Chương 107: Thời Điểm Nên Hoành, Đến Hoành!
Trư Tam Bất
21/06/2018
Thạch Hà thành là một thành nhỏ ở biên thuỳ của Hắc Thủy Quốc, cũng là một sơn thành.
Thạch Hà thành cách Âm Sơn sơn mạch rất gần, khai thác mỏ cực kỳ phát đạt.
Nơi này thừa thãi hắc thiết, tử đồng, đều là tài liệu luyện chế binh khí khải giáp tốt nhất, tài liệu luyện chế binh khí của Hắc Thủy Quốc, có một phần mười xuất phát từ Thạch Hà thành.
Khai thác mỏ phát đạt, để Thạch Hà thành trở nên rất phồn hoa, đồng thời cũng làm cho Thạch Hà thành phát triển ra một hai gia tộc gia truyền thừa vượt qua trăm năm.
Gia tộc truyền thừa, ngoại trừ tài phú, càng nhiều là dựa vào vũ lực, không có vũ lực bảo vệ tài phú, thì không khác mỹ nữ cởi sạch quần áo.
Thạch Hà thành Xa gia, chính là một gia tộc khai thác mỏ như vậy.
Một hai trăm năm truyền thừa kinh doanh, hơn ba thành tài liệu ở Thạch Hà thành, đều xuất phát từ tay Thạch gia.
Cùng nhau truyền thừa xuống, còn có vũ lực.
Một hai trăm năm trôi qua, Xa gia cơ hồ giống như một tông môn cỡ nhỏ, không ngừng phát triển vũ lực bản thân, cũng không ngừng thẩm thấu vào các thế lực lớn, để cầu phát triển.
Hôm nay, đại môn của Xa gia mở rộng, Xa gia gia chủ Xa Thiết Quân mang theo hai đứa con trai đứng ở cửa ra vào lo lắng nhìn quanh, trong nội viện, tám tên võ giả tướng mạo khác nhau, trẻ có già có, gương mặt đều không kiên nhẫn.
- Phụ thân, hôm nay là ngày cuối cùng, sao đệ tử của Tề Vân Tông còn chưa tới, đây cũng quá thất lễ đi đó?
Con thứ ba của Xa Thiết Quân… Xa Mạnh cực kỳ bất mãn nói.
- Đúng vậy, phụ thân, chúng ta chờ hắn hai ngày. Nhiều võ lâm hào kiệt như vậy, mỗi ngày ở trong nhà chúng ta tham ăn tham uống, mấy lão gia hỏa kia, mỗi đêm đều phải có mỹ nữ phụng dưỡng, tính cả bạc bọn họ xin, hao phí thật sự là quá lớn.
Nhi tử trưởng của Xa Thiết Quân Xa Viễn cau mày nói.
- Đúng vậy, phụ thân, ta cũng nghĩ không thông. Tề Vân Tông cách chúng ta xa như vậy, tại sao phải tuyên bố nhiệm vụ đến Tề Vân Tông?
Xa Mạnh lầm bầm.
- Câm miệng!
Xa Thiết Quân quất cho Xa Mạnh một tát.
- Tiểu tử ngươi biết cái gì! Mời người Tề Vân Tông tới, đó là thái độ, còn là đầu tư hiểu chưa?
- Phụ thân, ngươi nói thái độ ta rõ ràng, chúng ta mời đệ tử Ly Thủy Tông, đệ tử của Tề Vân Tông cũng phải mời. Nếu mời một nhà, không mời một nhà khác, nếu nhà kia biết, nhất định sẽ cho chúng ta ăn hành.
Xa Viễn nói.
- Viễn nhi, ngươi nói không sai, những tiểu gia tộc như chúng ta ở trong khe hẹp cầu sinh, là rất khó khăn! Các ngươi nên cố gắng, tranh thủ lớn mạnh gia tộc, để cho hậu nhân của chúng ta, không cần phải nhìn sắc mặt của những đại tông môn kia mà sống.
Xa Viễn dùng sức nhẹ gật đầu.
