Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

Chương 174: Offline Tụ Hội

Hồi Chuyển Hỏa Oa

03/02/2022

Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp: "Bò ca, ngươi có bán 5 cái danh ngạch trong tay ngươi không?"

Đinh Hạo suy nghĩ một lúc, bán cho ai mà không phải là bán? Không bằng bán cho Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, dù sao cũng là người quen biết cũ, trước đó cũng giao dịch qua Độc Xà Chiến mâu, hoàn toàn có thể tin được.

Mì Thịt Bò: "Bán a, cả 5 cái danh ngạch ta đều bán, ngươi trước tiên ra cái giá đi?"

Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp: "Bò ca, 5 cái danh ngạch ta mua hết, 200 vạn Viêm tệ, một giá! Bò ca ngươi đồng ý thì ta trước tiên chuyển khoản rồi ngươi lại chuyển danh ngạch cho ta!"

"???" Định Hạo cả người đều choáng váng.

Đậu xanh rau muống!

200 vạn Viêm tệ?

Cái giá này thế nhưng còn cao hơn so với giá đấu giá cạnh tranh trên website chính thức của game a!

Đinh Hạo chỉ biết là Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp quả thực rất có tiền, hồng bào phát bên trong nhóm đều là từ 188 Viêm tệ cất bước.

Không nghĩ tới, vậy mà giàu tới mức như thế này!

"Băng ca, ngươi cũng đã sảng khoái như vậy rồi! Vậy còn có gì có thể nói? Năm cái danh ngạch này sẽ là của ngươi!" Đinh Hạo cũng sảng khoái mà trả lời.

Sau đó chưa tới một phút, Đinh Hạo đã nhận được tin nhắn ngân hàng.

Đủ 200 vạn Viêm tệ đã tới tài khoản.

"Tê tê tê!" Đinh Hạo cảm thấy hơi thở của mình trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Tất cả năm mã thư mời và phương thức xác minh đều được gửi đến cho Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, sau khi hoàn thành giao dịch, Đinh Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.

"Số tiền này, có nên gọi cho cha mẹ hay không? Nhỡ đâu ... bọn họ lại cho rằng ta cướp mười cái ngân hàng thì xử lý sao giờ?" Đinh Hạo cũng bắt đầu nghi ngờ vào cuộc sống.

Nhưng vào đúng lúc này, lại có người @ chính mình.

Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp: "Bò ca Bò ca, có việc gấp tìm ngươi!"

Đinh Hạo sững sờ, mở tin nhắn riêng ra, gửi tới một cái biểu tượng cảm xúc.

Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp: "Bò ca, ngươi có bán 5 cái danh ngạch trong tay ngươi không? 250 vạn Viêm tệ, ta mua hết! Mặt khác, Linh khí thượng phẩm Phi Kiếm Lăng Sương trong tay Bò ca ngươi có bán hay không? 300 vạn Viêm tệ, ta mua!"

"? ? ?"

Đinh Hạo choáng váng.

Đậu xanh rau muống!

Đậu xanh rau muống!

Ta lỗ 50 vạn Viêm tệ sao?

Tim ta thật đau!

Mì Thịt Bò: "Thật không có ý tứ a, Hỏa Pháp ca, Băng ca vừa rồi tới trước một bước lấy đi rồi ... Ai, sớm biết bán cho ngươi! Hắn ra 200 vạn Viêm tệ!"

Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp: "Móa, lại là gia hỏa này, vậy Bò ca, Linh khí thượng phẩm Phi Kiếm Lăng Sương ngươi có cân nhắc bán không? Không cần biết Băng Pháp kia ra bao nhiêu, lão tử đều ra gấp đôi hắn!"

"? ? ?" Đinh Hạo sợ ngây người.

Cái này. . .

Đây chính là thế giới của kẻ nhà giàu sao?



Nếu như Băng ca cũng ra 300 vạn, chẳng phải là nói Hỏa Pháp sẽ ra 600 vạn sao?

Thật vãi cả giàu a!

300 vạn Viêm tệ a! Bán hay không?

Đinh Hạo cảm thấy, hiện tại bán đi thì tuyệt đối là giá cao nhất! Chờ sau này có nhiều phi kiếm, giá cả chắc chắn bán đi sẽ không cao tới như vậy!

Nhưng...

"Khoan đã, không đúng!" Hai mắt Đinh Hạo sáng lên lập lòe!

300 vạn Viêm tệ, thậm chí 600 vạn cũng quá thấp!

Đinh Hạo bỗng nhiên nhớ tới, Phi Kiếm Lăng Sương này thế nhưng là sư mẫu Nam Cung Ly ban thưởng, chắc chắn là liên quan tới sư mẫu Nam Cung Ly cái nhiệm vụ ẩn tàng này.

