Chương 995: Khiêu khích
Mộ Vũ Thần Thiên
20/03/2020
Bất quá Khương Tư Nam cũng không để ý, Lam Tương Hàm xinh đẹp hiền thiện lương, dịu dàng thục nhã như thế, tự nhiên đáng giá mọi người truy cầu cùng ưa thích.
Vừa lúc đó, một thanh niên mặc cẩm bào đi tới, dung mạo có chút anh tuấn, ánh mắt bất thiện quét nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tương Hàm, hắn là ai?
- Hắn gọi Khương Tư Nam, là bằng hữu của ta!
Lam Tương Hàm thản nhiên nói.
- Bằng hữu? Sao ta không biết Tương Hàm ngươi có bằng hữu như vậy? Tiểu tử này bụng dạ khó lường, lẫn vào Lam gia ta, nhất định là muốn mưu đồ làm loạn!
Ánh mắt thanh niên này có chút âm lãnh nhìn Khương Tư Nam nói.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, trong nội tâm hơi có chút không thích, thanh niên cẩm bào lại để cho hắn cảm giác được có chút không thoải mái.
- Lam Thiên Chiếu, ta muốn kết bạn với ai, chẳng lẽ còn cần báo cáo với ngươi sao? Ngươi tránh ra cho ta, ta muốn đi gặp phụ thân!
Sắc mặt của Lam Tương Hàm cũng chìm xuống, lạnh giọng nói.
Sau đó nàng liền không quan tâm biểu lộ của Lam Thiên Chiếu càng thêm âm lãnh, mà phân phó Phúc bá an bài Khương Tư Nam ở lại, lúc này mới có chút áy náy nói:
- Tư Nam, ngươi tạm thời ở lại, ta trước đi xem phụ thân!
- Tương Hàm tiểu thư xin cứ tự nhiên!
Khương Tư Nam khẽ cười nói, hai ngày nay dần dần quen thuộc, bởi vậy cũng xưng hô tên của nhau.
Lam Tương Hàm mỉm cười, lôi kéo Lam Ngọc Nhi rời đi.
Chỉ là loại tình cảnh này bị Lam Thiên Chiếu ở một bên chứng kiến, càng làm cho hắn giận dữ, hắn hung hăng nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tiểu tử, nếu để ta phát hiện ngươi tới Lam gia mưu đồ làm loạn, ta nhất định sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Nói xong hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Trong lòng Khương Tư Nam cũng lạnh lùng cười cười, Lam Thiên Chiếu này không đến sờ hắn thì thôi, nếu thật sự muốn tìm phiền toái, Khương Tư Nam sẽ không để ý cho đối phương chút giáo huấn.
Khương Tư Nam đi theo Phúc bá, đi tới một tiểu viện có chút tinh xảo.
Tuy hôm nay hắn mặt ngoài thoạt nhìn không có việc gì, nhưng mà pháp lực trong cơ thể cơ hồ bị tiêu hao không còn, thương thế còn không có hoàn toàn khôi phục, cần phải tranh thủ thời gian đến chữa thương.
Bởi vậy, Khương Tư Nam trực tiếp xếp bằng ở trong phòng, vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, bắt đầu luyện hóa Lôi Đình Chi Lực bạo ngược trong cơ thể, hấp thu lực lượng sinh cơ bàng bạc, từng điểm từng điểm khôi phục thương thế.
Mà giờ khắc này, Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi chung một chỗ, đi tới trong đại điện Lam gia.
Ở trong Lam gia đại điện, ngồi một trung niên tướng mạo uy nghiêm, chỉ là sắc mặt hắn có chút tái nhợt, khí tức cũng có chút hỗn loạn, ngoại trừ trung niên này, còn có mấy trung niên cùng lão giả râu tóc bạc trắng khác.
- Tương Hàm, ngươi trở lại rồi!
Trên mặt uy nghiêm của trung niên lộ ra một tia tươi cười ôn hòa.
- Bái kiến phụ thân, Nhị thúc, chư vị trưởng lão!
Lam Tương Hàm khẽ cười nói, chỉ là thấy được sắc mặt phụ thân tái nhợt, trong lòng của nàng vẫn cảm giác ẩn ẩn đau từng cơn.
Phụ thân của Lam Tương Hàm là Lam gia gia chủ Lam Nguyên Đức, Lam Tương Hàm gọi Nhị thúc, là một trung niên nho nhã ở bên cạnh Lam Nguyên Đức, cũng là phụ thân của Lam Ngọc Nhi Lam Nguyên Lăng, còn lại là chư vị trưởng lão của Lam gia.
