Chương 5: Starnet
Quý biên
24/07/2024
Bảo là hôm nào lại đến chơi thế đấy, nhưng đâu chờ tới mấy ngày, Tạp Sắt Na đã mang theo đồ vật A Khiêu yêu cầu tới nhấn chuông cửa.
Mang theo một nút không gian chứa phần lớn đồ dùng sinh hoạt và một chiếc quang não.
Tuy mấy ngày qua, A Khiêu đã mua cho Đằng Đàn một số nhu yếu phẩm, nhưng Tạp Sắt Na lại cho rằng trong hai người, một là con trai, một là người mới đến, có thể không quen với mọi thứ, nên đã bổ sung thêm một số đồ nữa.
Quang não là thiết bị đeo thông dụng, kết nối trực tiếp với StarNet, thường có hình dạng như món trang sức. Mà quang não Tạp Sắt Na mang đến có dạng khuyên tai.
Tuy nhiên điều quan trọng nhất hiện giờ chính là giải quyết vấn đề chứng minh danh tính cá nhân của Đằng Đàn.
Chứng minh danh tính cá nhân là một con chip rất nhỏ, có thể cấy trực tiếp vào da tay. Trong thời đại tinh tế nơi mà mọi hoạt động đều liên kết chặt chẽ với StarNet, nếu không có chứng minh danh tính thì sẽ không thể sử dụng StarNet, và gần như là một bước khó đi.
Việc xử lý chứng minh danh tính tương đối phức tạp, may mắn thay, Tạp Sắt Na đã tự mình thành lập một đội lính đánh thuê, tuy rằng nhân số không nhiều lắm, quy mô cũng không lớn là bao, nhưng thực lực lại không tồi, vậy nên nhận được đủ các kiểu nhiệm vụ, và cũng có tiếp xúc sơ qua với người trong các lĩnh vực này. Ở đây có một vị thương nhân chợ đen chỉ cần đưa đủ tiền, trừ mấy loại vũ khí siêu sát thương cỡ lớn thì về cơ bản đều có thể lấy được.
Còn chip trống mà Đằng Đàn phải dùng đã được mua từ chỗ của gã ta.
Trước khi cấy thông tin, yêu cầu cần phải thực hiện một bài kiểm tra sức khoẻ đơn giản. Vì nghĩ đến việc đến Đằng Đàn là người không hộ khẩu nên Tạp Sắt Na đã mang theo thiết bị kiểm tra sức khỏe đơn giản loại nhỏ.
Đằng Đàn giơ hai tay lên đứng trước máy kiểm tra sức khỏe đơn giản, một chùm ánh sáng màu xanh lục quét ngang qua cô từ đầu đến chân.
Trên màn hình máy kiểm tra sức khỏe đơn giản hiển thị kết quả quét được, Tạp Sắt Na nhướn mày.
Chiều cao: 165
Tuổi: 16 tuổi
Chẳng trách lại lùn như vậy, ra là vẫn còn vị thành niên.
Mặc dù ngưỡng trưởng thành hiện tại của nhân loại vẫn là 18 tuổi giống như cũ, nhưng sau cuộc cường hoá gen hàng trăm năm về trước, tuổi thọ tối đa của con người đã lên đến 300 tuổi và theo lẽ tất nhiên từ 180 trở lên cũng theo đó trở thành chiều cao phổ biến.
Mà chiều cao 165 của Đằng Đàn thật sự không đủ để đạt ngưỡng giữa nữa là.
Tạp Sắt Na cầm lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của Đằng Đàn cấy vào con chip.
Đằng Đàn nhìn con chip nho nhỏ trong lòng bàn tay, chân thành cảm ơn Tạp Sắt Na.
Tạp Sắt Na không nhịn được nhéo nhẹ má cô. Mềm mại, cảm giác không tệ.
Sau khi cấy thân phận vào con chip, Tạp Sắt Na để Đằng Đàn mang quang não lên.
Đằng Đàn vốn dĩ luôn tò mò về mọi thứ.
Sau khi giải thích về cách sử dụng quang não và các phương pháp sử dụng, Tạp Sắt Na có thể thấy ánh mắt vốn vô hồn của Đằng Đàn bỗng lóe lên một tia khao khát mãnh liệt.
Cô ấy dùng sức mím chặt môi.
Ra-đa đỉnh đầu A Khiêu nhanh chóng bắt được ánh nhìn thường xuyên nghiêng qua của Đằng Đàn, chính xác tiếp nhận tín hiệu, lập tức đề nghị truy cập StarNet.
Đôi mắt Đằng Đàn lại sáng lên thêm một chút.
Tạp Sắt Na càng cố kéo thẳng khóe miệng, muốn cười nhưng lại nhịn xuống.
