Quyển 4 - Chương 13: Liên minh
Trần Sấu
26/05/2016
- Tại sao lại là hắn?
Khu đất mặt Bắc cạnh cánh cửa là đội hình xếp hàng chỉnh tề gồm hơn
500 người Thiên Hạ Hội. Thiên Hạ Nhất Bôi cưỡi Thiên Hà Giác Ngưu đứng
đầu hàng ngũ, thấy Đại Nhiệt đang rất vô sỉ múa may trước cửa vào quán
Ngũ Trang thì cực kỳ buồn bực!
- Lẽ nào Trư Bát Giới này lại không bị Cửu Đầu Trùng giết chết? Không có khả năng! Một phế nhân không hồn phách làm sao có thể thoát được Cửu Đầu Trùng?
Thiên Hạ Nhất Thủ đứng cạnh hắn, thấy hắn vẻ mặt khác thường, hỏi:
- Nhị đệ, chú quen Đại Nhiệt kia sao?
Thiên Hạ Nhất Bôi liền đem chuyện tình ngày đó nói ra.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười ha ha, nói:
- Xem ra người này cũng không phải kẻ tầm thường, tuy rằng hiện tại còn chưa thể hiện, có lẽ là muốn giả heo ăn thịt hổ. Về phần hồn phách không có thì khả năng là hắn sáng tạo ra một loại pháp thuật có thể ẩn trạng thái đi. Ha ha, thú vị, không ngờ hắn không khai khiếu thì thôi, vừa khai khiếu một cái đã lập tức làm cho người ta phải mở to mắt mà nhìn!
Thiên Hạ Nhất Bôi kỳ quái hỏi:
- Đại ca, sao có vẻ anh hiểu rất rõ hắn vậy?
Thiên Hạ Nhất Thủ kể lại hành động của Đại Nhiệt trong quá trình thỉnh kinh, tới đoạn Đại Nhiệt dùng tay trần đánh chết Ngưu Ma Vương thì Thiên Hạ Nhất Bôi chấn động, trầm ngâm hồi lâu mới nói:
- Em khẳng định hắn đánh chết Ngưu Ma Vương phải nhặt được pháp bảo. Boss cấp bậc yêu vương thấp nhất cũng rơi ra pháp bảo tam phẩm. Chẳng trách hắn luôn ẩn mình, hóa ra học theo nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết tiên hiệp trên mạng, cố ý ẩn dấu thực lực để lòe đối thủ!
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Ngưu Ma Vương rớt ra pháp bảo là không cần hoài nghi, tuy rằng hắn không thừa nhận, nhưng đó chẳng qua là sợ người khác thèm thuồng mà cướp đoạt thôi. Hiếm có là hắn có bảo mà không kiêu ngạo, là một nhân tài, chúng ta nên thử mời chào.
Nói xong, Thiên Hạ Nhất Thủ thúc thú cưỡi chạy đến gần Đại Nhiệt, chắp tay nói:
- Người anh em, đã lâu không gặp, giờ từ nhân vật chính thăng cấp lên anh hùng rồi cơ à.
Đại Nhiệt có ấn tượng không tồi với người này, cười nói:
- Thì ra là Thiên Hạ lão đại, lần đánh quả Nhân Sâm này có hy vọng rồi.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười nói:
- Tôi đến chính là để mời người anh em nhập bọn. Hiện tại Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc đã vứt bỏ hiềm khích trước kia, một lần nữa kết minh, hơn nữa còn liên thủ với hai đại đoàn thể của Tân Thủ Thôn khác là Thiết Huyết Minh do Tướng Thần lão đại xuất lĩnh và Bắc Phương Gia Viên do Cư Bắc lão đại dẫn đoàn, tức là coi như toàn bộ đại đoàn thể của Trường An đều tham dự! Mặt khác, chúng tôi sẽ còn mời chào rất nhiều cao thủ du tán vào đội ngũ, mỗi người xuất một phần lực, chắc chắn sẽ giết được Trấn Nguyên Tử kia. (Du tán: những người chơi đơn lẻ, không thuộc tổ chức hay bang hội nào)
Những mãnh nhân này rốt cuộc muốn xuất động! Cơ hội chính là ở chỗ này.
