Chương 502: Chín phái lớn đều tới
Tịnh Vô Ngân
10/10/2018
Chuyện lão giả làm đương nhiên Tần Vấn Thiên không biết, sau khi đột phá tu vi đến Thiên Cương cảnh tầng bốn, hiển nhiên hắn cảm giác được thân
thể có thay đổi, mạnh hơn, cảm thấy trong cơ thể tràn đầy sức mạnh, hận
không thể có một trận chiến lớn.
Sáu đại nhân vật thiên kiêu thành Huyễn Vương ngày xưa bao vây giết chết hắn, tu vi cảnh giới Thiên Cương tầng năm, thiên kiêu ở cấp bậc này nếu như bây giờ Tần Vấn Thiên lại đối mặt với bọn họ, Tần Vấn Thiên có lòng tin nghiền ép, thậm chí diệt cả đám.
- Luyện Ngục không biết khôi phục như thế nào rồi.
Huyết mạch Tần Vấn Thiên gào lên, sau đó dao động cuồn cuộn, sâu trong ngón tay, trong phút chốc từng luồng máu sáng tràn ngập trong cơ thể hắn, hóa thành một hư ảnh khổng lồ, hư ảnh dần dần ngưng tụ thành thực thể, chính là Luyện Ngục Chu Tước.
Ngày xưa Luyện Ngục vì bảo vệ hắn gần như mất mạng trong trận chiến đó, lúc nó hấp hối, vừa lúc Tần Vấn Thiên cảm giác được huyết mạch trong cơ thể biến đổi, bởi vậy hắn đưa Luyện Ngục vào trong huyết mạch tu dưỡng.
Bây giờ, tuy Luyện Ngục đã có thể thành hình nhưng vẫn còn suy yếu, chưa hoàn toàn khôi phục.
Nó nhìn thấy Tần Vấn Thiên, lập tức phát ra vài tiếng hót dài, trong mắt hiện lên sự hưng phấn.
Tần Vấn Thiên bình yên vô sự, hơn nữa hơi thở càng mạnh thêm.
- Oong!
Trong nháy mắt thân thể Tiểu Hỗn Đản lao vào người Luyện Ngục, lập tức vươn móng vuốt nhỏ, cào cào trên đầu nó, giọng trẻ con nói:
- Tiểu... gia... hỏa.
Cánh chim Luyện Ngục đang vỗ liền cứng đờ, thân thể đứng yên, lông ở trán như dựng thẳng lên, mắt không ngừng đảo, giống như là bị câu tiểu gia hỏa của Tiểu Hỗn Đản làm cho ngây người.
Tần Vấn Thiên nghe được giọng Tiểu Hỗn Đản cũng nhịn không cười to lên, giọng Tiểu Hỗn Đãn này non nớt như trẻ con, thế mà còn vỗ đầu Luyện Ngục gọi tiểu gia hỏa, cái này hoàn toàn là đang bắt chước việc hắn làm đối với Tiểu Hỗn Đản.
- Luyện Ngục, ngươi tĩnh dưỡng cho tốt, không cần để ý tới Tiểu Hỗn Đản.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, Luyện Ngục hót hai tiếng dài, khẽ gật đầu, nhất thời ánh sáng màu máu lại ùa vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên lần nữa. Tiểu Hỗn Đản lơ lửng trên không, giương nanh múa vuốt về phía Tần Vấn Thiên, nhìn Tần Vấn Thiên ghét bỏ nói:
- Không gọi... Tiểu Hỗn Đản.
- Chờ ngươi nói chuyện lưu loát một chút rồi nói chuyện tiếp với ta.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, sau đó ôm Tiểu Hỗn Đản vào trong lòng mình, thân hình lóe lên, bước lên trên không, một lát sau, hắn liền hạ xuống trước mặt Thanh Nhi, mở miệng nói:
- Thanh Nhi, ta muốn tới thành Huyễn Vương một chuyến, nàng cứ như trước đây, đừng lộ diện là được.
Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên không nhúc nhích, chỉ thấy Tần Vấn Thiên liền cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ làm việc cẩn thận, chớ quên ta còn có thể thay đổi khuôn mặt, lần trước bọn họ truy tìm được ta, chắc là vì truy tìm được hơi thở mà ta để lại. Hôm nay hơi thở đã sớm tan đi, ta lại thay đổi thân phận, ai biết ta là Tần Vấn Thiên, hơn nữa cho dù gặp nguy hiểm, ta sẽ lập tức bỏ chạy.
