Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch)
Chương 6: Huấn luyện (phần I)
Nhị Mục
27/10/2021
Trong vườn hoa phía sau lâu đài có thêm một cái lều, xung quanh được che bởi những tấm ván gỗ, chỉ để lại hai cái lỗ làm cửa sổ.
Giữa túp lều là một cái hồ hình vuông xây bằng gạch xanh, chiều dài lẫn chiều rộng đều ba mét, bên trong chứa đầy đất sét vàng (1). Sau khi thêm nước ở lượng vừa phải, không chỉ khó cháy mà còn có độ dẻo nhất định, lấy xẻng xắn ra được hình dạng lý tưởng. Trên đám đất sét còn chất đống mấy thanh sắt – được Carter Lannis kéo tới từ tiệm rèn.
Bên hồ là một cái giếng, Roland đúng là nhìn trúng điểm ấy, mới gọi người đem lều dựng ở chỗ này.
Nhưng mà lấy tư cách phòng thí nghiệm mà nói, ở đây vẫn đang quá đơn sơ. Hắn lắc đầu, dùng một buổi tối chắp vá các nguyên vật liệu thì nói gì đến lý tưởng. Muốn chính thức làm thí nghiệm thì phải đợi Barov thu thập hết nguyên vật liệu sau đó mới có thể tuyên bố khởi công.
- Thế nào? Hôm qua ngủ được có ngon không? - Hắn xoay người, nhìn Anna đang ngơ ngác, cười hỏi.
Hình dạng của nữ phù thuỷ bây giờ với lúc ở trong lao tù tưởng như hai người khác nhau. Sau quá trình tắm rửa, mái tóc dài phủ lên bờ vai nàng như một tấm áo choàng mềm mại và sáng bóng. Tuy làn da chưa trải qua quá trình chăm sóc nhưng độ tuổi còn trẻ nên căng bóng mịn màng. Những đốm tàn nhang nho nhỏ trên sống mũi càng tăng thêm một phần sức sống thanh xuân. Thân hình của nàng vẫn gầy gò mảnh dẻ trông như thể một cơn gió mạnh có thể đẩy nàng ngã xuống. Thế nhưng gương mặt đã có vẻ hồng hào. Vết máu bầm nơi cổ cùng vết siết nơi cánh tay cũng đã nhạt nhiều so với hôm qua. Roland hoài nghi ma lực không chỉ ban cho phù thủy sức mạnh thần kỳ đồng thời còn cải thiện tố chất thân thể họ. Chí ít với năng lực khôi phục, Anna mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.
- Ngươi mới vừa đã trải qua nhiều việc đáng sợ như vậy, đáng lý nên nghỉ mấy ngày. Nhưng mà thời gian thực sự vô cùng gấp gáp, không thể làm gì khác hơn là chờ sau này sẽ bồi thường cho ngươi sau.
Nói xong Roland dạo một vòng quanh thiếu nữ:
- Bộ y phục này có vừa không?
Trang phục Anna hiện tại đang mặc là Roland cẩn thận chọn từ trong vô số phương án – cũng vì thỏa mãn tính xấu của hắn là chính. Đồng phục của công nhân luyện thép vừa thô vừa nặng không thích hợp với nàng. Còn kiểu trang phục phù thủy pháp sư trong game thì đúng có thanh lịch sang trọng hơn nhưng quá thiếu tính thực tế. Nó hạn chế tính di động của người mặc và nhanh chóng bắt lửa bốc cháy thành đám tro tàn. Còn trang phục maid kiểu Pháp (2), hê hê, còn có thứ gì thích hợp hơn so với cái này sao?
Dù cho thế giới này chưa xuất hiện chân chính trang phục maid kiểu Pháp, đó cũng không phải là vấn đề lớn lao gì, quần áo lao động của hầu gái đã có hình thức ban đầu của trang phục maid kiểu Pháp. Thế là Roland trực tiếp để Tyre đem một bộ dựa theo hình thể Anna mà may đo, thu ngắn váy, cắt ngắn ống tay áo, khoét rộng cái cổ tròn kín đáo trở thành cổ rộng, đính một cái nơ bướm phía trên. Cuối cùng, phục trang phù thủy kiểu mới được ra lò.
