Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch)
Chương 42: Sự Cố Tai Nạn Lao Động
Nhị Mục
28/10/2021
- Nếu như bị thú quỷ cắn phải sẽ như thế nào?- Roland hỏi.
- Sẽ giống như chúng nó sao?
Hắn hy vọng đây không phải là Resident Evil phiên bản thế giới khác. Trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ không đủ để tạo vaccine chống virus đâu.
- Dĩ nhiên là không. - Iron Axe đáp lời kèm theo một biểu cảm vô cùng bối rối:
- Làm cách nào mà ngài có thể đặt ra câu hỏi như vậy. Nếu bị cắn sẽ chỉ trở thành một xác chết.
- Vậy thịt chúng nó thì sao, có thể ăn được không?
Carter kêu lên một tiếng:
- Điện hạ! Loại tạo vật tai hoạ sao có thể ăn được, tất cả chúng đều bị nhiễm bẩn bởi hơi thở của địa ngục!
Roland nhìn phía Iron Axe, ông ta gật đầu đáp lại:
- Ngài hiệp sĩ nói không sai, thần từng cắt thịt thú quỷ cho chó săn ăn thử, kết quả là con chó đã chết ngay tức thì sau khi ăn thịt.
- Vậy sao? Thật đáng tiếc. - Roland thở dài, nguồn thức ăn quá khan hiếm trong thời đại này, nếu như thú quỷ có thể ăn được, mùa đông đơn giản là mùa bội thu khổng lồ. Chỉ cần tưởng tượng rằng tất cả những con dã thú điên cuồng chạy từ rừng đến thị trấn Bentham, thậm chí còn tiết kiệm được vô số dụng cụ săn bắn.
Sau khi tuần tra tường thành, hắn quyết định đến thăm Nanawa.
Hiện nay, Roland đã chiếm ngôi nhà của một quý tộc, nơi gần tường thành nhất và biến nó thành một bệnh viện dã chiến. Tất nhiên, khi tuyên bố ra ngoài, nó đơn giản là một bệnh viện bình thường. Vì để đề phòng tình trạng xấu nhất, ngoại trừ tường thành, nơi này là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất.
Người chủ ở đây đã lấy đi tất cả tài sản mà ông ta có để mang về pháo đài Epopee. Thị trấn Bentham là một nơi có thể bị từ bỏ bất cứ lúc nào. Bởi vậy dù căn nhà này rất lớn, nhưng nó không hề có bích họa (*tranh vẽ trực tiếp lên tường), thảm, đồ sứ hay các loại vật trang trí. Nếu nó không được dọn dẹp gọn gàng, nó sẽ trông giống như một ngôi nhà đã bị bỏ hoang trong một thời gian dài.
Roland ra lệnh gỡ vách ngăn bằng gỗ ở tầng một để làm một căn phòng lớn, chỉ để lại hành lang và lối vào nguyên vẹn. Sau đó hắn đặt 10 chiếc giường để tạo thành một bệnh viện dã chiến. Không có y tá, không bác sĩ, và thậm chí 10 cái giường này cũng không được sử dụng đầy đủ. Sau khi tất cả, việc trị liệu của Nanawa cũng không yêu cầu nghỉ ngơi trên giường. Nó có hiệu quả ngay lập tức.
Ban ngày, cô bé sẽ chờ lệnh ở tầng hai của bệnh viện. Nếu không có việc gì, Anna cũng sẽ đến bên cạnh cô bé. Tygul Pine và Brian chịu tránh nhiệm đóng ở tầng một, thậm chí còn có hai vệ sĩ canh gác cửa, có thể nói không sơ hở tý nào.
Điều mà Roland không ngờ đến, người bị thương đầu tiên mà bệnh viện dã chiến đón nhận không phải là từ đội dân binh bảo vệ tường thành, mà là những công nhân ở mỏ North Slope.
****
Nail cảm thấy tay mình đang run rẩy.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Iron Head phía sau trở nên khàn khàn, gã lại tăng tốc lần nữa, thậm chí hận bản thân không thể bay lên.
Tất cả những điều này vì sự sơ suất của chính mình, gã nghĩ thầm, thật sự chết tiệt, lúc đó làm sao lại quên lời căn dặn của ngài hiệp sĩ vậy.
Sớm biết thế, mình đã không nên cố vận hành cái thứ to tổ chảng này một mình!
Công việc của thợ mỏ đã dễ dàng hơn nhiều vì cái thứ màu đen tổ chảng kia được lắp đặt ở lối vào hầm mỏ.
