Chương 929: Lời thề
Thương Thiên Bạch Hạc
26/10/2015
Một tia năng lượng kỳ dị được sinh ra từ chỗ sâu nhất trong hạch tâm ban đầu của Doanh Thừa Phong.
Từ sau khi hắn tới thế giới này, trong não liền có một sự tồn tại tài năng, đó chính là Trí Linh.
Sở dĩ hắn có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, Trí Linh mới là nguyên nhân sâu xa. Nếu không có Trí Linh thì có lẽ ngay cả chân khí Doanh Thừa Phong cũng không thể ngưng luyện thành công.
Vì có Trí Linh cho nên Doanh Thừa Phong mới có thể tiến lên từng bước một, và cuối cùng đạt được cấp độ như bây giờ.
Trí Linh mới là con át chủ bài lớn nhất của Doanh Thừa Phong, thậm chí còn quan trọng hơn so với mấy món bán thần khí.
Trước khi Doanh Thừa Phong tiến vào Thánh Điện, thật ra đã sớm lãnh giáo mấy vị đại sư đúc luyện trong Thánh giáo. Những đại sư đó biết được trình độ đúc luyện của Doanh Thừa Phong cho nên không giấu giếm, truyền thụ phương pháp ảo diệu gia tăng sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện.
Thật ra, mọi chuyện vô cùng đơn giản, chính là được Khí linh Thánh Điện đồng ý, khiến nó cam tâm tình nguyện lấy hạch tâm ra.
Sau đó, đại sư đúc luyện sử dụng bí pháp, chữa trị linh văn trên mặt do thời gian ăn mòn, sau đó dẫn sức mạnh trời đất vào trong hạch tâm của Thánh Điện giúp nó tràn đầy sức sống.
Đương nhiên, những bước này nghe thì rất đơn giản, nhưng không nhiều đại sư đúc luyện có khả năng tạo hình trên hạch tâm củaThánh Điện.
Với thực lực hiện giờ của Doanh Thừa Phong, tất nhiên là không thành vấn đề.
Nhưng, không biết tại sao, sau khi nhìn thấy hạch tâm của Khí linh Thánh Điện, trong đầu Doanh Thừa Phong có chút nhiễu loạn. Trong cảnh nhiễu loạn này, dường như có cái gì đang tìm kiếm trong não, ra sức hấp thu linh lực trời đất, và bắt đầu khởi động.
Hơi chau mày vài cái, trong lòng Doanh Thừa Phong hoảng sợ .
Bởi vì hắn nhận ra, biến hóa lần này là do Trí Linh tạo nên.
Bên trong hạch tâm Thánh Điện trước mắt, dường như ẩn chứa một loại thông tin khiến Trí Linh không thể giải mã, chính vì tin tức này, dẫn tới sự hứng thú của Trí Linh, vì thế, nó bắt đầu thử giải mã tất cả.
Hơn nữa, trong quá trình giải mã, dao động năng lượng mà Trí Linh tạo nên càng lúc càng lớn, phạm vi lúc mới bắt đầu chỉ có mấy thước quanh người, lúc này đã khuếch tán đến toàn bộ gian phòng, dường như mỗi một ngóc ngách đều tràn ngập sức mạnh của Trí Linh.
Ở một nơi nào đó trong đầu Doanh Thừa Phong, như biến thành một máy tính siêu cấp.
Máy móc này đang ra sức tính toán, nó thu thập tin tức, tiến hành phân tích, và thử xuất ra biện pháp tổ hợp tốt nhất.
Khí linh Thánh Điện vẫn hóa thân thành ánh sáng hình người, nó kinh ngạc nhìn Doanh Thừa Phong, không biết đại sư đúc luyện tuổi trẻ đang giở trò quỷ gì.
Nhưng, trải qua vô số năm tu luyện, đã giúp nó có trí tuệ cực cao.
Nó có cảm giác mơ hồ, giờ khắc này vô cùng quan trọng đối với bản thân.
Cho nên, nó yên lặng bảo vệ Doanh Thừa Phong, không hề quấy nhiễu hành động của hắn.