- Phụ thân, ta sẽ cố gắng, nhưng người nói đầu tư, ta lại nghe không hiểu?
- Tu vi của lão tổ tông các ngươi cũng biết, sau khi quặng mỏ xảy ra chuyện, lão tổ tông tự mình chạy tới quặng mỏ, không chỉ không có giải quyết vấn đề, còn bị thương quay về.
Có thể làm cho lão tổ tông bị thương quay về, Yêu thú chiếm giữ ở trong động, tuyệt đối không đơn giản. Nếu chúng ta mời những người này tới không thu thập được, xảy ra chuyện gì, nhất là dưới tình huống có đệ tử của Tề Vân Tông, như vậy cao tầng của Tề Vân Tông, còn không lập tức giết tới? Đến lúc đó, phiền toái lớn hơn nữa, cũng có thể thu thập cho chúng ta.
Xa Thiết Quân tự đắc nói.
Hai nhi tử nghe vậy, đều vui vẻ thụ giáo.
- Xa tộc trưởng, hai ngày này, rốt cuộc ngươi đang đợi người nào vậy? Để cho chúng ta không có việc gì làm hai ngày, tu luyện cũng không cách nào tập trung, đây không phải lãng phí thời gian sao?
Một tên đệ tử Ly Thủy Tông, mặc quần áo màu xanh lam bất mãn nói.
- Đúng vậy, rốt cuộc là ai có thể diện lớn như vậy?
Trong sân, một hào khách giang hồ xưng Huyết Đao Lý Cuồng, trên mặt có một vết sẹo dài, cực kỳ bất mãn gõ chuôi đao một cái.
- Sắp đến rồi, là một cao nhân của Tề Vân Tông, Tề Vân Tông cách nơi này hơi xa...
Đang cười bồi giải thích, tiếng vó ngựa vang lên, một Ngân Giác Mã chạy tới như gió, đột nhiên ngừng lại, đứng thẳng người ở trước cửa lớn của Xa gia.
- Xa phủ?
Nhìn nhìn bảng hiệu trên cửa lớn, Diệp Chân nhảy xuống ngựa, cả người mệt mỏi phong trần đi đến.
- Xin hỏi, nơi này có phải Xa gia tuyên bố nhiệm vụ thanh lý khoáng mạch hay không?
- Phải, ngươi là…
Xa gia tộc trưởng Xa Thiết Quân kinh ngạc tiến lên đón, không quá giống chứ, mời là cao thủ Dẫn Linh cảnh của Tề Vân Tông, sao lại tới một gia hỏa còn chưa lớn vậy.
- Tề Vân Tông Diệp Chân, chuyên tới hoàn thành nhiệm vụ tông môn giao phó, đây là bằng chứng nhiệm vụ.
Diệp Chân tự giới thiệu, tên đệ tử Ly Thủy Tông tên Tạ Thiệu, trên quần áo có tiêu chí Thủy Hỏa kia sắc mặt đột biến, danh tự Diệp Chân, ở Ly Thủy Tông quả thực là như sấm bên tai.
Năm nay hai tông thi đấu, toàn bộ ngoại môn trước mười của Ly Thủy Tông chết trận, là nhờ Diệp Chân ban tặng.
Thời điểm tin tức này truyền quay lại Ly Thủy Tông, đệ tử nội môn của Ly Thủy Tông xúc động phẫn nộ, muốn vọt tới Tề Vân Tông khiêu chiến Diệp Chân, thẳng đến Sở Quân ra mặt, mới đè xuống trận xao động kia.
Thần sắc mãnh liệt, đang muốn phát tác, đột nhiên trong mắt Tạ Thiệu lóe lên hàn mang... nơi này, không phải chỗ động thủ.
Chờ lên núi, có rất nhiều cơ hội.
- Còn trẻ như vậy, xem ra, tuổi còn nhỏ hơn ta? Uy, ngươi tu vi gì? Ngươi không phải là Tề Vân Tông phái tới lừa Xa gia chúng ta chứ?
