Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi
Chương 119: Treo Lên Đánh Mông?
Hồi Chuyển Hỏa Oa
03/02/2022
Nhận được thông báo của Hạ Nhất Minh, các người chơi quả thực nhanh chóng tập hợp lại, tuy nhiên mơ hồ chia ra thành ba nhóm người.
Ba nhóm người này, còn tạo thành ba bên khinh thường nhau.
Số người nhiều nhất là phái Hoả Diễm đao, trong tay mỗi người đều vác một cái Liệt Diễm Chi nhận phiên bản nhái, từng tên đều vác một cây Bạch Cốt Đại kiếm dài tới năm mét!
Vác đại kiếm không có gì kỳ lạ cả, vấn đề là ...
Những đại kiếm này, trên từng cái đều thiêu đốt lên hoả diễm cháy hừng hực!
Hạ Nhất Minh nhìn một cái, những người chơi đứng trên đường, trong tay đều cầm một cái Liệt Diễm Chi nhận giống y như đúc của Mì Thịt Bò.
Có người chơi lửa thì tự nhiên cũng có người chơi băng.
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp ngạo nghễ mà đứng, rõ ràng là thủ lĩnh của phái người chơi băng.
Sau lưng của Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, có tới bốn cánh băng dầy dài gần một mét lơ lửng trên không trung, như là một đôi cánh băng của đại bàng (Băng Sí bàng) vậy.
"Ha ha, Băng ca, những Hoả Diễm đao kia thực ngốc, còn muốn so đẹp với chúng ta! Để Minh ca tới phân xử xem, có phải là Băng Thiên Sứ tộc chúng ta đẹp trai hơn hay không!" Sau lưng Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, bảy tám người chơi, mỗi một người đều là một đôi cánh băng lớn.
"Không tệ, Minh ca, ngươi xem những Hoả Diễm đao cặn bã kia, làm sao có thể so sánh được với Băng Thiên Sứ tộc chúng ta!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp cũng kiêu ngạo mở miệng, tràn đầy khinh thường đối với người chơi theo con đường hoả diễm.
"Ha ha, Băng ca, lúc này không giống ngày xưa, Băng pháp đã hết thời rồi!"
"Sau này, là Ngũ Hoả cầu của chúng ta thần giáo thiên hạ!"
Nhưng tại thời điểm này, đám người chơi chơi lửa nhường ra một con đường.
Năm người chơi trên người mặc trường bào da thú màu đỏ nhanh chân đi ra, trên đỉnh đầu của mỗi người đều treo lơ lửng một viên hoả cầu rất lớn! Thể tích gần bằng bốn năm quả bóng rổ vậy!
Người chơi dẫn đội, ID rõ ràng là Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp!
Đây rõ ràng là muốn đối nghịch với Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp a!
"Năm quả cầu lửa, hợp!" Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp hét lớn một tiếng, hoả cầu của năm người thế mà bay lên cao, dung hợp vào nhau, hoá thành một hoả cầu cực lớn!
"Năm quả cầu lửa, tách!" Ngay sau đó, hoả cầu cực lớn kia lại tách ra hoá thành năm quả cầu lửa nhỏ hơn!
"Như thế nào, cái này chính là sự cố gắng trong một ngày một đêm của chúng ta!" Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp ngạo nghễ mở miệng, mắt chịu quầng thâm cưỡng ép trang bức!
"? ? ?" Hạ Nhất Minh bó tay rồi.
Không đợi Hạ Nhất Minh nói cái gì, một giọng nói nữa vang lên.
"Minh ca!"
Theo giọng nói này vang lên, một thân ảnh nhảy lên không trung rồi hạ ầm ầm xuống đất.
Chính là Vương Luffy.
Chỉ có điều Vương Luffy vào lúc này có biến hoá to lớn!
Vương Luffy cởi trần, toàn thân Busoshoku hộ thể, đồng thời ...
Lực lượng lôi đình màu trắng trải rộng toàn thân, mặc dù có chút xiêu xiêu vẹo vẹo, tuy nhiên quả thực miễn cưỡng quấn quanh các nơi ở phần nửa người trên, tạo thành một mô hình giống như hình xăm.
