Chương 616: Kim cương cự thú
Thương Thiên Bạch Hạc
30/09/2015
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, ánh mắt cuả Doanh Thừa Phong đột nhiên dừng lại, nói:
- Không đúng.
Cùng lúc đó, sắc mặt của Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh cũng đã có một chút thay đổi, bởi vì họ đều cùng cảm nhận được, động tĩnh lần này quả thật quá lớn rồi
Bình thường linh thú Hoàng Kim Cảnh, dù có thế nào đi nữa cũng không thể tạo ra uy thế kinh thiên động địa như vậy
Doanh Thừa Phong nhíu mày, thật chẳng hiểu ra làm sao, hắn nhớ tới lần đầu tiên bước vào Động Thiên Phúc Địa nhìn thấy hai con cự thú đáng sợ kia
Có lẽ, chỉ có cấp bậc cường nhân, mới có thể phát ra âm thanh dũng mãnh như thế
"Hô..."
Giữa không trung, một đạo thân ảnh như thiểm điệm lao vút tới
Cô gái tóc vàng kia trên người lóe ra hào quang, giống như một viên đạn pháo nhắm nơi này lao tới
Doanh Thừa Phong tức giận hừ một tiếng, nói:
- Gắp lửa bỏ tay người, có lòng tốt cũng không yên.
Nữ tử này nhất định là thấy không địch lại, cho nên mới muốn dẫn dụ tên kẻ thù kinh khủng kia đến đây
Tâm niệm vừa thay đổi, khí huyết trên người lập tức dâng cao, Hàn băng trường kiếm đang nóng lòng muốn thử sức, một hơi lạnh thấu xương bắt đầu tràn ngập
Và lúc đợi Hứa phu nhân cùng đi, hắn chỉ phụ trách dùng đồ trang sức để cảm nhận nơi tồn tại của tinh linh thú, còn nhiệm vụ xông lên chém giết ở dưới là do 2 vị nữ tử này xung phong đảm nhận
Bởi vì họ cũng không muốn trở thành cái bình hoa di động, cho nên mới có cái ý nghĩ cổ quái như vậy
Nhưng giờ phút này lại không giống như vậy, Doanh Thừa Phong bởi vì tức giận trong lòng, mà nghĩ đến việc tự mình đích thân động thủ.
Thế nhưng, ngay lúc Hàn băng trường kiếm vận khí chờ phát động, hắn đột nhiên phát hiện có điều gì đó không bình thường
Tư thế của cô gái tóc vàng này rõ ràng là không được tự nhiên, thân thể cô ta đập thật mạnh trên mặt đất, hộ thể kim quang trên người liền tiêu tan
Cái bộ dạng như thế này dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì cũng là do một lực lượng vô cùng to lớn quăng tới đây
“ Gầm rống…”
Tiếng rống thật lớn vang vọng thiên địa, một bóng đen vô cùng to lớn đạp trên rừng cây, đạp vô số cỏ cây vào trong bùn
Khu rừng rậm rạp này trong mắt cự thú, dường như không khác một bồn hoa nhỏ là mấy
Bàn chân to lớn của nó không một chút kiêng kỵ mà giẫm xuống, giống như một vòng hắc nguyệt bao trùm lấy, khiến cho con người ta sinh ra một sự sợ hãi vô cùng lớn
Sắc mặt Doanh Thừa Phong đột ngột thay đổi, chỉ bẳng 1 mắt hắn đã nhận ra, con cự thú này chính là con Kim cương khổng lồ đáng sợ mà mình đã từng đụng phải
So sánh một lúc, hắn thà đánh nhau với con cự thú bát trảo kia, cũng không muốn liều mạng với cái loại đầu ngốc nghếch này
Bởi vì con quái vật này có một bộ thân thể kim cương bất khả xâm phạm, Doanh Thừa phong tuy rằng nhiều thủ đoạn song cũng không chắc chắn là có thể phá vỡ bộ giáp của nó không
- Đi.
