Chương 1134: Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh
Mộ Vũ Thần Thiên
20/03/2020
Oanh!
Khương Tư Nam một quyền đuổi giết một Dạ Xoa Hoàng giả, cuốn đi Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc trong cơ thể đối phương, đồng thời tốc độ không giảm chạy ra khỏi thương khung, đi tới trong tinh không!
Đây là một tinh không mênh mông, cũng là đỉnh của cây con Thế Giới Thụ, trên đỉnh đầu là hắc ám vô tận, phía trên có điểm điểm tinh quang lượn lờ, dưới chân là một tiên thụ vô thượng, cây con Thế Giới Thụ quán thông thiên địa, chung quanh là nhật nguyệt tinh thần, bao vậy lấy Thiên Đế hành cung.
Đây là thiên hạ đệ nhất linh căn, mặc dù chỉ là cây con, nhưng có dị tượng khủng bố như thế.
Nhất là cung điện trước mắt Khương Tư Nam, tọa lạc ở trên Thất Thải tường vân, tràn ngập khí lành, lượn lờ lấy từng sợi Hỗn Độn Khí, phía trên khắc phù văn huyền diệu, thần bí mà to lớn, có một loại Thiên uy càn quét tứ phương, để cho tất cả mọi người nhịn không được quỳ xuống.
Ở trên cung điện, bốn chữ Thiên Đế hành cung chiếu sáng rạng rỡ, phóng đãng không bị trói buộc, phảng phất như ẩn chứa bá khí coi trời bằng vung, tru thiên diệt địa.
Oanh!
Khi Khương Tư Nam rơi vào trước mặt Thiên Đế hành cung, ánh mắt của mọi người ở trước Thiên Đế hành cung đều rơi vào trên người hắn.
Xác thực mà nói, là rơi vào Lôi Đế Thiên Thư trong tay hắn.
Oanh!
Vừa lúc đó, đám người Vương Xà, Xích Viêm cũng vọt lên, ngay sau đó thiên địa nổ mạnh, Hắc Thủy Huyền Xà, Ám Kim Lôi Ưng cùng Ngũ Thải Hạt Tử cũng vọt lên.
Trong nháy mắt, Khương Tư Nam đã bị tất cả mọi người vây ở trung ương.
Trước mặt Thiên Đế hành cung, đã sớm tụ tập vô số cường giả, cả đám khí tức cường đại, đều anh vĩ bất phàm, làm một đại thiên tài, yếu nhất cũng là Hoàng giả, thậm chí có mấy người khí tức mờ mịt, dĩ nhiên đạt đến Hoàng giả cực hạn, phảng phất như muốn bước vào Chí Tôn.
Những thiên tài này, nam khí vũ hiên ngang, khí tức vô cùng cường đại, nữ xinh đẹp xuất trần, hồn nhiên không giống nữ tử nhân gian, tất cả đều đứng ở bên ngoài đại môn đóng chặt của Thiên Đế hành cung, phảng phất như đang chờ đợi cái gì.
Mà Khương Tư Nam đột nhiên xuất hiện, giống như một cục đá ném vào trong hồ nước bình tĩnh, lập tức tạo nên vô số rung động, đưa tới tất cả mọi người chú ý.
- Tiểu tử, ngươi chạy tiếp a? Ta nhìn ngươi còn chạy đi đâu! Dám lợi dụng ta để cướp đoạt Lôi Đế Thiên Thư, ngươi sẽ biết mình sẽ nhận lấy hậu quả như thế nào!
Ánh mắt của Vương Xà lạnh như băng, tràn đầy sát cơ không che dấu được, thanh âm lạnh lùng nói.
Trong lòng của hắn nộ không thể xá, Khương Tư Nam như một con cá chạch, mình triệu hồi ra nhiều cường giả như vậy, vậy mà đều không thể ngăn ngăn cản bước chân tiến lên của hắn, hơn nữa những thủ đoạn tầng tầng lớp lớp kia, để cho hắn cũng âm thầm giật mình.
Bởi vậy, trong lòng của hắn càng hạ quyết tâm, nhất định phải giết Khương Tư Nam cho thống khoái!
Chỉ là Vương Thiên cảnh liền cường đại như thế, một khi đến Hoàng cảnh, lại sẽ khủng bố như thế nào? Coi như là Vương Xà xuất thân Đằng Xà Thánh Địa, cũng không có nhìn thấy người nào, ở Vương Thiên cảnh liền có chiến lực khủng bố như thế.
Cho nên yêu nghiệt như vậy, phải bóp chết trong trứng nước thì tốt hơn.
- Giao Lôi Đế Thiên Thư cho ta, ta tha cho ngươi khỏi chết!
