Chương 453: Khốn thú chi đấu
Thương Thiên Bạch Hạc
27/08/2015
- A.
A Nhĩ Pháp Đặc lại lần nữa kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Nếu như nói lúc trước khi hành tung bị bại lộ dưới lực lượng ánh sáng còn không đến mức khiến gã kinh hồn bạt vía, không dám ứng chiến, nhưng như vậy trong thời khắc này, sắc mặt như tro tàn của gã lại lộ rõ hoảng hốt rồi.
Quang Hoa quét qua, tốc độ của vật này vượt qua tất cả, e rằng là gã không có cách nào tránh né hoàn toàn được.
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, A Nhĩ Pháp Đặc rút cuộc cũng chuyển mình, trên thân đột nhiên nổ lớn, mấy đạo Phù Lục phòng thân bắt đầu phát nổ.
Những tấm Phù Lục này, mỗi cái gã đều cần phải tiêu hao một phần lực lượng tinh thần rất lớn mới có thể chế luyện ra, hơn nữa tỷ lệ thất bại cũng cực cao, thông thường dưới một năm rưỡi mơ cũng không được một tấm đấy.
Nhưng trong thời khắc này, gã không có chút do dự mà kích nổ hoàn toàn rồi.
Lực lượng phòng hộ khổng lồ từ trên người gã phát kích ra, một vòng ánh sáng tràn ngập từ trong lồng ngực mà tới, dường như là muốn ngăn cản đạo Quang Hoa ở bên ngoài.
Nhưng, tốc độ của đạo Quang Hoa này vẫn là quá nhanh. Tia chớp lóe lên giữa không gian kia đã đâm tới tim của gã rồi, chỉ có điều là đang bị ánh sáng màu đen chống cự, không có cách nào đâm xuyên thân thể hắn thôi.
Nhưng tốc độ tuyệt đối của lực lượng mang tới không phải là nhỏ. Đạo Quang Hoa này đang lan ra hướng về bên trái, cuối cùng vạch một đường vượt qua nơi vòng sáng đen đó chưa lan tới mà qua
Tiếng kinh hô của A Nhĩ Pháp Đặc lập tức biến thành tiếng kêu thảm thiết, trên người gã lại toác ra một miếng khiến máu chảy như mưa.
Hai chân trên mặt đất rung lên một trận, A Nhĩ Pháp Đặc đau đớn dường như sắp té ngã tại chỗ. Lúc này, một cánh tay của gã đã vĩnh viễn rời khỏi thân thể rồi, tại chỗ cụt này máu tuôn ra thành dòng.
Nhưng, dù sao gã cũng không phải là người bình thường, ngay trong nháy mắt hai chân đang ở dưới mặt đất đó, một tấm Lục Phù trống rỗng xuất hiện nổ tung tại chỗ cụt tay kia.
Lực lượng hắc ám tràn ngập khiến máu tươi chỗ tay cụt kia lập tức ngừng chảy, nhưng sắc mặt gã lại đét lại vì đau đớn và sợ hãi càng trở nên dữ tợn đáng sợ khiến người ta không dám đến gần.
Doanh Thừa Phong vẫy tay, Hàn Băng trường kiếm xẹt qua trong không gian, bay tới trong tay hắn.
Khi trong lòng âm thầm kêu một tiếng đáng tiếc: vì không để A Nhĩ Pháp Đặc nhìn ra sơ hở mà có đề phòng cho nên khi dứt bỏ Hàn Băng trường kiếm, Doanh Thừa Phong cũng không thi triển Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp.
Cho nên, khi A Nhĩ Pháp Đặc ra tay vượt qua nơi trường kiếm đang ở trên mặt đất, hắn cũng chỉ thúc dục ra uy năng bình thường của linh võ thần binh, vì vậy mới để cho A Nhĩ Pháp Đặc có một chút cơ hội sống sót.
Nếu thời khắc đó, khi năm đạo lực lượng tinh thần đã quấn quanh trên Hàn Băng trường kiếm mà nói, tên tiểu tử này căn bản sẽ không kịp có bất kỳ phản ứng gì rồi.
- Linh linh võ giả. A Nhĩ Pháp Đặc nhe răng trợn mắt, tuy rằng máu tươi trên cánh tay đã ngừng chảy rồi, nhưng loại cảm giác đau đớn đến tận gan phổi đó lại không có chút mảy may giảm bớt. - Đê, đê tiện.
