Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi
Chương 266: Chính văn hoàn(2)
Hậu Nương Mễ Mễ Nhãn
15/03/2017
Dumbledore nhìn Harry, mỉm cười, “Xem ra kế hoạch của chúng ta xuất hiện vấn đề nhỏ, ngài Harry Potter không ở Thụy Sỹ, mà tới Hogwarts, thật may mắn, ta cũng thay đổi chủ ý, đi tới đây. Ngài Harry Potter, chúng ta chưa gặp mặt đã lâu, xem ra cuộc sống của ngài Potter rất tốt.”
“Cám ơn ngài hiệu trưởng Dumbledore quan tâm.” Trong lòng Harry vừa căm hận vừa cảnh giác lại có một chút thân thiết nhè nhẹ từ sâu trong lòng, nhưng tưởng tượng đến Daniel, cảm giác thân thiết biến mất ngay tức khắc, sự căm hận chiếm giữ tâm trí, cậu lạnh lùng nói, “Cuộc sống của tôi luôn rất tốt. Cuộc sống không tốt là Daniel, đứa nhỏ đáng thương, chẳng biết bị ai hạ pháp thuật nguyền rủa, hai năm nay phải chịu tra tấn, thật hy vọng nó có thể sớm ngày khỏe mạnh.”
Lời nói oán hận của Harry không làm Dumbledore dao động, mặt ông ta không đổi sắc, ánh mắt kiên định, giống như bệnh của Daniel không liên quan đến mình. “Đứa nhỏ đáng thương, Merlin phù hộ cho nó.”
Ở thời đại này Harry không có kinh nghiệm chiến đấu với Dumbledore, mà thời đại kia thì cậu lại sùng bái kính ngưỡng Dumbledore như Merlin, có thể nói Dumbledore ảnh hưởng rất lớn đến cậu, trận chiến lần này là ngoài dự đoán, Harry không nắm chắc chiến thắng, thậm chí lòng tin cũng không đủ. Kinh nghiệm chiến đấu của hai người rất chênh lệnh, Harry sống hai lần vẫn chỉ là đứa nhỏ trước mặt Dumbledore. Voldemort từng nói, người đủ tư cách để Dumbledore dùng toàn lực ứng phỏ, chỉ có Voldemort, Harry chưa từng hoài nghi điều này, kinh nghiệm không đủ và tâm lý yếu đuối là nguyên nhân khiến Harry không thể trở thành người lãnh đạo chân chính.
Harry nỗ lực liên hệ với Voldemort, nhưng ánh mắt của Dumbledore vẫn tập trung trên người cậu, làm cậu không có thời gian phân tâm, xem ra chỉ có tìm cơ hội giữa lúc chiến đấu mà thôi, hy vọng có thể báo cho Voldemort.
Giằng co không kéo dài lâu, hai bên nhanh chóng chiến đấu. Đối thủ của Harry là Dumbledore.
Ngay từ đầu Harry không hề lép vế, với pháp thuật và thần chú tiên tiến cậu nhanh chóng chiếm ưu thế, dù sao ở thời đại này, pháp thuật của cậu là độc nhất vô nhị. Cậu dùng liên tục nhiều pháp thuật mới khiến Dumbledore chật vật né tránh, một luồng ánh sáng trắng xẹt qua, cách lão phù thủy chỉ vài cm, thiếu chút nữa để lại vết thương vĩnh viễn không thể chữa trị, nhưng kinh nghiệm trợ giúp Dumbledore, tựa như kinh nghiệm chuyển nguy thành an trên chiến trường của chiến sĩ Muggle, cuối cùng ông ta vẫn tránh thoát sự công kích của Harry. Tiếp theo đó là giai đoạn giằng co, lúc Dumbledore đã quen với cách tấn công của Harry, bắt đầu quay lại phản kích, khiến Harry nhanh chóng rơi vào thế phòng thủ toàn diện.
Harry rẽ vào chỗ ẩn nấp, thở hổn hển, cậu biết Dumbledore sẽ nhanh chóng đuổi tới, cậu phải tìm cách đối phó. Tay cậu lục lọi trong quần áo, lấy ra một khẩu súng. Qua hai năm nghiên cứu kết hợp giữa công nghệ Muggle và pháp thuật, súng này có thể giết chết phù thủy – cậu dùng kinh nghiệm chín năm chiến tranh để thề.
Khi dáng người cao gầy xuất hiện tại cầu thang, Harry giơ súng bắn. Bàn về khả năng bắn súng, dù là Hội phượng hoàng hay Tử thần thực tử, cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn theo Harry. Chín năm chiến đấu giúp khả năng bắn súng của cậu thuần thục, cho dù ở thế giới Muggle thì cậu cũng là cao thủ. Nhưng cậu rất ít biểu hiện trước mặt Tử thần thực tử, chỉ có lúc dạy bảo bọn họ mới dùng, Voldemort đã được thấy vài lần, trăm phát trăm trúng.
Phác –
Bùm!
Dumbledore khó tin nhìn Harry, bàn tay già nua ôm lấy ngực phải, máu đỏ theo khe hở chảy ra.
Cơ hội tốt! Harry cầm lấy đũa phép, dùng thần chú trói chặt Dumbledore.
“Harry chủ nhân, cứu mạng! Cứu mạng! Tiểu chủ nhân Daniel gặp nguy hiểm!”
Một gia tinh ôm Daniel chạy trên hành lang đối diện với Harry, đuổi theo sau là ba Muggle, bọn họ dùng súng khiến mắt Harry co rút lại – tay súng bắn tỉa!
“K, sao chúng ta phải giết hại một đứa nhỏ? Hơn nữa Dumbledore nói phải giữ mạng đứa nhỏ này.” Một tay súng bắn tỉa hỏi.
“Đứa nhỏ này có lợi với thế giới pháp thuật, nhưng chỉ có hại với thế giới Muggle. Chẳng lẽ mày cho rằng chúng ta có thể chung sống hòa bình với phù thủy sao?” K đáp lại, “Mày ngăn cản phù thủy giỏi bắn súng kia, tao giết quái vật, sau đó là đứa nhỏ.”
Hắn cảm thấy có chút phiền phức, nếu nhóm quái vật không dùng tính mạng bảo vệ đứa nhỏ kia, hắn đã giết được nó.
Viên đạn bắn trúng trán Daniel, nhưng Daniel không chết, được Harry dùng tính mạng trao đổi, giống như năm đó Lily Potter vì Harry Potter. Dùng pháp thuật còn lại giết chết mấy tay súng bắn tỉa Muggle, vừa lúc Voldemort được Snape thông báo đã đuổi tới.
Nhìn Voldemort nhanh chóng chạy đến, Harry dần dần trở nên trong suốt, “Thực xin lỗi, Voldy, ta yêu nó, không ai yêu nó hơn ta.” Cậu nói.
“Cám ơn ngài hiệu trưởng Dumbledore quan tâm.” Trong lòng Harry vừa căm hận vừa cảnh giác lại có một chút thân thiết nhè nhẹ từ sâu trong lòng, nhưng tưởng tượng đến Daniel, cảm giác thân thiết biến mất ngay tức khắc, sự căm hận chiếm giữ tâm trí, cậu lạnh lùng nói, “Cuộc sống của tôi luôn rất tốt. Cuộc sống không tốt là Daniel, đứa nhỏ đáng thương, chẳng biết bị ai hạ pháp thuật nguyền rủa, hai năm nay phải chịu tra tấn, thật hy vọng nó có thể sớm ngày khỏe mạnh.”
Lời nói oán hận của Harry không làm Dumbledore dao động, mặt ông ta không đổi sắc, ánh mắt kiên định, giống như bệnh của Daniel không liên quan đến mình. “Đứa nhỏ đáng thương, Merlin phù hộ cho nó.”
Ở thời đại này Harry không có kinh nghiệm chiến đấu với Dumbledore, mà thời đại kia thì cậu lại sùng bái kính ngưỡng Dumbledore như Merlin, có thể nói Dumbledore ảnh hưởng rất lớn đến cậu, trận chiến lần này là ngoài dự đoán, Harry không nắm chắc chiến thắng, thậm chí lòng tin cũng không đủ. Kinh nghiệm chiến đấu của hai người rất chênh lệnh, Harry sống hai lần vẫn chỉ là đứa nhỏ trước mặt Dumbledore. Voldemort từng nói, người đủ tư cách để Dumbledore dùng toàn lực ứng phỏ, chỉ có Voldemort, Harry chưa từng hoài nghi điều này, kinh nghiệm không đủ và tâm lý yếu đuối là nguyên nhân khiến Harry không thể trở thành người lãnh đạo chân chính.
Harry nỗ lực liên hệ với Voldemort, nhưng ánh mắt của Dumbledore vẫn tập trung trên người cậu, làm cậu không có thời gian phân tâm, xem ra chỉ có tìm cơ hội giữa lúc chiến đấu mà thôi, hy vọng có thể báo cho Voldemort.
Giằng co không kéo dài lâu, hai bên nhanh chóng chiến đấu. Đối thủ của Harry là Dumbledore.
Ngay từ đầu Harry không hề lép vế, với pháp thuật và thần chú tiên tiến cậu nhanh chóng chiếm ưu thế, dù sao ở thời đại này, pháp thuật của cậu là độc nhất vô nhị. Cậu dùng liên tục nhiều pháp thuật mới khiến Dumbledore chật vật né tránh, một luồng ánh sáng trắng xẹt qua, cách lão phù thủy chỉ vài cm, thiếu chút nữa để lại vết thương vĩnh viễn không thể chữa trị, nhưng kinh nghiệm trợ giúp Dumbledore, tựa như kinh nghiệm chuyển nguy thành an trên chiến trường của chiến sĩ Muggle, cuối cùng ông ta vẫn tránh thoát sự công kích của Harry. Tiếp theo đó là giai đoạn giằng co, lúc Dumbledore đã quen với cách tấn công của Harry, bắt đầu quay lại phản kích, khiến Harry nhanh chóng rơi vào thế phòng thủ toàn diện.
Harry rẽ vào chỗ ẩn nấp, thở hổn hển, cậu biết Dumbledore sẽ nhanh chóng đuổi tới, cậu phải tìm cách đối phó. Tay cậu lục lọi trong quần áo, lấy ra một khẩu súng. Qua hai năm nghiên cứu kết hợp giữa công nghệ Muggle và pháp thuật, súng này có thể giết chết phù thủy – cậu dùng kinh nghiệm chín năm chiến tranh để thề.
Khi dáng người cao gầy xuất hiện tại cầu thang, Harry giơ súng bắn. Bàn về khả năng bắn súng, dù là Hội phượng hoàng hay Tử thần thực tử, cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn theo Harry. Chín năm chiến đấu giúp khả năng bắn súng của cậu thuần thục, cho dù ở thế giới Muggle thì cậu cũng là cao thủ. Nhưng cậu rất ít biểu hiện trước mặt Tử thần thực tử, chỉ có lúc dạy bảo bọn họ mới dùng, Voldemort đã được thấy vài lần, trăm phát trăm trúng.
Phác –
Bùm!
Dumbledore khó tin nhìn Harry, bàn tay già nua ôm lấy ngực phải, máu đỏ theo khe hở chảy ra.
Cơ hội tốt! Harry cầm lấy đũa phép, dùng thần chú trói chặt Dumbledore.
“Harry chủ nhân, cứu mạng! Cứu mạng! Tiểu chủ nhân Daniel gặp nguy hiểm!”
Một gia tinh ôm Daniel chạy trên hành lang đối diện với Harry, đuổi theo sau là ba Muggle, bọn họ dùng súng khiến mắt Harry co rút lại – tay súng bắn tỉa!
“K, sao chúng ta phải giết hại một đứa nhỏ? Hơn nữa Dumbledore nói phải giữ mạng đứa nhỏ này.” Một tay súng bắn tỉa hỏi.
“Đứa nhỏ này có lợi với thế giới pháp thuật, nhưng chỉ có hại với thế giới Muggle. Chẳng lẽ mày cho rằng chúng ta có thể chung sống hòa bình với phù thủy sao?” K đáp lại, “Mày ngăn cản phù thủy giỏi bắn súng kia, tao giết quái vật, sau đó là đứa nhỏ.”
Hắn cảm thấy có chút phiền phức, nếu nhóm quái vật không dùng tính mạng bảo vệ đứa nhỏ kia, hắn đã giết được nó.
Viên đạn bắn trúng trán Daniel, nhưng Daniel không chết, được Harry dùng tính mạng trao đổi, giống như năm đó Lily Potter vì Harry Potter. Dùng pháp thuật còn lại giết chết mấy tay súng bắn tỉa Muggle, vừa lúc Voldemort được Snape thông báo đã đuổi tới.
Nhìn Voldemort nhanh chóng chạy đến, Harry dần dần trở nên trong suốt, “Thực xin lỗi, Voldy, ta yêu nó, không ai yêu nó hơn ta.” Cậu nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.