Chương 56
Nalpenliebe
12/01/2021
Sau ngày dài đón tết thì hôm nay Bạch Hồ lại chuẩn bị quần áo để lên trường đi học.
Từ nhà cậu đến trường cũng khoảng 20km, mà từ nhà Cao Uý tới trường cũng khoảng 2,5km. Khá gần trường học.
" Con lại đi sao?" Mẹ Bạch Hồ nói
" Dạ! Bố mẹ ở lại giữ gìn sức khoẻ nhé ! Con yêu hai người!"
" Tiểu Hồ nhà ta đã lớn rồi, đã biết ra ở riêng từng ấy năm! Sắp sửa lấy vợ cho mẹ có cháu bế nhé!"
" Mẹ này, con vẫn còn trẻ mà, chưa nghĩ tới chuyện đó, thôi con đi đây! " Bạch Hồ tạm biệt bố mẹ rồi leo lên xe ngồi.
Nếu cậu nói bản thân không thích con gái.. bố mẹ cậu sẽ nghĩ gì? Họ có tức giận rồi đuổi cậu đi không? Nghĩ đến chuyện đó cũng làm cậu đau đầu.
Cũng không hẳn là không thích con gái nhưng cũng không hẳn thích con trai. Mà cậu lại chỉ có mỗi tình cảm với Cao Uý... Phải làm sao đây? Bản thân cậu cũng không rõ ràng nữa, chả hiểu bản thân mình...
Một lát xe cũng tới nhà Cao Uý, Bạch Hồ vào nhà quản gia cũng chạy ra nghênh đón cậu. Cậu sắp phải ra trường rồi, cũng sẽ không còn làm bảo mẫu cho Đô Đô nữa, đứa nhỏ sẽ thế nào nhỉ, còn Cao Uý... biết rằng chỉ một mình mình đơn phương, nhưng cũng chả mong đợi kết quả. Mặc dù Cao Uý cũng đã thay đổi rất nhiều , hành động của anh liên tục làm cho cậu cảm động, rồi những cảm động đó lại tưởng nhầm là yêu. Thà anh cứ bình thường thì có lẽ cậu đã quên được anh rồi...
" Anh Bạch ! " Đô Đô từ trong phòng chạy ra ôm lấy Bạch Hồ.
" Lớn rồi mà vẫn làm nũng thế hả?"
" Đô Đô chỉ làm nũng với anh Bạch và papa thui !" Đô Đô cười khì khì nói
" Nếu sau này không có anh Bạch ở bên, Đô Đô phải tự lập lên nghe chưa?"
" Sao ạ? Sao anh Bạch lại không ở bên ? Đô Đô muốn anh Bạch ở với Đô Đô cả đời cơ"
" Không được đâ..."
" Ai nói không được!" Cao Uý từ trên lầu đi xuống, anh xoa lên mái tóc Đô Đô " Papa hứa với con sẽ giữ anh Bạch ở với chúng ta cả đời được chứ?"
" Yeah! Yêu papa!"
" Giờ thì vào phòng ngủ nào!"
" Dạ!" Đô Đô ngoan ngoãn nghe lời " chúc papa và anh Bạch ngủ ngon!"
" Lên phòng tôi!" Cao Uý nói rồi bước lên tầng.
Gì vậy? Mới gặp đã lên phòng rồi?
Bạch Hồ lẽo đẽo theo sau, vào tới phòng, Cao Uý khoá trái cửa lại" Sao lại khoá.."
Chưa kịp nói xong liền bị đẩy xuống giường, người cũng bị đè lại " Anh làm gì.."
" Ai cho phép em rời khỏi đây?"
" Tôi cũng phải ra trường, đi làm chứ? Anh định ép tôi ở đây tới bao giờ?"
" Em không cần đi đâu, tôi sẽ trả em lương gấp đôi các bác sĩ bây giờ!"
" Anh có vấn đề hả? Tôi đi học đâu phải ra làm bảo mẫu!"
" Vậy tôi mở một bệnh viện ngay gần đây, em sẽ tiếp quản hết mọi thứ, chỉ cần em ngoan ngoãn ở đây là được!"
" Anh giàu quá ha? Để tiền đó mà đi từ thiện, tôi không cần .. ưm..."
Cao Uý đã nhanh chóng chặn lại lời nói bướng bỉnh kia của cậu , môi chạm môi, miệng của mở ra, lưỡi bên trong cuốn mút lấy nhau, luồn lách trong khoang miệng Bạch Hồ. Cậu cảm tưởng Cao Uý như con hổ đói, muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy. Nụ hôn tuyệt tới nỗi người cậu cũng nhũn ra, bị anh làm cho mê hoặc.
Bàn tay Cao Uý luồn bên trong áo Bạch Hồ, mân mê sờ nắn hạt nhũ hồng nhạt, bàn tay thô to dài ấm nóng lướt tới đâu trên cơ thể Bạch Hồ, cơ thể cậu đều mẫn cảm mà run lên bần bật, nhũ hoa cũng bị anh chạm tới mà cứng lên.
" Tôi đã làm tất cả cho em, vậy mà em vẫn muốn rời khỏi tôi?" Cao Uý trong người nóng lên, anh lột phăng áo trên người Bạch Hồ , liếm láp cổ, rồi lướt xuống xương quai xanh nhấm nháp tạo ra vết thẫm đỏ dài.
" Chỉ mới có đợt nghỉ tết không gặp em đã hứng lên thế này rồi?" Cao Uý bỡn cợt liếm xung quanh nhũ hoa đang ***** **** đón chào anh.
" Ưm..chẳng phải là do anh động vào sao.. ư..a~"
" Vậy sao?" Cao Uý cắn mút dằng xé núm ti hồng rực, Bạch Hồ rên lên " a~ đau..nhẹ chút"
Anh chuyển sang nhũ hoa bên cạnh tiếp tục cắn mút, chỉ với hai nhũ hoa trên ngực thôi cũng đủ làm Bạch Hồ " sướng " tới phát điên, cả người nhũn như bún, đã vậy ngực cũng nâng lên một chút như đang quyến rũ Cao Uý hãy ngậm lấy chúng.
Từ nhà cậu đến trường cũng khoảng 20km, mà từ nhà Cao Uý tới trường cũng khoảng 2,5km. Khá gần trường học.
" Con lại đi sao?" Mẹ Bạch Hồ nói
" Dạ! Bố mẹ ở lại giữ gìn sức khoẻ nhé ! Con yêu hai người!"
" Tiểu Hồ nhà ta đã lớn rồi, đã biết ra ở riêng từng ấy năm! Sắp sửa lấy vợ cho mẹ có cháu bế nhé!"
" Mẹ này, con vẫn còn trẻ mà, chưa nghĩ tới chuyện đó, thôi con đi đây! " Bạch Hồ tạm biệt bố mẹ rồi leo lên xe ngồi.
Nếu cậu nói bản thân không thích con gái.. bố mẹ cậu sẽ nghĩ gì? Họ có tức giận rồi đuổi cậu đi không? Nghĩ đến chuyện đó cũng làm cậu đau đầu.
Cũng không hẳn là không thích con gái nhưng cũng không hẳn thích con trai. Mà cậu lại chỉ có mỗi tình cảm với Cao Uý... Phải làm sao đây? Bản thân cậu cũng không rõ ràng nữa, chả hiểu bản thân mình...
Một lát xe cũng tới nhà Cao Uý, Bạch Hồ vào nhà quản gia cũng chạy ra nghênh đón cậu. Cậu sắp phải ra trường rồi, cũng sẽ không còn làm bảo mẫu cho Đô Đô nữa, đứa nhỏ sẽ thế nào nhỉ, còn Cao Uý... biết rằng chỉ một mình mình đơn phương, nhưng cũng chả mong đợi kết quả. Mặc dù Cao Uý cũng đã thay đổi rất nhiều , hành động của anh liên tục làm cho cậu cảm động, rồi những cảm động đó lại tưởng nhầm là yêu. Thà anh cứ bình thường thì có lẽ cậu đã quên được anh rồi...
" Anh Bạch ! " Đô Đô từ trong phòng chạy ra ôm lấy Bạch Hồ.
" Lớn rồi mà vẫn làm nũng thế hả?"
" Đô Đô chỉ làm nũng với anh Bạch và papa thui !" Đô Đô cười khì khì nói
" Nếu sau này không có anh Bạch ở bên, Đô Đô phải tự lập lên nghe chưa?"
" Sao ạ? Sao anh Bạch lại không ở bên ? Đô Đô muốn anh Bạch ở với Đô Đô cả đời cơ"
" Không được đâ..."
" Ai nói không được!" Cao Uý từ trên lầu đi xuống, anh xoa lên mái tóc Đô Đô " Papa hứa với con sẽ giữ anh Bạch ở với chúng ta cả đời được chứ?"
" Yeah! Yêu papa!"
" Giờ thì vào phòng ngủ nào!"
" Dạ!" Đô Đô ngoan ngoãn nghe lời " chúc papa và anh Bạch ngủ ngon!"
" Lên phòng tôi!" Cao Uý nói rồi bước lên tầng.
Gì vậy? Mới gặp đã lên phòng rồi?
Bạch Hồ lẽo đẽo theo sau, vào tới phòng, Cao Uý khoá trái cửa lại" Sao lại khoá.."
Chưa kịp nói xong liền bị đẩy xuống giường, người cũng bị đè lại " Anh làm gì.."
" Ai cho phép em rời khỏi đây?"
" Tôi cũng phải ra trường, đi làm chứ? Anh định ép tôi ở đây tới bao giờ?"
" Em không cần đi đâu, tôi sẽ trả em lương gấp đôi các bác sĩ bây giờ!"
" Anh có vấn đề hả? Tôi đi học đâu phải ra làm bảo mẫu!"
" Vậy tôi mở một bệnh viện ngay gần đây, em sẽ tiếp quản hết mọi thứ, chỉ cần em ngoan ngoãn ở đây là được!"
" Anh giàu quá ha? Để tiền đó mà đi từ thiện, tôi không cần .. ưm..."
Cao Uý đã nhanh chóng chặn lại lời nói bướng bỉnh kia của cậu , môi chạm môi, miệng của mở ra, lưỡi bên trong cuốn mút lấy nhau, luồn lách trong khoang miệng Bạch Hồ. Cậu cảm tưởng Cao Uý như con hổ đói, muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy. Nụ hôn tuyệt tới nỗi người cậu cũng nhũn ra, bị anh làm cho mê hoặc.
Bàn tay Cao Uý luồn bên trong áo Bạch Hồ, mân mê sờ nắn hạt nhũ hồng nhạt, bàn tay thô to dài ấm nóng lướt tới đâu trên cơ thể Bạch Hồ, cơ thể cậu đều mẫn cảm mà run lên bần bật, nhũ hoa cũng bị anh chạm tới mà cứng lên.
" Tôi đã làm tất cả cho em, vậy mà em vẫn muốn rời khỏi tôi?" Cao Uý trong người nóng lên, anh lột phăng áo trên người Bạch Hồ , liếm láp cổ, rồi lướt xuống xương quai xanh nhấm nháp tạo ra vết thẫm đỏ dài.
" Chỉ mới có đợt nghỉ tết không gặp em đã hứng lên thế này rồi?" Cao Uý bỡn cợt liếm xung quanh nhũ hoa đang ***** **** đón chào anh.
" Ưm..chẳng phải là do anh động vào sao.. ư..a~"
" Vậy sao?" Cao Uý cắn mút dằng xé núm ti hồng rực, Bạch Hồ rên lên " a~ đau..nhẹ chút"
Anh chuyển sang nhũ hoa bên cạnh tiếp tục cắn mút, chỉ với hai nhũ hoa trên ngực thôi cũng đủ làm Bạch Hồ " sướng " tới phát điên, cả người nhũn như bún, đã vậy ngực cũng nâng lên một chút như đang quyến rũ Cao Uý hãy ngậm lấy chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.