"Chiến Lôi Thập Nhân chúng ở đâu!" Vương Luffy vung tay lên.
"Ở đây!" Mười người chơi cùng nhau tiến lên một bước.
Mỗi người đều là toàn thân Busoshoku, đồng thời lực lượng lôi đình màu trắng quấn quanh nửa người trên.
Thoạt nhìn, Vương Luffy và những người chơi này giống như đại chiêu của đại xà bên trong King of Fighters...
Mấy người trong đó Hạ Nhất Minh còn nhớ rõ.
Đây không phải Vương Hạ Thất Vũ Hải trước đó sao?
Làm sao học được Kinh Lôi thuật thì sa thải Vương Hạ Thất Vũ Hải, chuyển chức thành Chiến Lôi Thập Nhân chúng rồi?
Là ngại Hải quân cho đãi ngộ không đủ thơm sao?
Hụ khụ khụ khụ...
"Minh ca, Hoả Diễm đao và Băng Sí bàng hai cái thứ buồn cười này, cái nào có thể so sánh được với sự cường đại của Chiến Lôi Thập Nhân chúng chúng ta!" Vương Luffy hét lớn một tiếng, mười người chơi ở sau lưng cũng hét lên!
"Đánh rắm, hai phái Băng Lôi nào có cường đại so với phái Hoả Diễm chúng ta! Chỉ vài phút là có thể đốt các ngươi thành tro!"
"Ha ha, một chiêu Băng Sí bàng này của ta đi qua, quạt không chết các ngươi!"
"Đều im ngay, các ngươi là muốn ép ta giải trừ lực lượng lôi đình vô thượng bên trong thân thể này sao? A da ah da!"
...
Bởi vì Băng Hoả Lôi ba loại trường phái, ba đám người chơi thi nhau bắt đầu trào phúng chế giễu nhau, càng nhao nhao càng gay gắt, còn thiếu động thủ.
Hạ Nhất Minh xem.
Những người chơi khiêng Hoả Diễm đao kia, tóc đều bị đốt tới cháy khét lẹt, bả vai đều đen, ngay cả mùi thịt cháy cũng truyền tới.
Hạ Nhất Minh lại đưa mắt nhìn vào Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, cái tên này còn tốt, nhưng mấy người chơi sau lưng hắn, sắc mặt trắng bệch, rõ ràng, buộc phải duy trì một đôi cánh băng lớn như vậy, mức tiêu thụ rất lớn, rất nghiêm trọng, có người chơi, hai chân đều đang run rẩy, đứng cũng quá sức.
Hơn nữa hàn khí đằng sau nhập thể, đông lạnh thân thể khiến mấy người chơi toàn thân run rẩy, hắt xì hơi liên tục.
Về phần Chiến Lôi Thập Nhân chúng của Vương Luffy.
Ở dưới cái nhìn của Hạ Nhất Minh, có một người chơi giống như bị tiêu háo quá mức, ngay khi Busoshoku của hắn vừa biến mất, lôi điện quấn quanh toàn thân hắn giật tới điên cuồng khiến hắn trông giống như bị động kinh vậy, đứng đó run rẩy một lúc, rồi ngã xuống đất ợ ra rắm.
Đây là còn chưa đi Bắc phạt a, vậy mà đã bị Kinh Lôi thuật của chính mình giật chết chính mình rồi!
Nhưng những người chơi này càng tiêu hao thì càng muốn liều chết!
Mười phần tới chết vẫn sĩ diện!
"Đủ rồi!" Hạ Nhất Minh lớn tiếng hô.
Các người chơi sững sờ, đều ngừng cãi lộn.
"Ngươi cảm thấy Hoả Diễm đao của các ngươi rất hoành tráng sao?" Hạ Nhất Minh đi tới trước mặt một người chơi đang vác Liệt Diễm Chi nhận phiên bản nhái.
"Đó là đương nhiên! Có hoả diễm quấn quanh, sát thương có bổ trợ a Minh ca!" Người chơi này hưng phấn nói.
"Ngươi nhấc đao lên!"
"A, được!"