Một ngày, hai ngày... Năm ngày.
Suốt năm ngày, Doanh Thừa Phong và Khí linh Thánh Điện cứ đứng như vậy mà không hề nhúc nhích.
Cũng may là thực lực hiện giờ của Doanh Thừa Phong đã đạt đến cấp Vương, nếu không chưa chắc có thể tiếp tục kiên trì.
Dù sao, trong năm ngày này hắn không chỉ không ăn không uống không ngủ, hơn nữa còn cung cấp chân nguyên vô hạn cho Trí Linh giúp nó thúc đẩy khả năng tính toán đến cực hạn.
Không có khí lực và sức mạnh tinh thần hùng mạnh của cường giả cấp Vương, thì hắn không thể thực hiện được việc này.
Tuy nhiên, sau năm ngày tính toán, rốt cục Trí Linh cũng phá giải được toàn bộ nghi vấn.
Thở một hơi thật dài, Doanh Thừa Phong quay đầu, ánh mắt quái dị nhìn Khí linh Thánh Điện.
Lúc này, Khí linh Thánh Điện đã không còn chút ngạo khí nào, nó cúi thấp đầu xuống, cung kính nói:
- Doanh đại sư.
Doanh Thừa Phong xua tay, trầm ngâm hồi lâu, nói:
- Đây là hạch tâm Thánh Điện của ông?
- Vâng!
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, nói:
- Kỳ lạ, theo ta được biết, sáng tạo ra ông hẳn là một vị thần linh.
Khí linh Thánh Điện nghiêm nghị nói:
- Hơn một trăm tòa Thánh Điện trong Thánh giáo Quang Minh, người sáng lập mỗi một tòa Thánh Điện, đều là một vị thần linh.
Doanh Thừa Phong như thoáng suy nghĩ gật đầu, nói:
- Quang Minh đã có hơn một trăm vị thần a.
Khí linh Thánh Điện lắc đầu, nói:
- Những người thành thần có hơn một trăm vị, nhưng hiện giờ không biết còn lại bao nhiêu người.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hỏi:
- Vì sao?
- Bởi vì chiến tranh giữa các thần linh.
Khí linh Thánh Điện giải thích:
- Thần linh cũng có thể bùng nổ chiến tranh, cũng có thể có thần linh ngã xuống và...
Dường như nó hơi do dự, nhưng Doanh Thừa Phong nhìn chăm chú, nó liền nói tiếp:
- Phản bội.
Doanh Thừa Phong bừng tỉnh, nói:
- Ta hiểu rồi.
Người sáng lập Thánh giáo Quang Minh là một vị thần linh Quang Minh, sau khi ông ta sáng lập thánh giáo, trong giáo phái sinh ra hơn một trăm vị thần linh. Nhưng, trong số những thần linh này cũng có kẻ phản bội, cũng có người ngã xuống. Cho tới hôm nay, không ai biết ở trên thần tọa còn có bao nhiêu thần linh.
Thu lại ánh mắt, quét qua viên cầu tròn, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, theo quan sát của ta, trong hạch tâm của ngài, có một chút tổ hợp tuyến phù văn, dường như có vấn đề.
Bóng sáng của Khí linh Thánh Điện chợt kích động, bởi vậy có thể thấy được, nó bị chấn động mãnh liệt như thế nào.
- Ngài, ngài nói cái gì?
Doanh Thừa Phong giơ tay điểm vài cái, nói:
- Nơi này, nơi này và nơi này... tổ hợp phù văn những chỗ này hơi kỳ lạ, chẳng những không thể hoàn toàn phóng thích năng lực của ngài, ngược lại còn trói buộc.
Hắn ngẩng đầu lên, trong đôi mắt còn có thêm vẻ do dự.
Mặc dù Khí linh Thánh Điện không phải con người, nhưng sống sót nhiều năm như vậy, còn khôn khéo hơn con người, tất nhiên động tác của Doanh Thừa Phong không thể gạt được nó.