Phối hợp đội một chiếc mũ đỉnh nhọn kiểu phù thủy (tùy chọn), giày bốt màu đen cổ cao (có sẵn) cùng với một áo choàng ngắn đến đầu gối (tùy chọn), một nhân vật trước kia chỉ thấy trong phim ảnh sinh động đứng trước mặt của Roland.
- Điện hạ, ngài… cần ta làm cái gì?
Anna thực sự không thể theo kịp ý tưởng của người đàn ông vĩ đại trước mặt nàng, nàng cảm thấy rằng mình đang mất khả năng phán xét suy tư. Bị kéo ra khỏi ngục tối với một cái túi trên đầu, nàng tin rằng mình sẽ sớm được giải thoát khỏi cuộc sống bị nguyền rủa kia. Nhưng sau khi cởi chiếc mũ, Anna thấy mình không thấy giá treo cổ hay máy chém, mà là một căn phòng tráng lệ. Sau đó, một nhóm người ùa vào, cởi quần áo và tắm cho nàng. Từ nách đến kẽ chân, không có gì không được kỳ cọ sạch sẽ.
Tiếp theo là thay y phục, nàng không ngờ việc mặc quần áo cần có người tới hầu hạ, càng không có nghĩ tới quần áo rõ ràng có thể thoải mái như vậy. Chúng nó dán lên người mềm mại, không có chút cảm giác ngứa ngáy khó chịu nào.
Cuối cùng có một lão già râu trắng phau đi vào, lão ra lệnh cho tất cả mọi người lui ra. Xong xuôi lão đem một tờ hợp đồng đặt trước mặt nàng. Lúc này nàng mới hiểu, hóa ra người đã thảo luận với nàng trong tù chính là tứ hoàng tử của vương quốc, hơn nữa không hề nói đùa. Trên hợp đồng ghi rõ ràng nếu nàng làm việc cho hoàng tử, mỗi tháng sẽ nhận thù lao là một đồng Rồng Vàng.
Anna dư sức biết một đồng Rồng Vàng có ý nghĩa như thế nào. Cha nàng làm quần quật suốt ngày ở hầm mỏ, đào được bao nhiêu quặng thì được tiền bấy nhiêu. Lúc thu hoạch khá khẩm nhất cũng chỉ được một đồng Sói Bạc. Mà một trăm đồng Sói Bạc mới có thể đổi đến một đồng Rồng Vàng, mà còn phải xem bạc đây có đủ tuổi hay không?
Như vậy, công việc của Anna là cái gì, ngủ với hoàng tử sao? Khi tắm rửa, nàng nghe tiếng xì xào bàn tán từ những hầu gái, nhưng nàng không cho rằng bản thân có giá trị thế này. Khi dòng máu chính mình bị ma quỷ ăn mòn thì đã trở nên không còn trong sạch… Bất kỳ ai biết thân phận chân thật của nàng còn tránh không kịp. Dù cho lòng hiếu kỳ của hoàng tử mạnh mẽ đến đâu, không sợ hãi cả ma quỷ, cũng không cần cho nàng bất kỳ thù lao gì.
Vào lúc ban đêm không ai tìm đến làm phiền, thế là nàng ngủ thiếp đi. Đây là lần đầu tiên từ lúc Anna chào đời được ngủ trên một chiếc giường mềm mại đến nhường này. Cho nên, vừa nằm trên giường, nàng liền tiến vào mộng đẹp. Lúc tỉnh giấc vào ngày kế đã xế trưa, có người hầu đến phòng đưa cơm trưa: bánh mì, phô mai, cộng thêm một phần beefsteak. Nàng rõ ràng cũng định chết đi, ngay cả sự sống cũng định buông tay, còn có lưu luyến cái gì với cõi đời này. Nàng vốn nghĩ như thế. Nhưng khi đem beefsteak bỏ vào trong miệng xong, nước mắt của Anna nhịn không được mà trào ra.
Nước thịt cùng tiêu xay hòa lẫn tan trong miệng, hương vị nồng đậm pha chút ngọt ngào nhiều lần đập xuống đầu lưỡi của nàng. Cho đến khi nuốt xuống vẫn còn tràn ngập trong khoang miệng… Nàng đột nhiên cảm giác được, thế giới này vẫn còn những thứ tốt đẹp như vậy.
Nếu như mỗi ngày đều có thể ăn được thứ ăn như vậy, cho dù lúc ấy có là tà ma thực thể, mình sẽ càng có nhiều dũng khí để chống lại?
Lúc này đứng ở cái túp lều gỗ nhìn kiểu gì cũng chẳng giống tẩm cung, càng không giống nhà tù, nàng âm thầm hạ quyết tâm. Nếu đối phương cần, như vậy bất kể là mặc trang phục kỳ quái thế nào cũng được, kêu gọi sức mạnh ma quỷ cũng không sao, nàng đều sẵn lòng thử một lần. Thế là nàng liền cố hỏi một lần, chẳng qua là lần này không có do dự gì nữa.
- Điện hạ, ngài cần ta làm cái gì?
- Hiện nay, ngươi phải khống chế sức mạnh của chính mình, luyện tập nó nhiều lần, bắn ra và thu lại ngọn lửa của ngươi một cách tự nhiên nhất.
- Ý ngài là ma quỷ…
- Không, không, tiểu thư Anna - Roland ngắt lời nói :
- Là sức mạnh của ngươi.
Nữ phù thuỷ chớp chớp đôi mắt xanh xinh đẹp của nàng.
- Đại đa số con người trên thế gian này có thành kiến với các ngươi, cho rằng sức mạnh phù thủy đến từ loài ma quỷ, là cực kỳ tà ác. Kỳ thực bọn họ sai rồi.
Roland ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng đối phương :
- Mà ngươi cũng không cho là như vậy, đúng không?
Hắn nhớ lại tiếng cười khẽ của Anna ở trong nhà tù dưới lòng đất, một người tự nhận là kẻ ác lại làm sao có thể phát sinh tiếng cười bao hàm sự giễu cợt kia?
- Ta chưa bao giờ dùng nó làm người khác bị thương - Trừ phường cướp giật. – Nàng nhẹ giọng đáp.
- Tự vệ cũng không phải sai trái gì, ngươi làm rất đúng. Mọi người sợ hãi vì bọn họ không biết gì về người. Bọn họ có thể biết huấn luyện có thể tạo nên một chiến binh cường trang nhưng lại không biết thế nào để trở thành phù thủy. Người ta luôn sợ hãi trước những sức mạnh mà mình không biết.
- Ngài không sợ chút nào sao? - Anna nói.
- Bởi vì ta biết nó thuộc về ngươi.
Roland nở nụ cười :
- Nếu như tên cướp kia cũng có sức mạnh kinh khủng như thế, ta cũng không dám đứng trước mặt hắn đâu.
- Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu đi. - Hắn nói.
---
(1) Đất sét vàng: còn được gọi là hoàng thổ (loess trong tiếng Đức) hay limon (trong tiếng Pháp). Đây là loại đất màu vàng, hạt mịn, bở và xốp, dễ thấm nước, vốn là trầm tích đất bùn đọng lại từ các trận bão trên cao nguyên trong quá khứ. Nó được hình thành do sự biến đổi địa chất và sự biến đổi sinh học của đất đai. Thực chất đất hoàng thổ bao gồm các loại khoáng chất phyllosilicat giàu oxid và hydroxid của silic và nhôm cũng như bao gồm một lượng lớn nước tham gia vào việc tạo cấu trúc và thay đổi theo từng loại đất sét. Lượng khoáng có mặt cũng khác nhau: magie, sắt, canxi, đồng, kẽm… Khi khai thác ở các địa tầng khác nhau, chúng có màu sắc từ trắng, xám xịt tới đỏ – da cam sẫm. Đất hoàng thổ được tạo nên nhờ sự kết hợp giữ 4 loại bùn: nâu, xanh, đen và vàng.
(2) Trang phục hầu gái của Pháp: là hình thức cải tiến mạnh mẽ của trang phục hầu gái đen trắng của Pháp vào thế kỷ XIX. Hình thức này phổ biến trong cosplay, BDSM… thậm chí một số kiểu hở hang đến mức có thể xếp vào dạng nội y. Về cơ bản: trang phục hầu gái Pháp bao gồm đầm đen cao trên đầu gối có ren trắng, tạp dề trắng dạng một nửa có ren, nón ren cứng, vớ dài hay legging trắng hoặc đen (tùy thiết kế), giày cao gót, chổi lông gà, vòng quấn bắp đùi bằng ren trắng…
Giữa túp lều là một cái hồ hình vuông xây bằng gạch xanh, chiều dài lẫn chiều rộng đều ba mét, bên trong chứa đầy đất sét vàng (1). Sau khi thêm nước ở lượng vừa phải, không chỉ khó cháy mà còn có độ dẻo nhất định, lấy xẻng xắn ra được hình dạng lý tưởng. Trên đám đất sét còn chất đống mấy thanh sắt – được Carter Lannis kéo tới từ tiệm rèn.
Bên hồ là một cái giếng, Roland đúng là nhìn trúng điểm ấy, mới gọi người đem lều dựng ở chỗ này.
Nhưng mà lấy tư cách phòng thí nghiệm mà nói, ở đây vẫn đang quá đơn sơ. Hắn lắc đầu, dùng một buổi tối chắp vá các nguyên vật liệu thì nói gì đến lý tưởng. Muốn chính thức làm thí nghiệm thì phải đợi Barov thu thập hết nguyên vật liệu sau đó mới có thể tuyên bố khởi công.
- Thế nào? Hôm qua ngủ được có ngon không? - Hắn xoay người, nhìn Anna đang ngơ ngác, cười hỏi.
Hình dạng của nữ phù thuỷ bây giờ với lúc ở trong lao tù tưởng như hai người khác nhau. Sau quá trình tắm rửa, mái tóc dài phủ lên bờ vai nàng như một tấm áo choàng mềm mại và sáng bóng. Tuy làn da chưa trải qua quá trình chăm sóc nhưng độ tuổi còn trẻ nên căng bóng mịn màng. Những đốm tàn nhang nho nhỏ trên sống mũi càng tăng thêm một phần sức sống thanh xuân. Thân hình của nàng vẫn gầy gò mảnh dẻ trông như thể một cơn gió mạnh có thể đẩy nàng ngã xuống. Thế nhưng gương mặt đã có vẻ hồng hào. Vết máu bầm nơi cổ cùng vết siết nơi cánh tay cũng đã nhạt nhiều so với hôm qua. Roland hoài nghi ma lực không chỉ ban cho phù thủy sức mạnh thần kỳ đồng thời còn cải thiện tố chất thân thể họ. Chí ít với năng lực khôi phục, Anna mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.
- Ngươi mới vừa đã trải qua nhiều việc đáng sợ như vậy, đáng lý nên nghỉ mấy ngày. Nhưng mà thời gian thực sự vô cùng gấp gáp, không thể làm gì khác hơn là chờ sau này sẽ bồi thường cho ngươi sau.
Nói xong Roland dạo một vòng quanh thiếu nữ:
- Bộ y phục này có vừa không?
Trang phục Anna hiện tại đang mặc là Roland cẩn thận chọn từ trong vô số phương án – cũng vì thỏa mãn tính xấu của hắn là chính. Đồng phục của công nhân luyện thép vừa thô vừa nặng không thích hợp với nàng. Còn kiểu trang phục phù thủy pháp sư trong game thì đúng có thanh lịch sang trọng hơn nhưng quá thiếu tính thực tế. Nó hạn chế tính di động của người mặc và nhanh chóng bắt lửa bốc cháy thành đám tro tàn. Còn trang phục maid kiểu Pháp (2), hê hê, còn có thứ gì thích hợp hơn so với cái này sao?
Dù cho thế giới này chưa xuất hiện chân chính trang phục maid kiểu Pháp, đó cũng không phải là vấn đề lớn lao gì, quần áo lao động của hầu gái đã có hình thức ban đầu của trang phục maid kiểu Pháp. Thế là Roland trực tiếp để Tyre đem một bộ dựa theo hình thể Anna mà may đo, thu ngắn váy, cắt ngắn ống tay áo, khoét rộng cái cổ tròn kín đáo trở thành cổ rộng, đính một cái nơ bướm phía trên. Cuối cùng, phục trang phù thủy kiểu mới được ra lò.
Phối hợp đội một chiếc mũ đỉnh nhọn kiểu phù thủy (tùy chọn), giày bốt màu đen cổ cao (có sẵn) cùng với một áo choàng ngắn đến đầu gối (tùy chọn), một nhân vật trước kia chỉ thấy trong phim ảnh sinh động đứng trước mặt của Roland.
- Điện hạ, ngài… cần ta làm cái gì?
Anna thực sự không thể theo kịp ý tưởng của người đàn ông vĩ đại trước mặt nàng, nàng cảm thấy rằng mình đang mất khả năng phán xét suy tư. Bị kéo ra khỏi ngục tối với một cái túi trên đầu, nàng tin rằng mình sẽ sớm được giải thoát khỏi cuộc sống bị nguyền rủa kia. Nhưng sau khi cởi chiếc mũ, Anna thấy mình không thấy giá treo cổ hay máy chém, mà là một căn phòng tráng lệ. Sau đó, một nhóm người ùa vào, cởi quần áo và tắm cho nàng. Từ nách đến kẽ chân, không có gì không được kỳ cọ sạch sẽ.
Tiếp theo là thay y phục, nàng không ngờ việc mặc quần áo cần có người tới hầu hạ, càng không có nghĩ tới quần áo rõ ràng có thể thoải mái như vậy. Chúng nó dán lên người mềm mại, không có chút cảm giác ngứa ngáy khó chịu nào.
Cuối cùng có một lão già râu trắng phau đi vào, lão ra lệnh cho tất cả mọi người lui ra. Xong xuôi lão đem một tờ hợp đồng đặt trước mặt nàng. Lúc này nàng mới hiểu, hóa ra người đã thảo luận với nàng trong tù chính là tứ hoàng tử của vương quốc, hơn nữa không hề nói đùa. Trên hợp đồng ghi rõ ràng nếu nàng làm việc cho hoàng tử, mỗi tháng sẽ nhận thù lao là một đồng Rồng Vàng.
Anna dư sức biết một đồng Rồng Vàng có ý nghĩa như thế nào. Cha nàng làm quần quật suốt ngày ở hầm mỏ, đào được bao nhiêu quặng thì được tiền bấy nhiêu. Lúc thu hoạch khá khẩm nhất cũng chỉ được một đồng Sói Bạc. Mà một trăm đồng Sói Bạc mới có thể đổi đến một đồng Rồng Vàng, mà còn phải xem bạc đây có đủ tuổi hay không?
Như vậy, công việc của Anna là cái gì, ngủ với hoàng tử sao? Khi tắm rửa, nàng nghe tiếng xì xào bàn tán từ những hầu gái, nhưng nàng không cho rằng bản thân có giá trị thế này. Khi dòng máu chính mình bị ma quỷ ăn mòn thì đã trở nên không còn trong sạch… Bất kỳ ai biết thân phận chân thật của nàng còn tránh không kịp. Dù cho lòng hiếu kỳ của hoàng tử mạnh mẽ đến đâu, không sợ hãi cả ma quỷ, cũng không cần cho nàng bất kỳ thù lao gì.
Vào lúc ban đêm không ai tìm đến làm phiền, thế là nàng ngủ thiếp đi. Đây là lần đầu tiên từ lúc Anna chào đời được ngủ trên một chiếc giường mềm mại đến nhường này. Cho nên, vừa nằm trên giường, nàng liền tiến vào mộng đẹp. Lúc tỉnh giấc vào ngày kế đã xế trưa, có người hầu đến phòng đưa cơm trưa: bánh mì, phô mai, cộng thêm một phần beefsteak. Nàng rõ ràng cũng định chết đi, ngay cả sự sống cũng định buông tay, còn có lưu luyến cái gì với cõi đời này. Nàng vốn nghĩ như thế. Nhưng khi đem beefsteak bỏ vào trong miệng xong, nước mắt của Anna nhịn không được mà trào ra.
Nước thịt cùng tiêu xay hòa lẫn tan trong miệng, hương vị nồng đậm pha chút ngọt ngào nhiều lần đập xuống đầu lưỡi của nàng. Cho đến khi nuốt xuống vẫn còn tràn ngập trong khoang miệng… Nàng đột nhiên cảm giác được, thế giới này vẫn còn những thứ tốt đẹp như vậy.
Nếu như mỗi ngày đều có thể ăn được thứ ăn như vậy, cho dù lúc ấy có là tà ma thực thể, mình sẽ càng có nhiều dũng khí để chống lại?
