Tạo Thần

Chương 638: Phân phối

Thương Thiên Bạch Hạc

02/10/2015

Lập tức, trong Đại Điện không có bất kỳ âm thanh nào, cho dù là tiếng hít thở, tất cả như có như không.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía bạn đồng hành bên cạnh, cho dù là mấy vị Kim Tử Cảnh cường nhân cũng không ngoại lệ. Bởi vì bọn họ cùng lúc nghe thấy một con số không thể tin, cũng không thể thừa nhận nổi.

Một ngàn…

Đây không phải là một trăm, cũng không phải là mười, mà là một ngàn.

Trọn hơn một ngàn viên linh hạch xuất hiện trong một lần thí luyện, chuyện như vậy tuyệt đối xưa nay chưa từng có.

Thất trưởng lão hít sâu một hơi, ngay cả thường ngày điềm đạm như lão, lúc này cũng có chút rung động. Trước mắt bao người, lão đưa tay mở ra hai túi không gian, thần niệm của lão đảo qua một lượt, cẩn thận lướt qua một chút. Lần này, Lão giành nhiều thời gian phân biện hơn.

Một lúc lâu sau, cuối cùng Lão cũng gật đầu một cái, nói:

- Số lượng không sai.

Xôn xao…

Sau khi Lão nói ra những lời này, trong sân lại ồn ào một lần nữa, so với tình huống vừa nãy còn náo nhiệt hơn bội phần.

Sắc mặt của ba người là Lộ Diên Nhi, Cừu Nham và Dụ Mặc đều biến sắc, trong ánh mắt nhìn Doanh Thừa Phong mơ hồ có chút khác thường.

Sáu người bọn họ tuy hai ngày cuối cùng đã cùng nhau hành động, hơn nữa bọn họ cũng đoán được rằng ba người Doanh Thừa Phong chắc chắn từng săn giết không ít Tinh Linh Thú, vì vậy mới có thể hào phóng như vậy, đem ra 150 viên chia cho mọi người.

Nhưng, đến người lạc quan nhất cũng tuyệt đối không thể nghĩ được rằng số lượng Linh Hạch trong tay bọn họ nắm giữ lại khiến người ta kinh ngạc đến vậy.

Hơn một ngàn viên, con số này đặt vào bất kỳ nơi nào, cũng đủ dẫn tới oanh động.

Đôi mắt Lộ Diên Nhi chợt lóe lên, Hắn đã xem trọng hơn tiềm năng phát triển của Doanh Thừa Phong.

Vào hai ngày cuối cùng, cũng chỉ có hắn và Doanh Thừa Phong hai người đều nghị tổ đội tiếp tục chiếm đoạt Linh Hạch, nhưng khi đó Linh Hạch trong tay hắn còn chưa đầy 150. Nếu đổi lại là hắn, lúc đó biết bản thân có trên ngàn Linh Hạch, Lộ Diên Nhi cũng không dám nói ra, hắn nguyện tiếp tục mạo hiểm.

Nam tử trẻ tuổi này, tuyệt đối là kình địch lớn nhất trong cuộc đời hắn.

- Tốt, tốt, rất tốt

Linh Tháp Chân Nhân mỉm cười gật đầu nói:

- Thành tích của ba ngươi tốt vô cùng, vượt ra khỏi tưởng tượng của ta.

Lão liền một mạch nói ba tiếng tốt, rõ rằng lão rất hài lòng.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, lúc trước Linh Tháp Chân Nhân liếc mắt một cái nhìn ra trên người hắn không có Linh Hạch, Hắn vốn cho rằng trong mắt Chân Nhân không có đối thủ. Nhưng lúc này nghe lời nói của Lão, Hắn lại mơ hồ hiểu được: Linh Tháp Chân Nhân chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của Linh Hạch, nhưng lại không cách nào biết được số lượng của nó.

Tay áo vung lên, Linh Tháp Chân Nhân nói:

- Lần này thí luyện, kết thúc thành công, lão Đại, ngươi chủ trì một chút đi.

- Vâng. Cung tiễn Chân Nhân.

