Chương 433: Huyết quang biến dị
Thương Thiên Bạch Hạc
23/08/2015
Bá Vương thương uốn lượn một vòng trên không trung giống như một tướng quân kiêu ngạo đang nhìn xuống chiến tích của mình, đột nhiên nó hóa thành một đạo ánh sáng bay về hướng xa xa.
Doanh Thừa Phong đưa tay cản lại túm chặt lấy đạo ánh sáng này trong tay rồi.
Mũi thương hướng lên, luồng hào quang màu hồng kia nhập vào nhả ra không định, giống như đang hướng đến Doanh Thừa Phong tranh công
Cười nhẹ một tiếng, Doanh Thừa Phong nói. - Biết rồi, tiểu tử, yên tĩnh chút đi
Dường như nghe hiểu lời của Doanh Thừa Phong, ánh sáng mũi thương kia lập tức biến mất không thấy nữa, chỉ là chân khí hùng mạnh từ trên thân thương truyền đến lại vẫn như cũ không có chút yếu đi thôi.
Doanh Thừa Phong nhíu mày dường như là có chút cảm ứng
Từ trong thân Bá Vương thương, lực lượng nhè nhẹ truyền đến, không ngờ là tinh túy như thế. Lực lượng sinh mạng và chân khí chen chúc mà tới kia đều hùng mạnh vượt xa bất kỳ thời khắc nào trước đó.
Bá Vương thương chính là một hung khí độc nhất vô nhị
Chỗ hùng mạnh của nó chính là có thể hấp thụ máu thịt sinh mạng của kẻ địch, đồng thời rút lực lượng sinh mệnh và chân khí bên trong
Nhưng, trước đó lực lượng nó hấp thu được không tinh khiết đặc biệt là chân khí, mười phần thì tám, chín đều sẽ dần dần tiêu tan, thực sự có thể đủ hoán đổi hoàn toàn thành chân khí sở dụng của hắn cũng chỉ có một, hai phần mười mà thôi.
Nhưng, lần này không giống rồi
Lực lượng sinh mệnh khổng lồ kia hướng thẳng vào tâm trí, bị con rối thế thân kia hấp thu tới giọt nước không dư thừa trong não.
Ngoài ra, chân khí hấp thu lần này của Bá Vương thương số lượng không nhiều nhưng chân khí này một khi lắng đọng tới trong đan điền lập tức tương dung với chân khí của hắn, giống như có gần nửa lượng chân khí triệt để nhập sáp nhập vào đan điền hắn rồi.
Doanh Thừa Phong cả kinh, nhưng không như bình thường
Từ sau khi thăng lên cảnh giới võ sư, hắn rất rõ một chuyện đó chính là khả năng thông qua Bá Vương thương nâng cao chân khí đã là rất nhỏ rồi.
Môn pháp công nâng cao chân khí thông qua giết chóc vô cùng mà lên này khi ở cấp võ sỹ có thể sử dụng nhưng kỳ thực hiệu suất cũng đã từng bước yếu dần rồi.
Đặc biệt là khi ở chân khí tầng 10, chân khí mà Bá Vương thương hấp thụ tới cuối cùng trong thực tế có thể chuyển hóa thành công có hạn, không đáng gì so với một thiên tài võ đạo siêng năng tu luyện.
Cho nên sau khi thăng lên võ sư, hắn chưa từng dám bén mảng đến Bức Huyệt (hang dơi), mà khi khí linh Bá Vương thương chìm trong giấc ngủ, thực lực chân khí của hắn chỉ dựa vào dùng Tuyên dương đan mà thăng lên
Nhưng mà, sau khi bản thân Bá Vương thương đạt được sự thăng tiến, tình hình dường như có chút thay đổi rồi.
Ý nghĩ hắn thay đổi rất nhanh, sắc mặt biến hóa bất thường.
Cuối cùng cắn răng một cái, liền đem thần niệm truyền tới trong Bá Vương thương. Ngay sau đó, khí linh lập tức hiểu rõ ý tứ của hắn.
