Chương 73: Người Ly Thủy Tông Tới
Trư Tam Bất
21/06/2018
Giống như lần trước, một lực hút mạnh mẽ từ trong
Thận Long Châu truyền ra, giống như cuồng phong quét lá rụng, điên cuồng hút hết thảy tinh khí thần của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương vừa mới chết.
Huyết nhục, cốt tủy, huyết khí bàng bạc, trong cơ thể còn sót lại lượng lớn Linh lực, thậm chí còn có lực lượng nào đó mà Diệp Chân không biết, trong nháy mắt hội tụ thành dòng lũ, vọt về phía trong cơ thể Diệp Chân.
Có điều, thân thể Diệp Chân chỉ là một con đường, nơi cỗ lực lượng này tới, là tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, nhưng mà, coi như chỉ làm một lối đi, Diệp Chân cũng có chút không chịu nổi lực lượng này.
Lực lượng tràn vào trong cơ thể Diệp Chân, kinh mạch toàn thân như gân xanh, bay bổng đến bên ngoài thân, cả người giống như con cóc bị bơm khí, lập tức phồng lớn lên một vòng.
Lực lượng trong cơ thể bành trướng cực hạn, để bên ngoài thân Diệp Chân bắn ra vô số huyết điểm rậm rạp chằng chịt, cơ hồ khiến Diệp Chân thành một người máu.
Thời khắc kinh hãi gần chết, lúc này Diệp Chân đã có kinh nghiệm, trong nháy mắt lực lượng tràn vào trong cơ thể, lập tức ngồi ở trên mặt đất, điên cuồng vận hành Nhất Khí Hỗn Nguyên Công.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Công lấy một loại tốc độ trước nay chưa có vận chuyển, lực lượng tiến lên ở trong kinh mạch, kinh mạch ma sát đau nhức, nóng lên, hối hả luyện hóa lực lượng tràn ngập toàn thân, giống như là bảo mệnh, lại giống như là cướp đoạt lực lượng.
Bởi vì cùng thời khắc đó, tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu giống như lỗ đen không đáy, điên cuồng hấp thu lực lượng của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương.
Tu vi của Diệp Chân đang điên cuồng tăng lên.
Trước đây trong tu luyện, dù Diệp Chân nuốt Ngưng Chân Đan, Chân Nguyên trong đan điền gia tăng, cũng giống như vách núi nhỏ nước, mấy chục giây mới ngưng một giọt Chân Nguyên.
Nhưng mà hiện tại, Chân Nguyên bị Nhất Khí Hỗn Nguyên Công luyện hóa, lại giống như dòng suối nho nhỏ tràn vào đan điền, tu vi của Diệp Chân đang vọt lên như gió bão.
Có lẽ là cấp bậc của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương quá cao, tu vi mạnh hơn Huyễn Ảnh Xà Vương lần trước thôn phệ không biết bao nhiêu lần, có lẽ là “thông đạo” của Diệp Chân quá nhỏ, lực lượng không cách nào thông qua quá nhiều.
Lúc này đây Thận Long Châu hấp thu lực lượng của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, cũng không như lần trước hấp thu lực lượng của Huyễn Ảnh Xà Vương, chỉ một cái chớp mắt liền xong, trạng thái hấp thu lực lượng này, hình như đang vĩnh viễn kéo dài.
Tu vi của Diệp Chân cùng cảnh giới Nhất Khí Hỗn Nguyên Công, đều ở dưới trạng thái bão táp kia tiến mạnh.
Chân Nguyên nhị trọng trung kỳ.
Chân Nguyên nhị trọng hậu kỳ.
Chân Nguyên tam trọng, đột phá!
Cùng thời khắc đó, Nhất Khí Hỗn Nguyên Công cũng đột phá đến tầng bốn.
Nhưng mà, dòng lũ lực lượng vẫn không có biến mất, tu vi của Diệp Chân vẫn còn tăng mạnh.
Chân Nguyên tam trọng sơ kỳ.
Chân Nguyên tam trọng trung kỳ.
Tu vi tiếp tục tăng lên, Nhất Khí Hỗn Nguyên Công ở dưới vô số lực lượng thúc đẩy, thành công đột phá tầng năm.
Ba!
