Chương 22: Chương 6(2)
Tuyệt Thế Tiểu Bạch
11/03/2023
Từ đầu đến cuối nàng chỉ là con rối, không có bất kỳ quyền lựa chọn nào. Ba tháng sau khi bị đưa lên xe thú, nàng phát hiện hiện thực so với nàng nghe được còn tàn khốc hơn, thiếu nữ giống như nàng không chỉ một người, tất cả các nàng đều sẽ bị hiến tế. Dùng mạng sống của các nàng để trải một đường lên trời cho con cái của các quan viên giàu có trong quân, để bọn họ trở thành kỳ nhân!
Ác mộng? Không! Đây là hiện thực! Cực kỳ châm chọc lại cực kỳ chân thực!
Cho nên những vú già ngoài miệng nói ra lời tốt đẹp, là hiến tế cho thần linh không nhất định phải chết, chỉ cần các nàng ngoan ngoãn nghe lời đến cuối cùng sẽ có cơ hội sống sót, nhưng nàng một chữ cũng không tin! Cho dù nàng không hiểu rõ quá trình hiến tế, nhưng ngay cả cha mẹ nuôi lớn mình đều lộ ra bộ mặt ghê tởm và đáng sợ, thì những vú già làm việc này làm sao có thể từ bi nói ra sự thật?
Hôm nay Đậu Khấu nói có phải hay không Thích Vân Vi giả muốn chạy trốn, nàng không chế giễu, bởi vì nếu có cơ hội thì nàng nhất định cũng sẽ nghĩ cách chạy khỏi nơi này, có thể còn sống ai lại nghĩ sẽ đi chịu chết đâu? Trong những thiếu nữ này, nàng có lẽ được tính là may mắn, chí ít trong mười bốn năm qua, cha mẹ nuôi đều luôn xem nàng như con ruột, còn những thiếu nữ khác phần lớn đều là từ nhỏ bị nuôi nhốt như súc vật, đã sớm cam chịu số mệnh.
Huyên Thảo không nhận mệnh, nhưng nàng không thể lỗ mãng cũng không thể mù quáng, Thích Vân Vi cùng các nàng khác biệt hoàn toàn, kiều tiểu thư mang đến hàng loạt biến cố, trực giác của nàng nói rằng, kế tiếp sẽ xuất hiện cơ hội chạy trốn!
Trời vừa tờ mờ sáng, tất cả các thiếu nữ đều bị vú già đánh thức, sau khi cho nước muối súc miệng, vú già lại cho các nàng múc nước lau mặt, rồi dắt từng người đến cạnh rừng đi giải quyết nhu cầu sinh lý.
Bởi vì khá nhiều người, cứ như vậy một phen, hơn nửa canh giờ trôi qua.
Bọn hộ vệ đều là những thanh niên được huấn luyện nghiêm chỉnh, động tác rất nhanh, đã sớm chuẩn bị tốt bọc hành lý vật tư, sẵn sàng chờ xuất phát.
Nhìn thấy các thiếu nữ chậm rãi làm đủ loại chuyện vặt vãnh, có hộ vệ nhịn không được cùng đồng bạn nói nhỏ: "Đều là muốn đưa đến khu Dị Thú làm mồi nhử, còn cần phải hầu hạ như thiên kim tiểu thư sao? Trước đó đã chậm trễ ba ngày, như thế kéo dài thời gian không sợ chậm trễ giờ lành?"
Đồng bạn nhìn hắn cười cười nói: "Huynh đệ lần đầu tiên hộ tống nữ tế?"
Hộ vệ nói thẳng: "Lão ca nhìn ra rồi à? Ta mới vào doanh trại hai năm trước, đây đúng là làm lần đầu tiên."
Thế là đồng bạn thanh âm ép tới thấp hơn: "Lời này ngươi ở đây cùng ta phàn nàn hai câu là được, cũng đừng ồn ào khắp nơi, các đại nhân bên trên đều thờ phụng quỷ thần, hiến tế những nữ tế này đều là công đức vô lượng, cực kỳ thần thánh, đương nhiên không thể quá thờ ơ."