Doanh Thừa Phong hét lớn một tiếng, hai cánh tay vươn ra như điện xẹt, cùng lúc tóm được bả vai của Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh
Một sức mạnh to lớn được sinh ra, ngay tức khắc kéo 2 người họ lên
Theo ngay sau, thân hình hắn như điện, chạy trốn như bay trong rừng.
Về phần cô gái tóc vàng đang nằm trên mặt đất nửa sống nửa chết kia. Hắn vốn dĩ không thèm liếc mắt dù chỉ một lần, mà ngay lúc này, hắn còn hy vọng cô ta có thể sống lâu thêm một chút
Mặc dù cô ta tuyệt đối không thể tranh khỏi độc thủ của Kim cương, nhưng cô ta chống đỡ được chiêu nào thì Doanh Thừa Phong lại chạy càng xa được một chút
Cô gái tóc vàng ho lên vài tiếng, trong miệng của nàng trào ra 1 tia máu đỏ
Vào lúc này, lục phủ ngũ tạng của cô phải đón nhận những đòn tấn công kịch liệt, hoàn toàn không có khả năng tạo ra một động tác quá khích nào nữa. Trong lòng hiện lên 1 tia tuyệt vọng, cô nhắm mắt lại, cái chết cuối cùng sắp đến
Nhưng mà, điều khiến cô không ngờ tới chính là chưởng lực của con Kim cương kia không nện xuống như cô nghĩ
Những âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, nhưng mà là hướng tới phương xa mà đi
Ngỡ ngàng mở 2 mắt ra, sau một lát, cô liền phát hiện ra một niềm vui bất ngờ, đó là con cự thú đáng sợ kia lại nhằm hướng đám người Doanh Thừa Phong chạy trốn mà đuổi theo không buông, về phần bản thân cô, lại bị tên hoa lệ này bỏ rơi không thèm nhìn
Thở phào nhẹ nhõm, cô gái tóc vàng tuy rằng vẫn không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến cho con linh thú đáng sợ này lại làm như vậy, nhưng có thể tìm được đường sống từ chỗ chết luôn là một chuyện khiến con người ta vui mừng
Cô miễn cưỡng đứng lên, gắng sức chịu đựng toàn thân đau đớn, sau khi uống một viên cứu mạng đan dược thì đã thoát khỏi nơi đây với tốc độ nhanh nhất
Đám người Doanh Thừa Phong quả nhiên là không màng đến sống chết của cô. Mà cô cũng không có bất kỳ hứng thú gì thay thế bọn Doanh Thừa Phong trêu chọc con cự thú khổng lồ này
“Gầm rống…”
Tiếng gầm phẫn nộ vẫn đuổi theo phía sau lưng họ, trong lòng Doanh Thừa Phong sớm đã chửi 18 đời nhà con cự thú ở sau lưng kia.
Con cự thú to lớn này, vừa thấy 3 người bọn họ liền bỏ qua cô gái tóc vàng dường như đã không thể nhúc nhích được mà đuổi theo họ, thật là buồn cười
Tốc độ của hắn dần dần nhanh hơn, mà trong lúc vô tình, trong tay dùng sức, đã ôm hai vị nữ tử vào lòng.
