Tên Ninja Này Rõ Ràng Không Mạnh Lại Cứ Muốn Tìm Đường Chết
Chương 6: Hẹ Liệt Của Hùng Hài Tử Ma Quỷ
Vô Diện Thê Lương
01/02/2022
Dịch: TR đang cần tiền
Vài ngày sau, thân ảnh Bạch Zetsu lại từ trong vách tường chui ra.
“Điều tra thế nào? ”
“ Thông tin cơ bản đều thu thập được, Kakashi cùng Rin là những người phi thường quan trọng với Obito, tên nhóc đó thậm chí còn hy sinh bản thân để cứu Kakashi, cuối cùng lại đem một con mắt Sharingan giao cho Kakashi. Rin Nohara, là đối tượng Obito thầm mến.”
“ Xem ra tiểu quỷ Aoba quả thật đã cho ta đúng phương hướng, khụ khụ... ”
Marada chưa kịp nói xong liền bắt đầu ho khan kịch liệt, thân thể hiện tại của lão đã ngày càng yếu đi.
Mà lão tin rằng, Uchiha Obito chính là món quà cuối cùng mà trời cao ban tặng cho lão.
“ Ngươi định làm thế nào? Trực tiếp đem người bắt lại rồi uy hiếp Obito phải phục tùng sao? ” Bạch Zetsu đứng bên cạnh chờ Marada ho khan sau đó hỏi tiếp.
“ Không, ta muốn cho Obito cam tâm tình nguyện vì ta làm việc, ta muốn cho hắn hoàn toàn tuyệt vọng đối với thế giới này, đồng thời chặt đứt ràng buộc nhân quả. Chỉ có mục tiêu tương đồng, hắn mới có thể nối tiếp tài năng của ta,đi hết đoạn đường đã được sắp đặt! ”
Khoảnh khắc Marada ngẩng đầu lên, con mắt Sharingan tản ra hơi thở khủng bố.
Sau khi lão giải thích rõ ràng kế hoạch để Bạch Zetsu hoàn thành, thân ảnh gã liền biến mất, căn cứ mới trở về dáng vẻ tĩnh mịch và yên tĩnh như thường lệ.
Đợi khi thời cơ đến, lão sẽ cho Obito chứng kiến cảnh tuyệt vọng nhất trên đời!
. . . . . . . . . . . . . . . .
“ Này, khôi phục thế nào rồi. ”
Aoba bưng một cái bát so với mặt hắn còn to hơn đi đến, sau đó thản nhiên ngồi trên mặt đất, vùi đầu vào ăn điên cuồng!
Không cần suy nghĩ cơm gạo gì đó, trong bát cũng chỉ có thịt cùng rau dại, gia vị cũng không có, mà hắn lại ăn trông rất ngon miệng!
Tuy nói từ giàu về nghèo thì khó, nhưng vì sống sót, có cà lăm liền không tồi, tổng thể so chuyện phải gặm trái cây hoang sơ đương nhiên là tốt hơn nhiều!
Không biết có phải mọi người trên thế giới này đều thế không, dù sao hắn tự đánh giá bản thân hiện tại mỗi bữa đều có sức ăn không sai biệt lắm so với người lớn trên Trái Đất.
Hắn chỉ là một thằng nhóc mới 4 tuổi, ăn nhiều như thế thì ai nuôi cho nỗi!
Sờ sờ chiếc bụng nhỏ trơn láng, không biết nhiều đồ ăn như vậy trôi đi đâu cả rồi.
Bất quá tưởng tượng đến cảnh Naruto ăn một lượng lớn ramen, một hai tô căn bản không đủ no... Hắn cũng bình thường trở lại.
Obito nhìn Aoba bước vào chào hỏi mình sau đó liền lo ngồi dưới đất bắt đầu ăn điên cuồng, cậu lập tức có chút mất tự nhiên liếm liếm đôi môi khô ráo, tuy nói bởi vì nửa người được cấy ghép tế bào nhân tạo làm cậu không ăn không uống vẫn có thể sống sót, khỏe mạnh như thường.
Nhưng đã từng là một người bình thường trước đây, đối với việc thèm ăn gần như là bản tính, đặc biệt là khi còn có một tên ‘ tiện nhân ’ chuyên môn ở trước mặt ngươi ăn, này mẹ nó ai có thể chịu được a!
“ Này chẳng lẽ không phải cho tôi ăn à? Tôi cảm thấy bản thân đã tốt lên rất nhiều. ”
Obito giãy giụa từ trên giường ngồi dậy, vẻ mặt ngại ngùng hướng Aoba nặn một nụ cười lấy lòng hỏi.
Nhưng mà…
“ Không được! ”
Aoba vội vàng đem cái bát trên tay giấu về phía sau, phi thường cảnh giác nhìn Obito, lời lẽ chính đáng cự tuyệt đáp: “ Madara đại nhân nói, cậu hiện tại đang ở thời kỳ cùng cơ thể nhân tạo dung hợp, nếu cho ăn cũng chỉ có thể nhổ ra, vậy nên trước khi hoàn thành nó liền chết tâm đi. Lại nói, cơ thể nhân tạo có thể khiến cậu không ăn không uống cũng có thể sống bình thường, loại chuyện tốt này biết đi chỗ nào tìm chứ, cậu chẳng lẽ không biết bên ngoài bởi vì chiến tranh mà biết bao nhiêu người đói chết sao? ”
“ Ách, không ăn thì thôi, keo kiệt! ”
Obito bị nói đến á khẩu, cố tình lại tìm không ra lý do gì để phản bác tên nhóc trước mắt, đành phải một lần nữa tự ngồi giận dỗi.
Thấy một màn như vậy, trên mặt Aoba bỗng nhiên lộ ra ý cười, hắn muốn chính là loại hiệu quả này.
Sau đó lại chăm chú ăn.
Cũng không biết có phải vì cố ý chọc giận ai kia, gia hỏa này cư nhiên còn cố ý bẹp miệng, làm Obito nhắm hai mắt bắt đầu thường xuyên nuốt nước miếng.
Đương nhiên thanh âm ăn uống rốt cuộc cũng dừng lại sau đó, chịu đủ tra tấn Obito thậm chí còn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng mà…
Ngửi, ngửi ~
Cánh mũi Obito hơi rung động vài cái, bởi vì cậu đột nhiên nghe thấy được một cỗ hương thơm đặc biệt trong không khí, đó là... Mùi thịt nướng!
Choàng mở mắt, tức khắc phát hiện Aoba cư nhiên cầm một khối thịt nướng đặt tới phía dưới mũi cậu.
Nhìn thoáng qua trên mặt đối phương hiện lên vẻ thuần khiết tươi cười, Obito nháy mắt cảm giác chữa lành tâm hồn, cũng vì vừa rồi ở trong lòng chửi thầm tên nhóc mà cảm thấy hổ thẹn.
Nhưng thời điểm Obito há to miệng, hướng về phía miếng thịt nướng với vẻ mặt xúc động, cắn một cái cho đỡ cô đơn!
A?
Thịt nướng đâu!?
“ Này này, nghe mùi cho đỡ thèm là được a, nếu Madara đại nhân biết tôi cho cậu ăn thịt nướng, phỏng chừng ngày mai cậu có thể ăn thịt của tôi được nướng lên đấy. ”
Lời còn chưa dứt, liền thấy Aoba tay mắt lanh lẹ đem thịt nướng treo trên móc sắt, rồi ngồi cầm một cần câu nhỏ treo trên đầu Obito.
Đây mẹ nó là câu cá hay câu thằng ngốc như tôi thế?
Nhìn nụ cười trên mặt tên nhóc này nào có nửa điểm ngây thơ, căn bản chính là ma quỷ!
Nghe mùi thịt nướng mà chỉ có thể cắn xé không khí, Obito giống như một con cá chép vương trôi dạt vào bờ, thật vô dụng!
Tinh thần bị tra tấn, cuối cùng, mặc kệ Aoba dụ dỗ cậu thế nào, thậm chí lớn mật đem thịt nướng đưa đến bên miệng, cậu cũng lười lại mở miệng.
“ Chơi chán rồi, bỏ đi thôi, ninja các người đều kiên trì như vậy sao? ”
“Ha hả, chờ tôi dưỡng tốt thương thế, tuyệt đối sẽ đem cậu treo lên đánh đầu tiên! ”
Obito bắt đầu hung tợn buông lời hung ác.
“ Tôi chờ, nhưng chỉ bằng tình trạng muối bỏ biển này của cậu, có lẽ phải đến khi tôi trưởng thành thì còn may, mà cái tên ‘ Kakashi ngu ngốc’ cùng Rin chắc đã kết hôn sinh con rồi.”
Xã hội và Aoba đều thích phơi bày những thứ làm tổn thương kẻ khác!
“ Không có khả năng! Rin tuyệt đối sẽ không thích tên Kakashi ngu ngốc kia! ”
Quả nhiên, Obito lập tức xù lông, cả người bất ngờ bật dậy.
“Khó mà nói trước được, có lẽ chờ khi cậu trở về, con của người ta đã có thể đi mua nước tương. ”
Lời nói của Aoba lập tức khiến mắt Obito đỏ lên, hắn thật đúng là sợ gia hỏa Obito bởi vì loại ‘ kích thích ’ này mà biến thành tam cầu ngọc, nếu vậy thì đúng là buồn cười!
“ Không được, tôi phải nhanh dưỡng thương, sớm rời nơi quỷ quái này đi tìm Rin! ”
Sau khi có được động lực, Obito lập tức nghiến răng nghiến lợi bắt đầu rồi ‘ hồi phục phụ kiện ’, năng lực thật là làm người da đầu tê dại!
Vài ngày sau, thân ảnh Bạch Zetsu lại từ trong vách tường chui ra.
“Điều tra thế nào? ”
“ Thông tin cơ bản đều thu thập được, Kakashi cùng Rin là những người phi thường quan trọng với Obito, tên nhóc đó thậm chí còn hy sinh bản thân để cứu Kakashi, cuối cùng lại đem một con mắt Sharingan giao cho Kakashi. Rin Nohara, là đối tượng Obito thầm mến.”
“ Xem ra tiểu quỷ Aoba quả thật đã cho ta đúng phương hướng, khụ khụ... ”
Marada chưa kịp nói xong liền bắt đầu ho khan kịch liệt, thân thể hiện tại của lão đã ngày càng yếu đi.
Mà lão tin rằng, Uchiha Obito chính là món quà cuối cùng mà trời cao ban tặng cho lão.
“ Ngươi định làm thế nào? Trực tiếp đem người bắt lại rồi uy hiếp Obito phải phục tùng sao? ” Bạch Zetsu đứng bên cạnh chờ Marada ho khan sau đó hỏi tiếp.
“ Không, ta muốn cho Obito cam tâm tình nguyện vì ta làm việc, ta muốn cho hắn hoàn toàn tuyệt vọng đối với thế giới này, đồng thời chặt đứt ràng buộc nhân quả. Chỉ có mục tiêu tương đồng, hắn mới có thể nối tiếp tài năng của ta,đi hết đoạn đường đã được sắp đặt! ”
Khoảnh khắc Marada ngẩng đầu lên, con mắt Sharingan tản ra hơi thở khủng bố.
Sau khi lão giải thích rõ ràng kế hoạch để Bạch Zetsu hoàn thành, thân ảnh gã liền biến mất, căn cứ mới trở về dáng vẻ tĩnh mịch và yên tĩnh như thường lệ.
Đợi khi thời cơ đến, lão sẽ cho Obito chứng kiến cảnh tuyệt vọng nhất trên đời!
. . . . . . . . . . . . . . . .
“ Này, khôi phục thế nào rồi. ”
Aoba bưng một cái bát so với mặt hắn còn to hơn đi đến, sau đó thản nhiên ngồi trên mặt đất, vùi đầu vào ăn điên cuồng!
Không cần suy nghĩ cơm gạo gì đó, trong bát cũng chỉ có thịt cùng rau dại, gia vị cũng không có, mà hắn lại ăn trông rất ngon miệng!
Tuy nói từ giàu về nghèo thì khó, nhưng vì sống sót, có cà lăm liền không tồi, tổng thể so chuyện phải gặm trái cây hoang sơ đương nhiên là tốt hơn nhiều!
Không biết có phải mọi người trên thế giới này đều thế không, dù sao hắn tự đánh giá bản thân hiện tại mỗi bữa đều có sức ăn không sai biệt lắm so với người lớn trên Trái Đất.
Hắn chỉ là một thằng nhóc mới 4 tuổi, ăn nhiều như thế thì ai nuôi cho nỗi!
Sờ sờ chiếc bụng nhỏ trơn láng, không biết nhiều đồ ăn như vậy trôi đi đâu cả rồi.
Bất quá tưởng tượng đến cảnh Naruto ăn một lượng lớn ramen, một hai tô căn bản không đủ no... Hắn cũng bình thường trở lại.
Obito nhìn Aoba bước vào chào hỏi mình sau đó liền lo ngồi dưới đất bắt đầu ăn điên cuồng, cậu lập tức có chút mất tự nhiên liếm liếm đôi môi khô ráo, tuy nói bởi vì nửa người được cấy ghép tế bào nhân tạo làm cậu không ăn không uống vẫn có thể sống sót, khỏe mạnh như thường.
Nhưng đã từng là một người bình thường trước đây, đối với việc thèm ăn gần như là bản tính, đặc biệt là khi còn có một tên ‘ tiện nhân ’ chuyên môn ở trước mặt ngươi ăn, này mẹ nó ai có thể chịu được a!
“ Này chẳng lẽ không phải cho tôi ăn à? Tôi cảm thấy bản thân đã tốt lên rất nhiều. ”
Obito giãy giụa từ trên giường ngồi dậy, vẻ mặt ngại ngùng hướng Aoba nặn một nụ cười lấy lòng hỏi.
Nhưng mà…
“ Không được! ”
Aoba vội vàng đem cái bát trên tay giấu về phía sau, phi thường cảnh giác nhìn Obito, lời lẽ chính đáng cự tuyệt đáp: “ Madara đại nhân nói, cậu hiện tại đang ở thời kỳ cùng cơ thể nhân tạo dung hợp, nếu cho ăn cũng chỉ có thể nhổ ra, vậy nên trước khi hoàn thành nó liền chết tâm đi. Lại nói, cơ thể nhân tạo có thể khiến cậu không ăn không uống cũng có thể sống bình thường, loại chuyện tốt này biết đi chỗ nào tìm chứ, cậu chẳng lẽ không biết bên ngoài bởi vì chiến tranh mà biết bao nhiêu người đói chết sao? ”
“ Ách, không ăn thì thôi, keo kiệt! ”
Obito bị nói đến á khẩu, cố tình lại tìm không ra lý do gì để phản bác tên nhóc trước mắt, đành phải một lần nữa tự ngồi giận dỗi.
Thấy một màn như vậy, trên mặt Aoba bỗng nhiên lộ ra ý cười, hắn muốn chính là loại hiệu quả này.
Sau đó lại chăm chú ăn.