Thanh Nhi nhìn ánh mắt Tần Vấn Thiên, lúc này mới khẽ gật đầu.
- Còn Tiểu Hỗn Đản này, nàng tạm để ý giúp ta.
Tần Vấn Thiên vỗ vỗ đầu tiểu gia hỏa, nói:
- Mau biến thành chó nhỏ đi.
Tiểu gia hỏa ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, lộ vẻ uất ức, sau đó thân thể biến đổi, thật sự giống một con chó nhỏ, sau đó nhảy vào trong lòng Thanh Nhi.
Tay Thanh Nhi hơi động nhưng sau đó vẫn nhẹ nhàng ôm lấy tiểu gia hỏa, ngược lại tiểu gia hỏa cũng rất phối hợp mà chui vào trong lòng nàng, khiến Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn nó một cái.
- Đồ háo sắc, tiện cho ngươi quá rồi.
Tần Vấn Thiên cười nói, khiến Thanh Nhi nhìn hắn không chớp mắt.
- Ta nói tùy tiện, Thanh Nhi coi như chưa nghe thấy gì nhé.
Tần Vấn Thiên cười xấu hổ, sau đó thân thể run lên, ngự không rời đi.
Dãy núi Thiên Sơn rộng lớn vô biên, thần bí khó lường, Tần Vấn Thiên lại đi ba ngày mới ra khỏi dãy núi Thiên Sơn để tới thành Huyễn Vương, ánh mắt nhìn về phía trước Thiên Sơn.
Hôm nay cách hội đoạt bảo Thiên Sơn đã mấy tháng, đương nhiên hội đoạt bảo Thiên Sơn đã sớm chấm dứt. Bây giờ, trên các đỉnh núi của Thiên Sơn chỉ có rải rác vài người, vô cùng thưa thớt, rất nhiều người là tới tu hành hoặc muốn đi sâu vào trong dãy núi Thiên Sơn tìm tòi bí mật.
Bây giờ Tần Vấn Thiên đã đổi một gương mặt khác nhưng vẫn trẻ tuổi, mặc một bộ đồ màu đen, toàn thân lộ ra một khí chất lạnh lùng, cho người ta một luồng uy áp không thể tới gần, hoàn toàn khác với khí chất lúc trước của hắn, hôm nay nếu gặp lại người của các thế lực lớn, tuyệt đối là đối phương không thể nhận ra hắn.
- Hả?
Lúc này, ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, nhìn về nơi nào đó, thấy trên một đỉnh núi có một bóng nữ tử nhìn về chỗ sâu trong Thiên Sơn, giống như đang chờ đợi gì đó.
Điều Tần Vấn Thiên kinh ngạc là hắn nhận ra nữ tử này, Cơ Tuyết trước kia từng kết bạn, cách làm người của nàng không tệ, sau khi hắn cướp lấy Thiên Tượng Quả chẳng những không giống Tạ Vũ lấy oán trả ơn để cướp lấy, ngược lại có lòng muốn trợ giúp mình, đáng tiếc thực lực không đủ, nếu hỗ trợ cũng chỉ chịu chết.
Thật ra Tần Vấn Thiên cũng không trách lúc trước Từ Lam và Cơ Tuyết đã không ra tay giúp đỡ, hắn không phải loại người cay nghiệt đó. Trong tình huống lúc đó, ra tay chính là hành vi tìm chết, căn bản không có bất cứ tác dụng gì, nếu như đổi lại là hắn, cũng sẽ không ra tay, dù sao tuy hắn từng cứu đối phương nhưng vẫn chưa đạt tới giao tình đồng sinh cộng tử.
Tuy bên ngoài Từ Lam lạnh lùng nhưng cách làm người lại không tồi, Cơ Tuyết này thì tương đối nhiệt tình dịu dàng. Dù vẻ ngoài không xinh đẹp bằng Thương Duyệt nhưng Tần Vấn Thiên thấy Cơ Tuyết thì thoải mái hơn Thương Duyệt.
Tần Vấn Thiên bước tới, một lát sau, hắn tới bên cạnh Cơ Tuyết, chỉ thấy Cơ Tuyết quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó hỏi:
- Các hạ đến từ chỗ sâu kia trong núi Thiên Sơn sao?