Một đám hào quang màu hồng từ trên mũi thương đột nhiên bắn nhanh ra, đạo hào quang kia nhanh như chớp điện, uy thế ngập trời. Chỉ trong nháy mắt cũng đã đâm tới thi thể Trương Vạn Niên.
- Ầm
Thi thể này lập tức bị ngọn lửa trong luồng hào quang màu hồng thiêu đốt, cháy hừng hực lên. Chỉ một lát sau, toàn bộ thi thể đã biến thành một đống tro tàn.
Ở cách đó không xa, Doanh Thừa Phong hít một hơi thật sâu, hai mắt hắn híp lại, ra sức hưởng thụ lực lượng hùng hậu từ trên thân thương đang mang tới.
Chân khí, lượng lượng sinh mạng một loại lực lượng khổng lồ trước đến nay chưa từng có cuồn cuộn không dứt nhập vào trong cơ thể hắn.
Lực lượng sinh mạng của cao thủ Bạch Ngân cảnh hơn hẳn những con dơi kia trong Bức huyệt hoặc là kẻ luyện võ cấp võ sỹ thông thường. So sánh số lượng con dơi chất đống kia, không thể nghi ngờ cao thủ Bạch Ngân cảnh tinh anh hơn, mà còn là tinh anh của tinh anh rồi.
Một lúc lâu sau, Doanh Thừa Phong rút cuộc cũng mở mắt ra, hắn im lặng cảm nhận thân thể đang biến hóa, sắc mặt không khỏi trở nên vô cùng quái dị.
Con rối thế thân trong não bộ trở nên càng hùng mạnh hơn, lực lượng sinh mạng dư thừa kia dường như bất cứ lúc nào đều có thể bung phát ra.
Ban đầu khi Võ lão thay hắn luyện chế con rối thế thân, hắn cũng chẳng qua là một kẻ tiểu tốt cấp võ sỹ mà thôi. Con rối này tuy có được hiệu dụng vô cùng nhưng do liên quan đến dung tích lực lượng sinh mệnh, khi thực lực của hắn thăng lên Bạch Ngân cảnh tất yếu đã có thể phát ra tác dụng thay thế sinh mạng hùng mạnh rồi.
Nhưng lúc này trong con rối đang ẩn chứa lực lượng sinh mạng khổng lồ lại khiến hắn sản sinh ra một lại ảo giác, đó chính là con rối này cũng theo thực lực hắn thăng tiến mà tiến hóa, hơn nữa vẫn có thể phát ra tác dụng thế thân như cũ.
Nếu nói loại cảm giác này còn có hư vô mờ mịt, không có chứng cớ, vậy thì chân khí của hắn tăng lên vô cùng lớn rồi.
Loại gia tăng này có thể là tăng lên thực sự, mà cũng không phải chỉ phát ra tác dụng bù đắp.
Với tính toán của Trí linh sau khi hấp thụ lực lượng sinh mệnh khổng lồ của Trương Vạn Niên, hàm lượng chân khí của hắn không ngờ thăng lên gần 1/10 rồi.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi rung động ầm ầm.
Nếu hắn lại làm thịt được mấy tên cao thủ Bạch Ngân cảnh nữa đồng thời hút toàn bộ lực lượng sinh mạng của bọn chúng như vậy thực lực của hắn nhất định là có thể thăng lên với tốc độ như bay rồi.
Thở dài một hơi thật sâu, ý nghĩ này một khi toát ra thì giống như là cỏ dại mùa xuân vậy. Vừa mới túa lên cho dù hắn tận lực áp chế cũng không có cách nào thanh trừ toàn bộ được.
Tu luyện chân khí là một quá trình gian khổ, muốn dựa vào nỗ lực bản thân cùng với nuốt đan dược mà thăng tới Hoàng Kim cảnh chắc chắn phải trải qua một quãng thời gian rất dài
Nhưng nếu có đường tắt phi thường như vậy lại thế nào mà không khiến người ta động lòng chứ.
Ánh mắt như sao quét qua khắp nơi, một hồi lâu sau, hắn thở dài một tiếng, cuối cùng ép ý nghĩ này xuống rồi.