Nhìn bộ dáng của Diệp Chân, liền đưa tới Xa gia lão tam bất mãn, bọn hắn mời là tồn tại Dẫn Linh cảnh của Tề Vân Tông đến giúp đỡ.
- Chân Nguyên tứ trọng hậu kỳ!
Truyện được cập nhật n-hanh nhất tại i-rea-d.vn-Diệp Chân trầm ngâm đáp.
Hơn một tháng ở trên Tiên Nữ Phong, mỗi ngày Diệp Chân đều tiêu hao hết sáu viên Ngưng Chân Đan, không ngừng tu luyện, tu vi cũng từ Chân Nguyên tứ trọng trung kỳ bước vào Chân Nguyên tứ trọng hậu kỳ.
Xa gia ban bố nhiệm vụ này, là thanh lý Yêu thú chiếm giữ trong mỏ quặng của bọn hắn, yêu cầu cường giả Dẫn Linh cảnh mới có thể tiếp. Có điều, bởi vì chiến lực của Diệp Chân siêu cao, bài danh Thiên Bảng, tông môn liền để Diệp Chân tiếp nhiệm vụ này.
- Mới Chân Nguyên tứ trọng, ngươi chạy tới làm gì, muốn chết...
Xa Mạnh hùng hùng hổ hổ bị phụ thân Xa Thiết Quân che miệng, Xa Thiết Quân nhìn Diệp Chân cười bồi.
- Diệp thiếu hiệp, nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm...
- Nhiệm vụ là nguy hiểm, nhưng hắn đến ăn uống miễn phí liền không nguy hiểm, nếu Xa tộc trưởng an bài cho hắn hai mỹ nữ, hắn liền kiếm bộn rồi.
Mặc dù đè nộ khí xuống, nhưng Tạ Thiệu vẫn không nhịn được cười nhạo Diệp Chân, bất kể như thế nào, ra một ngụm ác khí trước rồi lại nói!
- Phải. Tiểu oa nhi Chân Nguyên tứ trọng, chạy tới làm cái gì? Coi nơi này là địa phương du lịch sao? Lão phu là Dẫn Linh cảnh cũng phải thận trọng, ngươi đi vào, không phải chịu chết sao?
Một lão giả mặc áo đỏ cũng cực kỳ bất mãn.
- Mẹ kiếp. Để bọn ta ở chỗ này tốn hao hai ngày, là đang chờ ngươi, con mẹ nó ngươi vì ăn uống miễn phí, cũng không nên lãng phí thời gian của chúng ta chứ.
Huyết Đao Lý Cuồng đã sớm chờ đến khó chịu, hùng hùng hổ hổ từ trong đám người đi ra.
Thần sắc của Diệp Chân mãnh liệt, sau đó liền nổi giận.
Thạch Hà thành cách Tề Vân Tông quá xa, chừng năm sáu ngàn dặm, nhiệm vụ này yêu cầu trong năm ngày đuổi tới.
Từ sau khi tiếp nhiệm vụ tông môn, hắn một đường chạy gấp, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi ba canh giờ, ngày đêm chạy đi, bốn ngày chạy như điên sáu nghìn dặm đường, mệt mỏi đến khó chịu.
Vừa nhìn thấy Xa phủ, xem như thở dài một hơi, nghĩ có thể nghỉ ngơi một chút.
Không nghĩ tới vừa tới nơi, chân còn chưa đứng vững, đã có người tìm hắn gây phiền toái, sau đó còn nổi trận lôi đình!
Lý Cuồng kia còn không tự biết, vừa đi, vừa chỉ vào mặt Diệp Chân mắng to:
- Lão tử còn tưởng rằng là đại nhân vật nào của Tề Vân Tông, bày trận thế lớn như vậy, làm nửa ngày thì ra là một Chân Nguyên tứ trọng...
Trong nháy mắt đó, Diệp Chân động.
Truy Tinh Bộ!
Xoạt!
Đám người chỉ cảm thấy hoa mắt, thân hình của Diệp Chân liền xuất hiện ở sau lưng Huyết Đao Lý Cuồng, đôi tay giống như kìm sắt nắm lấy cổ của Huyết Đao Lý Cuồng.
