Chương 165: Kỳ vọng
Thương Thiên Bạch Hạc
26/02/2014
Lục Mặc đứng trang nghiêm ở bên cạnh Phong Huống, ánh mắt hắn nhìn về phía Phách Vương Thương lộ ra vài phần tiếc hận.
Bởi vì hắn và Phong Huống giống nhau, đều đã nhận định một việc là Doanh Thừa Phong sẽ thừa dịp Phong Huống không ở đấy để tiến hành quán linh, nhưng kết quả này tự nhiên không cần hỏi cũng biết sẽ thất bại.
Theo hắn biết, thanh trường thương hung hãn có ba loại thuộc tính bất đồng ở bên trong, hơn nữa còn là một thanh sĩ cấp bộ đồ linh binh.
Sĩ cấp bộ đồ a. Có thể nắm giữ được ba loại thuộc tính đã là chuyện tương đối giỏi, đặc biệt là sau khi dung nhập Hỏa Vân Thạch, Phong Huống thậm chí còn đánh giá nó là tuyển phẩm đỉnh phong trong sĩ cấp.
Thanh trường thương như vậy ngay cả là sư cấp cường giả cũng phải đỏ mắt nhìn.
Chẳng qua, một kiện linh binh như vậy có thể đạt được tới mức này cơ hồ đã là đến đỉnh phong. Nếu muốn tiếp tục tiến thêm một bước thì khó khăn gặp phải sẽ vô cùng lớn.
Tuy rằng, Phong Huống đã nói qua, thanh linh binh này còn có thể dung nhập thêm một loại thuộc tính mới. Nhưng cho dù Phong Huống tự mình xuất thủ cũng không dám cam đoan có thể trăm phần trăm thành công. Huống chi, Doanh Thừa Phong quán linh Sinh Linh Chi Lực ẩn chứa trong Sinh Linh Chi Thạch lại không còn thừa bao nhiêu.
Bất kể từ góc độ nào đó mà nói, Doanh Thừa Phong đều không có khả năng thành công.
Nhưng mà, giờ phút này nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Phong Huống, trong lòng Lục Mặc lại lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ tiểu tử này lại... Thành công?
Hắn ho nhẹ một tiếng, không kìm được lòng mà thấp giọng nói:
- Sư thúc! Thanh trường thương này thế nào?
Phong Huống ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào mắt Doanh Thừa Phong, lão trầm giọng nói:
- Thừa Phong! Vừa rồi là ngươi quán linh?
- Vâng. - Doanh Thừa Phong cúi đầu nói.
- Tốt. - Phong Huống gằn mạnh một chữ, theo đó một cỗ chân khí tiến vào trong trường thương.
Ngay sau đó, cả thanh trường thương phát sáng lên, một cỗ khí tức nóng rực tràn ngập không gian mấy trượng trong phòng. Mà trong phạm vi cỗ khí tức này lại có thêm hai loại lực lượng quỷ dị khác thường lẻn vào. Sự xuất hiện của chúng nó không bắt mắt, dưới sự bao phủ của Hỏa hệ lực lượng dường như không tồn tại. Lấy lực lượng tinh thần của Phong Huống thì rõ ràng có thể cảm ứng được sự hiện diện của bọn chúng.
Hai cỗ lực lượng này vô cùng cường đại, ngay cả lão cũng có chút run rẩy trước chúng.
Đầu thương hơi rung lên, Hỏa hệ lực lượng lập tức thu liễm lại, thanh trường thương lúc này ngoại trừ chút đỏ thẫm ở ngoài thì không có gì khác thường.
- Thừa Phong! Ngươi làm thế nào làm được?
Doanh Thừa Phong hơi gãi da đầu, cười khổ nói:
- Đệ tử chẳng qua là thử một chút mà thôi, không nghĩ tới lại thành công.
- Hít..... - Lục Mặc hít vào một hơi khí lạnh, khi nghe hai người nói chuyện mấy câu, hắn cuối cùng cũng khẳng định, tiểu tử Doanh Thừa Phong này không ngờ lại một lần nữa mang đến cho bọn họ kinh hỉ rất lớn.
- Không nghĩ tới... Ha ha.... - Phong Huống cười to mấy tiếng, nói:
- Tiểu tử thật giỏi. Chuyện mà tiểu tử ngươi không nghĩ tới còn nhiều lắm. - Lão đưa Phách Vương Thương trả lại cho Doanh Thừa Phong, bản thân thì ở trong phòng cứ đi qua đi lại, dường như đang suy nghĩ việc gì đó.
