Chương 238: Hỏa Diễm Cầu.
Thương Thiên Bạch Hạc
12/11/2014
Thân hình Doanh Thừa Phong bay ngược lại phía sau, thân thể hắn
thoáng run lên nhè nhẹ. Chân khí trong cơ thể vận chuyển như bay, gương
mặt thoáng ửng đỏ lên.
Ngay cả hắn cũng không ngờ tới khi linh binh của mình và đối phương va chạm liên tục với nhau sẽ phát sinh ra biến hóa quỷ dị như vậy. Chẳng qua hiển nhiên là Hồ Chánh Đức cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ phát sinh, cho nên biểu hiện của đối phương so với hắn thì cũng không kém nhau là mấy.
Khi thân hình còn ở giữa không trung, Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi đem cỗ hàn khí xâm nhập vào trong cơ thể bức ra ngoài toàn bộ.
Phản ứng của hắn cực nhanh, so với Hồ Chánh Đức cũng nhanh hơn một ít, chính vì sự chênh lệch này mới khiến cho hắn mới nhanh chóng đưa hàn khí ra ngoài cơ thể mau hơn.
Theo đó, tinh thần lực của hắn tập trung cao độ, trong nháy mắt đã kết hợp hoàn mỹ với Trí Linh.
Trước khi tinh thần lực lượng của hắn được nâng cao, tinh thần lực của hắn mặc dù có thể kết hợp với Trí Linh, nhưng loại kết hợp là một loại quan hệ phụ thuộc, không thể đem tác dụng của lực lượng tinh thần phát huy ra hoàn toàn. Nhưng hiện tại thì khác, tinh thần lực của hắn và Trí Linh giống như tâm linh tương thông của hai anh em sinh đôi, phối hợp rất chuẩn xác, hơn nữa còn không phân biệt chủ và khách.
Vào giờ phút này, Doanh Thừa Phong dường như hóa thân thành Trí Linh, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng từng phép tính của Trí Linh, có thể cảm ứng được rõ ràng kết quả của từng cái.
Đây chính là ưu đãi lớn nhất khi lực lượng tinh thần của hắn tấn thăng.
Dưới sự trợ giúp của tinh thần lực lượng cường đại, chân khí trong cơ thể hắn dọc theo kinh mạch di chuyển đi khắp mọi ngõ ngách, rồi từ song chưởng hiện ra ngoài cơ thể.
Bốn cỗ hỏa hồng quang mang từ trên đầu ngón tay bắn ra ngoài, bọn chúng ở giữa hư không không ngừng xoay tròn, giống như bốn con rắn lửa không ngừng uốn lượn lao về phía Hồ Chánh Đức.
Liệt Diễm thần thông, đây là môn thần thân hăn học được khi giết chết Lâm Đào, hôm nay là lần đầu tiên hắn vận dụng tới nó.
Đây là hiệu quả do tinh thần lực lượng nâng cao mang lại cho hắn, nếu như không có lực lượng tinh thần cường đại làm hậu thuẫn, hắn cũng vô pháp khống chế chân khí một cách tỉ mỉ như thế này.
Sắc mặt Hồ Chánh Đức nhanh chóng thay đổi, nguyên bản lòng tin tràn ngập thì sau khi mất đi cặp Nạo Bạt cùng với kiện linh binh trường kiếm cuối cùng cũng bị dao động.
Hắn phát hiện hôm nay việc vượt ra ngoài ý liệu cứ xuất hiện nối tiếp nhau liên tục.
Đầu tiên là trong tay đối phương cũng có một kiện linh cụ đặc thù cổ quái, tiếp theo là do hai kiện linh binh liên tục va chạm tạo ra lực phá hủy khiến cả hai đều bị thương.
Cuối cùng, hai tay Doanh Thừa Phong không ngờ lại có thể phóng xuất ra được cỗ Hỏa hệ lực lượng cổ quái này.