Chỉ có điều, vào lúc này toàn bộ tâm trí hắn đều tập trung lên người con cự thú đằng sau lưng kia, hương thơm ở ngay dưới mũi hắn cũng không có thời gian chú ý đến
Cũng giống như hắn, hắn không biết là hai người con gái trong vòng tay hắn cũng đang mặt đỏ tai hồng, tim đập như sấm. Tuy rằng các nàng đều có vô thượng tuyệt kỹ, nhưng trong tình huống hoa rơi vách đá như này, lại còn được tận mắt thấy được uy danh hiển hách của Doanh Thừa Phong, thì biết là nếu so sánh với hắn thì còn kém xa
Cả Doanh Thừa Phong cũng đã lựa chọn là bỏ chạy, các nàng tất nhiên sẽ không biết tự lượng sức mình mà ở lại chờ chết
Nhưng cái động tác Doanh Thừa Phong giơ tay kéo 2 người họ thì quá là thân mật, khiến trong lòng các nàng cảm thấy xấu hổ, chỉ có điều sự xấu hổ này so với tức giận thì nhiều hơn rất nhiều
“Choang” ( tiếng kiếm rít )
Một âm thanh va chạm giữa kim thiết vang lên, Hàn băng trường kiếm bay lên không trung, hóa thành 1 đạo bạch quang bắn thẳng về hướng Kim cương đang đuổi theo phía sau
Doanh Thừa Phong tương đối hiểu biết đối với cái loại da dầy thịt thô này, cho nên mục tiêu của nhát kiếm này cực kỳ độc ác, hướng tới con mắt to của nó mà lao đi
Nhưng mà, cái đầu cao 3 trượng của nó trừng mắt lên nhìn, rồi khẽ vung tay lên
Cánh tay của Kim cương khá dài, nhưng động tác của nó lại cực kỳ linh hoạt, mau lẹ khiến người ta giận sôi gan. Cứ nhẹ nhàng vung lên như thế, tốc độ đã đạt đến cực đại. Trước khi Hàn băng trương kiếm kịp đâm vào mắt nó, nó đã đập lên ánh sáng trên thân kiếm
“bang”
Sau khi nổ, hào quang trên Hàn băng trường kiếm bắn ra 4 phía, như 1 cục sắt bướng bỉnh bị đánh ngã bay ra ngoài
Doanh Thừa Phong cảm thấy hốt hoảng, từ sau khi thanh kiếm này đạt tới cảnh giới tử kim, uy lực đã tăng lên gấp bội, ngay cả lúc đối mặt với hung cầm Tử Kim Cảnh, cũng vẫn thể hiện được bản lĩnh.
Nhưng, dưới bàn tay của Kim cương, nó giống như là 1 con ruồi đã bị đập bay đi
Khẽ hừ nhẹ 1 tiếng, lực lượng tinh thần trong đầu trào lên cuồn cuộn, lại lần nữa lan tràn ra ngoài
Thanh trường kiếm mất đi ánh hào quang ở giữa không trung mở rộng ra 1 chút, lại 1 lần nữa phát ra ánh sáng rực rỡ, lấy lại được sức mạnh để bay lên. Nhưng, lần này Hàn băng kiếm lại không dám bay về hướng Kim cương nữa, mà nó hóa thành 1 đạo cầu vồng bay tới bên cạnh Doanh Thừa Phong, bao bọc bọn họ ở bên trong ánh hào quang của thanh kiếm.
“Tật..”
Theo sau tiếng hô nhẹ của Doanh Thừa Phong, đạo hồng quang này liền mang theo 3 người họ nhằm hướng xa mà bay đi
Lần trước lúc gặp 2 con cự thú, Doanh Thừa Phong dùng chính thủ đoạn này nháy mắt đã chạy thoát được. 2 con cự thú đó tuy rằng thực lực to lớn vô cùng, nhưng so về tốc độ thì dường như còn kém 1 bậc
Nhưng, lần này rõ ràng là có chút không giống
Ngay tại lúc thân hình Doanh Thừa Phong hóa thành điện, trong chớp mắt đã không thấy đâu nữa, con Kim cương kia lại gào rít lên một tiếng, dùng sức ngồi xổm xuống, các cơ bắp ở trên đùi phồng lên, các sợi gân lớn dần căng như một sợi dây cung được kéo cẳng
Ngay sau đó, thân thể nó chợt bắn lên, giống như mũi tên vừa rời cung, lại giống 1 viên đạn bay ra khỏi nòng súng bắn thẳng tới hướng Doanh Thừa Phong bỏ chạy
Hào quang vây lây thân thể Doanh Thừa Phong, hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm được 1 hơi, nhưng trong lòng thì đột nhiên lo lắng
