Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)
Chương 41
Hồng Sakura
25/07/2013
Sáng sớm, ko ngủ được, hắn ngồi dậy đi ăn sáng. Vừa rời khỏi dãy B, hắn đã ngó vào cổng khách sạn. CHờ cái gì, đợi cái gì… Hắn đúng là hồ đồ. Tự trách bản thân nghĩ ngợi lung tung, hắn thọc 2 tay vào túi quần nghêu ngao hát bài hát Yesterday.
Chân hắn đứng chựng lại khi nhìn thấy dáng nàng ngồi ở bờ cát. Cái bờ cát “độc quyền” của hắn. Phút im lặng diễn ra. Đầu nàng khẽ quay, và hắn thì quay nhanh hơn, xoay lưng lại. Hắn đi thật nhanh, cố tìm 1 hang hốc nào đó để biến đi, nhưng khỉ gió cái khách sạn này nó chơ quơ giữa biển, ko có hanh khỉ, hang gấu nào.
Tiếng bước chân đuổi gấp phía sau. “Hoàng??”
“Hảo, em làm gì vậy?” – Tiếng tên con trai đó gọi nàng. Có vẻ như nàng ko bận tâm, cứ đuổi theo hắn, còn hắn thì cắm cổ đi. Cuộc rượt đuổi này định kéo dài bao lâu nữa chứ??
Hắn quýêt định dừng lại.
“Hoàng phải ko?” – Nàng hỏi rất gần ngay phía sau. Hắn vẫn ko quay lại. – “Sao tránh mặt Hảo?”
Hắn ko đáp được lời nào. Chỉ khẽ lắc đầu. Nàng bước chậm lên trước mặt hắn. Mặt nàng trắng và nhợt nhạt, tóc bay tứ tung. Cái vẻ đẹp thuần khiết của nàng đang thiêu cháy hắn. Làm ơn, tránh khỏi tầm mắt tôi!
“Ko thích thì tránh , thế thôi.” Hắn ngẩng lên cố giữ vẻ thờ ơ.
“Ko thích..?” – Nàng nheo mắt, tưởng chừng sắp khóc vì đau đớn. Tên kia chạy đến bên cạnh.
“Ai vậy, Hảo?”
Hắn bước nhanh về hướng dãy B, ko buồn chào anh chàng lạ mặt đó 1 cái. Nàng cũng ko đuổi theo.
Hắn gọi Long, cái thằng làm ăn thế nào để tên khác cướp mất nàng, mang lên tận đây?? – “Mày làm gì gọi tao sáng sớm hả??” – Tiếng Long cáu kỉnh. Chắc còn ngủ.
“Biết tao gặp ai trên này ko??” – Hắn hỏi. Long thều thào. “Chắc gặp Hảo àh? Hảo đi Nha Trang mừ.”
Ồ, vậy là nó biết, nó biết à? Sao nó lại… Long tiếp – “Nếu gặp thì mày coi chừng Hảo hen, coi có thằng Nha Trang nào tán tỉnh thì đuổi nó đi dùm tao. Haha…”
Nó vẫn còn có thể cười sảng khoái. Chỉ có hắn là khùng lên?
“Có 1 thằng sát bên cô ta đó, thằng ngu. Tao cúp đây!”
“Mày hả?” – Long hỏi nửa đùa nửa thật, nhưng hắn ko nghe thấy, hắn đã đập máy.
Chân hắn đứng chựng lại khi nhìn thấy dáng nàng ngồi ở bờ cát. Cái bờ cát “độc quyền” của hắn. Phút im lặng diễn ra. Đầu nàng khẽ quay, và hắn thì quay nhanh hơn, xoay lưng lại. Hắn đi thật nhanh, cố tìm 1 hang hốc nào đó để biến đi, nhưng khỉ gió cái khách sạn này nó chơ quơ giữa biển, ko có hanh khỉ, hang gấu nào.
Tiếng bước chân đuổi gấp phía sau. “Hoàng??”
“Hảo, em làm gì vậy?” – Tiếng tên con trai đó gọi nàng. Có vẻ như nàng ko bận tâm, cứ đuổi theo hắn, còn hắn thì cắm cổ đi. Cuộc rượt đuổi này định kéo dài bao lâu nữa chứ??
Hắn quýêt định dừng lại.
“Hoàng phải ko?” – Nàng hỏi rất gần ngay phía sau. Hắn vẫn ko quay lại. – “Sao tránh mặt Hảo?”
Hắn ko đáp được lời nào. Chỉ khẽ lắc đầu. Nàng bước chậm lên trước mặt hắn. Mặt nàng trắng và nhợt nhạt, tóc bay tứ tung. Cái vẻ đẹp thuần khiết của nàng đang thiêu cháy hắn. Làm ơn, tránh khỏi tầm mắt tôi!
“Ko thích thì tránh , thế thôi.” Hắn ngẩng lên cố giữ vẻ thờ ơ.
“Ko thích..?” – Nàng nheo mắt, tưởng chừng sắp khóc vì đau đớn. Tên kia chạy đến bên cạnh.
“Ai vậy, Hảo?”
Hắn bước nhanh về hướng dãy B, ko buồn chào anh chàng lạ mặt đó 1 cái. Nàng cũng ko đuổi theo.
Hắn gọi Long, cái thằng làm ăn thế nào để tên khác cướp mất nàng, mang lên tận đây?? – “Mày làm gì gọi tao sáng sớm hả??” – Tiếng Long cáu kỉnh. Chắc còn ngủ.
“Biết tao gặp ai trên này ko??” – Hắn hỏi. Long thều thào. “Chắc gặp Hảo àh? Hảo đi Nha Trang mừ.”
Ồ, vậy là nó biết, nó biết à? Sao nó lại… Long tiếp – “Nếu gặp thì mày coi chừng Hảo hen, coi có thằng Nha Trang nào tán tỉnh thì đuổi nó đi dùm tao. Haha…”
Nó vẫn còn có thể cười sảng khoái. Chỉ có hắn là khùng lên?
“Có 1 thằng sát bên cô ta đó, thằng ngu. Tao cúp đây!”
“Mày hả?” – Long hỏi nửa đùa nửa thật, nhưng hắn ko nghe thấy, hắn đã đập máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.