Chương 34:
Nalpenliebe
04/01/2021
Sâm Đằng tắm xong, nhìn thấy Tống Thiên An lăn lộn trên giường mấy vòng không khỏi phì cười " Cậu là trẻ con à! Lớn rồi còn nghịch!"
Sâm Đằng lau khô tóc rồi nằm lên giường, Tống Thiên An ngày đầu ngủ nhà anh, có chút sợ nên đã ôm anh ngủ. Nên ngay ngày thứ 2 đã được Sâm Đằng mua ngay cho gối ôm để cậu có thể ôm gối đó đi ngủ.
" Khi tôi ở trong nhà của mình, to và bự lắm, chiếc phòng riêng của tôi cũng khá to, giường khá lớn và lạnh lẽo, mỗi khi tôi sợ sệt đểu gì tôi thường ôm gấu bông và chùm chăn kín đầu!" Tống Thiên An kể
" Vậy sao? Còn ở đây?"
" Ở đây tuy nhỏ nhưng khá ấm cúng nha\~ tôi được làm mọi điều mà tôi thích!" Tống Thiên An cười hì hì
" Vậy mà tôi còn tưởng cậu ấm cậu sẽ không chịu mà khóc nhè chứ?"
" Tôi chỉ khóc nhè khi không mua được đồ tôi thích thôi haha"
" Lần sau cậu còn dở cái chiêu trò đó, tôi sẽ mặc kệ cậu!"
" Vậy tôi sẽ khóc ầm lên rồi bám lấy chân anh như thế này!" Tống Thiên An cười khì khì ôm lấy chân Sâm Đằng.
" Bỏ ra mau! Ngoan ngoãn đi ngủ! Sáng mai tôi còn đi học!"
Tống Thiên An bĩu môi " Trêu có một tí "
Ngày hôm sau, mọi thứ vẫn đều trôi qua một cách bình thường như mọi ngày.
" Này, không về à?" Bạch Hồ vỗ vai Sâm Đằng hỏi
" Đợi đứa nhóc kia!" Sâm Đằng nhìn đồng hồ nói
" Chẳng biết ai đó trước kia hay bám theo tớ, giờ có người mới 1 cái là bỏ ngoắt đi luôn ?"
" Đâu có, sao mà bỏ người bạn này được!" Sâm Đằng đưa tay ra định bóp mông Bạch Hồ nhưng bị cậu ngăn lại.
" Dừng ngay cái thói dê già đó đi, tớ về đây!"
" Bai bai!"
Sâm Đằng nhìn đồng hồ, cũng gần tới giờ đi làm rồi, mà sao Tống Thiên An vẫn chưa tan nhỉ, đã vậy hôm nay còn tan học sớm hơn anh rồi chứ nhỉ? Sao giờ vẫn chưa ra? Sâm Đằng không đứng đợi nữa, gọi điện thì tắt máy, nên đi qua lớp học của Tống Thiên An xem sao.
Vòng qua lớp học cũng không thấy, hay là qua phòng vệ sinh nhỉ? Chẳng lẽ là..
Sâm Đằng chạy ngay qua phòng vệ sinh, bên trong phòng cánh cửa hình như đã bị khoá chặt.
" A.. đừng mà..."
Sâm Đằng nghe tiếng thét Tống Thiên An, đập mạnh cửa " Thiên An! Mở cửa!"
Vẫn không thấy có động tĩnh gì , anh lùi về phía sau dùng chân đạp binh cánh cửa, lực của Sâm Đằng rất mạnh, làm cánh cửa bị đạp tới bay vào trong.
" Khóc nữaa đi, tao rất thích dáng vẻ này của mày đấy!" Một sinh viên đang lấy điện thoại quay lại toàn bộ Tống Thiên An.
Xung quanh là nhóm 5\-6 người xúm lại người Tống Thiên An, lột sạch đồ cậu, không những thế còn trói chân tay cậu, mặc cậu dùng sức dãy dụa. Cả người ướt nhẹp, tóc cũng bị nước làm ướt rủ xuống, khuôn mặt khóc lóc cực kì đáng thương, cả người bị lột sạch da trắng bóc, còn đúng một chiếc quần lót trắng.
Cả ngừoi vì lạnh mà run lên cầm cập.
" Bây giờ mày còn định nghênh ngang vênh váo với bọn tao nữa không? Trả thù đi, làm nhục bọn tao đi haha"
" Nhìn nó xem, có giống một con chó không kìa? Haha.."
" A!" Một tên học sinh vừa bị Sâm Đằng đá trúng từ phía sau, ngã nhào ra đằng trước.
Mấy tên kia cũng quay lại ,
" MÀY LÀ AI ? DÁM XEN VÀO CHUYỆN CỦA BỌN TAO? " 1 tên nói
" Vậy xem, bọn mày có đủ trình không đã!" Sâm Đằng sắn tay áo, hai bàn tay nắm lại hình nắm đấm, đứng thế đứng võ thuật.
Mấy tên kia thấy vậy, từng lượt xông lên.
" 1 .. 2... 3...4" Sâm Đằng hạ gục được một tên đều đếm số lượng.
Mấy nhóc học sinh bị đánh cho túi bụi, sợ sệt lùi vào góc tường.
Nhóc cầm điện thoại quay video đứng nhìn người run rẩy.
" XOÁ ! NGAY!"
" Dạ em xoá em .. xoá" Run rẩy nhấn nhấn nút xoá video vừa quay, Sâm Đằng giật điện thoại một tay ném xuống sàn làm điện thoại kêu \* choang \* một tiếng vỡ vụn.
" Còn không mau cút?"
" Đi đi chúng mày!" Từng tên nâng lấy nhau, cố gắng chạy thật nhanh.
Sâm Đằng cởi áo khoác, khoác lên người Tống thiên An, đồng thời cởi trói cho cậu.
" Không sao chứ?" Sâm Đằng bế cậu lên hỏi
Tống Thiên An không nói gì, nước mắt nước mũi liên tục thi nhau lăn dài trên má, cùng tiếng khóc nấc lên, cả người run lên vì lạnh. Có lẽ, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Tống Thiên An, cậu lại cảm thấy nhục nhã như thế này.
Sâm Đằng trở Tống Thiên An về nhà, cũng nhắn tin cho boss xin tới muộn một chút, bật máy sưởi, xả nước ấm cho cậu tắm.
\*\* Sụt sịt \*\*\*
Tống Thiên An vẫn cứ khóc không ngừng, một tí lại nấc lên, nhưng vẫn cứ im lặng ngồi một chỗ không nói gì cả.
Sâm Đằng nâng mặt cậu lên, lấy khăn lau khô nước mắt cho cậu " Sao lại khóc tới thảm hại thế này? Nín đi, tôi đã xử lý hết bọn chúng rồi!"
\*\* Vẫn khóc \*\*
" Vậy hôm nay nghỉ ở nhà, lát tôi đi làm về sẽ mua đồ ngọt cho cậu!"
\*\* Vẫn Khóc \*\*
" Haizzz, tôi thấy trong phim, nếu như muốn một người ngừng khóc, họ sẽ làm thế này.." Sâm Đằng nâng cằm Tống Thiên An lên, cúi mặt xuống nhắm mắt lại đặt lên môi cậu một nụ hôn mềm mại.
Tống Thiên An lần đầu " Bị " hôn, hai mắt mở to sửng sốt.
Sâm Đằng không thấy cậu khóc nữa mới dừng lại , có chút ngại ngùng nói" Cậu tắm đi, tôi xả nước ấm cho cậu rồi! Tôi đi làm đây"
P/s : đù má cute hông mọi ngừi ưi, cặp phụ nè cute ghê, cặp chính thì vẫn chưa có tiến triển huhu
Sâm Đằng lau khô tóc rồi nằm lên giường, Tống Thiên An ngày đầu ngủ nhà anh, có chút sợ nên đã ôm anh ngủ. Nên ngay ngày thứ 2 đã được Sâm Đằng mua ngay cho gối ôm để cậu có thể ôm gối đó đi ngủ.
" Khi tôi ở trong nhà của mình, to và bự lắm, chiếc phòng riêng của tôi cũng khá to, giường khá lớn và lạnh lẽo, mỗi khi tôi sợ sệt đểu gì tôi thường ôm gấu bông và chùm chăn kín đầu!" Tống Thiên An kể
" Vậy sao? Còn ở đây?"
" Ở đây tuy nhỏ nhưng khá ấm cúng nha\~ tôi được làm mọi điều mà tôi thích!" Tống Thiên An cười hì hì
" Vậy mà tôi còn tưởng cậu ấm cậu sẽ không chịu mà khóc nhè chứ?"
" Tôi chỉ khóc nhè khi không mua được đồ tôi thích thôi haha"
" Lần sau cậu còn dở cái chiêu trò đó, tôi sẽ mặc kệ cậu!"
" Vậy tôi sẽ khóc ầm lên rồi bám lấy chân anh như thế này!" Tống Thiên An cười khì khì ôm lấy chân Sâm Đằng.
" Bỏ ra mau! Ngoan ngoãn đi ngủ! Sáng mai tôi còn đi học!"
Tống Thiên An bĩu môi " Trêu có một tí "
Ngày hôm sau, mọi thứ vẫn đều trôi qua một cách bình thường như mọi ngày.
" Này, không về à?" Bạch Hồ vỗ vai Sâm Đằng hỏi
" Đợi đứa nhóc kia!" Sâm Đằng nhìn đồng hồ nói
" Chẳng biết ai đó trước kia hay bám theo tớ, giờ có người mới 1 cái là bỏ ngoắt đi luôn ?"
" Đâu có, sao mà bỏ người bạn này được!" Sâm Đằng đưa tay ra định bóp mông Bạch Hồ nhưng bị cậu ngăn lại.
" Dừng ngay cái thói dê già đó đi, tớ về đây!"
" Bai bai!"
Sâm Đằng nhìn đồng hồ, cũng gần tới giờ đi làm rồi, mà sao Tống Thiên An vẫn chưa tan nhỉ, đã vậy hôm nay còn tan học sớm hơn anh rồi chứ nhỉ? Sao giờ vẫn chưa ra? Sâm Đằng không đứng đợi nữa, gọi điện thì tắt máy, nên đi qua lớp học của Tống Thiên An xem sao.
Vòng qua lớp học cũng không thấy, hay là qua phòng vệ sinh nhỉ? Chẳng lẽ là..
Sâm Đằng chạy ngay qua phòng vệ sinh, bên trong phòng cánh cửa hình như đã bị khoá chặt.
" A.. đừng mà..."
Sâm Đằng nghe tiếng thét Tống Thiên An, đập mạnh cửa " Thiên An! Mở cửa!"
Vẫn không thấy có động tĩnh gì , anh lùi về phía sau dùng chân đạp binh cánh cửa, lực của Sâm Đằng rất mạnh, làm cánh cửa bị đạp tới bay vào trong.
" Khóc nữaa đi, tao rất thích dáng vẻ này của mày đấy!" Một sinh viên đang lấy điện thoại quay lại toàn bộ Tống Thiên An.
Xung quanh là nhóm 5\-6 người xúm lại người Tống Thiên An, lột sạch đồ cậu, không những thế còn trói chân tay cậu, mặc cậu dùng sức dãy dụa. Cả người ướt nhẹp, tóc cũng bị nước làm ướt rủ xuống, khuôn mặt khóc lóc cực kì đáng thương, cả người bị lột sạch da trắng bóc, còn đúng một chiếc quần lót trắng.
Cả ngừoi vì lạnh mà run lên cầm cập.
" Bây giờ mày còn định nghênh ngang vênh váo với bọn tao nữa không? Trả thù đi, làm nhục bọn tao đi haha"
" Nhìn nó xem, có giống một con chó không kìa? Haha.."
" A!" Một tên học sinh vừa bị Sâm Đằng đá trúng từ phía sau, ngã nhào ra đằng trước.
Mấy tên kia cũng quay lại ,
" MÀY LÀ AI ? DÁM XEN VÀO CHUYỆN CỦA BỌN TAO? " 1 tên nói
" Vậy xem, bọn mày có đủ trình không đã!" Sâm Đằng sắn tay áo, hai bàn tay nắm lại hình nắm đấm, đứng thế đứng võ thuật.
Mấy tên kia thấy vậy, từng lượt xông lên.
" 1 .. 2... 3...4" Sâm Đằng hạ gục được một tên đều đếm số lượng.
Mấy nhóc học sinh bị đánh cho túi bụi, sợ sệt lùi vào góc tường.
Nhóc cầm điện thoại quay video đứng nhìn người run rẩy.
" XOÁ ! NGAY!"
" Dạ em xoá em .. xoá" Run rẩy nhấn nhấn nút xoá video vừa quay, Sâm Đằng giật điện thoại một tay ném xuống sàn làm điện thoại kêu \* choang \* một tiếng vỡ vụn.
" Còn không mau cút?"
" Đi đi chúng mày!" Từng tên nâng lấy nhau, cố gắng chạy thật nhanh.
Sâm Đằng cởi áo khoác, khoác lên người Tống thiên An, đồng thời cởi trói cho cậu.
" Không sao chứ?" Sâm Đằng bế cậu lên hỏi
Tống Thiên An không nói gì, nước mắt nước mũi liên tục thi nhau lăn dài trên má, cùng tiếng khóc nấc lên, cả người run lên vì lạnh. Có lẽ, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Tống Thiên An, cậu lại cảm thấy nhục nhã như thế này.
Sâm Đằng trở Tống Thiên An về nhà, cũng nhắn tin cho boss xin tới muộn một chút, bật máy sưởi, xả nước ấm cho cậu tắm.
\*\* Sụt sịt \*\*\*
Tống Thiên An vẫn cứ khóc không ngừng, một tí lại nấc lên, nhưng vẫn cứ im lặng ngồi một chỗ không nói gì cả.
Sâm Đằng nâng mặt cậu lên, lấy khăn lau khô nước mắt cho cậu " Sao lại khóc tới thảm hại thế này? Nín đi, tôi đã xử lý hết bọn chúng rồi!"
\*\* Vẫn khóc \*\*
" Vậy hôm nay nghỉ ở nhà, lát tôi đi làm về sẽ mua đồ ngọt cho cậu!"
\*\* Vẫn Khóc \*\*
" Haizzz, tôi thấy trong phim, nếu như muốn một người ngừng khóc, họ sẽ làm thế này.." Sâm Đằng nâng cằm Tống Thiên An lên, cúi mặt xuống nhắm mắt lại đặt lên môi cậu một nụ hôn mềm mại.
Tống Thiên An lần đầu " Bị " hôn, hai mắt mở to sửng sốt.
Sâm Đằng không thấy cậu khóc nữa mới dừng lại , có chút ngại ngùng nói" Cậu tắm đi, tôi xả nước ấm cho cậu rồi! Tôi đi làm đây"
P/s : đù má cute hông mọi ngừi ưi, cặp phụ nè cute ghê, cặp chính thì vẫn chưa có tiến triển huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.