Tên Biến Thái, Anh Đứng Lại Cho Em
Chương 11: Chuyển Trường (1)
Momo
26/02/2015
Chap 10
Sự bất ngờ “nho nhỏ”
Giáng lên đầu của tôi
Học được trường mơ ước
Là hạnh phúc cả đời
Sáng hôm sau, nó vẫn thức dậy, VSCN và ăn sáng như thường ngày, nhưng không hiểu sao nó lại cảm thấy, một cảm giác kì lạ trong lòng. Nó nhớ đến chuyện tối qua mà cảm thấy một chút hối lỗi.
“ Thưa mẹ con đi học” nó cất tiếng gọi lớn
“ Ờ, con đi đi”. Ngày nào vẫn vậy. Vẫn câu nói đó của mẹ nó luôn làm cho nó thấy an lòng.
Bước về phía bức ảnh để trước kệ, nó đưa cái nhìn trìu mến về phía bức ảnh 2 bố con cười đùa bên nhau. Chưa bao giờ nó quên việc này. Từ sau hôm đó, bức ảnh đó được để trên kệ tủ.
“Con chào bố con đi”
Dù không cần nghe câu trả lời nhưng nó vẫn tươi cười bước ra khỏi cửa. Vì sẽ không bao giờ nó có một câu trả lời từ bố nó.
Nó bước ra khỏi cửa nhưng không ngoảnh đầu lại như thường ngày. Mẹ nó cứ tưởng nó có thể nghe được những lời mẹ nó nói.
“Trường con không phải đi đường đó”
Sau 20’ đi bộ đến trường, nó uể oải bước vô cổng trường thân yêu. Nhưng bất thình lình, nó bị chú bảo vệ chặn cửa.
< Quái lạ, mình đến đúng giờ mà> nó đang thắc mắc lý do vì sao lại bị chặn
“Từ hôm nay cháu không học trường này nữa.”
< Cái quái gì vậy chứ? Mình chẳng phải đã chịu bao nhiêu khổ cực rồi hay sao?>
Thực ra thì từ trường về nhà nó chỉ tốn vỏn vẹn 10 phút đi bộ. Nhưng suốt cả chặng đường, không biết nó đã bị té bao nhiêu lần. Nó đã đập vào cột điện trong khi đầu óc còn đang tỉnh táo. Nó bị trượt vỏ chuối và rơi xuống hố đến những 2 lần. Người nó giờ vô cùng tèm lem. Thế mà giờ nó đã nghe cái tin động trời này nữa chứ.
Nó cuối đầu, chắp hai tay lại mà vái bác bảo vệ.
Nó tua lại kí ức.
“Trường… mới… không… hướng đó…” Nó dịch lại lời mẹ nó nói trước lúc nó đi. Nhưng chỉ biết một nửa thôi. Từ xa mà.
“ Hôm nay, có một người đến trường và yêu cầu tôi rút học bạ của con. Chú được nhà trường báo là mẹ con đồng ý nên giờ con sẽ chuyển trường và học trường mới” Chú bảo vệ thông báo cho nó tin động trời.
Chưa gì thì nó đã phải xa bạn bè sao? Những bạn nữ thân thương của nó. Vì nó học trường nữ nên nó chỉ có bạn nữ thôi.
Đây chính là lần thứ hai nó chuyển rồi. Chẳng lẽ nó phải chuyển lần nữa? Nó mong đó không phải là trường trộn cả nam lẫn nữ.
“Vậy con phải chuyển trường nào?” Nó cố gắng dùng ánh mắt cầu xin để “moi” một ít thông tin về trường mới.
Ông bảo vệ định tiết lộ một ít thì chợt tiếng còi inh ỏi vang lên.
BÍP BÍP…
“Chắc là anh ta đấy. Người sẽ đón con” Ông bảo vệ thì thầm vào tai nó.
Một chiếc Audi đời mới đậu trước sân trường. Ai cũng thì thầm to nhỏ, nào là hỏi người này là ai, không biết tới đây làm gì.
Nó cũng khá ngạc nhiên vì đây là trường công bình dân. Các bạn học sinh ở đây đều đi bằng xe đạp hoặc đi bộ. Sẽ không có phụ huynh nào đón con bằng xe hơi cả.