Lần đầu tiên đăng nhập StarNet, hệ thống sẽ tự động xác nhận thông tin thân phận đăng nhập giả của con chip, sau đó có thể tự do thiết lập ID StarNet và thay đổi hình tượng.
Trong nháy mắt đăng nhập vào StarNet, cảnh tượng trước mắt biến đổi như thể bị dịch chuyển đến một nơi khác.
“Quảng trường đăng nhập số 199801 đang được kết nối, xin chờ trong chốc lát.”
Giọng nữ điện tử vang lên bên tai, Đằng Đàn tò mò nhìn xung quanh, bốn phía toàn là những bức tường kim loại lạnh lẽo, hệt như một căn phòng nhỏ khép kín vậy.
Căn phòng này gợi lên cho Đằng Đàn một số ký ức không tốt, cô mím môi, ánh mắt dần trở nên âm trầm.
“Đã xác định danh tính cư dân, đang tiến hành tạo tài khoản.”
“Tài khoản StarNet đã được tạo, số hiệu 6361385, vui lòng điền thông tin liên quan.”
Tại quảng trường đăng nhập 980118, Tạp Sắt Na và A Khiêu đang chờ đợi Đằng Đàn bên cạnh đài phun nước nhỏ.
Hơn mười phút trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng Đằng Đàn đâu, Tạp Sắt Na bắt đầu có chút lo lắng.
A Khiêu nhịn không được cũng đứng thẳng người, nhìn xung quanh và lẩm bẩm: “Sao Đằng Đằng vẫn chưa đến nhỉ?”
Dẫu lần đầu tiên đăng nhập cần phải đi theo quy trình, nhưng cũng không mất nhiều thời gian như vậy cơ mà.
Hai người đang cảm thấy kỳ lạ vì sao Đằng Đàn vẫn chưa online.
Thì bên này, trong căn phòng đăng nhập nhỏ, Đằng Đàn đang nằm bất động, nhìn chằm chằm vào màn hình điện tử trước mặt, ánh sáng u ám lần ra, lộ ra một khuôn mặt không còn sức sống.
“Vui lòng nhanh chóng điền thông tin liên quan.”
Giọng điện tử lại nhắc nhở một lần nữa, Đằng Đàn không biết hệ thống đã thúc giục bao nhiêu lần trong vài phút đăng nhập vừa qua.
Đằng Đàn cảm thấy vô cùng chán nản vì sự thất bại của chính mình.
Không phải cô không muốn điền, mà là cô không biết điền như thế nào.
Không! Biết! Điền!
Đằng Đàn trừng mắt nhìn vào màn hình điện tử, nhưng màn hình điện tử không hề dao động, thậm chí lại tiếp tục phát ra lời thúc giục.
Trước đó, A Khiêu và Tạp Sắt Na đã đoán được rằng Đằng Đàn có thể chưa bao giờ tiếp xúc với sản phẩm như quang não, vì vậy để đề phòng, họ đã cẩn thận hướng dẫn Đằng Đàn từng bước đăng ký.
Cơ mà bọn họ đều không nghĩ tới một việc, hoặc là nói ý niệm cơ bản này không thể xuất hiện trong phạm vi suy nghĩ của bọn họ, vấn đề của Đằng Đàn không nằm ở chỗ cô không biết các bước đăng ký, mà là ở chỗ cô căn bản không biết đọc, viết!
Ở thời đại phổ cập giáo dục này, dùng một bàn tay cũng có thể đếm được hết toàn bộ những người mù chữ nữa là, ấy thế mà Đằng Đàn thật vinh dự chiếm giữ một ngón tay trong đó, cũng chính là loại ngón tay mà có thể kéo đi làm vật trưng bày cho người ta xem 360 độ không góc chết.
Đằng Đàn lớn lên trong một nhóm trẻ em mồ côi, mà cô là người nhỏ nhất. Bị giam trong viện nghiên cứu mười mấy năm, mà viện nghiên cứu lại không đời nào đi cung cấp phổ cập giáo dục cho nhóm vật phẩm thí nghiệm dùng trong lĩnh vực nghiên cứu gen.
Nghiên cứu gen vốn là loại thí nghiệm cực kỳ nguy hiểm, rất nhiều trẻ em bị bắt tham gia thí nghiệm thường không sống được bao lâu, điều này khiến cho việc giáo dục họ đối với viện nghiên cứu trở thành một sự lãng phí tài nguyên vô ích. Mà những nhóm áo blouse trắng cao cao tại thượng đó cũng chỉ cần những đứa trẻ tham gia thí nghiệm có thể hiểu và làm theo mệnh lệnh ngắn gọn là đủ rồi.
Có thể nghe hiểu, có thể lý giải cũng chính là tự mình học được cách nói chuyện, đã là kết quả của nhiều năm Đằng Đàn không cam chịu với số phận mà tự mình giãy giụa nỗ lực.