Lục Mặc và Doanh Thừa Phong liếc mắt nhìn nhau, đều cảm giác áp lực không hiểu đến từ trên người Phong Huống, cả hai không hẹn mà lựa chọn trầm mặc.
Chẳng qua, lúc này ánh mắt Lục Mặc nhìn về phía Doanh Thừa Phong lại có thay đổi cực kỳ nhỏ.
Doanh Thừa Phong tuy rằng đã sớm thể hiện ra thiên phú trác tuyệt trên Linh Đạo, nhưng ở trong mắt Lục Mặc tiểu tử này thủy chung vẫn là hậu sinh vãn bối.
Thiên phú trác tuyệt trước khi có thể trưởng thành, còn không có cách nào đạt được sự tán thành của hắn.
Nhưng mà, biểu hiện của Doanh Thừa Phong ngày hôm nay đã làm cho hắn phải chấn động.
Luyện hóa Hỏa Vân Thạch, quán linh thuộc tính thứ tư cho Phách Vương Thương.
Hai loại chuyện này cho dù là Phong Huống cũng không dám vỗ ngực cam đoan mình có thể hoàn thành tốt, vậy mà tiểu tử này lại có thể.
Vào giờ khắc này, Lục Mặc cuối cùng cũng nhận ra thực lực của Doanh Thừa Phong, ở trong lòng hắn thừa nhận tiểu tử này ngang bằng với Linh Đạo cường giả.
Phong Huống chợt dừng bước, sắc mặt lão ngưng trọng, trầm giọng hỏi:
- Thừa Phong! Trương Minh Vân đến tột cùng đã truyền thụ những thứ gì cho ngươi?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trên mặt hiện lên một tia cười khổ.
Kỳ thật Trương Minh Vân tuy rằng truyền thụ cho hắn không ít thứ, nhưng những thứ đó chỉ là cơ sở mà thôi, số còn lại là hắn tự tìm tòi học hỏi được.
Đương nhiên, bởi vì trên người hắn có sự tồn tại của Trí Linh, cho nên tình huống sẽ khác. Rất nhiều thứ nhìn qua không thể hoàn thành, đều được hắn dễ dàng giải quyết.
Nhưng mà, sự thật này hắn không cách nào nói cho Phong Huống biết.
Nhìn biểu tình của Doanh Thừa Phong, Phong Huống chậm rãi gật đầu, nói:
- Ta biết ngươi có nỗi khổ, có phải là Trương Minh Vân cấm ngươi nói cho những người khác biết? Ha ha... Lão phu nên sớm nghĩ tới, nếu hắn ngay cả linh bút quý giá nhất của mình cũng tặng cho ngươi, tự nhiên sẽ coi ngươi là truyền nhân y bát mới đúng. Như vậy việc lén lút truyền thụ cho ngươi một ít mật thuật tu luyện của thế gia cũng không phải là việc gì kỳ quái.
Doanh Thừa Phong hơi mấp máy miệng, lập lờ "ừm" một tiếng, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Phong Huống mỉm cười gật đầu nói:
- Lão phu hóa ra vẫn còn chần chờ, để cho ngươi tham gia khảo hạch tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp có nóng vội hay không, nhưng hiện tại xem ra thì hoàn toàn không cần lo lắng nữa rồi.
Lục Mặc hơi thay đổi sắc mặt, nói:
- Phong sư thúc! Ngài để Thừa Phong tham gia khảo hạch tư cách Truyền Thừa Tháp sao?
Phong Huống trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Thế nào? Ngươi có ý kiến gì sao?
Lục Mặc vội vàng nói:
- Phong sư thúc! Tuy nói rằng các đệ tử tham gia khảo hạch tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp không được vượt qua sĩ cấp, nhưng cơ bản đều là thập tầng chân khí đại biểu tông môn xuất hiện. Thừa Phong tuy rằng tu vi tiến rất nhanh, nhưng khoảng cách tới thập tầng chân khí vẫn còn một khoảng cách dài, nửa năm thời gian sợ rằng không kịp tấn chức a.
Kỳ thật, hắn còn có một lời khác không nói ra.
Các môn phái lựa chọn đệ tử tham gia tuyển chọn tư cách tiến vào Kế Thừa Tháp tuy rằng không phải là sư cấp cường giả, nhưng đều đạt tới thập tầng đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa là tiến giai mà thôi.