Cánh cửa kính mở ra, một chàng trai ăn mặc vô cùng phong độ bước ra khỏi chiếc xe. Anh mặc chiếc áo đen xám, sợi dây chuyền ngà voi đeo trên cổ cùng chiếc nón đeo ngược và cặp kính mát Rayban nam. Ai cũng đoán là anh là dân sành điệu.
Nó cũng không quan tâm mấy, chỉ đứng chờ người sẽ đón nó qua trường mới. Nghe mọi người nói là con trai thì đứng nép bên kia.
Anh ta đảo mắt xung quanh, tìm bóng dáng quen thuộc. Khi thấy nó đứng nép mình, lòng hắn dâng lên một cảm xúc kì lạ. Nhưng hắn cũng sớm biết nguyên nhân đằng sau nên cũng không thấy ngạc nhiên.
< Cuối cùng cũng gặp được cô. Cô gái thú vị> Hắn thầm nghĩ trong bụng
Hắn cố bước nhanh đến nó để tránh ánh mắt tò mò và cố gắng kéo nó ra khỏi đám đông ồn ào.
“Cô đi theo tôi” hắn mạnh giọng.
“Anh… anh là ai? Buông tôi ra. Quân bắt cóc công khai.” Nó hét lên và cố gắng giằng tay mình ra
Hắn quay lại nhìn nó khó hiểu. Cái gì mà bắt cóc chứ. Mà còn công khai nữa. Không biết đầu óc nó đang nghĩ những gì.
Nhưng do biết tính cách của nó nên hắn cố gắng kiệm lời, đẩy nó vô vô xe và phóng đi.
“Này, cho tôi xuống. Tôi làm gì gây thù chuốc oán với anh đâu chứ?” Nó bị ép về phía ghế ngồi nên chỉ có thể nói to.
“Tôi sẽ đưa cô đến trường mới. Ngồi yên đi” vừa nói, hắn vừa bỏ kính ra.
“Anh… là tên biến thái?” Lúc này, nó mới nhận ra hắn chính là tên biến thái hôm trước. Nó cảm thấy có lỗi với hắn nhưng nó không ngăn được mình nói ra những từ đó.
“Này, ai là tên biến thái? Cô nói lại xem?” hắn giả vờ giơ nắm đấm cho nó sợ. Ai ngờ nó còn vươn mặt lên, tỏ ý bất khuất. Thấy thế, anh rút tay về, nhẹ nhàng nói.
“Nghe nói cô tên My, ghét con trai?” hắn cố tình nhấn mạnh chữ “trai” để nó nhớ sự việc tối qua.
“Anh… anh dám xem thẻ học sinh của tôi?” nó đang cực kỳ tức giận. Nó ghét nhất là ai xem đồ nó mà không xin phép.
“Tại cô rơi thì có. Còn nói tôi” hắn cãi cùn làm nó bực dọc.
Nó không nói nữa, bắt đầu nói chuyện khác. Không biết từ khi gặp hắn thì nó đã mở lời hơn một chút.
“ Tôi sẽ học trường gì?” nó cũng muốn biết trường mình chuyển vào là trường nào.
“Ờ là LaVine.” Hắn thản nhiên nói.
“LaVine. LAVINE sao? Có thật là trường đó không? Ngôi trường tốt nhất nước?” nó la lên làm cho cả hắn một phen mém trật tay lại.
“Ờ, trường đó tôi học nên cô cũng học luôn.” Hắn nói.
“Yeah… yeah… nhưng anh học sao? Vậy có cả con trai?” nó giật mình sau khi vui mừng quá trớn.
“Ờ. Mà tôi quên là cô ghét con trai nữa. Thực ra, mẹ tôi là hiệu trưởng của trường. Mỗi năm, theo phong tục thì sẽ có một học sinh được chọn sẽ được bóc thăm. Năm nay, may mắn là một bạn nữ. Tôi chọn cô vì tôi quen biết cô. Cô đáng ra phải cảm ơn tôi mới phải.” Hắn cố kể công để nó tỏ ra cảm ơn.
“ Nhưng là trường cả nam lẫn nữ sao? Nhưng là LaVine sao? Thôi tôi sẽ cố gắng” nó thở dài nhưng đành miễn cưỡng đồng ý.
Sự bất ngờ “nho nhỏ”
Giáng lên đầu của tôi
Học được trường mơ ước
Là hạnh phúc cả đời
Sáng hôm sau, nó vẫn thức dậy, VSCN và ăn sáng như thường ngày, nhưng không hiểu sao nó lại cảm thấy, một cảm giác kì lạ trong lòng. Nó nhớ đến chuyện tối qua mà cảm thấy một chút hối lỗi.
“ Thưa mẹ con đi học” nó cất tiếng gọi lớn
“ Ờ, con đi đi”. Ngày nào vẫn vậy. Vẫn câu nói đó của mẹ nó luôn làm cho nó thấy an lòng.
Bước về phía bức ảnh để trước kệ, nó đưa cái nhìn trìu mến về phía bức ảnh 2 bố con cười đùa bên nhau. Chưa bao giờ nó quên việc này. Từ sau hôm đó, bức ảnh đó được để trên kệ tủ.
“Con chào bố con đi”
Dù không cần nghe câu trả lời nhưng nó vẫn tươi cười bước ra khỏi cửa. Vì sẽ không bao giờ nó có một câu trả lời từ bố nó.
Nó bước ra khỏi cửa nhưng không ngoảnh đầu lại như thường ngày. Mẹ nó cứ tưởng nó có thể nghe được những lời mẹ nó nói.
“Trường con không phải đi đường đó”
Sau 20’ đi bộ đến trường, nó uể oải bước vô cổng trường thân yêu. Nhưng bất thình lình, nó bị chú bảo vệ chặn cửa.
< Quái lạ, mình đến đúng giờ mà> nó đang thắc mắc lý do vì sao lại bị chặn
“Từ hôm nay cháu không học trường này nữa.”
< Cái quái gì vậy chứ? Mình chẳng phải đã chịu bao nhiêu khổ cực rồi hay sao?>
Thực ra thì từ trường về nhà nó chỉ tốn vỏn vẹn 10 phút đi bộ. Nhưng suốt cả chặng đường, không biết nó đã bị té bao nhiêu lần. Nó đã đập vào cột điện trong khi đầu óc còn đang tỉnh táo. Nó bị trượt vỏ chuối và rơi xuống hố đến những 2 lần. Người nó giờ vô cùng tèm lem. Thế mà giờ nó đã nghe cái tin động trời này nữa chứ.
“Trường… mới… không… hướng đó…” Nó dịch lại lời mẹ nó nói trước lúc nó đi. Nhưng chỉ biết một nửa thôi. Từ xa mà.
“ Hôm nay, có một người đến trường và yêu cầu tôi rút học bạ của con. Chú được nhà trường báo là mẹ con đồng ý nên giờ con sẽ chuyển trường và học trường mới” Chú bảo vệ thông báo cho nó tin động trời.
Chưa gì thì nó đã phải xa bạn bè sao? Những bạn nữ thân thương của nó. Vì nó học trường nữ nên nó chỉ có bạn nữ thôi.
Đây chính là lần thứ hai nó chuyển rồi. Chẳng lẽ nó phải chuyển lần nữa? Nó mong đó không phải là trường trộn cả nam lẫn nữ.
“Vậy con phải chuyển trường nào?” Nó cố gắng dùng ánh mắt cầu xin để “moi” một ít thông tin về trường mới.
Ông bảo vệ định tiết lộ một ít thì chợt tiếng còi inh ỏi vang lên.
BÍP BÍP…
“Chắc là anh ta đấy. Người sẽ đón con” Ông bảo vệ thì thầm vào tai nó.
Một chiếc Audi đời mới đậu trước sân trường. Ai cũng thì thầm to nhỏ, nào là hỏi người này là ai, không biết tới đây làm gì.
Nó cũng khá ngạc nhiên vì đây là trường công bình dân. Các bạn học sinh ở đây đều đi bằng xe đạp hoặc đi bộ. Sẽ không có phụ huynh nào đón con bằng xe hơi cả.
Cánh cửa kính mở ra, một chàng trai ăn mặc vô cùng phong độ bước ra khỏi chiếc xe. Anh mặc chiếc áo đen xám, sợi dây chuyền ngà voi đeo trên cổ cùng chiếc nón đeo ngược và cặp kính mát Rayban nam. Ai cũng đoán là anh là dân sành điệu.
Nó cũng không quan tâm mấy, chỉ đứng chờ người sẽ đón nó qua trường mới. Nghe mọi người nói là con trai thì đứng nép bên kia.
Anh ta đảo mắt xung quanh, tìm bóng dáng quen thuộc. Khi thấy nó đứng nép mình, lòng hắn dâng lên một cảm xúc kì lạ. Nhưng hắn cũng sớm biết nguyên nhân đằng sau nên cũng không thấy ngạc nhiên.
< Cuối cùng cũng gặp được cô. Cô gái thú vị> Hắn thầm nghĩ trong bụng
Hắn cố bước nhanh đến nó để tránh ánh mắt tò mò và cố gắng kéo nó ra khỏi đám đông ồn ào.
“Cô đi theo tôi” hắn mạnh giọng.
“Anh… anh là ai? Buông tôi ra. Quân bắt cóc công khai.” Nó hét lên và cố gắng giằng tay mình ra
Hắn quay lại nhìn nó khó hiểu. Cái gì mà bắt cóc chứ. Mà còn công khai nữa. Không biết đầu óc nó đang nghĩ những gì.
Nhưng do biết tính cách của nó nên hắn cố gắng kiệm lời, đẩy nó vô vô xe và phóng đi.
“Này, cho tôi xuống. Tôi làm gì gây thù chuốc oán với anh đâu chứ?” Nó bị ép về phía ghế ngồi nên chỉ có thể nói to.
“Tôi sẽ đưa cô đến trường mới. Ngồi yên đi” vừa nói, hắn vừa bỏ kính ra.
“Anh… là tên biến thái?” Lúc này, nó mới nhận ra hắn chính là tên biến thái hôm trước. Nó cảm thấy có lỗi với hắn nhưng nó không ngăn được mình nói ra những từ đó.
“Này, ai là tên biến thái? Cô nói lại xem?” hắn giả vờ giơ nắm đấm cho nó sợ. Ai ngờ nó còn vươn mặt lên, tỏ ý bất khuất. Thấy thế, anh rút tay về, nhẹ nhàng nói.
“Nghe nói cô tên My, ghét con trai?” hắn cố tình nhấn mạnh chữ “trai” để nó nhớ sự việc tối qua.
“Anh… anh dám xem thẻ học sinh của tôi?” nó đang cực kỳ tức giận. Nó ghét nhất là ai xem đồ nó mà không xin phép.
“Tại cô rơi thì có. Còn nói tôi” hắn cãi cùn làm nó bực dọc.
Nó không nói nữa, bắt đầu nói chuyện khác. Không biết từ khi gặp hắn thì nó đã mở lời hơn một chút.
“ Tôi sẽ học trường gì?” nó cũng muốn biết trường mình chuyển vào là trường nào.
“Ờ là LaVine.” Hắn thản nhiên nói.
“LaVine. LAVINE sao? Có thật là trường đó không? Ngôi trường tốt nhất nước?” nó la lên làm cho cả hắn một phen mém trật tay lại.
“Ờ, trường đó tôi học nên cô cũng học luôn.” Hắn nói.
“Yeah… yeah… nhưng anh học sao? Vậy có cả con trai?” nó giật mình sau khi vui mừng quá trớn.
“Ờ. Mà tôi quên là cô ghét con trai nữa. Thực ra, mẹ tôi là hiệu trưởng của trường. Mỗi năm, theo phong tục thì sẽ có một học sinh được chọn sẽ được bóc thăm. Năm nay, may mắn là một bạn nữ. Tôi chọn cô vì tôi quen biết cô. Cô đáng ra phải cảm ơn tôi mới phải.” Hắn cố kể công để nó tỏ ra cảm ơn.
“ Nhưng là trường cả nam lẫn nữ sao? Nhưng là LaVine sao? Thôi tôi sẽ cố gắng” nó thở dài nhưng đành miễn cưỡng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.