Công việc mệt nhọc nhất là vận chuyển quặng ra khỏi mỏ, khi cái giỏ chứa đầy quặng, phải mất từ ba đến bốn người để kéo. Thông thường hai người đẩy phía sau, và số còn lại sẽ kéo ở đằng trước. Mặt bằng đường hầm không bằng phẳng và không đồng đều đã được khai thác trong nhiều năm đã được dàn phẳng do việc kéo lê các giỏ quặng lặp đi lặp lại nhiều lần. Các tấm lót sắt dưới đáy giỏ cũng được thay thế thường xuyên.
Một tuần trước thủ lĩnh hiệp sĩ chỉ huy Iron Head cùng thủ hạ của ngài vận chuyển một số linh kiện kim loại có hình thù kỳ lạ lên núi, sau đó mất mấy ngày lắp thành một cái bếp lò. Nail tuyệt đối không ngờ tới, sau khi nhóm lửa vào cái bếp lò, thứ kia có thể tự di chuyện, hơn nữa lực lớn vô tận.
Ngài hiệp sĩ nói đây là phát minh của hoàng tử điện hạ, hình như gọi là động cơ hơi nước.
Chỉ cần cột chặt dây thừng vào giỏ chứa quặng, nhóm lửa, cổ máy to lớn này sẽ kêu tu tu, quay cái tời kéo(*), lôi cái giỏ ra khỏi hầm mỏ.
(*) Tời kéo là bộ phận cơ bản của máy nâng hạ. Tời là thiết bị kéo vật có tang quay, trên tang có quấn dây để kéo vật nặng. Cấu tạo của tời kéo bao gồm: Thiết bị truyền lực cho tời kéo: (Động cơ điện, khí nén, thủy lực, động cơ đốt trong); hộp giảm tốc; phanh hãm; tang cuốn cáp; cáp kéo; bộ ly hợp; thiết bị điều khiển tời kéo.
Thật đáng kinh ngạc!
Ngài hiệp sĩ biểu diễn qua vài lần xong, liền muốn chon một người thao tác động cơ hơi nước. Nail được chọn, trong lòng cao hứng cả buổi. Ngẫm lại xem, miễn là ở phía trước canh giữ cỗ máy này, gã sẽ không còn phải khai thác thá hoặc đẩy giỏ nữa. Trận sụp hầm lần trước vẫn còn ám ảnh trong đầu gã.
Thế là những thứ ngài hiệp sĩ dặn dò, Nail đều nhớ kỹ trong đầu.
Tiếp theo cũng không có gì khó, những khi cần thứ to uỵch này hoạt động, chỉ cần nâng cần gạt màu xanh lá cây lên và gạt cần màu đỏ xuống. Ngài hiệp sĩ nói, cần gạt màu xanh lá cây liên kết van nạp và cần gạt màu đỏ nối van xả sao cho hơi nước đi vào cylinder qua đường ống. Khi cái giỏ đựng khoáng vật được kéo lên, muốn cho máy móc ngừng thì làm thao tác ngược lại, kéo cần gạt màu đỏ lên và đè cần gạt màu xanh lá cây xuống. Mỗi chu kỳ đều cần bổ sung đầy đủ nước cho bếp lò, dù không hiểu van hay cylinder là cái gì, nhưng Nail hứa sẽ vận hành nó từng bước một
Nhưng mà ngài hiệp sĩ nhấn mạnh hai cái cần phải chú ý, một là trình tự không thể sai, lúc khởi động là gạt cần xanh sau đó đến cần đỏ, lúc đóng thì gạt cần đỏ rồi đến cần xanh. Nếu làm sai thì sẽ hỏng máy. Thứ nhì phải hô hào kêu các thợ mỏ lên trước khi họ kiệt sức, sau đó mới gạt cần màu đỏ để tắt máy.
Nội dung đầu tiên thì Nail thuộc làu, nhắm mắt lại cũng sẽ không tính sai, nhưng hỏng bét nằm ở nội dung thứ hai.
Ngày hôm nay vẫn tắt máy bình thường, không có ai xung quanh. Gã cảm thấy rằng một người hét lên cảnh báo có vẻ giống như một kẻ ngốc, và gã lén kéo cần gạt màu đỏ. Cần gạt bị kẹt chặt một chút, và gã mất một thời gian dài mới kéo nó lên.