- Doanh đại sư, có gì xin cứ nói thẳng.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Cũng tốt, trong hạch tâm của tiền bối, ta phát hiện một chút sức mạnh bất thường. Những sức mạnh này vô cùng cường đại và quỷ dị, chúng... Dường như đang áp chế sự trưởng thành của ngài.
Có thể được Doanh Thừa Phong gọi là sức mạnh cường đại và và quỷ dị, tất nhiên phải bất thường.
Lập tức sắc mặt của Khí linh Thánh Điện trầm xuống, nó nắm chặt hai tay, thật lâu sau, thở dài một tiếng, nói:
- Doanh đại sư, thực không dám dấu diếm, đây là cấm chế mà ngày xưa thần linh sáng tạo ra ta đã để lại.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, đáp án này không ngoài dự liệu của hắn.
Nếu không phải thần linh lưu lại, làm sao có thể khiến Trí Linh phải mất nhiều thời gian và tinh lực như vậy.
- Tiền bối, vì sao thần linh phải làm như vậy?
- Hừ, bởi vì bọn họ không muốn để chúng ta thành thần.
Khí linh Thánh Điện chậm rãi nói:
- Chúng ta có thân thể cao lớn, sức mạnh vô hạn, sinh mạng lâu dài. Nếu để cho chúng ta tu luyện, thì cho dù là phạm trù tiến vào bán thần khí, và cuối cùng vươn lên thần tọa cũng không phải là việc không thể.
Nói tới đây, nó thở dài một tiếng, nói:
- Nhưng đáng tiếc là, thứ mà Thần Quang Minh cần chính là sinh linh thành thần chứ không phải thánh vật thành thần, cho nên ông ta chỉ thị, tất cả các thần linh vươn lên thần tọa, khi sáng tạo Thánh Điện, đều lưu lại hạn chế, khiến cảnh giới của chúng ta bị dừng lại ở đỉnh cao cấp Vương.
Khi nó nói những lời này, có cảm giác nản lòng thoái chí.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, mặc dù hắn không rõ vì sao thần Quang Minh không cần thánh khí thành thần, nhưng điều này không quan hệ gì đến hắn.
Suy tính một lát, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, nếu ta có thể khôi phục hoàn toàn những nơi thiếu hụt của ngài thì sao?
Khí linh Thánh Điện chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tin.
- Doanh đại sư, những phong ấn này đều do thần linh tự tay thêm vào đó.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Ta không muốn tranh luận với ông, bởi vì sự thật sẽ nói cho ông biết ai đúng ai sai.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Ta chỉ muốn hỏi một việc, nếu khôi phục những chỗ thiếu hụt trong hạch tâm của ông thì thế nào?
Ánh mắt Khí linh Thánh Điện lóe sáng, thì thào nói:
- Nếu như có thể chữa trị trung tâm, thì với tích lũy của ta, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến lên bán thần.
Quả thật, trong tất cả các Thánh điện của thần giáo, tòa Thánh Điện này có tư cách nhất.
Vô số năm tích lũy, đã khiến nó có tư cách thăng tiến bán thần từ lâu. Nếu không bị hạn chế, có khi nó đã thành thần cũng nên.
Doanh Thừa Phong hơi cười, nói:
- Thần linh là bất diệt, ha hả, chỉ cần tiền bối tiến vào cảnh giới bán thần, thì sau này sẽ không cần tiến hành gia tăng sức mạnh sau một trăm năm.
Khí linh Thánh Điện gật đầu thật mạnh, tuy thực lực của nó đã đạt đỉnh cao cấp Vương từ lâu.
Nhưng, chỉ cần nó không thành thần, sẽ không thể tránh khỏi bị suy nhược dần dần. Cứ cách mỗi một trăm năm, đều phải có người điều trị hạch tâm, và gia tăng sức mạnh.
Nếu không, sức mạnh dần dần xói mòn sẽ khiến nó bị tiêu tan hoàn toàn.
Sinh linh vạn vật trong thiên hạ, bất kể hùng mạnh như thế nào, nhưng chưa bước chân vào con đường của thần, cuối cùng sẽ có một ngày phải ngã xuống.