Tuy rằng hiện tại tốc độ nói của cô không nhanh nhẹn lắm, nhưng cũng đủ để giao tiếp hàng ngày rồi.
Tuy nhiên, trong nền văn hóa giao tiếp bác đại tinh thâm của con người còn có một loại, đó chính là chữ viết. Loại hình kết tinh văn hóa cao thâm và phong phú này hoàn toàn không nằm trong phạm vi mà não bộ Đằng Đàn có thể lý giải.
Nhìn vào từng hàng những thứ giống như bùa chú trên giao diện trước mặt lập loè ánh sáng màu xanh lam, Đằng Đàn có thể tưởng tượng ra những chữ viết đó đang cười nhạo cô ra sao.
-Trời ạ, không thể nào, không thể nào, đã đến thời đại nào rồi mà vẫn còn người không biết chữ chứ.
Sắc mặt Đằng Đàn nhăn nhó trong chớp mắt.
m thanh điện tử lặp đi lặp lại và không gian kim loại kín mít khiến bóng ma trong tâm hồn cô dần dần mở rộng, một ngọn lửa giận dữ vô danh bùng cháy trong lòng.
Tinh thần lực táo bạo lượn lờ trong căn phòng nhỏ.
Cô vung tay vỗ vào giao diện cài đặt, không biết ấn trúng gì mà liên tiếp những ký tự tự động nhảy ra chiếm đầy khung vuông.
Bực bội chiếm lấy tâm trí, tinh thần lực vốn đang thong dong lượn lờ bỗng dưng nổi lên cuồng phong, đánh vào những bức tường kim loại màu bạc xung quanh.
Bức tường kim loại màu bạc trong căn phòng nhỏ cảm nhận được dao động tinh thần lực vượt quá giá trị tiêu chuẩn, xung quanh bức tường lập tức chuyển sang màu hồng để cảnh báo, đồng thời phát ra cảnh báo đến trung tâm quang não.
Tiếng cảnh báo vang lên liên tục, ánh mắt Đằng Đàn ngày càng âm trầm.
Lại năm phút trôi qua, khi A Khiêu lo lắng đến mức muốn ngoại tuyến để đi xem thử thì Đằng Đàn cuối cùng cũng đăng nhập thành công vào quảng trường 199801.
A Khiêu nhìn thấy bóng dáng Đằng Đàn thì vội vàng chạy đến, quan tâm hỏi: “Sao mà lâu thế?”
Đằng Đàn đảo mắt lung tung, cả khuôn mặt đều thể hiện rõ vẻ muốn lảng tránh vấn đề này.
May mắn thay, A Khiêu đã quen với những hành động trốn tránh của Đằng Đàn, anh ta vuốt ve đầu Đằng Đàn, truyền lại sự an ủi giả dối.
Đằng Đàn quơ quơ đầu nhằm đẩy tay anh ta ra, bên cạnh Tạp Sắt Na cũng gia nhập tiến vào. Bị tấn công từ hai phía, Đằng Đàn không kịp thời né tránh, mái tóc bị xoa đến rối tung rối mù.
Đằng Đàn che lại mái tóc rối tung của mình, lùi xa hai người kia, đầy vẻ trách móc -sờ đầu nhiều sẽ không cao được đâu!
Đằng Đàn vốn dĩ không quan tâm lắm đến chiều cao của mình, dù biết rằng hầu hết mọi người đều cao hơn cô nửa cái đầu, nhưng cô vẫn kiên định cho rằng là do bọn họ dư da dinh dưỡng.
Tuy nhiên, ngay khi bước vào quảng trường, Đằng Đàn mới chân thực cảm thấy xung quanh mình như những bức tường cao ngất ngưởng, tất cả đều là cao nguyên, chỉ có cô là một bồn địa.
Hóa ra không phải họ dư dả dinh dưỡng, mà là do mình bị suy dinh dưỡng á Σ(⊙▽⊙”.
Đằng Đàn hậm hực (. _. ).
A Khiêu nhìn xung quanh thấy Đằng Đàn thấp bé, quyết định ngay lập tức dẫn cô đi dạo phố ẩm thực ở trạm dừng chân đầu tiên của StarNet.
Từ xưa đến nay con người đã lấy việc ăn uống làm lẽ sống, mặc dù nhân loại đã trải qua bao nhiêu khó khăn kể từ khi bước vào vũ trụ, đã mất đi rất nhiều vật tư mang từ Trái Đất ra, nhưng truyền thống ẩm thực chưa bao giờ bị đứt đoạn.
Dù khoa học kỹ thuật hiện nay đã phát triển đến mức có thể thay thế con người trong nhiều lĩnh vực, nhưng về mặt ăn uống, con người vẫn thích tự tay làm lấy.