Bốn con rắn lửa trước mặt dù chưa tới gần hắn, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khí tức nóng rực và khủng bố của chúng. Hắn có một loại cảm giác, nếu như mình bị bốn con rắn lửa này quấn lấy người, sợ rằng sẽ bị đốt cho thi cốt cũng không còn.
Khẽ quát một tiếng, Hồ Chánh Đức không kịp nghĩ nhiều, hai tay hắn nắm chặt lại đánh về phía trước.
Theo một quyền hắn đánh ra, không khí xung quanh chợt trở nên lạnh lẽo, trong hư không thậm chí còn có thể nhìn thấy dấu vết một nắm tay màu trắng.
Tuy rằng dấu vết này rất nhanh sẽ biến mất, nhưng uy lực một đấm này của Hồ Chánh Đức không trực tiếp đón nhận thì cũng có thể nhìn đoán ra được.
Vù....
Giống như gió bắc gào thét thổi qua, quyền phong màu trắng và bốn con rắn lửa mạnh mẽ lao vào nhau.
Rất nhanh sau đó, Bốn con rắn lửa nhìn như cường đại lập tức bị mất đi một nửa, quyền phong màu trắng chiếm cứ thượng phong một cách rõ ràng.
Tu vi chân khí của song phương dù sao cũng kém nhau rất xa, khi mất đi linh binh phóng thích ra sát khí cường đại áp chế tinh thần lực lượng, sự chênh lệch này lập tức hiện ra vô cùng rõ ràng.
Hồ Chánh Đức vui mừng, hắn cất tiếng cười to nói:
- Cái thứ đầu voi đuôi chuột. Xem quyền.
Ngưng tụ chân khí, hắn lại đánh ra một quyền nữa, Hàn ý lạnh lẽo giờ phút này tràn ngập khí phách, dường như muốn đem địch nhân trước mặt lập tức đập chết chỉ trong vài quyền.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi biến đổi, khi đối mặt với một quyền này, trong đầu hắn đột nhiên toát ra một suy nghĩ quỷ dị.
Không cần nghĩ ngợi, một cỗ lực lượng khác thường từ từ trên thân thể rắn lửa tràn ra, rồi đột nhiên ở con rắn lửa cuối cùng ngưng tụ ra một quả cầu nho nhỏ.
Hỏa Diễm quyền pháp.
Đây là Hỏa Diễm quyền pháp lúc thi triển tới cực hạn đã ngưng tụ ra hỏa diễm cầu, có uy lực vô cùng lớn.
Nếu như lúc bình thường, Doanh Thừa Phong cho dù có nghĩ tới thì cũng chưa chắc có thể dễ dàng làm được. Nhưng giờ phút này, do địch nhân cường đại gây áp lực lớn, hắn với Trí Linh liên thủ với nhau trong nháy mắt đã ngưng tụ thành hỏa cầu.
Quyền phong màu trắng vừa mới đánh tới trước người Doanh Thừa Phong, trong đó phía trước một đầu con rắn lửa vốn đang ảm đạm thì đột nhiên phát sáng lên, từ đó một quả cầu lao về phía trước.
Giống như một con rắn đang phun phì phì cái lưới của mình, để lộ ra hàm răng nanh sắc bén, chờ đợi con mồi của mình tự chui đầu vào lưới.
Hồ Chánh Đức đột nhiên cảm thấy cả người lạnh toát, hắn tuy rằng hận Doanh Thừa Phong thấu xương, nhưng đối với sự tỉnh táo của đối phương cũng cảm thấy vô cùng đau đầu.
Khi nhìn thấy một cảnh trước mắt, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là: "Tiểu tử này cố ý bày ra cạm bẫy chờ mình tự động đưa tới cửa."
Trong đầu nhanh chóng xuất hiện vô số suy nghĩ, theo đó thân hình Hồ Chánh Đức không tiến lên mà ngược lại lui về phía sau, thà rằng buông bỏ thời cơ tốt nhất để giết Doanh Thừa Phong chứ cũng không thể để cho mình lâm vào hiểm cảnh.
