Chương 493: Tam Tiên Đảo phong vân
Mộ Vũ Thần Thiên
31/01/2019
Trên Tam Tiên Đảo có ba đại tông môn, Kim Đỉnh Môn, Ngân Đỉnh Môn cùng Ngọc Đỉnh Môn.
Những năm gần đây, Ngọc Đỉnh Môn phát triển càng lúc càng nhanh, trong hàng đệ tử thiên tài tầng tầng lớp lớp, thực lực càng ngày càng mạnh, cơ hồ có xu thế muốn xơi tái Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn.
Bởi vậy tam môn tầm đó tuy thuộc về một Kiếm đạo truyền thừa thời kỳ Thượng Cổ, hơn nữa ở dưới Tam Tiên lão tổ ước thúc, ba đại tông môn tầm đó không có khả năng phát sinh đại xung đột, nhưng lại tránh không được ma sát.
Tựa như Âu Dương Ngọc Thụ mang theo Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết mới vừa gia nhập Tam Tiên Đảo, đã bị thám tử của Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn phát hiện.
Kim Đỉnh Môn, trong một đại điện hùng vĩ.
Kim Đỉnh Môn Môn Chủ Nam Tầm Thiết đứng lên, khí tức vô cùng cuồng bạo, dáng người cực kỳ khôi ngô, như một Bạo Long, trên người cơ bắp từng cục, hiển lộ ra lực lượng như Cuồng Sư, trong ánh mắt lộ ra hào quang sắc bén.
- Ngươi xác định đôi nam nữ kia là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng?
Phía dưới một lão giả râu dê, xấu xí, trên mặt tràn đầy nụ cười lấy lòng, giờ phút này như gà con mổ thóc liên tục gật đầu.
- Đúng vậy, Môn Chủ đại nhân, chính là bọn họ! Mấy ngày nay nhi tử của Âu Dương Lâm Âu Dương Ngọc Thụ, khắp nơi sưu tập Linh Dược trân quý, thậm chí còn ra biển một chuyến, bởi vậy thuộc hạ liền tăng cường giám sát hắn, quả nhiên phát hiện hắn mang về Tam Tiên Đảo hai thân ảnh khả nghi, về sau trải qua gian tế trong Ngọc Đỉnh Môn, xác định tướng mạo của hai người bọn hắn, có chín thành nắm chắc là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng kia!
Nam Tầm Thiết vỗ chỗ ngồi đứng lên, cười ha hả.
- Ngươi làm tốt lắm, những năm này Ngọc Đỉnh Môn quá kiêu ngạo rồi, lúc này đây thậm chí ngay cả người đệ nhất thiên hạ tông Ngũ Hành Thánh Tông muốn treo giải thưởng cũng dám bao che, ta xem bọn họ là chán sống, hai người kia là giá trị một kiện Linh khí Tuyệt phẩm cùng trăm vạn Linh Thạch Thượng phẩm a, ta lập tức liên hệ người Ngũ Hành Thánh Tông, chuyện tốt như vậy Ngọc Đỉnh Môn không muốn, Kim Đỉnh Môn chúng ta muốn!
Phía dưới lão giả râu dê vẻ mặt nịnh nọt cười nói:
- Đúng vậy, như vậy chẳng những chúng ta được bảo vật, Ngọc Đỉnh Môn bao che tội phạm của Ngũ Hành Thánh Tông, nhất định sẽ thừa nhận lửa giận của bọn hắn, quả thực là một mũi tên trúng hai con nhạn!
- Ngươi làm vô cùng tốt, hiện tại ta đề bạt ngươi làm Chấp Sự Đường trưởng lão, ngươi phái người hảo hảo giám thị Ngọc Đỉnh Môn cho ta, ở trước khi cường giả Ngũ Hành Thánh Tông đến, ngàn vạn lần đừng cho người chạy!
Nam Tầm Thiết cười nhạt nói, trong ánh mắt lộ ra một tia tinh quang.
- Đa tạ Môn Chủ đại nhân đề bạt, thuộc hạ nhất định tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không để cho hai người kia ly khai Tam Tiên Đảo nửa bước!
