Chương 89: Nghi thức nhập môn
Thương Thiên Bạch Hạc
06/04/2013
Thung lũng nguy nga hùng tráng được kẹp giữa hai bên vách núi giống như một cánh chim đang bổ nhào xuống. Phảng phất như nó muốn che kín toàn bộ thế giới bên dưới thung lũng.
Nhìn đám mây bao phủ cảnh sắc xung quanh, Doanh Thừa Phong nở nụ cười.
Trương Xuân Hiểu thấy vậy thì nói:
- Thừa Phong sư đệ! Ngu huynh lần đầu tới đây tham gia nghi thức nhập môn cũng bị cảnh tượng này hấp dẫn. Ha ha.... Khí Đạo Tông không hổ là đại môn phái số một, trọng địa sơn môn hơn xa so với người Tam Hạp Thôn chúng ta có thể nghĩ.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại không nghĩ thế.
Đối với Trương Xuân Hiểu mà nói, cảnh sắc nơi này quả thật cũng được gọi là hoành tráng, nhưng đối với Doanh Thừa Phong một kẻ đã trải qua hai kiếp người thì còn cảnh nào chưa nhìn thấy chứ?
Chẳng qua, nhìn Trương sư huynh nhiệt tình như thế, hắn cũng chỉ đành cười ngây ngô rồi gật đầu mà thôi.
Cách đó không xa, ít nhất có hơn ba trăm người tụ tập một chỗ, biểu tình những người này rất khác nhau. Có người thì cười toét miệng tỏ vẻ không hề quang tâm, cũng có người chau mày bộ dáng khẩn trương vô cùng, có người thì làm bộ trấn tĩnh nhưng vẻ mặt lại bán đứng suy nghĩ của hắn.
Trương Xuân Hiểu nhìn những người này mà thở dài một tiếng, nói:
- Danh tiếng bổn tông quá lớn, cho nên mỗi tháng mở nghi thức nhập môn luôn có rất nhiều tán tu võ sĩ tìm tới kiếm vận may. Chẳng qua.... - Hắn lắc đầu nói:
- Trong số bọn họ, những người có thể chính thức gia nhập tông môn cũng rất ít ỏi, mười người có thể được một hai người đã là rất giỏi rồi.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời lên, từ trong lời Trương Xuân Hiểu hắn biết được vị sư huynh của mình đối với phần đông tán tu ở đây cho rằng địa vị của mình cao hơn một bậc, nhưng hắn lại không cho rằng như thế.
Tán tu võ sĩ số lượng tuyệt đối là nhiều nhất, trong đám người này tốt xấu lẫn lộn với nhau, tuy rằng tuyệt đại đa số có thực lực hạn chế. Nhưng bởi vì số lượng của bọn họ quá khổng lồ, cho nên khẳng định có một ít người sẽ chiếm được những kỳ ngộ không ngờ tới, khiến cho người ta phải hâm mộ.
Chính như Doanh Thừa Phong kiếm được ba bản bí tịch kia, cùng với tấm thuẫn lấy được từ trên người tên Lý đại ca chết trong tay Đoạt Mệnh Phong đều là những tinh phẩm cực kỳ hiếm thấy.
Đặc biệt là ba bản bí tịch càng làm cho Doanh Thừa Phong có cảm giác mơ hồ chúng không hề bình thường.
Cho nên, hắn cũng không hề coi thường những tán tu võ sĩ này.
Mà ở chỗ xa hơn, ở trong chỗ đám người đang đứng túm năm tụm ba, ánh mắt Doanh Thừa Phong nhanh chóng bắt gặp được ba đạo thân ảnh quen thuộc.
Lương Thần, Chu Trì và Vương Khởi đang ngạo nghễ đứng một chỗ, từ trên người bọn họ tản mát ra khí tức mãnh liệt, ngoại trừ một ít người quen ra thì chẳng có ai dám tới gần.
Ánh mắt Trương Xuân Hiểu cũng có thêm vài phần ngưng trọng, hắn trầm giọng nói:
- Thừa Phong sư đệ! Ba người này là môn hạ trẻ tuổi mới quật khởi của Trương hệ, xuất đạo mấy năm bọn họ đã tạo thành danh tiếng không nhỏ. Lần này tham gia nghi thức nhập môn, ba người bọn họ chắc chắn sẽ thuận lợi thông qua.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, thế mới biết ba kẻ này không phải là loại vô danh. Chẳng qua, nhìn chung quanh bọn họ có vô số người vây quanh, thì chỉ biết rằng bọn họ khác thường thôi.
- Sư đệ! Lần này, sư phụ để ngươi khiêu chiến ba người bọn họ..... - Trương Xuân Hiểu hơi do dự một chút, nói:
- Ngươi có nắm chắc không?
Doanh Thừa Phong cười nhẹ nói:
- Không dám nói hoàn toàn nắm chắc, nhưng chú đã nói với đệ như vậy thì đệ sẽ toàn lực làm.
Trương Xuân Hiểu liên tục gật đầu, nói:
- Không tồi. Việc sư phụ phân phó chúng ta phải toàn lực làm. Chỉ có điều, việc này khó khăn rất lớn, ba người bọn chúng có danh tiếng rất cao, cho dù là ngu huynh tự mình ra tay cũng chưa chắc đã có thể chiến thắng.
Hắn là đồng môn sư huynh đệ với Doanh Thừa Phong mấy năm, cho nên đối với tiểu sư đệ mình cũng có hiểu biết nhất định.
Mặc dù một năm nay tu vi của sư đệ đã có bước tiến mạnh mẽ, nhưng mà một người vừa mới tấn giai thất tầng chân khí gặp phải kẻ đã tấn thăng lâu ngày thì khả năng thủ thắng sẽ rất nhỏ.
Như nhìn thấu lo lắng trong lòng sư huynh mình, Doanh Thừa Phong an ủi:
- Sư huynh yên tâm. Tiểu đệ cho dù không đủ thực lực, nhưng chạy trốn thì không thành vấn đề.
Trương Xuân Hiểu lúc này mới nhớ tới thân pháp quỷ dị khó lường mà Doanh Thừa Phong thi triển lúc còn ở trong Kỳ Liên sơn mạch. Đúng như lời Doanh Thừa Phong nói, chỉ bằng vào thân pháp xuất thần nhập hóa như thế cũng đủ để hắn tự bảo vệ mình.
Coong.......
Bỗng nhiên, một đạo tiếng chuông mạnh mẽ vang lên.
Ở trong đại điện trước mặt mọi người, một vị lão nhân thản nhiên từ trong đi ra.
Bước đi của lão rất thong thả, trên mặt phủ đầy những nếp nhăn giống như một lão nông dân không có gì khác biệt. Nhưng người này xuất hiện phối hợp cùng tiếng chuông làm cho toàn trường trở nên im lặng không một tiếng ồn.
Lão giả đứng lại, hắn mở hai mắt ra, ánh mắt trầm đục của lão không ngờ lại bắn ra một tia quang mang sáng ngời.
Cái nhìn sắc bén, linh hoạt phảng phất như một mũi tên đảo qua từng người một.
Giờ phút này, không nghi ngờ gì lão chính là tiêu điểm ở đây, cho nên, tất cả mọi người đều cảm ứng được biến hóa trong ánh mắt của lão.
Vào giờ khắc này, trong lòng tất cả những người ở đây đều dâng lên một suy nghĩ quỷ dị trong đầu.
Vị lão nhân có ánh mắt linh hoạt sắc bén này chính là đang nhìn bản thân mình.
Phản ứng của những người ở đây không giống nhau, có người không dám nhìn, cúi đầu xuống. Nhưng cũng có người cố lấy dũng khí nhìn lại, tuy nhiên chỉ sau một lúc giằng co, chút dũng khí vừa mới vất vả có được lập tức bị ánh mắt đó làm cho tiêu tan đi.
Phảng phất như trong nháy mắt, toàn bộ những người trong sân đều cúi đầu xuống, không một ai dám nhìn thẳng vào lão giả.
Chẳng qua, chỉ có duy nhất một ngoại lệ, trong ánh mắt lạnh lùng của Doanh Thừa Phong ẩn hiện một tia điên cuồng, sát khí được ngưng tụ do chém giết vô số sinh linh dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.
Ở cái nhìn chăm chú của lão giả này, cả người Doanh Thừa Phong đều nhanh chóng cảm nhận được uy hiếp cường đại.
Loại cảm giác này hắn tương đối quen thuộc, bởi vì đây là tinh thần lực lượng.
Vị lão giả không biết tên này vừa xuất hiện đã sử dụng tinh thần lực lượng thi triển uy áp lên tất cả mọi người. Hơn nữa, không ngờ tinh thần lực lượng của lão lại mạnh như vậy, có thể bao phủ toàn bộ quảng trường rộng lớn.
Dưới cái lực lượng áp bách của tinh thần lực lượng giống như thực chất này gần như không ai có thể chịu đựng nổi, chứ đừng nói là phản kháng.
Nhưng, Doanh Thừa Phong lại khác, tinh thần lực lượng của hắn nếu nói về mặt tinh thần và hùng hậu còn xa mới có thể bắt kịp lão giả. Nhưng, tinh thần lực lượng của hắn trong lúc tấn thăng thất tầng chân khí đã phát sinh ra sự khác biệt.
Cỗ lực lượng vốn do trời sinh ra này so với lực lượng tinh thần của người khác thì cường hãn hơn rất nhiều. Hơn nữa, càng chủ yếu là Doanh Thừa Phong ở trong Kỳ Liên sơn mạch chém giết vô số sinh linh, bản thân sớm đã ngưng tụ được một tia sát khí sắc bén tới cực điểm.
Loại sát khí cường đại này cho dù là sư cấp cường giả cũng chưa chắc đã có được.
