Tên Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh
Chương 29: Ca Khúc Vượt Xa Bình Thường, Vũ Đạo Ma Mị (2)
Minh Vương Tinh Thoại Sự Nhân
09/07/2024
Chỉ đợi đến cuối cùng giành được hạng nhất sẽ trực tiếp ra mắt.
Nhưng trong tập trước, Lý Tinh Thần và những người khác cùng chung số phận, trở thành con sóng nhỏ trước cơn sóng thần Hứa Diệp, chẳng ai chú ý đến.
Dường như nhận thấy ánh mắt của Đổng Ngọc Khôn, Lý Tinh Thần khiêu khích nhìn cậu ấy.
Cậu ta dù bận rộn nhưng vẫn ung dung ngồi trên ghế sô pha, chờ đợi màn biểu diễn tiếp theo.
Theo từng thí sinh bắt đầu biểu diễn, bầu không khí trong phòng chờ cũng dần trở nên sốt ruột.
Chỉ còn lại âm thanh cắn hạt dưa của Hứa Diệp.
Không lâu sau, đến Đổng Ngọc Khôn ra sân.
Hình tượng của cậu ấy không tệ, động tác vũ đạo đạt tiêu chuẩn, tổng thể buổi biểu diễn rất tốt, dẫn đến từng trận hoan hô của khán giả dưới sân khấu.
Mà sau Đổng Ngọc Khôn chính là Hứa Diệp.
Đến lượt Hứa Diệp, hắn chậm rãi đứng lên, đi về phía cửa phòng chờ.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, hắn đi đến khu vực chờ của sân khấu.
Lúc này, Nghiêm Mật và Từ Nam Gia đang đánh giá màn biểu diễn của Đổng Ngọc Khôn.
Không lâu sau, Đổng Ngọc Khôn đi xuống sân khấu.
Sau khi nhìn thấy Hứa Diệp, cậu ấy nhíu mày, nhưng vẫn nặn ra vẻ tươi cười, nói: “Anh Diệp, cố lên nhé.”
“Cảm ơn cậu.”
Hứa Diệp luôn cảm thấy Đổng Ngọc Khôn có tâm sự, dù sao tên này cũng đã thực tập hai năm rưỡi rồi, nhưng hình như vẫn có dáng vẻ rất căng thẳng.
Đổng Ngọc Khôn khẽ vuốt cằm, rời khỏi nơi này.
Hứa Diệp đeo tai nghe vô tuyến do tổ Chương trình chuẩn bị lên, đi về phía sân khấu.
Khi hắn đứng trên sân khấu, Nghiêm Mật và Từ Nam Gia đều sửng sốt một chút.
Style quỷ gì đây?
Tất cả phong cách của Hứa Diệp đều hoàn toàn không phù hợp với sân khấu.
Lúc này, trong thính phòng ở dưới sân khấu, bỗng nhiên có người quát to lên.
“Hứa Diệp! Mau đi khám bệnh đê!”
Giọng hét này là do một cô gái hét lên.
Hứa Diệp giật nảy mình.
Thế nhưng, sau khi cô gái này hô lên, có rất nhiều người hô theo.
Tình cảnh này vượt xa dự đoán của Hứa Diệp.
Hình như hắn có fan rồi?
Hứa Diệp hít sâu một hơi.
Đây là lần đầu tiên hắn đứng trên sân khấu như thế này.
Tâm trạng vốn đang căng thẳng thoáng cái đã biết mất không còn bóng dáng.
Hắn có hơi hưởng thụ sân khấu này nha.
Nghiêm Mật có ấn tượng rất sâu sắc với Hứa Diệp, đây là lần đầu tiên trong đời cô ấy gặp phải chàng trai tặng hạt dưa cho mình.
Thực ra muốn được con gái nhớ đến rất đơn giản, cướp đi lần đầu tiên của cô ấy là được.
Cho dù là kiểu lần đầu tiên nào.
Nghiêm Mật nhớ lại màn biểu diễn lần trước của Hứa Diệp, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Cô ấy cầm mic lên, hỏi: “Hứa Diệp, cậu mặc bộ đồ này có thể nhảy được sao?”
Từ Nam Gia cũng trêu ghẹo nói: “Biết đâu vũ đạo của Hứa Diệp rất đặc biệt thì sao.”
Ấn tượng của cô ấy với Hứa Diệp cũng rất sâu.
Không còn cách nào, đó là lần đầu tiên cô ấy gặp người uống ngược ly trà sữa.
Ấn tượng đầu tiên luôn rất sâu.
Hứa Diệp chậm rãi nói: “Hôm nay mang đến cho mọi người bài hát «Quả Táo Nhỏ», mời mọi người thưởng thức sự vui vẻ mà tôi mang đến cho mọi người.”
Trước lạ sau quen, Hứa Diệp của bây giờ đã hoàn toàn không còn kháng cự việc biểu diễn bài «Quả Táo Nhỏ» trên sân khấu.
Thậm chí còn rất hưng phấn.
Nghiêm Mật nhướng mày.
Những thí sinh khác đều nói màn biểu diễn của mình xuất sắc, sao đến hắn lại trở thành vui vẻ rồi?
Cô ấy vẫn mỉm cười nói: “Mời cậu bắt đầu.”
Nghiêm Mật vừa mới dứt lời, ánh đèn trên sân khấu thay đổi.
Tiếng nhạc đệm vang lên.
Đây là một đoạn nhạc có tiết tấu thanh thoát.
Mà lúc này, Hứa Diệp lại xoay người một cái, quay lưng về phía khán giả.
Hắn sắp chuẩn bị nhảy rồi.
Kèm theo nhạc đệm tiết tấu thanh thoát vang lên, Hứa Diệp một tay chống nạnh, một tay giơ lên, cơ thể cử động theo tiết tấu.
Sau đó, hai tay hắn dần nâng lên đến đỉnh đầu, vẽ một vòng tròn, sau đó chậm rãi thả xuống.
Bởi vì hắn mặc một bộ vest màu hồng nhạt, áo vest phủ trên mông, rõ ràng có thể nhìn thấy mông hắn đang vặn vẹo.
Người xem dưới sân khấu, ban giám khảo ngồi trên ghế, tất cả các thí sinh ngồi trong phòng chờ đều vô cùng bối rối.
Mẹ nó, cậu ta muốn làm gì thế?
Nhảy disco của người già sao?
Bỗng nhiên, Hứa Diệp nhảy quay người lại, bày ra tư thế tay trái chỉ lên không trung, tay phải chống nạnh.
Mà cơ thể của hắn vẫn đang chuyển động theo tiết tấu.
Khúc nhạc dạo từ từ kết thúc.
Hứa Diệp nâng hai cánh tay lên, chính là tư thế khoe bắp tay, mở miệng hát.
“Gieo một hạt giống cuối cùng cũng đến ngày ra quả rồi, hôm nay là một ngày vĩ đại trong đời.”
Trên sân khấu, Hứa Diệp dùng tư thế của vũ đạo phục cổ, say đắm biểu diễn bài hát.
Bài «Quả Táo Nhỏ» rất ma tính, vũ đạo cũng rất ma mị.
Nhưng trong tập trước, Lý Tinh Thần và những người khác cùng chung số phận, trở thành con sóng nhỏ trước cơn sóng thần Hứa Diệp, chẳng ai chú ý đến.
Dường như nhận thấy ánh mắt của Đổng Ngọc Khôn, Lý Tinh Thần khiêu khích nhìn cậu ấy.
Cậu ta dù bận rộn nhưng vẫn ung dung ngồi trên ghế sô pha, chờ đợi màn biểu diễn tiếp theo.
Theo từng thí sinh bắt đầu biểu diễn, bầu không khí trong phòng chờ cũng dần trở nên sốt ruột.
Chỉ còn lại âm thanh cắn hạt dưa của Hứa Diệp.
Không lâu sau, đến Đổng Ngọc Khôn ra sân.
Hình tượng của cậu ấy không tệ, động tác vũ đạo đạt tiêu chuẩn, tổng thể buổi biểu diễn rất tốt, dẫn đến từng trận hoan hô của khán giả dưới sân khấu.
Mà sau Đổng Ngọc Khôn chính là Hứa Diệp.
Đến lượt Hứa Diệp, hắn chậm rãi đứng lên, đi về phía cửa phòng chờ.
Dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, hắn đi đến khu vực chờ của sân khấu.
Lúc này, Nghiêm Mật và Từ Nam Gia đang đánh giá màn biểu diễn của Đổng Ngọc Khôn.
Không lâu sau, Đổng Ngọc Khôn đi xuống sân khấu.
Sau khi nhìn thấy Hứa Diệp, cậu ấy nhíu mày, nhưng vẫn nặn ra vẻ tươi cười, nói: “Anh Diệp, cố lên nhé.”
“Cảm ơn cậu.”
Hứa Diệp luôn cảm thấy Đổng Ngọc Khôn có tâm sự, dù sao tên này cũng đã thực tập hai năm rưỡi rồi, nhưng hình như vẫn có dáng vẻ rất căng thẳng.
Đổng Ngọc Khôn khẽ vuốt cằm, rời khỏi nơi này.
Hứa Diệp đeo tai nghe vô tuyến do tổ Chương trình chuẩn bị lên, đi về phía sân khấu.
Khi hắn đứng trên sân khấu, Nghiêm Mật và Từ Nam Gia đều sửng sốt một chút.
Style quỷ gì đây?
Tất cả phong cách của Hứa Diệp đều hoàn toàn không phù hợp với sân khấu.
Lúc này, trong thính phòng ở dưới sân khấu, bỗng nhiên có người quát to lên.
“Hứa Diệp! Mau đi khám bệnh đê!”
Giọng hét này là do một cô gái hét lên.
Hứa Diệp giật nảy mình.
Thế nhưng, sau khi cô gái này hô lên, có rất nhiều người hô theo.
Tình cảnh này vượt xa dự đoán của Hứa Diệp.
Hình như hắn có fan rồi?
Hứa Diệp hít sâu một hơi.
Đây là lần đầu tiên hắn đứng trên sân khấu như thế này.
Tâm trạng vốn đang căng thẳng thoáng cái đã biết mất không còn bóng dáng.
Hắn có hơi hưởng thụ sân khấu này nha.
Nghiêm Mật có ấn tượng rất sâu sắc với Hứa Diệp, đây là lần đầu tiên trong đời cô ấy gặp phải chàng trai tặng hạt dưa cho mình.
Thực ra muốn được con gái nhớ đến rất đơn giản, cướp đi lần đầu tiên của cô ấy là được.
Cho dù là kiểu lần đầu tiên nào.
Nghiêm Mật nhớ lại màn biểu diễn lần trước của Hứa Diệp, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Cô ấy cầm mic lên, hỏi: “Hứa Diệp, cậu mặc bộ đồ này có thể nhảy được sao?”
Từ Nam Gia cũng trêu ghẹo nói: “Biết đâu vũ đạo của Hứa Diệp rất đặc biệt thì sao.”
Ấn tượng của cô ấy với Hứa Diệp cũng rất sâu.
Không còn cách nào, đó là lần đầu tiên cô ấy gặp người uống ngược ly trà sữa.
Ấn tượng đầu tiên luôn rất sâu.
Hứa Diệp chậm rãi nói: “Hôm nay mang đến cho mọi người bài hát «Quả Táo Nhỏ», mời mọi người thưởng thức sự vui vẻ mà tôi mang đến cho mọi người.”
Trước lạ sau quen, Hứa Diệp của bây giờ đã hoàn toàn không còn kháng cự việc biểu diễn bài «Quả Táo Nhỏ» trên sân khấu.
Thậm chí còn rất hưng phấn.
Nghiêm Mật nhướng mày.
Những thí sinh khác đều nói màn biểu diễn của mình xuất sắc, sao đến hắn lại trở thành vui vẻ rồi?
Cô ấy vẫn mỉm cười nói: “Mời cậu bắt đầu.”
Nghiêm Mật vừa mới dứt lời, ánh đèn trên sân khấu thay đổi.
Tiếng nhạc đệm vang lên.
Đây là một đoạn nhạc có tiết tấu thanh thoát.
Mà lúc này, Hứa Diệp lại xoay người một cái, quay lưng về phía khán giả.
Hắn sắp chuẩn bị nhảy rồi.
Kèm theo nhạc đệm tiết tấu thanh thoát vang lên, Hứa Diệp một tay chống nạnh, một tay giơ lên, cơ thể cử động theo tiết tấu.
Sau đó, hai tay hắn dần nâng lên đến đỉnh đầu, vẽ một vòng tròn, sau đó chậm rãi thả xuống.
Bởi vì hắn mặc một bộ vest màu hồng nhạt, áo vest phủ trên mông, rõ ràng có thể nhìn thấy mông hắn đang vặn vẹo.
Người xem dưới sân khấu, ban giám khảo ngồi trên ghế, tất cả các thí sinh ngồi trong phòng chờ đều vô cùng bối rối.
Mẹ nó, cậu ta muốn làm gì thế?
Nhảy disco của người già sao?
Bỗng nhiên, Hứa Diệp nhảy quay người lại, bày ra tư thế tay trái chỉ lên không trung, tay phải chống nạnh.
Mà cơ thể của hắn vẫn đang chuyển động theo tiết tấu.
Khúc nhạc dạo từ từ kết thúc.
Hứa Diệp nâng hai cánh tay lên, chính là tư thế khoe bắp tay, mở miệng hát.
“Gieo một hạt giống cuối cùng cũng đến ngày ra quả rồi, hôm nay là một ngày vĩ đại trong đời.”
Trên sân khấu, Hứa Diệp dùng tư thế của vũ đạo phục cổ, say đắm biểu diễn bài hát.
Bài «Quả Táo Nhỏ» rất ma tính, vũ đạo cũng rất ma mị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.