Chương 29: Chương 8(1)
Tuyệt Thế Tiểu Bạch
13/03/2023
Edit: Game Thủ Đến Từ Sao Hỏa
Beta: Khủng Long Phản Diện
----
Trong đội xe lại có người chết.
Có vẻ như đó là một trong hai thiếu nữ không may bị ốm, và sốt trên một chiếc xe khác , cơ thể vốn đã yếu ớt lại liên tục bị xóc nãy giày vò, không chịu được cũng là điều bình thường.
Thủ lĩnh râu quai nón cũng nhịn không được nhíu mày, trực tiếp để hai hộ vệ dùng chiếu rơm cuộn thi thể lại, mang ra ngoài thôn xử lý.
Thôn dân bị đánh thức bởi tiếng động của họ, ngay lập tức gọi cho trưởng thôn.
Hơn nửa đêm có một đoàn xe xông vào thôn, trưởng thôn không có chút kinh ngạc hoảng sợ nào, ngược lại là đối với thủ lĩnh râu quai nón cung kính, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy.
Chưa đầy nửa canh giờ, trong thôn đã nhanh chóng dọn mấy căn nhà cho mọi người trong đoàn xe nghỉ ngơi.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, hai người bạn đồng hành qua đời, khiến tất cả những thiếu nữ còn lại đều ưu sầu trong lòng.
Dù là có thể vào ở trong một căn phòng chắn gió che mưa, nhưng vì chiếc ván gỗ cứng cáp dưới thân và nhận kinh hãi trước đó, để đám người Tống Lương Tiêu khó mà ngủ, không thể không nhớ lại tất cả những thảm kịch xảy ra ngày hôm nay.
Đinh Hương vẫn dựa vào Huyên Thảo ngủ, nàng nhỏ tuổi nhất, lại là người nhận kích thích lớn nhất, đặc biệt là trong bóng đêm, nàng ôm chặt cánh tay Huyên Thảo, nhỏ giọng khóc nỉ non: “Huyên Thảo tỷ tỷ, muội sợ quá... Chẳng lẽ chúng ta sẽ trở thành... như vậy sao? Muội không muốn chết. . . . . ."
"Nói bậy bạ cái gì đó!" Lúc này Huyên Thảo còn chưa kịp nói chuyện, bên kia Đậu Khấu đã thấp giọng trách mắng: "Chúng ta đều sẽ không sao! Làm sao có thể giống như hai cái xui xẻo quỷ kia! Đừng nói nhảm, nếu không ta sẽ ném ngươi đến trong góc, ngủ một mình!"
Đinh Hương vốn đã khiếp sợ mãi, sau khi dọa nạt lại càng uất ức hơn, không kìm được nước mắt ô ô khóc.
Bạch Cao khẽ thở dài, mệt mỏi nói: "Đậu Khấu đừng nói nữa, dù sao Đinh Hương còn nhỏ, nàng chịu không nổi cũng là bình thường, ngày mai sẽ tốt hơn."
Beta: Khủng Long Phản Diện
----
Trong đội xe lại có người chết.
Có vẻ như đó là một trong hai thiếu nữ không may bị ốm, và sốt trên một chiếc xe khác , cơ thể vốn đã yếu ớt lại liên tục bị xóc nãy giày vò, không chịu được cũng là điều bình thường.
Thủ lĩnh râu quai nón cũng nhịn không được nhíu mày, trực tiếp để hai hộ vệ dùng chiếu rơm cuộn thi thể lại, mang ra ngoài thôn xử lý.
Thôn dân bị đánh thức bởi tiếng động của họ, ngay lập tức gọi cho trưởng thôn.
Hơn nửa đêm có một đoàn xe xông vào thôn, trưởng thôn không có chút kinh ngạc hoảng sợ nào, ngược lại là đối với thủ lĩnh râu quai nón cung kính, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy.
Chưa đầy nửa canh giờ, trong thôn đã nhanh chóng dọn mấy căn nhà cho mọi người trong đoàn xe nghỉ ngơi.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, hai người bạn đồng hành qua đời, khiến tất cả những thiếu nữ còn lại đều ưu sầu trong lòng.
Dù là có thể vào ở trong một căn phòng chắn gió che mưa, nhưng vì chiếc ván gỗ cứng cáp dưới thân và nhận kinh hãi trước đó, để đám người Tống Lương Tiêu khó mà ngủ, không thể không nhớ lại tất cả những thảm kịch xảy ra ngày hôm nay.
Đinh Hương vẫn dựa vào Huyên Thảo ngủ, nàng nhỏ tuổi nhất, lại là người nhận kích thích lớn nhất, đặc biệt là trong bóng đêm, nàng ôm chặt cánh tay Huyên Thảo, nhỏ giọng khóc nỉ non: “Huyên Thảo tỷ tỷ, muội sợ quá... Chẳng lẽ chúng ta sẽ trở thành... như vậy sao? Muội không muốn chết. . . . . ."
"Nói bậy bạ cái gì đó!" Lúc này Huyên Thảo còn chưa kịp nói chuyện, bên kia Đậu Khấu đã thấp giọng trách mắng: "Chúng ta đều sẽ không sao! Làm sao có thể giống như hai cái xui xẻo quỷ kia! Đừng nói nhảm, nếu không ta sẽ ném ngươi đến trong góc, ngủ một mình!"
Đinh Hương vốn đã khiếp sợ mãi, sau khi dọa nạt lại càng uất ức hơn, không kìm được nước mắt ô ô khóc.
Bạch Cao khẽ thở dài, mệt mỏi nói: "Đậu Khấu đừng nói nữa, dù sao Đinh Hương còn nhỏ, nàng chịu không nổi cũng là bình thường, ngày mai sẽ tốt hơn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.