Hộ vệ giật mình, nhưng ngay sau đó lại vò đầu bứt tai, luôn có loại cảm giác khó chịu nói không nên lời, tựa như là trong kỹ viện mở ra chân giả thanh cao, ý nghĩ của các đại nhân đôi khi cũng rất kỳ quái.
Lúc này, một tiếng cười nhạo từ phía sau bọn họ truyền đến,
Ác mộng? Không! Đây là hiện thực! Cực kỳ châm chọc lại cực kỳ chân thực!
Cho nên những vú già ngoài miệng nói ra lời tốt đẹp, là hiến tế cho thần linh không nhất định phải chết, chỉ cần các nàng ngoan ngoãn nghe lời đến cuối cùng sẽ có cơ hội sống sót, nhưng nàng một chữ cũng không tin! Cho dù nàng không hiểu rõ quá trình hiến tế, nhưng ngay cả cha mẹ nuôi lớn mình đều lộ ra bộ mặt ghê tởm và đáng sợ, thì những vú già làm việc này làm sao có thể từ bi nói ra sự thật?
Hôm nay Đậu Khấu nói có phải hay không Thích Vân Vi giả muốn chạy trốn, nàng không chế giễu, bởi vì nếu có cơ hội thì nàng nhất định cũng sẽ nghĩ cách chạy khỏi nơi này, có thể còn sống ai lại nghĩ sẽ đi chịu chết đâu? Trong những thiếu nữ này, nàng có lẽ được tính là may mắn, chí ít trong mười bốn năm qua, cha mẹ nuôi đều luôn xem nàng như con ruột, còn những thiếu nữ khác phần lớn đều là từ nhỏ bị nuôi nhốt như súc vật, đã sớm cam chịu số mệnh.
Huyên Thảo không nhận mệnh, nhưng nàng không thể lỗ mãng cũng không thể mù quáng, Thích Vân Vi cùng các nàng khác biệt hoàn toàn, kiều tiểu thư mang đến hàng loạt biến cố, trực giác của nàng nói rằng, kế tiếp sẽ xuất hiện cơ hội chạy trốn!
Trời vừa tờ mờ sáng, tất cả các thiếu nữ đều bị vú già đánh thức, sau khi cho nước muối súc miệng, vú già lại cho các nàng múc nước lau mặt, rồi dắt từng người đến cạnh rừng đi giải quyết nhu cầu sinh lý.
Bởi vì khá nhiều người, cứ như vậy một phen, hơn nửa canh giờ trôi qua.
Bọn hộ vệ đều là những thanh niên được huấn luyện nghiêm chỉnh, động tác rất nhanh, đã sớm chuẩn bị tốt bọc hành lý vật tư, sẵn sàng chờ xuất phát.
Nhìn thấy các thiếu nữ chậm rãi làm đủ loại chuyện vặt vãnh, có hộ vệ nhịn không được cùng đồng bạn nói nhỏ: "Đều là muốn đưa đến khu Dị Thú làm mồi nhử, còn cần phải hầu hạ như thiên kim tiểu thư sao? Trước đó đã chậm trễ ba ngày, như thế kéo dài thời gian không sợ chậm trễ giờ lành?"
Đồng bạn nhìn hắn cười cười nói: "Huynh đệ lần đầu tiên hộ tống nữ tế?"
Hộ vệ nói thẳng: "Lão ca nhìn ra rồi à? Ta mới vào doanh trại hai năm trước, đây đúng là làm lần đầu tiên."
Thế là đồng bạn thanh âm ép tới thấp hơn: "Lời này ngươi ở đây cùng ta phàn nàn hai câu là được, cũng đừng ồn ào khắp nơi, các đại nhân bên trên đều thờ phụng quỷ thần, hiến tế những nữ tế này đều là công đức vô lượng, cực kỳ thần thánh, đương nhiên không thể quá thờ ơ."
Hộ vệ giật mình, nhưng ngay sau đó lại vò đầu bứt tai, luôn có loại cảm giác khó chịu nói không nên lời, tựa như là trong kỹ viện mở ra chân giả thanh cao, ý nghĩ của các đại nhân đôi khi cũng rất kỳ quái.
Lúc này, một tiếng cười nhạo từ phía sau bọn họ truyền đến,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.