Doanh Thừa Phong ngửa mặt lên trời rồi bật cười ha hả. - Cũng như nhau thôi, các hạ cũng không khá hơn chút nào đâu.
Người này khi đối diện với mình, giống như là trước tiên lấy yếu chống mạnh, sau đó thi triển ra thủ đoạn cường bạo mà tiến hành ám sát đối phương. Nhưng đáng tiếc là, mình so với gã làm càng thêm triệt để mà thôi.
Còn chưa dứt lời, tay Doanh Thừa Phong lại rung lên, Hàn Băng trường kiếm lại hóa thành một đạo cầu vồng hướng về kẻ địch đang trọng thương mà đâm tới
Nhân lúc người bệnh mà muốn lấy mạng, đây là quyết đấu trên chiến trường không có con đường thứ hai.
Doanh Thừa Phong có thể không có tinh thần kị sĩ gì càng thêm không muốn công bằng mà giết chết đối thủ hùng mạnh như A Nhĩ Pháp Đặc. Nếu lúc này có thể giải quyết gã, lấy trang bị trên người của đối phương nắm trong tay, hắn quyết không ngại lần nữa ra tay đánh lén đấy.
Chỉ có điều, trong mắt A Nhĩ Pháp Đặc chợt lóe lên, cánh tay còn lại rung lên, Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cấp lập tức chặn đứng luồng cầu vồng rồi.
Hơn nữa, chân khí từ trên Nhuyễn kiếm phát kích ra lợi hại vô song đó khiến Doanh Thừa Phong vì vậy mà kinh hãi.
Hắn mơ hồ cảm thấy trong tình huống ác liệt này, A Nhĩ Pháp Đặc đã dùng tất cả uy năng của linh binh Hoàng Kim cấp có thể phát kích ra rồi.
Linh binh Hoàng Kim cấp. Trời mới biết Doanh Thừa Phong còn những gì huyền ảo mà con người không biết nhưng hắn có chút không nỡ để Hàn Băng trường kiếm kia đi đọ sức với đối thủ.
Nhưng, phần lớn thủ đoạn trong tay Doanh Thừa Phong tuy không thể trực diện đối phó với đối phương nhưng tuyệt đối cũng không là chịu bó tay đâu.
Chiếc nhẫn nhẹ nhàng trong tay lập tức bắn ra một tia chớp, trong nháy mắt xẹt qua trong hư không, rồi nện xuống thân hình của A Nhĩ Pháp Đặc.
Tia chớp này chính là vật phẩm của Lâm Phong ngày xưa tặng cho. Vị luyện khí thiên tài này mới am hiểu sức mạnh của lôi điện để luyện chế bảo vật tự nhiên tràn ngập lực lượng hùng mạnh như vậy.
Chỉ có điều là lúc Lâm Phong luyện chế ra bảo vật ấy, cấp bậc thân thể rất thấp cho nên uy lực đồ vật luyện chế ra cũng có hạn
Nếu như là sử dụng bình thường, cho dù là đánh bất ngờ cũng không mơ tưởng có thể đả thương được loại cao thủ Bạch Ngân cảnh A Nhĩ Pháp Đặc này, nhưng lúc này không như vậy. A Nhĩ Pháp Đặc dưới đòn tấn công bất ngờ của Linh võ thần binh rồi đột nhiên bị chém đứt một cánh tay, đây chính là giảm tới mức trọng thương cơ bản rồi, tuy chưa đau ngất đi tại trận nhưng đủ lấy chứng minh thần kinh của gã cứng cỏi hơn người thường rồi.
Lúc này, linh binh Hoàng Kim cấp gã sử dụng đã cố gắng hết sức vật lộn với Doanh Thừa Phong, nhưng thực tế là không còn sức kháng cự đối với điện quang đột nhiên xuất hiện này rồi.
- Ba.
Từ trên người A Nhĩ Pháp Đặc đột nhiên phát nổ một vòng điện quang, thân thể gã run lên kịch liệt, ngay cả tóc trên đầu đều có chút dựng đứng lên.
Nhưng, thực lực của cao thủ đỉnh cao Bạch Ngân cảnh vẫn mãnh liệt mà hùng mạnh như thường, ngay cả khi trọng thương lại bị công kích như vậy nhưng gã cũng cắn răng tiếp tục chịu đựng được.