Mặc dù ở trong Thánh giáo, Khí linh Thánh Điện có địa vị vô cùng tôn quý, cho dù là người đứng đầu các điện cũng phải dựa vào khí tức của bọn nó, sợ đắc tội với chúng.
Có điều, dưới phong ấn của thần linh, chúng nó vĩnh viễn không thể đặt chân lên con đường của thần.
Đây là điều đáng tiếc nhất của chúng.
Mà lúc này, nó lại nghe được một biện pháp giải quyết, tất nhiên là vô cùng vui mừng, khó có thể tự khống chế.
- Doanh đại sư, nếu ngài có thể giải trừ phong ấn trong hạch tâm của lão phu, lão phu...
Nó do dự một chút, nói:
- Lão phu sẵn sàng để ngài sai khiến một vạn năm.
Chân mày Doanh Thừa Phong hơi dựng lên, mười ngàn năm.
Cũng chỉ có Khí linh Thánh Điện mới có thể lập lời thề như vậy.
Mười ngàn năm, trừ phi là thăng tiến thần linh, nếu không cho dù là bán thần cũng chưa chắc có được sinh mạng lâu dài như thế.
Tuy nhiên, đối với Khí linh Thánh Điện mà nói, thời gian sinh sống của chúng đã vượt qua một vạn năm từ lâu, thêm một vạn năm nữa cũng không có gì kỳ lạ.
Chậm rãi gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Được, mời tiền bối lập lời thề với trời đất, vãn bối sẽ giúp ông chữa trị hạch tâm.
Khí linh Thánh Điện trang trọng gật đầu, nó chắp tay trước ngực, dáng vẻ cung kính nói:
- Hôm nay lão phu xin thề với trời đất và tất cả các vị thần chí cao, chỉ cần Doanh đại sư có thể giúp ta chữa trị hạch tâm, giải trừ phong ấn, giúp ta đặt chân vào bán thần, ta sẽ phong hắn làm chủ nhân, cống hiến cho hắn một vạn năm...
Âm thanh vang vọng ầm ầm trong phòng, khiến người ta khiếp sợ
Từ sau khi hắn tới thế giới này, trong não liền có một sự tồn tại tài năng, đó chính là Trí Linh.
Sở dĩ hắn có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, Trí Linh mới là nguyên nhân sâu xa. Nếu không có Trí Linh thì có lẽ ngay cả chân khí Doanh Thừa Phong cũng không thể ngưng luyện thành công.
Vì có Trí Linh cho nên Doanh Thừa Phong mới có thể tiến lên từng bước một, và cuối cùng đạt được cấp độ như bây giờ.
Trí Linh mới là con át chủ bài lớn nhất của Doanh Thừa Phong, thậm chí còn quan trọng hơn so với mấy món bán thần khí.
Trước khi Doanh Thừa Phong tiến vào Thánh Điện, thật ra đã sớm lãnh giáo mấy vị đại sư đúc luyện trong Thánh giáo. Những đại sư đó biết được trình độ đúc luyện của Doanh Thừa Phong cho nên không giấu giếm, truyền thụ phương pháp ảo diệu gia tăng sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện.
Thật ra, mọi chuyện vô cùng đơn giản, chính là được Khí linh Thánh Điện đồng ý, khiến nó cam tâm tình nguyện lấy hạch tâm ra.
Sau đó, đại sư đúc luyện sử dụng bí pháp, chữa trị linh văn trên mặt do thời gian ăn mòn, sau đó dẫn sức mạnh trời đất vào trong hạch tâm của Thánh Điện giúp nó tràn đầy sức sống.
Đương nhiên, những bước này nghe thì rất đơn giản, nhưng không nhiều đại sư đúc luyện có khả năng tạo hình trên hạch tâm củaThánh Điện.
Với thực lực hiện giờ của Doanh Thừa Phong, tất nhiên là không thành vấn đề.
Nhưng, không biết tại sao, sau khi nhìn thấy hạch tâm của Khí linh Thánh Điện, trong đầu Doanh Thừa Phong có chút nhiễu loạn. Trong cảnh nhiễu loạn này, dường như có cái gì đang tìm kiếm trong não, ra sức hấp thu linh lực trời đất, và bắt đầu khởi động.