Loại cảm giác vô cùng nguy hiểm này, giống như là bị 1 ai đó có sức mạnh vô cùng lớn chèn ép, khiến trong lòng hắn phát lạnh
Ánh mắt lóe lên nhìn về phía sau, hắn không khỏi hít phải 1 hơi khí lạnh
Con Kim cương kinh khủng kia không ngờ lại dùng 1 tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn mũi kiếm hướng tới phía hắn
Lúc này hắn đã thi triển Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp ở mức cực hạn, nhưng so với tốc độ tuyệt đối kia thì còn kém 1 bậc, có thể nhận thấy sức mạnh của Kim cương dữ dội vô cùng
Tận mắt nhìn thấy cái móng vuốt khổng lồ thô kệch của Kim cương chụp xuống đầu, Hàn băng trường kiếm hóa thành kiếm quang, đột ngột di chuyển 1 cách linh hoạt giữa không trung
Móng vuốt của Kim Cương khua ra nhưng chỉ bắt được 1 khoảng trống
Sức mạnh của nó tuy rằng vô cùng lớn, nhưng đang ở giữa không trung lại không có cách nào giống như Doanh Thừa Phong biến chuyển như ý, chỉ còn cách trơ mắt nhìn con mồi chạy trốn ngay trong tay mình
Nó hét lên 1 âm thanh phẫn nộ điên cuồng. Âm thanh long trời lở đất, bao trùm cả toàn bộ âm thanh trên thế giới.
Mà khi 2 chân nó rơi xuống đất, các cơ trên đùi lại căng ra, rồi lại hướng tới Doanh Thừa Phong điên cuồng đuổi theo
- Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh tuy rằng tránh ở trong ngực của Doanh Thừa Phong, nhưng đôi mắt cũng không có nhắm lại
Lúc này sau khi nhìn thấy Kim cương kia đáng sợ như vậy, những tình tứ thân mật trong lòng ngay lập tức tiêu tan.
Doanh Thừa Phong cười khổ nói :
- Đây có lẽ là linh tinh thú Tử Kim Cảnh trong Động Thiên Phúc Địa, chúng ta không thể dùng lực.
Ngoại trừ Linh Tháp chân nhân và Võ lão, ở trong tử kim cảnh giới này, có lẽ cũng chỉ có ác long đầu ảnh mới có đủ tư cách để đấu với kim cương 1 trận
- Thả ta xuống đi.
Trương Oánh Oánh nói:
- Ta có thiên cầm chi dực (cánh của Thiên cầm), có thể bay lượn trời cao, nó không đuổi được ta đâu.
Lúc này, các nàng đã nhìn ra, Doanh Thừa Phong kém hơn 1 bậc so với tốc độ của con cự thú kia, đó là do hắn phải mang theo 2 người họ
Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp tuy rằng rất mạnh, nhưng mang theo vật nặng khi bay, thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tốc độ
Nếu để cho hắn nhẹ nhàng hơn thì chưa chắc đã không thoát khỏi được con cự thú đó
Hứa phu nhân cắn răng nói:
- Đúng vậy, nếu 3 người chúng ta phân ba hướng chạy trốn, nhất định sẽ chạy thoát được.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, tức giận nói:
- Sinh thì cùng sinh, chết thì cùng chết, các ngươi cứ ôm chặt vào.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu là ba người thật sự tách ra, hắn và Trương Oánh Oánh có lẽ có thể thuận lợi chạy ra tìm đường sống, nhưng Hứa phu nhân cũng là dữ nhiều lành ít.
Quang minh chi dực tuy rằng uy lực vô hạn, nhưng lúc vận dụng thì cần 1 sức mạnh cực lớn, cho dù là Hứa phu nhân tiến tới Hoàng Kim cảnh, thì cũng khó mà có thể vận dụng được
Chỉ cần Kim cương lựa chọn đuổi theo nàng, vậy thì sau khi tấn công không hiệu quá thì lại không còn sức để phản kháng nữa
Mà uy lực của quang minh chi dực có thể giết con cự thú đó trong vòng 1 chiêu hay không, 3 người cũng không chắc chắn một chút nào
- Không đúng.