Đại trưởng lão vội vàng khom người reo lên.

Những người còn lại lập tức đứng dậy, hướng về Linh Tháp Chân Nhân nghiêm nghị hành lễ. Chân Nhân xoay người bước đi, một lát không thấy nữa.

Võ lão đứng lên, hướng về Doanh Thừa Phong cười ha hả gật đầu một cái, cũng theo Chân Nhân rời đi.

Khi hai vị tước vị cường nhân có mặt, giống như hai đỉnh núi lớn trấn áp, ngày cả Tử Kim Cảnh cường nhân cũng có cảm giác không thở nổi. Cho nên, sau khi bọn họ rời đi, không khí nơi này bỗng sống động hơn rất nhiều. Nhóm Tử Kim Cảnh cường nhân càng có thêm cảm giác như là trút được gánh nặng.

Ánh mắt của Đại trưởng lão khẽ lướt qua vài cái túi không gian, nói:

- Các vị, theo quy định cũ, đem một phần mười tổng số Linh Hạch giao ra trước, cấp cho đồng đạo Tử Kim Cảnh lưu lại trong các môn phái và tán tu.

Lão dừng một chút, lại nói:

- Sau đó, đệ tử các môn phái nhận được Linh Hạch. Các môn lấy trước một nửa, phần còn lại tập hợp lại, bát đại tôn môn chia đều phần còn lại đó.

Doanh Thừa Phong nghe xong cách phân phối này khẽ gật đầu, lấy ra một phần mười ngoan ngoãn giao cho tán tu và môn phái khác, coi như là trấn an một phần oán khí của các Tử Kim Cảnh cường nhân hùng mạnh.

Về phần các môn phái mà đệ tử lấy một nửa trước đó, thì càng trắng trợn ban thưởng rồi.



Tuy nhiên, những vật này có được là do bọn họ liều mạng đổi lấy. Đưa đến tông môn, đương nhiên cũng sẽ có tác dụng tương ứng. Doanh Thừa Phong tin tưởng tuyệt đối, có lẽ hồi báo mà tông môn mang lại sẽ có giá trị lớn hơn những vật này, nếu không thì các đệ tử tiếp sau e là không còn động lực rồi.

Còn về việc chia đều số Linh Hạch còn lại, đó chính là đạo lý mưa đều khắp nơi, không đến mức khiến nó làm tổn hại lợi ích của các đệ tử , khiến Đại môn phái hai tay trống trơn trở về.

Phương án phân phối như vậy có lẽ cũng không phải là tốt nhất, cũng không thể khiến tất cả mọi người đều vừa lòng. Nhưng, trong trường hợp như vậy, quả thật là công bằng rồi.

Rất nhanh, các môn phái đều được hoàn tất việc phân phối Linh Hạch.

Lần thu hoạch này vượt xa dự tính của tất cả mọi người, cho dù là mất đi đệ tử, Trưởng lão các phái cũng cảm thấy vừa lòng thỏa ý đối với số lượng Linh Hạch.

Tuy cũng có người đề nghị rằng, số lượng Linh Hạch phát cho môn phái khác và tán tu phải chăng quá nhiều, Nhưng dưới sự kiên trì của Đại trưởng lão, vẫn không có người nào dám làm trái ý của lão.

Thật ra, trong tay mỗi một Tử Kim Cảnh cường nhân ít nhất cũng đủ phân bố hai viên linh hạch, nhưng lòng tham của con người vô đáy, bọn họ vẫn là tương đối thèm thuồng lượng linh hạch trong tay các tán tu.

Nhưng hơn một ngàn năm nay, dưới sự trấn thủ của Linh Tháp chân nhân, cho dù là đại tông môn như là Thông Thiên Lĩnh cũng không dám làm khó dễ. Điều này cũng khiến các Tử Kim Cảnh cường nhân trong tán tu và môn phái nhỏ trong nhân gian cũng có một chút khả năng có thể trở thành tồn tại vô thượng.