Doanh Thừa Phong cười một tiếng dài, trong âm thanh tiếng cười đó tràn ngập một luồng sát khí mãnh liệt.
A Nhĩ Pháp Đặc biểu hiện càng ngoan cường, trong lòng hắn càng kiêng nể. Đối với những kẻ đáng sợ loại này, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình được (không thể nương tay).
Tay rung lên, một tấm Phù Lục ném ra ngoài, khi ở xung quanh thân A Nhĩ Pháp Đặc khoảng 1 trượng rồi đột nhiên phát nổ, lực lượng kỳ dị khuếch tán ra ngoài không ngờ bao phủ toàn bộ thân hình gã rồi.
Trên khuôn mặt dữ tợn của A Nhĩ Pháp Đặc lộ ra một tia kinh ngạc.
- Phù Lục?
Không ngờ Doanh Thừa Phong sử dụng Phù Lục đến công kích hắn, thật sự là không thể tin nổi.
Chỉ có điều, ý nghĩ này vừa thoáng hiện ra, trong lòng hắn liền kêu gào bất an rồi.
Lực lượng trong Phù Lục này phát kích ra vô hữu cùng tận, từng đạo lực lượng mênh mông mãnh liệt tuôn ra giống như nước thủy triều khuếch tán ra ngoài.
Thật sự khiến gã cảm thất khiếp sợ chính là luồng lực lượng này không phải hướng về gã công kích mà là tác dụng cho không gian xung quanh phía trên.
Ngay sau đó, không gian xung quanh trên người gã lập tức bắt đầu ngưng kết lại, khiến động tác của gã, ánh mắt của gã thậm chí của suy nghĩ của gã tựa hồ như đều trở nên chậm đi rất nhiều rồi.
- Phù Lục
Đây không ngờ là Định Thân Phù Lục của cao thủ Hoàng Kim cảnh tự tay luyện chế ra.
- Rống
A Nhĩ Pháp Đặc kêu lên một tiếng. Gã nhìn chằm chằm ánh hào quang trong mắt Doanh Thừa Phong, làm sao nghĩ cũng không thông trên người cao thủ Bạch Ngân cảnh trẻ tuổi này lại cất dấu bao nhiêu thủ đoạn hùng mạnh như vậy.
Hai chân Doanh Thừa Phong đột nhiên dừng lại ở vị trí thích hợp này, đúng lúc gần nhất bên ngoài của phạm vi ảnh hưởng của Phù Lục Định Thân.
Khóe miệng hắn mang theo một nụ cười lạnh như băng, từ trên người lấy ra ba cây dao găm.
Chân khí ngưng tụ trên thân tiểu kiếm, chúng lập tức phá vỡ không gian hướng về A Nhĩ Pháp Đặc bay đi.
Tốc độ của ba cây dao găm này càng lúc càng chậm, rõ ràng chúng cũng chịu ảnh hưởng của lực lượng không gian cho nên từ hung hãn đã trở nên mềm yếu như con rùa rụt cổ.
Nhưng, khi ba cây dao găm vừa phát ra lại giữ tốc độ cực nhanh, lúc này thậm chí đã nhanh đến trước mặt A Nhĩ Pháp Đặc rồi.
- Bạo
Lạnh lùng, Doanh Thừa Phong quát lên một tiếng. Những con dao găm mang theo lực lượng tinh thần khổng lồ bắt đầu nổ ầm ầm.
Cho dù là có thể được bao phủ trong uy năng của Định Thân Phù Lục này, vô số mảnh vỡ bạo phát ban đầu vẫn có lực lượng xuyên thủng hùng mạnh.
Chúng hóa thành vô số đạo hào quang, đánh lên người A Nhĩ Pháp Đặc.
Nếu không phải thân ở trong Định Thân Phù lục do cao thủ cấp Hoàng Kim cảnh khi tự tay luyện chế, nếu vị cao thủ trẻ tuổi này không phải thân chịu trọng thương, khó mà duy trì, gã nhất định sẽ có rất nhiều thủ đoạn để đối mặt chống đỡ công kích hoặc là gã cũng có rất nhiều thủ đoạn có thể khiến bản thân không đến nổi lâm vào tình thế hiểm ác như thế.