Cùng lúc đó, sắc mặt của Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh cũng đã có một chút thay đổi, bởi vì họ đều cùng cảm nhận được, động tĩnh lần này quả thật quá lớn rồi
Bình thường linh thú Hoàng Kim Cảnh, dù có thế nào đi nữa cũng không thể tạo ra uy thế kinh thiên động địa như vậy
Doanh Thừa Phong nhíu mày, thật chẳng hiểu ra làm sao, hắn nhớ tới lần đầu tiên bước vào Động Thiên Phúc Địa nhìn thấy hai con cự thú đáng sợ kia
Có lẽ, chỉ có cấp bậc cường nhân, mới có thể phát ra âm thanh dũng mãnh như thế
"Hô..."
Giữa không trung, một đạo thân ảnh như thiểm điệm lao vút tới
Cô gái tóc vàng kia trên người lóe ra hào quang, giống như một viên đạn pháo nhắm nơi này lao tới
Doanh Thừa Phong tức giận hừ một tiếng, nói:
- Gắp lửa bỏ tay người, có lòng tốt cũng không yên.
Nữ tử này nhất định là thấy không địch lại, cho nên mới muốn dẫn dụ tên kẻ thù kinh khủng kia đến đây
Tâm niệm vừa thay đổi, khí huyết trên người lập tức dâng cao, Hàn băng trường kiếm đang nóng lòng muốn thử sức, một hơi lạnh thấu xương bắt đầu tràn ngập
Và lúc đợi Hứa phu nhân cùng đi, hắn chỉ phụ trách dùng đồ trang sức để cảm nhận nơi tồn tại của tinh linh thú, còn nhiệm vụ xông lên chém giết ở dưới là do 2 vị nữ tử này xung phong đảm nhận
Bởi vì họ cũng không muốn trở thành cái bình hoa di động, cho nên mới có cái ý nghĩ cổ quái như vậy
Nhưng giờ phút này lại không giống như vậy, Doanh Thừa Phong bởi vì tức giận trong lòng, mà nghĩ đến việc tự mình đích thân động thủ.
Thế nhưng, ngay lúc Hàn băng trường kiếm vận khí chờ phát động, hắn đột nhiên phát hiện có điều gì đó không bình thường
Tư thế của cô gái tóc vàng này rõ ràng là không được tự nhiên, thân thể cô ta đập thật mạnh trên mặt đất, hộ thể kim quang trên người liền tiêu tan
Cái bộ dạng như thế này dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì cũng là do một lực lượng vô cùng to lớn quăng tới đây
“ Gầm rống…”
Tiếng rống thật lớn vang vọng thiên địa, một bóng đen vô cùng to lớn đạp trên rừng cây, đạp vô số cỏ cây vào trong bùn
Khu rừng rậm rạp này trong mắt cự thú, dường như không khác một bồn hoa nhỏ là mấy
Bàn chân to lớn của nó không một chút kiêng kỵ mà giẫm xuống, giống như một vòng hắc nguyệt bao trùm lấy, khiến cho con người ta sinh ra một sự sợ hãi vô cùng lớn
Sắc mặt Doanh Thừa Phong đột ngột thay đổi, chỉ bẳng 1 mắt hắn đã nhận ra, con cự thú này chính là con Kim cương khổng lồ đáng sợ mà mình đã từng đụng phải
So sánh một lúc, hắn thà đánh nhau với con cự thú bát trảo kia, cũng không muốn liều mạng với cái loại đầu ngốc nghếch này
Bởi vì con quái vật này có một bộ thân thể kim cương bất khả xâm phạm, Doanh Thừa phong tuy rằng nhiều thủ đoạn song cũng không chắc chắn là có thể phá vỡ bộ giáp của nó không
- Đi.
Doanh Thừa Phong hét lớn một tiếng, hai cánh tay vươn ra như điện xẹt, cùng lúc tóm được bả vai của Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh
Một sức mạnh to lớn được sinh ra, ngay tức khắc kéo 2 người họ lên
Theo ngay sau, thân hình hắn như điện, chạy trốn như bay trong rừng.