Thanh âm lửa giận đằng đằng của Hắc Thủy Huyền Xà truyền đến, cuồn cuộn như sấm chấn.
Giờ phút này nó cũng hận không thể một ngụm nuốt Khương Tư Nam, thật không ngờ lại bị tiểu tử này trêu đùa hí lộng, nhưng trong hàng đệ tử thiên tài ở bên ngoài Thiên Đế hành cung, có ít người khiến nó cũng cảm giác được kiêng kị, nên tạm thời nhẫn nại, chỉ lên tiếng uy hiếp.
- Lôi Đế Thiên Thư vậy mà đến trong tay tiểu tử này?
Mọi người bên ngoài Thiên Đế hành cung, nhìn kinh thư kim sắc trong tay Khương Tư Nam, thần sắc đều khác nhau.
Có ghen ghét, có mắt lộ ra sát cơ, nhưng càng nhiều là khiếp sợ cùng khó có thể tin.
Ở chỗ này đại bộ phận đều là Hoàng giả, nhưng thật không ngờ, Khương Tư Nam chỉ là Vương giả, lại từ trong tay một đám Hoàng giả chặn giết trốn đến nơi đây, bất kể như thế nào cũng có thể nhìn ra chiến lực bản thân hắn nhất định là vô cùng khủng bố.
Vương Thiên cảnh, có được chiến lực khủng bố như thế, hắn rốt cuộc là đệ tử nhà ai?
Thời điểm mọi người có chút nghi hoặc, một thanh âm kinh nghi mà lãnh ý vang lên.
- Khương Tư Nam, là ngươi?
Lên tiếng chính là một thanh niên mặc áo giáp màu đen, sợi tóc cuồng dã phiêu tán, ánh mắt như đao, toàn thân tản mát ra khí tức Duy Ngã Độc Tôn, cao cao tại thượng nhìn Khương Tư Nam.
Hắn thân bối một thanh chiến đao kỳ dị, như Chân Long, ánh đao vô cùng sắc bén, phảng phất như ngay cả hư không cũng có thể tan vỡ, xem xét liền biết là một kiện chí bảo khó lường.
Ở phía sau hắn có mấy thanh niên đồng dạng là mặc chiến giáp màu đen, lưng đeo chiến đao, ánh mắt kiêu căng, tản mát ra khí tức không ai bì nổi.
Mà ở bên cạnh hắn, đứng một người trẻ tuổi mặc Ngũ Trảo Kim Long bào, đầu đội bình thiên quan, bao phủ trong Tiên quang, ánh mắt thâm thúy, phong thần như ngọc, phảng phất như một đế vương khống chế Chư Thiên, tản mát ra khí tức để cho người kính sợ.
Thanh niên mặc áo giáp màu đen cùng thanh niên mặc long bào đứng chung một chỗ, giống như hai cường giả Chí Tôn vô thượng, khí chất siêu phàm thoát tục, để cho tất cả mọi người chung quanh có chút ảm đạm thất sắc.
- Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh?
Khương Tư Nam cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người thanh niên mặc áo giáp màu đen, nhìn đến thanh niên mặc Ngũ Trảo Kim Long bào, trong nội tâm lập tức có chỗ suy đoán, trong ánh mắt lộ ra một tia tinh quang, nhẹ giọng lẩm bẩm.
- Ngươi nhận thức chúng ta?
Nghe được thanh âm của Khương Tư Nam, Tổ Tú trong thanh âm lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn mặc áo giáp màu đen, phía trên tràn đầy văn lạc huyền ảo, phảng phất như dùng Tiên kim nào đó đúc thành, cực kỳ bất phàm.
Thân hình của hắn cao lớn khôi ngô, cơ bắp từng cục, sau lưng vác lấy chiến đao cực lớn, phong mang vô tận, nhất là ánh mắt của hắn, lợi hại như Thiên Đao, rơi vào trên thân người, để cho người cảm giác được da thịt đau nhức.
Hắn đứng ở nơi đó, đã có một loại khí tức Duy Ngã Độc Tôn!
Cái này là thiếu niên Chí Tôn của Tổ tộc Tổ Tú, cũng là Chí Cường Giả một đời trẻ tuổi của Tổ tộc, nghe nói chỉ nửa bước sẽ bước vào Chí Tôn cảnh.
Khương Tư Nam cảm nhận được trên người Tổ Tú phát ra khí tức, trong nội tâm cực kỳ cảnh giác, cảm thấy một loại uy hiếp cường đại, cho hắn biết, chỉ sợ hôm nay mình căn bản không phải đối thủ của Tổ Tú, coi như sử dụng Lục Như Thương Long Quyết, tối đa cũng là giữ được tánh mạng mà thôi.
