Chương 4
Mễ Hoa
31/10/2024
Ngoài Hải Hòa Thượng, biển Chu Nhai còn lưu truyền truyền thuyết về Xích Châu.
Nói đến Xích Châu, lão gia đột nhiên lại ho khan, lão bộc lưng còng vội vàng tiến lên hầu hạ, cho uống không ít nước.
Hơi bình tĩnh lại, lão gia khàn giọng hỏi ta: "Cha con có nhắc đến Xích Châu với con không?"
Ta có chút lo lắng cho tình trạng sức khỏe của ông ấy, bởi vì lúc này sắc mặt ông ấy không được tốt lắm, có điều dưới ánh nhìn chăm chăm của ông ấy, ta vẫn thành thật trả lời: "Đã từng ạ. Ngọc trai có tám phẩm, Đương châu, Thanh châu, Hoạt châu, Lũy Lạp châu, Quan Vũ châu, Thuế châu, Thông Phù châu, Bại châu, ngoài tám phẩm này ra, còn có một loại là Xích Châu, Xích Châu hay còn gọi là Huyết Châu, tương truyền có công hiệu cải tử hoàn sinh, dưới đáy đầm ngọc trai nơi Hải Hòa Thượng cư ngụ có, nhưng không ai có thể mò được. Cha nói đó chỉ là truyền thuyết của biển Chu Nhai, người dân Cao Sơn đạo đều biết là giả, trên đời căn bản không có Xích Châu, cũng không thể có Xích Châu, người nói không cần để tâm."
Truyền thuyết mà người Cao Sơn đạo ai ai cũng biết, người như lão gia chắc chắn cũng biết, ta tưởng chỉ là nói chuyện phiếm, không ngờ ông ấy nghe vậy lại ho khan, lần này lại ho ra một ngụm máu.
Người hầu trong phòng nhất thời căng thẳng, lão bộc lưng còng sai người lập tức gọi đại phu, tất cả mọi người đều luống cuống tay chân.
Ta bị cảnh tượng này dọa sợ, ngây ngốc đứng dậy khỏi ghế.
Lão gia trên giường bệnh, mắt vẫn nhìn ta, lão hé miệng thở, yếu ớt nói: "Sóng biển mênh m.ô.n.g ngọc chìm đáy biển, người mò ngọc trai liều c.h.ế.t mò ngọc, kêu than với trời cao trời chẳng nghe... Cha con, đáng phạt."
Ta biết lão gia đang ngâm bài thơ mà tất cả người Cao Sơn đạo đều biết.
Trẻ con ba tuổi ở biển Chu Nhai từ nhỏ đã biết hát--
Mị Xuyên đô, sóng lớn như nhà.
Gió ngày rít gào, quỷ đêm khóc than.
Sinh linh mười vạn hóa cá rùa, trần truồng xuống nước tìm châu báu.
Ai ai cũng biết, bây giờ Cao Sơn đạo sóng yên biển lặng nhưng tại thời Nam triều đã từng bị con trai của Trung Tông lập nên nhiều Mị Xuyên.
Hoàng đế hôn quân vô đạo, ức h.i.ế.p dân lành, ép dân chài và ngư dân ven biển làm lính, bắt họ lặn xuống nước mò ngọc trai.
Quân lính Mị Xuyên giám sát dân mò ngọc trai xuống biển, buộc đá vào chân họ, rồi ném họ xuống đáy biển sâu trăm trượng để vớt ngọc trai.
Không chỉ vì cá lớn ở biển, chuyện lặn quá sâu cũng khiến dân mò ngọc trai chịu nhiều đau khổ, mỗi ngày người c.h.ế.t vô số kể, đa phần là ngạt thở c.h.ế.t đuối.
Nhưng để thỏa mãn lòng tham vô đáy của hoàng đế, cùng với việc tìm kiếm Xích Châu trong truyền thuyết, quân lính giám sát đối xử rất tàn bạo với dân mò ngọc trai, phàm là ai không lấy được ngọc trai mà dám lay dây để được kéo lên thuyền, sẽ bị c.h.é.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Dân mò ngọc trai c.h.ế.t đuối ở Mị Xuyên nhiều không đếm xuể, dân bị c.h.é.m c.h.ế.t cũng nhiều không đếm xuể, mùa đông lạnh giá, dân mò ngọc trai c.h.ế.t cóng vì nhiệt độ thấp thường là hàng nghìn người.
Dân mò ngọc trai không chịu nổi bạo chính mà phản kháng, sẽ bị c.h.é.m đầu, liên lụy đến cả làng.
Máu tích tụ nhuộm đỏ nước biển, vạn làng nghìn thôn gần như lụi tàn... Đây là cơn ác mộng của Cao Sơn đạo năm xưa, thảm khốc như địa ngục trần gian.
Quan phủ tổ chức một cuộc trưng thu lớn, những nhà giàu có ở địa phương như Hàn gia khi đó cũng phải dâng ngọc trai nộp thuế.
Việc lập ra Mị Xuyên, cho đến khi Nam triều diệt vong, đã khiến mấy chục vạn dân mò ngọc trai bỏ mạng.
Cho đến ngày nay, Mị Xuyên đã bị bãi bỏ, dân mò ngọc trai ở Cao Sơn đạo tuy vẫn phải dùng ngọc trai để nộp thuế cho triều đình, nhưng cuộc sống đã khá hơn nhiều. Điều này phải cảm tạ tổ tiên Hàn gia.
Có lẽ việc lập ra Mị Xuyên thời Nam triều, quá mức kinh hoàng, khiến tổ tiên Hàn gia chấn động quá lớn, từ đó Hàn gia bắt đầu mở rộng thế lực ở Cao Sơn đạo, không còn là nhà giàu có bình thường nữa.
Họ nhúng tay vào quan trường địa phương, thao túng việc nuôi dưỡng binh lính, dâng 《 Châu Hoạn Trạng 》 lên các vị vương công đại thần trong kinh thành, hứa hẹn định mức ngọc trai sẽ dâng lên, dâng lên ngọc trai chất lượng tốt nhất, cuối cùng khiến bãi ngọc trai của triều đình giải tán, trả lại tự do cho dân mò ngọc trai.
Về sau uy tín của Hàn gia cũng tăng cao, đến người có binh quyền như Tiết độ sứ hai châu, gặp lão gia cũng phải nể mặt vài phần.
Việc lập ra Mị Xuyên sớm đã trở thành quá khứ, mà ngư dân Cao Sơn đạo đều biết, Hàn gia đã dốc hết sức bảo vệ họ.
Nói đến Xích Châu, lão gia đột nhiên lại ho khan, lão bộc lưng còng vội vàng tiến lên hầu hạ, cho uống không ít nước.
Hơi bình tĩnh lại, lão gia khàn giọng hỏi ta: "Cha con có nhắc đến Xích Châu với con không?"
Ta có chút lo lắng cho tình trạng sức khỏe của ông ấy, bởi vì lúc này sắc mặt ông ấy không được tốt lắm, có điều dưới ánh nhìn chăm chăm của ông ấy, ta vẫn thành thật trả lời: "Đã từng ạ. Ngọc trai có tám phẩm, Đương châu, Thanh châu, Hoạt châu, Lũy Lạp châu, Quan Vũ châu, Thuế châu, Thông Phù châu, Bại châu, ngoài tám phẩm này ra, còn có một loại là Xích Châu, Xích Châu hay còn gọi là Huyết Châu, tương truyền có công hiệu cải tử hoàn sinh, dưới đáy đầm ngọc trai nơi Hải Hòa Thượng cư ngụ có, nhưng không ai có thể mò được. Cha nói đó chỉ là truyền thuyết của biển Chu Nhai, người dân Cao Sơn đạo đều biết là giả, trên đời căn bản không có Xích Châu, cũng không thể có Xích Châu, người nói không cần để tâm."
Truyền thuyết mà người Cao Sơn đạo ai ai cũng biết, người như lão gia chắc chắn cũng biết, ta tưởng chỉ là nói chuyện phiếm, không ngờ ông ấy nghe vậy lại ho khan, lần này lại ho ra một ngụm máu.
Người hầu trong phòng nhất thời căng thẳng, lão bộc lưng còng sai người lập tức gọi đại phu, tất cả mọi người đều luống cuống tay chân.
Ta bị cảnh tượng này dọa sợ, ngây ngốc đứng dậy khỏi ghế.
Lão gia trên giường bệnh, mắt vẫn nhìn ta, lão hé miệng thở, yếu ớt nói: "Sóng biển mênh m.ô.n.g ngọc chìm đáy biển, người mò ngọc trai liều c.h.ế.t mò ngọc, kêu than với trời cao trời chẳng nghe... Cha con, đáng phạt."