Sau khi phân phối xong, Đại trưởng lão phất phất tay, nói:

- Các vị, tạm thời cứ như vậy đi, các ngươi đi xuống trước nghỉ ngơi một ngày, và thông cái tin cho môn phái mình, mười ngày sau, chúng ta bắt đầu phân phối linh hạch cho các tán tu và đồng đạo trong các tiểu trung môn phái.

Mọi người đều gật đầu, lần lượt rời đi.

Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân vừa mới đi ra, thì thấy Thất trưởng lão từ phía trước họ đi tới, và nói nhỏ:

- Đi theo ta.

Hai người bọn họ nhìn nhau một cái, theo hắn đi vào trong một cái thiên điện.

Thất trưởng lão thần sắc không tốt, nói:

- Linh Hoàn, ngươi nói cho ta biết, lần này có thể đạt được nhiều linh hạch như vậy, phải chăng đều là công lao của Thừa Phong.

Trên mặt của Hứa phu nhân đã hiện lên một tia do dự.

Doanh Thừa Phong lập tức nói:

- Tiền bối, là công lao của Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh tiểu thư, vãn bối cũng không có làm cái gì.

- Không làm cái gì, hừ.

Thất trường lão hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nếu không phải ngươi tìm được Tinh Linh thú, hai người bọn họ động thủ ra sao, chẳng lẽ muốn tự giết lẫn nhau à?

Doanh Thừa Phong có vẻ xấu hổ cười, nhưng trong lòng thì mơ hồ có chút bất mãn.

Nếu là lúc trước, dù cho Tử Kim Cảnh cường nhân thổi phồng như thế nào, hắn đều chỉ có cúi đầu nghe , hơn nữa còn không dám biểu hiện ra chút nào phản nghịch.

Nhưng hiện tại đã khác rồi, Tử Kim Cảnh cường nhân đối với hắn mà nói không còn là vật thể không thể địch lại được nữa.

Vì thế, tâm trạng của hắn cũng vô hình chung có chút thay đổi rồi.

Thất trưởng lão quay đầu lại, nói:

- Hai người các ngươi nếu một mình đều có thể đạt được nhiều linh hạch như thế, vì sao còn muốn kéo Trương Óanh Óanh. Ai, lần này khiến Thiên Cầm Môn phân thành nhiều linh hạch như vậy, thật sự là...

Doanh Thừa Phong lúc này mới biết rốt cuộc Lão này đang oán giận cái gì.

Hứa phu nhân khẽ mỉm cười, nói:

- Thất thúc công, trong bát đại tông môn, tổ tiên của Thiên Cầm Môn cũng xuất phát từ Linh Đạo Thánh Đường. Chúng ta và Thiên Cầm Môn kỳ thật là một thể. Những linh hạch này giao cho bọn họ dùng để lớn mạnh tự thân, so với bị những kẻ khác phân chia thì tốt hơn rồi. Hơn nữa...

Nàng hé miệng cười, nói:

- Oánh muội đã đồng ý với ta một việc, vì thế ta mới cho phép nàng đồng hành đấy.

Kỳ thật, tận đáy lòng của nàng cũng có chút mơ hồ hối hận, bởi vì khi Trương Oánh Oánh đưa ra yêu cầu kia. Nàng cũng không nghĩ được rằng Doanh Thừa Phong lại có thể thu thập nhiều linh hạch như thế. Nếu sớm biết số lượng lên tới hơn một ngàn, nàng nhất định sẽ từ chối thẳng thừng rồi.

Tuy nhiên, tới giờ khắc này, tính kiêu ngạo trong nàng lại trỗi dậy, nhưng lại không chịu dễ dàng nhận thua.



Thất trưởng lão hơi giật mình, nói:

- Chuyện gì vậy, không ngờ khiến ngươi phải chịu hy sinh lớn như vậy

Hứa phu nhân nghiêm nghị nói:

- Oánh muội nói, nàng nguyện đem đệ tử dẫn kiến vị thánh cầm đại nhân đó.

Thất trưởng lão sắc mặt biến hóa, nói:

- Thật không ngờ nàng được sủng ái như vậy.

Hứa phu nhân chậm rãi gật đầu. Nói:

- Oánh muội nếu đã nói như vậy, nhất định là có vài phần nắm chắc.