Cao thủ Bạch Ngân cảnh không phải là người thường, phía sau thân mỗi một Bạch Ngân cảnh gần như đều có thế lực lớn làm hậu thuẫn. Nếu như hắn lúc này đại khai sát giới và lộ ra, như thế chờ đợi hắn sẽ là giống như chó nhà có đại tang, nửa bước khó đi rồi.
Lắc lắc đầu, thu lại tinh thần, Doanh Thừa Phong quẳng ánh mắt hướng đến vùng đất bị lửa thiêu bỏng rát kia
Ngọn lửa cháy mãnh liệt kia từ Bá Vương thương đang phóng thích ra trên thân Trương Vạn Niên gần như không có thứ gì có thể lưu lại được, nhưng làm nên cao thủ Bạch Ngân cảnh nổi danh lâu đời, trên thân y lại đang có một số bảo vật có thể chống lại sự đốt cháy của hỏa liệt.
Trong đó, đang có bộ áo giáp rách và một hạt châu ngọc màu vàng nho nhỏ tản ra.
Doanh Thừa Phong tiến lên, cầm lấy áo giáp rách liếc nhìn, khẽ lắc đầu.
Bộ áo giáp này nhất định là một bộ tinh phẩm, được gọi là Thánh khí phòng hộ cao cấp của Bạch Ngân cảnh.
Nhưng thật đáng tiếc là bộ áo giáp này sau khi bị Bá Vương thương xuyên thủng, giá trị và lực lượng phòng ngự đã mất đi nhiều rồi, mà càng quan trọng hơn là đồ vật này đã mặc lên người Trương Vạn Niên nhất định không phải là một vật vô danh. Nếu hắn đem về tông môn, cho dù là âm thầm ra tay cũng không chắc có thể giấu diếm được người trong thiên hạ.
Tuy nói lần này là Trương Vạn Niên muốn lấy tính mạng của hắn nhưng cuối cùng y lại chết dưới thương của mình
Mà Trương Vạn Niên dù sao cũng là trưởng bối trong môn. Sự việc hắn tận tay giết chết sư tổ trưởng bối tốt nhất không nên truyền ra ngoài.
Duỗi tay đánh một quyền về hướng xa xa, lực lượng hùng mạnh oanh kích trên mặt đất, lập tức khiến mặt đất xuất hiện rất nhiều hố to. Doanh Thừa Phong ra tay như gió chỉ một lát sau trên mặt đấu liền xuất hiện một cái số sâu.
Sau đó hắn mang bộ áo giáp này và đám tro bụi trên mặt đất kia quét xuống hố, đồng thời quyền xuất ra như gió đem bùn đất xung quanh trùm lên trên.
Khi hắn thu tay lại, mặt đất đã san bằng như thường rồi. Tuy có một số màu sắc bùn đất không giống nhưng nhiều nhất sau một tháng nữa dự đoán sẽ không có người nào có thể nhìn ra dấu vết gì rồi.
Làm xong mọi việc, ánh mắt Doanh Thừa Phong liền hướng về viên ngọc châu.
Viên ngọc châu màu vàng nhạt không ngờ có thể không hề tổn thương trong hỏa liệt của Bá Vương thương, nhất định là một báu vật dị thường. Nhưng đáng tiếc là Doanh Thừa Phong lại không thể có cách nào có thể nhận biết được lai lịch của nó.
Thưởng thức chốc lát, trong não Doanh Thừa Phong đột nhiên chấn động. Hắn cảm ứng tới một tín hiệu rất nhỏ phát kích ra từ khí linh của tấm chắn Bá Vương, giống như là muốn đạt được vật này.
Trong đầu hắn đang tồn tại ba khí linh nhưng sau khi khí linh Bá Vương thương thức tỉnh thì lập tức chiếm cứ địa vị chủ đạo, hai cái linh binh khác không ngờ cam tâm tự nguyện lui về vị trí phụ trợ thôi.
