt sư thái lúc này cũng lớn tiếng nói tiếp:
– Đứng lên ngay, ngươi cứ giả vờ quỳ khóc ta sẽ đánh ngay một chưởng chết toi bây giờ.
Lúc này Trương Siêu Quần mới cười hì hì đứng dậy, trên mặt so với hoa tươi còn xán lạn hơn:
– Sư thái nói sai rồi, sư thái là người bất lão…không chỉ là bất lão, nhìn qua lại còn vô cùng mỹ lệ, trẻ tuổi, nói thật tiểu bối cảm thấy sư thái cùng với dung mạo Kỷ sư tỷ giống như là tỷ muội vậy, mới nhìn, vẫn đúng là không phân được ai lớn tuổi hơn…
Diệt Tuyệt sư thái xưa nay nghiêm túc thận trọng, đối với bất kỳ người nào đều không để lộ sắc thái, hôm nay gặp phải miệng lưỡi của Trương Siêu Quần này không còn tính khí như bây lâu nay, tính ra là không biết đã trãi qua bao nhiêu năm rồi trong lòng cũng không có được vui vẻ như thế, hôm nay số lần mỉm cười gộp lại so với quá khứ bằng quá mấy chục năm đã qua, trong lòng sư thái chợt quay về yêu thích thiếu niên cơ trí hơn người này cực điểm, ý niệm thu làm đồ đệ nhất thời xuất hiện, nhưng lại nghĩ đến, hắn là đệ tử chân truyền của Trương Tam Phong, theo bối phận để tính, thì làm sao quay đầu làm đệ tử của phái Nga Mi? Loại bỏ đi cái ý niệm này, trong đầu không ngờ lại tính toán xem trong đám nữ đệ tử tục gia của phái Nga Mi có người nào có thể gả cho hắn, để cho hắn sau này còn có lý do thường xuyên đến núi Nga Mi cùng mình trò chuyện.
– Như vậy đi, xem ra thì Trương thiếu hiệp biện hộ cho Hiểu Phù ngươi, ta đáp ứng, sau khi trở lại Nga mi, xuống tóc làm ni cô, nhưng phải diện bích hối lỗi trong ba năm, những năm qua võ công của ngươi hoang phế không ít, rất nhiều các sư muội đều sắp bắt kịp ngươi rồi, ngươi ở trong hậu sơn cố gắng nghiên cứu hai pho kiếm pháp là “Diệt kiếm” và “Tuyệt kiếm” cho kỷ lưỡng, chưởng môn phái Nga Mi sau này, võ công nhất định phải cao cường, nếu không được vậy thì làm sao nhật hậu phục chúng? Hiểu Phù ngươi có nghe rỏ hay không?
Kỷ Hiểu Phù nửa mừng nửa lo, sư phụ không chỉ là tha tính mạng cho mình, còn muốn đem vị trí chưởng môn phái Nga Mi giao cho mình, chuyện này… đây là đang nằm mơ sao? Nàng ngây người hồi lâu cũng không nhớ rõ đáp lại, Diệt Tuyệt sư thái lúc này tâm tình đang tốt, cười nói︰
– Nhìn ngươi dáng dấp này, vui mừng đến mức sững sờ như trời trồng sao?
Kỷ Hiểu Phù vội vàng lần thứ hai quỳ gối, nặng nề dập đầu ba cái trước chân Diệt Tuyệt sư thái, khóc ròng nói︰
– Đa tạ sư phụ tha chết.
Diệt Tuyệt sư thái cũng không để ý tới nàng, ngược lại nắm lấy bàn tay của Trương Siêu Quần đang đứng bên cạnh, hòa nhã nói︰
– Trương thiếu hiệp, sau này rảnh rỗi, nêu không ngại thì lên núi Nga Mi chơi, Nga Mi sơn tuy rằng không sánh với sự hùng vĩ của Võ Đang sơn, nhưng cũng non cao nước biếc, phong cảnh khắp nơi nơi.
Trong đôi mắt Diệt Tuyệt sư thái thể hiện rất là thành ý tha thiết.
Kỷ Hiểu Phù từ nhỏ đến lớn chưa từng bao giờ gặp được sư phụ mình đối với người ngoài hiền lành như vậy, không khỏi kinh ngạc….
Trương Siêu Quần bị Diệt Tuyệt sư thái nắm chặt bàn tay, hắn chỉ cảm thấy bàn tay sư thái mềm mại, càng là nghe thấy được trên thân thể sư thái truyền đến một luồng mùi thơm thanh nhã, trong đầu hắn mơ mơ màng màng, phân biệt không ra đó là hương thào dược cây cỏ khi tắm rửa còn đọng lại, hay là mùi thơm tự nhiên của cơ thể, hơn 40 tuổi Tuyệt Diệt lão ni nhìn qua cũng chỉ tựa như là nữ nhân mới 30 tuổi vậy, một cỗ thành thục phong vận, khiến người ta không nhịn được lòng ngứa ngáy khó chịu, trong lòng ý niệm dục vọng đột ngột sinh sôi, trên mặt hắn lập tức bừng đỏ.
Diệt Tuyệt sư thái liền nhận thấy, lập tức ý thức được chính mình có chút sơ xuất, cười vang nói︰
– Trương thiếu hiệp, ngươi làm sao vậy mặt đỏ như vậy? Bị bần ni nắm tay, đầu óc ranh ma quỷ quái của ngươi chẳng lẽ lại nghĩ đến chuyện gì hay sao?
