Chương 60
Nalpenliebe
12/01/2021
Tại đồn cảnh sát..
" Mời phạm nhân số 324 ra ngoài có người thăm !"
Ba Bạch Hồ ra ngoài, cả người đều mặc đồ của người tù, gương mặt hốc hác gầy ruộc đi.
" Tại sao? Vẫn chưa ra toà án lại mặc đồ người tù? Các ngưoi đã làm gì ba tôi? " Bạch Hồ hét lên nhìn cảnh sát xung quanh.
Cao Uý vào trấn an cậu " em bình tĩnh đi, em làm thế này chỉ khiến mọi việc rối tung hơn,bĩnh tĩnh! Tôi sẽ tìm cách giúp em!"
" Làm sao đây.. ba tôi..."
" Em hãy hỏi thật kỹ, tôi sẽ điều tra vụ này giúp em !" Cao Uý vỗ vai cậu vài cái rồi ra ngoài.
Ba Bạch Hồ đã ngồi vào ghế, hai tay bị còng lại nhìn Bạch Hồ, cả người đều run rẩy
" Ba không giết người ! Con hãy tin ta.. ta bị oan !"
"Vâng! Con tin ba! Con nhất định sẽ đòi lại công bằng cho ba, chuyện là thế nào vậy ba?"
" Như mọi lần, ta đã làm được nghề này đã 30 năm! Chưa bao giờ ta sai sót một cái gì cả. Tuần trước, có một bệnh nhân cấp cứu gấp do bị tai nạn, và người đó là con trai của tập đoàn X giàu có, họ nói nếu cứu được họ sẽ trả gấp 5, gấp 6 lần! Nhưng ta chỉ làm bằng tâm của mình, sau khi cứu cậu bé thoát khỏi nguy kịch ta đã không lấy tiền của họ! Mà tận tuỵ chăm sóc kiểm tra !" Ba Bạch Hồ ngập ngừng " Vào ngày hôm kia, chiều hôm đó ta trước khi về cũng qua kiểm tra một lần, tình trạng ổn định! Nhưng... sau khi về tới nhà thì... cảnh sát ập đến bắt ta.. cậu bé ta cứu đã mất... ta thực sự... "
" Ba! Ba đừng lo lắng, chắc chắn sau khi ba về đã có kẻ hãm hại người! Con sẽ điều tra thật kĩ! Ba hãy tin tưởng con!" Bạch Hồ nắm chặt tay hình nắm đấm, cậu nhất định bằng mọi giá sẽ cứu ba khỏi nhà tù, và vạch trần tên ác nhân kia...
Bạch Hồ và Cao Uý tới bệnh viện, kiểm tra camera ra vào, không hiểu sao chỉ chiếu đoạn ba Bạch Hồ vào phòng rồi đi ra? Các phân cảnh sau đều bị xoá sạch không một dấu vết. Bảo vệ nói lúc đó là giờ ăn nên ra ngoài một chút. Chắc chắn có kẻ đã lẻn vào và xoá đi dấu vết.
Cao Uý kiểm tra camera an ninh từ ngoài bệnh viện, tới các lối ra vào phát hiện một kẻ tình nghi, một người đàn ông bịp mặt đội mũ dáng người nhỏ trông có vẻ khá nhanh nhẹn, đi tới dãy hành lang và mất hút, có vẻ như đã lẻn vào phòng thay đồ bệnh viện rồi vào phòng của cậu bé kia rút ống khí thở dẫn tới tử vong.
" Làm sao đây?" Bạch Hồ lo lắng
Cao Uý nắm bàn tay đang run rẩy của cậu
" Đi thôi, tới căn bí mật của tôi!"
Cao Uý trở cậu tới mới căn biệt thự hẻo lánh sau rừng cây, Bạch Hồ thật không nghĩ rằng anh lại có một căn cứ bí mật xịn tới như vậy.
Vừa bước vào cửa đã quét đủ thứ, quét mặt, quét vân tay, vân chân, và phải thì thầm ngôn ngữ gì đó Bạch Hồ cũng chưa từng nghe bao giờ. Cảnh cổng mở ra, Bạch Hồ vào bên trong, căn nhà to đẹp rộng lớn nhưng lại chẳng có người ở nên khá lạnh lẽo.
Vừa tới một căn phòng, Cao Uý vỗ tay theo kí hiệu, cửa tủ liền mở ra một đường hầm! Cùng anh xuống đường hầm đó là tất cả những thiết bị máy móc cực hiện đại to oàng trước mắt. Bên trong còn có khoảng 6 người đang ngồi làm việc.
Thấy anh vào, tất cả liền đứng dậy cúi chào rất nghiêm trang .
" Chỉ huy trưởng!"
" Chỉ huy trưởng !"
.................
Bạch Hồ ngạc nhiên wow lên một tiếng, không ngờ Cao Uý có thể giỏi tới mức vậy, bảo sao lúc nào cũng dễ dàng phá án.
Cao Uý đưa hình cho một nhân viên , người nhân viên nhấn nút quét hình ảnh, sau 5s tải ảnh người đàn ông trên điện thoại hiện rõ mặt mũi, chiều cao , cân nặng.
Nhân viên hacker các camera trên đường, cuối cùng cũng thăm dò được nơi ở của người này ở thành phố A!
" Hôm nay tôi sẽ thăm dò! Em về nhà chăm sóc Đô Đô đi!"
Bạch Hồ lắc đầu nắm chặt cánh tay Cao Uý.
" Em tin tôi! " Cao Uý vuốt da mặt mềm mịn, ánh mắt tràn ngập lo lắng nhìn anh" Ngoan! Hãy trở về nhà, tôi sẽ về sớm!"
