Tên Sói Háo Sắc, Tránh Xa Tôi Ra!
Chương 75: Lễ Tốt Nghiệp - Dấu Ấn Trong Đời!
Nhất Cửu Huyền Âm
16/02/2020
Hôm nay là lễ tốt nghiệp sau 4 năm đại học của Tôn Noãn Tịch, Nhạc Ly Khả, Viên Băng Nghiên, Quý Nhan Nhan, Diệp Y. Hôm nay đối với họ là rất
quan trọng. Không phải người bạn nào cả đời mình cũng được gặp, cũng
chẳng thể may mắn gặp lại được cố nhân.
Kết một chén rượu, một ngày thôi cũng là anh em. Nhưng thử hỏi khi kết nghĩa anh em mà cách xa nhau thì có lấy đâu ra một lần gặp mặt? Lấy đâu ra một lần đoàn tụ cùng nhau?
Lần này Tôn Noãn Tịch xác suất cũng chỉ có thể gặp lại được Viên Băng Nghiên, Nhạc Ly Khả mà thôi. Bởi bọn họ là người bản địa của trấn F đương nhiên sẽ gặp nhau nhiều hơn. Còn đối với Quý Nhan Nhan và Diệp Y có thể sẽ khó gặp mặt! Quý Nhan Nhan dự tính sẽ cùng Phương Thiếu Phàm ra nước ngoài. Diệp Y thì sẽ đến thành phố V cách đại học S, tính đường chim bay phải đến 3000km. Con đường đoàn tụ của họ có thể sẽ mờ mịt...
Vì thế. Ngày hôm nay coi như là ngày cuối cùng gặp lại nhau. Ăn chơi xả láng.
Bọn họ đang tụ tập dưới sân trường nóng bức. Sau khi nghe hiệu trưởng phát biểu thì 600 học sinh bắt đầu tuôn ra sân trường, đến nhà ăn cách đó không xa! Nhưng bọn Tôn Noãn Tịch lại ở lại sân chụp ảnh.
Quý Nhan Nhan lôi chiếc máy ảnh vừa mới ra của công ty mẹ cô ấy. Nhân đây là quà tốt nghiệp. Quý Nhan Nhan đem ra chụp ảnh tốt nghiệp thật là có ý nghĩa a!
Trước mắt lúc này là ai cũng có cặp , có đôi.
Quý Nhan Nhan sau 2 năm mòn mỏi theo đuổi cuối cùng cũng có thể nắm tay anh đẹp trai khoa y này.
Diệp Y thì lại quá thụ động. Sau khi Hứa Mặc tỏ tình thứ 100 trong vòng năm 3 đại học của Diệp Y, cô gái mói mủi lòng cho phép Hứa Mặc làm bạn trai...
Tính ra bây giờ chỉ có cô là cô đơn!
Nếu như chuyện tình của cô và Lục Triển Bách còn tiếp diễn có lẽ anh sẽ đến dự lễ tốt nghiệp cùng cô, cùng cô ăn liên hoan, cùng cô chụp ảnh... Chỉ tiếc rằng chuyện đó chẳng tài nào xảy ra.
Cảm giác buồn chán cùng tủi thân theo cô, khiến người cô lơ là cảnh giác...
Một bàn tay đặt trên vai cô. Bên tai là giọng nói quen thuộc của 4 năm qua.
- Sao mà thất thần như vậy?
Dương Phong thở hổn hển xem ra cậu ta phải vượt cả 590 người để có thể đến đây gặp cô!
Thấy vậy Tôn Noãn Tịch cảm thấy có chút đáng yêu.
Dương Phong nhìn tâm trạng đang tăng như giá xăng của Tôn Noãn Tịch phì cười
- Xem ra cậu vẫn ' nắng mưa ' thất thường. Hôm nay phải đặc biệt lên Tôn Noãn Tịch!
- Phải! Thật đặc biệt!
Tôn Noãn Tịch cảm thấy thời gian qua có Dương Phong bầu bạn với cô cũng rất vui chỉ là... Có chút không bằng người đó mà thôi.