Trương Siêu Quần càng lúng túng, vội nói︰
-Không có… không có …tiểu bối…
Hắn lắp bắp “ tiểu bối “ một hồi, trên mặt càng là đỏ thấu, nói không ra lời, thấy hắn mất tự nhiên như vậy, Diệt Tuyệt sư thái trong lòng tạo nên những làn gợn sóng lăn tăn, nhu tình chôn dấu đã lâu, lần này so với gã thiếu niên nhỏ tuổi gấp đôi lại tự nhiên gây nên xúc động.
– Được rồi, bần ni còn có chuyện phải làm, sẽ không làm ngươi khó xử nữa, sau này rảnh rỗi, nhất định nhớ tới Nga Mi sơn làm khách nhé! Hiểu Phù, thôi chúng ta đi!
Diệt Tuyệt sư thái lần này hạ sơn đến đây, là mục đích đi tìm Kỷ Hiểu Phù, xong việc rồi thì đầu còn sự việc gì khác muốn làm?
-Sư phụ, đồ nhi xin còn có ít lời nói cùng với Trương sư đệ.
Kỷ Hiểu Phù biểu hiện tâm tình phức tạp liếc nhìn Trương Siêu Quần.
Diệt Tuyệt sư thái nhíu đôi chân mày, lạnh lùng nói︰
– Ta ở đằng trước chờ ngươi.
Kỷ Hiểu Phù thấy Diệt Tuyệt sư thái cùng với Trương Siêu Quần nói chuyện thì vẻ mặt ôn hòa, thần thái thân thiết chưa bao giờ có khách khí như thế, nhưng khi xoay mặt nói chuyện với chính mình, thật giống như băng sơn đá lạnh, cho nên nàng hướng ánh mắt về phía Trương Siêu Quần, bắt đầu cảm thấy hình như cũng có điều gì đó khác thườnG
Kỷ Hiểu Phù vẫn nhìn về hướng Trương Siêu Quần, trong ánh mắt biểu nàng hiện phức tạp, không biết nên nói cái gì, khi thì ngơ ngác, khi thì hoảng hốt, nghĩ đến đêm qua chính mình hoang đường, nàng không biết làm sao mở miệng, ngược lại thì Trương Siêu Quần thở dài hỏi trước︰
– Kỷ sư tỷ, cần gì mà phải xuống tóc làm ni cô? Sư tỷ không đi gặp Dương Tiêu thì Bất Hối sẽ làm sao đây?
Kỷ Hiểu Phù ngẩn người, sâu kín nói︰
– Trương sư đệ, ta cũng không hiểu rõ…lúc cùng với Dương Tiêu, đó là vạn bất đắc dĩ, bị y bức bách, nhưng ta lại không hối hận, ngươi có thể giúp ta một chuyện được không?
Trương Siêu Quần cũng đoán được nàng muốn nói cái gì, liền mở miệng
– Kỷ sư tỷ có phải là muốn tiểu đệ mang Bất Hối đi tìm phụ thân của nàng?
Kỷ Hiểu Phù đau thương nói︰
– Đúng, chung quy là ta không thể mang theo Bất Hối về núi Nga Mi.
Trương Siêu Quần thấy nàng thống khổ, đành thở dài︰
– Sư tỷ thật sự không muốn cùng Dương Tiêu gặp mặt sao?
Kỷ Hiểu Phù lắc đầu︰
– Ta làm sao lại có thể mắc thêm lỗi lầm nữa? Chính như lời ngươi nói, nếu như y thật sự yêu ta, lại sao lại mặc kệ cho ta một mình nuôi nấng Bất Hối như thế nhiều năm qua? Nam nhân… nam nhân khi chưa chiếm đoạt được thân thể nữ nhân thì lời ngon tiếng ngọt, ngậm trong miệng sợ tan, đội ở trên đầu sợ nắng, chuyện gì cũng có thể liều mạng, đến khi có được thân thể rồi, thì…haha..
Trương Siêu Quần lúng túng, cũng nói không ra lời, theo như lời nàng nói, thì tất cả nam nhân đều có phẩm chất là tính vô sỉ nhất, nhưng trên đời này, nam nhân đâu phải là ai cũng vậy? Không chiếm được thì trước sau gì cũng nói tốt, một khi được, bỏ đi thì diễn kịch quá tệ
Kỷ Hiểu Phù mắt nhìn lên bầu trời, không chớp, thấp giọng nói︰
– Trương sư đệ, chuyện tối hôm qua, xin ngươi chớ trách, là do ta mơ mơ màng màng bị ảo giác, nhìn ngươi lại nhận ra y, ta biết…ngươi sẽ không đem chuyện này nói ra, có đúng không?
Trương Siêu Quần lại nhớ tới đêm qua cảm xúc mãnh liệt, nàng với cái kia cuồng dã, không hề bảo lưu phóng túng, không khỏi mặt đỏ tới mang tai, một trận giao hoan kiều diễm, thực là rung động tâm hồn, dư vị vô cùng…
Kỷ Hiểu Phù lại nói tiếp:
– Trương sư đệ, y hiện đang ở núi Côn Luân ẩn cư trên ngọn Tọa Vong Phong, ngươi giúp ta đem Bất Hối đưa đi đến nơi đó gặp y, Hiểu Phù vô cùng cảm kích.
