Quyển 7 - Chương 3: Thông Thiên Hà
Trần Sấu
01/09/2016
– Trư ca ca, nhiệm vụ này có phải quá biến thái không? Nếu khó quá thì để em hủy là được, dù sao cũng không có trừng phạt gì!
Thiên Tầm Ái tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt của Đại Nhiệt lúc này, nhưng thấy hắn mãi vẫn chưa rep lại thì cũng đoán được bảy tám phần.
Kỳ thật Đại Nhiệt trầm ngâm hồi lâu cũng không phải đang lo lắng vấn đề nhiệm vụ này khó khăn thế nào, mà là đang nghĩ xem làm sao để đạp bằng cái khó khăn này, vì thế cười nói:
– Thịt đã đưa đến miệng, mặc dù hơi cứng, nhưng nếu nhả ra thì rất là đáng tiếc.
– Đáng tiếc thì đáng tiếc chứ, giờ việc quan trọng nhất của anh là đấu giải, em không muốn thêm phiền toái cho anh đâu!
Thiên Tầm Ái chân thành nói — tên tuổi Long Vương Tam thái tử sờ sờ tại đó, tuyệt đối là cục xương khó gặm, vạn nhất Đại Nhiệt có gì sơ xuất, vậy thật là cái được không bù nổi cái mất.
– Anh thích phiền toái! Hơn nữa giao thủ với đối thủ bậc này còn có thể gia tăng kinh nghiệm thực chiến! Một công đôi việc chẳng phải quá tốt sao. Cứ quyết vậy đi, giờ em đang ở đâu?
Đại Nhiệt quyết định tiến hành nhiệm vụ.
Thiên Tầm Ái nói:
– Em đang ở Trần gia trang cạnh Thông Thiên Hà, anh cứ đi thẳng từ cửa Tây thành Trường An là sẽ đến!
– Ok, anh sẽ tới ngay!
Thiên Tầm Ái thắc mắc:
– Một mình anh tới thôi ạ? Sao không gọi thêm người giúp đỡ? Bây giờ anh không phải đại đương gia Cuồng Nhiệt Trại sao? Hô một tiếng nhất định có thể mời được rất nhiều cao thủ hỗ trợ.
Đại Nhiệt cười nói:
– Việc nhỏ này cần gì phải làm phiền mọi người? Yên tâm đi, anh có nắm chắc.
Nói xong, hắn cưỡi gió mà tiến đến.
Một đường lướt gió, chừng 20 phút sau, xa xa chợt nghe tiếng sóng ngập trời. Chỉ chốc lát Đại Nhiệt đã thấy một con sông rộng lớn tới vài ngàn dặm, sóng dữ quay cuồng, tiếng ầm vang nối liền không dứt, quả thật là một cảnh tượng hùng vĩ.
Đại Nhiệt bật người lên cao, giương mắt trông về phía xa, nhưng không sao thấy được bờ bên kia. Con sông này quả thật không nên coi là sông nữa, mà phải xem như là một vùng biển nhỏ.
Trên bờ sông cắm một tấm bia đá lớn, trên bia có ba chữ triện to: Thông Thiên Hà. Phía dưới chữ to còn mười chữ nhỏ, viết: kính quá bát bách lý, tự cổ thiểu nhân hành. (rộng quá 800 dặm, xưa nay ít ai qua được)
Quả nhiên rất khí phách!
Đại Nhiệt ném một cục đá lên mặt sông coi như thử độ sâu, sau đó nhìn quanh mãi vẫn không thấy Thiên Tầm Ái, càng không thấy Trần gia trang. Hắn lười đi kiếm, vì thế dậm chân một cái, hô to:
– Thổ Địa đi ra!
Uỳnh, mặt đất bốc lên một cột khói trắng, một ông lão râu tóc bạc phơ chống quải trượng xuất hiện, trên đầu lộ ra dòng chữ màu lam rất bắt mắt: Thổ Địa Thông Thiên Hà!
Trong Tây Du Nhất Mộng, nhân vật đã khai khiếu mà muốn dò bản đồ thì có thể triệu hoán Thổ Địa lão nhân ra. Mỗi bản đồ sẽ đều có NPC này, phụ trách giải thích thắc mắc cho người chơi. Đại Nhiệt rất lễ phép bắt đầu hỏi:
– Xin hỏi Thổ Địa, gần đây có phải có một tòa Trần gia trang không ạ?
Ông lão vuốt râu bạc, nhẹ giọng trả lời:
– Không sai! Trần gia trang đã ở cạnh Thông Thiên Hà từ lâu rồi, ngài đi về bên trái năm trăm thước nữa là sẽ thấy.