Mà cách làm của hắn rất sáng suốt, ngay khi hắn lui về phía sau, quả cầu do con rắn kia phun ra lập tức nổ tung giữa không trung.
Lực lượng hỏa hệ khuếch tán ra bốn phía, nhiều đốm lửa đem quyền phong ẩn chứa hàn ý của Hồ Chánh Đức đánh tan đi hoàn toàn.
Uy lực Hỏa Diễm Cầu kỳ thật cũng không phải lớn như vậy, ít nhất còn xa mới bì kịp được với quyền phong màu trắng do Hồ Chánh Đức thi triển ra.
Nhưng mà, Hỏa Diễm Cầu cũng không phải Hỏa Diễm quyền pháp bình thường có thể so sánh được, mà là kết quả thông qua Hỏa Diễm thần thông ngưng tụ thành.
Vì có Hỏa Diễm thần thông cung cấp năng lượng vô cùng lớn, cho nên sau khi nổ tung sẽ phóng thích ra lực lượng mạnh mẽ hơn mấy lần.
Những tiếng "ầm ầm" vang lên liên tục, sắc mặt Doanh Thừa Phong có phần tái nhợt lui lại phía sau.
Mà đối diện hắn, Hồ Chánh Đức cũng đưa ánh mắt kinh hãi nhìn khu vực tràn ngập hỏa hệ lực lượng kia. Trong lòng hắn cảm thấy may mắn vạn phần, nếu không phải vừa rồi nhanh chân lui lại phía sau, như vậy giờ phút này hắn đã phải chịu nội thương không hề nhẹ.
- Vù.....
Bỗng nhiên, ở phía sau lưng hắn truyền tới tiếng gió rít gáo.
Hồ Chánh Đức thoáng nhăn mặt lại, tức giận quát lên:
- Đom đóm mà cũng muốn sánh với vầng trăng, thật không biết tự lượng sức mình.
Người xuất thủ tập kích hắn tự nhiên là Lâm Phong nãy giờ vẫn đứng ngoài cuộc chiến.
Chỉ có điều, ở trong mắt Hồ Chánh Đức, Lâm Phong cũng không có lực chiến đấu cường đại gì. So với Doanh Thừa Phong xảo quyệt kia, Lâm Phong căn bản không khiến hắn coi trọng.
Chân khí nhanh chóng đề tụ, vận chuyển vào sng quyền, Hồ Chánh Đức vung tay đánh ra sau lưng.
Bên trong quyền ý mênh mông còn kèm theo hàn khí cường đại có thể làm tay chân người ta bị đông cứng, hắn tự tin với một quyền này có thể đánh lui đối thủ.
Nhưng mà, kình lực ở sau lưng hắn rít gió lao tới không chút nào có dấu hiệu dừng lại.
Trong đầu Hồ Chánh Đức đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ, rồi lập tức thầm hô không tốt. Hắn liều mạng quay đầu lại phía sau, quả nhiên trước mắt hắn đang có một tấm thuẫn đang không ngừng phóng lớn ra.
Hắn đem toàn bộ tâm tư đều dồn ở trên người Doanh Thừa Phong, không ngờ lại quên mất trong tay Lâm Phong vẫn còn một kiện linh khí vô cùng đang sợ - Lôi điện chi thuẫn.
Xẹt.... Xẹt.... Xẹt....
Quyền ý tràn ngập hàn ý sau khi đánh lên mặt tấm thuẫn, tấm thuẫn lập tức bộc phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng.
Vô số điện quang ở trên tấm thuẫn được phóng thích ra, gần như vừa xuất hiện đã sắp bao phủ lấy Hồ Chánh Đức.
Mà cũng gần như cùng một lúc, thân hình Lâm Phong nhanh chóng bay ngược lại phía sau.
Khi bắt đầu chiến đấu, nhìn thì hắn không xuất bao nhiêu lực, nhưng trên thực tế đã đem hết toàn lực phát huy ra ngoài.