Tất cả mọi người trong đại điện đều là Vương giả, cả đám khí tức nguy nga mênh mông, vô cùng cường đại.
- Tương Hàm, sự tình làm như thế nào? Tần Đại sư có nhận lấy lễ vật của chúng ta hay không?
Lam Nguyên Lăng khẽ mĩm cười nói.
- Lễ vật thì nhận, chỉ là. . .
Lam Tương Hàm cắn cắn bờ môi, trong ánh mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ.
- Chỉ là cái gì?
Lam Nguyên Lăng truy vấn.
- Hừ! Phụ thân, ngươi không biết Tần Đại sư kia đáng giận ra sao đâu, hắn chẳng những chẳng biết xấu hổ nhận lễ vật của Lam gia chúng ta, lại đưa ra một yêu cầu cực kỳ quá phận! Hắn. . . Hắn. . . Hắn muốn tỷ tỷ làm thị thiếp cho hắn!
- Cái gì?
Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng nhìn nhau, đều lộ ra thần mang lạnh như băng, để cho nhiệt độ trong đại điện đột nhiên giảm xuống.
- Thật vô liêm sỉ!
Lam Nguyên Lăng lạnh lùng nói:
- Đại ca, thời điểm ngươi không bị thương, Tần Đại sư này còn từng tìm ngươi lĩnh giáo vấn đề luyện đan, ngươi cũng không có tư tâm truyền thụ cho hắn, nhưng mà hôm nay hắn lại không biết xấu hổ, thật là đáng chết!
Thần sắc của Lam Nguyên Đức cũng cực kỳ âm trầm, trong nội tâm tuôn ra lửa giận, nguyên lai hắn tưởng rằng nể tình mình đã từng giúp Tần Đại sư, Tần Đại sư sẽ đến giúp hắn một lần.
Nhưng mà thật không ngờ, Tần Đại sư kia lại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đưa ra cách nghĩ phát rồ như thế.
- Hôm nay Tần Đại sư không đáp ứng đến đây trợ trận đan đạo tỷ thí, chúng ta nhất định phải nghĩ phương pháp khác rồi!
Lam Nguyên Đức lạnh lùng nói, dù trong lòng hắn phẫn nộ không thôi, nhưng mà hôm nay đan đạo tỷ thí tới gần, bản thân hắn lại bị trọng thương, không thể không nhịn xuống cơn tức này.
- Gia chủ, ta ngược lại cảm thấy, Tần Đại sư yêu cầu không phải là không thể đáp ứng?
Vừa lúc đó, một thanh âm già nua mà trung khí vang lên ở trong đại điện.
Thần sắc của Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi lập tức biến đổi, nhìn về phía một lão giả mặc áo bào hồng, khuôn mặt có chút uy nghiêm.
Người này đúng là gia gia của Lam Thiên Chiếu, Lam gia Đại trưởng lão Lam Không!
- Đại trưởng lão, ngươi có ý tứ gì? Bản tính của Tần Đại sư ngươi cũng biết, chẳng lẽ ngươi muốn đẩy Tương Hàm vào trong hố lửa sao?
Ánh mắt của Lam Nguyên Lăng lập tức lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Lam Không nói.
Nhưng mà thần sắc của Lam Không thản nhiên, khẽ mĩm cười nói:
- Nguyên Lăng ngươi trước đừng có gấp, chúng ta cũng biết còn có không đến một tháng thời gian, là hai nhà Lam Ngọc thi đấu đan đạo, tổng cộng chia làm một đời trẻ tuổi đọ sức, người đan đạo mạnh nhất hai nhà đọ sức, cùng với khách khanh đọ sức!
Trong ba trận tỉ thí, một đời trẻ tuổi không cần nhiều lời, tuy thiên phú của Tương Hàm không tồi, nhưng so với Ngọc Khê mà nói kém rất nhiều, trận này nhất định phải thua. Mà người đan đạo mạnh nhất của Lam gia ta, chính là gia chủ hôm nay bản thân bị trọng thương, coi như Nguyên Lăng ngươi ra tay, chỉ sợ cùng Ngọc
Cương cũng chỉ có thể bất phân thắng bại, mấu chốt nhất vẫn là trận chiến của khách khanh, không biết ta nói có đúng không đúng?
Các trưởng lão đều nhẹ gật đầu, Đại trưởng lão nói xác thực là tình hình thực tế.
Ngay cả Lam Nguyên Lăng, tuy thần sắc rất khó coi, nhưng không thừa nhận cũng không được, hôm nay Lam gia xác thực là loại quẫn cảnh này.