Lão giả vui mừng quá đỗi, cung kính dập đầu mấy cái, vội vàng rời đi.
Một bên khác, Ngân Đỉnh Môn.
Ở trong một gian mật thất, Ngân Đỉnh Môn Môn Chủ Doãn Phong Ba cung kính đứng trước một tấm gương, cái gương cực kỳ kỳ dị, lóe ra linh quang nhàn nhạt, phía trên xuất hiện một lão giả khuôn mặt hung ác nham hiểm, ánh mắt như Độc Xà, lóe ra hàn quang nhắm người mà phệ.
- Hắc Long phủ Hắc Long thảo ta tuy chưa tính là Linh Dược trân quý gì, nhưng mà thậm chí có người dám xúc phạm uy nghiêm của Hắc Long phủ ta, còn dám giết lính tôm tướng cua của Hắc Long phủ, người như vậy nhất định phải chết, tông môn của hắn cũng phải bị diệt, nếu không căn bản không cách nào dập tắt lửa giận của Hắc Long Đại Vương, ngươi xác định đã tìm được hung thủ? Nếu không chớ có trách ta không khách khí!
Nghe được lão giả kia nói, Doãn Phong Ba vội vàng cung kính hồi đáp:
- Thiên Xà Đại thống lĩnh, ta xác thực đã tìm được hung thủ, hung thủ là nhi tử của Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ Âu Dương Lâm, Âu Dương Ngọc Thụ!
Hắn dừng một chút tiếp tục nói:
- Mấy ngày trước hắn trắng trợn vơ vét các loại Linh Dược trân quý, theo ta hiểu rõ, những Linh Dược này cũng là vì luyện chế một loại Linh Đan chữa thương, hơn nữa mấy ngày trước hắn đã từng ra biển, lúc trở lại trên người lây dính một tia hương vị của Hắc Long thảo, ta dám xác định trên người hắn khẳng định có Hắc Long thảo, ngài đã từng ban cho ta một ít Hắc Long thảo, vì vậy ta đối với khí tức của Hắc Long thảo coi như quen thuộc. Cho nên ta nhận định, người trộm Hắc Long thảo là Âu Dương Ngọc Thụ!
- Ngọc Đỉnh Môn! Âu Dương Ngọc Thụ! Tốt, cũng dám trêu chọc Hắc Long phủ ta, lúc này đây coi như là Tam Tiên lão nhân cũng cứu không được hắn, Minh Xà Đại tướng quân sẽ đích thân tiến về Tam Tiên Đảo, ngươi nhìn chằm chằm Ngọc Đỉnh Môn cho ta, chỉ cần chuyện này làm thành, Ngân Đỉnh Môn các ngươi liền là đệ nhất tông môn của Tam Tiên Đảo, cũng sẽ được Hắc Long phủ ta che chở! Nhưng nếu xử lý không thành, ngươi nên biết hậu quả!
Trong nội tâm Doãn Phong Ba phát lạnh, lập tức lên tiếng nói:
- Đại thống lĩnh yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo giám thị Ngọc Đỉnh Môn, chờ các vị đại nhân Hắc Long phủ đến!
Trên Tam Tiên Đảo, mạch nước ngầm mãnh liệt, nhưng mà biểu hiện ra lại vẫn rất bình tĩnh.
Ở trong Bí cảnh, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết đã đi ra cổ chiến trường, lại lần nữa về tới Bí cảnh, phong ấn thông đạo ở sau lưng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành hư vô, mảnh không gian này lộ ra trống rỗng, tất cả Linh khí đều bị Khương Tư Nam quét sạch.
- Hắc hắc, nếu người của ba đại tông môn tới nơi này, khẳng định liền trợn tròn mắt!
Khương Tư Nam đối với kiệt tác của mình lộ ra rất hài lòng, cười sáng lạn.
- Long Hoàng, có thể cảm ứng được động tĩnh bên ngoài không? Thiên Cương đồng tử có bắt đầu bế quan hay không?