Hơi chau mày vài cái, trong lòng Doanh Thừa Phong hoảng sợ .
Bởi vì hắn nhận ra, biến hóa lần này là do Trí Linh tạo nên.
Bên trong hạch tâm Thánh Điện trước mắt, dường như ẩn chứa một loại thông tin khiến Trí Linh không thể giải mã, chính vì tin tức này, dẫn tới sự hứng thú của Trí Linh, vì thế, nó bắt đầu thử giải mã tất cả.
Hơn nữa, trong quá trình giải mã, dao động năng lượng mà Trí Linh tạo nên càng lúc càng lớn, phạm vi lúc mới bắt đầu chỉ có mấy thước quanh người, lúc này đã khuếch tán đến toàn bộ gian phòng, dường như mỗi một ngóc ngách đều tràn ngập sức mạnh của Trí Linh.
Ở một nơi nào đó trong đầu Doanh Thừa Phong, như biến thành một máy tính siêu cấp.
Máy móc này đang ra sức tính toán, nó thu thập tin tức, tiến hành phân tích, và thử xuất ra biện pháp tổ hợp tốt nhất.
Khí linh Thánh Điện vẫn hóa thân thành ánh sáng hình người, nó kinh ngạc nhìn Doanh Thừa Phong, không biết đại sư đúc luyện tuổi trẻ đang giở trò quỷ gì.
Nhưng, trải qua vô số năm tu luyện, đã giúp nó có trí tuệ cực cao.
Nó có cảm giác mơ hồ, giờ khắc này vô cùng quan trọng đối với bản thân.
Cho nên, nó yên lặng bảo vệ Doanh Thừa Phong, không hề quấy nhiễu hành động của hắn.
Một ngày, hai ngày... Năm ngày.
Suốt năm ngày, Doanh Thừa Phong và Khí linh Thánh Điện cứ đứng như vậy mà không hề nhúc nhích.
Cũng may là thực lực hiện giờ của Doanh Thừa Phong đã đạt đến cấp Vương, nếu không chưa chắc có thể tiếp tục kiên trì.
Dù sao, trong năm ngày này hắn không chỉ không ăn không uống không ngủ, hơn nữa còn cung cấp chân nguyên vô hạn cho Trí Linh giúp nó thúc đẩy khả năng tính toán đến cực hạn.
Không có khí lực và sức mạnh tinh thần hùng mạnh của cường giả cấp Vương, thì hắn không thể thực hiện được việc này.
Tuy nhiên, sau năm ngày tính toán, rốt cục Trí Linh cũng phá giải được toàn bộ nghi vấn.
Thở một hơi thật dài, Doanh Thừa Phong quay đầu, ánh mắt quái dị nhìn Khí linh Thánh Điện.
Lúc này, Khí linh Thánh Điện đã không còn chút ngạo khí nào, nó cúi thấp đầu xuống, cung kính nói:
- Doanh đại sư.
Doanh Thừa Phong xua tay, trầm ngâm hồi lâu, nói:
- Đây là hạch tâm Thánh Điện của ông?
- Vâng!
Doanh Thừa Phong hơi nhăn mặt, nói:
- Kỳ lạ, theo ta được biết, sáng tạo ra ông hẳn là một vị thần linh.
Khí linh Thánh Điện nghiêm nghị nói:
- Hơn một trăm tòa Thánh Điện trong Thánh giáo Quang Minh, người sáng lập mỗi một tòa Thánh Điện, đều là một vị thần linh.
Doanh Thừa Phong như thoáng suy nghĩ gật đầu, nói:
- Quang Minh đã có hơn một trăm vị thần a.
Khí linh Thánh Điện lắc đầu, nói:
- Những người thành thần có hơn một trăm vị, nhưng hiện giờ không biết còn lại bao nhiêu người.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hỏi:
- Vì sao?
- Bởi vì chiến tranh giữa các thần linh.