Nói tới chỗ này, nàng hạ thấp người xuống, dịu dàng cúi đầu.
Trương Siêu Quần vội vã tiến tới đỡ nàng lên, nói︰
– Được rồi tiểu đệ đáp ứng sư tỷ, đừng khách sáo như thế.
Hai tay hắn vừa vừa tiếp xúc với đôi vai thon gầy của nàng, chỉ thấy Kỷ Hiểu Phù hai gò má ửng hồng, cúi đầu, không dám nhìn hắn.
Mỹ nhân ở trước, da bạch trắng hơn tuyết, mái tóc như vân, thân thể truyền đến hương thơm thoang thoảng, Trương Siêu Quần tâm thần rung động, không kìm lòng được mà cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng, Kỷ Hiểu Phù đột làm như bị độc trùng xà cắn một cái, toàn thân run rẩy, lui về sau mấy bước kinh ngạc nói︰
– Trương sư đệ ngươi… ngươi…
Trương Siêu Quần sau khi hôn lên đôi môi nàng, lập tức hối hận, ngượng ngùng cúi đầu:
– Xin lỗi, tiểu đệ nhất thời… nhất thời không kìm lòng được… mới…
Dù hắn xưa nay miệng lưỡi nhanh nhẹn, giờ khắc nàylại không có gì để nói…có nói cũng không ra lời.
Kỷ Hiểu Phù nói:
– Hiểu phù là người không còn thanh bạch, Trương sư đệ tương lai có thể tìm được một cô nương trong trắng mỹ lệ thiện lương sạch sẽ không chút tì vết để làm bạn về sau…
Trương Siêu Quần không còn che giấu hành tung, hắn đứng lên, hướng về Diệt Tuyệt sư thái cùng Kỷ Hiểu Phù chạy tới
Đinh Mẫn Quân cùng Bối Cẩm Nghi hai nàng bỗng thấy hắn đột nhiên xuất hiện, giật mình, Đinh Mẫn Quân càng là nhíu lên lông mày khổ sở suy nghĩ, mãi đến khiTrương Siêu Quần thân hình xẹt qua, nhìn thấy bóng lưng hắn thì, đột nhiên thân thể mềm mại chấn động, sắc mặt đại biến, lẩm bẩm nói︰
– Là hắn… đúng là hắn!
Bối cẩm nghi ngạc nhiên hỏi︰
– Cái gì là hắn? Sư tỷ cũng biết hắn sao?
Đinh Mẫn Quân ngẩn ra, nói︰
– Không… ta không quen biết, hắn là đệ tử phái Võ Đang, ta làm sao nhận thức….
Bối Cẩm Nghi bán tín bán nghi, liếc nhìn bóng lưng Trương Siêu Quần, lại liếc nhìn nhìn Đinh Mẫn Quân mặt mày trắng bệch đang trầm ngâm.
Diệt Tuyệt sư thái đem Kỷ Hiểu Phù mang tới nơi yên tĩnh, Trương Siêu Quần náu mình đằng sau thân cây không dám thò mặt ra, chỉ nhìn Diệt Tuyệt sư thái nói một hồi, Kỷ Hiểu Phù cúi đầu suy nghĩ, sau cùng lắc đầu, thần thái cực kỳ kiên quyết, hiển nhiên không chịu theo lệnh sư phụ, lại thấy Diệt Tuyệt sư thái giơ tả chưởng lên, dường như định đánh xuống, nhưng bàn tay lại ngừng ở trên không, không hạ xuống, dường như cho Kỷ Hiểu Phù cơ hội sau cùng có chịu hồi tâm chuyển ý hay chăng.
Trương Siêu Quần tim đập thình thình, nghĩ thầm chưởng đó đánh xuống đầu, Kỷ Hiểu Phù không sao sống được, hai mắt y không dám chớp, chăm chú nhìn Kỷ Hiểu Phù, chỉ thấy nàng quì hai gối xuống, Diệt Tuyệt sư thái thở dài một tiếng, đang muốn ra tay, thì nghe phía sau truyền đến tiếng kêu, hơi nhướng mày, chưởng lực ngưng mà không phát, quay đầu lại nhìn lại, thấy là Trương Siêu Quần, sắc mặt Diệt Tuyệt sư thái khó chịu.
– Chưởng hạ lưu nhân…chưởng hạ lưu nhân…
Trương Siêu Quần phóng tới tốc độ thật nhanh, Kỷ Hiểu Phù vốn đã nhắm mắt chờ chết, thấy hắn chạy tới, lúc này linh cảm nhìn thấy một tia hi vọng, thân thể mềm mại như muốn quỵ xuống.
Diệt Tuyệt sư thái tức giận bực bội nói︰
– Trương thiếu hiệp, ta thấy ngươi là đệ tử của Võ Đang, cho nên còn khách sáo, ngươi sao vậy không biết phân biệt, là ỷ vào Trương Tam Phong muốn tới can thiệp việc nhà phái Nga Mi của ta?
Trương Siêu Quần thấy mình đến vừa kịp lúc, thở phào nhẹ nhõm, liên tục khoát tay nói︰
– Sư thái, không phải vậy, tiểu bối nào dám can thiệp việc quý phái? Kỳ thực iểu bối chỉ là… tiểu bổi chỉ là…
Trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nói cái gì được rồi.