Giống như cái bình bị rút sạch, sau một tiếng vang nhỏ, dòng lũ Chân Nguyên từ trong cơ thể Ngân Tuyến Ma Điêu Vương tuôn ra chấm dứt, ánh sáng của Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân cũng dần dần thu liễm, thời gian dần qua an tĩnh lại, phảng phất như hết thảy chưa hề phát sinh.
Khác biệt duy nhất, là tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu tựa hồ càng chói mắt, một hư ảnh Ngân Tuyến Ma Điêu Vương uy phong lẫm lẫm, đứng sừng sững ở trong tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, theo ánh sáng lưu chuyển ngẩng đầu hí dài, phảng phất như vật sống.
Diệp Chân cũng không lập tức đứng dậy, vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ kia như trước, luyện hóa lực lượng lưu lại ở trong kinh mạch, tuy lực lượng lưu lại rất nhỏ, nhưng phẩm chất lại cực kỳ cao, trong đó càng hỗn hợp rất nhiều Linh lực.
Linh lực, đây chính là hình thái lực lượng cao hơn Chân Nguyên, nếu chuyển hóa trở thành Chân Nguyên, như vậy sẽ rất bổ ích với Diệp Chân.
Nửa canh giờ qua đi, Diệp Chân đột nhiên đứng dậy, tinh quang từ trong mắt lóe lên.
- Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, đáng tiếc, kém một chút, tu vi có thể đột phá đến Chân Nguyên tứ trọng. Có điều, bằng vào độ tinh thuần của Chân Nguyên, lực lượng Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, đủ để tương đương Chân Nguyên ngũ trọng.
Đang khi nói chuyện, Diệp Chân vung tay lên, một đạo cương khí từ đầu ngón tay bắn ra, chặt đứt một cây đại thụ ngoài ba trượng.
Cương khí ly thể, đây chính là đặc thù khi tu vi của võ giả Chân Nguyên cảnh đạt tới Chân Nguyên ngũ trọng, nhưng mà Diệp Chân dựa vào lực lượng Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, làm được.
Phải nói, thời điểm Nhất Khí Hỗn Nguyên Công đột phá đến tầng năm, Diệp Chân có thể cương khí ly thể, chỗ cường đại của công pháp Nhân giai thượng phẩm Nhất Khí Hỗn Nguyên Công, chính là ở đây.
Hơn nữa, theo Diệp Chân có thể cương khí ly thể, uy lực của Chân Nguyên Kiếm Chỉ cũng sẽ càng thêm cường đại, trên Kiếm Chỉ tuôn ra Chân Nguyên trực tiếp biến thành cương khí, ở dưới Chân Nguyên bí kỹ thúc giục, lực sát thương sẽ càng thêm cường đại.
Diệp Chân đoán chừng, với tu vi hiện tại của hắn, nếu lại gặp Kim Thái, dưới tình huống bình thường, như trước không cách nào xử lý Kim Thái, nhưng chỉ cần đánh trúng Kim Thái, có thể tạo thành tổn thương nhất định.
- Vì cái gì giết qua nhiều Yêu thú như vậy, Thận Long Châu cũng không có động tĩnh, bây giờ giết một Ngân Tuyến Ma Điêu Vương bị người giết gần chết, Thận Long Châu liền có động tĩnh?
Sau khi đứng dậy, Diệp Chân nhìn thấy Ngân Tuyến Ma Điêu Vương chỉ lưu lại một đống lông vũ, miễn cưỡng duy trì bộ dáng, vẻ mặt nghi hoặc.
Chẳng lẽ, chỉ có bị người giết đến gần chết mình lại tới giết, mới có thể dẫn động Thận Long Châu?
Lắc đầu, Diệp Chân bác bỏ phỏng đoán hơi có chút hoang đường này, suy tư đặc thù của Huyễn Ảnh Xà Vương cùng Ngân Tuyến Ma Điêu Vương.
Đột nhiên, con ngươi của Diệp Chân sáng ngời.
Vương!
Vương giả!
Đây là đặc thù duy nhất của cả hai.
Vô luận là Huyễn Ảnh Xà Vương, hay Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, đều là Vương giả trong Yêu thú đồng loại, chẳng lẽ, chỉ có giết chết Vương giả trong Yêu thú, mới có thể dẫn động Thận Long Châu?
- Rất có thể chính là nguyên nhân này, có điều, muốn xác định, còn phải chờ sau này có cơ hội nghiệm chứng.