Đại Nhiệt nói:
- Không thành vấn đề, liên minh kia chừng nào thì bắt đầu hành động?
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Càng nhanh càng tốt, hiện tại mọi người đều đang sục sôi ý chí chiến đấu, đúng là thời cơ tốt để động thủ. Trước tiên cậu sang bên chỗ của Thiên Hạ Hội để thương lượng kế hoạch cụ thể đi.
Đại Nhiệt gật đầu đáp ứng, không đùa giỡn nữa, hướng đám Yến Cuồng Đồ vẫy tay ra hiệu cho cả bọn cùng đi rồi đi trước tới phía đám người Thiên Hạ Hội đang đứng.
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Trước khi liên minh, bốn đại đoàn thể chúng tôi đã đạt thành hiệp nghị, đem 100 quả Nhân Sâm chia đều, mỗi bên 25 trái. Bởi vì Cuồng Đồ cùng Đại Nhiệt là hai cao thủ du tán bản hội mời tới, cho nên tôi đáp ứng hai người, mỗi người sẽ có được một quả Nhân Sâm. Về phần anh em ở dưới thì không có cách nào, mọi người có ý kiến gì không?
Yến Cuồng Đồ nhíu mày suy nghĩ một lát, nói:
- Chúng tôi muốn ba trái.
Thiên Hạ Nhất Thủ hơi suy tư, nói:
- Có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là các vị phải có biểu hiện xứng đáng trong quá trình giết Trấn Nguyên Tử, nếu không ra tay thì hết thảy hiệp nghị xoá bỏ.
Yến Cuồng Đồ cười nói:
- Đó là đương nhiên, vô công bất thụ lộc, cũng không phải trẻ con đến ngày quốc tế thiếu nhi ra xếp hàng đợi chia kẹo!
Đại Nhiệt bỗng nhiên nói:
- Yến đại ca muốn ba trái là thuộc về riêng anh ấy, tôi cũng muốn ba trái.
Lời vừa nói ra, toàn trường đều ồ lên.
Thiên Hạ Nhất Thủ biến sắc, nói:
- Điều đó không có khả năng! Trong điều kiện các vị có biểu hiện tốt, tôi cũng chỉ có thể đại biểu Thiên Hạ Hội đồng ý phân cho các vị tổng cộng ba trái!
Đại Nhiệt cười nói:
- Tôi cho rằng biểu hiện của chúng tôi sẽ còn vượt qua cả đoàn thể, chỉ muốn sáu trái xem như đã chịu thiệt rồi.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười lạnh nói:
- Nếu cậu có bản lĩnh như vậy thì một mình đi đánh Trấn Nguyên Tử đi, dù sao bất kể như thế nào, quy củ không thể loạn, tôi chỉ có thể phân chia như thế.
- Tốt lắm, vậy tôi không tham gia!
Đại Nhiệt nói rất kiên quyết, đứng dậy bước đi.
Thiên Hạ Nhất Thủ kéo hắn nhập bọn, vốn vì cho là trên người Đại Nhiệt có pháp bảo cực phẩm, sẽ phát huy tác dụng trọng yếu trong quá trình săn giết Trấn Nguyên Tử — đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của hắn, bởi vì trên người Đại Nhiệt làm gì có pháp bảo nào! Nhưng không thể tưởng được Đại Nhiệt lại tham lam như vậy, đòi đến sáu trái. Kỳ thật Thiên Hạ Nhất Thủ có thể đáp ứng chia ba trái hoàn toàn là xem trọng pháp bảo cực phẩm trên người Đại Nhiệt, đây đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn.
Yến Cuồng Đồ lập tức nói:
- Nếu hiền đệ của tôi đã không làm thì chúng tôi cũng đi thôi, cáo từ!
Mấy người này vừa đến đã đi, Thiên Hạ Nhất Bôi dở khóc dở cười, nói:
- Thế nào mà cảm giác như chúng ta là cái bến xe bus thế nhỉ?