Thật bất ngờ, khoảnh khắc kéo cần lên, Iron Head xuất hiện trước bếp lò – Nail thề rằng gã không thấy chàng trai này từ đâu xông tới. Cỗ máy phát ra tiếng gầm điếc tai và che giấu luôn cả bóng dáng của chàng trai nọ. Hơi nước trắng xóa bốc ra từ ống xả lao thẳng vào mặt Iron Head!
Ở tại chỗ, Nail bị hù dọa cứng cả người, chỉ thấy Iron Head tức khắc ngã xuống đất, bụm mặt lăn qua lăn lại, trong miệng phát sinh tiếng thét thê lương - thanh âm kia khiến cho gã sợ nổi da gà.
Chẳng mấy chốc những người thợ mỏ khác tụ tập lại, đè Iron Head đang lăn lộn và giữ chặt tay anh chàng nọ. Chỉ thấy mặt chàng trai nọ đã nát bét, máu rỉ ra từ da thịt khét lẹt, mắt biến thành hai cục thịt màu trắng. Những người ở chỗ này đều ý thức được, Iron Head không cứu nổi nữa rồi.
Khi Nail bình tĩnh lại thì nước mắt đã trào ra, Iron Head vẫn luôn quan tâm gã vô cùng, do thấy gã còn nhỏ nên giao cho gã những công việc dễ dàng hơn nhiều người khác mà không hề giảm bớt tiền công. Chỉ vì sự sơ suất của gã mà dẫn đến tai nạn này.
Giữa đau khổ và sự lo lắng, Nail đột nhiên nhớ đến lời ngài hiệp sĩ nói, nếu như khu vực khai thác mỏ có người sơ sẩy bị thương, có thể đưa người bị thương đến gần khu vực tường thành, nơi có một bệnh viện y tế mới mở.
Mặc dù trong lòng gã biết, vết thương nghiêm trọng đó không thể nào chữa khỏi, vết thương quá rộng, các loại thảo dược cũng không có tác dụng, chỉ có thể liên tục thối rữa, toàn thân liên tục sốt cao và chẳng bao lâu sẽ rơi vào tình trạng hôn mê. Nhưng gã vẫn cõng Iron Head lên, bất chấp người chung quanh vô cùng kinh ngạc, rồi Nail cắn chặt răng chạy về phía chân núi.
Nếu như gã không làm gì cả, cứ như vậy trơ mắt nhìn Iron Head chết đi, chỉ sợ cả đời không thể tha thứ cho bản thân.
- Sẽ giống như chúng nó sao?
Hắn hy vọng đây không phải là Resident Evil phiên bản thế giới khác. Trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ không đủ để tạo vaccine chống virus đâu.
- Dĩ nhiên là không. - Iron Axe đáp lời kèm theo một biểu cảm vô cùng bối rối:
- Làm cách nào mà ngài có thể đặt ra câu hỏi như vậy. Nếu bị cắn sẽ chỉ trở thành một xác chết.
- Vậy thịt chúng nó thì sao, có thể ăn được không?
Carter kêu lên một tiếng:
- Điện hạ! Loại tạo vật tai hoạ sao có thể ăn được, tất cả chúng đều bị nhiễm bẩn bởi hơi thở của địa ngục!
Roland nhìn phía Iron Axe, ông ta gật đầu đáp lại:
- Ngài hiệp sĩ nói không sai, thần từng cắt thịt thú quỷ cho chó săn ăn thử, kết quả là con chó đã chết ngay tức thì sau khi ăn thịt.
- Vậy sao? Thật đáng tiếc. - Roland thở dài, nguồn thức ăn quá khan hiếm trong thời đại này, nếu như thú quỷ có thể ăn được, mùa đông đơn giản là mùa bội thu khổng lồ. Chỉ cần tưởng tượng rằng tất cả những con dã thú điên cuồng chạy từ rừng đến thị trấn Bentham, thậm chí còn tiết kiệm được vô số dụng cụ săn bắn.
Sau khi tuần tra tường thành, hắn quyết định đến thăm Nanawa.
Hiện nay, Roland đã chiếm ngôi nhà của một quý tộc, nơi gần tường thành nhất và biến nó thành một bệnh viện dã chiến. Tất nhiên, khi tuyên bố ra ngoài, nó đơn giản là một bệnh viện bình thường. Vì để đề phòng tình trạng xấu nhất, ngoại trừ tường thành, nơi này là nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất.
Người chủ ở đây đã lấy đi tất cả tài sản mà ông ta có để mang về pháo đài Epopee. Thị trấn Bentham là một nơi có thể bị từ bỏ bất cứ lúc nào. Bởi vậy dù căn nhà này rất lớn, nhưng nó không hề có bích họa (*tranh vẽ trực tiếp lên tường), thảm, đồ sứ hay các loại vật trang trí. Nếu nó không được dọn dẹp gọn gàng, nó sẽ trông giống như một ngôi nhà đã bị bỏ hoang trong một thời gian dài.
Roland ra lệnh gỡ vách ngăn bằng gỗ ở tầng một để làm một căn phòng lớn, chỉ để lại hành lang và lối vào nguyên vẹn. Sau đó hắn đặt 10 chiếc giường để tạo thành một bệnh viện dã chiến. Không có y tá, không bác sĩ, và thậm chí 10 cái giường này cũng không được sử dụng đầy đủ. Sau khi tất cả, việc trị liệu của Nanawa cũng không yêu cầu nghỉ ngơi trên giường. Nó có hiệu quả ngay lập tức.
Ban ngày, cô bé sẽ chờ lệnh ở tầng hai của bệnh viện. Nếu không có việc gì, Anna cũng sẽ đến bên cạnh cô bé. Tygul Pine và Brian chịu tránh nhiệm đóng ở tầng một, thậm chí còn có hai vệ sĩ canh gác cửa, có thể nói không sơ hở tý nào.
Điều mà Roland không ngờ đến, người bị thương đầu tiên mà bệnh viện dã chiến đón nhận không phải là từ đội dân binh bảo vệ tường thành, mà là những công nhân ở mỏ North Slope.
****
Nail cảm thấy tay mình đang run rẩy.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Iron Head phía sau trở nên khàn khàn, gã lại tăng tốc lần nữa, thậm chí hận bản thân không thể bay lên.
Tất cả những điều này vì sự sơ suất của chính mình, gã nghĩ thầm, thật sự chết tiệt, lúc đó làm sao lại quên lời căn dặn của ngài hiệp sĩ vậy.
Sớm biết thế, mình đã không nên cố vận hành cái thứ to tổ chảng này một mình!
Công việc của thợ mỏ đã dễ dàng hơn nhiều vì cái thứ màu đen tổ chảng kia được lắp đặt ở lối vào hầm mỏ.
Công việc mệt nhọc nhất là vận chuyển quặng ra khỏi mỏ, khi cái giỏ chứa đầy quặng, phải mất từ ba đến bốn người để kéo. Thông thường hai người đẩy phía sau, và số còn lại sẽ kéo ở đằng trước. Mặt bằng đường hầm không bằng phẳng và không đồng đều đã được khai thác trong nhiều năm đã được dàn phẳng do việc kéo lê các giỏ quặng lặp đi lặp lại nhiều lần. Các tấm lót sắt dưới đáy giỏ cũng được thay thế thường xuyên.
Một tuần trước thủ lĩnh hiệp sĩ chỉ huy Iron Head cùng thủ hạ của ngài vận chuyển một số linh kiện kim loại có hình thù kỳ lạ lên núi, sau đó mất mấy ngày lắp thành một cái bếp lò. Nail tuyệt đối không ngờ tới, sau khi nhóm lửa vào cái bếp lò, thứ kia có thể tự di chuyện, hơn nữa lực lớn vô tận.
Ngài hiệp sĩ nói đây là phát minh của hoàng tử điện hạ, hình như gọi là động cơ hơi nước.
Chỉ cần cột chặt dây thừng vào giỏ chứa quặng, nhóm lửa, cổ máy to lớn này sẽ kêu tu tu, quay cái tời kéo(*), lôi cái giỏ ra khỏi hầm mỏ.
(*) Tời kéo là bộ phận cơ bản của máy nâng hạ. Tời là thiết bị kéo vật có tang quay, trên tang có quấn dây để kéo vật nặng. Cấu tạo của tời kéo bao gồm: Thiết bị truyền lực cho tời kéo: (Động cơ điện, khí nén, thủy lực, động cơ đốt trong); hộp giảm tốc; phanh hãm; tang cuốn cáp; cáp kéo; bộ ly hợp; thiết bị điều khiển tời kéo.
Thật đáng kinh ngạc!
Ngài hiệp sĩ biểu diễn qua vài lần xong, liền muốn chon một người thao tác động cơ hơi nước. Nail được chọn, trong lòng cao hứng cả buổi. Ngẫm lại xem, miễn là ở phía trước canh giữ cỗ máy này, gã sẽ không còn phải khai thác thá hoặc đẩy giỏ nữa. Trận sụp hầm lần trước vẫn còn ám ảnh trong đầu gã.