Điều này khiến Doanh Thừa Phong vô cùng cảm kích. Hóa ra trong thế giới linh khí cũng giống như đang có phân ra chủ và thứ.
Hàn Băng trường kiếm và lá chắn Bá Vương của cấp Bạch Ngân khi đối diện với Bá Vương thương của cấp Hoang Kim thì trở nên biết vâng lời rồi.
Cho dù trong thời khắc này, lá chắn Bá Vương tuy biểu đạt ra ngoài một loại cảm giác mảnh liệt nhưng loại phản ứng này so với trước đây yếu hơn rất nhiều. Hơn nữa, nó dường như còn biểu đạt một loại ý tứ khác, đó chính là nếu khí linh Bá Vương thương cũng nói muốn vật này, nó sẽ lập tức buông tha đấy.
Cũng may phương thức tiến hóa của mỗi cái linh khí siêu phẩm đều có chỗ bất đồng. Mỗi một loại vật phẩm nào đó đối với loại khí linh này có lợi rất lớn nhưng đối với loại khí linh khác lại chính là thuốc độc rồi.
Khí linh Bá Vương thương không có biểu hiện ra chút hứng thú gì đối với hạt ngọc châu này.
Doanh Thừa Phong nhướn mày thu Bá Vương thương vào.
Vật này tuy hùng mạnh nhưng chính vì nó quá hùng mạnh cho nên Doanh Thừa Phong ngược lại không dám dễ dàng vận dụng được.
Linh binh của cấp Hoàng Kim hơn nữa còn là siêu phẩm linh binh, nếu để người khác biết rơi vào tay một tên tiểu tử Bạch Ngân cảnh chỉ sợ sẽ dẫn tới vô số kẻ ghen ghét và mơ ước thôi.
Khí linh Bá Vương thương dường như là bất mãn thì thầm một tiếng nhưng cũng hiểu rõ nỗi khổ riêng của Doanh Thừa Phong liền ngoan ngoãn tiến nhập vào túi không gian.
Lấy ra tấm chắn Bá Vương, Doanh Thừa Phong đang nhìn viên ngọc hình tròn trong lòng hơi có chút do sự.
Vì cái vật nhỏ bé này thì phải lần nữa sử dụng Bổ Thiên Thạch, có đáng giá hay không đây.
Nhưng mà, khi còn đợi hắn chưa ra quyết định liền thấy tấm chắn Bá Vương sáng lên, một đầu con sói khổng lồ từ trên tấm chắn đột nhiên lộ ra, mở rộng mồm to dính máu, cắn một phát nuốt toàn bộ viên ngọc châu vào trong rồi.
Doanh Thừa Phong mắt trợn tròn, miệng thì thào nói một câu - Như vậy cũng được ư
Hắn đang có một loại dự cảm, tấm chắn Bá Vương này tuyệt đối là khác loại trong siêu phẩm linh khí, về sau nó trưởng thành không chừng không cần mình phí quá nhiều tâm tư rồi.
Ánh hào quang chói sáng rực rỡ từ tấm chắn Lang Vương lóe ra khoảng chừng sau nửa canh giờ mới trở lại bình thường.
Doanh Thừa Phong trong lòng mỹ mãn giơ nó lên, khi đang định xem xét tỉ mỉ, sắc mặt lại có chút biến đổi.
Đầu con sói kia lại xuất hiện lần nữa trên mặt tấm chắn, chỉ có điều từ trong lực lượng tinh thần giao lưu lại khiến Doanh Thừa Phong có một loại cảm giác nguy hiểm cực độ.
Đầu sói hướng về hắn truyền lại một thông tin ở từ phương xa có người đang âm thầm chú ý tới nơi này.
Mà Doanh Thừa Phong ngay cả là khi đem lực lượng tinh thần đưa vào trong đồ trang sức lại cũng không có phát hiện ra điều gì dị thường.
Do dự hồi lâu, Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, tay áo vung lên hướng đến một hướng đó vội vàng bước đi. Nhưng trong lúc vô ý ánh sáng trên tấm chắn Bá Vương lại lóe lên, một đạo ánh sáng không chút thanh âm rơi xuống mặt đất, hơn nữa trong nháy mắt mờ dần cùng với mặt đất biến thành có một không hai rồi.
