Quyển 5 - Chương 4: Em làm bạn gái của anh nhé!
Trần Sấu
16/06/2016
Có vết xe đổ, Đại Nhiệt không dám tiếp tục mình trần ra trận, buổi
sáng thức dậy tập Thái Cực quyền cũng nhớ mặc thêm bộ quần áo thể thao.
Tới 8 giờ, Yêu Yêu chạy qua. Nhưng nàng cũng không có sử dụng chìa khóa
tự tiến vào, mà rất lễ phép gõ cửa trước — tối qua nàng cũng làm như
thế, có điều Đại Nhiệt đang tắm nên không nghe thấy mà thôi.
Đây là điểm khác nhau giữa Yêu Yêu cùng Long Hải Thanh.
Long Hải Thanh lạnh lùng cao ngạo, trong biểu cảm thường thường để lộ ra một loại khí thế quý tộc làm cho người ta không dám dễ dàng tiếp cận, hơn nữa hành vi ương bướng, nghĩ đến cái gì thì làm cái đó, suy nghĩ biến ảo như chong chóng khiến không ai có thể bắt kịp. Ở cùng với nàng thời gian càng lâu, bạn sẽ càng phát hiện nàng thật giống như một đầu hồ ly tinh đã tu luyện ngàn năm, cực kỳ khó nắm bắt!
Còn Yêu Yêu thì sao? Nàng có tính cách tựa như ánh mặt trời, đối xử với người khác vô cùng ấm áp, thích cùng người kết giao bằng hữu, cũng thích náo nhiệt. Nàng tựa như một đại tiểu thư khuê các, tuy lễ phép lại không câu nệ, tự nhiên hòa nhã, thấu tình đạt lý, thật sự là đi ra được phòng khách, đi vào được phòng bếp, lại còn lên được giường lớn!
Có lẽ do đọc sách nhiều, Đại Nhiệt rất thích việc đánh giá con người bằng những tính từ cụ thể, mà hai đối tượng nữ chính hắn muốn đánh giá thì lại vô cùng đáng giá để hắn tìm hiểu cho điểm.
Hiện một trong hai đối tượng đáng giá đó đang đi tới trước mặt hắn, cười ngọt ngào nói:
- Tiểu ca, hôm nay là cuối tuần, em không có tiết, anh có định cho em đi đâu chơi không?
Kỳ thật trong lòng Đại Nhiệt có chút không muốn — hắn còn băn khoăn về nhiệm vụ Địa Phủ của mình, so với bất cứ ai hắn càng thêm khát vọng có thể sớm tìm hiểu được quái vật ở Địa Ngục, những tồn tại đại danh đỉnh đỉnh như Hắc Bạch Vô Thường, Sinh Tử Phán Quan, Diêm La Vương v.v... Nhưng hắn càng hiểu được từ chối lời hẹn của một mỹ nữ là một chuyện rất không thân sĩ, vì thế nói:
- Hôm nay đẹp trời, chúng ta tới Đông Hồ đi! Có thể chèo thuyền trong hồ nữa.
Vì thế bọn họ đi ra Đông Hồ, sau đó thuê một con thuyền gỗ để dạo trên mặt hồ, đương nhiên tự mình làm người chèo thuyền.
Một gã trạch nam như Đại Nhiệt đã thật lâu không có đi ra du ngoạn giải sầu, nhanh chóng bị quang cảnh hồ nước cảm nhiễm, tâm tình trở nên rất vui vẻ. Yêu Yêu lại càng cười vang không ngừng, chốc lại vục tay xuống hồ té nước lên người Đại Nhiệt. Hai người vui đùa ầm ĩ lên, giống một đôi anh em, à không, phải nói là giống một đôi tình lữ đang hò hẹn!
Vui đùa mãi tới mệt mỏi, hai người trở lại bờ, chọn một quán nước vào ngồi, gọi mấy món đồ giải khát. Thời tiết oi bức, Yêu Yêu cởi chiếc áo khoác chống nắng ra, bên trong là một chiếc áo phông màu vàng nhạt, bởi vì bị mồ hôi tẩm ướt mà dán chặt vào bộ ngực, làm lộ rõ vòng một căng đầy.
Đại Nhiệt an vị ở đối diện nàng, ánh mắt không tự chủ được trượt tới chỗ mê người kia — hắn không thể không thừa nhận rằng tai nạn giao thông trên đường có một bộ phận là bởi vì lái xe đưa mắt sai chỗ mà thành.
- Tiểu ca, anh đang nghĩ gì mà nhập thần vậy?
Kỳ thật Yêu Yêu muốn hỏi là "anh đang nhìn cái gì thế", nhưng rất rõ ràng, ánh mắt của hắn chính là bộ phận dưới xương đòn của mình, trong lòng nàng lập tức run lên, vội sửa miệng.
Đại Nhiệt lưu luyến chuyển dời ánh mắt lên đồ uống mới được bưng ra trên bàn, nói:
- Yêu Yêu, em thật sự trưởng thành rồi.
- Còn phải nói, em đã đủ 18 tuổi rồi! Đã hoàn toàn là người trưởng thành.
Yêu Yêu làm như không hiểu "thâm ý" trong lời nói của hắn!
- Hay lắm! Vậy là em đã có quyền lợi và năng lực để sống độc lập rồi.
- Vậy thì sao ạ?
Nhìn khuôn mặt tràn đầy tinh thần của nàng, không hiểu sao Đại Nhiệt lại thở dài, rồi nói giọng thương cảm:
- Vậy tức là em cũng sẽ nhanh chóng rời xa anh! Haiz, cuộc sống là cô đơn như thế sao? Ước gì chúng ta không phải lớn lên!
- Hi hi! Đây không phải là lời thoại trong phim sao, em nhớ nguyên văn là 'cuộc sống là khó khăn như vậy sao? Hay do ta vẫn chỉ là một đứa trẻ'. Không ngờ bị anh đổi mấy chữ đã mang ý nghĩa hoàn toàn khác. Tiểu ca, anh không hổ là học Trung văn!
Ánh mắt Yêu Yêu toát lên vẻ tán thưởng.
Đại Nhiệt nói:
- Anh chỉ là có chút cảm khái thôi, nhớ mới hồi nào có anh, chị của em, còn có lão Ngũ, tiểu Niên, cả đám mỗi ngày đều cùng một chỗ vui đùa, thời thơ ấu mới vui vẻ làm sao. Thế mà giờ ai nấy đều đã trưởng thành, người lập gia đình, người thăng quan, người xuất ngoại, chẳng còn mấy khi gặp mặt, mà có gặp cũng chưa nói xong mấy câu đã bận bịu chia tay, thật là làm cho lòng người thổn thức.
Yêu Yêu nâng cằm yên lặng nhìn hắn:
- Tiểu ca, anh biết em thích anh nhất ở chỗ nào không? Chính là bình thường cứ hi hi ha ha, nhưng có những thời điểm cần thiết lại bộc lộ chân tình, nói ra những điều triết lý làm người ta vô cùng hoài niệm.
Đại Nhiệt nhún vai:
- Tất cả mọi người đều nói như vậy đấy!
Yêu Yêu ‘xì’ một tiếng rồi nở nụ cười:
- Vừa khen được một câu đã tự sướng!
Đại Nhiệt cười ha ha nói:
- Thì tự em nói mà, làm người đừng có quá khiêm tốn, anh nhất trí làm theo thôi!
- Hừ, học một biết mười đấy nhỉ, có khi nào em cần khen thưởng anh không?
- Đương nhiên là cần! Ôm hay hôn gió thì miễn đi, kiếm cái gì thực tế chút ấy, như là vàng bạc châu báu, nhà lầu xe hơi chẳng hạn. Anh không phải là kẻ tham lam nên mỗi thứ lấy một phần là đủ rồi.
Yêu Yêu gắt giọng:
- Từ lúc nào anh lại trở nên tục thế này hả!
Đại Nhiệt chớp chớp con mắt:
- Tục chỗ nào, ăn, mặc, ở, đi lại vốn là căn bản của đời người, ai lại không muốn có cuộc sống tốt?
- Lại chém rồi, nghe dì nói tiền tiêu vặt mỗi tháng ít nhất anh đều tích ra một nửa, sao anh không đem số đó mà đi mua đồ hiệu, ăn sơn hào hải vị đi, cuộc sống tốt đó!
Đại Nhiệt nói:
- Anh là muốn bảo trì bản sắc khó khăn gian khổ phấn đấu vì cách mạng của giai cấp vô sản!
- Gớm, thôi đi ạ! Anh tưởng mọi người không biết sao? Anh là đang cố tiết kiệm để sau này có thể chọn lựa công việc mình thích, không cần mặc cho cha mẹ an bài chứ gì!
Yêu Yêu nói một câu xoáy thẳng vào sự thật.
Bí mật bị bật mí, Đại Nhiệt bối rối hỏi:
- Ba mẹ anh cũng biết sao?
Yêu Yêu cười duyên nói:
- Người địa cầu ai cũng biết! Nói thật cho anh nè, em tới nơi này học chính là tuân lệnh dì, dì nói em nhất định phải cải tổ cái đầu cho anh, đừng để anh làm chuyện điên rồ!
- Chuyện điên rồ là chuyện gì?
- Tự anh biết! Còn nữa, anh đáp ứng chú sẽ mang bạn gái về nhà, tới lúc đó để xem anh làm sao lo liệu!
Đại Nhiệt cười hắc hắc nói:
- Chuyện này không lo, anh sắp xếp xong cả rồi!
Yêu Yêu nghi ngờ:
- Anh định thuê người đóng giả sao?
- Lấy trí tuệ của anh sao làm chuyện ngu vậy được!
Đại Nhiệt dè bỉu:
- Anh có an bài khác, tới lúc đó sẽ rõ.
Trong lòng hắn rất có tự tin: Long Hải Thanh ra trận nhất định sẽ làm cho ba mẹ thỏa mãn.
Yêu Yêu ‘hứ’ một tiếng, mặt xị ra, tiếp tục chủ đề ban nãy:
- Tiểu ca, có phải là anh rất sợ em sẽ rời xa anh không?
- Cũng không đến mức như vậy, chỉ là có chút thổn thức thôi. Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng, tất cả rồi đều sẽ có ngày phải tách ra. Chỉ là anh còn chưa thích ứng kịp, chắc dần dần sẽ quen thôi.
Yêu Yêu nhìn chằm chằm lên hắn, khuôn mặt ửng đỏ nói:
- Nhưng em không muốn rời xa anh!
Đại Nhiệt cười nói:
- Cái này khó rồi! Anh cũng không hy vọng bị một đám đông thanh niên cầm dao phay truy đuổi sau lưng đâu! Nói anh chiếm hoa tươi lại không hái!
- Vậy thì anh hái đi là được rồi!
Lời vừa ra khỏi miệng, Yêu Yêu đã cảm thấy không ổn, vội cúi gằm mặt xuống, chỉ thấy cả vành tai cũng đỏ bừng lên như quả táo chín.
Nam nhân vật chính của chúng ta lại không hiểu ý tứ trong câu nói kia, ngây ngốc hỏi:
- Tức là sao cơ?
Thẹn thùng qua đi, Yêu Yêu bình tĩnh lại, dũng cảm ngẩng đầu nói:
- Tiểu ca, em làm bạn gái của anh nhé!
Phụttttttt! Nam chính của chúng ta cực kỳ hoảng sợ, vừa uống vào một ngụm nước tức thì phun hết ra ngoài, mà chuẩn xác làm sao lại trúng hết vào gương mặt xinh đẹp tràn đầy chờ mong phía đối diện…
Long Hải Thanh lạnh lùng cao ngạo, trong biểu cảm thường thường để lộ ra một loại khí thế quý tộc làm cho người ta không dám dễ dàng tiếp cận, hơn nữa hành vi ương bướng, nghĩ đến cái gì thì làm cái đó, suy nghĩ biến ảo như chong chóng khiến không ai có thể bắt kịp. Ở cùng với nàng thời gian càng lâu, bạn sẽ càng phát hiện nàng thật giống như một đầu hồ ly tinh đã tu luyện ngàn năm, cực kỳ khó nắm bắt!
Còn Yêu Yêu thì sao? Nàng có tính cách tựa như ánh mặt trời, đối xử với người khác vô cùng ấm áp, thích cùng người kết giao bằng hữu, cũng thích náo nhiệt. Nàng tựa như một đại tiểu thư khuê các, tuy lễ phép lại không câu nệ, tự nhiên hòa nhã, thấu tình đạt lý, thật sự là đi ra được phòng khách, đi vào được phòng bếp, lại còn lên được giường lớn!
Có lẽ do đọc sách nhiều, Đại Nhiệt rất thích việc đánh giá con người bằng những tính từ cụ thể, mà hai đối tượng nữ chính hắn muốn đánh giá thì lại vô cùng đáng giá để hắn tìm hiểu cho điểm.
Hiện một trong hai đối tượng đáng giá đó đang đi tới trước mặt hắn, cười ngọt ngào nói:
- Tiểu ca, hôm nay là cuối tuần, em không có tiết, anh có định cho em đi đâu chơi không?