Cùng với đám người đó tranh tài, Doanh Thừa Phong muốn lấy được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp thì cơ hội cũng không lớn.
Lục Mặc mỉm cười, nói:
- Ngu ngốc. Ngươi chẳng lẽ quên thân phận của Doanh Thừa Phong? Hừ! Có thể giao thủ với người mà kiếm được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp là một chuyện vui, nhưng dù thất bại cũng không sao. Doanh Thừa Phong có thể đi tham gia tiến hành khảo hạch Linh Sư. Linh Sư dưới ba mươi tuổi sẽ tự nhiên đạt được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp.
Lục Mặc ngạc nhiên nói:
- Phong sư thúc! Ngài muốn cho Doanh Thừa Phong tham gia khảo hạch Linh Sư?
Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong hơi động, ánh mắt cũng hiện lên một tia ngạc nhiên.
Linh Sư ở trên thế giới này là một thế lực cường đại nhất trên thế giới này, cũng được người ta tôn kính nhất.
Nhưng mà muốn trở thành một Linh Sư cũng không phải điều dễ dàng, bởi vì trở thành Linh Sư thì điều kiện duy nhất chính là phải rèn được sư cấp linh khí, hoặc là sư cấp linh đan.
Sư cấp linh khí và linh đan cũng không phải mặt hàng sĩ cấp có thể so sánh cùng.
Như linh khí, sĩ cấp linh khí chỉ đơn thuần có Công Kích Chi Lực hoặc Phòng Ngự Chi Lực, chúng nó có thể làm cho uy lực của linh khí trong nháy mắt nâng cao.
Nhưng ngoại trừ linh khí bộ đồ ra, bất kể là công kích hay phòng ngự có cường đại hơn nữa cũng không thể thêm vào thuộc tính khác, mà chỉ có thể sở hữu một loại thủ đoạn mà thôi.
Thế nhưng, một kiện linh khí một khi tấn thăng lên sư cấp, như vậy cho dù chỉ là một thanh linh binh hay một kiện linh cụ cũng đều có thể xuất hiện hai loại thuộc tính trên đó.
Loại thuộc tính đó có thể là Hàn hệ, cũng có thể là Hỏa hệ, căn cứ vào sự yêu thích và am hiểu của từng Linh Sư, có thể luyện chế ra vô số chủng loại linh khí.
Nếu muốn trở thành Linh Sư, như vậy bản thân nhất định phải rèn ra được một thanh sư cấp linh khí. Khi đó hắn sẽ được các vị Linh Đạo đại sư công nhận.
Chẳng qua, sư cấp linh khí và sĩ cấp linh khí hoàn toàn khác nhau, muốn rèn sư cấp linh khí cần lực lượng tinh thần và chân khí rất khổng lồ.
Nói chung, chỉ có khi chân khí tấn chức sư cấp cường giả mới có thể tự mình động thủ rèn một thanh sư cấp linh khí.
Tuy nói, sĩ cấp bộ đồ cường đại uy lực không hề yếu hơn sư cấp linh khí, nhưng mà lúc rèn sĩ cấp bộ đồ có thể phân ra quán linh từng bộ phận một, chỉ có điều bước cuối cùng hơi khó khăn một chút.
Có thể tưởng tượng phải rèn một thanh sư cấp linh khí, như vậy từ đầu tới cuối đều cần một lượng lớn chân khí. Doanh Thừa Phong khi rèn sĩ cấp bộ đồ còn có thể nhờ vào kỹ xảo để trục lợi, nhưng rèn sư cấp linh khí thì là khảo nghiệm rất khó khăn, chúng không thể tách ra để luyện chế.
Cho nên, khi Doanh Thừa Phong và Lục Mặc nghe thấy lời của Phong Huống trong lòng đếu lấy làm kinh ngạc.
Phong Huống mỉm cười nói:
- Nếu như là trước kia, lão phu cũng không dám nói Thừa Phong có thể làm được bước này không. Nhưng hiện tại, lão phu có thể khẳng định, Doanh Thừa Phong nhất định có thể thông quá khảo hạch Linh Sư, trở thành Linh Sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mày lại, nói:
- Phong sư tổ! Đệ tử trước đây chưa từng thử rèn qua Sư cấp linh khí a.