Lúc này đứng ở cái túp lều gỗ nhìn kiểu gì cũng chẳng giống tẩm cung, càng không giống nhà tù, nàng âm thầm hạ quyết tâm. Nếu đối phương cần, như vậy bất kể là mặc trang phục kỳ quái thế nào cũng được, kêu gọi sức mạnh ma quỷ cũng không sao, nàng đều sẵn lòng thử một lần. Thế là nàng liền cố hỏi một lần, chẳng qua là lần này không có do dự gì nữa.
- Điện hạ, ngài cần ta làm cái gì?
- Hiện nay, ngươi phải khống chế sức mạnh của chính mình, luyện tập nó nhiều lần, bắn ra và thu lại ngọn lửa của ngươi một cách tự nhiên nhất.
- Ý ngài là ma quỷ…
- Không, không, tiểu thư Anna - Roland ngắt lời nói :
- Là sức mạnh của ngươi.
Nữ phù thuỷ chớp chớp đôi mắt xanh xinh đẹp của nàng.
- Đại đa số con người trên thế gian này có thành kiến với các ngươi, cho rằng sức mạnh phù thủy đến từ loài ma quỷ, là cực kỳ tà ác. Kỳ thực bọn họ sai rồi.
Roland ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng đối phương :
- Mà ngươi cũng không cho là như vậy, đúng không?
Hắn nhớ lại tiếng cười khẽ của Anna ở trong nhà tù dưới lòng đất, một người tự nhận là kẻ ác lại làm sao có thể phát sinh tiếng cười bao hàm sự giễu cợt kia?
- Ta chưa bao giờ dùng nó làm người khác bị thương - Trừ phường cướp giật. – Nàng nhẹ giọng đáp.
- Tự vệ cũng không phải sai trái gì, ngươi làm rất đúng. Mọi người sợ hãi vì bọn họ không biết gì về người. Bọn họ có thể biết huấn luyện có thể tạo nên một chiến binh cường trang nhưng lại không biết thế nào để trở thành phù thủy. Người ta luôn sợ hãi trước những sức mạnh mà mình không biết.
- Ngài không sợ chút nào sao? - Anna nói.
- Bởi vì ta biết nó thuộc về ngươi.
Roland nở nụ cười :
- Nếu như tên cướp kia cũng có sức mạnh kinh khủng như thế, ta cũng không dám đứng trước mặt hắn đâu.
- Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu đi. - Hắn nói.
---
(1) Đất sét vàng: còn được gọi là hoàng thổ (loess trong tiếng Đức) hay limon (trong tiếng Pháp). Đây là loại đất màu vàng, hạt mịn, bở và xốp, dễ thấm nước, vốn là trầm tích đất bùn đọng lại từ các trận bão trên cao nguyên trong quá khứ. Nó được hình thành do sự biến đổi địa chất và sự biến đổi sinh học của đất đai. Thực chất đất hoàng thổ bao gồm các loại khoáng chất phyllosilicat giàu oxid và hydroxid của silic và nhôm cũng như bao gồm một lượng lớn nước tham gia vào việc tạo cấu trúc và thay đổi theo từng loại đất sét. Lượng khoáng có mặt cũng khác nhau: magie, sắt, canxi, đồng, kẽm… Khi khai thác ở các địa tầng khác nhau, chúng có màu sắc từ trắng, xám xịt tới đỏ – da cam sẫm. Đất hoàng thổ được tạo nên nhờ sự kết hợp giữ 4 loại bùn: nâu, xanh, đen và vàng.
(2) Trang phục hầu gái của Pháp: là hình thức cải tiến mạnh mẽ của trang phục hầu gái đen trắng của Pháp vào thế kỷ XIX. Hình thức này phổ biến trong cosplay, BDSM… thậm chí một số kiểu hở hang đến mức có thể xếp vào dạng nội y. Về cơ bản: trang phục hầu gái Pháp bao gồm đầm đen cao trên đầu gối có ren trắng, tạp dề trắng dạng một nửa có ren, nón ren cứng, vớ dài hay legging trắng hoặc đen (tùy thiết kế), giày cao gót, chổi lông gà, vòng quấn bắp đùi bằng ren trắng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.