Tăng thêm Phi Kiếm Lăng Sương này thế nhưng là thanh phi kiếm đầu tiên trong toàn bộ server!

Hiện tại bán vậy thì quá thua thiệt!

Mì Thịt Bò: "Thật không có ý tứ a, Hỏa Pháp ca, ta đã nghĩ kỹ, quyết định trước tiên không bán, chẳng qua nếu như lần sau ta đạt được phi kiếm thì chắc chắn sẽ tìm ngươi trước!"

Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp: "Ok! Ta đã hiểu! Bò ca tuyệt đối phải nhớ trước tiên tìm ta, giá cả dễ nói! Tuyệt đối sẽ cao hơn so với Băng Pháp kia!"

Đóng cửa sổ nói chuyện riêng lại, lúc Đinh Hạo còn đang suy nghĩ, nhóm chát lại bắt đầu.

"Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp: Lại nói, một mình ở trong biệt thự thật là nhàm chán a! Có ai ở Thủy Đô không a! Bảo trì bảy ngày, không bằng mọi người ra ngoài gặp mặt đi?"

Senju: "Ta ta ta! Băng ca, cho ta đi với!"

Thiệt Tiêm Tiểu Đương Gia: "Ai, thật đáng tiếc là ta có việc, không đi được, các ngươi chơi vui nha!"

...

Nhìn thấy những dòng tin nhắn tán gẫu, Đinh Hạo sửng sốt một chút.

Đậu xanh rau muống, ta chẳng phải là đang ở Thủy Đô sao?

Mì Thịt Bò: "Băng ca, ta, ta cho ta đi nữa!"

Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp: "Đậu xanh rau muống, Bò ca ngươi cũng ở Thủy Đô! Đi, đi, chỗ ta đã chọn xong, ngay ở ... Mọi người trước tiên tập trung cái đã!"

Tối Hậu Phiêu Di: "Xin hỏi, bây giờ đi xe đạp đạp tới Thủy Đô, có muộn quá không?" (Icon cười)

Tối Hậu Phiêu Di: "Xin hỏi, bây giờ đi xe đạp đạp tới Thủy Đô, có muộn quá không?" (Icon cười)

Tối Hậu Phiêu Di: "Xin hỏi, bây giờ đi xe đạp đạp tới Thủy Đô, có muộn quá không?" (Icon cười)

...

Đinh Hạo không có tiếp tục xem những tin nhắn loạn xì ngầu lên ở bên trong nhóm chát nữa, nhanh chóng đứng dậy, dọn dẹp nhanh một chút, suy nghĩ một lát liền khóa chiếc mũ chơi game không gian ảo vào cái hốc bí mật bên dưới bồn cầu, lúc này mới yên tâm đi ra khỏi phòng thuê.

Một tiếng sau, Đinh Hạo đi tới nơi đã hẹn.

"Đậu xanh rau muống! Đế Uyển? Khách sạn cấp sáu sao?" Đinh Hạo nhìn vào nơi nguy nga tráng lệ, lối vào bãi đậu xe còn lớn hơn so với tiểu khu mà mình đang sống, vô cùng rung động.

Tuy nhiên Đinh Hạo cũng không nghĩ nhiều, nơi này nổi danh như vậy, chọn nơi này làm địa điểm gặp mặt cũng không có gì lạ.

"A? Đây không phải Đinh Hạo đồng học sao?" Nhưng vào lúc này, một giọng nói vang lên, Đinh Hạo quay đầu nhìn lại.

Xoa!

Kẻ đáng ghét nhất!



Bạn học cùng lớp tốt nghiệp đại học Thủy Đô, Trương Soái, cũng là vào thời điểm đó, đậu xanh rau muống.

Sau khi tốt nghiệp, Trương Soái được cho là đã vào làm ở Cục Thủy lợi và hiện tại hắn đã được thăng cấp tiến chức, nghe mấy người bạn học cũ nói, cuối năm nay sẽ được bổ nhiệm làm Cục trưởng, có thể nói là tiền đồ vô lượng!

Dù sao một khi Trương Soái trở thành Cục trưởng Cục thủy lợi vậy quyền lực xem như lớn nhiều lắm! Với thu nhập một năm là có thể dễ dàng mua lấy một chiếc xe sang trọng hơn mười vạn Viêm tệ!

Chung quy phần lớn người ở Thủy Đô đều là người làm công ăn lương, ví dụ như Đinh Hạo ở trước khi nghỉ làm, tiền lương một tháng cũng chỉ bốn năm trăm Viêm tệ.

Người bên cạnh Trương Soái tự nhiên là Chu Hiểu Lê hoa khôi của lớp lúc bấy giờ.

"Vẫn là đẹp như vậy a!" Đinh Hạo nhìn mấy lần thì cũng thu hồi ánh mắt.

