Chương 38: Âm Dương nhãn thần Sư
Tiếu Dương
31/08/2017
Sau một đêm lục cục, tập thể thanh niên do đã hoạt động quá nhiều nên
ngủ thẳng tới khi mặt trời chiếu cháy mông vẫn chưa chịu dậy.
- Chị Hai. Dậy, đi học. - Hoành sau khi thức dậy, ăn sáng xong xuôi, vẫn chưa thấy con Cừu nhà mình dậy liền chạy lên gõ cửa.
5' trôi qua.
- Chị Hai.
-...
-...
-...
- CON CỪU CÁI. DẬY NHANH LÊN. - Em ấy ăn trúng gan hùm các bác ạ
Cánh cửa quả nhiên mở ra. Nhưng đứng sau cánh cửa lại là một nữ quỷ. Dọa cậu sợ không nhúc nhích được.
Con quỷ ấy da trắng bóc, tóc đen xỏa dài tới bắp đùi, 2 con mắt đỏ ngầu những tơ máu.
Và đặc biệt,
... con quỷ đó lại chính là bé bi nhà chúng ta.
- CON CỪU CÁI CÁI CON BÀ MÀY. BÀ MỌE CHÁN SỐNG RỒI À. CÚT. - Chính là tức quá ẻm lại sổ 1 tràng Tiếng Việt.
Mặc dù ứ hiểu gì nhưng trong tình huống này thì dù có ngu cũng phải hiểu mà bò đi.
Hoành không phải đồ ngu, nhưng không có nghĩa Hoành không phải đồ ngốc.
- Chị Hai. Đi học. - Sau khi xác định vật thể trước mắt là Chụy Hai Yêu Quái nhà mình. Bạn ý lại bày ra cái bản mặt thiếu đòn.
- HỌC CÁI RẮM. TUẦN NÀY BÀ NGHỈ. - Chắc các bác ứ liên tưởng được cái cảnh 1 đứa con gái 45kg cao 1m67 xách và quăng một thằng con trai 54kg cao1m75 đâu nhễ. Xách bằng 1 tay giống cái kiểu Au hay xách con mèo nhà Au mỗi khi nó trèo lên mặt Au nằm. (Nhục nhưng thật đấy. (/一 y一)/ )
Cánh cửa nhà đóng lại cái " ẦM" muốn bong cả bản lề trước cái bản mặt ngơ ngáo ứ hiểu sự đời của đồng chí Hoành.
- Ơ, vậy chủ nhiệm hỏi thì phải trả lời sao a? - Vẫn còn ngu người hỏi lại.
- TAI NẠN GIAO THÔNG CHẾT RỒI.
-... - Chỉ muốn nói:" Trâu bò như bà. Xe húc vào có mà móp đầu xe. " Cơ mà thôi. Mạng người chỉ có 1. Phải biết quý trọng.
Nhưng hôm nay không chỉ Cừu. Sứa và Heo cũng nghỉ. Lạ vậy nhỉ?
Cô giáo cũng không hỏi về con Cừu. Không có bất kỳ ai ngoại trừ 4 nam chính hỏi gì về Cừu . Cứ như người con gái ấy chưa từng xuất hiện. Hoặc như hòn sỏi bên đường, mờ nhạt, không làm mọi người để tâm.
Đi học về nhà cũng chẳng thấy con Cừu kia mò xuống. Cả bữa tối cũng không xuống ăn. Có ổn không đó?
Cửa thì bị khóa trái. Áp tai lên lại không nghe thấy gì. Chị Hai Yêu Quái à. Chị mà có mệnh hệ gì thì em biết ăn nói làm sao với bama a.
Sáng hôm sau cũng không thấy. Rút kinh nghiệm đi học trước. Vừa ra cổng đã gặp bọn kia. Có cả hai đứa con gái.
- Cừu ngủ đúng không? - Chào nhau xong, Heo liền hỏi.
- Hờ, bả ngủ mà không thấy mặt mũi đâu luôn. - Hoành nhún vai, kể lại chuyện sáng hôm qua.
- Há há há. Vậy là đúng rồi. Chỉ dùng Gương yêu để giả làm Nguyên ca ca mấy giờ đồng hồ liền. Mắt chưa nổ là may lắm rồi. - Heo nham nhở cười. Hoành bé bi lại trưng ra cái bộ mặt ngu đần trời sinh
- Sử dụng Gương yêu để đổi hình dạng sẽ vô cùng hao sức. Nói chung là con mắt chứa Gương yêu thì vô cùng đau mỏi. Kể cả Gương yêu cũng cần nghỉ ngơi. Nếu duy trì Gương yêu quá lâu đi thì xác suất mù rất cao. Cũng may chị ấy là Âm dương nhãn thần Sư. Việc duy trì lâu thì không bị nổ mắt. - Sứa ào ào tuôn bổ kiến thức.