Giải được một nghi hoặc, Diệp Chân đưa tay về phía thi thể mà Ngân Tuyến Ma Điêu Vương lưu lại, muốn nhìn xem có đồ vật gì không, ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, thần sắc của Diệp Chân lập tức ngây ngốc cùng mừng rỡ.
Ngây ngốc là vừa đụng một cái, thi thể của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương lập tức hóa thành tro bụi, ngay cả móng vuốt, mỏ ưng cũng hóa thành tro bụi.
Vui chính là, trong tro bụi do lông vũ hóa thành, một hạt châu lớn chừng cái trứng gà, lẳng lặng nằm ở đó.
Yêu đan!
Đưa tay đi lấy, nụ cười trên mặt Diệp Chân cứng lại.
Viên Yêu đan trong tro tàn này, cũng theo ngón tay của Diệp Chân khẽ chạm, hóa thành tro bụi, Diệp Chân cười khổ, hắn quá mức ngây thơ rồi.
Hấp lực kinh khủng kia của Thận Long Châu, ngay cả năng lượng trong lông vũ, móng vuốt của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương cũng có thể hút sạch sẽ, chớ nói chi là chỗ tinh hoa như Yêu đan.
Có điều, Diệp Chân tuyệt đối không lỗ.
Đừng nói một viên Yêu đan của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, dù mười viên Yêu đan, cũng không đổi được tu vi hiện tại của Diệp Chân.
Từ Chân Nguyên nhị trọng đến Chân Nguyên tam trọng đỉnh phong, tiếp cận hai tiểu cảnh giới, nói ra, tuyệt đối làm người rớt cằm, dưới tình huống bình thường, cho dù là Diệp Chân, không ngừng cung ứng đan dược, chỉ sợ cũng phải một hai năm thậm chí thời gian dài hơn mới có thể đạt tới.
...
Diệp Chân cũng không ở lâu, mặc dù nói có tên tuổi của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương áp chế, nhưng mà thời gian dài, tuyệt đối sẽ hấp dẫn đến rất nhiều Yêu thú.
Huống hồ, hiện tại là thời gian tốt nhất để Diệp Chân cùng Mông Tiểu Nguyệt trốn thoát.
Hiện tại, chỉ cần thừa dịp trống này, chạy ra Âm Sơn sơn mạch, lẫn vào thành thị, dù Ly Thủy Tông phái nhiều hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
Huống hồ, Hắc Thủy Quốc cũng không phải thiên hạ của Ly Thủy Tông.
Diệp Chân lập tức mang theo Mông Tiểu Nguyệt, mấy ngày không ngủ không nghỉ, chạy như điên ra Âm Sơn sơn mạch, thẳng đến thành trì gần nhất ở phụ cận.
Nhưng để Diệp Chân ngạc nhiên là, rất xa Diệp Chân liền thấy lệnh truy nã treo ở cửa thành!
- Diệp Chân, đệ tử của Tề Vân Tông, không chỉ cướp đi con gái Mông Tiểu Nguyệt của đại hiệp Mông Xuyên, không rõ sống chết, còn cực kỳ hung tàn giết hại Mông lão phu nhân, truy nã,...
- Hỗn đản Ly Thủy Tông này, vậy mà dám vu oan hãm hại!
Truyện được ..dịch tại .iREAD.vn.Lệnh truy nã này, làm Diệp Chân nghiến răng nghiến lợi, duy nhất để Diệp Chân cảm thấy may mắn là, đại ấn trong lệnh truy nã, là Thái Thú quận Âm Sơn, không phải vương đình của Hắc Thủy Quốc, bằng không sẽ rất phiền toái.
Mông Tiểu Nguyệt ở một bên, hai vai run rẩy ngã vào trong ngực Diệp Chân.
Có điều, lúc này Mông Tiểu Nguyệt so với mấy ngày trước càng thêm kiên cường.
Lau sạch nước mắt, nói ra một câu làm Diệp Chân cũng phải kinh tâm.
- Đời đời kiếp kiếp, dù cho thành lệ quỷ, ta cũng phải diệt tuyệt Ly Thủy Tông!
May mà quân binh thủ thành đều là thế hệ ánh mắt vụng về, Diệp Chân tùy ý cải trang một chút, cộng thêm nửa tháng không tắm rửa, râu ria xồm xàm, rất nhẹ nhàng liền có thể tiến vào nội thành.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, Diệp Chân liền ra giá cao mua một thớt Ngân Giác Mã, đánh ngựa chạy như điên về Tề Vân Tông.