Chu Hiểu Lệ quả thực xinh đẹp, dáng người cũng chuẩn, lúc lên đại học còn từng được con trai của Hiệu trưởng theo đuổi!

Tuy nhiên nhân phẩm của Chu Hiểu Lệ nha ... ân, ngay sau khi con trai của Hiệu trưởng tỏ tình, Chu Hiểu Lệ đã đá bạn trai cũ của mình đi với tốc độ ánh sáng...

"Ngạch, đã lâu không gặp ..." Đinh Hạo gật gật đầu nhưng cứng họng.

Hai người này, cứ mỗi lần họp lớp đều phải khoe khoang một lần! Thật là chán ghét.

"Đinh Hạo, thế nào? Tới chụp ảnh trang bức sao?" Trương Soái cười ha ha, mở miệng ngạo nghễ nói.

"Không phải, ta là tới hẹn gặp mặt với mấy bằng hữu chơi game ở đây!" Đinh Hạo trả lời thành thật một chút.

"Đinh Hạo, ta nói ngươi a, đã lớn chừng nào tuổi rồi mà còn dối trá như vậy, chạy tới chụp cái ảnh trang bức thì có ý nghĩa gì sao?" Chu Hiểu Lệ khinh bỉ đưa mắt nhìn trên dưới Đinh Hạo một cái, một thân này nhiều nhất 10 Viêm tệ, quả thực chính là nghèo kiết xác.

Cho nên Chu Hiểu Lệ rất tự nhiên cho rằng Đinh Hạo chạy tới đây chỉ là chụp ảnh rồi đưa lên mạng để mà trang bức.

Hơn nữa Đinh Hạo nói tới gặp mặt với mấy bằng hữu chơi game?

Chu Hiểu Lệ lập tức khó chịu!

Chu Hiểu Lệ ghét nhất là những người đàn ông chơi game này!

Có thời gian nhiều như vậy, tiêu nhiều tiền vào game như vậy, tại sao không dành cho chính mình? Chăm sóc chính mình? Bỏ hết tiền để mua quần áo, túi xách cho mình đây?

Hừ, thật sự là một đám ngớ ngẩn!

"Đinh Hạo a, nơi này chính là khách sạn sáu sao Đế Uyển, là nơi cao cấp, có thể vào ở một đêm, có thể tiếp xúc được với những nhân vật tai to mặt lớn mà ngươi chỉ ở trong nhà mãi mãi không tiếp xúc được!"

"Những tên chơi game, bọn họ a, cả một đời cũng không trả nổi!"

"Sau này ngươi vẫn là đừng tiếp xúc với bọn họ, tìm một công việc thật tốt, sau này cùng chúng ta đi ra ngoài, tăng thêm kiến thức, gia tăng trải nghiệm! Như vậy tốt bao nhiêu!" Chu Hiểu Lệ lời nói ý vị sâu xa, một bộ suy nghĩ cho Đinh Hạo mà nói.

"Ngạch, các ngươi ... cũng tới nơi này sao?" Đinh Hạo không có để ý tới Chu Hiểu Lệ, chỉ là tò mò mà hỏi một câu.

"Ha ha ha, đó là đương nhiên! Bằng hữu của cha ta đã sắp xếp một phòng khách thượng đẳng, đêm nay, ta sẽ ở lại với Hiểu Lệ, trao đổi thật tốt mối tình cảm sâu sắc của chúng ta!" Trương Soái đắc ý khoe khoang, vô cùng chảnh chó.

Tuy nhiên điều mà Trương Soái không nói ra thật ra là bằng hữu của lão cha Trương Soái nhận được một tấm thẻ giảm giá 30%, cho nên Trương Soái cắn răng một cái, bỏ ra tới ba ngàn Viêm tệ để đặt phòng qua đêm.

Dự định hôm nay sẽ ngắt gái chỉ thích ăn chơi Chu Hiểu Lệ này xuống!

Ba ngàn Viêm tệ, đối với Trương Soái người vẫn còn là trưởng một bộ phận mà nói thì tương đương với cả hai tháng tiền lương! Lần này Trương Soái cũng là đại xuất huyết!

Có điều, thuận tiện còn có trể trang bức ở trước mặt Đinh Hạo nam nhân chỉ thích ở trong nhà này một đợt, Trương Soái cảm thấy không lỗ!

Nhưng ngay lúc này...

"Rầm rầm rầm!"

Trong một loạt tiếng ầm ầm mãnh liệt vang lên, một chiếc xe thể thao màu xanh vô cùng sáng trọng hò hét mà tới, một cái vung đuôi thành thạo đã đứng ở trước mặt Đinh Hạo, trực tiếp băng qua ba chỗ đậu xe, có thể nói là phách lối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook