Chương 84: Thế Quân Lực Địch Ngoan Giả Thắng
Trư Tam Bất
21/06/2018
Bây giờ Diệp Chân ở trước mặt mấy ngàn đệ tử nội môn của Tề Vân Tông, khiêu chiến Nhạc Thừa Tổ, muốn coi Nhạc Thừa Tổ thành đá kê chân tấn cấp, khiến các trưởng lão của Tề Vân Tông
nhớ tới sự tình mấy canh giờ trước ở trong đại điện nghị sự.
Trước khi Liêu Phi Bạch đi, giao cho Diệp Chân một nhiệm vụ... tìm cơ hội xử lý Nhạc Thừa Tổ.
Lúc đó, các trưởng lão Tề Vân Tông không mấy để ý, thứ nhất, bọn hắn cảm thấy Diệp Chân khó có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này, dù sao Tề Vân Tông là cấm đồng môn tương tàn.
Thứ hai, bọn hắn đều cảm thấy, kia rất có thể chỉ là Liêu Phi Bạch nói nhảm mà thôi.
Nhưng mà cử động của Diệp Chân hiện tại, lại làm cho các trưởng lão Tề Vân Tông ý thức được một chuyện.
Liêu Phi Bạch không hề nói giỡn!
Diệp Chân, là đang thực hiện !
Bằng không, nhiều đệ tử nội môn tu vi thấp kém như vậy không khiêu chiến, hết lần này tới lần khác Diệp Chân muốn khiêu chiến Nhạc Thừa Tổ tu vi đạt tới Chân Nguyên tứ trọng đỉnh phong?
Không chỉ rất nhiều trưởng lão ý thức được điểm này, ngay cả Quách Kỳ Kinh cũng ý thức được điểm ấy.
- Khiêu chiến đệ tử cao cấp để tấn cấp, đây là quy củ trăm ngàn năm qua của Tề Vân Tông, ngay cả chưởng môn như ta cũng chỉ có thể tuân theo. Nhưng mà, Diệp Chân ngươi phải nhớ kỹ một điều, đồng môn tranh tài, điểm đến thì ngừng, không thể gây thương tích!
Quách Kỳ Kinh rất có thâm ý nói với Diệp Chân.
- Nhạc Thừa Tổ, dám chiến với Diệp Chân ta một trận hay không!
Trong nháy mắt tiếp theo, cả người Diệp Chân dính đầy máu tươi chỉ về phía Nhạc Thừa Tổ, nghiêm nghị quát lên. Quanh người sát khí bão táp, bay thẳng về phía Nhạc Thừa Tổ.
Sát khí kia hung lệ, vậy mà để vài tên đệ tử ngoại môn ở trước người Nhạc Thừa Tổ ngã trái ngã phải!
- Cuồng vọng!
- Diệp Chân, liền để sư huynh ta giáo huấn ngươi một chút, để ngươi biết cái gì là lễ tiết!
Nhạc Thừa Tổ tức hổn hển nhảy lên đài đấu võ.
Không chỉ bởi vì Diệp Chân mấy lần gọi thẳng tên huý, trọng yếu hơn là, Diệp Chân lấy hắn làm đá kê nhân tấn cấp!
Có thể nói, từng đệ tử nội môn bị đệ tử ngoại môn khiêu chiến, đều là sỉ nhục! Đều là trắng trợn nhục nhã đệ tử nội môn bị khiêu chiến!
Thắng, có gì vui vẻ!
Thua, liền không còn đất dung thân!
Dưới đài, rất nhiều đệ tử nội môn bắt đầu nghị luận ầm ĩ, Kim Nguyên Bảo lại gấp đến vò đầu bứt tai!
Cơ hội đấy!
Cơ hội kiếm bạc thật tốt!
Thế nhưng mà chưởng môn, thậm chí Đại hoàng tử, Tam hoàng tử đều ở đây, hắn không có lá gan mở sòng. Lúc này ở đây có mấy ngàn người, vô số đệ tử nội môn giàu chảy mỡ, nếu mở sòng bạc, sẽ kiếm được bao nhiêu?
- Chết chim chỉ lên trời, vì bạc, đánh cược!