Khí linh Thánh Điện giải thích:
- Thần linh cũng có thể bùng nổ chiến tranh, cũng có thể có thần linh ngã xuống và...
Dường như nó hơi do dự, nhưng Doanh Thừa Phong nhìn chăm chú, nó liền nói tiếp:
- Phản bội.
Doanh Thừa Phong bừng tỉnh, nói:
- Ta hiểu rồi.
Người sáng lập Thánh giáo Quang Minh là một vị thần linh Quang Minh, sau khi ông ta sáng lập thánh giáo, trong giáo phái sinh ra hơn một trăm vị thần linh. Nhưng, trong số những thần linh này cũng có kẻ phản bội, cũng có người ngã xuống. Cho tới hôm nay, không ai biết ở trên thần tọa còn có bao nhiêu thần linh.
Thu lại ánh mắt, quét qua viên cầu tròn, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, theo quan sát của ta, trong hạch tâm của ngài, có một chút tổ hợp tuyến phù văn, dường như có vấn đề.
Bóng sáng của Khí linh Thánh Điện chợt kích động, bởi vậy có thể thấy được, nó bị chấn động mãnh liệt như thế nào.
- Ngài, ngài nói cái gì?
Doanh Thừa Phong giơ tay điểm vài cái, nói:
- Nơi này, nơi này và nơi này... tổ hợp phù văn những chỗ này hơi kỳ lạ, chẳng những không thể hoàn toàn phóng thích năng lực của ngài, ngược lại còn trói buộc.
Hắn ngẩng đầu lên, trong đôi mắt còn có thêm vẻ do dự.
Mặc dù Khí linh Thánh Điện không phải con người, nhưng sống sót nhiều năm như vậy, còn khôn khéo hơn con người, tất nhiên động tác của Doanh Thừa Phong không thể gạt được nó.
- Doanh đại sư, có gì xin cứ nói thẳng.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Cũng tốt, trong hạch tâm của tiền bối, ta phát hiện một chút sức mạnh bất thường. Những sức mạnh này vô cùng cường đại và quỷ dị, chúng... Dường như đang áp chế sự trưởng thành của ngài.
Có thể được Doanh Thừa Phong gọi là sức mạnh cường đại và và quỷ dị, tất nhiên phải bất thường.
Lập tức sắc mặt của Khí linh Thánh Điện trầm xuống, nó nắm chặt hai tay, thật lâu sau, thở dài một tiếng, nói:
- Doanh đại sư, thực không dám dấu diếm, đây là cấm chế mà ngày xưa thần linh sáng tạo ra ta đã để lại.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, đáp án này không ngoài dự liệu của hắn.
Nếu không phải thần linh lưu lại, làm sao có thể khiến Trí Linh phải mất nhiều thời gian và tinh lực như vậy.
- Tiền bối, vì sao thần linh phải làm như vậy?
- Hừ, bởi vì bọn họ không muốn để chúng ta thành thần.
Khí linh Thánh Điện chậm rãi nói:
- Chúng ta có thân thể cao lớn, sức mạnh vô hạn, sinh mạng lâu dài. Nếu để cho chúng ta tu luyện, thì cho dù là phạm trù tiến vào bán thần khí, và cuối cùng vươn lên thần tọa cũng không phải là việc không thể.
Nói tới đây, nó thở dài một tiếng, nói:
- Nhưng đáng tiếc là, thứ mà Thần Quang Minh cần chính là sinh linh thành thần chứ không phải thánh vật thành thần, cho nên ông ta chỉ thị, tất cả các thần linh vươn lên thần tọa, khi sáng tạo Thánh Điện, đều lưu lại hạn chế, khiến cảnh giới của chúng ta bị dừng lại ở đỉnh cao cấp Vương.
Khi nó nói những lời này, có cảm giác nản lòng thoái chí.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, mặc dù hắn không rõ vì sao thần Quang Minh không cần thánh khí thành thần, nhưng điều này không quan hệ gì đến hắn.
Suy tính một lát, Doanh Thừa Phong nói:
- Tiền bối, nếu ta có thể khôi phục hoàn toàn những nơi thiếu hụt của ngài thì sao?