Về phần cô gái tóc vàng đang nằm trên mặt đất nửa sống nửa chết kia. Hắn vốn dĩ không thèm liếc mắt dù chỉ một lần, mà ngay lúc này, hắn còn hy vọng cô ta có thể sống lâu thêm một chút
Mặc dù cô ta tuyệt đối không thể tranh khỏi độc thủ của Kim cương, nhưng cô ta chống đỡ được chiêu nào thì Doanh Thừa Phong lại chạy càng xa được một chút
Cô gái tóc vàng ho lên vài tiếng, trong miệng của nàng trào ra 1 tia máu đỏ
Vào lúc này, lục phủ ngũ tạng của cô phải đón nhận những đòn tấn công kịch liệt, hoàn toàn không có khả năng tạo ra một động tác quá khích nào nữa. Trong lòng hiện lên 1 tia tuyệt vọng, cô nhắm mắt lại, cái chết cuối cùng sắp đến
Nhưng mà, điều khiến cô không ngờ tới chính là chưởng lực của con Kim cương kia không nện xuống như cô nghĩ
Những âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, nhưng mà là hướng tới phương xa mà đi
Ngỡ ngàng mở 2 mắt ra, sau một lát, cô liền phát hiện ra một niềm vui bất ngờ, đó là con cự thú đáng sợ kia lại nhằm hướng đám người Doanh Thừa Phong chạy trốn mà đuổi theo không buông, về phần bản thân cô, lại bị tên hoa lệ này bỏ rơi không thèm nhìn
Thở phào nhẹ nhõm, cô gái tóc vàng tuy rằng vẫn không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến cho con linh thú đáng sợ này lại làm như vậy, nhưng có thể tìm được đường sống từ chỗ chết luôn là một chuyện khiến con người ta vui mừng
Cô miễn cưỡng đứng lên, gắng sức chịu đựng toàn thân đau đớn, sau khi uống một viên cứu mạng đan dược thì đã thoát khỏi nơi đây với tốc độ nhanh nhất
Đám người Doanh Thừa Phong quả nhiên là không màng đến sống chết của cô. Mà cô cũng không có bất kỳ hứng thú gì thay thế bọn Doanh Thừa Phong trêu chọc con cự thú khổng lồ này
“Gầm rống…”
Tiếng gầm phẫn nộ vẫn đuổi theo phía sau lưng họ, trong lòng Doanh Thừa Phong sớm đã chửi 18 đời nhà con cự thú ở sau lưng kia.
Con cự thú to lớn này, vừa thấy 3 người bọn họ liền bỏ qua cô gái tóc vàng dường như đã không thể nhúc nhích được mà đuổi theo họ, thật là buồn cười
Tốc độ của hắn dần dần nhanh hơn, mà trong lúc vô tình, trong tay dùng sức, đã ôm hai vị nữ tử vào lòng.
