Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
Chương 3
Hồng Sakura
25/07/2013
“Mình chia tay đi anh” – Con bé cúi mặt.
Hắn sửng sốt. Nào giờ có ai dám đề nghị chia tay với hắn, toàn là hắn chán rồi xù. Con bé này… Nó chảnh thật. Nhưng hắn thích nó quá. Con bé đẹp như mơ, da trắng, mũi thanh, môi hồng… Mặc cho hắn năn nỉ thế nào, nó cũng không chịu bỏ qua. Trốn biệt và xua đuổi hắn. Hắn chẳng biết làm sao cả. “Mối tình đầu của tao lại kết thúc thế này sao?” Hắn hỏi thằng bạn thân. Long trầm tư 1 lúc rồi “tư vấn”: “Tâm lý con gái khó hiểu thật. Nếu tao là con gái thì còn chỉ dạy mày được!” Nói rồi Long cười nhăn răng. “Cái thằng, chẳng biết tình iu là gì. Người như mày thì ế dài độ!” Hắn bực mình phán.
Hắn đạp xe ngang nhà, thấy nhỏ đang ngồi học bài trong sân. Không biết tại sao hắn lại dừng xe. Và đứng đó nhìn nhỏ 1 lúc. Nhỏ trông thánh thiện thật… Hắn tiến lại gần, và nhỏ ngước lên. “Tìm Hảo à?”-Nhỏ hỏi. Hắn gật đầu và nhỏ chạy ra.
Hắn bắt đầu kể lể, chuyện tình yêu với con bé kia. Hắn hỏi nhỏ ý kiến, vì hắn cũng chẳng còn ai để hỏi nữa.
Nhỏ lắng nghe, đôi mắt mở to, nhưng dường như xa xăm. Rồi nhỏ thở dài: “Hoàng mua cái gì bé bé xinh xinh tặng cho em ấy đi. Ghi vào câu: “Forgive me, i love you!” là ổn thôi”. Ặc, sến kinh dị. Thế mà hắn cũng nghe theo, rồi cô bé cũng xiêu, hết giận, hết đòi chia tay. Hắn có hứa dắt nhỏ đi ăn để đa tạ, và rồi lời hứa đó cũng bị hắn quên mất.
Nhưng mối tình đầu năm 18 tuổi ấy của hắn cũng chẳng đi đến đâu.
Hắn sửng sốt. Nào giờ có ai dám đề nghị chia tay với hắn, toàn là hắn chán rồi xù. Con bé này… Nó chảnh thật. Nhưng hắn thích nó quá. Con bé đẹp như mơ, da trắng, mũi thanh, môi hồng… Mặc cho hắn năn nỉ thế nào, nó cũng không chịu bỏ qua. Trốn biệt và xua đuổi hắn. Hắn chẳng biết làm sao cả. “Mối tình đầu của tao lại kết thúc thế này sao?” Hắn hỏi thằng bạn thân. Long trầm tư 1 lúc rồi “tư vấn”: “Tâm lý con gái khó hiểu thật. Nếu tao là con gái thì còn chỉ dạy mày được!” Nói rồi Long cười nhăn răng. “Cái thằng, chẳng biết tình iu là gì. Người như mày thì ế dài độ!” Hắn bực mình phán.
Hắn đạp xe ngang nhà, thấy nhỏ đang ngồi học bài trong sân. Không biết tại sao hắn lại dừng xe. Và đứng đó nhìn nhỏ 1 lúc. Nhỏ trông thánh thiện thật… Hắn tiến lại gần, và nhỏ ngước lên. “Tìm Hảo à?”-Nhỏ hỏi. Hắn gật đầu và nhỏ chạy ra.
Hắn bắt đầu kể lể, chuyện tình yêu với con bé kia. Hắn hỏi nhỏ ý kiến, vì hắn cũng chẳng còn ai để hỏi nữa.
Nhỏ lắng nghe, đôi mắt mở to, nhưng dường như xa xăm. Rồi nhỏ thở dài: “Hoàng mua cái gì bé bé xinh xinh tặng cho em ấy đi. Ghi vào câu: “Forgive me, i love you!” là ổn thôi”. Ặc, sến kinh dị. Thế mà hắn cũng nghe theo, rồi cô bé cũng xiêu, hết giận, hết đòi chia tay. Hắn có hứa dắt nhỏ đi ăn để đa tạ, và rồi lời hứa đó cũng bị hắn quên mất.
Nhưng mối tình đầu năm 18 tuổi ấy của hắn cũng chẳng đi đến đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.