Chương 932: Một trận chiến kinh thiên! (2)
Mộ Vũ Thần Thiên
20/03/2020
Trận đại chiến này biến hóa quá nhiều, tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, ngay cả đám người Ngũ Hành Thánh Tông cũng không nghĩ tới.
Hôm nay, nguy cơ lớn nhất ngược lại là bên Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Kim Minh tóc đen phiêu tán, toàn thân tắm rửa kim quang, nhãn quang như thần dương oanh ra một quyền, phảng phất như một quyền cương Hoàng Kim cự đại thông thiên triệt địa, trực tiếp oanh bay Thánh Tử.
Thánh Tử biến sắc, căn bản không nghĩ đến Kim Minh cường đại như vậy, cỗ lực lượng kia lại để cho hắn cảm giác được run rẩy nhè nhẹ.
- Giết hắn đi, ta đi làm thịt Khương Tư Nam!
Thanh âm lạnh lùng của Thánh Tử truyền đến, hai Hoàng giả lên tiếng mà đến, sát cơ bắn ra bốn phía, nhãn quang nhìn thẳng Kim Minh.
- Không xong!
Kim Minh nhìn thoáng qua Khương Tư Nam, phát hiện toàn thân hắn bao phủ Ma quang, sa vào ảo giác của Thiên Ma kiếp, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào thanh tỉnh.
Tuy Khương Tư Nam lợi dụng Tam Cửu Lôi Kiếp đột phá đến Vương Thiên Cảnh, tránh thoát sát chiêu của Thánh Tử, lại đả thương nặng rất nhiều Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng cũng đẩy mình vào trong hiểm cảnh.
Một đạo Thiên Ma kiếp cuối cùng, có thể nói là thời điểm hắn suy yếu nhất, lúc này coi như là một nửa bước Vương giả cũng có thể chém giết hắn.
Hôm nay Thánh Tử nhìn chằm chằm, còn có hai Hoàng giả giáp công, trên mặt Kim Minh cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Thiếu chủ, ngươi phải nắm chặt đột phá a, Cửu Linh Hoàng này quá mạnh mẽ, căn bản không phải Hoàng giả sơ kỳ, coi như là ta cũng ngăn không được bao lâu!
Kim Minh mặc niệm một tiếng, trong tay lấy ra một viên ngọc bội kim sắc, lập tức rơi vào trên người Khương Tư Nam, bùng phát hào quang vạn trượng, khởi động lên một kết giới kim sắc.
- Giết!
Nhãn quang của Kim Minh lóe lên, phảng phất như có kiếm quang vô tận lập loè, hắn xông lên trời, bên người ngưng tụ ra ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, tạo thành Thiên Cương kiếm trận, chém giết về phía hai Hoàng giả.
- Hoàng Kim tộc thần thông vô thượng, Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết? Nhất định phải đoạt đến tay!
Hai Hoàng giả nhìn nhau, đều thấy vẻ tham lam trong ánh mắt đối phương, đồng thời đánh giết về phía Kim Minh.
Đồng thời, trong lòng hai Hoàng giả này cũng hơi có chút nghi hoặc, không nghĩ ra vì sao Kim Minh bất quá là Vương giả đỉnh cấp, lại có thể thi triển ra Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết cường đại như thế, mặc dù chỉ là ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, nhưng đã có thể mang đến phiền toái thật lớn cho bọn hắn.
- Sưu sưu sưu!
Trên hư không kiếm quang ngập trời, mỗi một thanh Hoàng Kim thần kiếm đều thông thiên triệt địa, chém ra kiếm khí trường hà hạo hạo đãng đãng, ba mươi sáu đạo kiếm khí trường hà phủ kín thiên địa, hàm ẩn Thiên Cương biến hóa, bao phủ hai Hoàng giả ở trong đó.
- Giết!
Hai Hoàng giả càng cảm giác được Hoàng Kim thần kiếm khủng bố, tham lam trong lòng càng đậm đặc, mắt lộ ra sát cơ, thi triển thần thông cường đại, khí thế chấn đổ chư thiên, xuất chưởng như đao, phong mang vô tận, chém ra từng đạo kiếm khí trường hà.
Mà giờ phút này, trong ánh mắt Thánh Tử lộ ra sát cơ dữ tợn, lăng không đánh về phía Khương Tư Nam ở trong kết giới!
Ầm ầm!
Tinh Vân kiếm trong tay Thánh Tử quang mang sáng chói, chém ra một đạo kiếm khí trường hà, hạo hạo đãng đãng ngang trời đánh tới, ẩn chứa sát cơ vô tận, đột nhiên đâm vào trên kết giới kim sắc, kết giới run rẩy kịch liệt, phía trên có thần hoa cùng phù văn kim sắc lưu động, tuy hơi có chút ảm đạm, nhưng không có vỡ tan ra.
- Dĩ nhiên là Hoàng đạo Kim Hà phù của Hoàng Kim tộc?
Ánh mắt của Thánh Tử ngưng tụ, nhận ra lai lịch linh phù che chở Khương Tư Nam, loại Hoàng đạo linh phù này có thể biến ảo thành Kim Hà kết giới, lực phòng ngự vô cùng cường đại, bởi vậy coi như là một kiếm kinh khủng kia của Thánh Tử chém tới, cũng không quá đáng là để cho kết giới hơi có chút ảm đạm mà thôi.
- Ta ngược lại muốn nhìn Hoàng đạo Kim Hà phù có thể bảo hộ ngươi bao lâu!
Ánh mắt của Thánh Tử lạnh thấu xương, trong miệng thốt ra thanh âm rét lạnh, cả người tràn ngập tiên quang, lăng không mà đứng, vô số kiếm quang bay lên hư không, mỗi một đạo đều đủ để xé rách thiên địa, cực kỳ khủng bố, theo tâm niệm hắn chuyển động, cực tốc phóng về phía Khương Tư Nam.
Sưu sưu sưu!
Kiếm quang sáng chói, sát cơ bành trướng, trên kết giới kim sắc hào quang điểm điểm, nổi lên đạo đạo gợn sóng, Kim Hà linh phù lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên ảm đạm, coi như là phù văn bên trên cũng trở nên như ẩn như hiện.
- Lão ba, nếu ngươi không tỉnh lại, chúng ta sẽ bị Thỏ gia giết chết!
Thần Oa cùng Hoàng Nhi đều ở trong kết giới, giờ phút này Hoàng Nhi bị một vầng sáng bao phủ, hỏa diễm đằng đằng, nhưng mà khí tức lại như có như không, cực kỳ thần bí, Thần Oa thì trừng mắt to, nhìn Khương Tư Nam ở trong sương mù, thanh âm như hài tử hô lớn.
- Thỏ gia ở đây, ngươi gọi Thỏ gia có chuyện gì?
Không biết lúc nào, một con thỏ tuyết trắng, lắc lắc cái mông to mọng, cực kỳ hèn mọn bỉ ổi chui vào trong Kim Hà kết giới, trừng tròng mắt hỏi Thần Oa.
- Ngươi là Thỏ gia?
Con mắt Thần Oa thanh tịnh mà nghi hoặc, lóe lên hào quang trực tiếp phá toái hư không, rơi vào trên đỉnh đầu Thỏ gia, hai bàn tay nhỏ bé níu lấy lỗ tai Thỏ gia, cảm giác hết sức tò mò.
- Xú Long nhà của chúng ta nói, Thỏ gia chính là loại đẹp như nữ nhân, không có một chút khí khái nam tử, hận không thể sinh thành thân nữ nhi, ân, tựa như người kia vậy!
Thần Oa chỉ vào Thánh Tử bên ngoài kết giới nói, thanh âm của hắn trong trẻo, để cho tất cả mọi người nghe được thanh thanh sở sở.
Tất cả mọi người ánh mắt trì trệ, không biết là tên trời đánh nào dạy hư tiểu oa nhi, không thấy được trên mặt Thánh Tử đã trở nên tái nhợt sao?
- Ta nói tiểu oa nhi, ngươi không nên vũ nhục Thỏ gia anh minh thần võ ta được không? Người này ở đâu vượt qua Thỏ gia, nhiều nhất chỉ là tên giả gái mà thôi!
Thỏ gia trừng mắt to, cực kỳ khó chịu khi bị Thần Oa kỵ ở trên thân thể, nhưng lại không có phản đối, chỉ rầm rì nói.
- Lão thỏ, ngươi nói không sai!
Thần Oa chân thành nhìn Thánh Tử, nói một câu:
- Người này lớn lên rất đẹp, nhưng quá hèn hạ vô sỉ, vậy mà muốn muốn giết lão ba của ta, thật sự là không biết xấu hổ!
Thỏ gia cùng Thần Oa ngươi một câu ta một câu, để cho Thánh Tử thần sắc vốn lạnh lùng nổi trận lôi đình, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
- Ta giết các ngươi!
Hôm nay, nguy cơ lớn nhất ngược lại là bên Khương Tư Nam.
Ầm ầm!
Kim Minh tóc đen phiêu tán, toàn thân tắm rửa kim quang, nhãn quang như thần dương oanh ra một quyền, phảng phất như một quyền cương Hoàng Kim cự đại thông thiên triệt địa, trực tiếp oanh bay Thánh Tử.
Thánh Tử biến sắc, căn bản không nghĩ đến Kim Minh cường đại như vậy, cỗ lực lượng kia lại để cho hắn cảm giác được run rẩy nhè nhẹ.
- Giết hắn đi, ta đi làm thịt Khương Tư Nam!
Thanh âm lạnh lùng của Thánh Tử truyền đến, hai Hoàng giả lên tiếng mà đến, sát cơ bắn ra bốn phía, nhãn quang nhìn thẳng Kim Minh.
- Không xong!
Kim Minh nhìn thoáng qua Khương Tư Nam, phát hiện toàn thân hắn bao phủ Ma quang, sa vào ảo giác của Thiên Ma kiếp, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào thanh tỉnh.
Tuy Khương Tư Nam lợi dụng Tam Cửu Lôi Kiếp đột phá đến Vương Thiên Cảnh, tránh thoát sát chiêu của Thánh Tử, lại đả thương nặng rất nhiều Vương giả của Ngũ Hành Thánh Tông, nhưng cũng đẩy mình vào trong hiểm cảnh.
Một đạo Thiên Ma kiếp cuối cùng, có thể nói là thời điểm hắn suy yếu nhất, lúc này coi như là một nửa bước Vương giả cũng có thể chém giết hắn.
Hôm nay Thánh Tử nhìn chằm chằm, còn có hai Hoàng giả giáp công, trên mặt Kim Minh cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.
- Thiếu chủ, ngươi phải nắm chặt đột phá a, Cửu Linh Hoàng này quá mạnh mẽ, căn bản không phải Hoàng giả sơ kỳ, coi như là ta cũng ngăn không được bao lâu!
Kim Minh mặc niệm một tiếng, trong tay lấy ra một viên ngọc bội kim sắc, lập tức rơi vào trên người Khương Tư Nam, bùng phát hào quang vạn trượng, khởi động lên một kết giới kim sắc.
- Giết!
Nhãn quang của Kim Minh lóe lên, phảng phất như có kiếm quang vô tận lập loè, hắn xông lên trời, bên người ngưng tụ ra ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, tạo thành Thiên Cương kiếm trận, chém giết về phía hai Hoàng giả.
- Hoàng Kim tộc thần thông vô thượng, Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết? Nhất định phải đoạt đến tay!
Hai Hoàng giả nhìn nhau, đều thấy vẻ tham lam trong ánh mắt đối phương, đồng thời đánh giết về phía Kim Minh.
Đồng thời, trong lòng hai Hoàng giả này cũng hơi có chút nghi hoặc, không nghĩ ra vì sao Kim Minh bất quá là Vương giả đỉnh cấp, lại có thể thi triển ra Hoàng Kim Thần Kiếm Quyết cường đại như thế, mặc dù chỉ là ba mươi sáu thanh Hoàng Kim thần kiếm, nhưng đã có thể mang đến phiền toái thật lớn cho bọn hắn.
- Sưu sưu sưu!
Trên hư không kiếm quang ngập trời, mỗi một thanh Hoàng Kim thần kiếm đều thông thiên triệt địa, chém ra kiếm khí trường hà hạo hạo đãng đãng, ba mươi sáu đạo kiếm khí trường hà phủ kín thiên địa, hàm ẩn Thiên Cương biến hóa, bao phủ hai Hoàng giả ở trong đó.
- Giết!
Hai Hoàng giả càng cảm giác được Hoàng Kim thần kiếm khủng bố, tham lam trong lòng càng đậm đặc, mắt lộ ra sát cơ, thi triển thần thông cường đại, khí thế chấn đổ chư thiên, xuất chưởng như đao, phong mang vô tận, chém ra từng đạo kiếm khí trường hà.
Mà giờ phút này, trong ánh mắt Thánh Tử lộ ra sát cơ dữ tợn, lăng không đánh về phía Khương Tư Nam ở trong kết giới!
Ầm ầm!