Doanh Thừa Phong đưa tay cản lại túm chặt lấy đạo ánh sáng này trong tay rồi.
Mũi thương hướng lên, luồng hào quang màu hồng kia nhập vào nhả ra không định, giống như đang hướng đến Doanh Thừa Phong tranh công
Cười nhẹ một tiếng, Doanh Thừa Phong nói. - Biết rồi, tiểu tử, yên tĩnh chút đi
Dường như nghe hiểu lời của Doanh Thừa Phong, ánh sáng mũi thương kia lập tức biến mất không thấy nữa, chỉ là chân khí hùng mạnh từ trên thân thương truyền đến lại vẫn như cũ không có chút yếu đi thôi.
Doanh Thừa Phong nhíu mày dường như là có chút cảm ứng
Từ trong thân Bá Vương thương, lực lượng nhè nhẹ truyền đến, không ngờ là tinh túy như thế. Lực lượng sinh mạng và chân khí chen chúc mà tới kia đều hùng mạnh vượt xa bất kỳ thời khắc nào trước đó.
Bá Vương thương chính là một hung khí độc nhất vô nhị
Chỗ hùng mạnh của nó chính là có thể hấp thụ máu thịt sinh mạng của kẻ địch, đồng thời rút lực lượng sinh mệnh và chân khí bên trong
Nhưng, trước đó lực lượng nó hấp thu được không tinh khiết đặc biệt là chân khí, mười phần thì tám, chín đều sẽ dần dần tiêu tan, thực sự có thể đủ hoán đổi hoàn toàn thành chân khí sở dụng của hắn cũng chỉ có một, hai phần mười mà thôi.
Nhưng, lần này không giống rồi
Lực lượng sinh mệnh khổng lồ kia hướng thẳng vào tâm trí, bị con rối thế thân kia hấp thu tới giọt nước không dư thừa trong não.
Ngoài ra, chân khí hấp thu lần này của Bá Vương thương số lượng không nhiều nhưng chân khí này một khi lắng đọng tới trong đan điền lập tức tương dung với chân khí của hắn, giống như có gần nửa lượng chân khí triệt để nhập sáp nhập vào đan điền hắn rồi.
Doanh Thừa Phong cả kinh, nhưng không như bình thường
Từ sau khi thăng lên cảnh giới võ sư, hắn rất rõ một chuyện đó chính là khả năng thông qua Bá Vương thương nâng cao chân khí đã là rất nhỏ rồi.
Môn pháp công nâng cao chân khí thông qua giết chóc vô cùng mà lên này khi ở cấp võ sỹ có thể sử dụng nhưng kỳ thực hiệu suất cũng đã từng bước yếu dần rồi.
Đặc biệt là khi ở chân khí tầng 10, chân khí mà Bá Vương thương hấp thụ tới cuối cùng trong thực tế có thể chuyển hóa thành công có hạn, không đáng gì so với một thiên tài võ đạo siêng năng tu luyện.
Cho nên sau khi thăng lên võ sư, hắn chưa từng dám bén mảng đến Bức Huyệt (hang dơi), mà khi khí linh Bá Vương thương chìm trong giấc ngủ, thực lực chân khí của hắn chỉ dựa vào dùng Tuyên dương đan mà thăng lên
Nhưng mà, sau khi bản thân Bá Vương thương đạt được sự thăng tiến, tình hình dường như có chút thay đổi rồi.
Ý nghĩ hắn thay đổi rất nhanh, sắc mặt biến hóa bất thường.
Cuối cùng cắn răng một cái, liền đem thần niệm truyền tới trong Bá Vương thương. Ngay sau đó, khí linh lập tức hiểu rõ ý tứ của hắn.
Một đám hào quang màu hồng từ trên mũi thương đột nhiên bắn nhanh ra, đạo hào quang kia nhanh như chớp điện, uy thế ngập trời. Chỉ trong nháy mắt cũng đã đâm tới thi thể Trương Vạn Niên.