- Ừm.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu.
- Trước kia trong núi Thiên Sơn đã xảy ra trận chiến lớn, các thế lực lớn của thành Huyễn Vương bao vây đuổi giết một người thanh niên, ngươi biết việc này không?
Cơ Tuyết thấy Tần Vấn Thiên gật đầu, tiếp tục truy hỏi.
- Biết.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
- Vậy ngươi ở sâu trong núi Thiên Sơn có biết kết cục của trận chiến này hay không, bên ngoài đồn rằng cường giả của các thế lực thất bại trở về nhưng tu vi của thanh niên kia chỉ mới Thiên Cương tầng ba, sao hắn chống lại được bọn họ, bây giờ còn sống hay không?
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên, điều này làm lòng Tần Vấn Thiên khẽ động, thì ra Cơ Tuyết ở đây là đang chờ tin tức của hắn ư?
Tần Vấn Thiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng Cơ Tuyết, hỏi:
- Trận chiến đó vừa lúc ta tận mắt thấy, đương nhiên biết kết quả, chỉ là người đó và ngươi có quan hệ thế nào, sao lại hỏi kết quả trận chiến?
- Ta không có hứng thú lắm với kết quả của cuộc chiến, chỉ muốn biết thanh niên áo trắng kia còn sống hay không?
Cơ Tuyết nghe thấy Tần Vấn Thiên nói biết, nhất thời giọng nói tỏ ra chút kích động:
- Người này là bạn tốt của ta, từng cứu mạng ta, bởi vậy ta rất muốn biết an nguy của hắn, xin các hạ cho biết.
- Ngươi ở đây nhìn vào núi Thiên Sơn là vì chờ hắn trở về ư?
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một chút khác lạ, hắn không ngờ Cơ Tuyết sẽ để ý tới sự sống chết của hắn như thế.
Cơ Tuyết lắc đầu nói:
- Ta cũng chỉ là mỗi ngày tới đây một chuyến, chờ hai canh giờ, xem có thể đợi được tin tức gì hay không, cũng để an lòng.
- Hắn còn sống.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, khiến ánh mắt Cơ Tuyết hiện lên một chút tia sáng, sau đó hơi hạ thấp người với Tần Vấn Thiên nói:
- Cám ơn các hạ, không biết các hạ họ gì.
- Tần.
Lời Tần Vấn Thiên khiến ánh mắt Cơ Tuyết co lại, họ Tần, sao giống như vậy nhưng khí chất của hai người lại hoàn toàn khác nhau.
Nhìn thấy vẻ mặt Cơ Tuyết, Tần Vấn Thiên cảm thấy hơi yên tâm. Mặc dù hắn nói bản thân họ Tần, Cơ Tuyết cũng không nghĩ tới, đương nhiên sẽ không có ai có khả năng nhận ra hắn.
- Đáng tiếc, nếu hắn còn sống, hôm nay, chín phái lớn đồng thời tới thành Huyễn Vương tuyển nhận đệ tử, chuyện như thế trước đó thành Huyễn Vương chưa từng có. Phong vân tế hội, nếu hắn xuất hiện muộn chút nữa thì có thể kịp sự kiện lần này, với thiên phú của hắn, chắc chắc có thể thông qua khảo hạch vào Thanh Hoa sơn trở thành đệ tử chân chính của Thanh Hoa sơn, sao còn phải sợ các thế lực lớn của thành Huyễn Vương.
Cơ Tuyết lẩm bẩm, Tần Vấn Thiên lại khẽ động trong lòng, hỏi:
- Chín phái lớn trong miệng ngươi là chín phái dưới trướng Hoàng Cực Thánh tông, bao gồm Thanh Hoa sơn trong đó phải không?
- Ừ, bọn họ đã tới thành Huyễn Vương.
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn Tần Vấn Thiên, mỉm cười nói:
- Nếu Tần huynh có hứng thú cũng có thể thử một lần, lần rầm rộ này chuyện là lần đầu tiên xảy ra ở thành Huyễn Vương.
- Nói như vậy, nhân vật thiên kiêu thiên tài của các thế lực lớn thành Huyễn Vương đều sẽ đến thử một lần?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một tia sáng lạnh.
- Đương nhiên, nghe đồn ban đầu chuyện này là do Trượng Kiếm tông khởi xướng. Trượng Kiếm tông truyền thừa mấy vạn năm chưa bao giờ tuyển nhận đệ tử ở ngoài tông môn. Tuy phái tương đối ít người nhưng Hoàng Cực Thánh Vực có câu, bước vào Trượng Kiếm tông chẳng khác nào bước vào Hoàng Cực Thánh tông, không biết vì sao lần này Trượng Kiếm tông lại đến thành Huyễn Vương, hơn nữa nghe nói sau khi mệnh lệnh truyền ra từ Trượng Kiếm tông, trong một ngày, bọn họ đã phái cường giả đi tới hoàng triều Đại Thương, tốc độ thực khiến người ta kinh hãi.
- Hơn nữa người của các phái lớn còn cho rằng Trượng Kiếm tông có hành động gì lớn, lập tức ùn ùn theo tới, sau đó cũng muốn tuyển nhận đệ tử ở thành Huyễn Vương, gần như có xu thế giao phong với Trượng Kiếm tông, thời gian vài ngày ngắn ngủi, thành Huyễn Vương phong vân tế hội, cường giả khắp Đại Thương lần lượt chạy tới, không thể không nói việc này rất kỳ lạ.
Cơ Tuyết khẽ nói, đương nhiên nàng không hiểu, hơn nữa, bí mật giữa các thế lực lớn chỉ sợ sẽ không công bố ra ngoài.
Nhưng dù sao nàng cũng không thể ngờ, ngọn nguồn việc này chính là do người trước mắt nàng mà ra, hơn nữa, hắn chính là người mà nàng đang mong ngóng tin tức.
- Cám ơn.
Đương nhiên Tần Vấn Thiên sẽ không nhận nhau với Cơ Tuyết, việc hắn muốn làm cực kỳ nguy hiểm, đương nhiên không muốn liên lụy người khác.
Chỉ thấy bóng người hắn lóe lên, ngự không mà đi, rất nhanh đã bước vào thành Huyễn Vương.
Sau khi bước vào thành Huyễn Vương, tin tức Tần Vấn Thiên nghe được nhiều nhất đó là về việc chín phái lớn đã tới.
Chín phái lớn cũng là thế lực cùng cấp bậc với hoàng triều Đại Thương, có thể thấy được lớn mạnh bao nhiêu, vì việc này, người hoàng thất của hoàng triều Đại Thương tự mình tới thành Huyễn Vương, bây giờ đã ở ngay trong vương phủ.
Mấy ngày qua, bất kể Tần Vấn Thiên ở trong tửu lâu hay quán trọ, hoặc là đi trên đường, đề tài mọi người nói chuyện hầu như đều là chuyện chín phái lớn, có thể tưởng tượng được, việc này dẫn tới sự hưởng ứng mãnh liệt trong thành Huyễn Vương thế nào. Hơn nữa hôm nay, chín phái lớn ở địa vực trung tâm thành Huyễn Vương, đã làm xong việc chuẩn bị tuyển nhận đệ tử.
Về phần chín phái lớn này, Tần Vấn Thiên nghe thấy nhiều nhất đó là Trượng Kiếm tông.
Trượng Kiếm tông này giống như rất truyền kỳ, trước kia do một kiếm tu vô cùng hung mạnh khai sáng, kiếm tu này chính là nhân vật truyền kỳ như kiếm tiên, lúc trẻ tuổi ngự kiếm giang hồ, cầm kiếm hành tẩu thiên hạ, hành hiệp trượng nghĩa, không gò bó, tiêu sái tự tại, trời đất to lớn mặc ta ngao du.
Sau khi khai sáng Trượng Kiếm tông, tông môn mang ý tự do, tiêu sái, ngông nghênh, không bám vào một khuôn mẫu nào, hơn nữa không phải cứ nhìn thấy thiên phú tốt là thu nhận. Thật ra có rất nhiều người thiên phú tốt muốn bái làm đệ tử Trượng Kiếm tông cũng bị từ chối, bởi vậy có thể nói Trượng Kiếm tông là tông môn khó vào nhất, cũng vì nguyên nhân này mà người của Trượng Kiếm tông ít nhất trong chín phái lớn, thực lực tổng thể yếu nhất, vì thế chịu đủ loại người lên án.