Diệp Chân rất gấp.
Một nửa là bởi vì sợ còn có truy binh của Ly Thủy Tông giết tới, một nửa khác, là bởi vì Tề Vân Tông mỗi năm một lần tông môn thi đấu, đã sắp mở ra rồi.
Chỉ cần tham gia tông môn thi đấu, Diệp Chân có thể danh chính ngôn thuận đề thăng làm đệ tử nội môn, hưởng thụ càng nhiều tài nguyên tu luyện.
Nhưng mà nhà dột còn gặp mưa, sau khi Diệp Chân bước vào phạm vi thế của Tề Vân Tông lực, lại gặp luân phiên đả kích, ở trong núi rừng ăn gió nằm sương hơn mười ngày, lại ngựa không ngừng vó đi gần mười ngày, Mông Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn không được ngã bệnh, sốt cao không nói, còn bị bệnh sốt rét.
Thời điểm cách Tề Vân Tông còn có ba bốn ngày lộ trình, Diệp Chân không thể không dừng bước, đi khám bệnh cho Mông Tiểu Nguyệt.
Để Diệp Chân hơi có vẻ nghi ngờ là, trong thành trì thuộc về phạm vi thế lực của Tề Vân Tông, lại không có lệnh truy nã của Diệp Chân, Diệp Chân suy đoán, ở trong sự kiện này, có lẽ Tề Vân Tông đã làm gì đó.
- Hiện tại Tông Môn đại hội hẳn là đã xong? Xem ra ta không tham gia được rồi...
- Nếu không cách nào thông qua tông môn thi đấu trở thành đệ tử nội môn, ta chỉ có thể thông qua hai loại phương thức khác, trở thành đệ tử nội môn...
Nhìn thấy Mông Tiểu Nguyệt sau khi uống thuốc ngủ say, Diệp Chân lẩm bẩm nói.
....
Cũng ở thời điểm Diệp Chân đi khám bệnh cho Mông Tiểu Nguyệt, một đội nhân mã của Ly Thủy Tông tiến nhập Tề Vân Tông. Sau lưng trưởng lão dẫn đội của Ly Thủy Tông, lại là Sở Quân thiếu một mắt!
Huyết nhục, cốt tủy, huyết khí bàng bạc, trong cơ thể còn sót lại lượng lớn Linh lực, thậm chí còn có lực lượng nào đó mà Diệp Chân không biết, trong nháy mắt hội tụ thành dòng lũ, vọt về phía trong cơ thể Diệp Chân.
Có điều, thân thể Diệp Chân chỉ là một con đường, nơi cỗ lực lượng này tới, là tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, nhưng mà, coi như chỉ làm một lối đi, Diệp Chân cũng có chút không chịu nổi lực lượng này.
Lực lượng tràn vào trong cơ thể Diệp Chân, kinh mạch toàn thân như gân xanh, bay bổng đến bên ngoài thân, cả người giống như con cóc bị bơm khí, lập tức phồng lớn lên một vòng.
Lực lượng trong cơ thể bành trướng cực hạn, để bên ngoài thân Diệp Chân bắn ra vô số huyết điểm rậm rạp chằng chịt, cơ hồ khiến Diệp Chân thành một người máu.
Thời khắc kinh hãi gần chết, lúc này Diệp Chân đã có kinh nghiệm, trong nháy mắt lực lượng tràn vào trong cơ thể, lập tức ngồi ở trên mặt đất, điên cuồng vận hành Nhất Khí Hỗn Nguyên Công.
Nhất Khí Hỗn Nguyên Công lấy một loại tốc độ trước nay chưa có vận chuyển, lực lượng tiến lên ở trong kinh mạch, kinh mạch ma sát đau nhức, nóng lên, hối hả luyện hóa lực lượng tràn ngập toàn thân, giống như là bảo mệnh, lại giống như là cướp đoạt lực lượng.
Bởi vì cùng thời khắc đó, tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu giống như lỗ đen không đáy, điên cuồng hấp thu lực lượng của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương.
Tu vi của Diệp Chân đang điên cuồng tăng lên.
Trước đây trong tu luyện, dù Diệp Chân nuốt Ngưng Chân Đan, Chân Nguyên trong đan điền gia tăng, cũng giống như vách núi nhỏ nước, mấy chục giây mới ngưng một giọt Chân Nguyên.