Hắn nói những lời này là muốn biểu đạt uyển chuyển ý của mình, ngay cả bản thân hắn cũng không nắm chắc.
Phong Huống khẽ lắc đầu nói:
- Muốn đủ tư cách rèn sư cấp linh khí thì phải đáp ứng đủ hai điều kiện: Thứ nhất là tinh thần lực phải dư thừa, nó chẳng những phải thừa nhận áp lực do hai loại thuộc tính bất đồng giao phong mang lại, còn phải dự đoán trước được tình huống. Có thể ở trong quá trình hai thuộc tính dung hòa với nhau làm ra phán đoán chính xác nhất. Thứ hai đó là phải có đầy đủ chân khí, để có thể chống đỡ tới khi hai loại lực lượng linh tính hoàn toàn kết hợp với nhau mới thôi.
Lão nhìn về phía Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:
- Sĩ cấp bộ đồ dù sao cũng dù sao cũng do nhiều bộ phận cấu tạo thành, chúng có thể chia sẻ lực lượng thuộc tính. Cho nên lúc hai loại lực lượng giao hòa với nhau mang tới áp lực cũng không lớn, nhưng khi quán linh cho một kiện sư cấp linh khí thì khác. Lão phu trước đây lo lắng tinh thần lực lượng của ngươi và chân khí không đủ, cho nên không thể hoàn thành quá trình đó. Nhưng hôm nay xem ra, lão phu vẫn còn coi nhẹ ngươi.
Lục Mặc ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, sau một phen giảng giải của Phong Huống, ngay cả hắn cũng hiểu được rèn sư cấp linh khí cũng trở nên đơn giản hơn.
Phong Huống cười ha hả, nói:
- Thừa Phong! Thế nào? Ngươi có nguyện đi theo lão phu học một chuyến không?
Doanh Thừa Phong chấn động tâm thần, tuy rằng tu vi chân khí của hắn chỉ là bát tầng, nhưng nếu có thể rèn ra sư cấp linh khí, hắn làm sao sẽ bỏ qua cơ hội như vậy?
Hướng về phía Phong Huống thi lễ một cái thật sâu, Doanh Thừa Phong thật lòng nói:
- Đệ tử nguyện ý. Mong sư tổ truyền thụ phương pháp rèn sư cấp linh khí cho đệ tử.
Bởi vì hắn và Phong Huống giống nhau, đều đã nhận định một việc là Doanh Thừa Phong sẽ thừa dịp Phong Huống không ở đấy để tiến hành quán linh, nhưng kết quả này tự nhiên không cần hỏi cũng biết sẽ thất bại.
Theo hắn biết, thanh trường thương hung hãn có ba loại thuộc tính bất đồng ở bên trong, hơn nữa còn là một thanh sĩ cấp bộ đồ linh binh.
Sĩ cấp bộ đồ a. Có thể nắm giữ được ba loại thuộc tính đã là chuyện tương đối giỏi, đặc biệt là sau khi dung nhập Hỏa Vân Thạch, Phong Huống thậm chí còn đánh giá nó là tuyển phẩm đỉnh phong trong sĩ cấp.
Thanh trường thương như vậy ngay cả là sư cấp cường giả cũng phải đỏ mắt nhìn.
Chẳng qua, một kiện linh binh như vậy có thể đạt được tới mức này cơ hồ đã là đến đỉnh phong. Nếu muốn tiếp tục tiến thêm một bước thì khó khăn gặp phải sẽ vô cùng lớn.
Tuy rằng, Phong Huống đã nói qua, thanh linh binh này còn có thể dung nhập thêm một loại thuộc tính mới. Nhưng cho dù Phong Huống tự mình xuất thủ cũng không dám cam đoan có thể trăm phần trăm thành công. Huống chi, Doanh Thừa Phong quán linh Sinh Linh Chi Lực ẩn chứa trong Sinh Linh Chi Thạch lại không còn thừa bao nhiêu.
Bất kể từ góc độ nào đó mà nói, Doanh Thừa Phong đều không có khả năng thành công.
Nhưng mà, giờ phút này nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Phong Huống, trong lòng Lục Mặc lại lộp bộp một tiếng, chẳng lẽ tiểu tử này lại... Thành công?
Hắn ho nhẹ một tiếng, không kìm được lòng mà thấp giọng nói:
- Sư thúc! Thanh trường thương này thế nào?
Phong Huống ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào mắt Doanh Thừa Phong, lão trầm giọng nói:
- Thừa Phong! Vừa rồi là ngươi quán linh?