Nhưng thời điểm Kim Nguyên Bảo quyết định đánh cuộc, hai người ở trên đài đấu võ, đã chiến lại với nhau, để Kim Nguyên Bảo buồn bực không thôi.
Diệp Chân là muốn cho Kim Nguyên Bảo cơ hội, thế nhưng Nhạc Thừa Tổ vội vàng chứng minh mình, lại không cho Kim Nguyên Bảo thời gian.
- Xem chiêu!
Nhạc Thừa Tổ gầm lên một tiếng, quyền ảnh đột nhiên tuôn ra Chân Nguyên hỏa sắc, chụp về phía Diệp Chân. Vừa ra tay, Nhạc Thừa Tổ liền vận dụng võ kỹ mạnh nhất của hắn... quyền pháp Nhân giai trung phẩm Liệt Viêm Thần Quyền!
- Lôi Quang Như Báo!
Thân hình của Diệp Chân hóa thành ánh sáng lôi điện, thi triển ra Lôi Báo Băng Quyền, nghênh đón Nhạc Thừa Tổ.
Không thể không nói, Nhạc Thừa Tổ là Chân Nguyên tứ trọng đỉnh phong, vẫn là có mấy phần bản lãnh, lúc trước ở trước cửa đại điện nghị sự, chỉ là bị Diệp Chân đánh trở tay không kịp mà thôi.
Thi triển ra Liệt Viêm Thần Quyền, mảng lớn mảng lớn ánh lửa đánh về phía Diệp Chân, Hỏa nguyên còn cách rất xa, tóc của Diệp Chân lại bị nhiệt độ cao đốt xoắn.
- Trưởng tôn sư huynh, ngươi xem Diệp Chân và Nhạc Thừa Tổ thắng bại như thế nào?
Vài tên đệ tử nội môn xem cuộc chiến vây xung quanh đệ nhất thiên tài nội môn Trường Tôn Nhiên nghị luận.
- Khó nói.
- Mặc dù thực lực của Diệp Chân chỉ là Chân Nguyên tam trọng, nhưng rất rõ ràng, chiến lực của Diệp Chân tuyệt đối đạt tới thậm chí vượt qua Chân Nguyên tứ trọng, bằng không, Diệp Chân không thể một người tru diệt chín người Ly Thủy Tông!
- Nhưng hiện tại Diệp Chân chỉ vận dụng Lôi Báo Điện Quang Quyền Nhân giai hạ phẩm, đối phó Liệt Viêm Thần Quyền của Nhạc Thừa Tổ, khẳng định sẽ chịu thiệt...
Ầm!
Ở trên đài đấu võ, hai quyền ảnh vừa chạm liền phân ra, Diệp Chân cùng Nhạc Thừa Tổ đều rút lui một bước, vậy mà cân sức ngang tài.
- A, sao có thể có chuyện này?
Nhìn thấy hai người tương xứng, Trường Tôn Nhiên chấn động.
Lôi Báo Điện Quang Quyền Nhân giai hạ phẩm, làm sao có thể cân sức ngang tài với Liệt Viêm Thần Quyền Nhân giai trung phẩm?
Hơn nữa bàn về thực lực, Nhạc Thừa Tổ còn cao hơn một cấp.
Nhìn thấy Diệp Chân và Nhạc Thừa Tổ chiến thành một đoàn, ánh mắt của Trường Tôn Nhiên híp lại, Diệp Chân này, có ý tứ.
Trên đài, ánh mắt của các trưởng lão Tề Vân Tông nhìn Diệp Chân cũng càng ngày càng sáng.
Không đơn giản!
Tuyệt đối không đơn giản!
Một đệ tử ngoại môn như Diệp Chân, vậy mà có thể tương xứng với Nhạc Thừa Tổ đã trở thành đệ tử nội môn hơn ba năm, quá ngoài dự đoán của mọi người.
Rầm rầm rầm ầm!
Quyền ảnh của hai người càng lúc càng nhanh, Chân Nguyên chấn động càng ngày càng kịch liệt, liều càng ngày càng hung, Nhạc Thừa Tổ thì càng lúc càng nhanh.
Trận chiến đấu này, hắn thắng càng muộn càng mất mặt.