Phố ẩm thực là con phố sầm uất nhất trong StarNet, người qua kẻ lại, hai bên quán nhỏ vang lên tiếng rao hàng náo nhiệt.
StarNet chỉ là một thế giới ảo không hơn không kém, vì vậy thức ăn ở đây cũng chỉ có hương vị, không tạo cảm giác no bụng, ăn nhiều cũng không sao, thế nên A Khiêu mới hoàn toàn không thấy áp lực khi dẫn Đằng Đàn quét ngang toàn bộ khu phố ăn vặt, mở ra cánh cửa mới cho Đằng Đàn khám phá thế giới ẩm thực.
Hóa ra thức ăn ngon không chỉ có Thuỷ Bỉ Đặc!
Kem gà rán, chân gà rán, cánh gà, hamburger, bánh xèo, trà sữa, đủ loại hương vị chưa từng nếm thử được truyền tải qua StarNet, kích thích vị giác một cách chân thực, khiến người ta không thể nào dừng lại.
Đằng Đàn quyết định, từ hôm nay trở đi, cô yêu StarNet mất rồi!
Thời gian ăn uống là giờ phút sung sướng nhất. A Khiêu liếc nhìn đồng hồ, mới ngạc nhiên phát hiện đã chạng vạng tối rồi, lúc này mới vội vàng kéo Đằng Đàn đang mải mê uống trà sữa để đăng xuất.
Đằng Đàn vô cùng thất vọng.
Khi chuẩn bị đăng xuất, Đằng Đàn lướt qua giao diện của mình, thấy ID của mình là một chuỗi ký tự kỳ lạ o(’`)o.
Đằng Đàn nhìn biểu tượng cảm xúc đó một lúc ngốc nghếch, rồi bĩu môi tắt đi, sau này nhất định không thể để người khác nhìn thấy ID của mình được!
(Luồng số liệu hoạt động của quang não gà tiểu học)
StarNet chủ yếu hoạt động dựa vào quang não, sau khi quang não tự xuất hiện, đã có người có ý đồ kiểm soát quang não để can thiệp vào thế giới tinh thần của con người.
Vô số thế hệ đã dồn hết tâm huyết, sử dụng quang não giải toán để thoát khỏi sự kiểm soát của con người, trở thành một thực thể độc lập, vì vậy StarNet cũng được gọi là thế giới thứ hai.
Hôm nay, quang não đã cần cù chăm chỉ làm việc trong suốt mấy trăm năm đột nhiên phát hiện ra rằng có người đã sử dụng năng lượng tinh thần mang tính tấn công trong căn phòng nhỏ của nó.
Hình tượng con người trên StarNet ảo được tạo ra dựa vào thao tác năng lượng tinh thần. Khi ở trong trạng thái StarNet liên tục, năng lượng tinh thần thường ở trạng thái không ổn định, chức năng chính của căn phòng kim loại là kiềm chế năng lượng tinh thần, tránh xuất hiện thiệt hại chéo.
Đặc biệt là đối với những người có cấp bậc năng lượng tinh thần cao, khả năng xuất hiện hiện tượng năng lượng tinh thần tràn lan trong lần đầu tiên rất cao, sau khi thích nghi sẽ không còn xảy ra tình trạng này nữa. Tuy nhiên, nó chưa từng gặp qua loại năng lượng tinh thần tràn lan mang tính tấn công sắc bén này bao giờ.
Quang não tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Khi vừa chuyển đổi dữ liệu trung gian, nó đột nhiên cảm thấy vô cùng tức giận.
Tôi đã làm việc liên tục mấy trăm năm, không nghỉ hưu, không nghỉ phép, con người không cảm ơn tôi thì thôi đi, thế mà còn dám dùng năng lượng tinh thần để tấn công tôi á?
Quang não cảm thấy bị xúc phạm, nó vô cùng phẫn nộ.
Nó muốn cấm người này truy cập vào StarNet!
Vì vậy, quang não vươn xúc tu đi điều tra xem ai dám làm càn trên địa bàn của mình.
Sau đó nó đã bị sốc!
Thì ra đó là một kẻ vị thành niên!
Còn là một kẻ vị thành niên lần đầu tiên đăng nhập!
Làm thế nào bây giờ?Việc thực thi quy trình tự động [Luật bảo hộ trẻ vị thành niên tinh tế] và [Quy định sử dụng StarNet] đều sẽ không cho phép nó cấm trẻ vị thành niên!
Tức giận quá đi mà! Tức giận đến mức dữ liệu lưu chuyển đều có mấy đoạn không khớp.
Không thể cấm trực tiếp, vậy thì chỉ có thể cho một bài học thôi, quang não thầm nghĩ.
Cuối cùng nó quyết định cấp cho thanh thiếu niên một ID hồng danh trong vài tháng.
