Chương 30: Anh Yêu Em
Vô Nhất Vô Bửu
28/06/2023
Hứa Chính Luân nghe vậy tròn xoe mắt nhìn ông nội mình, cậu sốc vì độ
chịu chơi của ông, đây gọi là sức mạnh của con dâu nhà họ Hứa sao?
Lý Tiểu San nghe ông nói thế cũng bất ngờ theo, Hứa thị nói đến ai cũng biết, nhất là trong thành phố này, bởi vì họ vừa có quyền vừa có tiền, còn đứng đầu trong giới làm ăn. Trên thương trường các đối thủ cũng khiếp sợ phải nhún nhường vài bước, đối đầu với Hứa thị chính là lấy trứng chọi đá.
“ Chuyện…chuyện đó…”.
“ Tiểu San cháu cứ từ từ suy nghĩ, ngoài cháu, nhà họ Hứa sẽ không chấp nhận đứa con dâu nào khác “.
…
Hứa Chính Phong về nhà thì ba mẹ anh đã rời đi, thấy cô ngồi ở sofa thẫn thờ, không biết cả hai người họ đã làm chuyện gì rồi.
“ Tiểu San, Tiểu San “ Anh đi đến đặt tay lên vai cô, với ba mẹ thì rất thích cô, nhưng lúc anh không có mặt ở đây họ đã nói gì với cô chứ?
“ Ba mẹ anh đã nói gì với em sao? Sao trông em…”.
“ Bà nội nói ngoài mẹ thì không có người nào được làm con dâu nhà họ Hứa chúng ta “ Hứa Chính Luân đi ra bảo.
Hứa Chính Phong nghe vậy tròn xoe mắt, ba mẹ anh đã nói thế sao? Như vậy có đè nặng áp lực lên cho cô quá không? Dù sao…
Lý Tiểu San bất ngờ ôm lấy anh, trông cô như một đứa con nít. Hứa Chính Phong nhanh tay ôm lấy cô rồi nhìn con trai mình đầy khó hiểu.
Lại xảy ra cái gì nữa đây?
“ Chính Phong “.
“ Tôi muốn khôi phục trí nhớ “.
…
Đêm, Lý Tiểu San ngồi ở ngoài ban công uống rượu. Mặc dù đã hứa với lòng mình sẽ bỏ rượu vì Chính Luân, nhưng vì tâm sự trong lòng nên cô muốn uống một chút, coi như giải khuây ấy mà.
Việc Hứa phu nhân nói với cô, cô có thể thấy rõ nghiêm túc từ bà. Cũng đúng, họ là trưởng bối làm gì có chuyện trêu đùa chứ. Nhà họ Hứa có danh có giá, nhất định sẽ giữ chữ tín, nếu như cô không tha thứ cho anh, Hứa Chính Phong quả thật sẽ ở như vậy đến già.
Cô thì một nửa muốn tìm hiểu anh, muốn cả hai bắt đầu lại tiến triển hơn một chút. Nửa còn lại thì không muốn, muốn tránh xa Hứa Chính Phong để bản thân được yên bình.
Nhưng bây giờ cô đã vào rồi, bước ra cũng khó. Vòng xoáy của Hứa Chính Phong, của cô, của tương lai giữa anh và cô.
Hứa Chính Phong đêm nay vẫn ở lại nhà cô, thấy cô ở ngoài ban công uống rượu, anh mở cửa đi ra, ôm lấy cô từ đằng sau:” Chả phải em bảo sẽ bỏ rượu sao?”.
Lý Tiểu San quay lưng lại, đưa cho anh cái ly trên tay mình:” Muốn uống không?”.
“ Dù sao anh và tôi đều có tâm sự trong lòng mà “.
…
Hứa Chính Phong và Lý Tiểu San ngồi dưới sàn, cả hai dựa đầu vào vai nhau, anh và cô uống hết gần hai chai rượu bây giờ cả hai không còn tỉnh táo mấy. Bắt đầu say sưa và không biết trời trăng gì rồi.
Hứa Chính Phong vì say nên cũng không kiểm soát được hành động của mình, anh quay sang ôm lấy cô, đưa tay nâng mặt cô lên rồi cúi xuống chiếm lấy môi Lý Tiểu San. Còn cô, khi say sẽ biết thành người khác, ôm lấy cổ anh, đáp trả nụ hôn đó, cả hai triền miên một lúc lâu thì Hứa Chính Phong buông cô ra, anh nói:” Anh yêu em “.
Bảy năm trước, thời gian cả hai bên cạnh yêu đương, nói ra thì là lợi dụng nhau, mối quan hệ gọi là xã giao, nhưng đó chỉ là bề ngoài. Bên trong anh đã động lòng với cô gái ngốc này từ lâu, cùng cô đi hẹn hò, ở cạnh cô, ngắm nhìn cô cười làm anh rất vui.
Từ trước đến nay không có ai làm anh vui vẻ như thế, khi Lý Tiểu San xuất hiện thì mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Buổi sáng thức dậy thấy cô nằm trong vòng tay mình, cô khi ấy cũng rất chiều theo ý anh, luôn làm anh vui.
Bởi thế khi rời xa cô, không nhìn thấy người con gái này trái tim anh giống như bị giằng xé vậy, nhớ cô, rất rất nhớ cô.
Lý Tiểu San nghe lời này thì bật khóc, cô cũng không hiểu sao con tim mình đập liên tục, còn đau nữa…
“ Hứa Chính Phong…”.
“ Không hiểu sao tôi có cảm giác giống như…”.
“ Mình đợi anh nói ba chữ đó rất rất rất lâu rồi vậy “.
Hứa Chính Phong gục đầu lên vai cô, mùi rượu nồng nặc từ cả hai, Lý Tiểu San ôm anh như đứa trẻ, vỗ vỗ lưng anh nhè nhẹ.
“ Tôi cũng không biết mình nên làm gì…”.
“ Khi anh xuất hiện, cuộc sống yên bình của tôi đều xáo trộn lên hết rồi “.
…
Sáng hôm sau.
Hứa Chính Phong ngồi lên, đầu anh đau như búa bổ, đêm qua anh và cô uống nhiều quá rồi.
Anh phát hiện ra mình và cô đang nằm dưới sàn, anh và cô làm sao lại vô phòng rồi vậy?
Lý Tiểu San cũng thức giấc, cô ngồi lên, đưa tay xoa xoa trán mình. Đúng là đau đầu thật, cô uống hơi nhiều rồi.
Quay sang thấy anh đang nhìn mình, cô nhìn lại anh, rồi mỉm cười, đưa tay vuốt ve gương mặt Hứa Chính Phong.
“ Chào buổi sáng, Chính Phong “.
Lý Tiểu San nghe ông nói thế cũng bất ngờ theo, Hứa thị nói đến ai cũng biết, nhất là trong thành phố này, bởi vì họ vừa có quyền vừa có tiền, còn đứng đầu trong giới làm ăn. Trên thương trường các đối thủ cũng khiếp sợ phải nhún nhường vài bước, đối đầu với Hứa thị chính là lấy trứng chọi đá.
“ Chuyện…chuyện đó…”.
“ Tiểu San cháu cứ từ từ suy nghĩ, ngoài cháu, nhà họ Hứa sẽ không chấp nhận đứa con dâu nào khác “.
…
Hứa Chính Phong về nhà thì ba mẹ anh đã rời đi, thấy cô ngồi ở sofa thẫn thờ, không biết cả hai người họ đã làm chuyện gì rồi.
“ Tiểu San, Tiểu San “ Anh đi đến đặt tay lên vai cô, với ba mẹ thì rất thích cô, nhưng lúc anh không có mặt ở đây họ đã nói gì với cô chứ?
“ Ba mẹ anh đã nói gì với em sao? Sao trông em…”.
“ Bà nội nói ngoài mẹ thì không có người nào được làm con dâu nhà họ Hứa chúng ta “ Hứa Chính Luân đi ra bảo.
Hứa Chính Phong nghe vậy tròn xoe mắt, ba mẹ anh đã nói thế sao? Như vậy có đè nặng áp lực lên cho cô quá không? Dù sao…
Lý Tiểu San bất ngờ ôm lấy anh, trông cô như một đứa con nít. Hứa Chính Phong nhanh tay ôm lấy cô rồi nhìn con trai mình đầy khó hiểu.
Lại xảy ra cái gì nữa đây?
“ Chính Phong “.
“ Tôi muốn khôi phục trí nhớ “.
…
Đêm, Lý Tiểu San ngồi ở ngoài ban công uống rượu. Mặc dù đã hứa với lòng mình sẽ bỏ rượu vì Chính Luân, nhưng vì tâm sự trong lòng nên cô muốn uống một chút, coi như giải khuây ấy mà.
Việc Hứa phu nhân nói với cô, cô có thể thấy rõ nghiêm túc từ bà. Cũng đúng, họ là trưởng bối làm gì có chuyện trêu đùa chứ. Nhà họ Hứa có danh có giá, nhất định sẽ giữ chữ tín, nếu như cô không tha thứ cho anh, Hứa Chính Phong quả thật sẽ ở như vậy đến già.
Cô thì một nửa muốn tìm hiểu anh, muốn cả hai bắt đầu lại tiến triển hơn một chút. Nửa còn lại thì không muốn, muốn tránh xa Hứa Chính Phong để bản thân được yên bình.
Nhưng bây giờ cô đã vào rồi, bước ra cũng khó. Vòng xoáy của Hứa Chính Phong, của cô, của tương lai giữa anh và cô.
Hứa Chính Phong đêm nay vẫn ở lại nhà cô, thấy cô ở ngoài ban công uống rượu, anh mở cửa đi ra, ôm lấy cô từ đằng sau:” Chả phải em bảo sẽ bỏ rượu sao?”.
Lý Tiểu San quay lưng lại, đưa cho anh cái ly trên tay mình:” Muốn uống không?”.
“ Dù sao anh và tôi đều có tâm sự trong lòng mà “.
…
Hứa Chính Phong và Lý Tiểu San ngồi dưới sàn, cả hai dựa đầu vào vai nhau, anh và cô uống hết gần hai chai rượu bây giờ cả hai không còn tỉnh táo mấy. Bắt đầu say sưa và không biết trời trăng gì rồi.
Hứa Chính Phong vì say nên cũng không kiểm soát được hành động của mình, anh quay sang ôm lấy cô, đưa tay nâng mặt cô lên rồi cúi xuống chiếm lấy môi Lý Tiểu San. Còn cô, khi say sẽ biết thành người khác, ôm lấy cổ anh, đáp trả nụ hôn đó, cả hai triền miên một lúc lâu thì Hứa Chính Phong buông cô ra, anh nói:” Anh yêu em “.
Bảy năm trước, thời gian cả hai bên cạnh yêu đương, nói ra thì là lợi dụng nhau, mối quan hệ gọi là xã giao, nhưng đó chỉ là bề ngoài. Bên trong anh đã động lòng với cô gái ngốc này từ lâu, cùng cô đi hẹn hò, ở cạnh cô, ngắm nhìn cô cười làm anh rất vui.
Từ trước đến nay không có ai làm anh vui vẻ như thế, khi Lý Tiểu San xuất hiện thì mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Buổi sáng thức dậy thấy cô nằm trong vòng tay mình, cô khi ấy cũng rất chiều theo ý anh, luôn làm anh vui.
Bởi thế khi rời xa cô, không nhìn thấy người con gái này trái tim anh giống như bị giằng xé vậy, nhớ cô, rất rất nhớ cô.
Lý Tiểu San nghe lời này thì bật khóc, cô cũng không hiểu sao con tim mình đập liên tục, còn đau nữa…
“ Hứa Chính Phong…”.
“ Không hiểu sao tôi có cảm giác giống như…”.
“ Mình đợi anh nói ba chữ đó rất rất rất lâu rồi vậy “.
Hứa Chính Phong gục đầu lên vai cô, mùi rượu nồng nặc từ cả hai, Lý Tiểu San ôm anh như đứa trẻ, vỗ vỗ lưng anh nhè nhẹ.
“ Tôi cũng không biết mình nên làm gì…”.
“ Khi anh xuất hiện, cuộc sống yên bình của tôi đều xáo trộn lên hết rồi “.
…
Sáng hôm sau.
Hứa Chính Phong ngồi lên, đầu anh đau như búa bổ, đêm qua anh và cô uống nhiều quá rồi.
Anh phát hiện ra mình và cô đang nằm dưới sàn, anh và cô làm sao lại vô phòng rồi vậy?
Lý Tiểu San cũng thức giấc, cô ngồi lên, đưa tay xoa xoa trán mình. Đúng là đau đầu thật, cô uống hơi nhiều rồi.
Quay sang thấy anh đang nhìn mình, cô nhìn lại anh, rồi mỉm cười, đưa tay vuốt ve gương mặt Hứa Chính Phong.
“ Chào buổi sáng, Chính Phong “.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.