Nhưng đáng chết là, đến bây giờ, hắn còn không có thấy được hi vọng thắng!
- Diệp Chân, đến đây!
Nhạc Thừa Tổ nóng lòng cầu thắng rống giận, Liệt Viêm Thần Quyền trở nên chậm lại, từng quyền từng quyền liều mạng với Diệp Chân, Nhạc Thừa Tổ lại muốn liều mạng tiêu hao với Diệp Chân, liều Chân Nguyên của người nào càng hùng hậu hơn.
Muốn dùng cái này thủ thắng!
- Muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi!
Bạo hống một tiếng, tốc độ ra quyền của Diệp Chân đột nhiên tăng tốc, một quyền đánh tới ngực của Nhạc Thừa Tổ.
Không có chút bất ngờ, Nhạc Thừa Tổ ý muốn liều tiêu hao với Diệp Chân, liền vung quyền tiến lên đón.
Ngay thời điểm Nhạc Thừa Tổ lao tới, nắm đấm của Diệp Chân xoay chuyển biến thành Chân Nguyên Kiếm Chỉ, Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài một trượng sáu phun ra ngoài, mang theo tiếng xé gió ghê người, cắt vào cổ họng của Nhạc Thừa Tổ.
- Ha ha ha ha, Diệp Chân, ta đã sớm liệu đến chiêu này của ngươi!
Thân hình của Nhạc Thừa Tổ lùi nhanh lại, tránh đi Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân.
- Diệp Chân, ngươi cho rằng ta ngốc sao, lúc trước ngươi đã bạo lộ ra tuyệt kỹ, ta sao có thể lại mắc lừa!
Diệp Chân không nói lời nào, Chân Nguyên Kiếm Chỉ vung lên, nắm giữ chủ động.
Xuy xuy xùy!
Chỉ kiếm tung hoành!
Nhưng mà, Nhạc Thừa Tổ đã sớm thấy qua Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân, nên ứng đối hết sức thong dong, thỉnh thoảng còn đoạt công mấy chiêu.
Chân Nguyên Kiếm Chỉ tiêu hao rất nhiều, Chân Nguyên của Diệp Chân không ngừng tiêu hao, đã có chút bối rối
Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng!
Thế quân lực địch ngoan giả thắng!
Hai câu này, chợt lóe lên ở trong đầu Diệp Chân.
Trong nháy mắt tiếp theo, Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân đâm thẳng, dưới xương sườn lộ ra một sơ hở, Nhạc Thừa Tổ thấy thế đại hỉ, Liệt Viêm Thần Quyền tuôn ra, hung hăng đánh về phía xương sườn của Diệp Chân, ý muốn bức Diệp Chân biến chiêu tự vệ, đoạt lại chủ động.
Một nụ cười lãnh khốc, đột nhiên hiển hiện ở trên khóe miệng của Diệp Chân.
Không nhìn Nhạc Thừa Tổ công kích, kiếm thế ở đầu ngón tay tăng tốc, nhanh chóng giơ lên, trong ánh mắt kinh hãi gần chết của Nhạc Thừa Tổ, hung hăng đánh xuống!
Ầm!
Xoẹt!
Thanh âm trúng quyền và trúng kiếm đồng thời vang lên.
Cương khí hộ thể của Diệp Chân bị oanh nát, tiếng xương gãy răng rắc răng rắc vang lên, đó là thanh âm xương sườn của Diệp Chân đứt gãy, thân hình của Diệp Chân bị oanh không tự chủ được bay về phía sau.
Cơ hồ là đồng thời, Chân Nguyên Kiếm Chỉ trong tay Diệp Chân, lại nhanh như tia chớp đánh xuống, cương khí hộ thể của Nhạc Thừa Tổ, ở trước mặt Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân, giống như là đậu hũ vậy.
Phốc!
Một quyền của Nhạc Thừa Tổ, liền đánh cho Diệp Chân bay ra hơn mười thước, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.
Thân hình của Nhạc Thừa Tổ, lại cứng ở tại chỗ, một tia máu từ từ hiện lên ở trên trán hắn.
Xoát!