Vừa lúc đó, một thanh niên mặc cẩm bào đi tới, dung mạo có chút anh tuấn, ánh mắt bất thiện quét nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tương Hàm, hắn là ai?
- Hắn gọi Khương Tư Nam, là bằng hữu của ta!
Lam Tương Hàm thản nhiên nói.
- Bằng hữu? Sao ta không biết Tương Hàm ngươi có bằng hữu như vậy? Tiểu tử này bụng dạ khó lường, lẫn vào Lam gia ta, nhất định là muốn mưu đồ làm loạn!
Ánh mắt thanh niên này có chút âm lãnh nhìn Khương Tư Nam nói.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, trong nội tâm hơi có chút không thích, thanh niên cẩm bào lại để cho hắn cảm giác được có chút không thoải mái.
- Lam Thiên Chiếu, ta muốn kết bạn với ai, chẳng lẽ còn cần báo cáo với ngươi sao? Ngươi tránh ra cho ta, ta muốn đi gặp phụ thân!
Sắc mặt của Lam Tương Hàm cũng chìm xuống, lạnh giọng nói.
Sau đó nàng liền không quan tâm biểu lộ của Lam Thiên Chiếu càng thêm âm lãnh, mà phân phó Phúc bá an bài Khương Tư Nam ở lại, lúc này mới có chút áy náy nói:
- Tư Nam, ngươi tạm thời ở lại, ta trước đi xem phụ thân!
- Tương Hàm tiểu thư xin cứ tự nhiên!
Khương Tư Nam khẽ cười nói, hai ngày nay dần dần quen thuộc, bởi vậy cũng xưng hô tên của nhau.
Lam Tương Hàm mỉm cười, lôi kéo Lam Ngọc Nhi rời đi.
Chỉ là loại tình cảnh này bị Lam Thiên Chiếu ở một bên chứng kiến, càng làm cho hắn giận dữ, hắn hung hăng nhìn Khương Tư Nam nói:
- Tiểu tử, nếu để ta phát hiện ngươi tới Lam gia mưu đồ làm loạn, ta nhất định sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Nói xong hắn hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Trong lòng Khương Tư Nam cũng lạnh lùng cười cười, Lam Thiên Chiếu này không đến sờ hắn thì thôi, nếu thật sự muốn tìm phiền toái, Khương Tư Nam sẽ không để ý cho đối phương chút giáo huấn.
Khương Tư Nam đi theo Phúc bá, đi tới một tiểu viện có chút tinh xảo.
Tuy hôm nay hắn mặt ngoài thoạt nhìn không có việc gì, nhưng mà pháp lực trong cơ thể cơ hồ bị tiêu hao không còn, thương thế còn không có hoàn toàn khôi phục, cần phải tranh thủ thời gian đến chữa thương.
Bởi vậy, Khương Tư Nam trực tiếp xếp bằng ở trong phòng, vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, bắt đầu luyện hóa Lôi Đình Chi Lực bạo ngược trong cơ thể, hấp thu lực lượng sinh cơ bàng bạc, từng điểm từng điểm khôi phục thương thế.
Mà giờ khắc này, Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi chung một chỗ, đi tới trong đại điện Lam gia.
Ở trong Lam gia đại điện, ngồi một trung niên tướng mạo uy nghiêm, chỉ là sắc mặt hắn có chút tái nhợt, khí tức cũng có chút hỗn loạn, ngoại trừ trung niên này, còn có mấy trung niên cùng lão giả râu tóc bạc trắng khác.
- Tương Hàm, ngươi trở lại rồi!
Trên mặt uy nghiêm của trung niên lộ ra một tia tươi cười ôn hòa.
- Bái kiến phụ thân, Nhị thúc, chư vị trưởng lão!
Lam Tương Hàm khẽ cười nói, chỉ là thấy được sắc mặt phụ thân tái nhợt, trong lòng của nàng vẫn cảm giác ẩn ẩn đau từng cơn.
Phụ thân của Lam Tương Hàm là Lam gia gia chủ Lam Nguyên Đức, Lam Tương Hàm gọi Nhị thúc, là một trung niên nho nhã ở bên cạnh Lam Nguyên Đức, cũng là phụ thân của Lam Ngọc Nhi Lam Nguyên Lăng, còn lại là chư vị trưởng lão của Lam gia.
Tất cả mọi người trong đại điện đều là Vương giả, cả đám khí tức nguy nga mênh mông, vô cùng cường đại.
