Quyển 1 - Chương 21: “Tấm lòng yêu thích cơm trưa” (2)
Liên Tích Ngưng Mâu
08/08/2020
Thấy Đường Tư Hoàng đi về phía phòng ăn nhỏ, Đường Miểu cũng đi theo, lấy từng món đặt lên bàn, trong nhà ăn lập tức tỏa ra mùi thơm hấp dẫn khiến người ta thèm thuồng. Một đĩa thịt rang mắm tôm[1] , một đĩa gà chiên giòn, một đĩa cải thìa xốt dầu hào, một cà tím xào tỏi[2], ngoài ra còn có một chén súp cồi diệp bí đao[3]. Cải thìa, cà tím cùng bí đao đều là lấy từ không gian, mà ngay cả ớt xanh trong món thịt rang mắm tôm cũng là sinh trưởng từ không gian.
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì?” Đường Tư Hoàng như thuận miệng hỏi.
“Không có gì, chỉ là không có hảo cảm với ông ta thôi. Cha, con thấy…thấy tên Đường Lập Quang này không phải là người tốt, cha nhất định phải coi chừng.” Đường Miểu tận lực che dấu sự tức giận, bình tĩnh nói.
Đường Tư Hoàng nhìn cậu một cái, cũng không hỏi tới nữa.
“Đã ăn chưa?”
“Đã ăn rồi.” Đường Miểu ngồi xuống bên cạnh, tâm tình có chút nặng nề, ánh mắt lại kiên định hơn bao giờ hết. Kiếp này, cậu tuyệt đối sẽ không để âm mưu của Đường Lập Quang thực hiện được!
Đường Tư Hoàng lấy hai lon nước từ tủ lạnh, đưa cho Đường Miểu một lon, sau đó mới ngồi xuống ăn.
Lòng bàn tay lạnh buốt làm cho Đường Miểu bình tĩnh lại, nhìn về phía Đường Tư Hoàng. Tuy thần sắc y bình thản, nhưng Đường Miểu có cảm giác y rất hài lòng với thức ăn ngày hôm nay.
“Cha, Đường Hâm đâu?”
Đường Tư Hoàng nhìn hắn một cái: “Đi hẹn hò rồi.”
“Có bạn gái sớm như vậy?” Đường Miểu có chút ngoài ý muốn, thuận miệng hỏi.
Đường Tư Hoàng không cho là đúng mà nói: “Đại khái chỉ là nhàm chán, giết thời gian thôi.”
Đường Miểu có chút sững sờ.
“Con hình như rất để ý?”
Đường Miểu bất đắc dĩ mà giật giật khóe môi, cổ quái nhìn Đường Tư Hoàng: “Bởi vì cha thoạt nhìn rất trẻ a, mà con trai trưởng của cha lại đã đến tuổi kết giao bạn gái, cảm thấy hơi là lạ thôi.”
Mặt Đường Tư Hoàng cười như không cười, nhìn nhìn cậu, nhưng cũng không phải bộ dạng không vui. Lúc còn trẻ, có chút phóng đãng, lại không bị trói buộc, cho nên từ rất sớm đã có người phụ nữ đầu tiên, là mẹ của Đường Hâm. Lúc y mười sáu tuổi thì Đường Hâm đã được sinh ra rồi.
Đường Miểu cũng nở nụ cười. Vừa rồi hai cha con nói chuyện phi thường tùy ý, dường như hai người họ rất ít khi hài hòa như vậy.
Đường Miểu không có việc gì làm, thấy bàn ăn bên kia có một cái notebook, tới lấy qua, thấy Đường Tư Hoàng không nói gì (đang tập trung chuyên môn ah =))), liền mở máy bắt đầu chơi game. Trước kia cậu đối với trò chơi nông trại là chẳng thèm ngó tới, cảm giác rất không phóng khoáng, nhưng bây giờ thì khác, trò chơi này giúp cậu tham khảo được không ít, thu hoạch xong, mở game bắn súng ra chơi, âm thanh nổ súng được điều chỉnh mức thấp nhất.
Đường Tư Hoàng ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc qua cậu một cái, thấy mặt cậu khi thì khẩn trương, khi thì nghiến răng nghiến lợi, khẽ lắc đầu.
Đường Miểu chỉ chơi một lát thì bắt đầu ngáp liên tục. Gần đây cậu dành thời gian chăm chút hoa trong không gian có phần nhiều, ngủ không đủ giấc.
Đường Tư Hoàng nói: “Ngủ một lát đi.” Phòng làm việc của hắn bên trong có phòng nghỉ ngơi riêng.
“Ân.” Đường Miểu đứng lên, “Cha, hai tiếng sau mới được ăn trái cây đó.” Đường Tư Hoàng bị đau dạ dày nên cậu mới nhắc nhở như vậy.
Đường Tư Hoàng không nói gì, Đường Miểu cũng không để ý, đẩy cửa phòng ngủ ra, miễn cưỡng ngã xuống giường.
Lúc Đường Tư Hoàng đi vào, Đường Miểu đã ngủ rồi, hô hấp rất nhẹ nhàng. Đường Tư Hoàng ném lên người cậu một cái chăn mỏng, rồi nằm xuống một phía khác của chiếc giường, nhìn trần nhà lâm vào trầm tư.
Toàn bộ buổi chiều Đường Miểu đều ở công ty, Đường Tư Hoàng xử lí tài liệu văn bản, cậu thì ngồi một bên chơi game. Sau khi tan việc, hai cha con cùng nhau về nhà. Một người cao lớn anh tuấn, một người nhỏ nhắn đáng yêu, cha con hai người sóng vai bước đi, một đường khiến không ít người chú mục.