Thất trưởng lão trầm tư một lát, chậm rãi nói:

- Có thể ở trước mặt của đại nhân dẫn tiến người khác, ha hả, xem ra mức độ sủng ái của cô nương kia trước mặt đại nhân lớn hơn rất nhiều so với chúng ta biết.

Lão khẽ vuốt râu dài, nói:

- Coi đây là giá phải trả để duy trì quan hệ tốt với nàng, mặc dù có hơi lớn, nhưng vẫn là đáng giá đấy.

Trong lòng Doanh Thừa Phong ám động, vị đại nhân mà Thất trưởng lão và Hứa phu nhân nhắc tới, chắc chắn là vị Thánh cầm có ưu ái đối với Trương Oánh Oánh, chỉ có điều là không biết đồ vật này rốt cuộc lai lịch ra sao. Ngay cả Thất trưởng lão cũng kính sợ như vậy.

Tuy nhiên, ngẫm lại ngày xưa khi Võ lão gặp Trương Oánh Oánh, Cũng vẻ mặt ôn hoà, cũng biết vị đứng sau nàng không hề đơn giản.

Chậm rãi gật đầu, Thất trưởng lão nói:

- Chân nhân đã giao phó, các ngươi vì tông môn lập được công lớn, những linh hạch này sẽ nộp lên trên, giúp các ngươi bảo tồn trong kho của tông môn. Ngày sau các ngươi tiến giai Tử Kim Cảnh đỉnh cao, có thể tùy ý lãnh, tiến đến động Huyền Không để tìm hiểu tạo hóa không gian.

Trương Oánh Oánh hơi giật mình, nói:

- Thất thúc công, những linh hạch này không phải đều thuộc về các ngươi sử dụng sao?

Thất trưởng lão lặng lẽ cười, nói:

- Linh hạch chính là bảo vật quan trọng nhất của một vị Tử Kim Cảnh cường nhân có thể đột phá cực hạn hay không, không có bất kỳ vật gì có thể so sánh. Chân nhân phá lệ làm như vậy, là xem trọng các ngươi…

Lão nhìn thật sâu mắt Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân, nói:

- Các ngươi cũng đừng làm cho chân nhân thất vọng.

Doanh Thừa Phong và Trương Oánh Oánh liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cảm kích, đồng thời nói:

- Vâng.

Linh hạch mà các đại đệ tử thu được, đều bị các thái thượng trưởng lão trong phái chia nhau hết rồi.

Đây đã là quy tắc lâu đời, chỉ cần ngươi đã nhận sự phù hộ của môn phái, nghĩa là đệ tử của môn phái này, như vậy đều có kết cục như vậy.

Đợi sau khi bọn họ thăng tiến Tử Kim Cảnh, nếu muốn đạt được linh hạch, thì phải chấp nhận trả giá, bồi dưỡng một thế hệ cường nhân mới, đưa bọn họ tiến vào linh ao và đoạt lấy Động Thiên Phúc Địa.

Tuần hoàn như vậy, sẽ là động lực mạnh mẽ nhất cho một môn phái tiếp tục tiến lên phía trước,

Nhưng lần này Linh Tháp chân nhân lại mở ra khía cạnh khác, đêm số Linh hạch mà bọn họ giao ra để cất đi, lưu đợi bọn họ ngày sau sử dụng khi tiến giai Tử Kim Cảnh đỉnh cao.

Có chân nhân trấn thủ, tự nhiên không người nào dám nghị luận cái gì.

Nhưng làm như vậy cũng phá hỏng quy củ rồi, nếu Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân không có thể đột phá, thăng tiến tước vị ..., đối với chân nhân mà nói, sẽ là một vết ô không thể rửa sạch.

Sau khi ra khỏi thiên địa, Hứa phu nhân trầm giọng hỏi:

- Doanh huynh, huynh ngày sau có tính toán gì không?

Doanh Thừa Phong ngửa nhìn phương xa, mỉm cười nói:

- Thật lâu không trở về, cuối cùng cũng nên về nhà một chuyến mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tạo Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook