Chương 5:
Nalpenliebe
04/01/2021
Nhìn đồng hồ cũng đã 1 giờ sáng. Từ khi ký hợp đồng với Cao Uý cậu liền không thấy anh về nhà. Hoặc là anh có về nhưng vào lúc Bạch Hồ và Đô Đô đang ngủ. Cậu cũng có chút khát nước, dậy ra ngoài cửa đèn tối. Cao Uý về mà không bật đèn sao?
Bạch Hồ xuống tầng, đi tới bên công tắc bật sáng đèn lên.
" Máu.." Bạch Hồ nhìn vết máu trên sàn người cũng hốt hoảng, vết máu chạy dài từ cửa ra vào tầng 1 tới tận tầng 3. Không phải Cao Uý bị thương đó chứ?
Bạch Hồ chạy một mạch lên tầng 3 , vết máu dừng lại ở phòng Cao Uý, cửa cũng không đóng chặt, để bị hờ . Bạch Hồ chạy vào bên trong thấy Cao Uý bị thương ở cánh tay có vẻ khá nặng, hình như bị súng bắn.
Thấy Bạch Hồ đứng ngây người , Cao Uý hỏi " Xuống tầng, không phải chuyện của cậu!"
" Không được, anh để vậy sẽ nhiễm trùng!" Bạch Hồ xuống tầng 2, vào phòng mình lấy hộp thuốc rồi chạy lại lên phòng anh.
Bạch Hồ tới gần anh, kéo tay anh về phía mình xem xét .
" Tôi đã nói đừng lo chuyện bao đồng!" Cao Uý nói
" Suỵt ! Đừng nói nữa để tôi tập trung!" Bạch Hồ xoay người lấy một cái kìm mini, gắp viên đạn ra khỏi cánh tay Cao Uý, sau đó lấy nước khử trùng đổ xuống " Có chút xót, anh cố chịu một chút!"
Đổ nước, lấy tăm bông thấm. Dường như Cao Uý chẳng rút tay lại, cũng chẳng kêu ca. bạch Hồ thấy đúng là da trâu có khác, làm vậy mà cũng không sợ bị đau. Rửa vết thương xong, cậu cũng lấy băng gạc cuốn lại hết sức chỉnh tề.
" Được rồi đó ! Ngày mai tôi lại thay băng gạc mới cho anh, tạm thời hoạt động ít bằng cánh tay này thôi !" Bạch Hồ cũng kiểm tra cả người Cao Uý, còn lại chỉ là những vết thương ngoài da , nhưng cậu vẫn rửa vết thương để không bị nhiễm trùng.
" Tôi đã hiểu vì sao Đô Đô lại thích cậu rồi!" Cao Uý nói, tay nâng cằm Bạch Hồ lên " Ở xã hội này, người ta chỉ đối xử tốt với người lạ vì lợi ích nào đó .."
Nghe câu này, Bạch Hồ giận dữ , hất tay Cao Uý ra " Không phải ai cũng xấu xa như anh nghĩ !"
Cao Uý kéo tay Bạch Hồ đè cậu xuống giường " Thật sao?"
" Anh làm cái gì vậy?" Bạch Hồ hai tay bị kìm lại dãy dụa.
Cao Uý cúi xuống, mắt đối mắt với Bạch Hồ, một lúc liền rời xuống cổ Bạch Hồ hít lấy
" Cậu thật thơm !"
" aaaa anh điên hả.. Tôi không phải gay!" Bạch Hồ hét lên
Cao Uý thả cậu ra, cười khẩy nói " Cậu nghĩ tôi sẽ làm gì cậu? Tôi làm sao mà hứng thú với tên ngực phẳng như cậu được chứ !"
" Đồ điên !" Bạch Hồ giận giữ giẫm lên chân Cao Uý rồi chạy một mạch xuống phòng. Không những không cảm ơn mà lại còn trêu tức cậu. Đù má, chẳng lẽ đàn ông ngực nở hả trời? Đúng là tên điên mà !
Sáng hôm sau..
" Đô Đô dậy thôi nào .." Bạch Hồ đánh thức Đô Đô dậy, cậu bé buổi sáng mắt nhắm mắt mở lại còn làm nũng muốn ngủ thêm.
Bạch Hồ làm 2 phần sandwich trứng bơ cộng với 2 cốc sữa tươi buổi sáng.
Cao Uý từ trên lầu xuống " Làm cho tôi một cốc cà phê !"
" Anh tự làm đi !" Bạch Hồ vẫn chưa hết giận chuyện hôm qua.
" Trong hợp đồng đã ký thoả thuận cậu không nhớ ?" Cao Uý nói
" Tất nhiên là tôi nhớ chứ, trong thoả thuận là chăm sóc Đô Đô, chứ không phải anh ! Okay?" Bạch Hồ kiêu căng nói , tay đặt hai phần sandwich lên bàn.
Đô Đô mặc xong quần áo cũng lon ton chạy ra " Baba .."
" Ừm"
" Baba hôm nay không đi làm ạ?" Đô Đô hỏi " Tay baba bị thương!"
" Ba không sao, ăn mau kẻo thức ăn nguội !" Cao Uý đi vào phòng bếp, một tay nhấn nút " Haizzz , đúng là quá khó khăn.." cố tình nói to cho Bạch Hồ nghe thấy.
" Cốc này mà vỡ, thì phải làm sao đây?" Cao Uý miệng tuôn ra không ngừng " Sao gói cà phê này lại khó cắt thế? Kéo ở đâu nhỉ? Một tay làm chả tiên gì cả .."
" hừ.." Bạch Hồ đang ăn lại đứng dậy tiến vào trong bếp, giật gói cà phê trên tay Cao Uý xé ra đổ trong cốc rồi đổ nước nóng quấy đều. Chả hiểu mọi lần anh lạnh nhạt lắm cơ mà, sao hôm nay lại nói nhiều đến khó hiểu như vậy. Bạch Hồ nghĩ nghĩ : có phải là đa nhân cách giống trong phim không nhỉ ? Hoặc làm việc nhiều quá thần kinh bị chập thành 2 nhân cách luôn rồi.
" Của anh đấy! " Bạch Hồ cầm sandwich đặt lên đĩa " bố thí cho anh luôn!" Rồi cong đít ra bàn ngồi ăn tiếp.
Cái gì mà bố thí? Cao Uý suy nghĩ : có phải được Đô Đô yêu mến , cậu ta liền kiêu ngạo mà nhảy lên đầu mình ngồi luôn không?
Gần tối, sau khi cùng Đô Đô về nhà thì thấy Cao Uý đang nằm trên sofa xem TV! Hôm nay đúng là nên nấu thêm một phần nữa rồi, mệt thật đó .
Đô Đô lâu lắm mới thấy baba ở nhà, lon ton chạy tới Cao Uý mà nhảy lên người anh nằm
" Hôm nay đi học có ngoan không?" Cao Uý hỏi
" Dạ! Luôn luôn ngoan ạ !" Đô Đô cười
" Giỏi quá !" Cao Uý thơm trán con trai mình , lâu lắm rồi Cao Uý mới có một chút thời gian bên con trai của mình.
Nhớ đợt cưới vợ, do cũng tới tuổi cưới vợ nhưng lại chẳng thích ai. Thấy có người tỏ tình, Cao Uý liền tổ chức lễ cưới luôn. Nhưng anh cũng chẳng biết hâm nóng tình cảm vợ chồng. Suốt ngày chăm đi làm , cũng không quan tâm tới vợ con. Nên vợ anh vô cùng chán nản sự thờ ơ lạnh nhạt của anh mà ly hôn, con trai đèm vứt để anh tự chăm sóc. Cao Uý cũng hết cách, bèn tìm đù mọi giúp việc chăm sóc con. thi thoảng về nhà đưa Đô Đô đi chơi, cũng đủ làm Đô Đô vui vẻ.
Nhưng Đô Đô dường như không thích những người giúp việc, mặc dù đã thay đổi nhiều lần.
Bạch Hồ xuống tầng, đi tới bên công tắc bật sáng đèn lên.
" Máu.." Bạch Hồ nhìn vết máu trên sàn người cũng hốt hoảng, vết máu chạy dài từ cửa ra vào tầng 1 tới tận tầng 3. Không phải Cao Uý bị thương đó chứ?
Bạch Hồ chạy một mạch lên tầng 3 , vết máu dừng lại ở phòng Cao Uý, cửa cũng không đóng chặt, để bị hờ . Bạch Hồ chạy vào bên trong thấy Cao Uý bị thương ở cánh tay có vẻ khá nặng, hình như bị súng bắn.
Thấy Bạch Hồ đứng ngây người , Cao Uý hỏi " Xuống tầng, không phải chuyện của cậu!"
" Không được, anh để vậy sẽ nhiễm trùng!" Bạch Hồ xuống tầng 2, vào phòng mình lấy hộp thuốc rồi chạy lại lên phòng anh.
Bạch Hồ tới gần anh, kéo tay anh về phía mình xem xét .
" Tôi đã nói đừng lo chuyện bao đồng!" Cao Uý nói
" Suỵt ! Đừng nói nữa để tôi tập trung!" Bạch Hồ xoay người lấy một cái kìm mini, gắp viên đạn ra khỏi cánh tay Cao Uý, sau đó lấy nước khử trùng đổ xuống " Có chút xót, anh cố chịu một chút!"
Đổ nước, lấy tăm bông thấm. Dường như Cao Uý chẳng rút tay lại, cũng chẳng kêu ca. bạch Hồ thấy đúng là da trâu có khác, làm vậy mà cũng không sợ bị đau. Rửa vết thương xong, cậu cũng lấy băng gạc cuốn lại hết sức chỉnh tề.
" Được rồi đó ! Ngày mai tôi lại thay băng gạc mới cho anh, tạm thời hoạt động ít bằng cánh tay này thôi !" Bạch Hồ cũng kiểm tra cả người Cao Uý, còn lại chỉ là những vết thương ngoài da , nhưng cậu vẫn rửa vết thương để không bị nhiễm trùng.
" Tôi đã hiểu vì sao Đô Đô lại thích cậu rồi!" Cao Uý nói, tay nâng cằm Bạch Hồ lên " Ở xã hội này, người ta chỉ đối xử tốt với người lạ vì lợi ích nào đó .."
Nghe câu này, Bạch Hồ giận dữ , hất tay Cao Uý ra " Không phải ai cũng xấu xa như anh nghĩ !"
Cao Uý kéo tay Bạch Hồ đè cậu xuống giường " Thật sao?"
" Anh làm cái gì vậy?" Bạch Hồ hai tay bị kìm lại dãy dụa.
Cao Uý cúi xuống, mắt đối mắt với Bạch Hồ, một lúc liền rời xuống cổ Bạch Hồ hít lấy
" Cậu thật thơm !"
" aaaa anh điên hả.. Tôi không phải gay!" Bạch Hồ hét lên
Cao Uý thả cậu ra, cười khẩy nói " Cậu nghĩ tôi sẽ làm gì cậu? Tôi làm sao mà hứng thú với tên ngực phẳng như cậu được chứ !"
" Đồ điên !" Bạch Hồ giận giữ giẫm lên chân Cao Uý rồi chạy một mạch xuống phòng. Không những không cảm ơn mà lại còn trêu tức cậu. Đù má, chẳng lẽ đàn ông ngực nở hả trời? Đúng là tên điên mà !
Sáng hôm sau..
" Đô Đô dậy thôi nào .." Bạch Hồ đánh thức Đô Đô dậy, cậu bé buổi sáng mắt nhắm mắt mở lại còn làm nũng muốn ngủ thêm.
Bạch Hồ làm 2 phần sandwich trứng bơ cộng với 2 cốc sữa tươi buổi sáng.
Cao Uý từ trên lầu xuống " Làm cho tôi một cốc cà phê !"
" Anh tự làm đi !" Bạch Hồ vẫn chưa hết giận chuyện hôm qua.
" Trong hợp đồng đã ký thoả thuận cậu không nhớ ?" Cao Uý nói
" Tất nhiên là tôi nhớ chứ, trong thoả thuận là chăm sóc Đô Đô, chứ không phải anh ! Okay?" Bạch Hồ kiêu căng nói , tay đặt hai phần sandwich lên bàn.
Đô Đô mặc xong quần áo cũng lon ton chạy ra " Baba .."
" Ừm"
" Baba hôm nay không đi làm ạ?" Đô Đô hỏi " Tay baba bị thương!"
" Ba không sao, ăn mau kẻo thức ăn nguội !" Cao Uý đi vào phòng bếp, một tay nhấn nút " Haizzz , đúng là quá khó khăn.." cố tình nói to cho Bạch Hồ nghe thấy.
" Cốc này mà vỡ, thì phải làm sao đây?" Cao Uý miệng tuôn ra không ngừng " Sao gói cà phê này lại khó cắt thế? Kéo ở đâu nhỉ? Một tay làm chả tiên gì cả .."
" hừ.." Bạch Hồ đang ăn lại đứng dậy tiến vào trong bếp, giật gói cà phê trên tay Cao Uý xé ra đổ trong cốc rồi đổ nước nóng quấy đều. Chả hiểu mọi lần anh lạnh nhạt lắm cơ mà, sao hôm nay lại nói nhiều đến khó hiểu như vậy. Bạch Hồ nghĩ nghĩ : có phải là đa nhân cách giống trong phim không nhỉ ? Hoặc làm việc nhiều quá thần kinh bị chập thành 2 nhân cách luôn rồi.
" Của anh đấy! " Bạch Hồ cầm sandwich đặt lên đĩa " bố thí cho anh luôn!" Rồi cong đít ra bàn ngồi ăn tiếp.
Cái gì mà bố thí? Cao Uý suy nghĩ : có phải được Đô Đô yêu mến , cậu ta liền kiêu ngạo mà nhảy lên đầu mình ngồi luôn không?
Gần tối, sau khi cùng Đô Đô về nhà thì thấy Cao Uý đang nằm trên sofa xem TV! Hôm nay đúng là nên nấu thêm một phần nữa rồi, mệt thật đó .
Đô Đô lâu lắm mới thấy baba ở nhà, lon ton chạy tới Cao Uý mà nhảy lên người anh nằm
" Hôm nay đi học có ngoan không?" Cao Uý hỏi
" Dạ! Luôn luôn ngoan ạ !" Đô Đô cười
" Giỏi quá !" Cao Uý thơm trán con trai mình , lâu lắm rồi Cao Uý mới có một chút thời gian bên con trai của mình.
Nhớ đợt cưới vợ, do cũng tới tuổi cưới vợ nhưng lại chẳng thích ai. Thấy có người tỏ tình, Cao Uý liền tổ chức lễ cưới luôn. Nhưng anh cũng chẳng biết hâm nóng tình cảm vợ chồng. Suốt ngày chăm đi làm , cũng không quan tâm tới vợ con. Nên vợ anh vô cùng chán nản sự thờ ơ lạnh nhạt của anh mà ly hôn, con trai đèm vứt để anh tự chăm sóc. Cao Uý cũng hết cách, bèn tìm đù mọi giúp việc chăm sóc con. thi thoảng về nhà đưa Đô Đô đi chơi, cũng đủ làm Đô Đô vui vẻ.
Nhưng Đô Đô dường như không thích những người giúp việc, mặc dù đã thay đổi nhiều lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.