- Vâng. - Doanh Thừa Phong cúi đầu nói.
- Tốt. - Phong Huống gằn mạnh một chữ, theo đó một cỗ chân khí tiến vào trong trường thương.
Ngay sau đó, cả thanh trường thương phát sáng lên, một cỗ khí tức nóng rực tràn ngập không gian mấy trượng trong phòng. Mà trong phạm vi cỗ khí tức này lại có thêm hai loại lực lượng quỷ dị khác thường lẻn vào. Sự xuất hiện của chúng nó không bắt mắt, dưới sự bao phủ của Hỏa hệ lực lượng dường như không tồn tại. Lấy lực lượng tinh thần của Phong Huống thì rõ ràng có thể cảm ứng được sự hiện diện của bọn chúng.
Hai cỗ lực lượng này vô cùng cường đại, ngay cả lão cũng có chút run rẩy trước chúng.
Đầu thương hơi rung lên, Hỏa hệ lực lượng lập tức thu liễm lại, thanh trường thương lúc này ngoại trừ chút đỏ thẫm ở ngoài thì không có gì khác thường.
- Thừa Phong! Ngươi làm thế nào làm được?
Doanh Thừa Phong hơi gãi da đầu, cười khổ nói:
- Đệ tử chẳng qua là thử một chút mà thôi, không nghĩ tới lại thành công.
- Hít..... - Lục Mặc hít vào một hơi khí lạnh, khi nghe hai người nói chuyện mấy câu, hắn cuối cùng cũng khẳng định, tiểu tử Doanh Thừa Phong này không ngờ lại một lần nữa mang đến cho bọn họ kinh hỉ rất lớn.
- Không nghĩ tới... Ha ha.... - Phong Huống cười to mấy tiếng, nói:
- Tiểu tử thật giỏi. Chuyện mà tiểu tử ngươi không nghĩ tới còn nhiều lắm. - Lão đưa Phách Vương Thương trả lại cho Doanh Thừa Phong, bản thân thì ở trong phòng cứ đi qua đi lại, dường như đang suy nghĩ việc gì đó.
Lục Mặc và Doanh Thừa Phong liếc mắt nhìn nhau, đều cảm giác áp lực không hiểu đến từ trên người Phong Huống, cả hai không hẹn mà lựa chọn trầm mặc.
Chẳng qua, lúc này ánh mắt Lục Mặc nhìn về phía Doanh Thừa Phong lại có thay đổi cực kỳ nhỏ.
Doanh Thừa Phong tuy rằng đã sớm thể hiện ra thiên phú trác tuyệt trên Linh Đạo, nhưng ở trong mắt Lục Mặc tiểu tử này thủy chung vẫn là hậu sinh vãn bối.
Thiên phú trác tuyệt trước khi có thể trưởng thành, còn không có cách nào đạt được sự tán thành của hắn.
Nhưng mà, biểu hiện của Doanh Thừa Phong ngày hôm nay đã làm cho hắn phải chấn động.
Luyện hóa Hỏa Vân Thạch, quán linh thuộc tính thứ tư cho Phách Vương Thương.
Hai loại chuyện này cho dù là Phong Huống cũng không dám vỗ ngực cam đoan mình có thể hoàn thành tốt, vậy mà tiểu tử này lại có thể.
Vào giờ khắc này, Lục Mặc cuối cùng cũng nhận ra thực lực của Doanh Thừa Phong, ở trong lòng hắn thừa nhận tiểu tử này ngang bằng với Linh Đạo cường giả.
Phong Huống chợt dừng bước, sắc mặt lão ngưng trọng, trầm giọng hỏi:
- Thừa Phong! Trương Minh Vân đến tột cùng đã truyền thụ những thứ gì cho ngươi?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, trên mặt hiện lên một tia cười khổ.
Kỳ thật Trương Minh Vân tuy rằng truyền thụ cho hắn không ít thứ, nhưng những thứ đó chỉ là cơ sở mà thôi, số còn lại là hắn tự tìm tòi học hỏi được.
Đương nhiên, bởi vì trên người hắn có sự tồn tại của Trí Linh, cho nên tình huống sẽ khác. Rất nhiều thứ nhìn qua không thể hoàn thành, đều được hắn dễ dàng giải quyết.
Nhưng mà, sự thật này hắn không cách nào nói cho Phong Huống biết.