Lý Cuồng cảm thấy khác thường, đang muốn phản kháng, tay của Diệp Chân nắm gáy hắn, nhẹ nhàng lắc một cái, xương sống của Huyết Đao Lý Cuồng răng rắc một tiếng, giống như rút gân, Huyết Đao Lý Cuồng hét thảm lên.
- Ngươi mắng một câu nữa thử xem! Tin lão tử bẽ gãy cột sống của ngươi, để ngươi biến thành một con rắn không có xương hay không!
Trong nội viện, vừa rồi Lý Cuồng còn nói năng lỗ mãng với Diệp Chân, bây giờ giống như con gà con bị Diệp Chân xách lên cao, bởi vì xương sống bị nắm, Lý Cuồng không có lực phản kháng, ngay cả một câu cũng nói không ra.
Chỉ là khuôn mặt, lại nghẹn đến đỏ thẫm.
Cái này con mẹ nó quá xấu hổ chết người ta rồi.
Mới vừa rồi còn đang chê cười tu vi của người ta, hiện tại bị Diệp Chân xách trong tay, dù hắn cho rằng Diệp Chân là đánh lén!
Hí!
Sắc mặt của mọi người biến đổi, đều sinh ra vẻ kinh nghi.
Cho dù đệ tử nội môn Tạ Thiệu, tu vi đã đạt tới Dẫn Linh cảnh của Ly Thủy Tông, trong mắt cũng hiện lên vẻ khiếp sợ, vừa rồi, hắn thậm chí ngay cả thân hình của Diệp Chân cũng không thấy, Diệp Chân liền vọt đến sau lưng Huyết Đao Lý Cuồng, khống chế Huyết Đao Lý Cuồng.
Phụ tử Xa gia trực tiếp chấn kinh, Xa Mạnh càng hít vào một ngụm khí lạnh.
Huyết Đao Lý Cuồng, là cao thủ thành danh phạm vi mấy ngàn dặm đó.
Tu vi vây ở Chân Nguyên cảnh ngũ trọng đỉnh phong năm sáu năm, bởi vì một mực không có đột phá, chỉ ma luyện đao pháp, năm sáu năm luyện tập, dù là Chân Nguyên ngũ trọng đỉnh phong, cũng không nguyện ý trêu chọc hắn.
Bây giờ, lại bị Diệp Chân một chiêu bắt được.
- Diệp thiếu hiệp, đừng nổi giận, đừng nổi giận, tất cả mọi người vì một sự kiện mà đến, đừng tức giận. Những ngày nay Lý đại hiệp cũng là chờ hơi gấp...
Xa Thiết Quân vội vàng giảng hòa, trông mong nhìn Diệp Chân nói:
- Diệp thiếu hiệp, ngươi thả Lý đại hiệp ra đi!
Ngoài cửa lớn Xa gia, người đi đường nối liền không dứt, Huyết Đao Lý Cuồng bị một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi nắm giống như gà con, về sau Huyết Đao Lý Cuồng còn làm sao lăn lộn.
- Xa tộc trưởng đã nói, ta tạm tha hắn một lần, về sau còn dám miệng tiện, ta nhất định sẽ để hắn hối hận!
Nhẹ buông tay, Diệp Chân thả Lý Cuồng xuống, đồng thời, vẻ khiêm tốn khi Diệp Chân vừa tới Xa gia cũng biến mất.
Một màn vừa rồi, để Diệp Chân rõ ràng, thân trong giang hồ, thời điểm nên cường hoành thì phải cường hoành, lộ ra bá khí của mình.
Người hiền sẽ bị bắt nạt!
Vừa đi vào trong, Diệp Chân vừa quát:
- Xa tộc trưởng, đầu tiên chuẩn bị nước cho ta, ta muốn tắm rửa thay quần áo!
Cơ hồ ngay khi Diệp Chân vừa lên tiếng, Huyết Đao Lý Cuồng vừa mới thu được tự do, nổi giận nảy ra, trực tiếp rút đao, đao cương dài đến năm mét từ sau lưng bổ về phía Diệp Chân.