——————————
[1] Thịt rang mắm tôm 虾膏小炒肉
[2] Cà tím xào tỏi 蒜泥手撕茄子
[3] Súp cồi diệp bí đao 冬瓜鲜贝汤
“Vừa rồi xảy ra chuyện gì?” Đường Tư Hoàng như thuận miệng hỏi.
“Không có gì, chỉ là không có hảo cảm với ông ta thôi. Cha, con thấy…thấy tên Đường Lập Quang này không phải là người tốt, cha nhất định phải coi chừng.” Đường Miểu tận lực che dấu sự tức giận, bình tĩnh nói.
Đường Tư Hoàng nhìn cậu một cái, cũng không hỏi tới nữa.
“Đã ăn chưa?”
“Đã ăn rồi.” Đường Miểu ngồi xuống bên cạnh, tâm tình có chút nặng nề, ánh mắt lại kiên định hơn bao giờ hết. Kiếp này, cậu tuyệt đối sẽ không để âm mưu của Đường Lập Quang thực hiện được!
Đường Tư Hoàng lấy hai lon nước từ tủ lạnh, đưa cho Đường Miểu một lon, sau đó mới ngồi xuống ăn.
Lòng bàn tay lạnh buốt làm cho Đường Miểu bình tĩnh lại, nhìn về phía Đường Tư Hoàng. Tuy thần sắc y bình thản, nhưng Đường Miểu có cảm giác y rất hài lòng với thức ăn ngày hôm nay.
“Cha, Đường Hâm đâu?”
Đường Tư Hoàng nhìn hắn một cái: “Đi hẹn hò rồi.”
“Có bạn gái sớm như vậy?” Đường Miểu có chút ngoài ý muốn, thuận miệng hỏi.
Đường Tư Hoàng không cho là đúng mà nói: “Đại khái chỉ là nhàm chán, giết thời gian thôi.”
Đường Miểu có chút sững sờ.
“Con hình như rất để ý?”
Đường Miểu bất đắc dĩ mà giật giật khóe môi, cổ quái nhìn Đường Tư Hoàng: “Bởi vì cha thoạt nhìn rất trẻ a, mà con trai trưởng của cha lại đã đến tuổi kết giao bạn gái, cảm thấy hơi là lạ thôi.”
Mặt Đường Tư Hoàng cười như không cười, nhìn nhìn cậu, nhưng cũng không phải bộ dạng không vui. Lúc còn trẻ, có chút phóng đãng, lại không bị trói buộc, cho nên từ rất sớm đã có người phụ nữ đầu tiên, là mẹ của Đường Hâm. Lúc y mười sáu tuổi thì Đường Hâm đã được sinh ra rồi.
Đường Miểu cũng nở nụ cười. Vừa rồi hai cha con nói chuyện phi thường tùy ý, dường như hai người họ rất ít khi hài hòa như vậy.
Đường Miểu không có việc gì làm, thấy bàn ăn bên kia có một cái notebook, tới lấy qua, thấy Đường Tư Hoàng không nói gì (đang tập trung chuyên môn ah =))), liền mở máy bắt đầu chơi game. Trước kia cậu đối với trò chơi nông trại là chẳng thèm ngó tới, cảm giác rất không phóng khoáng, nhưng bây giờ thì khác, trò chơi này giúp cậu tham khảo được không ít, thu hoạch xong, mở game bắn súng ra chơi, âm thanh nổ súng được điều chỉnh mức thấp nhất.
Đường Tư Hoàng ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc qua cậu một cái, thấy mặt cậu khi thì khẩn trương, khi thì nghiến răng nghiến lợi, khẽ lắc đầu.
Đường Miểu chỉ chơi một lát thì bắt đầu ngáp liên tục. Gần đây cậu dành thời gian chăm chút hoa trong không gian có phần nhiều, ngủ không đủ giấc.
Đường Tư Hoàng nói: “Ngủ một lát đi.” Phòng làm việc của hắn bên trong có phòng nghỉ ngơi riêng.
“Ân.” Đường Miểu đứng lên, “Cha, hai tiếng sau mới được ăn trái cây đó.” Đường Tư Hoàng bị đau dạ dày nên cậu mới nhắc nhở như vậy.
Đường Tư Hoàng không nói gì, Đường Miểu cũng không để ý, đẩy cửa phòng ngủ ra, miễn cưỡng ngã xuống giường.
Lúc Đường Tư Hoàng đi vào, Đường Miểu đã ngủ rồi, hô hấp rất nhẹ nhàng. Đường Tư Hoàng ném lên người cậu một cái chăn mỏng, rồi nằm xuống một phía khác của chiếc giường, nhìn trần nhà lâm vào trầm tư.
Toàn bộ buổi chiều Đường Miểu đều ở công ty, Đường Tư Hoàng xử lí tài liệu văn bản, cậu thì ngồi một bên chơi game. Sau khi tan việc, hai cha con cùng nhau về nhà. Một người cao lớn anh tuấn, một người nhỏ nhắn đáng yêu, cha con hai người sóng vai bước đi, một đường khiến không ít người chú mục.
——————————
[1] Thịt rang mắm tôm 虾膏小炒肉
[2] Cà tím xào tỏi 蒜泥手撕茄子
[3] Súp cồi diệp bí đao 冬瓜鲜贝汤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.