Nhìn biểu tình của Doanh Thừa Phong, Phong Huống chậm rãi gật đầu, nói:
- Ta biết ngươi có nỗi khổ, có phải là Trương Minh Vân cấm ngươi nói cho những người khác biết? Ha ha... Lão phu nên sớm nghĩ tới, nếu hắn ngay cả linh bút quý giá nhất của mình cũng tặng cho ngươi, tự nhiên sẽ coi ngươi là truyền nhân y bát mới đúng. Như vậy việc lén lút truyền thụ cho ngươi một ít mật thuật tu luyện của thế gia cũng không phải là việc gì kỳ quái.
Doanh Thừa Phong hơi mấp máy miệng, lập lờ "ừm" một tiếng, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Phong Huống mỉm cười gật đầu nói:
- Lão phu hóa ra vẫn còn chần chờ, để cho ngươi tham gia khảo hạch tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp có nóng vội hay không, nhưng hiện tại xem ra thì hoàn toàn không cần lo lắng nữa rồi.
Lục Mặc hơi thay đổi sắc mặt, nói:
- Phong sư thúc! Ngài để Thừa Phong tham gia khảo hạch tư cách Truyền Thừa Tháp sao?
Phong Huống trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Thế nào? Ngươi có ý kiến gì sao?
Lục Mặc vội vàng nói:
- Phong sư thúc! Tuy nói rằng các đệ tử tham gia khảo hạch tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp không được vượt qua sĩ cấp, nhưng cơ bản đều là thập tầng chân khí đại biểu tông môn xuất hiện. Thừa Phong tuy rằng tu vi tiến rất nhanh, nhưng khoảng cách tới thập tầng chân khí vẫn còn một khoảng cách dài, nửa năm thời gian sợ rằng không kịp tấn chức a.
Kỳ thật, hắn còn có một lời khác không nói ra.
Các môn phái lựa chọn đệ tử tham gia tuyển chọn tư cách tiến vào Kế Thừa Tháp tuy rằng không phải là sư cấp cường giả, nhưng đều đạt tới thập tầng đỉnh phong, chỉ kém một bước nữa là tiến giai mà thôi.
Cùng với đám người đó tranh tài, Doanh Thừa Phong muốn lấy được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp thì cơ hội cũng không lớn.
Lục Mặc mỉm cười, nói:
- Ngu ngốc. Ngươi chẳng lẽ quên thân phận của Doanh Thừa Phong? Hừ! Có thể giao thủ với người mà kiếm được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp là một chuyện vui, nhưng dù thất bại cũng không sao. Doanh Thừa Phong có thể đi tham gia tiến hành khảo hạch Linh Sư. Linh Sư dưới ba mươi tuổi sẽ tự nhiên đạt được tư cách tiến vào Truyền Thừa Tháp.
Lục Mặc ngạc nhiên nói:
- Phong sư thúc! Ngài muốn cho Doanh Thừa Phong tham gia khảo hạch Linh Sư?
Hai hàng lông mày Doanh Thừa Phong hơi động, ánh mắt cũng hiện lên một tia ngạc nhiên.
Linh Sư ở trên thế giới này là một thế lực cường đại nhất trên thế giới này, cũng được người ta tôn kính nhất.
Nhưng mà muốn trở thành một Linh Sư cũng không phải điều dễ dàng, bởi vì trở thành Linh Sư thì điều kiện duy nhất chính là phải rèn được sư cấp linh khí, hoặc là sư cấp linh đan.
Sư cấp linh khí và linh đan cũng không phải mặt hàng sĩ cấp có thể so sánh cùng.
Như linh khí, sĩ cấp linh khí chỉ đơn thuần có Công Kích Chi Lực hoặc Phòng Ngự Chi Lực, chúng nó có thể làm cho uy lực của linh khí trong nháy mắt nâng cao.
Nhưng ngoại trừ linh khí bộ đồ ra, bất kể là công kích hay phòng ngự có cường đại hơn nữa cũng không thể thêm vào thuộc tính khác, mà chỉ có thể sở hữu một loại thủ đoạn mà thôi.
Thế nhưng, một kiện linh khí một khi tấn thăng lên sư cấp, như vậy cho dù chỉ là một thanh linh binh hay một kiện linh cụ cũng đều có thể xuất hiện hai loại thuộc tính trên đó.
