Tay Của Anh Ấy Rất Mê Người

Chương 51: Ngủ Ngon

Thất Lý Tầm

30/03/2021

Thời gian theo đội rất nhẹ nhàng. Hằng ngày cô cũng chỉ đi dạo bốn phía cùng bạn trai, coi như cho mình một kỳ nghỉ dài hạn.

Bạn gái rảnh rỗi, bạn trai lại rất bận.

Cách ngày chung kết ngày một gần, RG cũng càng tăng thêm huấn luyện.

Giang Ký Minh huấn luyện hết trận này đến trận khác, thời gian một ngày được ở cùng anh có thể đếm trêи đầu ngón tay.

Rất rất ít.

Kể ra Giang Ký Minh cũng thật tâm cơ.

Dường như anh túm đúng điểm là Tống Phưởng rất nhớ rất nhớ anh.

Ngày nọ đấu luyện xong, anh cầm gối ôm trắng đứng tựa cửa. Trên tóc mái ngang trán còn dính ít nước, trên người có hương bạc hà nhàn nhạt.

Anh mặc quần jogger xám cùng áo cộc tay đen, làm nổi bật lên làn da trắng.

Anh không nói lời nào, cứ thể lẳng lặng nhìn cô. Nhìn đến khi cô đỏ mặt cũng không nói chuyện.

Mãi đến khi 11 ăn dưa không nhìn nổi nữa, ở bên cạnh kêu rên: “Soraka, cô bé Giang nhà tụi anh muốn em ngủ cùng.”

Vành tai Giang Ký Minh hơi hồng lên, quay đầu mắng 11: “Cô bé Giang mẹ cậu.”

Lịch sử đáng sợ luôn lặp lại.

Ở trước cửa, mặt tiểu thư Soraka còn đỏ hơn màu tai anh. Cô hơi cúi đầu xuống, lùi về sau mấy bước, không dám nhìn anh, giọng rất nhỏ: “Đến, đến đây, vào trong đi.” Biến thành cô nhóc nói lắp rồi.

Nói là ngủ chung, thật sự chỉ là ngủ chung.

Là loại rất trong sáng ó.

Có lẽ anh cảm nhận được sự sợ hãi nho nhỏ trong lòng cô nên anh ôm cô, hôn lên trán cô, giọng nói trầm dịu dàng ghé sát tai cô nói, ngủ ngon.

Ngủ ngon, ngủ ngon.

Tâm trạng căng thẳng của cô vì hai chữ này lập tức bình tĩnh lại.

Rất yên tâm.

Một giấc mộng đẹp.

Buổi sáng cô dậy sớm hơn anh.

Cô nằm trong ngực anh, sợ đánh thức anh nên không nhúc nhích.

Hàng mi đen rất dài rủ xuống che đi đôi mắt.

Tống Phưởng nhàm chán bắt đầu đếm số lông mi của anh.

Một sợi, hai sợi, ba sợi…

Cô đếm tới sợi thứ mười ba thì anh mở mắt ra.

Đôi mắt lim dim mở hé, giọng anh khàn hơn bình thường một chút, chào buổi sáng.

Tống Phưởng nhoẻn miệng cười.

Cô hôn lên đôi môi mềm mại của anh, chào buổi sáng.

Bởi vì ở chung nên Giang Ký Minh cũng hiểu rõ cuộc sống hằng ngày của con gái hơn một chút.

Khi Tống Phưởng dưỡng da buổi tối, Giang Ký Minh ở bên cạnh nhìn.

Anh nhìn chai chai lọ lọ trên bàn, giọng điệu ngạc nhiên, “Phải bôi hết chỗ này à?”

Tống Phưởng gật đầu, giới thiệu cho anh từng cái một, đây là kem dưỡng da mặt, kem dưỡng mắt, tinh chất này nọ.

Đáng tiếc giải thích thật lâu anh vẫn không hiểu.

Sau đó, anh thấy Tống Phưởng bôi mấy giọt tinh dầu trong lòng bàn tay lên tóc càng ngạc nhiên tợn, “Cái này còn bôi được cho tóc hả?”

Tống Phưởng: “Đây là tinh dầu dưỡng tóc. Tóc cũng cần dinh dưỡng, nếu không sẽ khô xơ.”

Thẳng nam sắt thép cảm khái trong lòng lần thứ n.

Làm con gái thật mệt.