Khương Tư Nam một quyền đuổi giết một Dạ Xoa Hoàng giả, cuốn đi Ma Hồn Tinh Thạch ngân sắc trong cơ thể đối phương, đồng thời tốc độ không giảm chạy ra khỏi thương khung, đi tới trong tinh không!
Đây là một tinh không mênh mông, cũng là đỉnh của cây con Thế Giới Thụ, trên đỉnh đầu là hắc ám vô tận, phía trên có điểm điểm tinh quang lượn lờ, dưới chân là một tiên thụ vô thượng, cây con Thế Giới Thụ quán thông thiên địa, chung quanh là nhật nguyệt tinh thần, bao vậy lấy Thiên Đế hành cung.
Đây là thiên hạ đệ nhất linh căn, mặc dù chỉ là cây con, nhưng có dị tượng khủng bố như thế.
Nhất là cung điện trước mắt Khương Tư Nam, tọa lạc ở trên Thất Thải tường vân, tràn ngập khí lành, lượn lờ lấy từng sợi Hỗn Độn Khí, phía trên khắc phù văn huyền diệu, thần bí mà to lớn, có một loại Thiên uy càn quét tứ phương, để cho tất cả mọi người nhịn không được quỳ xuống.
Ở trên cung điện, bốn chữ Thiên Đế hành cung chiếu sáng rạng rỡ, phóng đãng không bị trói buộc, phảng phất như ẩn chứa bá khí coi trời bằng vung, tru thiên diệt địa.
Oanh!
Khi Khương Tư Nam rơi vào trước mặt Thiên Đế hành cung, ánh mắt của mọi người ở trước Thiên Đế hành cung đều rơi vào trên người hắn.
Xác thực mà nói, là rơi vào Lôi Đế Thiên Thư trong tay hắn.
Oanh!
Vừa lúc đó, đám người Vương Xà, Xích Viêm cũng vọt lên, ngay sau đó thiên địa nổ mạnh, Hắc Thủy Huyền Xà, Ám Kim Lôi Ưng cùng Ngũ Thải Hạt Tử cũng vọt lên.
Trong nháy mắt, Khương Tư Nam đã bị tất cả mọi người vây ở trung ương.
Trước mặt Thiên Đế hành cung, đã sớm tụ tập vô số cường giả, cả đám khí tức cường đại, đều anh vĩ bất phàm, làm một đại thiên tài, yếu nhất cũng là Hoàng giả, thậm chí có mấy người khí tức mờ mịt, dĩ nhiên đạt đến Hoàng giả cực hạn, phảng phất như muốn bước vào Chí Tôn.
Những thiên tài này, nam khí vũ hiên ngang, khí tức vô cùng cường đại, nữ xinh đẹp xuất trần, hồn nhiên không giống nữ tử nhân gian, tất cả đều đứng ở bên ngoài đại môn đóng chặt của Thiên Đế hành cung, phảng phất như đang chờ đợi cái gì.
Mà Khương Tư Nam đột nhiên xuất hiện, giống như một cục đá ném vào trong hồ nước bình tĩnh, lập tức tạo nên vô số rung động, đưa tới tất cả mọi người chú ý.
- Tiểu tử, ngươi chạy tiếp a? Ta nhìn ngươi còn chạy đi đâu! Dám lợi dụng ta để cướp đoạt Lôi Đế Thiên Thư, ngươi sẽ biết mình sẽ nhận lấy hậu quả như thế nào!
Ánh mắt của Vương Xà lạnh như băng, tràn đầy sát cơ không che dấu được, thanh âm lạnh lùng nói.
Trong lòng của hắn nộ không thể xá, Khương Tư Nam như một con cá chạch, mình triệu hồi ra nhiều cường giả như vậy, vậy mà đều không thể ngăn ngăn cản bước chân tiến lên của hắn, hơn nữa những thủ đoạn tầng tầng lớp lớp kia, để cho hắn cũng âm thầm giật mình.
Bởi vậy, trong lòng của hắn càng hạ quyết tâm, nhất định phải giết Khương Tư Nam cho thống khoái!
Chỉ là Vương Thiên cảnh liền cường đại như thế, một khi đến Hoàng cảnh, lại sẽ khủng bố như thế nào? Coi như là Vương Xà xuất thân Đằng Xà Thánh Địa, cũng không có nhìn thấy người nào, ở Vương Thiên cảnh liền có chiến lực khủng bố như thế.
Cho nên yêu nghiệt như vậy, phải bóp chết trong trứng nước thì tốt hơn.
- Giao Lôi Đế Thiên Thư cho ta, ta tha cho ngươi khỏi chết!