Chỉ có điều, vào lúc này toàn bộ tâm trí hắn đều tập trung lên người con cự thú đằng sau lưng kia, hương thơm ở ngay dưới mũi hắn cũng không có thời gian chú ý đến
Cũng giống như hắn, hắn không biết là hai người con gái trong vòng tay hắn cũng đang mặt đỏ tai hồng, tim đập như sấm. Tuy rằng các nàng đều có vô thượng tuyệt kỹ, nhưng trong tình huống hoa rơi vách đá như này, lại còn được tận mắt thấy được uy danh hiển hách của Doanh Thừa Phong, thì biết là nếu so sánh với hắn thì còn kém xa
Cả Doanh Thừa Phong cũng đã lựa chọn là bỏ chạy, các nàng tất nhiên sẽ không biết tự lượng sức mình mà ở lại chờ chết
Nhưng cái động tác Doanh Thừa Phong giơ tay kéo 2 người họ thì quá là thân mật, khiến trong lòng các nàng cảm thấy xấu hổ, chỉ có điều sự xấu hổ này so với tức giận thì nhiều hơn rất nhiều
“Choang” ( tiếng kiếm rít )
Một âm thanh va chạm giữa kim thiết vang lên, Hàn băng trường kiếm bay lên không trung, hóa thành 1 đạo bạch quang bắn thẳng về hướng Kim cương đang đuổi theo phía sau
Doanh Thừa Phong tương đối hiểu biết đối với cái loại da dầy thịt thô này, cho nên mục tiêu của nhát kiếm này cực kỳ độc ác, hướng tới con mắt to của nó mà lao đi
Nhưng mà, cái đầu cao 3 trượng của nó trừng mắt lên nhìn, rồi khẽ vung tay lên
Cánh tay của Kim cương khá dài, nhưng động tác của nó lại cực kỳ linh hoạt, mau lẹ khiến người ta giận sôi gan. Cứ nhẹ nhàng vung lên như thế, tốc độ đã đạt đến cực đại. Trước khi Hàn băng trương kiếm kịp đâm vào mắt nó, nó đã đập lên ánh sáng trên thân kiếm
“bang”
Sau khi nổ, hào quang trên Hàn băng trường kiếm bắn ra 4 phía, như 1 cục sắt bướng bỉnh bị đánh ngã bay ra ngoài
Doanh Thừa Phong cảm thấy hốt hoảng, từ sau khi thanh kiếm này đạt tới cảnh giới tử kim, uy lực đã tăng lên gấp bội, ngay cả lúc đối mặt với hung cầm Tử Kim Cảnh, cũng vẫn thể hiện được bản lĩnh.
Nhưng, dưới bàn tay của Kim cương, nó giống như là 1 con ruồi đã bị đập bay đi
Khẽ hừ nhẹ 1 tiếng, lực lượng tinh thần trong đầu trào lên cuồn cuộn, lại lần nữa lan tràn ra ngoài
Thanh trường kiếm mất đi ánh hào quang ở giữa không trung mở rộng ra 1 chút, lại 1 lần nữa phát ra ánh sáng rực rỡ, lấy lại được sức mạnh để bay lên. Nhưng, lần này Hàn băng kiếm lại không dám bay về hướng Kim cương nữa, mà nó hóa thành 1 đạo cầu vồng bay tới bên cạnh Doanh Thừa Phong, bao bọc bọn họ ở bên trong ánh hào quang của thanh kiếm.
“Tật..”
Theo sau tiếng hô nhẹ của Doanh Thừa Phong, đạo hồng quang này liền mang theo 3 người họ nhằm hướng xa mà bay đi
Lần trước lúc gặp 2 con cự thú, Doanh Thừa Phong dùng chính thủ đoạn này nháy mắt đã chạy thoát được. 2 con cự thú đó tuy rằng thực lực to lớn vô cùng, nhưng so về tốc độ thì dường như còn kém 1 bậc
Nhưng, lần này rõ ràng là có chút không giống
Ngay tại lúc thân hình Doanh Thừa Phong hóa thành điện, trong chớp mắt đã không thấy đâu nữa, con Kim cương kia lại gào rít lên một tiếng, dùng sức ngồi xổm xuống, các cơ bắp ở trên đùi phồng lên, các sợi gân lớn dần căng như một sợi dây cung được kéo cẳng
Ngay sau đó, thân thể nó chợt bắn lên, giống như mũi tên vừa rời cung, lại giống 1 viên đạn bay ra khỏi nòng súng bắn thẳng tới hướng Doanh Thừa Phong bỏ chạy
Hào quang vây lây thân thể Doanh Thừa Phong, hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm được 1 hơi, nhưng trong lòng thì đột nhiên lo lắng