– Dạ, cảm tạ!
Đại Nhiệt tức thì đi theo hướng được Thổ Địa chỉ, chỉ lát sau đã thấy dưới hàng liễu rủ kia là một tòa đại trang viện phòng ốc san, sân vườn rộng rãi, rất là phú quý. Mà trên cửa vào trang viện này có treo bảng hiệu “Trần gia trang”.
Thiên Tầm Ái đứng bên ngoài cửa trang, bộ dạng u sầu, đi tới đi lui. Cô bé vẫn mang một tấm lụa mỏng che mặt, mặc bộ váy Tử La Thiên Tiên tỏa ánh hào quang mờ ảo, vừa nhìn đã biết là một kiện pháp bảo không tệ.
Đại Nhiệt vội chạy tới, cười nói:
– Tiểu Ái, đợi lâu không?
Thiên Tầm Ái chắc đang pm trò chuyện với bạn, bỗng nhiên thấy một người toàn thân đen sì sì giống như sát thủ hướng mình chào hỏi, không khỏi hoảng sợ, nhưng nhớ ra giọng nói kia thì kinh hỉ kêu lên:
– Trư ca ca, là anh sao?
– Trừ thần tượng của em thì còn là ai được nữa chứ?
Thiên Tầm Ái tò mò nhìn từ trên xuống dưới Đại Nhiệt, hỏi:
– Sao anh lại ăn mặc như sát thủ thế này?
Đại Nhiệt nói ra thuộc tính của Lục Nhĩ Phi Phong, nàng giật mình gật đầu, tỏ vẻ lý giải.
– Sao rồi? Mấy người anh chị của em đâu?
Thiên Tầm Ái nói:
– Anh chị ấy đang bận chuyện của mình. Nhiệm vụ của em khó khăn rất cao, người bình thường không giúp gì được, nên em không nói cho anh chị ấy biết.
Đại Nhiệt lập tức bắt lỗi:
– Vậy ý em anh không phải người bình thường sao?
Thiên Tầm Ái chớp chớp con mắt, cũng đùa lại:
– Đúng rồi, anh không phải người bình thường mà!
Đại Nhiệt ngớ ra rồi cười lên ha hả:
– Không đùa nữa, nhanh nói tiến trình nhiệm vụ cho anh đi.
– Vâng, phải chờ tới giờ Tý đêm nay tình cảnh nhiệm vụ mới được phát động. Giờ em dẫn anh tới Miếu Linh Cảm Đại Vương đi dạo một vòng để quen hoàn cảnh tác chiến nhé.
Đại Nhiệt hỏi:
– Miếu Linh Cảm Đại Vương? Có gì hot ở đấy?
– Chính là nơi phát sinh nhiệm vụ ạ — Dạ Xoa lệnh cho Trần Trừng chuẩn bị đồ cúng tế ở gần Miếu Linh Cảm Đại Vương, thời điểm tới, Long Vương Tam thái tử kia sẽ hàng lâm ăn thịt đồng tử.
Nói tới đây, Thiên Tầm Ái có chút buồn bực:
– Mà không phải Tam thái tử là ở tại Long Cung sao? Hiện tại lại đột nhiên tới sông này làm ác.
Đại Nhiệt cười nói:
– Đây chỉ là thiết kế trong trò chơi thôi mà, nếu mấy thiết kế viên thích, họ sắp xếp Tam thái tử từ bồn cầu chui ra cũng được ấy chứ!
Thiên Tầm Ái nói:
– Em đã xem qua giới thiệu về bối cảnh của nhiệm vụ, trong đó nói là Tam thái tử sợ việc làm hại nhân gian sẽ bị Thiên Đình biết, sẽ gặp thiên khiển (trời khiển trách), cho nên mới chạy đến tận Thông Thiên Hà xa xôi để ra tay.
– Ha ha, giới thiệu này thú vị đấy! Cũng xem như hợp tình hợp lý, mà thế tức là Cửu Sắc Chân Long Thân hắn tu luyện cũng không phải công pháp chính đạo nên mới phải lén lút.
Thiên Tầm Ái bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Đại Nhiệt, nói:
– Trư ca ca, mặc dù nhiệm vụ này chỉ là một trình tự trong trò chơi, nhưng em vẫn không hề hy vọng hai đứa bé sinh đôi kia gặp độc thủ của Tam thái tử.
Đại Nhiệt nói:
– Tiểu Ái, em yên tâm, mọi việc đã có anh! Dù sao anh cũng là cao thủ có pháp thuật đỉnh cấp! Tuy không dám nói có thể làm Na Tra thứ hai, nhưng làm cái thứ ba thứ tư thì tuyệt đối không thành vấn đề.