"Ầm!" Hạ Nhất Minh tung ra một quyền, lập tức đánh vỡ nát Bạch Cốt Đại kiếm dài năm mét của con hàng này, thuận tiện một quyền đánh vào trên bụng con hàng này ...
"Phốc phốc phốc ..." Người chơi này lập tức nhả ào ào, ôm bụng mãi mà không đứng dậy nổi.
"Trong mắt của ta, không có chút bổ trợ nào cả!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, lập tức đi tới trước mặt Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp.
"Cái Băng Sí bàng (cánh băng) này của ngươi có thể làm được cái gì?" Hạ Nhất Minh nhìn về phía Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, nhàn nhạt mở miệng.
"Một chữ, đẹp!!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp đứng thẳng người lên, một mặt kiêu ngạo.
"Ba!" Hạ Nhất Minh xuất thủ như tia chớp, một bàn tay, tát tới khiến Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp lượn vòng 1080 độ mới rơi xuống đất.
Theo Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp gần như ngất đi, khuôn mặt lập tức sưng lên giống như một cái bánh bao, Băng Sí bàng (cánh băng) đằng sau lưng cũng tan vỡ tiêu tán.
"Đẹp sao? Đẹp cái rắm! Hiện tại còn đẹp không?" Hạ Nhất Minh nói xong, lại đi tới trước mặt Vương Luffy.
"Minh ca, Kinh Lôi Chiến văn của ta không có bất kỳ sơ hở nào! Ngươi cứ tới tuỳ tiện!" Vương Luffy mở miệng rất tự tin, còn bày ra tư thế, ra hiệu cho Hạ Nhất Minh xuất thủ.
"Busoshoku!" Hạ Nhất Minh ngưng tụ Busoshoku ở trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng đâm vào bụng của Vương Luffy một cái.
"Ba!" Một tiếng giòn thơm, Busoshoku phần bụng của Vương Luffy lập tức bị Hạ Nhất Minh đâm thủng.
Đã mất đi sự bảo vệ từ Busoshoku, Vương Luffy lập tức bị lôi điện quấn quanh toàn thân giật tới khoa tay múa chân, co quắp một lúc mới ba chít chít một tiếng ngã trên mặt đất, mắt thấy chỉ còn dư lại một hơi.
"Ngạch..."
Các người chơi đều trợn tròn mắt.
"Chỉ chút đức hạnh này của các ngươi mà còn đòi Bắc phạt?"
"Còn chưa có ra ngoài sơn môn thì đã chết bất đắc kỳ tử trước rồi!"
Hạ Nhất Minh bực a.
Toàn bộ đều là Linh Mạch cảnh sơ kỳ!
Thanh Đế Trường Sinh thể Đoán Thể cảnh tiểu thành!
Lại thêm nguỵ thần thông Sinh Sinh Bất Tức!
Cho lực lượng cường đại như vậy, kết quả đám người chơi này vì trang bức mà thiếu chút nữa chơi phế đi chính mình!
Nhưng đây không phải quan trọng!
Vì biểu lộ ra ai đẹp hơn, người chơi vậy mà tách ra làm ba phe phái tới chế giễu lẫn nhau?
Đây mới là chuyện làm cho Hạ Nhất Minh tức giận nhất, thậm chí còn là nguyên nhân mà lần đầu tiên hắn hạ thủ nặng tay đối với người chơi!
Không được, cái này nhất định phải trừng trị một phen!
"Bản tông chủ rất tức giận!"
"Để bản tông chủ nghĩ xem nên phạt đám người các ngươi như thế nào ..."
Hạ Nhất Minh suy nghĩ một lúc mở miệng nói.
"Cấm túc ba ngày?"
Các người chơi sững sờ, đều có chút sợ.
"Treo lên đánh mông?"
Chân các người chơi có chút nhũn, giống như sợ hãi.
"Không, sau này cấm chỉ các ngươi ăn xiên thịt! Đúng, lẩu cũng không được ăn!"
"Đừng a, Minh ca, chúng ta sai rồi! Chúng ta sau này cũng không dám trang bức loạn nữa!"
Các người chơi toàn bộ đều bổ nhào trên đường, từng tên đều một mặt ta sai rồi, đều không dám ra vẻ như vậy nữa ...