Tống Phưởng dùng hết mỹ phẩm dưỡng da xong, nghiêng đầu sang phát hiện hai bên cánh mũi bạn trai mình hơi bong da, mặt rất khô.

Làn da của ban trai beauty blogger sao có thể xấu được? Nói ra không sợ người khác cười à.

Tống Phưởng bôi một ít kem dưỡng ẩm vào lòng bàn tay, xoa thật mạnh cho đến khi nóng rồi đắp lên mặt anh.

Giang Ký Minh cảm giác trên mặt gai gai đau đau.

Tống Phưởng nói không sao đâu, vì trước kia da anh chưa từng dùng, đột nhiên xoa kem dưỡng ẩm không kịp thích ứng.



Anh thấy bạn gái nghiêm túc, như muốn cải tạo làn da cho mình.

Giang Ký Minh không thể chống cự, đành hưởng thụ.

Để cô bôi từng lớp kem và tinh chất lên mặt mình.

Anh yên lặng chịu đựng từng trận nhói nhói.

Mỹ phẩm dưỡng da của Tống Phưởng thật sự rất có ích.

Cánh mũi anh không tróc da nữa, ngay cả tình trạng ửng đỏ cũng đỡ hơn nhiều, hết sạch mụn ẩn giữa lông mày.

Đồng đội thấy làn da Giang Ký Minh ngày càng đẹp mới chế nhạo anh, thấm đượm tình yêu thật là vi diệu, 66666.

Ai có thể ngờ 6 nhất chính là mỹ phẩm dưỡng da chứ.

Tin tức này nhanh chóng truyền đến tai Uyển Uyển.

Lần này Uyển Uyển đảm nhiệm làm bình luận viên trận chung kết mùa hè, cũng ở chung một khách sạn với RG tại thành phố N.

Có khi Giang Ký Minh đi huấn luyện, Tống Phưởng ở khách sạn một mình chán chết sẽ đi tìm Uyển Uyển ra ngoài dạo phố, đi dạo xung quanh.

Ngày đó, Tống Phưởng và Uyển Uyển đứng trước quầy của hãng D, chọn sản phẩm chăm sóc da.

BA* cầm sản phẩm dưỡng da loại mới thành thật giới thiệu hiệu quả.

(*) Business Analyst hay được viết tắt là “BA”, có nghĩa là một “Chuyên viên phân tích nghiệp vụ”. BA chính là người đứng giữa, kết nối khách hàng với bên kinh doanh và đội kỹ thuật của doanh nghiệp.

Uyển Uyển chống cằm, vẻ mặt mập mờ nhìn cô: “Cậu cũng thấm đẫm tình yêu mà, còn dùng cái này làm gì nữa?”

Gò má Tống Phưởng đỏ lên, rất xấu hổ: “Cậu đừng nói bậy!”

Uyển Uyển cười: “Koki nói từ khi cậu đến, RG trời quang mây tạnh, bọn họ hy vọng cậu có thể tới thường xuyên, nếu cậu có thể ở lại RG luôn thì còn gì tuyệt vời bằng.” Sau khi Tống Phưởng đến, tâm trạng đội trưởng bọn họ ngày nào cũng tốt, có lần đấu luyện còn nhường bùa xanh cho 11, 11 sợ đến mức tay cầm chuột cũng run lên.

Tống Phưởng nhịn cười, giả bộ nghiêm túc: “Này, cậu đủ rồi đó.”

Uyển Uyển tiếp tục chế nhạo, mặt Tống Phưởng đỏ bừng.

Mua sắm xong ở quầy này, cả hai đến quầy khác.

Đang lúc chọn kem nền thì có ba cô bé đến trước mặt Tống Phưởng.

Bọn họ là fangirl của Tống Phưởng.

Được thấy Tiểu Nhật Phương nên rất kϊƈɦ động, muốn ký tên rồi muốn chụp ảnh chung, lúc sắp đi còn mạnh mẽ khen Tống Phưởng một hồi, “Nữ thần, bọn em xem ảnh chụp reuters* của chị trên tạp chí D rồi. Đẹp lắm, đẹp lắm ý, đứng cạnh siêu mẫu cũng không lép vế, nhan sắc cực kỳ bùng nổ!”

(*) Reuters là một trong những hãng thông tấn lớn nhất thế giới. Reuters cung cấp bài viết, hình ảnh, đồ họa và video cho những tờ báo, đài phát thanh, đài truyền hình, Internet và các phương tiện truyền thông khác.