Nhưng mà hiện tại, Chân Nguyên bị Nhất Khí Hỗn Nguyên Công luyện hóa, lại giống như dòng suối nho nhỏ tràn vào đan điền, tu vi của Diệp Chân đang vọt lên như gió bão.
Có lẽ là cấp bậc của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương quá cao, tu vi mạnh hơn Huyễn Ảnh Xà Vương lần trước thôn phệ không biết bao nhiêu lần, có lẽ là “thông đạo” của Diệp Chân quá nhỏ, lực lượng không cách nào thông qua quá nhiều.
Lúc này đây Thận Long Châu hấp thu lực lượng của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, cũng không như lần trước hấp thu lực lượng của Huyễn Ảnh Xà Vương, chỉ một cái chớp mắt liền xong, trạng thái hấp thu lực lượng này, hình như đang vĩnh viễn kéo dài.
Tu vi của Diệp Chân cùng cảnh giới Nhất Khí Hỗn Nguyên Công, đều ở dưới trạng thái bão táp kia tiến mạnh.
Chân Nguyên nhị trọng trung kỳ.
Chân Nguyên nhị trọng hậu kỳ.
Chân Nguyên tam trọng, đột phá!
Cùng thời khắc đó, Nhất Khí Hỗn Nguyên Công cũng đột phá đến tầng bốn.
Nhưng mà, dòng lũ lực lượng vẫn không có biến mất, tu vi của Diệp Chân vẫn còn tăng mạnh.
Chân Nguyên tam trọng sơ kỳ.
Chân Nguyên tam trọng trung kỳ.
Tu vi tiếp tục tăng lên, Nhất Khí Hỗn Nguyên Công ở dưới vô số lực lượng thúc đẩy, thành công đột phá tầng năm.
Ba!
Giống như cái bình bị rút sạch, sau một tiếng vang nhỏ, dòng lũ Chân Nguyên từ trong cơ thể Ngân Tuyến Ma Điêu Vương tuôn ra chấm dứt, ánh sáng của Thận Long Châu trong cơ thể Diệp Chân cũng dần dần thu liễm, thời gian dần qua an tĩnh lại, phảng phất như hết thảy chưa hề phát sinh.
Khác biệt duy nhất, là tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu tựa hồ càng chói mắt, một hư ảnh Ngân Tuyến Ma Điêu Vương uy phong lẫm lẫm, đứng sừng sững ở trong tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, theo ánh sáng lưu chuyển ngẩng đầu hí dài, phảng phất như vật sống.
Diệp Chân cũng không lập tức đứng dậy, vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ kia như trước, luyện hóa lực lượng lưu lại ở trong kinh mạch, tuy lực lượng lưu lại rất nhỏ, nhưng phẩm chất lại cực kỳ cao, trong đó càng hỗn hợp rất nhiều Linh lực.
Linh lực, đây chính là hình thái lực lượng cao hơn Chân Nguyên, nếu chuyển hóa trở thành Chân Nguyên, như vậy sẽ rất bổ ích với Diệp Chân.
Nửa canh giờ qua đi, Diệp Chân đột nhiên đứng dậy, tinh quang từ trong mắt lóe lên.
- Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, đáng tiếc, kém một chút, tu vi có thể đột phá đến Chân Nguyên tứ trọng. Có điều, bằng vào độ tinh thuần của Chân Nguyên, lực lượng Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, đủ để tương đương Chân Nguyên ngũ trọng.
Đang khi nói chuyện, Diệp Chân vung tay lên, một đạo cương khí từ đầu ngón tay bắn ra, chặt đứt một cây đại thụ ngoài ba trượng.
Cương khí ly thể, đây chính là đặc thù khi tu vi của võ giả Chân Nguyên cảnh đạt tới Chân Nguyên ngũ trọng, nhưng mà Diệp Chân dựa vào lực lượng Chân Nguyên tam trọng hậu kỳ, làm được.
Phải nói, thời điểm Nhất Khí Hỗn Nguyên Công đột phá đến tầng năm, Diệp Chân có thể cương khí ly thể, chỗ cường đại của công pháp Nhân giai thượng phẩm Nhất Khí Hỗn Nguyên Công, chính là ở đây.