Loại thuộc tính đó có thể là Hàn hệ, cũng có thể là Hỏa hệ, căn cứ vào sự yêu thích và am hiểu của từng Linh Sư, có thể luyện chế ra vô số chủng loại linh khí.
Nếu muốn trở thành Linh Sư, như vậy bản thân nhất định phải rèn ra được một thanh sư cấp linh khí. Khi đó hắn sẽ được các vị Linh Đạo đại sư công nhận.
Chẳng qua, sư cấp linh khí và sĩ cấp linh khí hoàn toàn khác nhau, muốn rèn sư cấp linh khí cần lực lượng tinh thần và chân khí rất khổng lồ.
Nói chung, chỉ có khi chân khí tấn chức sư cấp cường giả mới có thể tự mình động thủ rèn một thanh sư cấp linh khí.
Tuy nói, sĩ cấp bộ đồ cường đại uy lực không hề yếu hơn sư cấp linh khí, nhưng mà lúc rèn sĩ cấp bộ đồ có thể phân ra quán linh từng bộ phận một, chỉ có điều bước cuối cùng hơi khó khăn một chút.
Có thể tưởng tượng phải rèn một thanh sư cấp linh khí, như vậy từ đầu tới cuối đều cần một lượng lớn chân khí. Doanh Thừa Phong khi rèn sĩ cấp bộ đồ còn có thể nhờ vào kỹ xảo để trục lợi, nhưng rèn sư cấp linh khí thì là khảo nghiệm rất khó khăn, chúng không thể tách ra để luyện chế.
Cho nên, khi Doanh Thừa Phong và Lục Mặc nghe thấy lời của Phong Huống trong lòng đếu lấy làm kinh ngạc.
Phong Huống mỉm cười nói:
- Nếu như là trước kia, lão phu cũng không dám nói Thừa Phong có thể làm được bước này không. Nhưng hiện tại, lão phu có thể khẳng định, Doanh Thừa Phong nhất định có thể thông quá khảo hạch Linh Sư, trở thành Linh Sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mày lại, nói:
- Phong sư tổ! Đệ tử trước đây chưa từng thử rèn qua Sư cấp linh khí a.
Hắn nói những lời này là muốn biểu đạt uyển chuyển ý của mình, ngay cả bản thân hắn cũng không nắm chắc.
Phong Huống khẽ lắc đầu nói:
- Muốn đủ tư cách rèn sư cấp linh khí thì phải đáp ứng đủ hai điều kiện: Thứ nhất là tinh thần lực phải dư thừa, nó chẳng những phải thừa nhận áp lực do hai loại thuộc tính bất đồng giao phong mang lại, còn phải dự đoán trước được tình huống. Có thể ở trong quá trình hai thuộc tính dung hòa với nhau làm ra phán đoán chính xác nhất. Thứ hai đó là phải có đầy đủ chân khí, để có thể chống đỡ tới khi hai loại lực lượng linh tính hoàn toàn kết hợp với nhau mới thôi.
Lão nhìn về phía Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:
- Sĩ cấp bộ đồ dù sao cũng dù sao cũng do nhiều bộ phận cấu tạo thành, chúng có thể chia sẻ lực lượng thuộc tính. Cho nên lúc hai loại lực lượng giao hòa với nhau mang tới áp lực cũng không lớn, nhưng khi quán linh cho một kiện sư cấp linh khí thì khác. Lão phu trước đây lo lắng tinh thần lực lượng của ngươi và chân khí không đủ, cho nên không thể hoàn thành quá trình đó. Nhưng hôm nay xem ra, lão phu vẫn còn coi nhẹ ngươi.
Lục Mặc ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, sau một phen giảng giải của Phong Huống, ngay cả hắn cũng hiểu được rèn sư cấp linh khí cũng trở nên đơn giản hơn.
Phong Huống cười ha hả, nói:
- Thừa Phong! Thế nào? Ngươi có nguyện đi theo lão phu học một chuyến không?
Doanh Thừa Phong chấn động tâm thần, tuy rằng tu vi chân khí của hắn chỉ là bát tầng, nhưng nếu có thể rèn ra sư cấp linh khí, hắn làm sao sẽ bỏ qua cơ hội như vậy?
Hướng về phía Phong Huống thi lễ một cái thật sâu, Doanh Thừa Phong thật lòng nói:
- Đệ tử nguyện ý. Mong sư tổ truyền thụ phương pháp rèn sư cấp linh khí cho đệ tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.