Trong nháy mắt tiếp theo, tia máu ở trên trán Nhạc Thừa Tổ biến lớn, thân thể hắn phân thành hai nửa, cuồng phun máu tươi.
Diệp Chân cũng không ngừng phun máu, nhưng khóe miệng lại lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Quả nhiên, thế quân lực địch ngoan giả thắng!
Trước khi Liêu Phi Bạch đi, giao cho Diệp Chân một nhiệm vụ... tìm cơ hội xử lý Nhạc Thừa Tổ.
Lúc đó, các trưởng lão Tề Vân Tông không mấy để ý, thứ nhất, bọn hắn cảm thấy Diệp Chân khó có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này, dù sao Tề Vân Tông là cấm đồng môn tương tàn.
Thứ hai, bọn hắn đều cảm thấy, kia rất có thể chỉ là Liêu Phi Bạch nói nhảm mà thôi.
Nhưng mà cử động của Diệp Chân hiện tại, lại làm cho các trưởng lão Tề Vân Tông ý thức được một chuyện.
Liêu Phi Bạch không hề nói giỡn!
Diệp Chân, là đang thực hiện !
Bằng không, nhiều đệ tử nội môn tu vi thấp kém như vậy không khiêu chiến, hết lần này tới lần khác Diệp Chân muốn khiêu chiến Nhạc Thừa Tổ tu vi đạt tới Chân Nguyên tứ trọng đỉnh phong?
Không chỉ rất nhiều trưởng lão ý thức được điểm này, ngay cả Quách Kỳ Kinh cũng ý thức được điểm ấy.
- Khiêu chiến đệ tử cao cấp để tấn cấp, đây là quy củ trăm ngàn năm qua của Tề Vân Tông, ngay cả chưởng môn như ta cũng chỉ có thể tuân theo. Nhưng mà, Diệp Chân ngươi phải nhớ kỹ một điều, đồng môn tranh tài, điểm đến thì ngừng, không thể gây thương tích!
Quách Kỳ Kinh rất có thâm ý nói với Diệp Chân.
- Nhạc Thừa Tổ, dám chiến với Diệp Chân ta một trận hay không!
Trong nháy mắt tiếp theo, cả người Diệp Chân dính đầy máu tươi chỉ về phía Nhạc Thừa Tổ, nghiêm nghị quát lên. Quanh người sát khí bão táp, bay thẳng về phía Nhạc Thừa Tổ.
Sát khí kia hung lệ, vậy mà để vài tên đệ tử ngoại môn ở trước người Nhạc Thừa Tổ ngã trái ngã phải!
- Cuồng vọng!
- Diệp Chân, liền để sư huynh ta giáo huấn ngươi một chút, để ngươi biết cái gì là lễ tiết!
Nhạc Thừa Tổ tức hổn hển nhảy lên đài đấu võ.
Không chỉ bởi vì Diệp Chân mấy lần gọi thẳng tên huý, trọng yếu hơn là, Diệp Chân lấy hắn làm đá kê nhân tấn cấp!
Có thể nói, từng đệ tử nội môn bị đệ tử ngoại môn khiêu chiến, đều là sỉ nhục! Đều là trắng trợn nhục nhã đệ tử nội môn bị khiêu chiến!
Thắng, có gì vui vẻ!
Thua, liền không còn đất dung thân!
Dưới đài, rất nhiều đệ tử nội môn bắt đầu nghị luận ầm ĩ, Kim Nguyên Bảo lại gấp đến vò đầu bứt tai!
Cơ hội đấy!
Cơ hội kiếm bạc thật tốt!
Thế nhưng mà chưởng môn, thậm chí Đại hoàng tử, Tam hoàng tử đều ở đây, hắn không có lá gan mở sòng. Lúc này ở đây có mấy ngàn người, vô số đệ tử nội môn giàu chảy mỡ, nếu mở sòng bạc, sẽ kiếm được bao nhiêu?
- Chết chim chỉ lên trời, vì bạc, đánh cược!
Nhưng thời điểm Kim Nguyên Bảo quyết định đánh cuộc, hai người ở trên đài đấu võ, đã chiến lại với nhau, để Kim Nguyên Bảo buồn bực không thôi.