Long Hoàng cười hắc hắc nói:
- Cái Bí cảnh này lại chưa tính là không gian chính thức, còn ngăn cách không được nguyên thần của ta cảm giác, Thiên Cương đồng tử đã bắt đầu bế quan chữa thương, địa điểm ngay ở trong lòng núi dưới đại điện của Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ, chỗ đó hẳn là một động phủ!
- Tốt, bây giờ chúng ta liền đi làm thịt hắn, sau đó rời Tam Tiên Đảo!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói, rất hời hợt, hắn nói tình huống cho Long Ngưng Tuyết thoáng một phát, Long Ngưng Tuyết cũng không có dị nghị nhẹ gật đầu.
Cái Bí cảnh này lúc tiến vào không dễ dàng, nhưng mà muốn đi ra ngoài lại rất đơn giản, chỉ là Khương Tư Nam không muốn thông qua tế đàn ly khai, nếu không rất có thể sẽ bị người ở nơi đó giám thị phát hiện.
Ông!
Long Hoàng lại bắt đầu động thủ, hao phí lực lượng thần hồn mở ra một Không Gian Chi Môn, óng ánh lập lòe, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết rời đi Bí cảnh.
Trong một sơn cốc ẩn nấp, thân hình của Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết xuất hiện, bên cạnh là ngọn núi cao lớn nhất của Ngọc Đỉnh Môn, cũng là chủ phong của Môn Chủ.
Hai người bọn họ xuất hiện, không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Khương Tư Nam nhìn Long Ngưng Tuyết, cười nói:
- Sư tỷ, Thiên Cương đồng tử ở trong lòng núi, chúng ta nhất định phải dùng độn thổ đi vào, ngươi đi theo ta, nói không chừng Thiên Cương đồng tử sẽ bố trí xuống trận pháp, chúng ta muốn giết hắn xuất kỳ bất ý, ngàn vạn lần không thể để cho hắn phát giác!
- Tốt!
Long Ngưng Tuyết thần sắc bình tĩnh nói.
Lập tức, trên thân hai người hiện ra một đạo hào quang Huyền Hoàng sắc, lập tức chui vào trong ngọn núi.
Những năm gần đây, Ngọc Đỉnh Môn phát triển càng lúc càng nhanh, trong hàng đệ tử thiên tài tầng tầng lớp lớp, thực lực càng ngày càng mạnh, cơ hồ có xu thế muốn xơi tái Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn.
Bởi vậy tam môn tầm đó tuy thuộc về một Kiếm đạo truyền thừa thời kỳ Thượng Cổ, hơn nữa ở dưới Tam Tiên lão tổ ước thúc, ba đại tông môn tầm đó không có khả năng phát sinh đại xung đột, nhưng lại tránh không được ma sát.
Tựa như Âu Dương Ngọc Thụ mang theo Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết mới vừa gia nhập Tam Tiên Đảo, đã bị thám tử của Kim Đỉnh Môn cùng Ngân Đỉnh Môn phát hiện.
Kim Đỉnh Môn, trong một đại điện hùng vĩ.
Kim Đỉnh Môn Môn Chủ Nam Tầm Thiết đứng lên, khí tức vô cùng cuồng bạo, dáng người cực kỳ khôi ngô, như một Bạo Long, trên người cơ bắp từng cục, hiển lộ ra lực lượng như Cuồng Sư, trong ánh mắt lộ ra hào quang sắc bén.
- Ngươi xác định đôi nam nữ kia là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng?
Phía dưới một lão giả râu dê, xấu xí, trên mặt tràn đầy nụ cười lấy lòng, giờ phút này như gà con mổ thóc liên tục gật đầu.
- Đúng vậy, Môn Chủ đại nhân, chính là bọn họ! Mấy ngày nay nhi tử của Âu Dương Lâm Âu Dương Ngọc Thụ, khắp nơi sưu tập Linh Dược trân quý, thậm chí còn ra biển một chuyến, bởi vậy thuộc hạ liền tăng cường giám sát hắn, quả nhiên phát hiện hắn mang về Tam Tiên Đảo hai thân ảnh khả nghi, về sau trải qua gian tế trong Ngọc Đỉnh Môn, xác định tướng mạo của hai người bọn hắn, có chín thành nắm chắc là hai người Ngũ Hành Thánh Tông treo giải thưởng kia!