Kỳ thật trong lòng Đại Nhiệt có chút không muốn — hắn còn băn khoăn về nhiệm vụ Địa Phủ của mình, so với bất cứ ai hắn càng thêm khát vọng có thể sớm tìm hiểu được quái vật ở Địa Ngục, những tồn tại đại danh đỉnh đỉnh như Hắc Bạch Vô Thường, Sinh Tử Phán Quan, Diêm La Vương v.v... Nhưng hắn càng hiểu được từ chối lời hẹn của một mỹ nữ là một chuyện rất không thân sĩ, vì thế nói:
- Hôm nay đẹp trời, chúng ta tới Đông Hồ đi! Có thể chèo thuyền trong hồ nữa.
Vì thế bọn họ đi ra Đông Hồ, sau đó thuê một con thuyền gỗ để dạo trên mặt hồ, đương nhiên tự mình làm người chèo thuyền.
Một gã trạch nam như Đại Nhiệt đã thật lâu không có đi ra du ngoạn giải sầu, nhanh chóng bị quang cảnh hồ nước cảm nhiễm, tâm tình trở nên rất vui vẻ. Yêu Yêu lại càng cười vang không ngừng, chốc lại vục tay xuống hồ té nước lên người Đại Nhiệt. Hai người vui đùa ầm ĩ lên, giống một đôi anh em, à không, phải nói là giống một đôi tình lữ đang hò hẹn!
Vui đùa mãi tới mệt mỏi, hai người trở lại bờ, chọn một quán nước vào ngồi, gọi mấy món đồ giải khát. Thời tiết oi bức, Yêu Yêu cởi chiếc áo khoác chống nắng ra, bên trong là một chiếc áo phông màu vàng nhạt, bởi vì bị mồ hôi tẩm ướt mà dán chặt vào bộ ngực, làm lộ rõ vòng một căng đầy.
Đại Nhiệt an vị ở đối diện nàng, ánh mắt không tự chủ được trượt tới chỗ mê người kia — hắn không thể không thừa nhận rằng tai nạn giao thông trên đường có một bộ phận là bởi vì lái xe đưa mắt sai chỗ mà thành.
- Tiểu ca, anh đang nghĩ gì mà nhập thần vậy?
Kỳ thật Yêu Yêu muốn hỏi là "anh đang nhìn cái gì thế", nhưng rất rõ ràng, ánh mắt của hắn chính là bộ phận dưới xương đòn của mình, trong lòng nàng lập tức run lên, vội sửa miệng.
Đại Nhiệt lưu luyến chuyển dời ánh mắt lên đồ uống mới được bưng ra trên bàn, nói:
- Yêu Yêu, em thật sự trưởng thành rồi.
- Còn phải nói, em đã đủ 18 tuổi rồi! Đã hoàn toàn là người trưởng thành.
Yêu Yêu làm như không hiểu "thâm ý" trong lời nói của hắn!
- Hay lắm! Vậy là em đã có quyền lợi và năng lực để sống độc lập rồi.
- Vậy thì sao ạ?
Nhìn khuôn mặt tràn đầy tinh thần của nàng, không hiểu sao Đại Nhiệt lại thở dài, rồi nói giọng thương cảm:
- Vậy tức là em cũng sẽ nhanh chóng rời xa anh! Haiz, cuộc sống là cô đơn như thế sao? Ước gì chúng ta không phải lớn lên!
- Hi hi! Đây không phải là lời thoại trong phim sao, em nhớ nguyên văn là 'cuộc sống là khó khăn như vậy sao? Hay do ta vẫn chỉ là một đứa trẻ'. Không ngờ bị anh đổi mấy chữ đã mang ý nghĩa hoàn toàn khác. Tiểu ca, anh không hổ là học Trung văn!
Ánh mắt Yêu Yêu toát lên vẻ tán thưởng.
Đại Nhiệt nói:
- Anh chỉ là có chút cảm khái thôi, nhớ mới hồi nào có anh, chị của em, còn có lão Ngũ, tiểu Niên, cả đám mỗi ngày đều cùng một chỗ vui đùa, thời thơ ấu mới vui vẻ làm sao. Thế mà giờ ai nấy đều đã trưởng thành, người lập gia đình, người thăng quan, người xuất ngoại, chẳng còn mấy khi gặp mặt, mà có gặp cũng chưa nói xong mấy câu đã bận bịu chia tay, thật là làm cho lòng người thổn thức.
Yêu Yêu nâng cằm yên lặng nhìn hắn:
- Tiểu ca, anh biết em thích anh nhất ở chỗ nào không? Chính là bình thường cứ hi hi ha ha, nhưng có những thời điểm cần thiết lại bộc lộ chân tình, nói ra những điều triết lý làm người ta vô cùng hoài niệm.
Đại Nhiệt nhún vai:
- Tất cả mọi người đều nói như vậy đấy!