Ba nhóm người này, còn tạo thành ba bên khinh thường nhau.
Số người nhiều nhất là phái Hoả Diễm đao, trong tay mỗi người đều vác một cái Liệt Diễm Chi nhận phiên bản nhái, từng tên đều vác một cây Bạch Cốt Đại kiếm dài tới năm mét!
Vác đại kiếm không có gì kỳ lạ cả, vấn đề là ...
Những đại kiếm này, trên từng cái đều thiêu đốt lên hoả diễm cháy hừng hực!
Hạ Nhất Minh nhìn một cái, những người chơi đứng trên đường, trong tay đều cầm một cái Liệt Diễm Chi nhận giống y như đúc của Mì Thịt Bò.
Có người chơi lửa thì tự nhiên cũng có người chơi băng.
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp ngạo nghễ mà đứng, rõ ràng là thủ lĩnh của phái người chơi băng.
Sau lưng của Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, có tới bốn cánh băng dầy dài gần một mét lơ lửng trên không trung, như là một đôi cánh băng của đại bàng (Băng Sí bàng) vậy.
"Ha ha, Băng ca, những Hoả Diễm đao kia thực ngốc, còn muốn so đẹp với chúng ta! Để Minh ca tới phân xử xem, có phải là Băng Thiên Sứ tộc chúng ta đẹp trai hơn hay không!" Sau lưng Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, bảy tám người chơi, mỗi một người đều là một đôi cánh băng lớn.
"Không tệ, Minh ca, ngươi xem những Hoả Diễm đao cặn bã kia, làm sao có thể so sánh được với Băng Thiên Sứ tộc chúng ta!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp cũng kiêu ngạo mở miệng, tràn đầy khinh thường đối với người chơi theo con đường hoả diễm.
"Ha ha, Băng ca, lúc này không giống ngày xưa, Băng pháp đã hết thời rồi!"
"Sau này, là Ngũ Hoả cầu của chúng ta thần giáo thiên hạ!"
Nhưng tại thời điểm này, đám người chơi chơi lửa nhường ra một con đường.
Năm người chơi trên người mặc trường bào da thú màu đỏ nhanh chân đi ra, trên đỉnh đầu của mỗi người đều treo lơ lửng một viên hoả cầu rất lớn! Thể tích gần bằng bốn năm quả bóng rổ vậy!
Người chơi dẫn đội, ID rõ ràng là Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp!
Đây rõ ràng là muốn đối nghịch với Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp a!
"Năm quả cầu lửa, hợp!" Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp hét lớn một tiếng, hoả cầu của năm người thế mà bay lên cao, dung hợp vào nhau, hoá thành một hoả cầu cực lớn!
"Năm quả cầu lửa, tách!" Ngay sau đó, hoả cầu cực lớn kia lại tách ra hoá thành năm quả cầu lửa nhỏ hơn!
"Như thế nào, cái này chính là sự cố gắng trong một ngày một đêm của chúng ta!" Đại Viêm Tối Cường Hỏa Pháp ngạo nghễ mở miệng, mắt chịu quầng thâm cưỡng ép trang bức!
"? ? ?" Hạ Nhất Minh bó tay rồi.
Không đợi Hạ Nhất Minh nói cái gì, một giọng nói nữa vang lên.
"Minh ca!"
Theo giọng nói này vang lên, một thân ảnh nhảy lên không trung rồi hạ ầm ầm xuống đất.
Chính là Vương Luffy.
Chỉ có điều Vương Luffy vào lúc này có biến hoá to lớn!
Vương Luffy cởi trần, toàn thân Busoshoku hộ thể, đồng thời ...
Lực lượng lôi đình màu trắng trải rộng toàn thân, mặc dù có chút xiêu xiêu vẹo vẹo, tuy nhiên quả thực miễn cưỡng quấn quanh các nơi ở phần nửa người trên, tạo thành một mô hình giống như hình xăm.
"Chiến Lôi Thập Nhân chúng ở đâu!" Vương Luffy vung tay lên.
"Ở đây!" Mười người chơi cùng nhau tiến lên một bước.