Tinh Vân kiếm trong tay Thánh Tử quang mang sáng chói, chém ra một đạo kiếm khí trường hà, hạo hạo đãng đãng ngang trời đánh tới, ẩn chứa sát cơ vô tận, đột nhiên đâm vào trên kết giới kim sắc, kết giới run rẩy kịch liệt, phía trên có thần hoa cùng phù văn kim sắc lưu động, tuy hơi có chút ảm đạm, nhưng không có vỡ tan ra.
- Dĩ nhiên là Hoàng đạo Kim Hà phù của Hoàng Kim tộc?
Ánh mắt của Thánh Tử ngưng tụ, nhận ra lai lịch linh phù che chở Khương Tư Nam, loại Hoàng đạo linh phù này có thể biến ảo thành Kim Hà kết giới, lực phòng ngự vô cùng cường đại, bởi vậy coi như là một kiếm kinh khủng kia của Thánh Tử chém tới, cũng không quá đáng là để cho kết giới hơi có chút ảm đạm mà thôi.
- Ta ngược lại muốn nhìn Hoàng đạo Kim Hà phù có thể bảo hộ ngươi bao lâu!
Ánh mắt của Thánh Tử lạnh thấu xương, trong miệng thốt ra thanh âm rét lạnh, cả người tràn ngập tiên quang, lăng không mà đứng, vô số kiếm quang bay lên hư không, mỗi một đạo đều đủ để xé rách thiên địa, cực kỳ khủng bố, theo tâm niệm hắn chuyển động, cực tốc phóng về phía Khương Tư Nam.
Sưu sưu sưu!
Kiếm quang sáng chói, sát cơ bành trướng, trên kết giới kim sắc hào quang điểm điểm, nổi lên đạo đạo gợn sóng, Kim Hà linh phù lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên ảm đạm, coi như là phù văn bên trên cũng trở nên như ẩn như hiện.
- Lão ba, nếu ngươi không tỉnh lại, chúng ta sẽ bị Thỏ gia giết chết!
Thần Oa cùng Hoàng Nhi đều ở trong kết giới, giờ phút này Hoàng Nhi bị một vầng sáng bao phủ, hỏa diễm đằng đằng, nhưng mà khí tức lại như có như không, cực kỳ thần bí, Thần Oa thì trừng mắt to, nhìn Khương Tư Nam ở trong sương mù, thanh âm như hài tử hô lớn.
- Thỏ gia ở đây, ngươi gọi Thỏ gia có chuyện gì?
Không biết lúc nào, một con thỏ tuyết trắng, lắc lắc cái mông to mọng, cực kỳ hèn mọn bỉ ổi chui vào trong Kim Hà kết giới, trừng tròng mắt hỏi Thần Oa.
- Ngươi là Thỏ gia?
Con mắt Thần Oa thanh tịnh mà nghi hoặc, lóe lên hào quang trực tiếp phá toái hư không, rơi vào trên đỉnh đầu Thỏ gia, hai bàn tay nhỏ bé níu lấy lỗ tai Thỏ gia, cảm giác hết sức tò mò.
- Xú Long nhà của chúng ta nói, Thỏ gia chính là loại đẹp như nữ nhân, không có một chút khí khái nam tử, hận không thể sinh thành thân nữ nhi, ân, tựa như người kia vậy!
Thần Oa chỉ vào Thánh Tử bên ngoài kết giới nói, thanh âm của hắn trong trẻo, để cho tất cả mọi người nghe được thanh thanh sở sở.
Tất cả mọi người ánh mắt trì trệ, không biết là tên trời đánh nào dạy hư tiểu oa nhi, không thấy được trên mặt Thánh Tử đã trở nên tái nhợt sao?
- Ta nói tiểu oa nhi, ngươi không nên vũ nhục Thỏ gia anh minh thần võ ta được không? Người này ở đâu vượt qua Thỏ gia, nhiều nhất chỉ là tên giả gái mà thôi!
Thỏ gia trừng mắt to, cực kỳ khó chịu khi bị Thần Oa kỵ ở trên thân thể, nhưng lại không có phản đối, chỉ rầm rì nói.
- Lão thỏ, ngươi nói không sai!
Thần Oa chân thành nhìn Thánh Tử, nói một câu:
- Người này lớn lên rất đẹp, nhưng quá hèn hạ vô sỉ, vậy mà muốn muốn giết lão ba của ta, thật sự là không biết xấu hổ!
Thỏ gia cùng Thần Oa ngươi một câu ta một câu, để cho Thánh Tử thần sắc vốn lạnh lùng nổi trận lôi đình, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ.
- Ta giết các ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.