Ngay từ đầu cầm kiện linh cụ đặc thù Doanh Thừa Phong đưa cho, hắn sử dụng toàn bộ chân khí của mình để kích hoạt nó. Sau khi cứng rắn chịu đựng đôi Nạo Bạt tập kích, chân khí trong cơ thể hắn cuồn cuộn lên không ngừng, gần như muốn xóa bỏ lực chiến đấu của hắn.
Chẳng qua, khi cuộc chiến tiến vào thời gian mấu chốt, hắn cũng đã tĩnh dưỡng xong.
Lúc nhìn thấy Doanh Thừa Phong thuận lợi bức lui Hồ Chánh Đức, hơn nữa còn đưa lưng quay về phía hắn. Lâm Phong không chút dự cầm tấm thuẫn lao lên, hắn ban đầu nghĩ kẻ này sẽ tránh đi, nhưng không nghĩ tới diễn biến lại vượt ra ngoài dự đoán.
Tuy rằng một quyền kia ẩn chứa lực lượng khiến Lâm Phong cực kỳ khổ sở, nhưng hắn vì nghĩa không thể lùi bước, dùng cứng đối cứng với đối thủ. Hơn nữa trong một khắc kia, hắn còn đồng thời phóng xuất ra lực lượng cường đại nhất trong cơ thể, một lần nữa đem Lôi Điện Quang Võng trong tấm thuẫn kích phát ra ngoài.
Lúc này, lôi điện của tấm thuẫn vẫn chưa khôi phục lại được, Lâm Phong chính là dùng lực lượng của bản thân mình kích phát ra, khiến bản thân bị tiêu hao rất lớn. Cho nên quyền ý cường đại của võ sư cường giả khi va chạm với tấm thuẫn đã đánh cho hắn bay lại phía sau.
Chẳng qua, coi như đây là cái giá phải trả, ở trên người Hồ Chánh Đức lôi điện không ngừng xuất hiện, cả người hắn run lên liên tục.
Lâm Phong ở giữa không trung nỗ lực xoay người, hai chân khó khăn lắm mới chạm đất, nhưng hai cánh tay đã rũ xuống không thể hoạt động.
Thoáng nao nao trong người, Lâm Phong cả giận nói:
- Ngươi còn không ra tay?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Yên tâm. Hắn chết chắc rồi.
Đưa tay cho vào trong người, hắn lấy ra ba thanh binh khí ngắn, một thanh đoản kiếm, một thanh chủy thủ, một thanh đoản đao.
Khi nhìn thấy ba thanh binh khí ngắn này, trong lòng Lâm Phong không hiểu sao lại xuất hiện hàn ý mãnh liệt, dường như ba vật này ẩn chứa khí tức nguy hiểm vô cùng.
- Đưa ta mượn tấm thuẫn của ngươi. - Doanh Thừa Phong quát lên một tiếng, cầm ba đoản binh trong tay ném ra ngoài.
Theo đó, hắn lập tức ngồi xuống, đồng thời còn thuận tay kéo Lâm Phong cúi thấp người, hai người chen chúc ở phía sau tấm thuẫn.
Đồng thời, tay kia của hắn cũng xuất hiện thêm một tấm thuẫn nhỏ che trước người, mà trên người cũng phóng thích ra luồng ánh sáng phòng ngự mạnh mẽ. Đây là lực lượng phòng ngự của bộ đồ da hắn mặc trên người được kích phát ra.
Lâm Phong vừa định tránh ra ngoài thì trong đầu đột ngột nhớ tới ba thanh đoản binh ném ra ngoài thì mới ngoan ngoãn dừng lại. Đồng thời, trên người hắn cũng phóng thích ra lực lượng phòng ngự, nhìn trình độ phóng thích ánh sáng phòng ngự này thì không hề kém hơn bộ giáp da của Doanh Thừa Phong.
Ầm......
Hai người vừa mới chuẩn bị phòng ngự thật tốt thì nghe thấy tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
Ngay sau đó, một luồng nhiệt lưu cuồn cuộn giống như che lấp cả trời đất ập tới, ngay cả hai người đã núp sau ở hai tấm thuẫn cũng có thể cảm nhận được cỗ năng lượng kinh tâm động phách kia.
Hai người giống như con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển rộng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị sóng biển nuốt trọn.
Ngay cả hắn cũng không ngờ tới khi linh binh của mình và đối phương va chạm liên tục với nhau sẽ phát sinh ra biến hóa quỷ dị như vậy. Chẳng qua hiển nhiên là Hồ Chánh Đức cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ phát sinh, cho nên biểu hiện của đối phương so với hắn thì cũng không kém nhau là mấy.
Khi thân hình còn ở giữa không trung, Doanh Thừa Phong hít sâu một hơi đem cỗ hàn khí xâm nhập vào trong cơ thể bức ra ngoài toàn bộ.
Phản ứng của hắn cực nhanh, so với Hồ Chánh Đức cũng nhanh hơn một ít, chính vì sự chênh lệch này mới khiến cho hắn mới nhanh chóng đưa hàn khí ra ngoài cơ thể mau hơn.
Theo đó, tinh thần lực của hắn tập trung cao độ, trong nháy mắt đã kết hợp hoàn mỹ với Trí Linh.
Trước khi tinh thần lực lượng của hắn được nâng cao, tinh thần lực của hắn mặc dù có thể kết hợp với Trí Linh, nhưng loại kết hợp là một loại quan hệ phụ thuộc, không thể đem tác dụng của lực lượng tinh thần phát huy ra hoàn toàn. Nhưng hiện tại thì khác, tinh thần lực của hắn và Trí Linh giống như tâm linh tương thông của hai anh em sinh đôi, phối hợp rất chuẩn xác, hơn nữa còn không phân biệt chủ và khách.
Vào giờ phút này, Doanh Thừa Phong dường như hóa thân thành Trí Linh, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng từng phép tính của Trí Linh, có thể cảm ứng được rõ ràng kết quả của từng cái.
Đây chính là ưu đãi lớn nhất khi lực lượng tinh thần của hắn tấn thăng.
Dưới sự trợ giúp của tinh thần lực lượng cường đại, chân khí trong cơ thể hắn dọc theo kinh mạch di chuyển đi khắp mọi ngõ ngách, rồi từ song chưởng hiện ra ngoài cơ thể.
Bốn cỗ hỏa hồng quang mang từ trên đầu ngón tay bắn ra ngoài, bọn chúng ở giữa hư không không ngừng xoay tròn, giống như bốn con rắn lửa không ngừng uốn lượn lao về phía Hồ Chánh Đức.
Liệt Diễm thần thông, đây là môn thần thân hăn học được khi giết chết Lâm Đào, hôm nay là lần đầu tiên hắn vận dụng tới nó.
Đây là hiệu quả do tinh thần lực lượng nâng cao mang lại cho hắn, nếu như không có lực lượng tinh thần cường đại làm hậu thuẫn, hắn cũng vô pháp khống chế chân khí một cách tỉ mỉ như thế này.
Sắc mặt Hồ Chánh Đức nhanh chóng thay đổi, nguyên bản lòng tin tràn ngập thì sau khi mất đi cặp Nạo Bạt cùng với kiện linh binh trường kiếm cuối cùng cũng bị dao động.
Hắn phát hiện hôm nay việc vượt ra ngoài ý liệu cứ xuất hiện nối tiếp nhau liên tục.
Đầu tiên là trong tay đối phương cũng có một kiện linh cụ đặc thù cổ quái, tiếp theo là do hai kiện linh binh liên tục va chạm tạo ra lực phá hủy khiến cả hai đều bị thương.
Cuối cùng, hai tay Doanh Thừa Phong không ngờ lại có thể phóng xuất ra được cỗ Hỏa hệ lực lượng cổ quái này.
Bốn con rắn lửa trước mặt dù chưa tới gần hắn, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khí tức nóng rực và khủng bố của chúng. Hắn có một loại cảm giác, nếu như mình bị bốn con rắn lửa này quấn lấy người, sợ rằng sẽ bị đốt cho thi cốt cũng không còn.
Khẽ quát một tiếng, Hồ Chánh Đức không kịp nghĩ nhiều, hai tay hắn nắm chặt lại đánh về phía trước.
Theo một quyền hắn đánh ra, không khí xung quanh chợt trở nên lạnh lẽo, trong hư không thậm chí còn có thể nhìn thấy dấu vết một nắm tay màu trắng.
Tuy rằng dấu vết này rất nhanh sẽ biến mất, nhưng uy lực một đấm này của Hồ Chánh Đức không trực tiếp đón nhận thì cũng có thể nhìn đoán ra được.
Vù....
Giống như gió bắc gào thét thổi qua, quyền phong màu trắng và bốn con rắn lửa mạnh mẽ lao vào nhau.
Rất nhanh sau đó, Bốn con rắn lửa nhìn như cường đại lập tức bị mất đi một nửa, quyền phong màu trắng chiếm cứ thượng phong một cách rõ ràng.
Tu vi chân khí của song phương dù sao cũng kém nhau rất xa, khi mất đi linh binh phóng thích ra sát khí cường đại áp chế tinh thần lực lượng, sự chênh lệch này lập tức hiện ra vô cùng rõ ràng.
Hồ Chánh Đức vui mừng, hắn cất tiếng cười to nói:
- Cái thứ đầu voi đuôi chuột. Xem quyền.
Ngưng tụ chân khí, hắn lại đánh ra một quyền nữa, Hàn ý lạnh lẽo giờ phút này tràn ngập khí phách, dường như muốn đem địch nhân trước mặt lập tức đập chết chỉ trong vài quyền.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi biến đổi, khi đối mặt với một quyền này, trong đầu hắn đột nhiên toát ra một suy nghĩ quỷ dị.
Không cần nghĩ ngợi, một cỗ lực lượng khác thường từ từ trên thân thể rắn lửa tràn ra, rồi đột nhiên ở con rắn lửa cuối cùng ngưng tụ ra một quả cầu nho nhỏ.
Hỏa Diễm quyền pháp.
Đây là Hỏa Diễm quyền pháp lúc thi triển tới cực hạn đã ngưng tụ ra hỏa diễm cầu, có uy lực vô cùng lớn.
Nếu như lúc bình thường, Doanh Thừa Phong cho dù có nghĩ tới thì cũng chưa chắc có thể dễ dàng làm được. Nhưng giờ phút này, do địch nhân cường đại gây áp lực lớn, hắn với Trí Linh liên thủ với nhau trong nháy mắt đã ngưng tụ thành hỏa cầu.
Quyền phong màu trắng vừa mới đánh tới trước người Doanh Thừa Phong, trong đó phía trước một đầu con rắn lửa vốn đang ảm đạm thì đột nhiên phát sáng lên, từ đó một quả cầu lao về phía trước.
Giống như một con rắn đang phun phì phì cái lưới của mình, để lộ ra hàm răng nanh sắc bén, chờ đợi con mồi của mình tự chui đầu vào lưới.
Hồ Chánh Đức đột nhiên cảm thấy cả người lạnh toát, hắn tuy rằng hận Doanh Thừa Phong thấu xương, nhưng đối với sự tỉnh táo của đối phương cũng cảm thấy vô cùng đau đầu.
Khi nhìn thấy một cảnh trước mắt, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là: "Tiểu tử này cố ý bày ra cạm bẫy chờ mình tự động đưa tới cửa."
Trong đầu nhanh chóng xuất hiện vô số suy nghĩ, theo đó thân hình Hồ Chánh Đức không tiến lên mà ngược lại lui về phía sau, thà rằng buông bỏ thời cơ tốt nhất để giết Doanh Thừa Phong chứ cũng không thể để cho mình lâm vào hiểm cảnh.
Mà cách làm của hắn rất sáng suốt, ngay khi hắn lui về phía sau, quả cầu do con rắn kia phun ra lập tức nổ tung giữa không trung.