Mỗi người đều là toàn thân Busoshoku, đồng thời lực lượng lôi đình màu trắng quấn quanh nửa người trên.
Thoạt nhìn, Vương Luffy và những người chơi này giống như đại chiêu của đại xà bên trong King of Fighters...
Mấy người trong đó Hạ Nhất Minh còn nhớ rõ.
Đây không phải Vương Hạ Thất Vũ Hải trước đó sao?
Làm sao học được Kinh Lôi thuật thì sa thải Vương Hạ Thất Vũ Hải, chuyển chức thành Chiến Lôi Thập Nhân chúng rồi?
Là ngại Hải quân cho đãi ngộ không đủ thơm sao?
Hụ khụ khụ khụ...
"Minh ca, Hoả Diễm đao và Băng Sí bàng hai cái thứ buồn cười này, cái nào có thể so sánh được với sự cường đại của Chiến Lôi Thập Nhân chúng chúng ta!" Vương Luffy hét lớn một tiếng, mười người chơi ở sau lưng cũng hét lên!
"Đánh rắm, hai phái Băng Lôi nào có cường đại so với phái Hoả Diễm chúng ta! Chỉ vài phút là có thể đốt các ngươi thành tro!"
"Ha ha, một chiêu Băng Sí bàng này của ta đi qua, quạt không chết các ngươi!"
"Đều im ngay, các ngươi là muốn ép ta giải trừ lực lượng lôi đình vô thượng bên trong thân thể này sao? A da ah da!"
...
Bởi vì Băng Hoả Lôi ba loại trường phái, ba đám người chơi thi nhau bắt đầu trào phúng chế giễu nhau, càng nhao nhao càng gay gắt, còn thiếu động thủ.
Hạ Nhất Minh xem.
Những người chơi khiêng Hoả Diễm đao kia, tóc đều bị đốt tới cháy khét lẹt, bả vai đều đen, ngay cả mùi thịt cháy cũng truyền tới.
Hạ Nhất Minh lại đưa mắt nhìn vào Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, cái tên này còn tốt, nhưng mấy người chơi sau lưng hắn, sắc mặt trắng bệch, rõ ràng, buộc phải duy trì một đôi cánh băng lớn như vậy, mức tiêu thụ rất lớn, rất nghiêm trọng, có người chơi, hai chân đều đang run rẩy, đứng cũng quá sức.
Hơn nữa hàn khí đằng sau nhập thể, đông lạnh thân thể khiến mấy người chơi toàn thân run rẩy, hắt xì hơi liên tục.
Về phần Chiến Lôi Thập Nhân chúng của Vương Luffy.
Ở dưới cái nhìn của Hạ Nhất Minh, có một người chơi giống như bị tiêu háo quá mức, ngay khi Busoshoku của hắn vừa biến mất, lôi điện quấn quanh toàn thân hắn giật tới điên cuồng khiến hắn trông giống như bị động kinh vậy, đứng đó run rẩy một lúc, rồi ngã xuống đất ợ ra rắm.
Đây là còn chưa đi Bắc phạt a, vậy mà đã bị Kinh Lôi thuật của chính mình giật chết chính mình rồi!
Nhưng những người chơi này càng tiêu hao thì càng muốn liều chết!
Mười phần tới chết vẫn sĩ diện!
"Đủ rồi!" Hạ Nhất Minh lớn tiếng hô.
Các người chơi sững sờ, đều ngừng cãi lộn.
"Ngươi cảm thấy Hoả Diễm đao của các ngươi rất hoành tráng sao?" Hạ Nhất Minh đi tới trước mặt một người chơi đang vác Liệt Diễm Chi nhận phiên bản nhái.
"Đó là đương nhiên! Có hoả diễm quấn quanh, sát thương có bổ trợ a Minh ca!" Người chơi này hưng phấn nói.
"Ngươi nhấc đao lên!"
"A, được!"
"Ầm!" Hạ Nhất Minh tung ra một quyền, lập tức đánh vỡ nát Bạch Cốt Đại kiếm dài năm mét của con hàng này, thuận tiện một quyền đánh vào trên bụng con hàng này ...