Nhưng, giờ khắc này, dưới sự thi triển toàn lực của Doanh Thừa Phong sau khi vận dụng thần binh Linh võ giả tiến hành hành động đánh lén, hắn đã không còn đường lùi rồi.
Một tiếng rống rất lớn mang âm thanh thê lương từ luồng hào quang kia vang lên.
Trên người A Nhĩ Pháp Đặc tuy đang dâng lên từng trận khói đen phòng ngự nhưng tốc độ khuếch tán của sương mù lại không thể so bì với sức bật từ mảnh vỡ của dao găm tràn ngập kia
Ngay sau đó, lực lượng vô cùng đó công kích trên người gã. Cho dù là đang có áo giáp phòng thân hùng mạnh lại vẫn bị xé rách ra từng mảnh như thường khiến các khe hở hẹp trên người rịn ra vết máu nhè nhẹ. Mà đáng sợ nhất và không nghi ngờ là khuôn mặt của gã. Khuôn mặt vốn có một chút anh tuấn kia lại xuất hiện mấy vệt máu khiến mặt gã đầy máu trở nên đáng sợ như khuôn mặt quỷ quái vậy.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, A Nhĩ Pháp Đặc tuy bị thương quá nặng nhưng khí tức trên người gã lại chưa ngừng chảy ra, nhìn khuôn mặt đáng sợ đó của gã, trong lòng hắn có chút oán thầm: da mặt người này sao dày như thế, cho dù là ngay cả như thế này rồi cũng không có cách nào giết chết gã
Trong Định Thân Hào Quang, A Nhĩ Pháp Đặc đang ngửa đầu. Tuy rằng trên người gã loang lổ vết máu, khí thức suy nhược nhưng đỉnh đầu gã vẫn như thường là ngẩng cao kiêu ngạo.
Dường như lúc này rơi vào thế hạ phong không phải là gã mà giống như đang ở phía trên suy nghĩ phải làm sao gã có thể đánh chết Doanh Thừa Phong.
Chẳng biết tại sao khi nhìn thấy ánh mắt của gã trong giây phút này, trong lòng Doanh Thừa Phong không ngờ có chút rùng mình, dường như có chút dự cảm không tốt.
Hắn nhẹ nhàng nắm nhanh lấy Hàn Băng trường kiếm trong tay, từng đạo lực lượng tinh thần chậm rãi chồng lên nhau.
Nhưng mà ngay trong thời khắc này, bên cạnh người hắn đột nhiên một luồng âm thanh vang dội như sấm rền vang lên.
- Ta không thăng tiến Hoàng Kim cảnh là vì chờ đợi cơ hội một ngày làm lễ rửa tội, nhưng ngươi đã tước đoạt mộng tưởng và nguyện vọng tham gia lễ rửa tội của ta, cho nên Thanh âm kia càng lúc càng vang đến lúc đinh tai nhức óc. - Ta muốn ngươi phải chết.
- Ầm ầm
Trước mắt kia dường như không gian đang ngưng kết lại đột nhiên sáng lên và bắt đầu chuyển động.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong có chút biến đổi, trong đôi mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Luyện chế ra Định Thân Phù Lục này chính là tông chủ nhất môn của Khí Đạo tông, Linh sư Phù Lục Hoàng Kim cảnh Phương Phù
Doanh Thừa Phong trước đến giờ chưa từng nghĩ, cũng không ngờ có người khi bị hãm sâu trong đó lại có thể nói chuyện như không bị hạn chế gì, cũng chưa từng nghĩ tới A Nhĩ Pháp Đặc lại có thể thoát ra khỏi lực lượng hùng mạnh của đạo Phù Lục này.
Hắn chậm rãi lui về phía sau một bước, giữa lực lượng tinh thần và Hàn Băng trường kiếm sản sinh ra một loại cộng hưởng nào đó, trong nháy mắt thực lực thăng lên tới cực điểm.
Nhưng ngay lúc này, âm thanh khổng lồ mãnh liệt kia đạt tới đỉnh cao
Không gian trước mắt đột ngột nổ tung, một luồng khí tức tuôn trào khổng lồ phóng lên cao.
Trên người A Nhĩ Pháp Đặc đang nhộn nhạo tầng tầng ánh hào quang màu đen mang theo chút màu vàng nồng đậm.