Hơn nữa, theo Diệp Chân có thể cương khí ly thể, uy lực của Chân Nguyên Kiếm Chỉ cũng sẽ càng thêm cường đại, trên Kiếm Chỉ tuôn ra Chân Nguyên trực tiếp biến thành cương khí, ở dưới Chân Nguyên bí kỹ thúc giục, lực sát thương sẽ càng thêm cường đại.
Diệp Chân đoán chừng, với tu vi hiện tại của hắn, nếu lại gặp Kim Thái, dưới tình huống bình thường, như trước không cách nào xử lý Kim Thái, nhưng chỉ cần đánh trúng Kim Thái, có thể tạo thành tổn thương nhất định.
- Vì cái gì giết qua nhiều Yêu thú như vậy, Thận Long Châu cũng không có động tĩnh, bây giờ giết một Ngân Tuyến Ma Điêu Vương bị người giết gần chết, Thận Long Châu liền có động tĩnh?
Sau khi đứng dậy, Diệp Chân nhìn thấy Ngân Tuyến Ma Điêu Vương chỉ lưu lại một đống lông vũ, miễn cưỡng duy trì bộ dáng, vẻ mặt nghi hoặc.
Chẳng lẽ, chỉ có bị người giết đến gần chết mình lại tới giết, mới có thể dẫn động Thận Long Châu?
Lắc đầu, Diệp Chân bác bỏ phỏng đoán hơi có chút hoang đường này, suy tư đặc thù của Huyễn Ảnh Xà Vương cùng Ngân Tuyến Ma Điêu Vương.
Đột nhiên, con ngươi của Diệp Chân sáng ngời.
Vương!
Vương giả!
Đây là đặc thù duy nhất của cả hai.
Vô luận là Huyễn Ảnh Xà Vương, hay Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, đều là Vương giả trong Yêu thú đồng loại, chẳng lẽ, chỉ có giết chết Vương giả trong Yêu thú, mới có thể dẫn động Thận Long Châu?
- Rất có thể chính là nguyên nhân này, có điều, muốn xác định, còn phải chờ sau này có cơ hội nghiệm chứng.
Giải được một nghi hoặc, Diệp Chân đưa tay về phía thi thể mà Ngân Tuyến Ma Điêu Vương lưu lại, muốn nhìn xem có đồ vật gì không, ngón tay nhẹ nhàng đụng một cái, thần sắc của Diệp Chân lập tức ngây ngốc cùng mừng rỡ.
Ngây ngốc là vừa đụng một cái, thi thể của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương lập tức hóa thành tro bụi, ngay cả móng vuốt, mỏ ưng cũng hóa thành tro bụi.
Vui chính là, trong tro bụi do lông vũ hóa thành, một hạt châu lớn chừng cái trứng gà, lẳng lặng nằm ở đó.
Yêu đan!
Đưa tay đi lấy, nụ cười trên mặt Diệp Chân cứng lại.
Viên Yêu đan trong tro tàn này, cũng theo ngón tay của Diệp Chân khẽ chạm, hóa thành tro bụi, Diệp Chân cười khổ, hắn quá mức ngây thơ rồi.
Hấp lực kinh khủng kia của Thận Long Châu, ngay cả năng lượng trong lông vũ, móng vuốt của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương cũng có thể hút sạch sẽ, chớ nói chi là chỗ tinh hoa như Yêu đan.
Có điều, Diệp Chân tuyệt đối không lỗ.
Đừng nói một viên Yêu đan của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương, dù mười viên Yêu đan, cũng không đổi được tu vi hiện tại của Diệp Chân.
Từ Chân Nguyên nhị trọng đến Chân Nguyên tam trọng đỉnh phong, tiếp cận hai tiểu cảnh giới, nói ra, tuyệt đối làm người rớt cằm, dưới tình huống bình thường, cho dù là Diệp Chân, không ngừng cung ứng đan dược, chỉ sợ cũng phải một hai năm thậm chí thời gian dài hơn mới có thể đạt tới.
...
Diệp Chân cũng không ở lâu, mặc dù nói có tên tuổi của Ngân Tuyến Ma Điêu Vương áp chế, nhưng mà thời gian dài, tuyệt đối sẽ hấp dẫn đến rất nhiều Yêu thú.
Huống hồ, hiện tại là thời gian tốt nhất để Diệp Chân cùng Mông Tiểu Nguyệt trốn thoát.