- Đồ con rùa, lão tử làm thịt ngươi!
Thạch Hà thành cách Âm Sơn sơn mạch rất gần, khai thác mỏ cực kỳ phát đạt.
Nơi này thừa thãi hắc thiết, tử đồng, đều là tài liệu luyện chế binh khí khải giáp tốt nhất, tài liệu luyện chế binh khí của Hắc Thủy Quốc, có một phần mười xuất phát từ Thạch Hà thành.
Khai thác mỏ phát đạt, để Thạch Hà thành trở nên rất phồn hoa, đồng thời cũng làm cho Thạch Hà thành phát triển ra một hai gia tộc gia truyền thừa vượt qua trăm năm.
Gia tộc truyền thừa, ngoại trừ tài phú, càng nhiều là dựa vào vũ lực, không có vũ lực bảo vệ tài phú, thì không khác mỹ nữ cởi sạch quần áo.
Thạch Hà thành Xa gia, chính là một gia tộc khai thác mỏ như vậy.
Một hai trăm năm truyền thừa kinh doanh, hơn ba thành tài liệu ở Thạch Hà thành, đều xuất phát từ tay Thạch gia.
Cùng nhau truyền thừa xuống, còn có vũ lực.
Một hai trăm năm trôi qua, Xa gia cơ hồ giống như một tông môn cỡ nhỏ, không ngừng phát triển vũ lực bản thân, cũng không ngừng thẩm thấu vào các thế lực lớn, để cầu phát triển.
Hôm nay, đại môn của Xa gia mở rộng, Xa gia gia chủ Xa Thiết Quân mang theo hai đứa con trai đứng ở cửa ra vào lo lắng nhìn quanh, trong nội viện, tám tên võ giả tướng mạo khác nhau, trẻ có già có, gương mặt đều không kiên nhẫn.
- Phụ thân, hôm nay là ngày cuối cùng, sao đệ tử của Tề Vân Tông còn chưa tới, đây cũng quá thất lễ đi đó?
Con thứ ba của Xa Thiết Quân… Xa Mạnh cực kỳ bất mãn nói.
- Đúng vậy, phụ thân, chúng ta chờ hắn hai ngày. Nhiều võ lâm hào kiệt như vậy, mỗi ngày ở trong nhà chúng ta tham ăn tham uống, mấy lão gia hỏa kia, mỗi đêm đều phải có mỹ nữ phụng dưỡng, tính cả bạc bọn họ xin, hao phí thật sự là quá lớn.
Nhi tử trưởng của Xa Thiết Quân Xa Viễn cau mày nói.
- Đúng vậy, phụ thân, ta cũng nghĩ không thông. Tề Vân Tông cách chúng ta xa như vậy, tại sao phải tuyên bố nhiệm vụ đến Tề Vân Tông?
Xa Mạnh lầm bầm.
- Câm miệng!
Xa Thiết Quân quất cho Xa Mạnh một tát.
- Tiểu tử ngươi biết cái gì! Mời người Tề Vân Tông tới, đó là thái độ, còn là đầu tư hiểu chưa?
- Phụ thân, ngươi nói thái độ ta rõ ràng, chúng ta mời đệ tử Ly Thủy Tông, đệ tử của Tề Vân Tông cũng phải mời. Nếu mời một nhà, không mời một nhà khác, nếu nhà kia biết, nhất định sẽ cho chúng ta ăn hành.
Xa Viễn nói.
- Viễn nhi, ngươi nói không sai, những tiểu gia tộc như chúng ta ở trong khe hẹp cầu sinh, là rất khó khăn! Các ngươi nên cố gắng, tranh thủ lớn mạnh gia tộc, để cho hậu nhân của chúng ta, không cần phải nhìn sắc mặt của những đại tông môn kia mà sống.
Xa Viễn dùng sức nhẹ gật đầu.
- Phụ thân, ta sẽ cố gắng, nhưng người nói đầu tư, ta lại nghe không hiểu?
- Tu vi của lão tổ tông các ngươi cũng biết, sau khi quặng mỏ xảy ra chuyện, lão tổ tông tự mình chạy tới quặng mỏ, không chỉ không có giải quyết vấn đề, còn bị thương quay về.
Có thể làm cho lão tổ tông bị thương quay về, Yêu thú chiếm giữ ở trong động, tuyệt đối không đơn giản. Nếu chúng ta mời những người này tới không thu thập được, xảy ra chuyện gì, nhất là dưới tình huống có đệ tử của Tề Vân Tông, như vậy cao tầng của Tề Vân Tông, còn không lập tức giết tới? Đến lúc đó, phiền toái lớn hơn nữa, cũng có thể thu thập cho chúng ta.
Xa Thiết Quân tự đắc nói.
Hai nhi tử nghe vậy, đều vui vẻ thụ giáo.
- Xa tộc trưởng, hai ngày này, rốt cuộc ngươi đang đợi người nào vậy? Để cho chúng ta không có việc gì làm hai ngày, tu luyện cũng không cách nào tập trung, đây không phải lãng phí thời gian sao?
Một tên đệ tử Ly Thủy Tông, mặc quần áo màu xanh lam bất mãn nói.
- Đúng vậy, rốt cuộc là ai có thể diện lớn như vậy?
Trong sân, một hào khách giang hồ xưng Huyết Đao Lý Cuồng, trên mặt có một vết sẹo dài, cực kỳ bất mãn gõ chuôi đao một cái.
- Sắp đến rồi, là một cao nhân của Tề Vân Tông, Tề Vân Tông cách nơi này hơi xa...
Đang cười bồi giải thích, tiếng vó ngựa vang lên, một Ngân Giác Mã chạy tới như gió, đột nhiên ngừng lại, đứng thẳng người ở trước cửa lớn của Xa gia.
- Xa phủ?
Nhìn nhìn bảng hiệu trên cửa lớn, Diệp Chân nhảy xuống ngựa, cả người mệt mỏi phong trần đi đến.
- Xin hỏi, nơi này có phải Xa gia tuyên bố nhiệm vụ thanh lý khoáng mạch hay không?
- Phải, ngươi là…
Xa gia tộc trưởng Xa Thiết Quân kinh ngạc tiến lên đón, không quá giống chứ, mời là cao thủ Dẫn Linh cảnh của Tề Vân Tông, sao lại tới một gia hỏa còn chưa lớn vậy.
- Tề Vân Tông Diệp Chân, chuyên tới hoàn thành nhiệm vụ tông môn giao phó, đây là bằng chứng nhiệm vụ.
Diệp Chân tự giới thiệu, tên đệ tử Ly Thủy Tông tên Tạ Thiệu, trên quần áo có tiêu chí Thủy Hỏa kia sắc mặt đột biến, danh tự Diệp Chân, ở Ly Thủy Tông quả thực là như sấm bên tai.
Năm nay hai tông thi đấu, toàn bộ ngoại môn trước mười của Ly Thủy Tông chết trận, là nhờ Diệp Chân ban tặng.
Thời điểm tin tức này truyền quay lại Ly Thủy Tông, đệ tử nội môn của Ly Thủy Tông xúc động phẫn nộ, muốn vọt tới Tề Vân Tông khiêu chiến Diệp Chân, thẳng đến Sở Quân ra mặt, mới đè xuống trận xao động kia.
Thần sắc mãnh liệt, đang muốn phát tác, đột nhiên trong mắt Tạ Thiệu lóe lên hàn mang... nơi này, không phải chỗ động thủ.
Chờ lên núi, có rất nhiều cơ hội.
- Còn trẻ như vậy, xem ra, tuổi còn nhỏ hơn ta? Uy, ngươi tu vi gì? Ngươi không phải là Tề Vân Tông phái tới lừa Xa gia chúng ta chứ?
Nhìn bộ dáng của Diệp Chân, liền đưa tới Xa gia lão tam bất mãn, bọn hắn mời là tồn tại Dẫn Linh cảnh của Tề Vân Tông đến giúp đỡ.