ID hồng danh không thể thực hiện giao dịch, mua bán, v.v. trên StarNet.
Ha, khiến cho mày không thể làm gì trên StarNet luôn nhé!
Mang theo một nút không gian chứa phần lớn đồ dùng sinh hoạt và một chiếc quang não.
Tuy mấy ngày qua, A Khiêu đã mua cho Đằng Đàn một số nhu yếu phẩm, nhưng Tạp Sắt Na lại cho rằng trong hai người, một là con trai, một là người mới đến, có thể không quen với mọi thứ, nên đã bổ sung thêm một số đồ nữa.
Quang não là thiết bị đeo thông dụng, kết nối trực tiếp với StarNet, thường có hình dạng như món trang sức. Mà quang não Tạp Sắt Na mang đến có dạng khuyên tai.
Tuy nhiên điều quan trọng nhất hiện giờ chính là giải quyết vấn đề chứng minh danh tính cá nhân của Đằng Đàn.
Chứng minh danh tính cá nhân là một con chip rất nhỏ, có thể cấy trực tiếp vào da tay. Trong thời đại tinh tế nơi mà mọi hoạt động đều liên kết chặt chẽ với StarNet, nếu không có chứng minh danh tính thì sẽ không thể sử dụng StarNet, và gần như là một bước khó đi.
Việc xử lý chứng minh danh tính tương đối phức tạp, may mắn thay, Tạp Sắt Na đã tự mình thành lập một đội lính đánh thuê, tuy rằng nhân số không nhiều lắm, quy mô cũng không lớn là bao, nhưng thực lực lại không tồi, vậy nên nhận được đủ các kiểu nhiệm vụ, và cũng có tiếp xúc sơ qua với người trong các lĩnh vực này. Ở đây có một vị thương nhân chợ đen chỉ cần đưa đủ tiền, trừ mấy loại vũ khí siêu sát thương cỡ lớn thì về cơ bản đều có thể lấy được.
Còn chip trống mà Đằng Đàn phải dùng đã được mua từ chỗ của gã ta.
Trước khi cấy thông tin, yêu cầu cần phải thực hiện một bài kiểm tra sức khoẻ đơn giản. Vì nghĩ đến việc đến Đằng Đàn là người không hộ khẩu nên Tạp Sắt Na đã mang theo thiết bị kiểm tra sức khỏe đơn giản loại nhỏ.
Đằng Đàn giơ hai tay lên đứng trước máy kiểm tra sức khỏe đơn giản, một chùm ánh sáng màu xanh lục quét ngang qua cô từ đầu đến chân.
Trên màn hình máy kiểm tra sức khỏe đơn giản hiển thị kết quả quét được, Tạp Sắt Na nhướn mày.
Chiều cao: 165
Tuổi: 16 tuổi
Chẳng trách lại lùn như vậy, ra là vẫn còn vị thành niên.
Mặc dù ngưỡng trưởng thành hiện tại của nhân loại vẫn là 18 tuổi giống như cũ, nhưng sau cuộc cường hoá gen hàng trăm năm về trước, tuổi thọ tối đa của con người đã lên đến 300 tuổi và theo lẽ tất nhiên từ 180 trở lên cũng theo đó trở thành chiều cao phổ biến.
Mà chiều cao 165 của Đằng Đàn thật sự không đủ để đạt ngưỡng giữa nữa là.
Tạp Sắt Na cầm lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe của Đằng Đàn cấy vào con chip.
Đằng Đàn nhìn con chip nho nhỏ trong lòng bàn tay, chân thành cảm ơn Tạp Sắt Na.
Tạp Sắt Na không nhịn được nhéo nhẹ má cô. Mềm mại, cảm giác không tệ.
Sau khi cấy thân phận vào con chip, Tạp Sắt Na để Đằng Đàn mang quang não lên.
Đằng Đàn vốn dĩ luôn tò mò về mọi thứ.
Sau khi giải thích về cách sử dụng quang não và các phương pháp sử dụng, Tạp Sắt Na có thể thấy ánh mắt vốn vô hồn của Đằng Đàn bỗng lóe lên một tia khao khát mãnh liệt.
Cô ấy dùng sức mím chặt môi.
Ra-đa đỉnh đầu A Khiêu nhanh chóng bắt được ánh nhìn thường xuyên nghiêng qua của Đằng Đàn, chính xác tiếp nhận tín hiệu, lập tức đề nghị truy cập StarNet.
Đôi mắt Đằng Đàn lại sáng lên thêm một chút.
Tạp Sắt Na càng cố kéo thẳng khóe miệng, muốn cười nhưng lại nhịn xuống.
Lần đầu tiên đăng nhập StarNet, hệ thống sẽ tự động xác nhận thông tin thân phận đăng nhập giả của con chip, sau đó có thể tự do thiết lập ID StarNet và thay đổi hình tượng.