Diệp Chân là muốn cho Kim Nguyên Bảo cơ hội, thế nhưng Nhạc Thừa Tổ vội vàng chứng minh mình, lại không cho Kim Nguyên Bảo thời gian.
- Xem chiêu!
Nhạc Thừa Tổ gầm lên một tiếng, quyền ảnh đột nhiên tuôn ra Chân Nguyên hỏa sắc, chụp về phía Diệp Chân. Vừa ra tay, Nhạc Thừa Tổ liền vận dụng võ kỹ mạnh nhất của hắn... quyền pháp Nhân giai trung phẩm Liệt Viêm Thần Quyền!
- Lôi Quang Như Báo!
Thân hình của Diệp Chân hóa thành ánh sáng lôi điện, thi triển ra Lôi Báo Băng Quyền, nghênh đón Nhạc Thừa Tổ.
Không thể không nói, Nhạc Thừa Tổ là Chân Nguyên tứ trọng đỉnh phong, vẫn là có mấy phần bản lãnh, lúc trước ở trước cửa đại điện nghị sự, chỉ là bị Diệp Chân đánh trở tay không kịp mà thôi.
Thi triển ra Liệt Viêm Thần Quyền, mảng lớn mảng lớn ánh lửa đánh về phía Diệp Chân, Hỏa nguyên còn cách rất xa, tóc của Diệp Chân lại bị nhiệt độ cao đốt xoắn.
- Trưởng tôn sư huynh, ngươi xem Diệp Chân và Nhạc Thừa Tổ thắng bại như thế nào?
Vài tên đệ tử nội môn xem cuộc chiến vây xung quanh đệ nhất thiên tài nội môn Trường Tôn Nhiên nghị luận.
- Khó nói.
- Mặc dù thực lực của Diệp Chân chỉ là Chân Nguyên tam trọng, nhưng rất rõ ràng, chiến lực của Diệp Chân tuyệt đối đạt tới thậm chí vượt qua Chân Nguyên tứ trọng, bằng không, Diệp Chân không thể một người tru diệt chín người Ly Thủy Tông!
- Nhưng hiện tại Diệp Chân chỉ vận dụng Lôi Báo Điện Quang Quyền Nhân giai hạ phẩm, đối phó Liệt Viêm Thần Quyền của Nhạc Thừa Tổ, khẳng định sẽ chịu thiệt...
Ầm!
Ở trên đài đấu võ, hai quyền ảnh vừa chạm liền phân ra, Diệp Chân cùng Nhạc Thừa Tổ đều rút lui một bước, vậy mà cân sức ngang tài.
- A, sao có thể có chuyện này?
Nhìn thấy hai người tương xứng, Trường Tôn Nhiên chấn động.
Lôi Báo Điện Quang Quyền Nhân giai hạ phẩm, làm sao có thể cân sức ngang tài với Liệt Viêm Thần Quyền Nhân giai trung phẩm?
Hơn nữa bàn về thực lực, Nhạc Thừa Tổ còn cao hơn một cấp.
Nhìn thấy Diệp Chân và Nhạc Thừa Tổ chiến thành một đoàn, ánh mắt của Trường Tôn Nhiên híp lại, Diệp Chân này, có ý tứ.
Trên đài, ánh mắt của các trưởng lão Tề Vân Tông nhìn Diệp Chân cũng càng ngày càng sáng.
Không đơn giản!
Tuyệt đối không đơn giản!
Một đệ tử ngoại môn như Diệp Chân, vậy mà có thể tương xứng với Nhạc Thừa Tổ đã trở thành đệ tử nội môn hơn ba năm, quá ngoài dự đoán của mọi người.
Rầm rầm rầm ầm!
Quyền ảnh của hai người càng lúc càng nhanh, Chân Nguyên chấn động càng ngày càng kịch liệt, liều càng ngày càng hung, Nhạc Thừa Tổ thì càng lúc càng nhanh.
Trận chiến đấu này, hắn thắng càng muộn càng mất mặt.
Nhưng đáng chết là, đến bây giờ, hắn còn không có thấy được hi vọng thắng!
- Diệp Chân, đến đây!