A Nhĩ Pháp Đặc lại lần nữa kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Nếu như nói lúc trước khi hành tung bị bại lộ dưới lực lượng ánh sáng còn không đến mức khiến gã kinh hồn bạt vía, không dám ứng chiến, nhưng như vậy trong thời khắc này, sắc mặt như tro tàn của gã lại lộ rõ hoảng hốt rồi.
Quang Hoa quét qua, tốc độ của vật này vượt qua tất cả, e rằng là gã không có cách nào tránh né hoàn toàn được.
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, A Nhĩ Pháp Đặc rút cuộc cũng chuyển mình, trên thân đột nhiên nổ lớn, mấy đạo Phù Lục phòng thân bắt đầu phát nổ.
Những tấm Phù Lục này, mỗi cái gã đều cần phải tiêu hao một phần lực lượng tinh thần rất lớn mới có thể chế luyện ra, hơn nữa tỷ lệ thất bại cũng cực cao, thông thường dưới một năm rưỡi mơ cũng không được một tấm đấy.
Nhưng trong thời khắc này, gã không có chút do dự mà kích nổ hoàn toàn rồi.
Lực lượng phòng hộ khổng lồ từ trên người gã phát kích ra, một vòng ánh sáng tràn ngập từ trong lồng ngực mà tới, dường như là muốn ngăn cản đạo Quang Hoa ở bên ngoài.
Nhưng, tốc độ của đạo Quang Hoa này vẫn là quá nhanh. Tia chớp lóe lên giữa không gian kia đã đâm tới tim của gã rồi, chỉ có điều là đang bị ánh sáng màu đen chống cự, không có cách nào đâm xuyên thân thể hắn thôi.
Nhưng tốc độ tuyệt đối của lực lượng mang tới không phải là nhỏ. Đạo Quang Hoa này đang lan ra hướng về bên trái, cuối cùng vạch một đường vượt qua nơi vòng sáng đen đó chưa lan tới mà qua
Tiếng kinh hô của A Nhĩ Pháp Đặc lập tức biến thành tiếng kêu thảm thiết, trên người gã lại toác ra một miếng khiến máu chảy như mưa.
Hai chân trên mặt đất rung lên một trận, A Nhĩ Pháp Đặc đau đớn dường như sắp té ngã tại chỗ. Lúc này, một cánh tay của gã đã vĩnh viễn rời khỏi thân thể rồi, tại chỗ cụt này máu tuôn ra thành dòng.
Nhưng, dù sao gã cũng không phải là người bình thường, ngay trong nháy mắt hai chân đang ở dưới mặt đất đó, một tấm Lục Phù trống rỗng xuất hiện nổ tung tại chỗ cụt tay kia.
Lực lượng hắc ám tràn ngập khiến máu tươi chỗ tay cụt kia lập tức ngừng chảy, nhưng sắc mặt gã lại đét lại vì đau đớn và sợ hãi càng trở nên dữ tợn đáng sợ khiến người ta không dám đến gần.
Doanh Thừa Phong vẫy tay, Hàn Băng trường kiếm xẹt qua trong không gian, bay tới trong tay hắn.
Khi trong lòng âm thầm kêu một tiếng đáng tiếc: vì không để A Nhĩ Pháp Đặc nhìn ra sơ hở mà có đề phòng cho nên khi dứt bỏ Hàn Băng trường kiếm, Doanh Thừa Phong cũng không thi triển Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp.
Cho nên, khi A Nhĩ Pháp Đặc ra tay vượt qua nơi trường kiếm đang ở trên mặt đất, hắn cũng chỉ thúc dục ra uy năng bình thường của linh võ thần binh, vì vậy mới để cho A Nhĩ Pháp Đặc có một chút cơ hội sống sót.
Nếu thời khắc đó, khi năm đạo lực lượng tinh thần đã quấn quanh trên Hàn Băng trường kiếm mà nói, tên tiểu tử này căn bản sẽ không kịp có bất kỳ phản ứng gì rồi.
- Linh linh võ giả. A Nhĩ Pháp Đặc nhe răng trợn mắt, tuy rằng máu tươi trên cánh tay đã ngừng chảy rồi, nhưng loại cảm giác đau đớn đến tận gan phổi đó lại không có chút mảy may giảm bớt. - Đê, đê tiện.