Thấy Đại Nhiệt không biết thức thời như thế, sắc mặt của Thiên Hạ Nhất Thủ xanh mét, tức giận nói:
- Sư tử há mồm to, lẽ nào hắn cho là bằng mấy kiện pháp bảo cực phẩm thì có thể giết Trấn Nguyên Tử? Độc chiếm quả Nhân Sâm? Đã như vậy thì đừng có trách ta! Truyền mệnh lệnh của ta xuống, để 3 đại đoàn thể kia chú ý, tiến qua cửa, chỉ cần thấy Đại Nhiệt này thì lập tức cho phép mọi người PK, không để hắn đến gần cây Nhân Sâm!
Thủ hạ phụ trách truyền lệnh nhỏ giọng hỏi:
- Nếu mọi người hỏi tại sao lại như vậy thì trả lời thế nào ạ?
Thiên Hạ Nhất Thủ nhướng mày, nói:
- Nói trên người Đại Nhiệt có mang pháp bảo tam phẩm! Thất phu vô tội, hoài bích có tội, từ này về sau hắn chính là chuột chạy qua đường, ai cũng muốn đánh.
Đi ra bên ngoài, Đại Nhiệt có chút trầm mặc, muốn tự mình rời đi. Yến Cuồng Đồ ở phía sau thấy thế hô lên:
- Hiền đệ, chú muốn đi đâu?
Đại Nhiệt cũng không quay đầu lại, nói:
- Em định tìm một chỗ an tĩnh tự tu, mọi người từ từ chơi nhé.
Nhìn bóng lưng gầy gò của hắn, Yến Cuồng Đồ thầm thở dài: nhìn từ bên ngoài, Đại Nhiệt có lúc thật loạn, lúc vui cười lúc tức giận không biết đâu mà lần, nhưng kỳ thật hắn chỉ là muốn giấu đi nội tâm của mình, không muốn để ai biết. Tính cách này thật không tốt, làm người ta vừa khó hiểu vừa không thích.
Những người khác trong đội Cuồng Nhiệt Giả đuổi tới, Ta Là Tiểu Bảo thở phì phì nói:
- Giờ thì tốt rồi, hắn phủi đít bỏ đi, chúng ta thì cả hột của quả Nhân Sâm cũng không có cơ hội thấy.
Hyun Jung nói:
- Đúng thế, sao anh ta lại như đứa trẻ vậy chứ, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của người khác. Yến lão đại, anh cũng không thể cứ bênh một kẻ như thế mãi được.
Yến Cuồng Đồ lớn tiếng nói:
- Đại Nhiệt là hiền đệ của tôi, nếu sau này có ai nói xấu cậu ấy một câu chính là chống đối lại tôi, người đó tự rời khỏi Cuồng Nhiệt Giả đi!
Hắn tức giận đến râu tóc dựng đứng, hết sức uy nghiêm.
Tuổi Trẻ Lông Bông lập tức giảng hòa nói:
- Kỳ thật Đại Nhiệt vẫn là có một chút ưu điểm, ví như anh ta rất im lặng, không quấy rầy đến ai cả.
Hyun Jung cười mỉa:
- Vậy cũng là ưu điểm? Nếu Yến lão đại đã thiên vị anh ta như vậy thì tôi đi!
Hyun Jung rời đi đồng thời mang theo ba người, chủ yếu đều là người theo đuổi cô ả.
Yến Cuồng Đồ không có lên tiếng khuyên can, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ta Là Tiểu Bảo.
Ta là Tiểu Bảo lập tức chớp chớp đôi mắt phượng:
- Lão đại, không cần dùng loại ánh mắt hoài nghi này nhìn em, em là một lòng một dạ với anh!
Yến Cuồng Đồ chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi trong lòng đến rét run, cười mắng:
- Cậu cái gì cũng tốt, chỉ có miệng là thối, sau này nhớ đánh răng nhiều hơn!
Vâng! Mục tiêu của em là KHÔNG sâu răng!
Ta Là Tiểu Bảo rất khoa trương làm thủ thế, khiến mọi người cười một trận xóa đi căng thẳng vừa rồi.
