Chương 42
Icy
02/10/2016
JungKook vẫn đang tìm kiếm thông tin về chuyện hẹn hò của Heta
Cậu không hiểu lí do vì sao mà Heta lại đá Sakura trong khi Sakura là một mỹ nhân
Với mái tóc tím cùng đôi mắt màu lục bảo vốn có thì Sakura không thể thua bất kì ai kể cả nó
Đương nhiên là JungKook công nhận nó không thể bằng Sakura nhưng....
Bất chợt cậu tìm thấy được mẩu tin khá hay ho, cười tươi một cái thì cậu lại nghe tiếng chuông cửa
Ôi không phải các anh nay về sớm đấy chứ?
Nghĩ vậy cậu hớn hở chạy ra mở cửa luôn, nào ngờ người cậu gặp lại là...nó
Cậu nhìn nó từ trên xuống như sinh vật lạ, nó tới nhà cậu làm gì?
- Còn đứng đó? Xách phụ tôi coi -nó gắt lên
Cậu giật mình rồi cũng đành xách phụ nó, đặt một đống túi lên bàn ăn xong xuôi cậu mới quay qua hỏi nó
- Cô tới đây chi?
- Chơi -nó đáp gọn mà cậu này lại khiến cậu muốn lên tăng xông
- Bị điên à? Đây là đâu mà cho cô chơi?
- Thì nhà anh
Ây da! Có vẻ nó chọc tức cậu rồi
Cậu túm lấy tay nó lôi ra ngoài
- Aaaaa anh làm gì á -nó hét lên
- Đi ra ngoài -cậu gằn mạnh giọng
Buồn cười, cái cảnh tượng này thật là...
Nó thì đang giảy dụa lung tung lên, còn cậu thì cứ như đang kéo một bao tải biết nhảy múa ấy
Đi ra tới cửa cậu nhìn nó, ánh mắt u ám
- Biến
- Cho tôi ở đây đi -nó cuối gằm mặt xuống, giọng nỉ non
Nghe giọng nó làm cậu cau mày
- Cô làm sao vậy? -cậu cuối xuống để nhìn mặt nó
- Tôi...
Nó ngẩng mặt lên thì gặp ngay cái mặt cậu
Giờ thì thôi rồi, mặt đối mặt, làm sao đây?
Ánh mắt cậu bây giờ thật mê hoặc, nó thu hút nó kinh khủng
Đôi môi màu đào của cậu thật quyến rũ, nó chỉ muốn cắn vào thôi
Suy nghĩ vừa dứt nó cảm nhận có cái gì đó đang chạm vào môi mình
Cậu đang...hôn nó
"What the fuck!!!" nó thầm rủa trong lòng
Tay đưa lên muốn đẩy ra nhưng lực cậu quá mạnh, cộng thêm nụ hôn ngọt ngào đang diễn ra làm thân thể nó mềm nhũn
Cậu buông nó ra, nhìn đôi môi đang đỏ ửng lên của nó làm cậu mỉm cười
Nó bối rối, bình thường nếu có kẻ hôn nó thì sẽ ăn ngay cái bạt tay nhưng sao người đối diện nó là cậu thì nó lại luống cuống như vậy
- Tôi...tôi...tôi đi về đây -nó nói lắp
Cậu đưa tay giữ nó lại, xoay người nó lại để nó đối diện với cậu
Cậu nhìn chằm chằm nó như ăn tươi nuốt sống, cậu nhìn vào đôi mắt đang lẫn tránh cậu mà cười phá lên
- Sợ sao? -cậu hỏi
- Tôi...tôi...không...
Không để nó nói hết, cậu kéo nó vào lòng, ôm chặt lấy nó
Nó thì được phen thót tim lần nữa
Đang định đẩy cậu ra thì giọng nhẹ nhàng của cậu vang lên
- Để vậy một chút thôi
Nó cũng để yên cho cậu ôm như vậy
"Anh yêu em" đó là suy nghĩ trong đầu cậu lúc này, muốn nói cho nó nghe lắm nhưng để khi nào chuyện Sakura ổn thỏa thì chính cậu sẽ cất lên lời đó
Cậu tự nhủ
Cậu từ từ buông nó ra
- Ở lại cũng được
Nói rồi cậu đi vào phòng khách đọc tiếp mẩu tin vừa nãy
Nó như con ma nơ canh đứng im thin thít trước cửa
- Vào đây đi, em còn định đứng đấy bao lâu nữa? -giọng cậu vang lên (đổi cách xưng hô rồi mấy bác ạ)
Cuối cùng hồn nó cũng bay về, nó vừa đi vừa nghĩ "chỉ là nụ hôn xã giao hay cái ôm xã giao thôi không cần lo lắng quá"
Nó tiến đến ngồi cạnh cậu, nó cố tỏ ra tự nhiên nhưng sao hành động vẫn cứng ngắt
Nó khẽ liếc qua màn hình máy tính, thấy tiêu đề bài báo "Gia tộc Heta đang trên đà phá sản" nó khẽ cau mày, cậu xem cái này làm gì?