Hiện tại, chỉ cần thừa dịp trống này, chạy ra Âm Sơn sơn mạch, lẫn vào thành thị, dù Ly Thủy Tông phái nhiều hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
Huống hồ, Hắc Thủy Quốc cũng không phải thiên hạ của Ly Thủy Tông.
Diệp Chân lập tức mang theo Mông Tiểu Nguyệt, mấy ngày không ngủ không nghỉ, chạy như điên ra Âm Sơn sơn mạch, thẳng đến thành trì gần nhất ở phụ cận.
Nhưng để Diệp Chân ngạc nhiên là, rất xa Diệp Chân liền thấy lệnh truy nã treo ở cửa thành!
- Diệp Chân, đệ tử của Tề Vân Tông, không chỉ cướp đi con gái Mông Tiểu Nguyệt của đại hiệp Mông Xuyên, không rõ sống chết, còn cực kỳ hung tàn giết hại Mông lão phu nhân, truy nã,...
- Hỗn đản Ly Thủy Tông này, vậy mà dám vu oan hãm hại!
Truyện được ..dịch tại .iREAD.vn.Lệnh truy nã này, làm Diệp Chân nghiến răng nghiến lợi, duy nhất để Diệp Chân cảm thấy may mắn là, đại ấn trong lệnh truy nã, là Thái Thú quận Âm Sơn, không phải vương đình của Hắc Thủy Quốc, bằng không sẽ rất phiền toái.
Mông Tiểu Nguyệt ở một bên, hai vai run rẩy ngã vào trong ngực Diệp Chân.
Có điều, lúc này Mông Tiểu Nguyệt so với mấy ngày trước càng thêm kiên cường.
Lau sạch nước mắt, nói ra một câu làm Diệp Chân cũng phải kinh tâm.
- Đời đời kiếp kiếp, dù cho thành lệ quỷ, ta cũng phải diệt tuyệt Ly Thủy Tông!
May mà quân binh thủ thành đều là thế hệ ánh mắt vụng về, Diệp Chân tùy ý cải trang một chút, cộng thêm nửa tháng không tắm rửa, râu ria xồm xàm, rất nhẹ nhàng liền có thể tiến vào nội thành.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, Diệp Chân liền ra giá cao mua một thớt Ngân Giác Mã, đánh ngựa chạy như điên về Tề Vân Tông.
Diệp Chân rất gấp.
Một nửa là bởi vì sợ còn có truy binh của Ly Thủy Tông giết tới, một nửa khác, là bởi vì Tề Vân Tông mỗi năm một lần tông môn thi đấu, đã sắp mở ra rồi.
Chỉ cần tham gia tông môn thi đấu, Diệp Chân có thể danh chính ngôn thuận đề thăng làm đệ tử nội môn, hưởng thụ càng nhiều tài nguyên tu luyện.
Nhưng mà nhà dột còn gặp mưa, sau khi Diệp Chân bước vào phạm vi thế của Tề Vân Tông lực, lại gặp luân phiên đả kích, ở trong núi rừng ăn gió nằm sương hơn mười ngày, lại ngựa không ngừng vó đi gần mười ngày, Mông Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn không được ngã bệnh, sốt cao không nói, còn bị bệnh sốt rét.
Thời điểm cách Tề Vân Tông còn có ba bốn ngày lộ trình, Diệp Chân không thể không dừng bước, đi khám bệnh cho Mông Tiểu Nguyệt.
Để Diệp Chân hơi có vẻ nghi ngờ là, trong thành trì thuộc về phạm vi thế lực của Tề Vân Tông, lại không có lệnh truy nã của Diệp Chân, Diệp Chân suy đoán, ở trong sự kiện này, có lẽ Tề Vân Tông đã làm gì đó.
- Hiện tại Tông Môn đại hội hẳn là đã xong? Xem ra ta không tham gia được rồi...
- Nếu không cách nào thông qua tông môn thi đấu trở thành đệ tử nội môn, ta chỉ có thể thông qua hai loại phương thức khác, trở thành đệ tử nội môn...
Nhìn thấy Mông Tiểu Nguyệt sau khi uống thuốc ngủ say, Diệp Chân lẩm bẩm nói.
....
Cũng ở thời điểm Diệp Chân đi khám bệnh cho Mông Tiểu Nguyệt, một đội nhân mã của Ly Thủy Tông tiến nhập Tề Vân Tông. Sau lưng trưởng lão dẫn đội của Ly Thủy Tông, lại là Sở Quân thiếu một mắt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.