- Âm dương nhãn thần Sư? - Nguyên ngạc nhiên. Chỉ mới nghe qua Âm Dương Sư. Hai chữ nhãn thần kia là sao.
- Âm Dương nhãn thần Sư là người có khả năng nhìn thấy người âm và những thứ không phải là con người. Ví như Sát khí, Âm khí, Ma khí, Yêu khí, bla bla... - Heo khua tay loạn xạ.
- Thấy mấy cái đó chắc phải kinh khủng lắm nhỉ? - Thiên Tỷ hơi liên tưởng tới Ác linh tối hôm trước là rùng mình. Chịu đựng mấy cái đó thật không mấy dễ chịu gì.
- Vậy nên chị ấy mới phải đeo kính. - Heo hý hửng nói.
- Cái kính cận đó hả? - Khải chỉ tay vào chổ sống mũi. Mường tượng tới cái kính kia.
- Nố nồ nô. Đó không phải kính cận. Nó là kính gì đó có khả năng làm chị ấy không phải hưởng những đặc ân mà đôi mắt kia ban cho. - Vừa lắc lắc ngón trỏ nngúc ngoắc trước mặt Khải.
- Cái kính đó nhìn mỏng manh nhỉ? - Hoành đang tính tới việc phá thử.
- Ờ. Mà đại bác bắn không trầy đấy. - Rất bình thản cười 1 cái.
-.... - Đùa vậy ếu vui đâu gái.
- Nghe đâu cái kính đó có liên quan đến Tứ thánh thú Huyền Vũ ấy. Sứa lục lại trí nhớ. Có 1 lần Cừu có nói về vviệc này rồi.
- Thật á. - Bọn kia giật bắn mình lên.
Dưới tán cây. Nhóm học sinh gồm những gương mặt nổi tiếng vừa đi vừa tán dóc đến trường. Thu hút ánh nhìn của bà con cùng trường.
Ở rất xa. Rất rất rất xa. Từ trong một ngọn núi hiếm ai biết đến. Vị Tứ thánh thú Huyền Vũ trở mình sao hơn ngàn năm yên ngủ. Quy nhãn mở ra, đảo nhìn mình một vòng.
- ĐM. ĐỨA NÀO BẺ MAI BỐỐỐỐỐỐ
Cmt tí đi bà con. Sắp 6/8 rồi. Coi như lì xì đi. Ttt vào.
Hông tui ngủ đông đó.
- Chị Hai. Dậy, đi học. - Hoành sau khi thức dậy, ăn sáng xong xuôi, vẫn chưa thấy con Cừu nhà mình dậy liền chạy lên gõ cửa.
5' trôi qua.
- Chị Hai.
-...
-...
-...
- CON CỪU CÁI. DẬY NHANH LÊN. - Em ấy ăn trúng gan hùm các bác ạ
Cánh cửa quả nhiên mở ra. Nhưng đứng sau cánh cửa lại là một nữ quỷ. Dọa cậu sợ không nhúc nhích được.
Con quỷ ấy da trắng bóc, tóc đen xỏa dài tới bắp đùi, 2 con mắt đỏ ngầu những tơ máu.
Và đặc biệt,
... con quỷ đó lại chính là bé bi nhà chúng ta.
- CON CỪU CÁI CÁI CON BÀ MÀY. BÀ MỌE CHÁN SỐNG RỒI À. CÚT. - Chính là tức quá ẻm lại sổ 1 tràng Tiếng Việt.
Mặc dù ứ hiểu gì nhưng trong tình huống này thì dù có ngu cũng phải hiểu mà bò đi.
Hoành không phải đồ ngu, nhưng không có nghĩa Hoành không phải đồ ngốc.
- Chị Hai. Đi học. - Sau khi xác định vật thể trước mắt là Chụy Hai Yêu Quái nhà mình. Bạn ý lại bày ra cái bản mặt thiếu đòn.
- HỌC CÁI RẮM. TUẦN NÀY BÀ NGHỈ. - Chắc các bác ứ liên tưởng được cái cảnh 1 đứa con gái 45kg cao 1m67 xách và quăng một thằng con trai 54kg cao1m75 đâu nhễ. Xách bằng 1 tay giống cái kiểu Au hay xách con mèo nhà Au mỗi khi nó trèo lên mặt Au nằm. (Nhục nhưng thật đấy. (/一 y一)/ )
Cánh cửa nhà đóng lại cái " ẦM" muốn bong cả bản lề trước cái bản mặt ngơ ngáo ứ hiểu sự đời của đồng chí Hoành.
- Ơ, vậy chủ nhiệm hỏi thì phải trả lời sao a? - Vẫn còn ngu người hỏi lại.