Nhưng điều làm nó chú ý hơn là khi cậu nhấn vào bài báo ấy thì nó lại hiện lên dòng chữ "đã xóa bài viết"
Cậu không hiểu lí do vì sao mà Heta lại đá Sakura trong khi Sakura là một mỹ nhân
Với mái tóc tím cùng đôi mắt màu lục bảo vốn có thì Sakura không thể thua bất kì ai kể cả nó
Đương nhiên là JungKook công nhận nó không thể bằng Sakura nhưng....
Bất chợt cậu tìm thấy được mẩu tin khá hay ho, cười tươi một cái thì cậu lại nghe tiếng chuông cửa
Ôi không phải các anh nay về sớm đấy chứ?
Nghĩ vậy cậu hớn hở chạy ra mở cửa luôn, nào ngờ người cậu gặp lại là...nó
Cậu nhìn nó từ trên xuống như sinh vật lạ, nó tới nhà cậu làm gì?
- Còn đứng đó? Xách phụ tôi coi -nó gắt lên
Cậu giật mình rồi cũng đành xách phụ nó, đặt một đống túi lên bàn ăn xong xuôi cậu mới quay qua hỏi nó
- Cô tới đây chi?
- Chơi -nó đáp gọn mà cậu này lại khiến cậu muốn lên tăng xông
- Bị điên à? Đây là đâu mà cho cô chơi?
- Thì nhà anh
Ây da! Có vẻ nó chọc tức cậu rồi
Cậu túm lấy tay nó lôi ra ngoài
- Aaaaa anh làm gì á -nó hét lên
- Đi ra ngoài -cậu gằn mạnh giọng
Buồn cười, cái cảnh tượng này thật là...
Nó thì đang giảy dụa lung tung lên, còn cậu thì cứ như đang kéo một bao tải biết nhảy múa ấy
Đi ra tới cửa cậu nhìn nó, ánh mắt u ám
- Biến
- Cho tôi ở đây đi -nó cuối gằm mặt xuống, giọng nỉ non
Nghe giọng nó làm cậu cau mày
- Cô làm sao vậy? -cậu cuối xuống để nhìn mặt nó
- Tôi...
Nó ngẩng mặt lên thì gặp ngay cái mặt cậu
Giờ thì thôi rồi, mặt đối mặt, làm sao đây?
Ánh mắt cậu bây giờ thật mê hoặc, nó thu hút nó kinh khủng
Đôi môi màu đào của cậu thật quyến rũ, nó chỉ muốn cắn vào thôi
Suy nghĩ vừa dứt nó cảm nhận có cái gì đó đang chạm vào môi mình
Cậu đang...hôn nó
"What the fuck!!!" nó thầm rủa trong lòng
Tay đưa lên muốn đẩy ra nhưng lực cậu quá mạnh, cộng thêm nụ hôn ngọt ngào đang diễn ra làm thân thể nó mềm nhũn
Cậu buông nó ra, nhìn đôi môi đang đỏ ửng lên của nó làm cậu mỉm cười
Nó bối rối, bình thường nếu có kẻ hôn nó thì sẽ ăn ngay cái bạt tay nhưng sao người đối diện nó là cậu thì nó lại luống cuống như vậy
- Tôi...tôi...tôi đi về đây -nó nói lắp
Cậu đưa tay giữ nó lại, xoay người nó lại để nó đối diện với cậu
Cậu nhìn chằm chằm nó như ăn tươi nuốt sống, cậu nhìn vào đôi mắt đang lẫn tránh cậu mà cười phá lên
- Sợ sao? -cậu hỏi
- Tôi...tôi...không...
Không để nó nói hết, cậu kéo nó vào lòng, ôm chặt lấy nó
Nó thì được phen thót tim lần nữa
Đang định đẩy cậu ra thì giọng nhẹ nhàng của cậu vang lên
- Để vậy một chút thôi
Nó cũng để yên cho cậu ôm như vậy
"Anh yêu em" đó là suy nghĩ trong đầu cậu lúc này, muốn nói cho nó nghe lắm nhưng để khi nào chuyện Sakura ổn thỏa thì chính cậu sẽ cất lên lời đó
Cậu tự nhủ
Cậu từ từ buông nó ra
- Ở lại cũng được
Nói rồi cậu đi vào phòng khách đọc tiếp mẩu tin vừa nãy
Nó như con ma nơ canh đứng im thin thít trước cửa
- Vào đây đi, em còn định đứng đấy bao lâu nữa? -giọng cậu vang lên (đổi cách xưng hô rồi mấy bác ạ)
Cuối cùng hồn nó cũng bay về, nó vừa đi vừa nghĩ "chỉ là nụ hôn xã giao hay cái ôm xã giao thôi không cần lo lắng quá"
Nó tiến đến ngồi cạnh cậu, nó cố tỏ ra tự nhiên nhưng sao hành động vẫn cứng ngắt
Nó khẽ liếc qua màn hình máy tính, thấy tiêu đề bài báo "Gia tộc Heta đang trên đà phá sản" nó khẽ cau mày, cậu xem cái này làm gì?
Nhưng điều làm nó chú ý hơn là khi cậu nhấn vào bài báo ấy thì nó lại hiện lên dòng chữ "đã xóa bài viết"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.