Yêu Yêu ‘xì’ một tiếng rồi nở nụ cười:
- Vừa khen được một câu đã tự sướng!
Đại Nhiệt cười ha ha nói:
- Thì tự em nói mà, làm người đừng có quá khiêm tốn, anh nhất trí làm theo thôi!
- Hừ, học một biết mười đấy nhỉ, có khi nào em cần khen thưởng anh không?
- Đương nhiên là cần! Ôm hay hôn gió thì miễn đi, kiếm cái gì thực tế chút ấy, như là vàng bạc châu báu, nhà lầu xe hơi chẳng hạn. Anh không phải là kẻ tham lam nên mỗi thứ lấy một phần là đủ rồi.
Yêu Yêu gắt giọng:
- Từ lúc nào anh lại trở nên tục thế này hả!
Đại Nhiệt chớp chớp con mắt:
- Tục chỗ nào, ăn, mặc, ở, đi lại vốn là căn bản của đời người, ai lại không muốn có cuộc sống tốt?
- Lại chém rồi, nghe dì nói tiền tiêu vặt mỗi tháng ít nhất anh đều tích ra một nửa, sao anh không đem số đó mà đi mua đồ hiệu, ăn sơn hào hải vị đi, cuộc sống tốt đó!
Đại Nhiệt nói:
- Anh là muốn bảo trì bản sắc khó khăn gian khổ phấn đấu vì cách mạng của giai cấp vô sản!
- Gớm, thôi đi ạ! Anh tưởng mọi người không biết sao? Anh là đang cố tiết kiệm để sau này có thể chọn lựa công việc mình thích, không cần mặc cho cha mẹ an bài chứ gì!
Yêu Yêu nói một câu xoáy thẳng vào sự thật.
Bí mật bị bật mí, Đại Nhiệt bối rối hỏi:
- Ba mẹ anh cũng biết sao?
Yêu Yêu cười duyên nói:
- Người địa cầu ai cũng biết! Nói thật cho anh nè, em tới nơi này học chính là tuân lệnh dì, dì nói em nhất định phải cải tổ cái đầu cho anh, đừng để anh làm chuyện điên rồ!
- Chuyện điên rồ là chuyện gì?
- Tự anh biết! Còn nữa, anh đáp ứng chú sẽ mang bạn gái về nhà, tới lúc đó để xem anh làm sao lo liệu!
Đại Nhiệt cười hắc hắc nói:
- Chuyện này không lo, anh sắp xếp xong cả rồi!
Yêu Yêu nghi ngờ:
- Anh định thuê người đóng giả sao?
- Lấy trí tuệ của anh sao làm chuyện ngu vậy được!
Đại Nhiệt dè bỉu:
- Anh có an bài khác, tới lúc đó sẽ rõ.
Trong lòng hắn rất có tự tin: Long Hải Thanh ra trận nhất định sẽ làm cho ba mẹ thỏa mãn.
Yêu Yêu ‘hứ’ một tiếng, mặt xị ra, tiếp tục chủ đề ban nãy:
- Tiểu ca, có phải là anh rất sợ em sẽ rời xa anh không?
- Cũng không đến mức như vậy, chỉ là có chút thổn thức thôi. Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng, tất cả rồi đều sẽ có ngày phải tách ra. Chỉ là anh còn chưa thích ứng kịp, chắc dần dần sẽ quen thôi.
Yêu Yêu nhìn chằm chằm lên hắn, khuôn mặt ửng đỏ nói:
- Nhưng em không muốn rời xa anh!
Đại Nhiệt cười nói:
- Cái này khó rồi! Anh cũng không hy vọng bị một đám đông thanh niên cầm dao phay truy đuổi sau lưng đâu! Nói anh chiếm hoa tươi lại không hái!
- Vậy thì anh hái đi là được rồi!
Lời vừa ra khỏi miệng, Yêu Yêu đã cảm thấy không ổn, vội cúi gằm mặt xuống, chỉ thấy cả vành tai cũng đỏ bừng lên như quả táo chín.
Nam nhân vật chính của chúng ta lại không hiểu ý tứ trong câu nói kia, ngây ngốc hỏi:
- Tức là sao cơ?
Thẹn thùng qua đi, Yêu Yêu bình tĩnh lại, dũng cảm ngẩng đầu nói:
- Tiểu ca, em làm bạn gái của anh nhé!
Phụttttttt! Nam chính của chúng ta cực kỳ hoảng sợ, vừa uống vào một ngụm nước tức thì phun hết ra ngoài, mà chuẩn xác làm sao lại trúng hết vào gương mặt xinh đẹp tràn đầy chờ mong phía đối diện…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.