Diệt Tuyệt sư thái hừ một tiếng, nói︰
– Đã như vậy, xin mời Trương thiếu hiệp rời đi.
Trương Siêu Quần nơi nào sẽ đi? Con mắt hơi chuyển động, nói
– Vâng, chúng ta liền rời đi.
Hướng về Kỷ Hiểu Phù hắn nói:
– Kỷ sư tỷ, sư thái để chúng ta rời đi, tỷ còn không đi theo tiểu đệ à?
Diệt Tuyệt sư thái giận tím mặt, quát lên︰
– Ngươi ở đây quấy nhiễu cái gì! Hiểu phù là đệ tử phái Nga mi, lại không phải là người của phái Võ Đang, ngươi dựa vào cái gì bảo nó rời đi?
Trương Siêu Quần cười một tiếng, nói︰
– Sư thái, Kỷ sư tỷ cùng Ân lục ca có hôn ước tại người, có câu nói gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, nàng không theo tiểu bối về Võ Đang, thì lại đi nơi nào?
Diệt Tuyệt sư thái vốn là đang giận dữ, nghe hắn nói lời này, lại nghĩ đến, nếu như Ân Lê Đình biết vị hôn thê của mình bị Dương Tiêu đại ma đầu này làm bẩn, tất nhiên thương tâm gần chết, sư thái không khỏi tâm địa mềm lại, thở dài, chuyện Kỷ Hiểu Phù gả cho Vũ Đang Ân lục hiệp, Diệt Tuyệt sư thái là cực kỳ tán thành, Ân Lê Đình vốn là ôn văn nho nhã, có tri thức hiểu lễ nghĩa, lại là đệ tử của Trương Tam Phong, võ công cao cường, nhân phẩm ngoại hình đều là tốt nhất chi tuyển, ông trời đã tác hợp cho, lại bị Dương Tiêu đại ma đầu phá hoại tan tành, thật là đáng trách, bất quá thì dù gì cũng là Nga Mi phụ Võ Đang, Diệt Tuyệt sư thái trong lòng áy náy, ngữ khí dịu lại, nói︰
– Trương thiếu hiệp, ngươi trở về chuyển cáo với Ân lục hiệp, ta Diệt Tuyệt sư thái không quản được đệ tử, xin hắn chọn mối lương phối khác.
Trương Siêu Quần nói
– Sư thái có ý là Kỷ sư tỷ không thể gả cho Ân sư ca của tiểu bối?”
Diệt Tuyệt sư thái gật đầu nói ︰
– Nữ tử thất trinh, há có thể tái giá?
Trương Siêu Quần nói ︰
– Việc này tiểu bối cũng có biết ít nhiều, cũng không khó mà trách Kỷ sư tỷ, muốn trách thì trách Dương Tiêu đê hèn vô liêm sỉ, sử dụng thủ đoạn hạ lưu khiến cho Kỷ sư tỷ đi vào khuôn phép, Kỷ sư tỷ cũng là người bị hại, sư thái cũng đã từng nói, Kỷ sư tỷ là đệ tử phái Nga mi, nếu là người mình, thì có chuyện gì mà không thể tha thứ?
Diệt Tuyệt sư thái ngạc nhiên nói ︰
– Nguyên lai ngươi cũng biết việc này.
Diệt Tuyệt sư thái quay đầu hướng về Kỷ Hiểu Phù đang bi ai khóc lóc liếc mắt nhìn, không khỏi sinh lòng trắc ẩn.
Kỷ Hiểu Phù là một tay Diệt Tuyệt sư thái nuôi nấng từ nhỏ nhìn đến khi lớn lên, kiếm pháp của nàng tàn nhẫn, tính tình cương liệt, cùng sư thái khá là tương tự, Diệt Tuyệt sư thái đã từ lâu nội định cho nàng là người nối nghiệp phái Nga Mi, chỉ là vừa rồi chính mình muốn nàng dụ dỗ Dương Tiêu xuất hiện, để giết đại ma đầu này, nhưng Kỷ Hiểu Phù không chịu, ngôn từ rất có tâm ý giữ gìn bảo vệ cho y, vì thế Diệt Tuyệt sư thái giận dữ, nếu không có Trương Siêu Quần đột nhiên đến, chỉ sợ mình đã một chưởng đập chết nàng.
Trương Siêu Quần lại nói︰
– Tiểu bối thường nghe sư phụ nhắc tới sư thái, lão nhân gia nói, trong chốn võ lâm, Võ Đương và phái Nga Mi là sâu xa có chung ngọn nguồn, lão nhân gia còn nói khi còn nhỏ rất là kính phục sư tổ quý phái Quách Tương nữ đại hiệp, lại còn nói, hiện nay trong chốn võ lâm, có thể tìm ra một người giống như sư thái, ghét cái ác như kẻ thù, cương trực công chính nữ trung hào kiệt là rất khó kiếm..
Diệt Tuyệt sư thái trong lòng hơi động, mặc dù biết tên tiểu tử đệ tử của phái Võ Đang này trong miệng đầy mật, lời nói ra thường bất tận thì không thật, nhưng cũng không tránh khỏi trong lòng mang lại sự vui thích, địa vị Trương Tam Phong ở trong võ lâm là ngôi sao sáng, ngay cả người phái Thiếu lâm phần lớn so với ông ta cũng là bối phận thấp hơn, có thể để cho Trương Tam Phong kim khẩu một tán, thực là quý giá….