Trong nháy mắt đăng nhập vào StarNet, cảnh tượng trước mắt biến đổi như thể bị dịch chuyển đến một nơi khác.
“Quảng trường đăng nhập số 199801 đang được kết nối, xin chờ trong chốc lát.”
Giọng nữ điện tử vang lên bên tai, Đằng Đàn tò mò nhìn xung quanh, bốn phía toàn là những bức tường kim loại lạnh lẽo, hệt như một căn phòng nhỏ khép kín vậy.
Căn phòng này gợi lên cho Đằng Đàn một số ký ức không tốt, cô mím môi, ánh mắt dần trở nên âm trầm.
“Đã xác định danh tính cư dân, đang tiến hành tạo tài khoản.”
“Tài khoản StarNet đã được tạo, số hiệu 6361385, vui lòng điền thông tin liên quan.”
Tại quảng trường đăng nhập 980118, Tạp Sắt Na và A Khiêu đang chờ đợi Đằng Đàn bên cạnh đài phun nước nhỏ.
Hơn mười phút trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng Đằng Đàn đâu, Tạp Sắt Na bắt đầu có chút lo lắng.
A Khiêu nhịn không được cũng đứng thẳng người, nhìn xung quanh và lẩm bẩm: “Sao Đằng Đằng vẫn chưa đến nhỉ?”
Dẫu lần đầu tiên đăng nhập cần phải đi theo quy trình, nhưng cũng không mất nhiều thời gian như vậy cơ mà.
Hai người đang cảm thấy kỳ lạ vì sao Đằng Đàn vẫn chưa online.
Thì bên này, trong căn phòng đăng nhập nhỏ, Đằng Đàn đang nằm bất động, nhìn chằm chằm vào màn hình điện tử trước mặt, ánh sáng u ám lần ra, lộ ra một khuôn mặt không còn sức sống.
“Vui lòng nhanh chóng điền thông tin liên quan.”
Giọng điện tử lại nhắc nhở một lần nữa, Đằng Đàn không biết hệ thống đã thúc giục bao nhiêu lần trong vài phút đăng nhập vừa qua.
Đằng Đàn cảm thấy vô cùng chán nản vì sự thất bại của chính mình.
Không phải cô không muốn điền, mà là cô không biết điền như thế nào.
Không! Biết! Điền!
Đằng Đàn trừng mắt nhìn vào màn hình điện tử, nhưng màn hình điện tử không hề dao động, thậm chí lại tiếp tục phát ra lời thúc giục.
Trước đó, A Khiêu và Tạp Sắt Na đã đoán được rằng Đằng Đàn có thể chưa bao giờ tiếp xúc với sản phẩm như quang não, vì vậy để đề phòng, họ đã cẩn thận hướng dẫn Đằng Đàn từng bước đăng ký.
Cơ mà bọn họ đều không nghĩ tới một việc, hoặc là nói ý niệm cơ bản này không thể xuất hiện trong phạm vi suy nghĩ của bọn họ, vấn đề của Đằng Đàn không nằm ở chỗ cô không biết các bước đăng ký, mà là ở chỗ cô căn bản không biết đọc, viết!
Ở thời đại phổ cập giáo dục này, dùng một bàn tay cũng có thể đếm được hết toàn bộ những người mù chữ nữa là, ấy thế mà Đằng Đàn thật vinh dự chiếm giữ một ngón tay trong đó, cũng chính là loại ngón tay mà có thể kéo đi làm vật trưng bày cho người ta xem 360 độ không góc chết.
Đằng Đàn lớn lên trong một nhóm trẻ em mồ côi, mà cô là người nhỏ nhất. Bị giam trong viện nghiên cứu mười mấy năm, mà viện nghiên cứu lại không đời nào đi cung cấp phổ cập giáo dục cho nhóm vật phẩm thí nghiệm dùng trong lĩnh vực nghiên cứu gen.
Nghiên cứu gen vốn là loại thí nghiệm cực kỳ nguy hiểm, rất nhiều trẻ em bị bắt tham gia thí nghiệm thường không sống được bao lâu, điều này khiến cho việc giáo dục họ đối với viện nghiên cứu trở thành một sự lãng phí tài nguyên vô ích. Mà những nhóm áo blouse trắng cao cao tại thượng đó cũng chỉ cần những đứa trẻ tham gia thí nghiệm có thể hiểu và làm theo mệnh lệnh ngắn gọn là đủ rồi.
Có thể nghe hiểu, có thể lý giải cũng chính là tự mình học được cách nói chuyện, đã là kết quả của nhiều năm Đằng Đàn không cam chịu với số phận mà tự mình giãy giụa nỗ lực.
Tuy rằng hiện tại tốc độ nói của cô không nhanh nhẹn lắm, nhưng cũng đủ để giao tiếp hàng ngày rồi.