Doanh Thừa Phong ngửa mặt lên trời rồi bật cười ha hả. - Cũng như nhau thôi, các hạ cũng không khá hơn chút nào đâu.
Người này khi đối diện với mình, giống như là trước tiên lấy yếu chống mạnh, sau đó thi triển ra thủ đoạn cường bạo mà tiến hành ám sát đối phương. Nhưng đáng tiếc là, mình so với gã làm càng thêm triệt để mà thôi.
Còn chưa dứt lời, tay Doanh Thừa Phong lại rung lên, Hàn Băng trường kiếm lại hóa thành một đạo cầu vồng hướng về kẻ địch đang trọng thương mà đâm tới
Nhân lúc người bệnh mà muốn lấy mạng, đây là quyết đấu trên chiến trường không có con đường thứ hai.
Doanh Thừa Phong có thể không có tinh thần kị sĩ gì càng thêm không muốn công bằng mà giết chết đối thủ hùng mạnh như A Nhĩ Pháp Đặc. Nếu lúc này có thể giải quyết gã, lấy trang bị trên người của đối phương nắm trong tay, hắn quyết không ngại lần nữa ra tay đánh lén đấy.
Chỉ có điều, trong mắt A Nhĩ Pháp Đặc chợt lóe lên, cánh tay còn lại rung lên, Nhuyễn kiếm Hoàng Kim cấp lập tức chặn đứng luồng cầu vồng rồi.
Hơn nữa, chân khí từ trên Nhuyễn kiếm phát kích ra lợi hại vô song đó khiến Doanh Thừa Phong vì vậy mà kinh hãi.
Hắn mơ hồ cảm thấy trong tình huống ác liệt này, A Nhĩ Pháp Đặc đã dùng tất cả uy năng của linh binh Hoàng Kim cấp có thể phát kích ra rồi.
Linh binh Hoàng Kim cấp. Trời mới biết Doanh Thừa Phong còn những gì huyền ảo mà con người không biết nhưng hắn có chút không nỡ để Hàn Băng trường kiếm kia đi đọ sức với đối thủ.
Nhưng, phần lớn thủ đoạn trong tay Doanh Thừa Phong tuy không thể trực diện đối phó với đối phương nhưng tuyệt đối cũng không là chịu bó tay đâu.
Chiếc nhẫn nhẹ nhàng trong tay lập tức bắn ra một tia chớp, trong nháy mắt xẹt qua trong hư không, rồi nện xuống thân hình của A Nhĩ Pháp Đặc.
Tia chớp này chính là vật phẩm của Lâm Phong ngày xưa tặng cho. Vị luyện khí thiên tài này mới am hiểu sức mạnh của lôi điện để luyện chế bảo vật tự nhiên tràn ngập lực lượng hùng mạnh như vậy.
Chỉ có điều là lúc Lâm Phong luyện chế ra bảo vật ấy, cấp bậc thân thể rất thấp cho nên uy lực đồ vật luyện chế ra cũng có hạn
Nếu như là sử dụng bình thường, cho dù là đánh bất ngờ cũng không mơ tưởng có thể đả thương được loại cao thủ Bạch Ngân cảnh A Nhĩ Pháp Đặc này, nhưng lúc này không như vậy. A Nhĩ Pháp Đặc dưới đòn tấn công bất ngờ của Linh võ thần binh rồi đột nhiên bị chém đứt một cánh tay, đây chính là giảm tới mức trọng thương cơ bản rồi, tuy chưa đau ngất đi tại trận nhưng đủ lấy chứng minh thần kinh của gã cứng cỏi hơn người thường rồi.
Lúc này, linh binh Hoàng Kim cấp gã sử dụng đã cố gắng hết sức vật lộn với Doanh Thừa Phong, nhưng thực tế là không còn sức kháng cự đối với điện quang đột nhiên xuất hiện này rồi.
- Ba.
Từ trên người A Nhĩ Pháp Đặc đột nhiên phát nổ một vòng điện quang, thân thể gã run lên kịch liệt, ngay cả tóc trên đầu đều có chút dựng đứng lên.
Nhưng, thực lực của cao thủ đỉnh cao Bạch Ngân cảnh vẫn mãnh liệt mà hùng mạnh như thường, ngay cả khi trọng thương lại bị công kích như vậy nhưng gã cũng cắn răng tiếp tục chịu đựng được.