Nhưng Trượng Kiếm tông làm theo ý mình, chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ của tông môn, đệ tử tông môn có nhiều tự do, thậm chí rời khỏi tông môn cũng không ai quản. Thế nhưng ngoài dự đoán của mọi người là lúc đệ tử Trượng Kiếm tông ở ngoài lại rất đoàn kết, quan hệ rất tốt, tuy thực lực yếu nhất trong chín phái lớn vì bọn họ quá ít người, nhưng nếu bàn về thực lực cá nhân thì không có bất cứ một phái nào dám tự tin thắng được Trượng Kiếm tông.
Vào Trượng Kiếm tông tương đương với vào được Hoàng Cực Thánh tông, thậm chí vì người của Trượng Kiếm tông rất có cá tính, rất nhiều đệ tử của Trượng Kiếm tông cũng không vào Hoàng Cực Thánh tông!
Sáu đại nhân vật thiên kiêu thành Huyễn Vương ngày xưa bao vây giết chết hắn, tu vi cảnh giới Thiên Cương tầng năm, thiên kiêu ở cấp bậc này nếu như bây giờ Tần Vấn Thiên lại đối mặt với bọn họ, Tần Vấn Thiên có lòng tin nghiền ép, thậm chí diệt cả đám.
- Luyện Ngục không biết khôi phục như thế nào rồi.
Huyết mạch Tần Vấn Thiên gào lên, sau đó dao động cuồn cuộn, sâu trong ngón tay, trong phút chốc từng luồng máu sáng tràn ngập trong cơ thể hắn, hóa thành một hư ảnh khổng lồ, hư ảnh dần dần ngưng tụ thành thực thể, chính là Luyện Ngục Chu Tước.
Ngày xưa Luyện Ngục vì bảo vệ hắn gần như mất mạng trong trận chiến đó, lúc nó hấp hối, vừa lúc Tần Vấn Thiên cảm giác được huyết mạch trong cơ thể biến đổi, bởi vậy hắn đưa Luyện Ngục vào trong huyết mạch tu dưỡng.
Bây giờ, tuy Luyện Ngục đã có thể thành hình nhưng vẫn còn suy yếu, chưa hoàn toàn khôi phục.
Nó nhìn thấy Tần Vấn Thiên, lập tức phát ra vài tiếng hót dài, trong mắt hiện lên sự hưng phấn.
Tần Vấn Thiên bình yên vô sự, hơn nữa hơi thở càng mạnh thêm.
- Oong!
Trong nháy mắt thân thể Tiểu Hỗn Đản lao vào người Luyện Ngục, lập tức vươn móng vuốt nhỏ, cào cào trên đầu nó, giọng trẻ con nói:
- Tiểu... gia... hỏa.
Cánh chim Luyện Ngục đang vỗ liền cứng đờ, thân thể đứng yên, lông ở trán như dựng thẳng lên, mắt không ngừng đảo, giống như là bị câu tiểu gia hỏa của Tiểu Hỗn Đản làm cho ngây người.
Tần Vấn Thiên nghe được giọng Tiểu Hỗn Đản cũng nhịn không cười to lên, giọng Tiểu Hỗn Đãn này non nớt như trẻ con, thế mà còn vỗ đầu Luyện Ngục gọi tiểu gia hỏa, cái này hoàn toàn là đang bắt chước việc hắn làm đối với Tiểu Hỗn Đản.
- Luyện Ngục, ngươi tĩnh dưỡng cho tốt, không cần để ý tới Tiểu Hỗn Đản.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, Luyện Ngục hót hai tiếng dài, khẽ gật đầu, nhất thời ánh sáng màu máu lại ùa vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên lần nữa. Tiểu Hỗn Đản lơ lửng trên không, giương nanh múa vuốt về phía Tần Vấn Thiên, nhìn Tần Vấn Thiên ghét bỏ nói:
- Không gọi... Tiểu Hỗn Đản.
- Chờ ngươi nói chuyện lưu loát một chút rồi nói chuyện tiếp với ta.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, sau đó ôm Tiểu Hỗn Đản vào trong lòng mình, thân hình lóe lên, bước lên trên không, một lát sau, hắn liền hạ xuống trước mặt Thanh Nhi, mở miệng nói:
- Thanh Nhi, ta muốn tới thành Huyễn Vương một chuyến, nàng cứ như trước đây, đừng lộ diện là được.
Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên không nhúc nhích, chỉ thấy Tần Vấn Thiên liền cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ làm việc cẩn thận, chớ quên ta còn có thể thay đổi khuôn mặt, lần trước bọn họ truy tìm được ta, chắc là vì truy tìm được hơi thở mà ta để lại. Hôm nay hơi thở đã sớm tan đi, ta lại thay đổi thân phận, ai biết ta là Tần Vấn Thiên, hơn nữa cho dù gặp nguy hiểm, ta sẽ lập tức bỏ chạy.
Thanh Nhi nhìn ánh mắt Tần Vấn Thiên, lúc này mới khẽ gật đầu.
- Còn Tiểu Hỗn Đản này, nàng tạm để ý giúp ta.
Tần Vấn Thiên vỗ vỗ đầu tiểu gia hỏa, nói:
- Mau biến thành chó nhỏ đi.
Tiểu gia hỏa ngẩng đầu nhìn Tần Vấn Thiên, lộ vẻ uất ức, sau đó thân thể biến đổi, thật sự giống một con chó nhỏ, sau đó nhảy vào trong lòng Thanh Nhi.
Tay Thanh Nhi hơi động nhưng sau đó vẫn nhẹ nhàng ôm lấy tiểu gia hỏa, ngược lại tiểu gia hỏa cũng rất phối hợp mà chui vào trong lòng nàng, khiến Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn nó một cái.
- Đồ háo sắc, tiện cho ngươi quá rồi.
Tần Vấn Thiên cười nói, khiến Thanh Nhi nhìn hắn không chớp mắt.
- Ta nói tùy tiện, Thanh Nhi coi như chưa nghe thấy gì nhé.
Tần Vấn Thiên cười xấu hổ, sau đó thân thể run lên, ngự không rời đi.
Dãy núi Thiên Sơn rộng lớn vô biên, thần bí khó lường, Tần Vấn Thiên lại đi ba ngày mới ra khỏi dãy núi Thiên Sơn để tới thành Huyễn Vương, ánh mắt nhìn về phía trước Thiên Sơn.
Hôm nay cách hội đoạt bảo Thiên Sơn đã mấy tháng, đương nhiên hội đoạt bảo Thiên Sơn đã sớm chấm dứt. Bây giờ, trên các đỉnh núi của Thiên Sơn chỉ có rải rác vài người, vô cùng thưa thớt, rất nhiều người là tới tu hành hoặc muốn đi sâu vào trong dãy núi Thiên Sơn tìm tòi bí mật.
Bây giờ Tần Vấn Thiên đã đổi một gương mặt khác nhưng vẫn trẻ tuổi, mặc một bộ đồ màu đen, toàn thân lộ ra một khí chất lạnh lùng, cho người ta một luồng uy áp không thể tới gần, hoàn toàn khác với khí chất lúc trước của hắn, hôm nay nếu gặp lại người của các thế lực lớn, tuyệt đối là đối phương không thể nhận ra hắn.
- Hả?
Lúc này, ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, nhìn về nơi nào đó, thấy trên một đỉnh núi có một bóng nữ tử nhìn về chỗ sâu trong Thiên Sơn, giống như đang chờ đợi gì đó.
Điều Tần Vấn Thiên kinh ngạc là hắn nhận ra nữ tử này, Cơ Tuyết trước kia từng kết bạn, cách làm người của nàng không tệ, sau khi hắn cướp lấy Thiên Tượng Quả chẳng những không giống Tạ Vũ lấy oán trả ơn để cướp lấy, ngược lại có lòng muốn trợ giúp mình, đáng tiếc thực lực không đủ, nếu hỗ trợ cũng chỉ chịu chết.
Thật ra Tần Vấn Thiên cũng không trách lúc trước Từ Lam và Cơ Tuyết đã không ra tay giúp đỡ, hắn không phải loại người cay nghiệt đó. Trong tình huống lúc đó, ra tay chính là hành vi tìm chết, căn bản không có bất cứ tác dụng gì, nếu như đổi lại là hắn, cũng sẽ không ra tay, dù sao tuy hắn từng cứu đối phương nhưng vẫn chưa đạt tới giao tình đồng sinh cộng tử.
Tuy bên ngoài Từ Lam lạnh lùng nhưng cách làm người lại không tồi, Cơ Tuyết này thì tương đối nhiệt tình dịu dàng. Dù vẻ ngoài không xinh đẹp bằng Thương Duyệt nhưng Tần Vấn Thiên thấy Cơ Tuyết thì thoải mái hơn Thương Duyệt.