- Ầm
Thi thể này lập tức bị ngọn lửa trong luồng hào quang màu hồng thiêu đốt, cháy hừng hực lên. Chỉ một lát sau, toàn bộ thi thể đã biến thành một đống tro tàn.
Ở cách đó không xa, Doanh Thừa Phong hít một hơi thật sâu, hai mắt hắn híp lại, ra sức hưởng thụ lực lượng hùng hậu từ trên thân thương đang mang tới.
Chân khí, lượng lượng sinh mạng một loại lực lượng khổng lồ trước đến nay chưa từng có cuồn cuộn không dứt nhập vào trong cơ thể hắn.
Lực lượng sinh mạng của cao thủ Bạch Ngân cảnh hơn hẳn những con dơi kia trong Bức huyệt hoặc là kẻ luyện võ cấp võ sỹ thông thường. So sánh số lượng con dơi chất đống kia, không thể nghi ngờ cao thủ Bạch Ngân cảnh tinh anh hơn, mà còn là tinh anh của tinh anh rồi.
Một lúc lâu sau, Doanh Thừa Phong rút cuộc cũng mở mắt ra, hắn im lặng cảm nhận thân thể đang biến hóa, sắc mặt không khỏi trở nên vô cùng quái dị.
Con rối thế thân trong não bộ trở nên càng hùng mạnh hơn, lực lượng sinh mạng dư thừa kia dường như bất cứ lúc nào đều có thể bung phát ra.
Ban đầu khi Võ lão thay hắn luyện chế con rối thế thân, hắn cũng chẳng qua là một kẻ tiểu tốt cấp võ sỹ mà thôi. Con rối này tuy có được hiệu dụng vô cùng nhưng do liên quan đến dung tích lực lượng sinh mệnh, khi thực lực của hắn thăng lên Bạch Ngân cảnh tất yếu đã có thể phát ra tác dụng thay thế sinh mạng hùng mạnh rồi.
Nhưng lúc này trong con rối đang ẩn chứa lực lượng sinh mạng khổng lồ lại khiến hắn sản sinh ra một lại ảo giác, đó chính là con rối này cũng theo thực lực hắn thăng tiến mà tiến hóa, hơn nữa vẫn có thể phát ra tác dụng thế thân như cũ.
Nếu nói loại cảm giác này còn có hư vô mờ mịt, không có chứng cớ, vậy thì chân khí của hắn tăng lên vô cùng lớn rồi.
Loại gia tăng này có thể là tăng lên thực sự, mà cũng không phải chỉ phát ra tác dụng bù đắp.
Với tính toán của Trí linh sau khi hấp thụ lực lượng sinh mệnh khổng lồ của Trương Vạn Niên, hàm lượng chân khí của hắn không ngờ thăng lên gần 1/10 rồi.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi rung động ầm ầm.
Nếu hắn lại làm thịt được mấy tên cao thủ Bạch Ngân cảnh nữa đồng thời hút toàn bộ lực lượng sinh mạng của bọn chúng như vậy thực lực của hắn nhất định là có thể thăng lên với tốc độ như bay rồi.
Thở dài một hơi thật sâu, ý nghĩ này một khi toát ra thì giống như là cỏ dại mùa xuân vậy. Vừa mới túa lên cho dù hắn tận lực áp chế cũng không có cách nào thanh trừ toàn bộ được.
Tu luyện chân khí là một quá trình gian khổ, muốn dựa vào nỗ lực bản thân cùng với nuốt đan dược mà thăng tới Hoàng Kim cảnh chắc chắn phải trải qua một quãng thời gian rất dài
Nhưng nếu có đường tắt phi thường như vậy lại thế nào mà không khiến người ta động lòng chứ.
Ánh mắt như sao quét qua khắp nơi, một hồi lâu sau, hắn thở dài một tiếng, cuối cùng ép ý nghĩ này xuống rồi.