- Chân Nguyên tứ trọng hậu kỳ!
Truyện được cập nhật n-hanh nhất tại i-rea-d.vn-Diệp Chân trầm ngâm đáp.
Hơn một tháng ở trên Tiên Nữ Phong, mỗi ngày Diệp Chân đều tiêu hao hết sáu viên Ngưng Chân Đan, không ngừng tu luyện, tu vi cũng từ Chân Nguyên tứ trọng trung kỳ bước vào Chân Nguyên tứ trọng hậu kỳ.
Xa gia ban bố nhiệm vụ này, là thanh lý Yêu thú chiếm giữ trong mỏ quặng của bọn hắn, yêu cầu cường giả Dẫn Linh cảnh mới có thể tiếp. Có điều, bởi vì chiến lực của Diệp Chân siêu cao, bài danh Thiên Bảng, tông môn liền để Diệp Chân tiếp nhiệm vụ này.
- Mới Chân Nguyên tứ trọng, ngươi chạy tới làm gì, muốn chết...
Xa Mạnh hùng hùng hổ hổ bị phụ thân Xa Thiết Quân che miệng, Xa Thiết Quân nhìn Diệp Chân cười bồi.
- Diệp thiếu hiệp, nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm...
- Nhiệm vụ là nguy hiểm, nhưng hắn đến ăn uống miễn phí liền không nguy hiểm, nếu Xa tộc trưởng an bài cho hắn hai mỹ nữ, hắn liền kiếm bộn rồi.
Mặc dù đè nộ khí xuống, nhưng Tạ Thiệu vẫn không nhịn được cười nhạo Diệp Chân, bất kể như thế nào, ra một ngụm ác khí trước rồi lại nói!
- Phải. Tiểu oa nhi Chân Nguyên tứ trọng, chạy tới làm cái gì? Coi nơi này là địa phương du lịch sao? Lão phu là Dẫn Linh cảnh cũng phải thận trọng, ngươi đi vào, không phải chịu chết sao?
Một lão giả mặc áo đỏ cũng cực kỳ bất mãn.
- Mẹ kiếp. Để bọn ta ở chỗ này tốn hao hai ngày, là đang chờ ngươi, con mẹ nó ngươi vì ăn uống miễn phí, cũng không nên lãng phí thời gian của chúng ta chứ.
Huyết Đao Lý Cuồng đã sớm chờ đến khó chịu, hùng hùng hổ hổ từ trong đám người đi ra.
Thần sắc của Diệp Chân mãnh liệt, sau đó liền nổi giận.
Thạch Hà thành cách Tề Vân Tông quá xa, chừng năm sáu ngàn dặm, nhiệm vụ này yêu cầu trong năm ngày đuổi tới.
Từ sau khi tiếp nhiệm vụ tông môn, hắn một đường chạy gấp, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi ba canh giờ, ngày đêm chạy đi, bốn ngày chạy như điên sáu nghìn dặm đường, mệt mỏi đến khó chịu.
Vừa nhìn thấy Xa phủ, xem như thở dài một hơi, nghĩ có thể nghỉ ngơi một chút.
Không nghĩ tới vừa tới nơi, chân còn chưa đứng vững, đã có người tìm hắn gây phiền toái, sau đó còn nổi trận lôi đình!
Lý Cuồng kia còn không tự biết, vừa đi, vừa chỉ vào mặt Diệp Chân mắng to:
- Lão tử còn tưởng rằng là đại nhân vật nào của Tề Vân Tông, bày trận thế lớn như vậy, làm nửa ngày thì ra là một Chân Nguyên tứ trọng...
Trong nháy mắt đó, Diệp Chân động.
Truy Tinh Bộ!
Xoạt!
Đám người chỉ cảm thấy hoa mắt, thân hình của Diệp Chân liền xuất hiện ở sau lưng Huyết Đao Lý Cuồng, đôi tay giống như kìm sắt nắm lấy cổ của Huyết Đao Lý Cuồng.