- Tương Hàm, sự tình làm như thế nào? Tần Đại sư có nhận lấy lễ vật của chúng ta hay không?
Lam Nguyên Lăng khẽ mĩm cười nói.
- Lễ vật thì nhận, chỉ là. . .
Lam Tương Hàm cắn cắn bờ môi, trong ánh mắt lộ ra một tia bất đắc dĩ.
- Chỉ là cái gì?
Lam Nguyên Lăng truy vấn.
- Hừ! Phụ thân, ngươi không biết Tần Đại sư kia đáng giận ra sao đâu, hắn chẳng những chẳng biết xấu hổ nhận lễ vật của Lam gia chúng ta, lại đưa ra một yêu cầu cực kỳ quá phận! Hắn. . . Hắn. . . Hắn muốn tỷ tỷ làm thị thiếp cho hắn!
- Cái gì?
Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng nhìn nhau, đều lộ ra thần mang lạnh như băng, để cho nhiệt độ trong đại điện đột nhiên giảm xuống.
- Thật vô liêm sỉ!
Lam Nguyên Lăng lạnh lùng nói:
- Đại ca, thời điểm ngươi không bị thương, Tần Đại sư này còn từng tìm ngươi lĩnh giáo vấn đề luyện đan, ngươi cũng không có tư tâm truyền thụ cho hắn, nhưng mà hôm nay hắn lại không biết xấu hổ, thật là đáng chết!
Thần sắc của Lam Nguyên Đức cũng cực kỳ âm trầm, trong nội tâm tuôn ra lửa giận, nguyên lai hắn tưởng rằng nể tình mình đã từng giúp Tần Đại sư, Tần Đại sư sẽ đến giúp hắn một lần.
Nhưng mà thật không ngờ, Tần Đại sư kia lại nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đưa ra cách nghĩ phát rồ như thế.
- Hôm nay Tần Đại sư không đáp ứng đến đây trợ trận đan đạo tỷ thí, chúng ta nhất định phải nghĩ phương pháp khác rồi!
Lam Nguyên Đức lạnh lùng nói, dù trong lòng hắn phẫn nộ không thôi, nhưng mà hôm nay đan đạo tỷ thí tới gần, bản thân hắn lại bị trọng thương, không thể không nhịn xuống cơn tức này.
- Gia chủ, ta ngược lại cảm thấy, Tần Đại sư yêu cầu không phải là không thể đáp ứng?
Vừa lúc đó, một thanh âm già nua mà trung khí vang lên ở trong đại điện.
Thần sắc của Lam Tương Hàm cùng Lam Ngọc Nhi lập tức biến đổi, nhìn về phía một lão giả mặc áo bào hồng, khuôn mặt có chút uy nghiêm.
Người này đúng là gia gia của Lam Thiên Chiếu, Lam gia Đại trưởng lão Lam Không!
- Đại trưởng lão, ngươi có ý tứ gì? Bản tính của Tần Đại sư ngươi cũng biết, chẳng lẽ ngươi muốn đẩy Tương Hàm vào trong hố lửa sao?
Ánh mắt của Lam Nguyên Lăng lập tức lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Lam Không nói.
Nhưng mà thần sắc của Lam Không thản nhiên, khẽ mĩm cười nói:
- Nguyên Lăng ngươi trước đừng có gấp, chúng ta cũng biết còn có không đến một tháng thời gian, là hai nhà Lam Ngọc thi đấu đan đạo, tổng cộng chia làm một đời trẻ tuổi đọ sức, người đan đạo mạnh nhất hai nhà đọ sức, cùng với khách khanh đọ sức!
Trong ba trận tỉ thí, một đời trẻ tuổi không cần nhiều lời, tuy thiên phú của Tương Hàm không tồi, nhưng so với Ngọc Khê mà nói kém rất nhiều, trận này nhất định phải thua. Mà người đan đạo mạnh nhất của Lam gia ta, chính là gia chủ hôm nay bản thân bị trọng thương, coi như Nguyên Lăng ngươi ra tay, chỉ sợ cùng Ngọc
Cương cũng chỉ có thể bất phân thắng bại, mấu chốt nhất vẫn là trận chiến của khách khanh, không biết ta nói có đúng không đúng?
Các trưởng lão đều nhẹ gật đầu, Đại trưởng lão nói xác thực là tình hình thực tế.
Ngay cả Lam Nguyên Lăng, tuy thần sắc rất khó coi, nhưng không thừa nhận cũng không được, hôm nay Lam gia xác thực là loại quẫn cảnh này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.