Cho nên, khi nhận thấy tinh thần lực lượng áp bách ở bên ngoài, lực lượng tinh thần và sát khí của Doanh Thừa Phong lập tức bạo phát ra, hơn nữa còn kịch liệt đánh trả.
Bộp....
Trong hư không đột nhiên phát ra một tiếng va chạm lớn, theo đó từng trận gió lớn xuất hiện. Ở trong mỗi một làn gió này đều ẩn chứa tinh thần lực lượng đáng sợ, làm cho mọi người trong sân đều dựng tóc gáy lên.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong hơi đổi, hắn vừa mới đem tinh thần lực lượng phóng ra chống lại áp lực của lão giả. Nhưng không nghĩ tới khi hai cỗ lực lượng vô hình vô sắc va chạm với nhau lại giống như hỏa tinh đụng phải địa cầu mà bùng nổ.
Điều này vốn không phải cái hắn muốn thấy, chỉ có điều tình thế bộc phát ra ngoài phạm vi khống chế của hắn, lúc này hắn đã rơi vào trạng thái thân bất do kỷ.
Thân hình hơi lay động một chút, Doanh Thừa Phong mạnh mẽ đứng lại, chỉ có điều hai chân hắn hơi nhún ra. Tuy rằng lực lượng tinh thần của hắn mạnh mẽ vô cùng, nhưng sao có thể so sánh được với lão giả đã tu luyện mấy chục năm?
Dùng cứng chọi cứng theo cách không hề hoa lệ, hắn lập tức cảm thấy đầu mình đau tới mức như muốn nứt ra.
May mắn là Trí Linh lập tức ra tay, dùng mẫu chân khí trong cơ thể hắn chuyển hóa thành tinh thần lực lượng, dùng tốc độ nhanh nhất để bù đắp lại chỗ vừa thiếu hụt.
Đây là chỗ tốt khi có sự tồn tại của Trí Linh, ở thời khắc quan trọng nó sẽ xuất thủ trợ giúp, tuyệt đối làm cho Doanh Thừa Phong được lợi ích không nhỏ.
Chậm rãi cúi đầu, Doanh Thừa Phong cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn lão giả kia nữa.
Hắn lúc này có thể cảm ứng được, hiện tại bản thân hắn đứng trước mặt sự khủng bố của lão giả đó giống như một con kiến, không có nửa điểm năng lực phản kháng.
Đám người Trương Xuân Hiểu hoảng sợ nhìn nhau, đặc biệt là những người đã từng tham gia nghi thức nhập môn, vẻ mặt lại càng không biết phải làm sao. Bọn họ tuy rằng không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng tinh thần tấn công xuất hiện ở trong hư không đã tạo thành ít nhiều ảnh hưởng đối với bọn họ.
Thần quang trong ánh mắt lão giả dần bình phục lại, lão liếc mắt nhìn Doanh Thừa Phong, trong con ánh mắt hiện lên một tia ngạc nhiên lẫn vui mừng tới cực điểm. Nhưng ánh mắt lão rất nhanh chuyển sang chỗ khác, giống như chuyện vừa rồi không hề phát sinh.
Lão ho nhẹ một tiếng, nói:
- Các vị! Nghi thức nhập môn của Khí Đạo Tông chúng ta tiến hành mỗi tháng sắp bắt đầu, hiện tại lão phu nói một chút quy củ.
Tất cả những người ở phía dưới đều nín thở lắng nghe, không ai làm ra động tác khác thường nào.
- Muốn gia nhập Khí Đạo Tông chúng ta đầu tiên phải có tu vi từ thất tầng chân khí trở lên. - Lão giả chậm rãi nói:
- Bổn tông không nuôi những kẻ muốn nhàn hạ, nếu như tu vi không thể đạt tới thất tầng chân khí thì loại rác rưởi này bổn tông sẽ không cần.
Những người tới đây đều âm thầm thở dài nhẹ nhóm một hơi, thất tầng chân khí đối với tán tu võ sĩ mà nói thì đây là một cửa ải rất khó vượt qua. Nhưng bởi vì số lượng bọn họ quá khổng lồ, cho nên những người may mắn tấn thăng tới thất tầng chân khí lại không hề ít.
Thế nhưng, những lời nói tiếp theo của lão giả khiến cho mọi người ở quảng trường lập tức cảm thấy không yên.
- Ngoại trừ tu vi chân khí đạt tới thất tầng ra, còn cần kiểm tra chiến kỹ của mỗi một người.... - Thanh âm lão giả kéo dài ra, chậm rãi nói tiếp:
- Cùng với trắc thí tiềm năng của mỗi người. Chỉ cần thông qua ba cửa ải này là có thể tiến vào bổn tông.
- Vâng. Tuân mệnh tiền bối.
Ở phía xa, ba người dẫn đầu cung kính lên tiếng, nhưng người còn lại thấy vậy cũng bắt đâu làm theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.