Tống Phưởng vội kêu bọn họ ‘Suỵt’, “Tâng quá sẽ kéo anti đó.”

Đám fangirl cười to.

Sau khi họ đi, Uyển Uyển giật nhẹ ống tay áo Tống Phưởng, vẻ mặt kinh ngạc: “Bây giờ cậu đã nổi thế rồi cơ à? Bảo sao vừa rồi đi đường nhiều người ngoái lại nhìn cậu như vậy.”

Dạo này sự nghiệp của cô thuận buồm xuôi gió, một đường đi lên, độ nổi tiếng cao hơn trước kia nhiều, fan hâm mộ cũng nhiều hơn.

Tống Phưởng cười đắc ý : “Tạm được.”

Uyển Uyển “Ôi chao” một tiếng, lại hỏi: “Chuyện giữa cậu và võng hồng Dư cái gì Lâm đó là sao? Có phải cô ta từng theo đuổi Akoo không? Mấy hôm trước tớ thấy tên cậu và tên cô ta trên hot search còn ngạc nhiên lâu lắm đấy.”

Vài ngày trước, Dư Lâm đăng ảnh PO tạp chí D lên Weibo.

Một tấm chụp chung ba người, một tấm chụp một mình.

Fans ba bên đều tự đánh call cho thần tượng mình dưới Weibo đó.

Trong đó đội quân họ Tống còn phát triển mạnh hơn cả fan siêu mẫu, mấy bình luận top đều bị đội quân họ Tống chiếm đóng.

Điều này khiến Dư lâm rất khó chịu.

Sau khi xóa ảnh tạp chí đi, cô ta lại đăng vài bài Weibo nhìn qua thì khó hiểu nhưng xem xét kỹ lại có ý nghĩa sâu xa.

Fans Dư Lâm đã sớm luyện được ‘ngôn ngữ của Lâm’ lên cấp độ 10, sau năm phút giải thích cẩn thận, cuối cùng họ cũng hiểu được ý nghĩa cốt lõi! Nữ thần của bọn họ không thích Tống Phưởng kia!

Cho nên nhanh chóng xắn tay áo lao tới Weibo Tống Phưởng, bắt đầu choảng nhau với đội quân họ Tống.

Chỉ chốc lát sau, mấy từ khóa #Dư Lâm xóa bài# #Dư Lâm Tống Phưởng bất hòa# lên hot search.

Có người qua đường ăn dưa nói, bây giờ võng hồng xóa Weibo mà cũng lên hot search hả?; Còn có người nói khi quay chụp hai người họ không hề nhìn đối phương, hai người bất hòa là bí mật công khai trong giới làm đẹp.

Trong lúc nhất thời đủ loại ý kiến trái chiều.

Nhưng chỉ có một ý kiến thống nhất chính là Tống Phưởng và Dư Lâm bất hòa.

Bí mật công khai trong giới làm đẹp đã trở thành bí mật công khai toàn Weibo.

Tống Phưởng cúi đầu nhìn màu kem nền trêи cổ tay: “Đúng như trên mạng nói đấy, tớ và cô ta bất hòa.”



Uyển Uyển: “Trước kia tớ từng gặp cô ta, có cảm giác… Ờm… Dù sao một lời khó nói hết.”

Ở một góc độ nào đó thì xem như lý do thoái thác này nhất trí với siêu mẫu Triệu Nhụy.

Một lời khó nói hết?

Trong đầu cô hiện ra điệu bộ lúc Dư Lâm nói chuyện, giả vờ lơ đễnh khoe nhẫn kim cương lớn trên ngón giữa của mình.

Gì mà chỉ mỗi một lời khó nói hết, cả triệu lời cũng khó nói hết ấy chứ.



Tống Phưởng mua được một đống lớn mỹ phẩm dưỡng da.

Thu hoạch đã đủ, hai tay xách đầy túi mua sắm như về nhà ăn Tết.

Khi Giang Ký Minh huấn luyện xong trở về phòng, nhìn thấy túi mua sắm ngổn ngang trên ghế sofa thì nheo mắt. Sao anh lại có dự cảm xấu thế nhỉ.

Tống Phưởng nhanh chóng thò đầu từ trong phòng ra, nói: “Anh về rồi à! Mau đến rửa mặt, mau đến rửa mặt!”

A-chan ngoan ngoãn đến trước bồn rửa mặt, thoa sữa rửa mặt bạn gái chuẩn bị cho mình lên, rửa sạch gương mặt trắng trẻo của mình.

Nhớ lời bạn gái dạy, rửa mặt xong không được lau bằng khăn mặt, phải dùng khăn giấy lau khô nước. Khăn mặt nhiều vi khuẩn hơn khăn giấy, không tốt cho mặt đâu!

Anh rửa mặt xong mới ra khỏi toilet, chưa kịp ngồi xuống thì Tống Phưởng đã ôm một đống mỹ phẩm dưỡng da đi về phía anh.

Giang Ký Minh nhìn những cái chai đỏ lọ trắng kia, khóe miệng giật giật, “Lại, lại nữa hả?”

Tống Phưởng đặt từng sản phẩm dưỡng da lên bàn trà, sắp xếp trình tự theo chiều cao trung bình, nói: “Hôm nay em mua biết bao nhiêu là hàng mới vì anh đấy!”

Cảm… Cảm ơn em nhé?

Giang Ký Minh quét mắt nhìn mỹ phẩm dưỡng da xếp hàng chỉnh tề trên bàn trà, biểu cảm hơi mất tự nhiên.

Tống Phưởng không hề phát hiện ra, phấn khích cầm một cái chai nhỏ giới thiệu với anh: “Đây là dòng mới của hãng X mới ra, có khả năng chống oxy hóa, chữa trị bề mặt da, dưỡng ẩm sâu và chống lão hóa da.” Cô lại cầm món khác, “Sản phẩm này chủ yếu là Niacin, dùng cực kỳ tốt, nhưng em lo rằng anh không dung nạp được Niacin nên lát nữa chúng ta thoa lên tai anh trước để thử xem phản ứng thế nào.”

Chống oxy hóa, chữa trị bề mặt da, Niacin… Là cái quỷ gì thế…

Giang Ký Minh chống tay lên má, vô thức dựa ra sau, “Sao mà nhiều thế, đâu cần đâu?”

Tống Phưởng bóp mấy giọt tinh chất ra lòng bàn tay, đi từng bước về phía anh, giọng nói dịu dàng dán vào anh: “Đi mà đi mà, có hiệu quả lắm ý, có thể khiến làn da anh trắng hồng căng bóng.”

Giang Ký Minh bất đắc dĩ, “Nhất định phải bôi à?”

Mắt Tống Phưởng phát sáng: “Chúng ta thử đi, thử nha.”

Giang Ký Minh nhìn cô, khẽ than một tiếng, ghé nửa mặt mình sang, “Đến đây đi.” Thua cô rồi.

Tống Phưởng cười tủm tỉm xoa đều tinh chất trong lòng bàn tay, cẩn thận bôi lên mặt anh từng chút một.

Giang Ký Minh mở mắt ra nhìn cô, “Vui không?”

Tống Phưởng cười khẽ: “Vui lắm.”

He he.

Sản phẩm dưỡng da Tống Phưởng mới sắm có hiệu quả nhanh chóng.

Mấy ngày sau tình trạng da đã có cải thiện.

Người đầu tiên phát hiện chính là 11.

Hôm đó, vừa đấu luyện xong, bọn họ ngồi nghỉ ngơi trên ghế máy tính. 11 quay đầu sang, híp mắt soi mặt Giang Ký Minh thật lâu, rất khó hiểu: “Cậu nói xem, tại sao người khác yêu đương không có thay đổi gì mà đến cậu lại thành da có thay đổi tốt rồi là trắng lên, tại sao hả? Cái kiểu thấm đượm tình yêu của các cậu cũng lợi hại quá rồi đấy.”

Giang Ký Minh thở hắt ra.

Người anh em, vì sao ấy hả?

Bởi vì mỹ phẩm dưỡng da bạn gái tôi mua rất tốt.

Nghĩ vậy, A thần lại không nhịn được thở hắt ra tiếp.

Tối về lại phải bôi những cái đó nữa.

Haiz.

#Nói xem có bạn gái làm beauty blogger là trải nghiệm thế nào#



Tống Phưởng rất để ý đến tình trạng da Giang Ký Minh.

Ngày đấu chung kết cô cũng không quên bôi kem dưỡng ẩm cho Giang Ký Minh.

Lau xong, cô xoa bóp mặt anh, nói: “Hôm nay cố lên nhé! Em ở dưới đài đánh call cho anh!”

Giang Ký Minh cười: “Ừm.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tay Của Anh Ấy Rất Mê Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook