Chương 87: Điện thoại di động thành công
Thanh Phong Tiểu Đạo Đồng
28/04/2020
Trương Minh Hiên nhíu mày, vẫy tay nói: "Đứng lên đi!" Hai người nơm nớp lo sợ đứng lên, khoanh tay cúi người đứng một bên.
Trương Minh Hiên nhìn ngón tay mình suy nghĩ một chút, sau đó nói với ông chủ Trương: "Cho ta một giọt máu."
Sắc mặt ông chủ Trương chớp mắt đã trắng bệnh, nhưng vẫn cung kính trả lời: "Vâng!"
Ông chủ Chu thương hại liếc nhìn ông chủ Trương, tình hình này có vẻ đang luyện chế pháp khí! Nếu luyện tốt, cần phải có người thử pháp khí, Chu lão nghĩ sắp tới mình, trong lòng xuất hiện cảm giác đau khổ.
Ông chủ Trương nhìn trái nhìn phải, phát hiện trên bàn có một dụng cụ cắt gọt kỳ lạ, run rẩy cầm đao, trong mắt hiện lên tia kiên quyết, vạch một cái vào tay, trên bàn tay lập tức xuất hiện vết thương máu chảy đầm địa, máu tươi lập tức xuất hiện.
Trương Minh Hiên trợn mắt há hốc mồm nhìn, chẳng lẽ không đau ư?
Vẻ mặt ông chủ Trương tái nhợt tới trước mặt Trương Minh Hiên, lo sợ hỏi: "Đại nhân, vậy được rồi chứ?"
Trương Minh Hiên bó tay, vậy mà còn không được, có lẽ phải cắt luôn cổ tay.
Dưới ánh mắt lo sợ của hai người kia, đưa điện thoại di động tới gần máu tươi chấm nhẹ một cái, lập tức dời ra.
Sau đó đưa điện thoại di động cho ông chủ Trương chờ mong hỏi: "Ngươi cảm giác thế nào?"
Ông chủ Trương đang nhắm mắt chờ chết nghe vậy mở to mắt, nghi ngờ nói: "Không có cảm giác gì, không đau không ngứa, cũng không có cảm giác hít thở không thông."
Hoạt động tay chân một chút nói: "Hành động cũng bình thường."
Trương Minh Hiên tức giận nói: "Ai hỏi ngươi mấy thứ này chứ?"
Sau đó chỉ vào điện thoại di động chờ mong hỏi: "Có loại cảm giác đặc biệt nào hay không?"
Ông chủ Trương sửng sốt một chút, một hình chiếu chợt xuất hiện từ màn hình điện thoại di động.
Ông chủ Trương giật mình, lùi về sau hai bước, màn hình cũng chuyển động theo hắn ta hai bước.
Ông chủ Trương lắp bắp nói: "Đây. . . Đây là thứ gì?"
Trương Minh Hiên vui sướng vung nắm tay lên nói: "Thành công."
Hai người kia hoảng sợ.
Trương Minh Hiên hướng dẫn ông chủ Trương mở TT ra, gia nhập vào nhóm người mới, sau đó để ông ta xem thông báo. Trương Minh Hiên hơi ngẩn ngơ suy nghĩ, không biết còn có thể cải tiến được nữa hay không.
Một lúc sau Trương Minh Hiên tỉnh táo lại, chỉ thấy ông chủ Trương và ông chủ Chu đều đang tò mò nghiên cứu màn hình.
Hai người thấy Trương Minh Hiên nhìn, đều ngại ngùng buông tay, hiện giờ bọn họ mới phát hiện Trương Minh Hiên không phải luyện chế pháp khí giết người gì, thứ này rất kỳ lạ!
Trương Minh Hiên đắc ý nói: "Thế nào? Rất thú vị chứ gì!"
Ông chủ Trương chê cười nói: "Bên trên nói, thứ này có thể truyền tin, truyền tin thế nào?"
Trương Minh Hiên chỉ một ngón tay ra ngoài nói: "Ngươi đi ra ngoài."
Ông chủ Trương sửng sốt, sau đó lập tức bước ra ngoài.
Trương Minh Hiên lấy linh thạch phiên bản di động của mình ra, mở diễn đàn TT phát một đoạn ghi âm.
Ông chủ Trương bên ngoài nhìn hình ảnh TT đang nhấp nháy, ấn mở, trên màn hình diễn đàn trống không bỗng xuất hiện một tên "Tiểu bá đạo vô địch", ông chủ Trương chửi thầm cái tên này. Ấn lên giọng nói trên dòng tên, giọng Trương Minh Hiên lập tức phát ra: "Thế nào? Nghe được không?"
Ông chủ Trương kinh ngạc một chút, lập tức hiểu được đây là giọng nói trò chuyện bên trong, sau đó dựa theo trình tự giải thích sử dụng, lòng tràn đầy mong đợi nói một câu.
Trong phòng, ông chủ Chu ngơ ngác nhìn Trương Minh Hiên trước màn hình, giọng ông chủ Trương lắp bắp phát ra từ màn hình: "Ta. . . ta nghe được."
Trương Minh Hiên tùy ý nói với màn hình: "Vào đi!"
Chỉ một lát sau ông chủ Trương đã đi vào, ông chủ Chu kinh ngạc cảm thán: "Chuyện này thật thần kỳ! Thật là. . . thật sự là chưa từng nghe qua."
Ông chủ Trương đã thu màn hình lại, kích động hỏi Trương Minh Hiên: "Công tử, cái này có thể truyền đi với khoảng cách bao xa vậy?"
Trương Minh Hiên nói: "Dù xa thế nào cũng có thể."
"Xa thế nào cũng có thể ư?" Ông chủ Chu và ông chủ Trương đều ngây ra như gà gỗ, thiếu hiểu biết như bọn họ cũng có thể tưởng tượng được khoảng cách truyền thông tin như vậy có thể mang tới lợi ích khổng lồ thế nào.
Ông chủ Chu cảm giác tim mình đang đập thình thịch, thần khí trước nay chưa từng có lại do mình làm ra, sau này mình hẳn cũng có thể lưu danh sử sách! Nhưng vừa nghĩ tới cách làm lúc trước của mình, bên trong sử sách có lẽ sẽ ghi lại mình đã ngạo mạn vô lễ thế nào với người phát minh thần khí, tùy tiện vứt bỏ thần khí, chẳng thèm ngó tới. Lập tức có cảm giác hoảng hốt.
Ông chủ Chu lắp bắp nói: "Đại nhân, mời ngài ngồi, ta pha trà cho ngài."
Chạy lảo đảo ra ngoài, chỉ một lát sau đã bưng một ấm trà chạy chậm vào, cúi người cung kính rót một chén trà cho Trương Minh Hiên, cười nịnh nọt.
Trương Minh Hiên uống một hớp trà, kinh ngạc nhìn ông chủ Chu, mùi vị không tệ lắm, tuy bản thân không hiểu trà đạo, nhưng có thể có loại hương vị này, hẳn phải là trà ngon!
Trương Minh Hiên để chén trà xuống, nhíu mày gõ bàn trà: "Bây giờ còn một vấn đề."
Ông Chu, ông Trương đều kinh ngạc nhìn Trương Minh Hiên, lúc nãy không phải thành công rồi sao?
Trương Minh Hiên nhăn mày nói: "Sau này phạm vi sử dụng điện thoại di động được mở rộng, nhưng nếu mỗi một cái ta đều phải tới vẽ trận pháp, chẳng phải mệt chết ta sao!"
Ông Chu suy nghĩ một chút, cẩn thận nói: "Đại nhân, không biết ngài có thể tin tiểu nhân được không?"
Trương Minh Hiên nghi ngờ nhìn ông, có ý gì chứ?
Ông Chu nuốt nước miếng cẩn thận nói: "Ta có thể giúp ngài khắc trận pháp vào trong đồ sứ."
Trương Minh Hiên vui sướng hỏi: "Thật sự có thể ư?"
Ông Chu gật đầu nói: "Có thể, đèn trường minh cũng nung như vậy."
Trương Minh Hiên vội nói: "Nhanh thử một cái đi."
Ông Chu chần chừ nói: "Vậy trận pháp này. . ?"
Trương Minh Hiên vỗ ót nói: "Ta quá nôn nóng rồi. Ở đây các ngươi có bút than không?"
Ông Chu ngơ ngác nhìn Trương Minh Hiên nói: "Ngài tin ta sao?"
Trương Minh Hiên không kiên nhẫn nói: "Không tin ngươi thì tin ai? Mau đi lấy bút than."
Ông Chu gật đầu liên tục nói: "Ngài chờ một chút, ta đi lấy ngay."
Chỉ một lát sau, ông Chu đã chạy về, thở hổn hển đưa bút than cho Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên cầm bút than suy nghĩ một chút, bắt đầu vẽ trên giấy trắng, tu vi cao dần lên, khả năng khống chế bản thân cũng dần tăng mạnh, cổ tay linh hoạt ổn định, đầu bút lông vững vàng có lực, một trận đồ hình tròn dần hiện ra, cũng không quá phức tạp.
Trương Minh Hiên đưa giấy cho ông Chu nói: "Cho ngươi."
Ông Chu nhận trận đồ kích động nói: "Đại nhân, ngài tin tưởng ta như vậy, lão Chu ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng ngài. Ngài yên tâm, chỉ cần lão Chu ta ở đây, trận pháp của ngài chắn chắn sẽ không bị lộ ra ngoài."
Sau đó hăng hái ra ngoài, Trương Minh Hiên nhìn theo hơi sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.