Cao thủ Bạch Ngân cảnh không phải là người thường, phía sau thân mỗi một Bạch Ngân cảnh gần như đều có thế lực lớn làm hậu thuẫn. Nếu như hắn lúc này đại khai sát giới và lộ ra, như thế chờ đợi hắn sẽ là giống như chó nhà có đại tang, nửa bước khó đi rồi.
Lắc lắc đầu, thu lại tinh thần, Doanh Thừa Phong quẳng ánh mắt hướng đến vùng đất bị lửa thiêu bỏng rát kia
Ngọn lửa cháy mãnh liệt kia từ Bá Vương thương đang phóng thích ra trên thân Trương Vạn Niên gần như không có thứ gì có thể lưu lại được, nhưng làm nên cao thủ Bạch Ngân cảnh nổi danh lâu đời, trên thân y lại đang có một số bảo vật có thể chống lại sự đốt cháy của hỏa liệt.
Trong đó, đang có bộ áo giáp rách và một hạt châu ngọc màu vàng nho nhỏ tản ra.
Doanh Thừa Phong tiến lên, cầm lấy áo giáp rách liếc nhìn, khẽ lắc đầu.
Bộ áo giáp này nhất định là một bộ tinh phẩm, được gọi là Thánh khí phòng hộ cao cấp của Bạch Ngân cảnh.
Nhưng thật đáng tiếc là bộ áo giáp này sau khi bị Bá Vương thương xuyên thủng, giá trị và lực lượng phòng ngự đã mất đi nhiều rồi, mà càng quan trọng hơn là đồ vật này đã mặc lên người Trương Vạn Niên nhất định không phải là một vật vô danh. Nếu hắn đem về tông môn, cho dù là âm thầm ra tay cũng không chắc có thể giấu diếm được người trong thiên hạ.
Tuy nói lần này là Trương Vạn Niên muốn lấy tính mạng của hắn nhưng cuối cùng y lại chết dưới thương của mình
Mà Trương Vạn Niên dù sao cũng là trưởng bối trong môn. Sự việc hắn tận tay giết chết sư tổ trưởng bối tốt nhất không nên truyền ra ngoài.
Duỗi tay đánh một quyền về hướng xa xa, lực lượng hùng mạnh oanh kích trên mặt đất, lập tức khiến mặt đất xuất hiện rất nhiều hố to. Doanh Thừa Phong ra tay như gió chỉ một lát sau trên mặt đấu liền xuất hiện một cái số sâu.
Sau đó hắn mang bộ áo giáp này và đám tro bụi trên mặt đất kia quét xuống hố, đồng thời quyền xuất ra như gió đem bùn đất xung quanh trùm lên trên.
Khi hắn thu tay lại, mặt đất đã san bằng như thường rồi. Tuy có một số màu sắc bùn đất không giống nhưng nhiều nhất sau một tháng nữa dự đoán sẽ không có người nào có thể nhìn ra dấu vết gì rồi.
Làm xong mọi việc, ánh mắt Doanh Thừa Phong liền hướng về viên ngọc châu.
Viên ngọc châu màu vàng nhạt không ngờ có thể không hề tổn thương trong hỏa liệt của Bá Vương thương, nhất định là một báu vật dị thường. Nhưng đáng tiếc là Doanh Thừa Phong lại không thể có cách nào có thể nhận biết được lai lịch của nó.
Thưởng thức chốc lát, trong não Doanh Thừa Phong đột nhiên chấn động. Hắn cảm ứng tới một tín hiệu rất nhỏ phát kích ra từ khí linh của tấm chắn Bá Vương, giống như là muốn đạt được vật này.
Trong đầu hắn đang tồn tại ba khí linh nhưng sau khi khí linh Bá Vương thương thức tỉnh thì lập tức chiếm cứ địa vị chủ đạo, hai cái linh binh khác không ngờ cam tâm tự nguyện lui về vị trí phụ trợ thôi.
Điều này khiến Doanh Thừa Phong vô cùng cảm kích. Hóa ra trong thế giới linh khí cũng giống như đang có phân ra chủ và thứ.