Thanh âm lửa giận đằng đằng của Hắc Thủy Huyền Xà truyền đến, cuồn cuộn như sấm chấn.
Giờ phút này nó cũng hận không thể một ngụm nuốt Khương Tư Nam, thật không ngờ lại bị tiểu tử này trêu đùa hí lộng, nhưng trong hàng đệ tử thiên tài ở bên ngoài Thiên Đế hành cung, có ít người khiến nó cũng cảm giác được kiêng kị, nên tạm thời nhẫn nại, chỉ lên tiếng uy hiếp.
- Lôi Đế Thiên Thư vậy mà đến trong tay tiểu tử này?
Mọi người bên ngoài Thiên Đế hành cung, nhìn kinh thư kim sắc trong tay Khương Tư Nam, thần sắc đều khác nhau.
Có ghen ghét, có mắt lộ ra sát cơ, nhưng càng nhiều là khiếp sợ cùng khó có thể tin.
Ở chỗ này đại bộ phận đều là Hoàng giả, nhưng thật không ngờ, Khương Tư Nam chỉ là Vương giả, lại từ trong tay một đám Hoàng giả chặn giết trốn đến nơi đây, bất kể như thế nào cũng có thể nhìn ra chiến lực bản thân hắn nhất định là vô cùng khủng bố.
Vương Thiên cảnh, có được chiến lực khủng bố như thế, hắn rốt cuộc là đệ tử nhà ai?
Thời điểm mọi người có chút nghi hoặc, một thanh âm kinh nghi mà lãnh ý vang lên.
- Khương Tư Nam, là ngươi?
Lên tiếng chính là một thanh niên mặc áo giáp màu đen, sợi tóc cuồng dã phiêu tán, ánh mắt như đao, toàn thân tản mát ra khí tức Duy Ngã Độc Tôn, cao cao tại thượng nhìn Khương Tư Nam.
Hắn thân bối một thanh chiến đao kỳ dị, như Chân Long, ánh đao vô cùng sắc bén, phảng phất như ngay cả hư không cũng có thể tan vỡ, xem xét liền biết là một kiện chí bảo khó lường.
Ở phía sau hắn có mấy thanh niên đồng dạng là mặc chiến giáp màu đen, lưng đeo chiến đao, ánh mắt kiêu căng, tản mát ra khí tức không ai bì nổi.
Mà ở bên cạnh hắn, đứng một người trẻ tuổi mặc Ngũ Trảo Kim Long bào, đầu đội bình thiên quan, bao phủ trong Tiên quang, ánh mắt thâm thúy, phong thần như ngọc, phảng phất như một đế vương khống chế Chư Thiên, tản mát ra khí tức để cho người kính sợ.
Thanh niên mặc áo giáp màu đen cùng thanh niên mặc long bào đứng chung một chỗ, giống như hai cường giả Chí Tôn vô thượng, khí chất siêu phàm thoát tục, để cho tất cả mọi người chung quanh có chút ảm đạm thất sắc.
- Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh?
Khương Tư Nam cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người thanh niên mặc áo giáp màu đen, nhìn đến thanh niên mặc Ngũ Trảo Kim Long bào, trong nội tâm lập tức có chỗ suy đoán, trong ánh mắt lộ ra một tia tinh quang, nhẹ giọng lẩm bẩm.
- Ngươi nhận thức chúng ta?
Nghe được thanh âm của Khương Tư Nam, Tổ Tú trong thanh âm lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn mặc áo giáp màu đen, phía trên tràn đầy văn lạc huyền ảo, phảng phất như dùng Tiên kim nào đó đúc thành, cực kỳ bất phàm.
Thân hình của hắn cao lớn khôi ngô, cơ bắp từng cục, sau lưng vác lấy chiến đao cực lớn, phong mang vô tận, nhất là ánh mắt của hắn, lợi hại như Thiên Đao, rơi vào trên thân người, để cho người cảm giác được da thịt đau nhức.
Hắn đứng ở nơi đó, đã có một loại khí tức Duy Ngã Độc Tôn!
Cái này là thiếu niên Chí Tôn của Tổ tộc Tổ Tú, cũng là Chí Cường Giả một đời trẻ tuổi của Tổ tộc, nghe nói chỉ nửa bước sẽ bước vào Chí Tôn cảnh.
Khương Tư Nam cảm nhận được trên người Tổ Tú phát ra khí tức, trong nội tâm cực kỳ cảnh giác, cảm thấy một loại uy hiếp cường đại, cho hắn biết, chỉ sợ hôm nay mình căn bản không phải đối thủ của Tổ Tú, coi như sử dụng Lục Như Thương Long Quyết, tối đa cũng là giữ được tánh mạng mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.