" Mời phạm nhân số 324 ra ngoài có người thăm !"
Ba Bạch Hồ ra ngoài, cả người đều mặc đồ của người tù, gương mặt hốc hác gầy ruộc đi.
" Tại sao? Vẫn chưa ra toà án lại mặc đồ người tù? Các ngưoi đã làm gì ba tôi? " Bạch Hồ hét lên nhìn cảnh sát xung quanh.
Cao Uý vào trấn an cậu " em bình tĩnh đi, em làm thế này chỉ khiến mọi việc rối tung hơn,bĩnh tĩnh! Tôi sẽ tìm cách giúp em!"
" Làm sao đây.. ba tôi..."
" Em hãy hỏi thật kỹ, tôi sẽ điều tra vụ này giúp em !" Cao Uý vỗ vai cậu vài cái rồi ra ngoài.
Ba Bạch Hồ đã ngồi vào ghế, hai tay bị còng lại nhìn Bạch Hồ, cả người đều run rẩy
" Ba không giết người ! Con hãy tin ta.. ta bị oan !"
"Vâng! Con tin ba! Con nhất định sẽ đòi lại công bằng cho ba, chuyện là thế nào vậy ba?"
" Như mọi lần, ta đã làm được nghề này đã 30 năm! Chưa bao giờ ta sai sót một cái gì cả. Tuần trước, có một bệnh nhân cấp cứu gấp do bị tai nạn, và người đó là con trai của tập đoàn X giàu có, họ nói nếu cứu được họ sẽ trả gấp 5, gấp 6 lần! Nhưng ta chỉ làm bằng tâm của mình, sau khi cứu cậu bé thoát khỏi nguy kịch ta đã không lấy tiền của họ! Mà tận tuỵ chăm sóc kiểm tra !" Ba Bạch Hồ ngập ngừng " Vào ngày hôm kia, chiều hôm đó ta trước khi về cũng qua kiểm tra một lần, tình trạng ổn định! Nhưng... sau khi về tới nhà thì... cảnh sát ập đến bắt ta.. cậu bé ta cứu đã mất... ta thực sự... "
" Ba! Ba đừng lo lắng, chắc chắn sau khi ba về đã có kẻ hãm hại người! Con sẽ điều tra thật kĩ! Ba hãy tin tưởng con!" Bạch Hồ nắm chặt tay hình nắm đấm, cậu nhất định bằng mọi giá sẽ cứu ba khỏi nhà tù, và vạch trần tên ác nhân kia...
Bạch Hồ và Cao Uý tới bệnh viện, kiểm tra camera ra vào, không hiểu sao chỉ chiếu đoạn ba Bạch Hồ vào phòng rồi đi ra? Các phân cảnh sau đều bị xoá sạch không một dấu vết. Bảo vệ nói lúc đó là giờ ăn nên ra ngoài một chút. Chắc chắn có kẻ đã lẻn vào và xoá đi dấu vết.
Cao Uý kiểm tra camera an ninh từ ngoài bệnh viện, tới các lối ra vào phát hiện một kẻ tình nghi, một người đàn ông bịp mặt đội mũ dáng người nhỏ trông có vẻ khá nhanh nhẹn, đi tới dãy hành lang và mất hút, có vẻ như đã lẻn vào phòng thay đồ bệnh viện rồi vào phòng của cậu bé kia rút ống khí thở dẫn tới tử vong.
" Làm sao đây?" Bạch Hồ lo lắng
Cao Uý nắm bàn tay đang run rẩy của cậu
" Đi thôi, tới căn bí mật của tôi!"
Cao Uý trở cậu tới mới căn biệt thự hẻo lánh sau rừng cây, Bạch Hồ thật không nghĩ rằng anh lại có một căn cứ bí mật xịn tới như vậy.
Vừa bước vào cửa đã quét đủ thứ, quét mặt, quét vân tay, vân chân, và phải thì thầm ngôn ngữ gì đó Bạch Hồ cũng chưa từng nghe bao giờ. Cảnh cổng mở ra, Bạch Hồ vào bên trong, căn nhà to đẹp rộng lớn nhưng lại chẳng có người ở nên khá lạnh lẽo.
Vừa tới một căn phòng, Cao Uý vỗ tay theo kí hiệu, cửa tủ liền mở ra một đường hầm! Cùng anh xuống đường hầm đó là tất cả những thiết bị máy móc cực hiện đại to oàng trước mắt. Bên trong còn có khoảng 6 người đang ngồi làm việc.
Thấy anh vào, tất cả liền đứng dậy cúi chào rất nghiêm trang .
" Chỉ huy trưởng!"
" Chỉ huy trưởng !"
.................
Bạch Hồ ngạc nhiên wow lên một tiếng, không ngờ Cao Uý có thể giỏi tới mức vậy, bảo sao lúc nào cũng dễ dàng phá án.
Cao Uý đưa hình cho một nhân viên , người nhân viên nhấn nút quét hình ảnh, sau 5s tải ảnh người đàn ông trên điện thoại hiện rõ mặt mũi, chiều cao , cân nặng.
Nhân viên hacker các camera trên đường, cuối cùng cũng thăm dò được nơi ở của người này ở thành phố A!
" Hôm nay tôi sẽ thăm dò! Em về nhà chăm sóc Đô Đô đi!"
Bạch Hồ lắc đầu nắm chặt cánh tay Cao Uý.
" Em tin tôi! " Cao Uý vuốt da mặt mềm mịn, ánh mắt tràn ngập lo lắng nhìn anh" Ngoan! Hãy trở về nhà, tôi sẽ về sớm!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.