Doanh Thừa Phong cười một tiếng dài, trong âm thanh tiếng cười đó tràn ngập một luồng sát khí mãnh liệt.
A Nhĩ Pháp Đặc biểu hiện càng ngoan cường, trong lòng hắn càng kiêng nể. Đối với những kẻ đáng sợ loại này, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình được (không thể nương tay).
Tay rung lên, một tấm Phù Lục ném ra ngoài, khi ở xung quanh thân A Nhĩ Pháp Đặc khoảng 1 trượng rồi đột nhiên phát nổ, lực lượng kỳ dị khuếch tán ra ngoài không ngờ bao phủ toàn bộ thân hình gã rồi.
Trên khuôn mặt dữ tợn của A Nhĩ Pháp Đặc lộ ra một tia kinh ngạc.
- Phù Lục?
Không ngờ Doanh Thừa Phong sử dụng Phù Lục đến công kích hắn, thật sự là không thể tin nổi.
Chỉ có điều, ý nghĩ này vừa thoáng hiện ra, trong lòng hắn liền kêu gào bất an rồi.
Lực lượng trong Phù Lục này phát kích ra vô hữu cùng tận, từng đạo lực lượng mênh mông mãnh liệt tuôn ra giống như nước thủy triều khuếch tán ra ngoài.
Thật sự khiến gã cảm thất khiếp sợ chính là luồng lực lượng này không phải hướng về gã công kích mà là tác dụng cho không gian xung quanh phía trên.
Ngay sau đó, không gian xung quanh trên người gã lập tức bắt đầu ngưng kết lại, khiến động tác của gã, ánh mắt của gã thậm chí của suy nghĩ của gã tựa hồ như đều trở nên chậm đi rất nhiều rồi.
- Phù Lục
Đây không ngờ là Định Thân Phù Lục của cao thủ Hoàng Kim cảnh tự tay luyện chế ra.
- Rống
A Nhĩ Pháp Đặc kêu lên một tiếng. Gã nhìn chằm chằm ánh hào quang trong mắt Doanh Thừa Phong, làm sao nghĩ cũng không thông trên người cao thủ Bạch Ngân cảnh trẻ tuổi này lại cất dấu bao nhiêu thủ đoạn hùng mạnh như vậy.
Hai chân Doanh Thừa Phong đột nhiên dừng lại ở vị trí thích hợp này, đúng lúc gần nhất bên ngoài của phạm vi ảnh hưởng của Phù Lục Định Thân.
Khóe miệng hắn mang theo một nụ cười lạnh như băng, từ trên người lấy ra ba cây dao găm.
Chân khí ngưng tụ trên thân tiểu kiếm, chúng lập tức phá vỡ không gian hướng về A Nhĩ Pháp Đặc bay đi.
Tốc độ của ba cây dao găm này càng lúc càng chậm, rõ ràng chúng cũng chịu ảnh hưởng của lực lượng không gian cho nên từ hung hãn đã trở nên mềm yếu như con rùa rụt cổ.
Nhưng, khi ba cây dao găm vừa phát ra lại giữ tốc độ cực nhanh, lúc này thậm chí đã nhanh đến trước mặt A Nhĩ Pháp Đặc rồi.
- Bạo
Lạnh lùng, Doanh Thừa Phong quát lên một tiếng. Những con dao găm mang theo lực lượng tinh thần khổng lồ bắt đầu nổ ầm ầm.
Cho dù là có thể được bao phủ trong uy năng của Định Thân Phù Lục này, vô số mảnh vỡ bạo phát ban đầu vẫn có lực lượng xuyên thủng hùng mạnh.
Chúng hóa thành vô số đạo hào quang, đánh lên người A Nhĩ Pháp Đặc.
Nếu không phải thân ở trong Định Thân Phù lục do cao thủ cấp Hoàng Kim cảnh khi tự tay luyện chế, nếu vị cao thủ trẻ tuổi này không phải thân chịu trọng thương, khó mà duy trì, gã nhất định sẽ có rất nhiều thủ đoạn để đối mặt chống đỡ công kích hoặc là gã cũng có rất nhiều thủ đoạn có thể khiến bản thân không đến nổi lâm vào tình thế hiểm ác như thế.