- TAI NẠN GIAO THÔNG CHẾT RỒI.
-... - Chỉ muốn nói:" Trâu bò như bà. Xe húc vào có mà móp đầu xe. " Cơ mà thôi. Mạng người chỉ có 1. Phải biết quý trọng.
Nhưng hôm nay không chỉ Cừu. Sứa và Heo cũng nghỉ. Lạ vậy nhỉ?
Cô giáo cũng không hỏi về con Cừu. Không có bất kỳ ai ngoại trừ 4 nam chính hỏi gì về Cừu . Cứ như người con gái ấy chưa từng xuất hiện. Hoặc như hòn sỏi bên đường, mờ nhạt, không làm mọi người để tâm.
Đi học về nhà cũng chẳng thấy con Cừu kia mò xuống. Cả bữa tối cũng không xuống ăn. Có ổn không đó?
Cửa thì bị khóa trái. Áp tai lên lại không nghe thấy gì. Chị Hai Yêu Quái à. Chị mà có mệnh hệ gì thì em biết ăn nói làm sao với bama a.
Sáng hôm sau cũng không thấy. Rút kinh nghiệm đi học trước. Vừa ra cổng đã gặp bọn kia. Có cả hai đứa con gái.
- Cừu ngủ đúng không? - Chào nhau xong, Heo liền hỏi.
- Hờ, bả ngủ mà không thấy mặt mũi đâu luôn. - Hoành nhún vai, kể lại chuyện sáng hôm qua.
- Há há há. Vậy là đúng rồi. Chỉ dùng Gương yêu để giả làm Nguyên ca ca mấy giờ đồng hồ liền. Mắt chưa nổ là may lắm rồi. - Heo nham nhở cười. Hoành bé bi lại trưng ra cái bộ mặt ngu đần trời sinh
- Sử dụng Gương yêu để đổi hình dạng sẽ vô cùng hao sức. Nói chung là con mắt chứa Gương yêu thì vô cùng đau mỏi. Kể cả Gương yêu cũng cần nghỉ ngơi. Nếu duy trì Gương yêu quá lâu đi thì xác suất mù rất cao. Cũng may chị ấy là Âm dương nhãn thần Sư. Việc duy trì lâu thì không bị nổ mắt. - Sứa ào ào tuôn bổ kiến thức.
- Âm dương nhãn thần Sư? - Nguyên ngạc nhiên. Chỉ mới nghe qua Âm Dương Sư. Hai chữ nhãn thần kia là sao.
- Âm Dương nhãn thần Sư là người có khả năng nhìn thấy người âm và những thứ không phải là con người. Ví như Sát khí, Âm khí, Ma khí, Yêu khí, bla bla... - Heo khua tay loạn xạ.
- Thấy mấy cái đó chắc phải kinh khủng lắm nhỉ? - Thiên Tỷ hơi liên tưởng tới Ác linh tối hôm trước là rùng mình. Chịu đựng mấy cái đó thật không mấy dễ chịu gì.
- Vậy nên chị ấy mới phải đeo kính. - Heo hý hửng nói.
- Cái kính cận đó hả? - Khải chỉ tay vào chổ sống mũi. Mường tượng tới cái kính kia.
- Nố nồ nô. Đó không phải kính cận. Nó là kính gì đó có khả năng làm chị ấy không phải hưởng những đặc ân mà đôi mắt kia ban cho. - Vừa lắc lắc ngón trỏ nngúc ngoắc trước mặt Khải.
- Cái kính đó nhìn mỏng manh nhỉ? - Hoành đang tính tới việc phá thử.
- Ờ. Mà đại bác bắn không trầy đấy. - Rất bình thản cười 1 cái.
-.... - Đùa vậy ếu vui đâu gái.
- Nghe đâu cái kính đó có liên quan đến Tứ thánh thú Huyền Vũ ấy. Sứa lục lại trí nhớ. Có 1 lần Cừu có nói về vviệc này rồi.
- Thật á. - Bọn kia giật bắn mình lên.
Dưới tán cây. Nhóm học sinh gồm những gương mặt nổi tiếng vừa đi vừa tán dóc đến trường. Thu hút ánh nhìn của bà con cùng trường.
Ở rất xa. Rất rất rất xa. Từ trong một ngọn núi hiếm ai biết đến. Vị Tứ thánh thú Huyền Vũ trở mình sao hơn ngàn năm yên ngủ. Quy nhãn mở ra, đảo nhìn mình một vòng.
- ĐM. ĐỨA NÀO BẺ MAI BỐỐỐỐỐỐ
Cmt tí đi bà con. Sắp 6/8 rồi. Coi như lì xì đi. Ttt vào.
Hông tui ngủ đông đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.