Yến Cuồng Đồ cũng dần dần quên đi phiền muộn việc đám Hyun Jung rời đi — lần này coi như thanh tẩy, cát vàng thổi hết chỉ còn lại vàng ròng, người lưu lại mới chính thức là những viên gạch nền tảng cho tương lai.
- Lẽ nào Trư Bát Giới này lại không bị Cửu Đầu Trùng giết chết? Không có khả năng! Một phế nhân không hồn phách làm sao có thể thoát được Cửu Đầu Trùng?
Thiên Hạ Nhất Thủ đứng cạnh hắn, thấy hắn vẻ mặt khác thường, hỏi:
- Nhị đệ, chú quen Đại Nhiệt kia sao?
Thiên Hạ Nhất Bôi liền đem chuyện tình ngày đó nói ra.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười ha ha, nói:
- Xem ra người này cũng không phải kẻ tầm thường, tuy rằng hiện tại còn chưa thể hiện, có lẽ là muốn giả heo ăn thịt hổ. Về phần hồn phách không có thì khả năng là hắn sáng tạo ra một loại pháp thuật có thể ẩn trạng thái đi. Ha ha, thú vị, không ngờ hắn không khai khiếu thì thôi, vừa khai khiếu một cái đã lập tức làm cho người ta phải mở to mắt mà nhìn!
Thiên Hạ Nhất Bôi kỳ quái hỏi:
- Đại ca, sao có vẻ anh hiểu rất rõ hắn vậy?
Thiên Hạ Nhất Thủ kể lại hành động của Đại Nhiệt trong quá trình thỉnh kinh, tới đoạn Đại Nhiệt dùng tay trần đánh chết Ngưu Ma Vương thì Thiên Hạ Nhất Bôi chấn động, trầm ngâm hồi lâu mới nói:
- Em khẳng định hắn đánh chết Ngưu Ma Vương phải nhặt được pháp bảo. Boss cấp bậc yêu vương thấp nhất cũng rơi ra pháp bảo tam phẩm. Chẳng trách hắn luôn ẩn mình, hóa ra học theo nhân vật chính trong mấy tiểu thuyết tiên hiệp trên mạng, cố ý ẩn dấu thực lực để lòe đối thủ!
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Ngưu Ma Vương rớt ra pháp bảo là không cần hoài nghi, tuy rằng hắn không thừa nhận, nhưng đó chẳng qua là sợ người khác thèm thuồng mà cướp đoạt thôi. Hiếm có là hắn có bảo mà không kiêu ngạo, là một nhân tài, chúng ta nên thử mời chào.
Nói xong, Thiên Hạ Nhất Thủ thúc thú cưỡi chạy đến gần Đại Nhiệt, chắp tay nói:
- Người anh em, đã lâu không gặp, giờ từ nhân vật chính thăng cấp lên anh hùng rồi cơ à.
Đại Nhiệt có ấn tượng không tồi với người này, cười nói:
- Thì ra là Thiên Hạ lão đại, lần đánh quả Nhân Sâm này có hy vọng rồi.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười nói:
- Tôi đến chính là để mời người anh em nhập bọn. Hiện tại Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc đã vứt bỏ hiềm khích trước kia, một lần nữa kết minh, hơn nữa còn liên thủ với hai đại đoàn thể của Tân Thủ Thôn khác là Thiết Huyết Minh do Tướng Thần lão đại xuất lĩnh và Bắc Phương Gia Viên do Cư Bắc lão đại dẫn đoàn, tức là coi như toàn bộ đại đoàn thể của Trường An đều tham dự! Mặt khác, chúng tôi sẽ còn mời chào rất nhiều cao thủ du tán vào đội ngũ, mỗi người xuất một phần lực, chắc chắn sẽ giết được Trấn Nguyên Tử kia. (Du tán: những người chơi đơn lẻ, không thuộc tổ chức hay bang hội nào)
Những mãnh nhân này rốt cuộc muốn xuất động! Cơ hội chính là ở chỗ này.
Đại Nhiệt nói:
- Không thành vấn đề, liên minh kia chừng nào thì bắt đầu hành động?