Nam Tầm Thiết vỗ chỗ ngồi đứng lên, cười ha hả.
- Ngươi làm tốt lắm, những năm này Ngọc Đỉnh Môn quá kiêu ngạo rồi, lúc này đây thậm chí ngay cả người đệ nhất thiên hạ tông Ngũ Hành Thánh Tông muốn treo giải thưởng cũng dám bao che, ta xem bọn họ là chán sống, hai người kia là giá trị một kiện Linh khí Tuyệt phẩm cùng trăm vạn Linh Thạch Thượng phẩm a, ta lập tức liên hệ người Ngũ Hành Thánh Tông, chuyện tốt như vậy Ngọc Đỉnh Môn không muốn, Kim Đỉnh Môn chúng ta muốn!
Phía dưới lão giả râu dê vẻ mặt nịnh nọt cười nói:
- Đúng vậy, như vậy chẳng những chúng ta được bảo vật, Ngọc Đỉnh Môn bao che tội phạm của Ngũ Hành Thánh Tông, nhất định sẽ thừa nhận lửa giận của bọn hắn, quả thực là một mũi tên trúng hai con nhạn!
- Ngươi làm vô cùng tốt, hiện tại ta đề bạt ngươi làm Chấp Sự Đường trưởng lão, ngươi phái người hảo hảo giám thị Ngọc Đỉnh Môn cho ta, ở trước khi cường giả Ngũ Hành Thánh Tông đến, ngàn vạn lần đừng cho người chạy!
Nam Tầm Thiết cười nhạt nói, trong ánh mắt lộ ra một tia tinh quang.
- Đa tạ Môn Chủ đại nhân đề bạt, thuộc hạ nhất định tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không để cho hai người kia ly khai Tam Tiên Đảo nửa bước!
Lão giả vui mừng quá đỗi, cung kính dập đầu mấy cái, vội vàng rời đi.
Một bên khác, Ngân Đỉnh Môn.
Ở trong một gian mật thất, Ngân Đỉnh Môn Môn Chủ Doãn Phong Ba cung kính đứng trước một tấm gương, cái gương cực kỳ kỳ dị, lóe ra linh quang nhàn nhạt, phía trên xuất hiện một lão giả khuôn mặt hung ác nham hiểm, ánh mắt như Độc Xà, lóe ra hàn quang nhắm người mà phệ.
- Hắc Long phủ Hắc Long thảo ta tuy chưa tính là Linh Dược trân quý gì, nhưng mà thậm chí có người dám xúc phạm uy nghiêm của Hắc Long phủ ta, còn dám giết lính tôm tướng cua của Hắc Long phủ, người như vậy nhất định phải chết, tông môn của hắn cũng phải bị diệt, nếu không căn bản không cách nào dập tắt lửa giận của Hắc Long Đại Vương, ngươi xác định đã tìm được hung thủ? Nếu không chớ có trách ta không khách khí!
Nghe được lão giả kia nói, Doãn Phong Ba vội vàng cung kính hồi đáp:
- Thiên Xà Đại thống lĩnh, ta xác thực đã tìm được hung thủ, hung thủ là nhi tử của Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ Âu Dương Lâm, Âu Dương Ngọc Thụ!
Hắn dừng một chút tiếp tục nói:
- Mấy ngày trước hắn trắng trợn vơ vét các loại Linh Dược trân quý, theo ta hiểu rõ, những Linh Dược này cũng là vì luyện chế một loại Linh Đan chữa thương, hơn nữa mấy ngày trước hắn đã từng ra biển, lúc trở lại trên người lây dính một tia hương vị của Hắc Long thảo, ta dám xác định trên người hắn khẳng định có Hắc Long thảo, ngài đã từng ban cho ta một ít Hắc Long thảo, vì vậy ta đối với khí tức của Hắc Long thảo coi như quen thuộc. Cho nên ta nhận định, người trộm Hắc Long thảo là Âu Dương Ngọc Thụ!