Loại cảm giác vô cùng nguy hiểm này, giống như là bị 1 ai đó có sức mạnh vô cùng lớn chèn ép, khiến trong lòng hắn phát lạnh
Ánh mắt lóe lên nhìn về phía sau, hắn không khỏi hít phải 1 hơi khí lạnh
Con Kim cương kinh khủng kia không ngờ lại dùng 1 tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn mũi kiếm hướng tới phía hắn
Lúc này hắn đã thi triển Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp ở mức cực hạn, nhưng so với tốc độ tuyệt đối kia thì còn kém 1 bậc, có thể nhận thấy sức mạnh của Kim cương dữ dội vô cùng
Tận mắt nhìn thấy cái móng vuốt khổng lồ thô kệch của Kim cương chụp xuống đầu, Hàn băng trường kiếm hóa thành kiếm quang, đột ngột di chuyển 1 cách linh hoạt giữa không trung
Móng vuốt của Kim Cương khua ra nhưng chỉ bắt được 1 khoảng trống
Sức mạnh của nó tuy rằng vô cùng lớn, nhưng đang ở giữa không trung lại không có cách nào giống như Doanh Thừa Phong biến chuyển như ý, chỉ còn cách trơ mắt nhìn con mồi chạy trốn ngay trong tay mình
Nó hét lên 1 âm thanh phẫn nộ điên cuồng. Âm thanh long trời lở đất, bao trùm cả toàn bộ âm thanh trên thế giới.
Mà khi 2 chân nó rơi xuống đất, các cơ trên đùi lại căng ra, rồi lại hướng tới Doanh Thừa Phong điên cuồng đuổi theo
- Đây là thứ quái quỷ gì vậy?
Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh tuy rằng tránh ở trong ngực của Doanh Thừa Phong, nhưng đôi mắt cũng không có nhắm lại
Lúc này sau khi nhìn thấy Kim cương kia đáng sợ như vậy, những tình tứ thân mật trong lòng ngay lập tức tiêu tan.
Doanh Thừa Phong cười khổ nói :
- Đây có lẽ là linh tinh thú Tử Kim Cảnh trong Động Thiên Phúc Địa, chúng ta không thể dùng lực.
Ngoại trừ Linh Tháp chân nhân và Võ lão, ở trong tử kim cảnh giới này, có lẽ cũng chỉ có ác long đầu ảnh mới có đủ tư cách để đấu với kim cương 1 trận
- Thả ta xuống đi.
Trương Oánh Oánh nói:
- Ta có thiên cầm chi dực (cánh của Thiên cầm), có thể bay lượn trời cao, nó không đuổi được ta đâu.
Lúc này, các nàng đã nhìn ra, Doanh Thừa Phong kém hơn 1 bậc so với tốc độ của con cự thú kia, đó là do hắn phải mang theo 2 người họ
Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp tuy rằng rất mạnh, nhưng mang theo vật nặng khi bay, thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tốc độ
Nếu để cho hắn nhẹ nhàng hơn thì chưa chắc đã không thoát khỏi được con cự thú đó
Hứa phu nhân cắn răng nói:
- Đúng vậy, nếu 3 người chúng ta phân ba hướng chạy trốn, nhất định sẽ chạy thoát được.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, tức giận nói:
- Sinh thì cùng sinh, chết thì cùng chết, các ngươi cứ ôm chặt vào.
Trong lòng hắn biết rõ, nếu là ba người thật sự tách ra, hắn và Trương Oánh Oánh có lẽ có thể thuận lợi chạy ra tìm đường sống, nhưng Hứa phu nhân cũng là dữ nhiều lành ít.
Quang minh chi dực tuy rằng uy lực vô hạn, nhưng lúc vận dụng thì cần 1 sức mạnh cực lớn, cho dù là Hứa phu nhân tiến tới Hoàng Kim cảnh, thì cũng khó mà có thể vận dụng được
Chỉ cần Kim cương lựa chọn đuổi theo nàng, vậy thì sau khi tấn công không hiệu quá thì lại không còn sức để phản kháng nữa
Mà uy lực của quang minh chi dực có thể giết con cự thú đó trong vòng 1 chiêu hay không, 3 người cũng không chắc chắn một chút nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.