Nhạc Thừa Tổ nóng lòng cầu thắng rống giận, Liệt Viêm Thần Quyền trở nên chậm lại, từng quyền từng quyền liều mạng với Diệp Chân, Nhạc Thừa Tổ lại muốn liều mạng tiêu hao với Diệp Chân, liều Chân Nguyên của người nào càng hùng hậu hơn.
Muốn dùng cái này thủ thắng!
- Muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi!
Bạo hống một tiếng, tốc độ ra quyền của Diệp Chân đột nhiên tăng tốc, một quyền đánh tới ngực của Nhạc Thừa Tổ.
Không có chút bất ngờ, Nhạc Thừa Tổ ý muốn liều tiêu hao với Diệp Chân, liền vung quyền tiến lên đón.
Ngay thời điểm Nhạc Thừa Tổ lao tới, nắm đấm của Diệp Chân xoay chuyển biến thành Chân Nguyên Kiếm Chỉ, Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài một trượng sáu phun ra ngoài, mang theo tiếng xé gió ghê người, cắt vào cổ họng của Nhạc Thừa Tổ.
- Ha ha ha ha, Diệp Chân, ta đã sớm liệu đến chiêu này của ngươi!
Thân hình của Nhạc Thừa Tổ lùi nhanh lại, tránh đi Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân.
- Diệp Chân, ngươi cho rằng ta ngốc sao, lúc trước ngươi đã bạo lộ ra tuyệt kỹ, ta sao có thể lại mắc lừa!
Diệp Chân không nói lời nào, Chân Nguyên Kiếm Chỉ vung lên, nắm giữ chủ động.
Xuy xuy xùy!
Chỉ kiếm tung hoành!
Nhưng mà, Nhạc Thừa Tổ đã sớm thấy qua Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân, nên ứng đối hết sức thong dong, thỉnh thoảng còn đoạt công mấy chiêu.
Chân Nguyên Kiếm Chỉ tiêu hao rất nhiều, Chân Nguyên của Diệp Chân không ngừng tiêu hao, đã có chút bối rối
Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng!
Thế quân lực địch ngoan giả thắng!
Hai câu này, chợt lóe lên ở trong đầu Diệp Chân.
Trong nháy mắt tiếp theo, Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân đâm thẳng, dưới xương sườn lộ ra một sơ hở, Nhạc Thừa Tổ thấy thế đại hỉ, Liệt Viêm Thần Quyền tuôn ra, hung hăng đánh về phía xương sườn của Diệp Chân, ý muốn bức Diệp Chân biến chiêu tự vệ, đoạt lại chủ động.
Một nụ cười lãnh khốc, đột nhiên hiển hiện ở trên khóe miệng của Diệp Chân.
Không nhìn Nhạc Thừa Tổ công kích, kiếm thế ở đầu ngón tay tăng tốc, nhanh chóng giơ lên, trong ánh mắt kinh hãi gần chết của Nhạc Thừa Tổ, hung hăng đánh xuống!
Ầm!
Xoẹt!
Thanh âm trúng quyền và trúng kiếm đồng thời vang lên.
Cương khí hộ thể của Diệp Chân bị oanh nát, tiếng xương gãy răng rắc răng rắc vang lên, đó là thanh âm xương sườn của Diệp Chân đứt gãy, thân hình của Diệp Chân bị oanh không tự chủ được bay về phía sau.
Cơ hồ là đồng thời, Chân Nguyên Kiếm Chỉ trong tay Diệp Chân, lại nhanh như tia chớp đánh xuống, cương khí hộ thể của Nhạc Thừa Tổ, ở trước mặt Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân, giống như là đậu hũ vậy.
Phốc!
Một quyền của Nhạc Thừa Tổ, liền đánh cho Diệp Chân bay ra hơn mười thước, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.
Thân hình của Nhạc Thừa Tổ, lại cứng ở tại chỗ, một tia máu từ từ hiện lên ở trên trán hắn.
Xoát!
Trong nháy mắt tiếp theo, tia máu ở trên trán Nhạc Thừa Tổ biến lớn, thân thể hắn phân thành hai nửa, cuồng phun máu tươi.
Diệp Chân cũng không ngừng phun máu, nhưng khóe miệng lại lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Quả nhiên, thế quân lực địch ngoan giả thắng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.