Cũng không biết có phải vì cố ý chọc giận ai kia, gia hỏa này cư nhiên còn cố ý bẹp miệng, làm Obito nhắm hai mắt bắt đầu thường xuyên nuốt nước miếng.
Đương nhiên thanh âm ăn uống rốt cuộc cũng dừng lại sau đó, chịu đủ tra tấn Obito thậm chí còn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng mà…
Ngửi, ngửi ~
Cánh mũi Obito hơi rung động vài cái, bởi vì cậu đột nhiên nghe thấy được một cỗ hương thơm đặc biệt trong không khí, đó là... Mùi thịt nướng!
Choàng mở mắt, tức khắc phát hiện Aoba cư nhiên cầm một khối thịt nướng đặt tới phía dưới mũi cậu.
Nhìn thoáng qua trên mặt đối phương hiện lên vẻ thuần khiết tươi cười, Obito nháy mắt cảm giác chữa lành tâm hồn, cũng vì vừa rồi ở trong lòng chửi thầm tên nhóc mà cảm thấy hổ thẹn.
Nhưng thời điểm Obito há to miệng, hướng về phía miếng thịt nướng với vẻ mặt xúc động, cắn một cái cho đỡ cô đơn!
A?
Thịt nướng đâu!?
“ Này này, nghe mùi cho đỡ thèm là được a, nếu Madara đại nhân biết tôi cho cậu ăn thịt nướng, phỏng chừng ngày mai cậu có thể ăn thịt của tôi được nướng lên đấy. ”
Lời còn chưa dứt, liền thấy Aoba tay mắt lanh lẹ đem thịt nướng treo trên móc sắt, rồi ngồi cầm một cần câu nhỏ treo trên đầu Obito.
Đây mẹ nó là câu cá hay câu thằng ngốc như tôi thế?
Nhìn nụ cười trên mặt tên nhóc này nào có nửa điểm ngây thơ, căn bản chính là ma quỷ!
Nghe mùi thịt nướng mà chỉ có thể cắn xé không khí, Obito giống như một con cá chép vương trôi dạt vào bờ, thật vô dụng!
Tinh thần bị tra tấn, cuối cùng, mặc kệ Aoba dụ dỗ cậu thế nào, thậm chí lớn mật đem thịt nướng đưa đến bên miệng, cậu cũng lười lại mở miệng.
“ Chơi chán rồi, bỏ đi thôi, ninja các người đều kiên trì như vậy sao? ”
“Ha hả, chờ tôi dưỡng tốt thương thế, tuyệt đối sẽ đem cậu treo lên đánh đầu tiên! ”
Obito bắt đầu hung tợn buông lời hung ác.
“ Tôi chờ, nhưng chỉ bằng tình trạng muối bỏ biển này của cậu, có lẽ phải đến khi tôi trưởng thành thì còn may, mà cái tên ‘ Kakashi ngu ngốc’ cùng Rin chắc đã kết hôn sinh con rồi.”
Xã hội và Aoba đều thích phơi bày những thứ làm tổn thương kẻ khác!
“ Không có khả năng! Rin tuyệt đối sẽ không thích tên Kakashi ngu ngốc kia! ”
Quả nhiên, Obito lập tức xù lông, cả người bất ngờ bật dậy.
“Khó mà nói trước được, có lẽ chờ khi cậu trở về, con của người ta đã có thể đi mua nước tương. ”
Lời nói của Aoba lập tức khiến mắt Obito đỏ lên, hắn thật đúng là sợ gia hỏa Obito bởi vì loại ‘ kích thích ’ này mà biến thành tam cầu ngọc, nếu vậy thì đúng là buồn cười!
“ Không được, tôi phải nhanh dưỡng thương, sớm rời nơi quỷ quái này đi tìm Rin! ”
Sau khi có được động lực, Obito lập tức nghiến răng nghiến lợi bắt đầu rồi ‘ hồi phục phụ kiện ’, năng lực thật là làm người da đầu tê dại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.