Tôn Noãn Tịch và Dương Phong ngồi vào ghế đá ngước mắt nhìn đám bạn đang thi nhau chụp ảnh.
Bọn họ cau mày. Có giọng hét của Quý Nhan Nhan.
- Máy ảnh đẹp thế này, phải cho ra tấm ảnh thật đẹp. Đợi tớ gọi điện bảo đàn anh đến chụp cho chúng ta!
Phương Thiếu Phàm vội ngắt lời.
- Em đi đâu xa! Có Hứa Mặc ở đây rồi còn chạy lung tung làm gì!
Nói thế, Quý Nhan nhan vội ngẩng người.
- Hứa Mặc, anh học khoa nhiếp ảnh sao? Bây giờ em mói biết đó.
Hứa Mặc nực cười nhìn Diệp Y. Xem ra nếu anh không tỏ tình công khai vói Diệp Y thì khéo bạn cùng phòng cũng không biết hai người hẹn hò. Bạn gái của Hứa Mặc thật là 'kín miệng ' !
Quý Nhan Nhan nhìn Diệp Y
- Sao cậu không nói vói tớ! Xem ra cái gì cậu cũng chỉ giữ một mình, chẳng tâm sự với tớ và Tiểu Tịch!
Diệp Y cứng người, đâu phải cô không muốn nói mà nói chuyện hẹn hò của cô và Hứa Mặc cũng rất nhàm chán không muốn kể!
Đơn giản lần hẹn hò nào Hứa Mặc đàn anh cũng muốn nắm tay Diệp Y đàn em nhưng Diệp Y lại lần đầu va vào chuyện yêu đương cho nên năm cũng không nắm được, hôn cũng không hôn được!
Sau một hồi bàn tán, Hứa Mặc chụp hết cái này đến cái nọ. Cuối cùng người chưa có mặt ở đây chỉ còn Dương Phong và Tôn Noãn Tịch.
Cả lũ kéo ánh mắt tìm xung quanh mói thấy họ đang ngồi ghế đá gần đó đang nói chuyện vui vẻ.
Lúc này bầu không khí như lắng đọng lại. Nhìn Tôn Noãn Tịch ở bên Dương Phong thật xúng đôi nhưng Tôn Noãn Tịch lại xa cách Dương Phong một chút. Lần này lại khổ Dương Phong.
Bọn họ gọi hai người vào chụp sau đó đến nhà hàng ăn cơm.
Kết một chén rượu, một ngày thôi cũng là anh em. Nhưng thử hỏi khi kết nghĩa anh em mà cách xa nhau thì có lấy đâu ra một lần gặp mặt? Lấy đâu ra một lần đoàn tụ cùng nhau?
Lần này Tôn Noãn Tịch xác suất cũng chỉ có thể gặp lại được Viên Băng Nghiên, Nhạc Ly Khả mà thôi. Bởi bọn họ là người bản địa của trấn F đương nhiên sẽ gặp nhau nhiều hơn. Còn đối với Quý Nhan Nhan và Diệp Y có thể sẽ khó gặp mặt! Quý Nhan Nhan dự tính sẽ cùng Phương Thiếu Phàm ra nước ngoài. Diệp Y thì sẽ đến thành phố V cách đại học S, tính đường chim bay phải đến 3000km. Con đường đoàn tụ của họ có thể sẽ mờ mịt...
Vì thế. Ngày hôm nay coi như là ngày cuối cùng gặp lại nhau. Ăn chơi xả láng.
Bọn họ đang tụ tập dưới sân trường nóng bức. Sau khi nghe hiệu trưởng phát biểu thì 600 học sinh bắt đầu tuôn ra sân trường, đến nhà ăn cách đó không xa! Nhưng bọn Tôn Noãn Tịch lại ở lại sân chụp ảnh.
Quý Nhan Nhan lôi chiếc máy ảnh vừa mới ra của công ty mẹ cô ấy. Nhân đây là quà tốt nghiệp. Quý Nhan Nhan đem ra chụp ảnh tốt nghiệp thật là có ý nghĩa a!
Trước mắt lúc này là ai cũng có cặp , có đôi.
Quý Nhan Nhan sau 2 năm mòn mỏi theo đuổi cuối cùng cũng có thể nắm tay anh đẹp trai khoa y này.
Diệp Y thì lại quá thụ động. Sau khi Hứa Mặc tỏ tình thứ 100 trong vòng năm 3 đại học của Diệp Y, cô gái mói mủi lòng cho phép Hứa Mặc làm bạn trai...
Tính ra bây giờ chỉ có cô là cô đơn!
Nếu như chuyện tình của cô và Lục Triển Bách còn tiếp diễn có lẽ anh sẽ đến dự lễ tốt nghiệp cùng cô, cùng cô ăn liên hoan, cùng cô chụp ảnh... Chỉ tiếc rằng chuyện đó chẳng tài nào xảy ra.
Cảm giác buồn chán cùng tủi thân theo cô, khiến người cô lơ là cảnh giác...
Một bàn tay đặt trên vai cô. Bên tai là giọng nói quen thuộc của 4 năm qua.
- Sao mà thất thần như vậy?
Dương Phong thở hổn hển xem ra cậu ta phải vượt cả 590 người để có thể đến đây gặp cô!
Thấy vậy Tôn Noãn Tịch cảm thấy có chút đáng yêu.
Dương Phong nhìn tâm trạng đang tăng như giá xăng của Tôn Noãn Tịch phì cười
- Xem ra cậu vẫn ' nắng mưa ' thất thường. Hôm nay phải đặc biệt lên Tôn Noãn Tịch!
- Phải! Thật đặc biệt!
Tôn Noãn Tịch cảm thấy thời gian qua có Dương Phong bầu bạn với cô cũng rất vui chỉ là... Có chút không bằng người đó mà thôi.
Tôn Noãn Tịch và Dương Phong ngồi vào ghế đá ngước mắt nhìn đám bạn đang thi nhau chụp ảnh.
Bọn họ cau mày. Có giọng hét của Quý Nhan Nhan.
- Máy ảnh đẹp thế này, phải cho ra tấm ảnh thật đẹp. Đợi tớ gọi điện bảo đàn anh đến chụp cho chúng ta!
Phương Thiếu Phàm vội ngắt lời.
- Em đi đâu xa! Có Hứa Mặc ở đây rồi còn chạy lung tung làm gì!
Nói thế, Quý Nhan nhan vội ngẩng người.
- Hứa Mặc, anh học khoa nhiếp ảnh sao? Bây giờ em mói biết đó.
Hứa Mặc nực cười nhìn Diệp Y. Xem ra nếu anh không tỏ tình công khai vói Diệp Y thì khéo bạn cùng phòng cũng không biết hai người hẹn hò. Bạn gái của Hứa Mặc thật là 'kín miệng ' !
Quý Nhan Nhan nhìn Diệp Y
- Sao cậu không nói vói tớ! Xem ra cái gì cậu cũng chỉ giữ một mình, chẳng tâm sự với tớ và Tiểu Tịch!
Diệp Y cứng người, đâu phải cô không muốn nói mà nói chuyện hẹn hò của cô và Hứa Mặc cũng rất nhàm chán không muốn kể!
Đơn giản lần hẹn hò nào Hứa Mặc đàn anh cũng muốn nắm tay Diệp Y đàn em nhưng Diệp Y lại lần đầu va vào chuyện yêu đương cho nên năm cũng không nắm được, hôn cũng không hôn được!
Sau một hồi bàn tán, Hứa Mặc chụp hết cái này đến cái nọ. Cuối cùng người chưa có mặt ở đây chỉ còn Dương Phong và Tôn Noãn Tịch.
Cả lũ kéo ánh mắt tìm xung quanh mói thấy họ đang ngồi ghế đá gần đó đang nói chuyện vui vẻ.
Lúc này bầu không khí như lắng đọng lại. Nhìn Tôn Noãn Tịch ở bên Dương Phong thật xúng đôi nhưng Tôn Noãn Tịch lại xa cách Dương Phong một chút. Lần này lại khổ Dương Phong.
Bọn họ gọi hai người vào chụp sau đó đến nhà hàng ăn cơm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.