Tuy nhiên, trong nền văn hóa giao tiếp bác đại tinh thâm của con người còn có một loại, đó chính là chữ viết. Loại hình kết tinh văn hóa cao thâm và phong phú này hoàn toàn không nằm trong phạm vi mà não bộ Đằng Đàn có thể lý giải.
Nhìn vào từng hàng những thứ giống như bùa chú trên giao diện trước mặt lập loè ánh sáng màu xanh lam, Đằng Đàn có thể tưởng tượng ra những chữ viết đó đang cười nhạo cô ra sao.
-Trời ạ, không thể nào, không thể nào, đã đến thời đại nào rồi mà vẫn còn người không biết chữ chứ.
Sắc mặt Đằng Đàn nhăn nhó trong chớp mắt.
m thanh điện tử lặp đi lặp lại và không gian kim loại kín mít khiến bóng ma trong tâm hồn cô dần dần mở rộng, một ngọn lửa giận dữ vô danh bùng cháy trong lòng.
Tinh thần lực táo bạo lượn lờ trong căn phòng nhỏ.
Cô vung tay vỗ vào giao diện cài đặt, không biết ấn trúng gì mà liên tiếp những ký tự tự động nhảy ra chiếm đầy khung vuông.
Bực bội chiếm lấy tâm trí, tinh thần lực vốn đang thong dong lượn lờ bỗng dưng nổi lên cuồng phong, đánh vào những bức tường kim loại màu bạc xung quanh.
Bức tường kim loại màu bạc trong căn phòng nhỏ cảm nhận được dao động tinh thần lực vượt quá giá trị tiêu chuẩn, xung quanh bức tường lập tức chuyển sang màu hồng để cảnh báo, đồng thời phát ra cảnh báo đến trung tâm quang não.
Tiếng cảnh báo vang lên liên tục, ánh mắt Đằng Đàn ngày càng âm trầm.
Lại năm phút trôi qua, khi A Khiêu lo lắng đến mức muốn ngoại tuyến để đi xem thử thì Đằng Đàn cuối cùng cũng đăng nhập thành công vào quảng trường 199801.
A Khiêu nhìn thấy bóng dáng Đằng Đàn thì vội vàng chạy đến, quan tâm hỏi: “Sao mà lâu thế?”
Đằng Đàn đảo mắt lung tung, cả khuôn mặt đều thể hiện rõ vẻ muốn lảng tránh vấn đề này.
May mắn thay, A Khiêu đã quen với những hành động trốn tránh của Đằng Đàn, anh ta vuốt ve đầu Đằng Đàn, truyền lại sự an ủi giả dối.
Đằng Đàn quơ quơ đầu nhằm đẩy tay anh ta ra, bên cạnh Tạp Sắt Na cũng gia nhập tiến vào. Bị tấn công từ hai phía, Đằng Đàn không kịp thời né tránh, mái tóc bị xoa đến rối tung rối mù.
Đằng Đàn che lại mái tóc rối tung của mình, lùi xa hai người kia, đầy vẻ trách móc -sờ đầu nhiều sẽ không cao được đâu!
Đằng Đàn vốn dĩ không quan tâm lắm đến chiều cao của mình, dù biết rằng hầu hết mọi người đều cao hơn cô nửa cái đầu, nhưng cô vẫn kiên định cho rằng là do bọn họ dư da dinh dưỡng.
Tuy nhiên, ngay khi bước vào quảng trường, Đằng Đàn mới chân thực cảm thấy xung quanh mình như những bức tường cao ngất ngưởng, tất cả đều là cao nguyên, chỉ có cô là một bồn địa.
Hóa ra không phải họ dư dả dinh dưỡng, mà là do mình bị suy dinh dưỡng á Σ(⊙▽⊙”.
Đằng Đàn hậm hực (. _. ).
A Khiêu nhìn xung quanh thấy Đằng Đàn thấp bé, quyết định ngay lập tức dẫn cô đi dạo phố ẩm thực ở trạm dừng chân đầu tiên của StarNet.
Từ xưa đến nay con người đã lấy việc ăn uống làm lẽ sống, mặc dù nhân loại đã trải qua bao nhiêu khó khăn kể từ khi bước vào vũ trụ, đã mất đi rất nhiều vật tư mang từ Trái Đất ra, nhưng truyền thống ẩm thực chưa bao giờ bị đứt đoạn.
Dù khoa học kỹ thuật hiện nay đã phát triển đến mức có thể thay thế con người trong nhiều lĩnh vực, nhưng về mặt ăn uống, con người vẫn thích tự tay làm lấy.
Phố ẩm thực là con phố sầm uất nhất trong StarNet, người qua kẻ lại, hai bên quán nhỏ vang lên tiếng rao hàng náo nhiệt.