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Càng nhanh càng tốt, hiện tại mọi người đều đang sục sôi ý chí chiến đấu, đúng là thời cơ tốt để động thủ. Trước tiên cậu sang bên chỗ của Thiên Hạ Hội để thương lượng kế hoạch cụ thể đi.
Đại Nhiệt gật đầu đáp ứng, không đùa giỡn nữa, hướng đám Yến Cuồng Đồ vẫy tay ra hiệu cho cả bọn cùng đi rồi đi trước tới phía đám người Thiên Hạ Hội đang đứng.
Thiên Hạ Nhất Thủ nói:
- Trước khi liên minh, bốn đại đoàn thể chúng tôi đã đạt thành hiệp nghị, đem 100 quả Nhân Sâm chia đều, mỗi bên 25 trái. Bởi vì Cuồng Đồ cùng Đại Nhiệt là hai cao thủ du tán bản hội mời tới, cho nên tôi đáp ứng hai người, mỗi người sẽ có được một quả Nhân Sâm. Về phần anh em ở dưới thì không có cách nào, mọi người có ý kiến gì không?
Yến Cuồng Đồ nhíu mày suy nghĩ một lát, nói:
- Chúng tôi muốn ba trái.
Thiên Hạ Nhất Thủ hơi suy tư, nói:
- Có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là các vị phải có biểu hiện xứng đáng trong quá trình giết Trấn Nguyên Tử, nếu không ra tay thì hết thảy hiệp nghị xoá bỏ.
Yến Cuồng Đồ cười nói:
- Đó là đương nhiên, vô công bất thụ lộc, cũng không phải trẻ con đến ngày quốc tế thiếu nhi ra xếp hàng đợi chia kẹo!
Đại Nhiệt bỗng nhiên nói:
- Yến đại ca muốn ba trái là thuộc về riêng anh ấy, tôi cũng muốn ba trái.
Lời vừa nói ra, toàn trường đều ồ lên.
Thiên Hạ Nhất Thủ biến sắc, nói:
- Điều đó không có khả năng! Trong điều kiện các vị có biểu hiện tốt, tôi cũng chỉ có thể đại biểu Thiên Hạ Hội đồng ý phân cho các vị tổng cộng ba trái!
Đại Nhiệt cười nói:
- Tôi cho rằng biểu hiện của chúng tôi sẽ còn vượt qua cả đoàn thể, chỉ muốn sáu trái xem như đã chịu thiệt rồi.
Thiên Hạ Nhất Thủ cười lạnh nói:
- Nếu cậu có bản lĩnh như vậy thì một mình đi đánh Trấn Nguyên Tử đi, dù sao bất kể như thế nào, quy củ không thể loạn, tôi chỉ có thể phân chia như thế.
- Tốt lắm, vậy tôi không tham gia!
Đại Nhiệt nói rất kiên quyết, đứng dậy bước đi.
Thiên Hạ Nhất Thủ kéo hắn nhập bọn, vốn vì cho là trên người Đại Nhiệt có pháp bảo cực phẩm, sẽ phát huy tác dụng trọng yếu trong quá trình săn giết Trấn Nguyên Tử — đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của hắn, bởi vì trên người Đại Nhiệt làm gì có pháp bảo nào! Nhưng không thể tưởng được Đại Nhiệt lại tham lam như vậy, đòi đến sáu trái. Kỳ thật Thiên Hạ Nhất Thủ có thể đáp ứng chia ba trái hoàn toàn là xem trọng pháp bảo cực phẩm trên người Đại Nhiệt, đây đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn.
Yến Cuồng Đồ lập tức nói:
- Nếu hiền đệ của tôi đã không làm thì chúng tôi cũng đi thôi, cáo từ!
Mấy người này vừa đến đã đi, Thiên Hạ Nhất Bôi dở khóc dở cười, nói:
- Thế nào mà cảm giác như chúng ta là cái bến xe bus thế nhỉ?
Thấy Đại Nhiệt không biết thức thời như thế, sắc mặt của Thiên Hạ Nhất Thủ xanh mét, tức giận nói:
- Sư tử há mồm to, lẽ nào hắn cho là bằng mấy kiện pháp bảo cực phẩm thì có thể giết Trấn Nguyên Tử? Độc chiếm quả Nhân Sâm? Đã như vậy thì đừng có trách ta! Truyền mệnh lệnh của ta xuống, để 3 đại đoàn thể kia chú ý, tiến qua cửa, chỉ cần thấy Đại Nhiệt này thì lập tức cho phép mọi người PK, không để hắn đến gần cây Nhân Sâm!
Thủ hạ phụ trách truyền lệnh nhỏ giọng hỏi:
- Nếu mọi người hỏi tại sao lại như vậy thì trả lời thế nào ạ?
Thiên Hạ Nhất Thủ nhướng mày, nói:
- Nói trên người Đại Nhiệt có mang pháp bảo tam phẩm! Thất phu vô tội, hoài bích có tội, từ này về sau hắn chính là chuột chạy qua đường, ai cũng muốn đánh.
Đi ra bên ngoài, Đại Nhiệt có chút trầm mặc, muốn tự mình rời đi. Yến Cuồng Đồ ở phía sau thấy thế hô lên:
- Hiền đệ, chú muốn đi đâu?
Đại Nhiệt cũng không quay đầu lại, nói:
- Em định tìm một chỗ an tĩnh tự tu, mọi người từ từ chơi nhé.
Nhìn bóng lưng gầy gò của hắn, Yến Cuồng Đồ thầm thở dài: nhìn từ bên ngoài, Đại Nhiệt có lúc thật loạn, lúc vui cười lúc tức giận không biết đâu mà lần, nhưng kỳ thật hắn chỉ là muốn giấu đi nội tâm của mình, không muốn để ai biết. Tính cách này thật không tốt, làm người ta vừa khó hiểu vừa không thích.
Những người khác trong đội Cuồng Nhiệt Giả đuổi tới, Ta Là Tiểu Bảo thở phì phì nói:
- Giờ thì tốt rồi, hắn phủi đít bỏ đi, chúng ta thì cả hột của quả Nhân Sâm cũng không có cơ hội thấy.
Hyun Jung nói:
- Đúng thế, sao anh ta lại như đứa trẻ vậy chứ, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của người khác. Yến lão đại, anh cũng không thể cứ bênh một kẻ như thế mãi được.
Yến Cuồng Đồ lớn tiếng nói:
- Đại Nhiệt là hiền đệ của tôi, nếu sau này có ai nói xấu cậu ấy một câu chính là chống đối lại tôi, người đó tự rời khỏi Cuồng Nhiệt Giả đi!
Hắn tức giận đến râu tóc dựng đứng, hết sức uy nghiêm.
Tuổi Trẻ Lông Bông lập tức giảng hòa nói:
- Kỳ thật Đại Nhiệt vẫn là có một chút ưu điểm, ví như anh ta rất im lặng, không quấy rầy đến ai cả.
Hyun Jung cười mỉa:
- Vậy cũng là ưu điểm? Nếu Yến lão đại đã thiên vị anh ta như vậy thì tôi đi!
Hyun Jung rời đi đồng thời mang theo ba người, chủ yếu đều là người theo đuổi cô ả.
Yến Cuồng Đồ không có lên tiếng khuyên can, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ta Là Tiểu Bảo.
Ta là Tiểu Bảo lập tức chớp chớp đôi mắt phượng:
- Lão đại, không cần dùng loại ánh mắt hoài nghi này nhìn em, em là một lòng một dạ với anh!
Yến Cuồng Đồ chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi trong lòng đến rét run, cười mắng:
- Cậu cái gì cũng tốt, chỉ có miệng là thối, sau này nhớ đánh răng nhiều hơn!
Vâng! Mục tiêu của em là KHÔNG sâu răng!
Ta Là Tiểu Bảo rất khoa trương làm thủ thế, khiến mọi người cười một trận xóa đi căng thẳng vừa rồi.
Yến Cuồng Đồ cũng dần dần quên đi phiền muộn việc đám Hyun Jung rời đi — lần này coi như thanh tẩy, cát vàng thổi hết chỉ còn lại vàng ròng, người lưu lại mới chính thức là những viên gạch nền tảng cho tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.