Diệt Tuyệt sư thái mở miệng cười nói︰
– Đứa nhỏ này, chỉ biết là hống cho người hài lòng, không trách Trương chân nhân thu phục ngươi làm đệ tử, chắc là cũng do ngươi lời ngon tiếng ngọt thuyết phục phải không?”
Trương Siêu Quần nghiêm mặt nói︰
– Không…không, thưa sư thái..đây quả thật là là tiểu bối chính tai nghe được, lúc đó Đại sư huynh cùng Thất sư huynh cũng đều có mặt, sư thái nếu không tin, có thể đi hỏi bọn họ.
Sao lại hỏi? Lẽ nào sư thái sẽ vội vã chạy đến Võ Đang sơn hỏi, các ngươi ở năm nào đó, tháng nào đó, có phải là nghe sư phụ các ngươi Trương tam Phong …khen ta?
Đúng ra thì Diệt Tuyệt sư thái cũng không khó đối phó, người người ai cũng thích nghe nịnh nọt, Diệt Tuyệt sư thái này tuy rằng lúc nào gương mặt cũng lạnh lùng, nhưng cũng rất yêu thích nghe người ta khen ngợi, dù ai mặc kệ võ công là cao bao nhiêu, kỳ thực cũng vẫn như là người bình thường, chỉ cần hiểu được tính tình, thì đối phó với người cũng không khó gì.
– Hừm, ta làm gì mà cần đi hỏi bọn họ, vừa rồi là người có ý muốn dẫn Kỷ Hiểu Phù về phái Võ Đang sao”
Trương Siêu Quần ngẩn ra, lúc nãy chỉ là thuận miệng nói thôi, chẳng lẽ còn thật sự là mang đi à?
Kỷ Hiểu Phù bỗng nhiên nói︰
– Sư phụ, Hiểu Phù sẽ không đi đâu hết, tình nguyện quay về Nga Mi xuống tóc làm ni cô, từ đây xuất gia, không để ý tới bụi trần nữa.
Diệt Tuyệt sư thái lắc đầu thở dài nói︰
– Ngươi vẫn không chịu nghe lời của ta dẫn dụ Dương Tiêu xuất đầu, nói rõ ngươi vẫn đối với hắn cũng còn có mang tình nghiệt, thì xuống tóc làm ni cô, có ích lợi gì?
Trương Siêu Quần nghe sư thái nói, trong lòng âm thầm gật đầu tán thưởng, Kỷ Hiểu Phù lại khóc ròng nói︰
– Sư phụ, đệ tử trước sau cũng không hạ thủ y được, xin sư phụ một chưởng đánh chết đệ tử đi, Hiểu Phù ở trên đời này đã nhận hết lời thóa mạ nhục nhã cũng đủ rồi, sinh tử từ lâu nhìn thấu, nếu sư phụ không chịu để cho đệ tử về Nga Mi, chi bằng cho đệ tử một chưởng, cũng làm cho cõi đời này bớt đi một người có cái số khổ.
Diệt Tuyệt sư thái vừa nãy đã nổi lên sát cơ, nhưng bị Trương Siêu Quần ba hoa một hồi nên bị trộn lẫn, lại không xuống tay được, trong lúc sư thái đang do dự thì Trương Siêu Quần thấy tình hình cũng lại không ổn, hắn bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt bà, gục đầu ôm chặt sư thái lại lên tiếng khóc lớn, nói:
– Kỷ sư tỷ…sư tỷ từ nhỏ đã được sư thái ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng, lão nhân gia nuôi lớn rồi truyền dạy võ công cho sư tỷ, cũng không dễ dàng đâu, sư thái là người hiền lành như thế, làm sao mà cam lòng đem đệ tử yêu thương nhất của mình mà giết cơ chứ? Chính sư tỷ chết rồi cũng không quan trọng, nhưng nếu như vậy, chẳng phải là hại sư thái phải gánh vác cái tội giết đồ nhi ác như Ma giáo sao? Sư phụ thường khen sư thái làm việc gì cũng phân rõ trắng đen, tiểu đệ nghe rõ ràng như vậy, sư tỷ cũng không thể nhận như vậy được…
Trương Siêu Quần ôm thân thể Diệt Tuyệt sư thái mỹ lệ đẫy đà mê người, đè ép cái đầu mình trước cái âm hộ của sư thái, vừa khóc vừa cảm nhận phía bên trong lớp vải tăng bào là độ mềm của cái gò mu âm hộ nhô cao, hắn đều có thể cảm giác được, cho nên dục hỏa bất chợt tăng vọt, nơi nào mà còn nhịn được, cái đầu liền dụi sát vào phía trước người Diệt Tuyệt sư thái cao quý, lắc qua lắc lại giả vờ thương tâm trên cái kia mượt mà mềm mại….
Diệt Tuyệt sư thái thấy hắn khóc đến âm thanh đại cực, nhưng nhìn xuống thì thấy trong đôi mắt hắn một giọt nước mắt cũng không rặn ra, vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng sư thái làm sao biết được hắn tâm địa gian giảo, gương mặt dày đó sư thái nói sao cũng không chịu đứng lên, cho nên nhịn cười︰
– Được rồi…được rồi, đừng giả vờ giả vịt nữa, ta tuy rằng lão, nhưng cũng không hồ đồ, hai người các ngươi ở trước mặt ta đang vừa tung vừa hứng phải không?
Lúc này Trương Siêu Quần thấy Diệt Tuyệt sư thái có vẻ dung túng cho hắn, nên sắc thủ bắt đầu làm càn du tẩu, đôi bàn tay đang vòng ra phía sau cái eo của sư thái ôm lấy âm thầm lặng lẽ đã đưa xuống dưới cái mông đẫy đà nhưng không mập bự, cuối cùng thì dừng ở lại trên hai mảnh thịt mông tròn vo rất chậm rãi xoa nắn, còn bất chợt đưa những đầu ngón tay cách lớp vải vóc tăng bào đâm thoáng đến cái khe mông thật sâu…
Rất nhanh, Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy toàn bộ hai bàn tay của hắn đã dán lên cái mông của mình rồi, hơn nữa còn đang chậm rãi cao thấp di động, từ hai bên mông truyền đến nhiệt độ lòng bàn tay của hắn làm cho Diệt Tuyệt sư thái không khỏi khẽ run nhè nhẹ, cái mông to tròn mê người của Diệt Tuyệt sư thái cao quý trong nháy mắt rơi vào đôi ma trảo của Trương Siêu Quần xấu xa, một thoáng đắn đo Diệt Tuyệt sư thái thoáng cái liền cảm giác thân thể nóng hổi bắt đầu có chút bất an như là vặn vẹo, cái cảm giác đã chôn vùi qua bao nhiêu năm mỗi khi gần gủi với người yêu là Cô Hồng Tử tưởng chừng đã quên lãng xóa nhòa lại quay về đột ngột, cái âm đạo chợt bài tiết dinh dính dịch nhờn không thể khống chế được, hoa điền trong mật đạo ri rỉ tươm ra dịch nhờn, Diệt Tuyệt sư thái chỉ cảm thấy thân dưới truyền đến từng đợt tô ngứa, mà cái tô ngứa này lại rất nhanh truyền khắp toàn thân, thân dưới cái âm hộ sớm bị cái mặt Trương Siêu Quần dụi vào ma sát nên hồng thủy đã tràn lan, toàn thân vừa chua xót lại tê dại, mỗi lần mặt hắn dụi vào một cái, liền đem cái mu âm hộ hơi nhô lên bị ao hãm nhấn xuống, hơi thở nóng bỏng từ cái mũi của hắn tựa hồ như cách cái áo tăng bào xuyên thấu qua cái tiểu khố bằng lụa mỏng, trực tiếp thổi vào bên cái khe nứt ẩn giấu kín đáo hơn hai chục năm nay, kể từ khi Cô Hồng Tử bị Dương Tiêu chọc tức mà chết…
Bên trong cái tiểu khố bằng tơ lụa mỏng manh bao bọc âm hộ bất giác trở nên ẩm ướt, đã không phải là sơ ca Trương Siêu Quần thoáng cái tựu hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cặp đùi ngọc của sư thái không tự chủ kín đáo từ từ kẹp chặt lại, thoang thoảng cái mùi hăng ngây của cái âm hộ Diệt Tuyệt sư thái chui vào bên trong lỗ mũi Trương Siêu Quần làm cho hắn sững sờ, hắn thừa biết đây là mùi của con cái tiết ra khi muốn động dục, lẽ nào…..
Diệt Tuyệt sư thái lúc này cũng lớn tiếng nói tiếp:
– Đứng lên ngay, ngươi cứ giả vờ quỳ khóc ta sẽ đánh ngay một chưởng chết toi bây giờ.
Lúc này Trương Siêu Quần mới cười hì hì đứng dậy, trên mặt so với hoa tươi còn xán lạn hơn:
– Sư thái nói sai rồi, sư thái là người bất lão…không chỉ là bất lão, nhìn qua lại còn vô cùng mỹ lệ, trẻ tuổi, nói thật tiểu bối cảm thấy sư thái cùng với dung mạo Kỷ sư tỷ giống như là tỷ muội vậy, mới nhìn, vẫn đúng là không phân được ai lớn tuổi hơn…
Diệt Tuyệt sư thái xưa nay nghiêm túc thận trọng, đối với bất kỳ người nào đều không để lộ sắc thái, hôm nay gặp phải miệng lưỡi của Trương Siêu Quần này không còn tính khí như bây lâu nay, tính ra là không biết đã trãi qua bao nhiêu năm rồi trong lòng cũng không có được vui vẻ như thế, hôm nay số lần mỉm cười gộp lại so với quá khứ bằng quá mấy chục năm đã qua, trong lòng sư thái chợt quay về yêu thích thiếu niên cơ trí hơn người này cực điểm, ý niệm thu làm đồ đệ nhất thời xuất hiện, nhưng lại nghĩ đến, hắn là đệ tử chân truyền của Trương Tam Phong, theo bối phận để tính, thì làm sao quay đầu làm đệ tử của phái Nga Mi? Loại bỏ đi cái ý niệm này, trong đầu không ngờ lại tính toán xem trong đám nữ đệ tử tục gia của phái Nga Mi có người nào có thể gả cho hắn, để cho hắn sau này còn có lý do thường xuyên đến núi Nga Mi cùng mình trò chuyện.
– Như vậy đi, xem ra thì Trương thiếu hiệp biện hộ cho Hiểu Phù ngươi, ta đáp ứng, sau khi trở lại Nga mi, xuống tóc làm ni cô, nhưng phải diện bích hối lỗi trong ba năm, những năm qua võ công của ngươi hoang phế không ít, rất nhiều các sư muội đều sắp bắt kịp ngươi rồi, ngươi ở trong hậu sơn cố gắng nghiên cứu hai pho kiếm pháp là “Diệt kiếm” và “Tuyệt kiếm” cho kỷ lưỡng, chưởng môn phái Nga Mi sau này, võ công nhất định phải cao cường, nếu không được vậy thì làm sao nhật hậu phục chúng? Hiểu Phù ngươi có nghe rỏ hay không?
Kỷ Hiểu Phù nửa mừng nửa lo, sư phụ không chỉ là tha tính mạng cho mình, còn muốn đem vị trí chưởng môn phái Nga Mi giao cho mình, chuyện này… đây là đang nằm mơ sao? Nàng ngây người hồi lâu cũng không nhớ rõ đáp lại, Diệt Tuyệt sư thái lúc này tâm tình đang tốt, cười nói︰
– Nhìn ngươi dáng dấp này, vui mừng đến mức sững sờ như trời trồng sao?
Kỷ Hiểu Phù vội vàng lần thứ hai quỳ gối, nặng nề dập đầu ba cái trước chân Diệt Tuyệt sư thái, khóc ròng nói︰
– Đa tạ sư phụ tha chết.
Diệt Tuyệt sư thái cũng không để ý tới nàng, ngược lại nắm lấy bàn tay của Trương Siêu Quần đang đứng bên cạnh, hòa nhã nói︰
– Trương thiếu hiệp, sau này rảnh rỗi, nêu không ngại thì lên núi Nga Mi chơi, Nga Mi sơn tuy rằng không sánh với sự hùng vĩ của Võ Đang sơn, nhưng cũng non cao nước biếc, phong cảnh khắp nơi nơi.
Trong đôi mắt Diệt Tuyệt sư thái thể hiện rất là thành ý tha thiết.
Kỷ Hiểu Phù từ nhỏ đến lớn chưa từng bao giờ gặp được sư phụ mình đối với người ngoài hiền lành như vậy, không khỏi kinh ngạc….
Trương Siêu Quần bị Diệt Tuyệt sư thái nắm chặt bàn tay, hắn chỉ cảm thấy bàn tay sư thái mềm mại, càng là nghe thấy được trên thân thể sư thái truyền đến một luồng mùi thơm thanh nhã, trong đầu hắn mơ mơ màng màng, phân biệt không ra đó là hương thào dược cây cỏ khi tắm rửa còn đọng lại, hay là mùi thơm tự nhiên của cơ thể, hơn 40 tuổi Tuyệt Diệt lão ni nhìn qua cũng chỉ tựa như là nữ nhân mới 30 tuổi vậy, một cỗ thành thục phong vận, khiến người ta không nhịn được lòng ngứa ngáy khó chịu, trong lòng ý niệm dục vọng đột ngột sinh sôi, trên mặt hắn lập tức bừng đỏ.
Diệt Tuyệt sư thái liền nhận thấy, lập tức ý thức được chính mình có chút sơ xuất, cười vang nói︰
– Trương thiếu hiệp, ngươi làm sao vậy mặt đỏ như vậy? Bị bần ni nắm tay, đầu óc ranh ma quỷ quái của ngươi chẳng lẽ lại nghĩ đến chuyện gì hay sao?
Trương Siêu Quần càng lúng túng, vội nói︰
-Không có… không có …tiểu bối…
Hắn lắp bắp “ tiểu bối “ một hồi, trên mặt càng là đỏ thấu, nói không ra lời, thấy hắn mất tự nhiên như vậy, Diệt Tuyệt sư thái trong lòng tạo nên những làn gợn sóng lăn tăn, nhu tình chôn dấu đã lâu, lần này so với gã thiếu niên nhỏ tuổi gấp đôi lại tự nhiên gây nên xúc động.
– Được rồi, bần ni còn có chuyện phải làm, sẽ không làm ngươi khó xử nữa, sau này rảnh rỗi, nhất định nhớ tới Nga Mi sơn làm khách nhé! Hiểu Phù, thôi chúng ta đi!
Diệt Tuyệt sư thái lần này hạ sơn đến đây, là mục đích đi tìm Kỷ Hiểu Phù, xong việc rồi thì đầu còn sự việc gì khác muốn làm?
-Sư phụ, đồ nhi xin còn có ít lời nói cùng với Trương sư đệ.
Kỷ Hiểu Phù biểu hiện tâm tình phức tạp liếc nhìn Trương Siêu Quần.
Diệt Tuyệt sư thái nhíu đôi chân mày, lạnh lùng nói︰
– Ta ở đằng trước chờ ngươi.
Kỷ Hiểu Phù thấy Diệt Tuyệt sư thái cùng với Trương Siêu Quần nói chuyện thì vẻ mặt ôn hòa, thần thái thân thiết chưa bao giờ có khách khí như thế, nhưng khi xoay mặt nói chuyện với chính mình, thật giống như băng sơn đá lạnh, cho nên nàng hướng ánh mắt về phía Trương Siêu Quần, bắt đầu cảm thấy hình như cũng có điều gì đó khác thườnG
Kỷ Hiểu Phù vẫn nhìn về hướng Trương Siêu Quần, trong ánh mắt biểu nàng hiện phức tạp, không biết nên nói cái gì, khi thì ngơ ngác, khi thì hoảng hốt, nghĩ đến đêm qua chính mình hoang đường, nàng không biết làm sao mở miệng, ngược lại thì Trương Siêu Quần thở dài hỏi trước︰
– Kỷ sư tỷ, cần gì mà phải xuống tóc làm ni cô? Sư tỷ không đi gặp Dương Tiêu thì Bất Hối sẽ làm sao đây?
Kỷ Hiểu Phù ngẩn người, sâu kín nói︰
– Trương sư đệ, ta cũng không hiểu rõ…lúc cùng với Dương Tiêu, đó là vạn bất đắc dĩ, bị y bức bách, nhưng ta lại không hối hận, ngươi có thể giúp ta một chuyện được không?
Trương Siêu Quần cũng đoán được nàng muốn nói cái gì, liền mở miệng
– Kỷ sư tỷ có phải là muốn tiểu đệ mang Bất Hối đi tìm phụ thân của nàng?
Kỷ Hiểu Phù đau thương nói︰
– Đúng, chung quy là ta không thể mang theo Bất Hối về núi Nga Mi.
Trương Siêu Quần thấy nàng thống khổ, đành thở dài︰
– Sư tỷ thật sự không muốn cùng Dương Tiêu gặp mặt sao?
Kỷ Hiểu Phù lắc đầu︰
– Ta làm sao lại có thể mắc thêm lỗi lầm nữa? Chính như lời ngươi nói, nếu như y thật sự yêu ta, lại sao lại mặc kệ cho ta một mình nuôi nấng Bất Hối như thế nhiều năm qua? Nam nhân… nam nhân khi chưa chiếm đoạt được thân thể nữ nhân thì lời ngon tiếng ngọt, ngậm trong miệng sợ tan, đội ở trên đầu sợ nắng, chuyện gì cũng có thể liều mạng, đến khi có được thân thể rồi, thì…haha..
Trương Siêu Quần lúng túng, cũng nói không ra lời, theo như lời nàng nói, thì tất cả nam nhân đều có phẩm chất là tính vô sỉ nhất, nhưng trên đời này, nam nhân đâu phải là ai cũng vậy? Không chiếm được thì trước sau gì cũng nói tốt, một khi được, bỏ đi thì diễn kịch quá tệ
Kỷ Hiểu Phù mắt nhìn lên bầu trời, không chớp, thấp giọng nói︰
– Trương sư đệ, chuyện tối hôm qua, xin ngươi chớ trách, là do ta mơ mơ màng màng bị ảo giác, nhìn ngươi lại nhận ra y, ta biết…ngươi sẽ không đem chuyện này nói ra, có đúng không?
Trương Siêu Quần lại nhớ tới đêm qua cảm xúc mãnh liệt, nàng với cái kia cuồng dã, không hề bảo lưu phóng túng, không khỏi mặt đỏ tới mang tai, một trận giao hoan kiều diễm, thực là rung động tâm hồn, dư vị vô cùng…
Kỷ Hiểu Phù lại nói tiếp:
– Trương sư đệ, y hiện đang ở núi Côn Luân ẩn cư trên ngọn Tọa Vong Phong, ngươi giúp ta đem Bất Hối đưa đi đến nơi đó gặp y, Hiểu Phù vô cùng cảm kích.
Nói tới chỗ này, nàng hạ thấp người xuống, dịu dàng cúi đầu.
Trương Siêu Quần vội vã tiến tới đỡ nàng lên, nói︰
– Được rồi tiểu đệ đáp ứng sư tỷ, đừng khách sáo như thế.
Hai tay hắn vừa vừa tiếp xúc với đôi vai thon gầy của nàng, chỉ thấy Kỷ Hiểu Phù hai gò má ửng hồng, cúi đầu, không dám nhìn hắn.
Mỹ nhân ở trước, da bạch trắng hơn tuyết, mái tóc như vân, thân thể truyền đến hương thơm thoang thoảng, Trương Siêu Quần tâm thần rung động, không kìm lòng được mà cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng, Kỷ Hiểu Phù đột làm như bị độc trùng xà cắn một cái, toàn thân run rẩy, lui về sau mấy bước kinh ngạc nói︰
– Trương sư đệ ngươi… ngươi…
Trương Siêu Quần sau khi hôn lên đôi môi nàng, lập tức hối hận, ngượng ngùng cúi đầu:
– Xin lỗi, tiểu đệ nhất thời… nhất thời không kìm lòng được… mới…
Dù hắn xưa nay miệng lưỡi nhanh nhẹn, giờ khắc nàylại không có gì để nói…có nói cũng không ra lời.
Kỷ Hiểu Phù nói:
– Hiểu phù là người không còn thanh bạch, Trương sư đệ tương lai có thể tìm được một cô nương trong trắng mỹ lệ thiện lương sạch sẽ không chút tì vết để làm bạn về sau…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.