Hàn Băng trường kiếm và lá chắn Bá Vương của cấp Bạch Ngân khi đối diện với Bá Vương thương của cấp Hoang Kim thì trở nên biết vâng lời rồi.
Cho dù trong thời khắc này, lá chắn Bá Vương tuy biểu đạt ra ngoài một loại cảm giác mảnh liệt nhưng loại phản ứng này so với trước đây yếu hơn rất nhiều. Hơn nữa, nó dường như còn biểu đạt một loại ý tứ khác, đó chính là nếu khí linh Bá Vương thương cũng nói muốn vật này, nó sẽ lập tức buông tha đấy.
Cũng may phương thức tiến hóa của mỗi cái linh khí siêu phẩm đều có chỗ bất đồng. Mỗi một loại vật phẩm nào đó đối với loại khí linh này có lợi rất lớn nhưng đối với loại khí linh khác lại chính là thuốc độc rồi.
Khí linh Bá Vương thương không có biểu hiện ra chút hứng thú gì đối với hạt ngọc châu này.
Doanh Thừa Phong nhướn mày thu Bá Vương thương vào.
Vật này tuy hùng mạnh nhưng chính vì nó quá hùng mạnh cho nên Doanh Thừa Phong ngược lại không dám dễ dàng vận dụng được.
Linh binh của cấp Hoàng Kim hơn nữa còn là siêu phẩm linh binh, nếu để người khác biết rơi vào tay một tên tiểu tử Bạch Ngân cảnh chỉ sợ sẽ dẫn tới vô số kẻ ghen ghét và mơ ước thôi.
Khí linh Bá Vương thương dường như là bất mãn thì thầm một tiếng nhưng cũng hiểu rõ nỗi khổ riêng của Doanh Thừa Phong liền ngoan ngoãn tiến nhập vào túi không gian.
Lấy ra tấm chắn Bá Vương, Doanh Thừa Phong đang nhìn viên ngọc hình tròn trong lòng hơi có chút do sự.
Vì cái vật nhỏ bé này thì phải lần nữa sử dụng Bổ Thiên Thạch, có đáng giá hay không đây.
Nhưng mà, khi còn đợi hắn chưa ra quyết định liền thấy tấm chắn Bá Vương sáng lên, một đầu con sói khổng lồ từ trên tấm chắn đột nhiên lộ ra, mở rộng mồm to dính máu, cắn một phát nuốt toàn bộ viên ngọc châu vào trong rồi.
Doanh Thừa Phong mắt trợn tròn, miệng thì thào nói một câu - Như vậy cũng được ư
Hắn đang có một loại dự cảm, tấm chắn Bá Vương này tuyệt đối là khác loại trong siêu phẩm linh khí, về sau nó trưởng thành không chừng không cần mình phí quá nhiều tâm tư rồi.
Ánh hào quang chói sáng rực rỡ từ tấm chắn Lang Vương lóe ra khoảng chừng sau nửa canh giờ mới trở lại bình thường.
Doanh Thừa Phong trong lòng mỹ mãn giơ nó lên, khi đang định xem xét tỉ mỉ, sắc mặt lại có chút biến đổi.
Đầu con sói kia lại xuất hiện lần nữa trên mặt tấm chắn, chỉ có điều từ trong lực lượng tinh thần giao lưu lại khiến Doanh Thừa Phong có một loại cảm giác nguy hiểm cực độ.
Đầu sói hướng về hắn truyền lại một thông tin ở từ phương xa có người đang âm thầm chú ý tới nơi này.
Mà Doanh Thừa Phong ngay cả là khi đem lực lượng tinh thần đưa vào trong đồ trang sức lại cũng không có phát hiện ra điều gì dị thường.
Do dự hồi lâu, Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, tay áo vung lên hướng đến một hướng đó vội vàng bước đi. Nhưng trong lúc vô ý ánh sáng trên tấm chắn Bá Vương lại lóe lên, một đạo ánh sáng không chút thanh âm rơi xuống mặt đất, hơn nữa trong nháy mắt mờ dần cùng với mặt đất biến thành có một không hai rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.