Tần Vấn Thiên bước tới, một lát sau, hắn tới bên cạnh Cơ Tuyết, chỉ thấy Cơ Tuyết quay đầu nhìn về phía hắn, sau đó hỏi:
- Các hạ đến từ chỗ sâu kia trong núi Thiên Sơn sao?
- Ừm.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu.
- Trước kia trong núi Thiên Sơn đã xảy ra trận chiến lớn, các thế lực lớn của thành Huyễn Vương bao vây đuổi giết một người thanh niên, ngươi biết việc này không?
Cơ Tuyết thấy Tần Vấn Thiên gật đầu, tiếp tục truy hỏi.
- Biết.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
- Vậy ngươi ở sâu trong núi Thiên Sơn có biết kết cục của trận chiến này hay không, bên ngoài đồn rằng cường giả của các thế lực thất bại trở về nhưng tu vi của thanh niên kia chỉ mới Thiên Cương tầng ba, sao hắn chống lại được bọn họ, bây giờ còn sống hay không?
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên, điều này làm lòng Tần Vấn Thiên khẽ động, thì ra Cơ Tuyết ở đây là đang chờ tin tức của hắn ư?
Tần Vấn Thiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng Cơ Tuyết, hỏi:
- Trận chiến đó vừa lúc ta tận mắt thấy, đương nhiên biết kết quả, chỉ là người đó và ngươi có quan hệ thế nào, sao lại hỏi kết quả trận chiến?
- Ta không có hứng thú lắm với kết quả của cuộc chiến, chỉ muốn biết thanh niên áo trắng kia còn sống hay không?
Cơ Tuyết nghe thấy Tần Vấn Thiên nói biết, nhất thời giọng nói tỏ ra chút kích động:
- Người này là bạn tốt của ta, từng cứu mạng ta, bởi vậy ta rất muốn biết an nguy của hắn, xin các hạ cho biết.
- Ngươi ở đây nhìn vào núi Thiên Sơn là vì chờ hắn trở về ư?
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một chút khác lạ, hắn không ngờ Cơ Tuyết sẽ để ý tới sự sống chết của hắn như thế.
Cơ Tuyết lắc đầu nói:
- Ta cũng chỉ là mỗi ngày tới đây một chuyến, chờ hai canh giờ, xem có thể đợi được tin tức gì hay không, cũng để an lòng.
- Hắn còn sống.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, khiến ánh mắt Cơ Tuyết hiện lên một chút tia sáng, sau đó hơi hạ thấp người với Tần Vấn Thiên nói:
- Cám ơn các hạ, không biết các hạ họ gì.
- Tần.
Lời Tần Vấn Thiên khiến ánh mắt Cơ Tuyết co lại, họ Tần, sao giống như vậy nhưng khí chất của hai người lại hoàn toàn khác nhau.
Nhìn thấy vẻ mặt Cơ Tuyết, Tần Vấn Thiên cảm thấy hơi yên tâm. Mặc dù hắn nói bản thân họ Tần, Cơ Tuyết cũng không nghĩ tới, đương nhiên sẽ không có ai có khả năng nhận ra hắn.
- Đáng tiếc, nếu hắn còn sống, hôm nay, chín phái lớn đồng thời tới thành Huyễn Vương tuyển nhận đệ tử, chuyện như thế trước đó thành Huyễn Vương chưa từng có. Phong vân tế hội, nếu hắn xuất hiện muộn chút nữa thì có thể kịp sự kiện lần này, với thiên phú của hắn, chắc chắc có thể thông qua khảo hạch vào Thanh Hoa sơn trở thành đệ tử chân chính của Thanh Hoa sơn, sao còn phải sợ các thế lực lớn của thành Huyễn Vương.
Cơ Tuyết lẩm bẩm, Tần Vấn Thiên lại khẽ động trong lòng, hỏi:
- Chín phái lớn trong miệng ngươi là chín phái dưới trướng Hoàng Cực Thánh tông, bao gồm Thanh Hoa sơn trong đó phải không?
- Ừ, bọn họ đã tới thành Huyễn Vương.
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn Tần Vấn Thiên, mỉm cười nói:
- Nếu Tần huynh có hứng thú cũng có thể thử một lần, lần rầm rộ này chuyện là lần đầu tiên xảy ra ở thành Huyễn Vương.