Khí linh Thánh Điện chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tin.
- Doanh đại sư, những phong ấn này đều do thần linh tự tay thêm vào đó.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Ta không muốn tranh luận với ông, bởi vì sự thật sẽ nói cho ông biết ai đúng ai sai.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Ta chỉ muốn hỏi một việc, nếu khôi phục những chỗ thiếu hụt trong hạch tâm của ông thì thế nào?
Ánh mắt Khí linh Thánh Điện lóe sáng, thì thào nói:
- Nếu như có thể chữa trị trung tâm, thì với tích lũy của ta, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến lên bán thần.
Quả thật, trong tất cả các Thánh điện của thần giáo, tòa Thánh Điện này có tư cách nhất.
Vô số năm tích lũy, đã khiến nó có tư cách thăng tiến bán thần từ lâu. Nếu không bị hạn chế, có khi nó đã thành thần cũng nên.
Doanh Thừa Phong hơi cười, nói:
- Thần linh là bất diệt, ha hả, chỉ cần tiền bối tiến vào cảnh giới bán thần, thì sau này sẽ không cần tiến hành gia tăng sức mạnh sau một trăm năm.
Khí linh Thánh Điện gật đầu thật mạnh, tuy thực lực của nó đã đạt đỉnh cao cấp Vương từ lâu.
Nhưng, chỉ cần nó không thành thần, sẽ không thể tránh khỏi bị suy nhược dần dần. Cứ cách mỗi một trăm năm, đều phải có người điều trị hạch tâm, và gia tăng sức mạnh.
Nếu không, sức mạnh dần dần xói mòn sẽ khiến nó bị tiêu tan hoàn toàn.
Sinh linh vạn vật trong thiên hạ, bất kể hùng mạnh như thế nào, nhưng chưa bước chân vào con đường của thần, cuối cùng sẽ có một ngày phải ngã xuống.
Mặc dù ở trong Thánh giáo, Khí linh Thánh Điện có địa vị vô cùng tôn quý, cho dù là người đứng đầu các điện cũng phải dựa vào khí tức của bọn nó, sợ đắc tội với chúng.
Có điều, dưới phong ấn của thần linh, chúng nó vĩnh viễn không thể đặt chân lên con đường của thần.
Đây là điều đáng tiếc nhất của chúng.
Mà lúc này, nó lại nghe được một biện pháp giải quyết, tất nhiên là vô cùng vui mừng, khó có thể tự khống chế.
- Doanh đại sư, nếu ngài có thể giải trừ phong ấn trong hạch tâm của lão phu, lão phu...
Nó do dự một chút, nói:
- Lão phu sẵn sàng để ngài sai khiến một vạn năm.
Chân mày Doanh Thừa Phong hơi dựng lên, mười ngàn năm.
Cũng chỉ có Khí linh Thánh Điện mới có thể lập lời thề như vậy.
Mười ngàn năm, trừ phi là thăng tiến thần linh, nếu không cho dù là bán thần cũng chưa chắc có được sinh mạng lâu dài như thế.
Tuy nhiên, đối với Khí linh Thánh Điện mà nói, thời gian sinh sống của chúng đã vượt qua một vạn năm từ lâu, thêm một vạn năm nữa cũng không có gì kỳ lạ.
Chậm rãi gật đầu, Doanh Thừa Phong nói:
- Được, mời tiền bối lập lời thề với trời đất, vãn bối sẽ giúp ông chữa trị hạch tâm.
Khí linh Thánh Điện trang trọng gật đầu, nó chắp tay trước ngực, dáng vẻ cung kính nói:
- Hôm nay lão phu xin thề với trời đất và tất cả các vị thần chí cao, chỉ cần Doanh đại sư có thể giúp ta chữa trị hạch tâm, giải trừ phong ấn, giúp ta đặt chân vào bán thần, ta sẽ phong hắn làm chủ nhân, cống hiến cho hắn một vạn năm...
Âm thanh vang vọng ầm ầm trong phòng, khiến người ta khiếp sợ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.