StarNet chỉ là một thế giới ảo không hơn không kém, vì vậy thức ăn ở đây cũng chỉ có hương vị, không tạo cảm giác no bụng, ăn nhiều cũng không sao, thế nên A Khiêu mới hoàn toàn không thấy áp lực khi dẫn Đằng Đàn quét ngang toàn bộ khu phố ăn vặt, mở ra cánh cửa mới cho Đằng Đàn khám phá thế giới ẩm thực.
Hóa ra thức ăn ngon không chỉ có Thuỷ Bỉ Đặc!
Kem gà rán, chân gà rán, cánh gà, hamburger, bánh xèo, trà sữa, đủ loại hương vị chưa từng nếm thử được truyền tải qua StarNet, kích thích vị giác một cách chân thực, khiến người ta không thể nào dừng lại.
Đằng Đàn quyết định, từ hôm nay trở đi, cô yêu StarNet mất rồi!
Thời gian ăn uống là giờ phút sung sướng nhất. A Khiêu liếc nhìn đồng hồ, mới ngạc nhiên phát hiện đã chạng vạng tối rồi, lúc này mới vội vàng kéo Đằng Đàn đang mải mê uống trà sữa để đăng xuất.
Đằng Đàn vô cùng thất vọng.
Khi chuẩn bị đăng xuất, Đằng Đàn lướt qua giao diện của mình, thấy ID của mình là một chuỗi ký tự kỳ lạ o(’`)o.
Đằng Đàn nhìn biểu tượng cảm xúc đó một lúc ngốc nghếch, rồi bĩu môi tắt đi, sau này nhất định không thể để người khác nhìn thấy ID của mình được!
(Luồng số liệu hoạt động của quang não gà tiểu học)
StarNet chủ yếu hoạt động dựa vào quang não, sau khi quang não tự xuất hiện, đã có người có ý đồ kiểm soát quang não để can thiệp vào thế giới tinh thần của con người.
Vô số thế hệ đã dồn hết tâm huyết, sử dụng quang não giải toán để thoát khỏi sự kiểm soát của con người, trở thành một thực thể độc lập, vì vậy StarNet cũng được gọi là thế giới thứ hai.
Hôm nay, quang não đã cần cù chăm chỉ làm việc trong suốt mấy trăm năm đột nhiên phát hiện ra rằng có người đã sử dụng năng lượng tinh thần mang tính tấn công trong căn phòng nhỏ của nó.
Hình tượng con người trên StarNet ảo được tạo ra dựa vào thao tác năng lượng tinh thần. Khi ở trong trạng thái StarNet liên tục, năng lượng tinh thần thường ở trạng thái không ổn định, chức năng chính của căn phòng kim loại là kiềm chế năng lượng tinh thần, tránh xuất hiện thiệt hại chéo.
Đặc biệt là đối với những người có cấp bậc năng lượng tinh thần cao, khả năng xuất hiện hiện tượng năng lượng tinh thần tràn lan trong lần đầu tiên rất cao, sau khi thích nghi sẽ không còn xảy ra tình trạng này nữa. Tuy nhiên, nó chưa từng gặp qua loại năng lượng tinh thần tràn lan mang tính tấn công sắc bén này bao giờ.
Quang não tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Khi vừa chuyển đổi dữ liệu trung gian, nó đột nhiên cảm thấy vô cùng tức giận.
Tôi đã làm việc liên tục mấy trăm năm, không nghỉ hưu, không nghỉ phép, con người không cảm ơn tôi thì thôi đi, thế mà còn dám dùng năng lượng tinh thần để tấn công tôi á?
Quang não cảm thấy bị xúc phạm, nó vô cùng phẫn nộ.
Nó muốn cấm người này truy cập vào StarNet!
Vì vậy, quang não vươn xúc tu đi điều tra xem ai dám làm càn trên địa bàn của mình.
Sau đó nó đã bị sốc!
Thì ra đó là một kẻ vị thành niên!
Còn là một kẻ vị thành niên lần đầu tiên đăng nhập!
Làm thế nào bây giờ?Việc thực thi quy trình tự động [Luật bảo hộ trẻ vị thành niên tinh tế] và [Quy định sử dụng StarNet] đều sẽ không cho phép nó cấm trẻ vị thành niên!
Tức giận quá đi mà! Tức giận đến mức dữ liệu lưu chuyển đều có mấy đoạn không khớp.
Không thể cấm trực tiếp, vậy thì chỉ có thể cho một bài học thôi, quang não thầm nghĩ.
Cuối cùng nó quyết định cấp cho thanh thiếu niên một ID hồng danh trong vài tháng.
ID hồng danh không thể thực hiện giao dịch, mua bán, v.v. trên StarNet.
Ha, khiến cho mày không thể làm gì trên StarNet luôn nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.