Thế là những thứ ngài hiệp sĩ dặn dò, Nail đều nhớ kỹ trong đầu.
Tiếp theo cũng không có gì khó, những khi cần thứ to uỵch này hoạt động, chỉ cần nâng cần gạt màu xanh lá cây lên và gạt cần màu đỏ xuống. Ngài hiệp sĩ nói, cần gạt màu xanh lá cây liên kết van nạp và cần gạt màu đỏ nối van xả sao cho hơi nước đi vào cylinder qua đường ống. Khi cái giỏ đựng khoáng vật được kéo lên, muốn cho máy móc ngừng thì làm thao tác ngược lại, kéo cần gạt màu đỏ lên và đè cần gạt màu xanh lá cây xuống. Mỗi chu kỳ đều cần bổ sung đầy đủ nước cho bếp lò, dù không hiểu van hay cylinder là cái gì, nhưng Nail hứa sẽ vận hành nó từng bước một
Nhưng mà ngài hiệp sĩ nhấn mạnh hai cái cần phải chú ý, một là trình tự không thể sai, lúc khởi động là gạt cần xanh sau đó đến cần đỏ, lúc đóng thì gạt cần đỏ rồi đến cần xanh. Nếu làm sai thì sẽ hỏng máy. Thứ nhì phải hô hào kêu các thợ mỏ lên trước khi họ kiệt sức, sau đó mới gạt cần màu đỏ để tắt máy.
Nội dung đầu tiên thì Nail thuộc làu, nhắm mắt lại cũng sẽ không tính sai, nhưng hỏng bét nằm ở nội dung thứ hai.
Ngày hôm nay vẫn tắt máy bình thường, không có ai xung quanh. Gã cảm thấy rằng một người hét lên cảnh báo có vẻ giống như một kẻ ngốc, và gã lén kéo cần gạt màu đỏ. Cần gạt bị kẹt chặt một chút, và gã mất một thời gian dài mới kéo nó lên.
Thật bất ngờ, khoảnh khắc kéo cần lên, Iron Head xuất hiện trước bếp lò – Nail thề rằng gã không thấy chàng trai này từ đâu xông tới. Cỗ máy phát ra tiếng gầm điếc tai và che giấu luôn cả bóng dáng của chàng trai nọ. Hơi nước trắng xóa bốc ra từ ống xả lao thẳng vào mặt Iron Head!
Ở tại chỗ, Nail bị hù dọa cứng cả người, chỉ thấy Iron Head tức khắc ngã xuống đất, bụm mặt lăn qua lăn lại, trong miệng phát sinh tiếng thét thê lương - thanh âm kia khiến cho gã sợ nổi da gà.
Chẳng mấy chốc những người thợ mỏ khác tụ tập lại, đè Iron Head đang lăn lộn và giữ chặt tay anh chàng nọ. Chỉ thấy mặt chàng trai nọ đã nát bét, máu rỉ ra từ da thịt khét lẹt, mắt biến thành hai cục thịt màu trắng. Những người ở chỗ này đều ý thức được, Iron Head không cứu nổi nữa rồi.
Khi Nail bình tĩnh lại thì nước mắt đã trào ra, Iron Head vẫn luôn quan tâm gã vô cùng, do thấy gã còn nhỏ nên giao cho gã những công việc dễ dàng hơn nhiều người khác mà không hề giảm bớt tiền công. Chỉ vì sự sơ suất của gã mà dẫn đến tai nạn này.
Giữa đau khổ và sự lo lắng, Nail đột nhiên nhớ đến lời ngài hiệp sĩ nói, nếu như khu vực khai thác mỏ có người sơ sẩy bị thương, có thể đưa người bị thương đến gần khu vực tường thành, nơi có một bệnh viện y tế mới mở.
Mặc dù trong lòng gã biết, vết thương nghiêm trọng đó không thể nào chữa khỏi, vết thương quá rộng, các loại thảo dược cũng không có tác dụng, chỉ có thể liên tục thối rữa, toàn thân liên tục sốt cao và chẳng bao lâu sẽ rơi vào tình trạng hôn mê. Nhưng gã vẫn cõng Iron Head lên, bất chấp người chung quanh vô cùng kinh ngạc, rồi Nail cắn chặt răng chạy về phía chân núi.
Nếu như gã không làm gì cả, cứ như vậy trơ mắt nhìn Iron Head chết đi, chỉ sợ cả đời không thể tha thứ cho bản thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.