- Ngọc Đỉnh Môn! Âu Dương Ngọc Thụ! Tốt, cũng dám trêu chọc Hắc Long phủ ta, lúc này đây coi như là Tam Tiên lão nhân cũng cứu không được hắn, Minh Xà Đại tướng quân sẽ đích thân tiến về Tam Tiên Đảo, ngươi nhìn chằm chằm Ngọc Đỉnh Môn cho ta, chỉ cần chuyện này làm thành, Ngân Đỉnh Môn các ngươi liền là đệ nhất tông môn của Tam Tiên Đảo, cũng sẽ được Hắc Long phủ ta che chở! Nhưng nếu xử lý không thành, ngươi nên biết hậu quả!
Trong nội tâm Doãn Phong Ba phát lạnh, lập tức lên tiếng nói:
- Đại thống lĩnh yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo giám thị Ngọc Đỉnh Môn, chờ các vị đại nhân Hắc Long phủ đến!
Trên Tam Tiên Đảo, mạch nước ngầm mãnh liệt, nhưng mà biểu hiện ra lại vẫn rất bình tĩnh.
Ở trong Bí cảnh, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết đã đi ra cổ chiến trường, lại lần nữa về tới Bí cảnh, phong ấn thông đạo ở sau lưng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hóa thành hư vô, mảnh không gian này lộ ra trống rỗng, tất cả Linh khí đều bị Khương Tư Nam quét sạch.
- Hắc hắc, nếu người của ba đại tông môn tới nơi này, khẳng định liền trợn tròn mắt!
Khương Tư Nam đối với kiệt tác của mình lộ ra rất hài lòng, cười sáng lạn.
- Long Hoàng, có thể cảm ứng được động tĩnh bên ngoài không? Thiên Cương đồng tử có bắt đầu bế quan hay không?
Long Hoàng cười hắc hắc nói:
- Cái Bí cảnh này lại chưa tính là không gian chính thức, còn ngăn cách không được nguyên thần của ta cảm giác, Thiên Cương đồng tử đã bắt đầu bế quan chữa thương, địa điểm ngay ở trong lòng núi dưới đại điện của Ngọc Đỉnh Môn Môn Chủ, chỗ đó hẳn là một động phủ!
- Tốt, bây giờ chúng ta liền đi làm thịt hắn, sau đó rời Tam Tiên Đảo!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói, rất hời hợt, hắn nói tình huống cho Long Ngưng Tuyết thoáng một phát, Long Ngưng Tuyết cũng không có dị nghị nhẹ gật đầu.
Cái Bí cảnh này lúc tiến vào không dễ dàng, nhưng mà muốn đi ra ngoài lại rất đơn giản, chỉ là Khương Tư Nam không muốn thông qua tế đàn ly khai, nếu không rất có thể sẽ bị người ở nơi đó giám thị phát hiện.
Ông!
Long Hoàng lại bắt đầu động thủ, hao phí lực lượng thần hồn mở ra một Không Gian Chi Môn, óng ánh lập lòe, Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết rời đi Bí cảnh.
Trong một sơn cốc ẩn nấp, thân hình của Khương Tư Nam cùng Long Ngưng Tuyết xuất hiện, bên cạnh là ngọn núi cao lớn nhất của Ngọc Đỉnh Môn, cũng là chủ phong của Môn Chủ.
Hai người bọn họ xuất hiện, không có khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Khương Tư Nam nhìn Long Ngưng Tuyết, cười nói:
- Sư tỷ, Thiên Cương đồng tử ở trong lòng núi, chúng ta nhất định phải dùng độn thổ đi vào, ngươi đi theo ta, nói không chừng Thiên Cương đồng tử sẽ bố trí xuống trận pháp, chúng ta muốn giết hắn xuất kỳ bất ý, ngàn vạn lần không thể để cho hắn phát giác!
- Tốt!
Long Ngưng Tuyết thần sắc bình tĩnh nói.
Lập tức, trên thân hai người hiện ra một đạo hào quang Huyền Hoàng sắc, lập tức chui vào trong ngọn núi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.