"Phốc phốc phốc ..." Người chơi này lập tức nhả ào ào, ôm bụng mãi mà không đứng dậy nổi.
"Trong mắt của ta, không có chút bổ trợ nào cả!" Hạ Nhất Minh nhàn nhạt mở miệng, lập tức đi tới trước mặt Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp.
"Cái Băng Sí bàng (cánh băng) này của ngươi có thể làm được cái gì?" Hạ Nhất Minh nhìn về phía Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp, nhàn nhạt mở miệng.
"Một chữ, đẹp!!" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp đứng thẳng người lên, một mặt kiêu ngạo.
"Ba!" Hạ Nhất Minh xuất thủ như tia chớp, một bàn tay, tát tới khiến Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp lượn vòng 1080 độ mới rơi xuống đất.
Theo Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp gần như ngất đi, khuôn mặt lập tức sưng lên giống như một cái bánh bao, Băng Sí bàng (cánh băng) đằng sau lưng cũng tan vỡ tiêu tán.
"Đẹp sao? Đẹp cái rắm! Hiện tại còn đẹp không?" Hạ Nhất Minh nói xong, lại đi tới trước mặt Vương Luffy.
"Minh ca, Kinh Lôi Chiến văn của ta không có bất kỳ sơ hở nào! Ngươi cứ tới tuỳ tiện!" Vương Luffy mở miệng rất tự tin, còn bày ra tư thế, ra hiệu cho Hạ Nhất Minh xuất thủ.
"Busoshoku!" Hạ Nhất Minh ngưng tụ Busoshoku ở trên đầu ngón tay, nhẹ nhàng đâm vào bụng của Vương Luffy một cái.
"Ba!" Một tiếng giòn thơm, Busoshoku phần bụng của Vương Luffy lập tức bị Hạ Nhất Minh đâm thủng.
Đã mất đi sự bảo vệ từ Busoshoku, Vương Luffy lập tức bị lôi điện quấn quanh toàn thân giật tới khoa tay múa chân, co quắp một lúc mới ba chít chít một tiếng ngã trên mặt đất, mắt thấy chỉ còn dư lại một hơi.
"Ngạch..."
Các người chơi đều trợn tròn mắt.
"Chỉ chút đức hạnh này của các ngươi mà còn đòi Bắc phạt?"
"Còn chưa có ra ngoài sơn môn thì đã chết bất đắc kỳ tử trước rồi!"
Hạ Nhất Minh bực a.
Toàn bộ đều là Linh Mạch cảnh sơ kỳ!
Thanh Đế Trường Sinh thể Đoán Thể cảnh tiểu thành!
Lại thêm nguỵ thần thông Sinh Sinh Bất Tức!
Cho lực lượng cường đại như vậy, kết quả đám người chơi này vì trang bức mà thiếu chút nữa chơi phế đi chính mình!
Nhưng đây không phải quan trọng!
Vì biểu lộ ra ai đẹp hơn, người chơi vậy mà tách ra làm ba phe phái tới chế giễu lẫn nhau?
Đây mới là chuyện làm cho Hạ Nhất Minh tức giận nhất, thậm chí còn là nguyên nhân mà lần đầu tiên hắn hạ thủ nặng tay đối với người chơi!
Không được, cái này nhất định phải trừng trị một phen!
"Bản tông chủ rất tức giận!"
"Để bản tông chủ nghĩ xem nên phạt đám người các ngươi như thế nào ..."
Hạ Nhất Minh suy nghĩ một lúc mở miệng nói.
"Cấm túc ba ngày?"
Các người chơi sững sờ, đều có chút sợ.
"Treo lên đánh mông?"
Chân các người chơi có chút nhũn, giống như sợ hãi.
"Không, sau này cấm chỉ các ngươi ăn xiên thịt! Đúng, lẩu cũng không được ăn!"
"Đừng a, Minh ca, chúng ta sai rồi! Chúng ta sau này cũng không dám trang bức loạn nữa!"
Các người chơi toàn bộ đều bổ nhào trên đường, từng tên đều một mặt ta sai rồi, đều không dám ra vẻ như vậy nữa ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.