Chương 22
Tiếu Dương
08/05/2017
Thiên mỉm cười bước tời làm tan chảy bao trái tim:
- Em ấy là... - Thiên chậm rãi nói, bao đôi tai khác đều vễnh lên nghe để chắc chắn không bỏ sót chữ nào.
Cả Sứa, 2 má cô bất giác ửng hồng.
- Em ấy là trợ lý mới của anh.
-....
-....
-....
Cái kiểu ly kỳ gay cấn rồi đùng 1 cái.... cảm thấy thiệt lãng xẹt mà.
- Trợ lý mới???? Không thể nào - Bọn kia hú lê
- Điều không thể nào cũng có thể trở thành có thể - Rối vãi. Ý Thiên ca là ''trên đời này cái éo gì cũng có thể xảy ra''
- Nhưng đâu nghe tin gì đâu - 1 bạn nữ hỏi.
- À do em ấy hôm nay mới bắt đầu làm khá đột xuất nên chưa được đăng tin đó mà. Phải không Sứa??? - Thiên chợt goi
-V... vâng vâng đúng thế ạ - Sứa cũng tỉnh hồn mà gật đầu như mổ thóc
- Thiệt không đó - Đám kia nghi hoặc nhìn
- Thiệt
.
.
.
.
Làu bàu làu bàu
- Sứa à
Làu bàu làu bàu
- SỨA
- Nói đi
- Làm gì mà thoát được đám kia mà e cứ làu bàu như con tự kỷ thế -Thiên chở Sứa cau mày hỏi
- Sao anh bảo em là trợ lý của anh. Kiểu này thế nào vụ này cũng um xum cả lên - Sứa uất ức nói
- Sao um xùm được - Thiên không hiểu hỏi lại
- Thì em có phải trợ lý thiệt của anh đâu mà - Vo vo lọn tóc
- À~, giờ thì không phải nhưng sau này thì phải
- Hả!!???
- Mai theo anh lên công ty. Anh xin cho làm trợ lý riêng anh - Thiên nghiêm túc nói. Thiệt ra là nội tâm đang nhảy nobody trong đó.
''Muốn rủ nhỏ làm trợ lý lâu rồi mà ngại. Nay trời thương. Thiệt là hạnh phúc mà. Mua hahaha.''
- Cái gì?? Nhưng....
- Không lẽ em thích bị chết chìm trong biển nước bọt của cư dân mạng a
- Nhưng.... A - Thiên phanh gấp làm cô mất đà theo quán tính ngã dúi về trước. Tay vịn lấy eo Thiên. Suýt nữa là ôm chầm lấy anh. Má hồng lên như cánh đào, cô nhanh chóng thụt tay ra
- Không sao đâu - Anh nắm chặt lấy tay Sứa, Đặt lại lên hông mình cho cô ôm anh. 1 tay giữ chặt tay cô. Sợ cô buông ra. 1 tay lái xe chạy trên đường phố vắng.
- Dù có chuyện gì xãy ra. Xin em đừng buông tay anh. Xin em đấy - Anh nâng tay cô lên. Đặt 1 nụ hôn nhẹ lên bàn tay trắng nềm ấy. Tay anh khẽ siết lại.
- Vâng... - Cô cũng không chống cự. Nhẹ dựa vào tấm lưng vững chắc. Tay cũng bất giác siết mạnh.
Anh mỉm cười, đặt tay cô lên nơi trái tim.
Anh đang nắm lấy... bàn tay người con gái mà anh rất thương
.....
End chap
Có hường chưa. Cho ta xin ý kiến đê
- Em ấy là... - Thiên chậm rãi nói, bao đôi tai khác đều vễnh lên nghe để chắc chắn không bỏ sót chữ nào.
Cả Sứa, 2 má cô bất giác ửng hồng.
- Em ấy là trợ lý mới của anh.
-....
-....
-....
Cái kiểu ly kỳ gay cấn rồi đùng 1 cái.... cảm thấy thiệt lãng xẹt mà.
- Trợ lý mới???? Không thể nào - Bọn kia hú lê
- Điều không thể nào cũng có thể trở thành có thể - Rối vãi. Ý Thiên ca là ''trên đời này cái éo gì cũng có thể xảy ra''
- Nhưng đâu nghe tin gì đâu - 1 bạn nữ hỏi.
- À do em ấy hôm nay mới bắt đầu làm khá đột xuất nên chưa được đăng tin đó mà. Phải không Sứa??? - Thiên chợt goi
-V... vâng vâng đúng thế ạ - Sứa cũng tỉnh hồn mà gật đầu như mổ thóc
- Thiệt không đó - Đám kia nghi hoặc nhìn
- Thiệt
.
.
.
.
Làu bàu làu bàu
- Sứa à
Làu bàu làu bàu
- SỨA
- Nói đi
- Làm gì mà thoát được đám kia mà e cứ làu bàu như con tự kỷ thế -Thiên chở Sứa cau mày hỏi
- Sao anh bảo em là trợ lý của anh. Kiểu này thế nào vụ này cũng um xum cả lên - Sứa uất ức nói
- Sao um xùm được - Thiên không hiểu hỏi lại
- Thì em có phải trợ lý thiệt của anh đâu mà - Vo vo lọn tóc
- À~, giờ thì không phải nhưng sau này thì phải
- Hả!!???
- Mai theo anh lên công ty. Anh xin cho làm trợ lý riêng anh - Thiên nghiêm túc nói. Thiệt ra là nội tâm đang nhảy nobody trong đó.
''Muốn rủ nhỏ làm trợ lý lâu rồi mà ngại. Nay trời thương. Thiệt là hạnh phúc mà. Mua hahaha.''
- Cái gì?? Nhưng....
- Không lẽ em thích bị chết chìm trong biển nước bọt của cư dân mạng a
- Nhưng.... A - Thiên phanh gấp làm cô mất đà theo quán tính ngã dúi về trước. Tay vịn lấy eo Thiên. Suýt nữa là ôm chầm lấy anh. Má hồng lên như cánh đào, cô nhanh chóng thụt tay ra
- Không sao đâu - Anh nắm chặt lấy tay Sứa, Đặt lại lên hông mình cho cô ôm anh. 1 tay giữ chặt tay cô. Sợ cô buông ra. 1 tay lái xe chạy trên đường phố vắng.
- Dù có chuyện gì xãy ra. Xin em đừng buông tay anh. Xin em đấy - Anh nâng tay cô lên. Đặt 1 nụ hôn nhẹ lên bàn tay trắng nềm ấy. Tay anh khẽ siết lại.
- Vâng... - Cô cũng không chống cự. Nhẹ dựa vào tấm lưng vững chắc. Tay cũng bất giác siết mạnh.
Anh mỉm cười, đặt tay cô lên nơi trái tim.
Anh đang nắm lấy... bàn tay người con gái mà anh rất thương
.....
End chap
Có hường chưa. Cho ta xin ý kiến đê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.