– Biết rồi! Đại cao thủ! Giờ chúng ta đi Miếu Linh Cảm Đại Vương thôi!
Thiên Tầm Ái tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt của Đại Nhiệt lúc này, nhưng thấy hắn mãi vẫn chưa rep lại thì cũng đoán được bảy tám phần.
Kỳ thật Đại Nhiệt trầm ngâm hồi lâu cũng không phải đang lo lắng vấn đề nhiệm vụ này khó khăn thế nào, mà là đang nghĩ xem làm sao để đạp bằng cái khó khăn này, vì thế cười nói:
– Thịt đã đưa đến miệng, mặc dù hơi cứng, nhưng nếu nhả ra thì rất là đáng tiếc.
– Đáng tiếc thì đáng tiếc chứ, giờ việc quan trọng nhất của anh là đấu giải, em không muốn thêm phiền toái cho anh đâu!
Thiên Tầm Ái chân thành nói — tên tuổi Long Vương Tam thái tử sờ sờ tại đó, tuyệt đối là cục xương khó gặm, vạn nhất Đại Nhiệt có gì sơ xuất, vậy thật là cái được không bù nổi cái mất.
– Anh thích phiền toái! Hơn nữa giao thủ với đối thủ bậc này còn có thể gia tăng kinh nghiệm thực chiến! Một công đôi việc chẳng phải quá tốt sao. Cứ quyết vậy đi, giờ em đang ở đâu?
Đại Nhiệt quyết định tiến hành nhiệm vụ.
Thiên Tầm Ái nói:
– Em đang ở Trần gia trang cạnh Thông Thiên Hà, anh cứ đi thẳng từ cửa Tây thành Trường An là sẽ đến!
– Ok, anh sẽ tới ngay!
Thiên Tầm Ái thắc mắc:
– Một mình anh tới thôi ạ? Sao không gọi thêm người giúp đỡ? Bây giờ anh không phải đại đương gia Cuồng Nhiệt Trại sao? Hô một tiếng nhất định có thể mời được rất nhiều cao thủ hỗ trợ.
Đại Nhiệt cười nói:
– Việc nhỏ này cần gì phải làm phiền mọi người? Yên tâm đi, anh có nắm chắc.
Nói xong, hắn cưỡi gió mà tiến đến.
Một đường lướt gió, chừng 20 phút sau, xa xa chợt nghe tiếng sóng ngập trời. Chỉ chốc lát Đại Nhiệt đã thấy một con sông rộng lớn tới vài ngàn dặm, sóng dữ quay cuồng, tiếng ầm vang nối liền không dứt, quả thật là một cảnh tượng hùng vĩ.
Đại Nhiệt bật người lên cao, giương mắt trông về phía xa, nhưng không sao thấy được bờ bên kia. Con sông này quả thật không nên coi là sông nữa, mà phải xem như là một vùng biển nhỏ.
Trên bờ sông cắm một tấm bia đá lớn, trên bia có ba chữ triện to: Thông Thiên Hà. Phía dưới chữ to còn mười chữ nhỏ, viết: kính quá bát bách lý, tự cổ thiểu nhân hành. (rộng quá 800 dặm, xưa nay ít ai qua được)
Quả nhiên rất khí phách!
Đại Nhiệt ném một cục đá lên mặt sông coi như thử độ sâu, sau đó nhìn quanh mãi vẫn không thấy Thiên Tầm Ái, càng không thấy Trần gia trang. Hắn lười đi kiếm, vì thế dậm chân một cái, hô to:
– Thổ Địa đi ra!
Uỳnh, mặt đất bốc lên một cột khói trắng, một ông lão râu tóc bạc phơ chống quải trượng xuất hiện, trên đầu lộ ra dòng chữ màu lam rất bắt mắt: Thổ Địa Thông Thiên Hà!
Trong Tây Du Nhất Mộng, nhân vật đã khai khiếu mà muốn dò bản đồ thì có thể triệu hoán Thổ Địa lão nhân ra. Mỗi bản đồ sẽ đều có NPC này, phụ trách giải thích thắc mắc cho người chơi. Đại Nhiệt rất lễ phép bắt đầu hỏi:
– Xin hỏi Thổ Địa, gần đây có phải có một tòa Trần gia trang không ạ?
Ông lão vuốt râu bạc, nhẹ giọng trả lời:
– Không sai! Trần gia trang đã ở cạnh Thông Thiên Hà từ lâu rồi, ngài đi về bên trái năm trăm thước nữa là sẽ thấy.
– Dạ, cảm tạ!
Đại Nhiệt tức thì đi theo hướng được Thổ Địa chỉ, chỉ lát sau đã thấy dưới hàng liễu rủ kia là một tòa đại trang viện phòng ốc san, sân vườn rộng rãi, rất là phú quý. Mà trên cửa vào trang viện này có treo bảng hiệu “Trần gia trang”.
Thiên Tầm Ái đứng bên ngoài cửa trang, bộ dạng u sầu, đi tới đi lui. Cô bé vẫn mang một tấm lụa mỏng che mặt, mặc bộ váy Tử La Thiên Tiên tỏa ánh hào quang mờ ảo, vừa nhìn đã biết là một kiện pháp bảo không tệ.
Đại Nhiệt vội chạy tới, cười nói:
– Tiểu Ái, đợi lâu không?
Thiên Tầm Ái chắc đang pm trò chuyện với bạn, bỗng nhiên thấy một người toàn thân đen sì sì giống như sát thủ hướng mình chào hỏi, không khỏi hoảng sợ, nhưng nhớ ra giọng nói kia thì kinh hỉ kêu lên:
– Trư ca ca, là anh sao?
– Trừ thần tượng của em thì còn là ai được nữa chứ?
Thiên Tầm Ái tò mò nhìn từ trên xuống dưới Đại Nhiệt, hỏi:
– Sao anh lại ăn mặc như sát thủ thế này?
Đại Nhiệt nói ra thuộc tính của Lục Nhĩ Phi Phong, nàng giật mình gật đầu, tỏ vẻ lý giải.
– Sao rồi? Mấy người anh chị của em đâu?
Thiên Tầm Ái nói:
– Anh chị ấy đang bận chuyện của mình. Nhiệm vụ của em khó khăn rất cao, người bình thường không giúp gì được, nên em không nói cho anh chị ấy biết.
Đại Nhiệt lập tức bắt lỗi:
– Vậy ý em anh không phải người bình thường sao?
Thiên Tầm Ái chớp chớp con mắt, cũng đùa lại:
– Đúng rồi, anh không phải người bình thường mà!
Đại Nhiệt ngớ ra rồi cười lên ha hả:
– Không đùa nữa, nhanh nói tiến trình nhiệm vụ cho anh đi.
– Vâng, phải chờ tới giờ Tý đêm nay tình cảnh nhiệm vụ mới được phát động. Giờ em dẫn anh tới Miếu Linh Cảm Đại Vương đi dạo một vòng để quen hoàn cảnh tác chiến nhé.
Đại Nhiệt hỏi:
– Miếu Linh Cảm Đại Vương? Có gì hot ở đấy?
– Chính là nơi phát sinh nhiệm vụ ạ — Dạ Xoa lệnh cho Trần Trừng chuẩn bị đồ cúng tế ở gần Miếu Linh Cảm Đại Vương, thời điểm tới, Long Vương Tam thái tử kia sẽ hàng lâm ăn thịt đồng tử.
Nói tới đây, Thiên Tầm Ái có chút buồn bực:
– Mà không phải Tam thái tử là ở tại Long Cung sao? Hiện tại lại đột nhiên tới sông này làm ác.
Đại Nhiệt cười nói:
– Đây chỉ là thiết kế trong trò chơi thôi mà, nếu mấy thiết kế viên thích, họ sắp xếp Tam thái tử từ bồn cầu chui ra cũng được ấy chứ!
Thiên Tầm Ái nói:
– Em đã xem qua giới thiệu về bối cảnh của nhiệm vụ, trong đó nói là Tam thái tử sợ việc làm hại nhân gian sẽ bị Thiên Đình biết, sẽ gặp thiên khiển (trời khiển trách), cho nên mới chạy đến tận Thông Thiên Hà xa xôi để ra tay.
– Ha ha, giới thiệu này thú vị đấy! Cũng xem như hợp tình hợp lý, mà thế tức là Cửu Sắc Chân Long Thân hắn tu luyện cũng không phải công pháp chính đạo nên mới phải lén lút.
Thiên Tầm Ái bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Đại Nhiệt, nói:
– Trư ca ca, mặc dù nhiệm vụ này chỉ là một trình tự trong trò chơi, nhưng em vẫn không hề hy vọng hai đứa bé sinh đôi kia gặp độc thủ của Tam thái tử.
Đại Nhiệt nói:
– Tiểu Ái, em yên tâm, mọi việc đã có anh! Dù sao anh cũng là cao thủ có pháp thuật đỉnh cấp! Tuy không dám nói có thể làm Na Tra thứ hai, nhưng làm cái thứ ba thứ tư thì tuyệt đối không thành vấn đề.
– Biết rồi! Đại cao thủ! Giờ chúng ta đi Miếu Linh Cảm Đại Vương thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.