Nhưng, giờ khắc này, dưới sự thi triển toàn lực của Doanh Thừa Phong sau khi vận dụng thần binh Linh võ giả tiến hành hành động đánh lén, hắn đã không còn đường lùi rồi.
Một tiếng rống rất lớn mang âm thanh thê lương từ luồng hào quang kia vang lên.
Trên người A Nhĩ Pháp Đặc tuy đang dâng lên từng trận khói đen phòng ngự nhưng tốc độ khuếch tán của sương mù lại không thể so bì với sức bật từ mảnh vỡ của dao găm tràn ngập kia
Ngay sau đó, lực lượng vô cùng đó công kích trên người gã. Cho dù là đang có áo giáp phòng thân hùng mạnh lại vẫn bị xé rách ra từng mảnh như thường khiến các khe hở hẹp trên người rịn ra vết máu nhè nhẹ. Mà đáng sợ nhất và không nghi ngờ là khuôn mặt của gã. Khuôn mặt vốn có một chút anh tuấn kia lại xuất hiện mấy vệt máu khiến mặt gã đầy máu trở nên đáng sợ như khuôn mặt quỷ quái vậy.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, A Nhĩ Pháp Đặc tuy bị thương quá nặng nhưng khí tức trên người gã lại chưa ngừng chảy ra, nhìn khuôn mặt đáng sợ đó của gã, trong lòng hắn có chút oán thầm: da mặt người này sao dày như thế, cho dù là ngay cả như thế này rồi cũng không có cách nào giết chết gã
Trong Định Thân Hào Quang, A Nhĩ Pháp Đặc đang ngửa đầu. Tuy rằng trên người gã loang lổ vết máu, khí thức suy nhược nhưng đỉnh đầu gã vẫn như thường là ngẩng cao kiêu ngạo.
Dường như lúc này rơi vào thế hạ phong không phải là gã mà giống như đang ở phía trên suy nghĩ phải làm sao gã có thể đánh chết Doanh Thừa Phong.
Chẳng biết tại sao khi nhìn thấy ánh mắt của gã trong giây phút này, trong lòng Doanh Thừa Phong không ngờ có chút rùng mình, dường như có chút dự cảm không tốt.
Hắn nhẹ nhàng nắm nhanh lấy Hàn Băng trường kiếm trong tay, từng đạo lực lượng tinh thần chậm rãi chồng lên nhau.
Nhưng mà ngay trong thời khắc này, bên cạnh người hắn đột nhiên một luồng âm thanh vang dội như sấm rền vang lên.
- Ta không thăng tiến Hoàng Kim cảnh là vì chờ đợi cơ hội một ngày làm lễ rửa tội, nhưng ngươi đã tước đoạt mộng tưởng và nguyện vọng tham gia lễ rửa tội của ta, cho nên Thanh âm kia càng lúc càng vang đến lúc đinh tai nhức óc. - Ta muốn ngươi phải chết.
- Ầm ầm
Trước mắt kia dường như không gian đang ngưng kết lại đột nhiên sáng lên và bắt đầu chuyển động.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong có chút biến đổi, trong đôi mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Luyện chế ra Định Thân Phù Lục này chính là tông chủ nhất môn của Khí Đạo tông, Linh sư Phù Lục Hoàng Kim cảnh Phương Phù
Doanh Thừa Phong trước đến giờ chưa từng nghĩ, cũng không ngờ có người khi bị hãm sâu trong đó lại có thể nói chuyện như không bị hạn chế gì, cũng chưa từng nghĩ tới A Nhĩ Pháp Đặc lại có thể thoát ra khỏi lực lượng hùng mạnh của đạo Phù Lục này.
Hắn chậm rãi lui về phía sau một bước, giữa lực lượng tinh thần và Hàn Băng trường kiếm sản sinh ra một loại cộng hưởng nào đó, trong nháy mắt thực lực thăng lên tới cực điểm.
Nhưng ngay lúc này, âm thanh khổng lồ mãnh liệt kia đạt tới đỉnh cao
Không gian trước mắt đột ngột nổ tung, một luồng khí tức tuôn trào khổng lồ phóng lên cao.
Trên người A Nhĩ Pháp Đặc đang nhộn nhạo tầng tầng ánh hào quang màu đen mang theo chút màu vàng nồng đậm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.