Lý Cuồng cảm thấy khác thường, đang muốn phản kháng, tay của Diệp Chân nắm gáy hắn, nhẹ nhàng lắc một cái, xương sống của Huyết Đao Lý Cuồng răng rắc một tiếng, giống như rút gân, Huyết Đao Lý Cuồng hét thảm lên.
- Ngươi mắng một câu nữa thử xem! Tin lão tử bẽ gãy cột sống của ngươi, để ngươi biến thành một con rắn không có xương hay không!
Trong nội viện, vừa rồi Lý Cuồng còn nói năng lỗ mãng với Diệp Chân, bây giờ giống như con gà con bị Diệp Chân xách lên cao, bởi vì xương sống bị nắm, Lý Cuồng không có lực phản kháng, ngay cả một câu cũng nói không ra.
Chỉ là khuôn mặt, lại nghẹn đến đỏ thẫm.
Cái này con mẹ nó quá xấu hổ chết người ta rồi.
Mới vừa rồi còn đang chê cười tu vi của người ta, hiện tại bị Diệp Chân xách trong tay, dù hắn cho rằng Diệp Chân là đánh lén!
Hí!
Sắc mặt của mọi người biến đổi, đều sinh ra vẻ kinh nghi.
Cho dù đệ tử nội môn Tạ Thiệu, tu vi đã đạt tới Dẫn Linh cảnh của Ly Thủy Tông, trong mắt cũng hiện lên vẻ khiếp sợ, vừa rồi, hắn thậm chí ngay cả thân hình của Diệp Chân cũng không thấy, Diệp Chân liền vọt đến sau lưng Huyết Đao Lý Cuồng, khống chế Huyết Đao Lý Cuồng.
Phụ tử Xa gia trực tiếp chấn kinh, Xa Mạnh càng hít vào một ngụm khí lạnh.
Huyết Đao Lý Cuồng, là cao thủ thành danh phạm vi mấy ngàn dặm đó.
Tu vi vây ở Chân Nguyên cảnh ngũ trọng đỉnh phong năm sáu năm, bởi vì một mực không có đột phá, chỉ ma luyện đao pháp, năm sáu năm luyện tập, dù là Chân Nguyên ngũ trọng đỉnh phong, cũng không nguyện ý trêu chọc hắn.
Bây giờ, lại bị Diệp Chân một chiêu bắt được.
- Diệp thiếu hiệp, đừng nổi giận, đừng nổi giận, tất cả mọi người vì một sự kiện mà đến, đừng tức giận. Những ngày nay Lý đại hiệp cũng là chờ hơi gấp...
Xa Thiết Quân vội vàng giảng hòa, trông mong nhìn Diệp Chân nói:
- Diệp thiếu hiệp, ngươi thả Lý đại hiệp ra đi!
Ngoài cửa lớn Xa gia, người đi đường nối liền không dứt, Huyết Đao Lý Cuồng bị một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi nắm giống như gà con, về sau Huyết Đao Lý Cuồng còn làm sao lăn lộn.
- Xa tộc trưởng đã nói, ta tạm tha hắn một lần, về sau còn dám miệng tiện, ta nhất định sẽ để hắn hối hận!
Nhẹ buông tay, Diệp Chân thả Lý Cuồng xuống, đồng thời, vẻ khiêm tốn khi Diệp Chân vừa tới Xa gia cũng biến mất.
Một màn vừa rồi, để Diệp Chân rõ ràng, thân trong giang hồ, thời điểm nên cường hoành thì phải cường hoành, lộ ra bá khí của mình.
Người hiền sẽ bị bắt nạt!
Vừa đi vào trong, Diệp Chân vừa quát:
- Xa tộc trưởng, đầu tiên chuẩn bị nước cho ta, ta muốn tắm rửa thay quần áo!
Cơ hồ ngay khi Diệp Chân vừa lên tiếng, Huyết Đao Lý Cuồng vừa mới thu được tự do, nổi giận nảy ra, trực tiếp rút đao, đao cương dài đến năm mét từ sau lưng bổ về phía Diệp Chân.
- Đồ con rùa, lão tử làm thịt ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.