Lực lượng hỏa hệ khuếch tán ra bốn phía, nhiều đốm lửa đem quyền phong ẩn chứa hàn ý của Hồ Chánh Đức đánh tan đi hoàn toàn.
Uy lực Hỏa Diễm Cầu kỳ thật cũng không phải lớn như vậy, ít nhất còn xa mới bì kịp được với quyền phong màu trắng do Hồ Chánh Đức thi triển ra.
Nhưng mà, Hỏa Diễm Cầu cũng không phải Hỏa Diễm quyền pháp bình thường có thể so sánh được, mà là kết quả thông qua Hỏa Diễm thần thông ngưng tụ thành.
Vì có Hỏa Diễm thần thông cung cấp năng lượng vô cùng lớn, cho nên sau khi nổ tung sẽ phóng thích ra lực lượng mạnh mẽ hơn mấy lần.
Những tiếng "ầm ầm" vang lên liên tục, sắc mặt Doanh Thừa Phong có phần tái nhợt lui lại phía sau.
Mà đối diện hắn, Hồ Chánh Đức cũng đưa ánh mắt kinh hãi nhìn khu vực tràn ngập hỏa hệ lực lượng kia. Trong lòng hắn cảm thấy may mắn vạn phần, nếu không phải vừa rồi nhanh chân lui lại phía sau, như vậy giờ phút này hắn đã phải chịu nội thương không hề nhẹ.
- Vù.....
Bỗng nhiên, ở phía sau lưng hắn truyền tới tiếng gió rít gáo.
Hồ Chánh Đức thoáng nhăn mặt lại, tức giận quát lên:
- Đom đóm mà cũng muốn sánh với vầng trăng, thật không biết tự lượng sức mình.
Người xuất thủ tập kích hắn tự nhiên là Lâm Phong nãy giờ vẫn đứng ngoài cuộc chiến.
Chỉ có điều, ở trong mắt Hồ Chánh Đức, Lâm Phong cũng không có lực chiến đấu cường đại gì. So với Doanh Thừa Phong xảo quyệt kia, Lâm Phong căn bản không khiến hắn coi trọng.
Chân khí nhanh chóng đề tụ, vận chuyển vào sng quyền, Hồ Chánh Đức vung tay đánh ra sau lưng.
Bên trong quyền ý mênh mông còn kèm theo hàn khí cường đại có thể làm tay chân người ta bị đông cứng, hắn tự tin với một quyền này có thể đánh lui đối thủ.
Nhưng mà, kình lực ở sau lưng hắn rít gió lao tới không chút nào có dấu hiệu dừng lại.
Trong đầu Hồ Chánh Đức đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ, rồi lập tức thầm hô không tốt. Hắn liều mạng quay đầu lại phía sau, quả nhiên trước mắt hắn đang có một tấm thuẫn đang không ngừng phóng lớn ra.
Hắn đem toàn bộ tâm tư đều dồn ở trên người Doanh Thừa Phong, không ngờ lại quên mất trong tay Lâm Phong vẫn còn một kiện linh khí vô cùng đang sợ - Lôi điện chi thuẫn.
Xẹt.... Xẹt.... Xẹt....
Quyền ý tràn ngập hàn ý sau khi đánh lên mặt tấm thuẫn, tấm thuẫn lập tức bộc phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng.
Vô số điện quang ở trên tấm thuẫn được phóng thích ra, gần như vừa xuất hiện đã sắp bao phủ lấy Hồ Chánh Đức.
Mà cũng gần như cùng một lúc, thân hình Lâm Phong nhanh chóng bay ngược lại phía sau.
Khi bắt đầu chiến đấu, nhìn thì hắn không xuất bao nhiêu lực, nhưng trên thực tế đã đem hết toàn lực phát huy ra ngoài.
Ngay từ đầu cầm kiện linh cụ đặc thù Doanh Thừa Phong đưa cho, hắn sử dụng toàn bộ chân khí của mình để kích hoạt nó. Sau khi cứng rắn chịu đựng đôi Nạo Bạt tập kích, chân khí trong cơ thể hắn cuồn cuộn lên không ngừng, gần như muốn xóa bỏ lực chiến đấu của hắn.