Ta biết lão gia đang ngâm bài thơ mà tất cả người Cao Sơn đạo đều biết.
Trẻ con ba tuổi ở biển Chu Nhai từ nhỏ đã biết hát--
Mị Xuyên đô, sóng lớn như nhà.
Gió ngày rít gào, quỷ đêm khóc than.
Sinh linh mười vạn hóa cá rùa, trần truồng xuống nước tìm châu báu.
Ai ai cũng biết, bây giờ Cao Sơn đạo sóng yên biển lặng nhưng tại thời Nam triều đã từng bị con trai của Trung Tông lập nên nhiều Mị Xuyên.
Hoàng đế hôn quân vô đạo, ức h.i.ế.p dân lành, ép dân chài và ngư dân ven biển làm lính, bắt họ lặn xuống nước mò ngọc trai.
Quân lính Mị Xuyên giám sát dân mò ngọc trai xuống biển, buộc đá vào chân họ, rồi ném họ xuống đáy biển sâu trăm trượng để vớt ngọc trai.
Không chỉ vì cá lớn ở biển, chuyện lặn quá sâu cũng khiến dân mò ngọc trai chịu nhiều đau khổ, mỗi ngày người c.h.ế.t vô số kể, đa phần là ngạt thở c.h.ế.t đuối.
Nhưng để thỏa mãn lòng tham vô đáy của hoàng đế, cùng với việc tìm kiếm Xích Châu trong truyền thuyết, quân lính giám sát đối xử rất tàn bạo với dân mò ngọc trai, phàm là ai không lấy được ngọc trai mà dám lay dây để được kéo lên thuyền, sẽ bị c.h.é.m c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Dân mò ngọc trai c.h.ế.t đuối ở Mị Xuyên nhiều không đếm xuể, dân bị c.h.é.m c.h.ế.t cũng nhiều không đếm xuể, mùa đông lạnh giá, dân mò ngọc trai c.h.ế.t cóng vì nhiệt độ thấp thường là hàng nghìn người.
Dân mò ngọc trai không chịu nổi bạo chính mà phản kháng, sẽ bị c.h.é.m đầu, liên lụy đến cả làng.
Máu tích tụ nhuộm đỏ nước biển, vạn làng nghìn thôn gần như lụi tàn... Đây là cơn ác mộng của Cao Sơn đạo năm xưa, thảm khốc như địa ngục trần gian.
Quan phủ tổ chức một cuộc trưng thu lớn, những nhà giàu có ở địa phương như Hàn gia khi đó cũng phải dâng ngọc trai nộp thuế.
Việc lập ra Mị Xuyên, cho đến khi Nam triều diệt vong, đã khiến mấy chục vạn dân mò ngọc trai bỏ mạng.
Cho đến ngày nay, Mị Xuyên đã bị bãi bỏ, dân mò ngọc trai ở Cao Sơn đạo tuy vẫn phải dùng ngọc trai để nộp thuế cho triều đình, nhưng cuộc sống đã khá hơn nhiều. Điều này phải cảm tạ tổ tiên Hàn gia.
Có lẽ việc lập ra Mị Xuyên thời Nam triều, quá mức kinh hoàng, khiến tổ tiên Hàn gia chấn động quá lớn, từ đó Hàn gia bắt đầu mở rộng thế lực ở Cao Sơn đạo, không còn là nhà giàu có bình thường nữa.
Họ nhúng tay vào quan trường địa phương, thao túng việc nuôi dưỡng binh lính, dâng 《 Châu Hoạn Trạng 》 lên các vị vương công đại thần trong kinh thành, hứa hẹn định mức ngọc trai sẽ dâng lên, dâng lên ngọc trai chất lượng tốt nhất, cuối cùng khiến bãi ngọc trai của triều đình giải tán, trả lại tự do cho dân mò ngọc trai.
Về sau uy tín của Hàn gia cũng tăng cao, đến người có binh quyền như Tiết độ sứ hai châu, gặp lão gia cũng phải nể mặt vài phần.
Việc lập ra Mị Xuyên sớm đã trở thành quá khứ, mà ngư dân Cao Sơn đạo đều biết, Hàn gia đã dốc hết sức bảo vệ họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.