Chẳng qua, khi cuộc chiến tiến vào thời gian mấu chốt, hắn cũng đã tĩnh dưỡng xong.
Lúc nhìn thấy Doanh Thừa Phong thuận lợi bức lui Hồ Chánh Đức, hơn nữa còn đưa lưng quay về phía hắn. Lâm Phong không chút dự cầm tấm thuẫn lao lên, hắn ban đầu nghĩ kẻ này sẽ tránh đi, nhưng không nghĩ tới diễn biến lại vượt ra ngoài dự đoán.
Tuy rằng một quyền kia ẩn chứa lực lượng khiến Lâm Phong cực kỳ khổ sở, nhưng hắn vì nghĩa không thể lùi bước, dùng cứng đối cứng với đối thủ. Hơn nữa trong một khắc kia, hắn còn đồng thời phóng xuất ra lực lượng cường đại nhất trong cơ thể, một lần nữa đem Lôi Điện Quang Võng trong tấm thuẫn kích phát ra ngoài.
Lúc này, lôi điện của tấm thuẫn vẫn chưa khôi phục lại được, Lâm Phong chính là dùng lực lượng của bản thân mình kích phát ra, khiến bản thân bị tiêu hao rất lớn. Cho nên quyền ý cường đại của võ sư cường giả khi va chạm với tấm thuẫn đã đánh cho hắn bay lại phía sau.
Chẳng qua, coi như đây là cái giá phải trả, ở trên người Hồ Chánh Đức lôi điện không ngừng xuất hiện, cả người hắn run lên liên tục.
Lâm Phong ở giữa không trung nỗ lực xoay người, hai chân khó khăn lắm mới chạm đất, nhưng hai cánh tay đã rũ xuống không thể hoạt động.
Thoáng nao nao trong người, Lâm Phong cả giận nói:
- Ngươi còn không ra tay?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Yên tâm. Hắn chết chắc rồi.
Đưa tay cho vào trong người, hắn lấy ra ba thanh binh khí ngắn, một thanh đoản kiếm, một thanh chủy thủ, một thanh đoản đao.
Khi nhìn thấy ba thanh binh khí ngắn này, trong lòng Lâm Phong không hiểu sao lại xuất hiện hàn ý mãnh liệt, dường như ba vật này ẩn chứa khí tức nguy hiểm vô cùng.
- Đưa ta mượn tấm thuẫn của ngươi. - Doanh Thừa Phong quát lên một tiếng, cầm ba đoản binh trong tay ném ra ngoài.
Theo đó, hắn lập tức ngồi xuống, đồng thời còn thuận tay kéo Lâm Phong cúi thấp người, hai người chen chúc ở phía sau tấm thuẫn.
Đồng thời, tay kia của hắn cũng xuất hiện thêm một tấm thuẫn nhỏ che trước người, mà trên người cũng phóng thích ra luồng ánh sáng phòng ngự mạnh mẽ. Đây là lực lượng phòng ngự của bộ đồ da hắn mặc trên người được kích phát ra.
Lâm Phong vừa định tránh ra ngoài thì trong đầu đột ngột nhớ tới ba thanh đoản binh ném ra ngoài thì mới ngoan ngoãn dừng lại. Đồng thời, trên người hắn cũng phóng thích ra lực lượng phòng ngự, nhìn trình độ phóng thích ánh sáng phòng ngự này thì không hề kém hơn bộ giáp da của Doanh Thừa Phong.
Ầm......
Hai người vừa mới chuẩn bị phòng ngự thật tốt thì nghe thấy tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
Ngay sau đó, một luồng nhiệt lưu cuồn cuộn giống như che lấp cả trời đất ập tới, ngay cả hai người đã núp sau ở hai tấm thuẫn cũng có thể cảm nhận được cỗ năng lượng kinh tâm động phách kia.
Hai người giống như con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển rộng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị sóng biển nuốt trọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.