- Nói như vậy, nhân vật thiên kiêu thiên tài của các thế lực lớn thành Huyễn Vương đều sẽ đến thử một lần?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên hiện lên một tia sáng lạnh.
- Đương nhiên, nghe đồn ban đầu chuyện này là do Trượng Kiếm tông khởi xướng. Trượng Kiếm tông truyền thừa mấy vạn năm chưa bao giờ tuyển nhận đệ tử ở ngoài tông môn. Tuy phái tương đối ít người nhưng Hoàng Cực Thánh Vực có câu, bước vào Trượng Kiếm tông chẳng khác nào bước vào Hoàng Cực Thánh tông, không biết vì sao lần này Trượng Kiếm tông lại đến thành Huyễn Vương, hơn nữa nghe nói sau khi mệnh lệnh truyền ra từ Trượng Kiếm tông, trong một ngày, bọn họ đã phái cường giả đi tới hoàng triều Đại Thương, tốc độ thực khiến người ta kinh hãi.
- Hơn nữa người của các phái lớn còn cho rằng Trượng Kiếm tông có hành động gì lớn, lập tức ùn ùn theo tới, sau đó cũng muốn tuyển nhận đệ tử ở thành Huyễn Vương, gần như có xu thế giao phong với Trượng Kiếm tông, thời gian vài ngày ngắn ngủi, thành Huyễn Vương phong vân tế hội, cường giả khắp Đại Thương lần lượt chạy tới, không thể không nói việc này rất kỳ lạ.
Cơ Tuyết khẽ nói, đương nhiên nàng không hiểu, hơn nữa, bí mật giữa các thế lực lớn chỉ sợ sẽ không công bố ra ngoài.
Nhưng dù sao nàng cũng không thể ngờ, ngọn nguồn việc này chính là do người trước mắt nàng mà ra, hơn nữa, hắn chính là người mà nàng đang mong ngóng tin tức.
- Cám ơn.
Đương nhiên Tần Vấn Thiên sẽ không nhận nhau với Cơ Tuyết, việc hắn muốn làm cực kỳ nguy hiểm, đương nhiên không muốn liên lụy người khác.
Chỉ thấy bóng người hắn lóe lên, ngự không mà đi, rất nhanh đã bước vào thành Huyễn Vương.
Sau khi bước vào thành Huyễn Vương, tin tức Tần Vấn Thiên nghe được nhiều nhất đó là về việc chín phái lớn đã tới.
Chín phái lớn cũng là thế lực cùng cấp bậc với hoàng triều Đại Thương, có thể thấy được lớn mạnh bao nhiêu, vì việc này, người hoàng thất của hoàng triều Đại Thương tự mình tới thành Huyễn Vương, bây giờ đã ở ngay trong vương phủ.
Mấy ngày qua, bất kể Tần Vấn Thiên ở trong tửu lâu hay quán trọ, hoặc là đi trên đường, đề tài mọi người nói chuyện hầu như đều là chuyện chín phái lớn, có thể tưởng tượng được, việc này dẫn tới sự hưởng ứng mãnh liệt trong thành Huyễn Vương thế nào. Hơn nữa hôm nay, chín phái lớn ở địa vực trung tâm thành Huyễn Vương, đã làm xong việc chuẩn bị tuyển nhận đệ tử.
Về phần chín phái lớn này, Tần Vấn Thiên nghe thấy nhiều nhất đó là Trượng Kiếm tông.
Trượng Kiếm tông này giống như rất truyền kỳ, trước kia do một kiếm tu vô cùng hung mạnh khai sáng, kiếm tu này chính là nhân vật truyền kỳ như kiếm tiên, lúc trẻ tuổi ngự kiếm giang hồ, cầm kiếm hành tẩu thiên hạ, hành hiệp trượng nghĩa, không gò bó, tiêu sái tự tại, trời đất to lớn mặc ta ngao du.
Sau khi khai sáng Trượng Kiếm tông, tông môn mang ý tự do, tiêu sái, ngông nghênh, không bám vào một khuôn mẫu nào, hơn nữa không phải cứ nhìn thấy thiên phú tốt là thu nhận. Thật ra có rất nhiều người thiên phú tốt muốn bái làm đệ tử Trượng Kiếm tông cũng bị từ chối, bởi vậy có thể nói Trượng Kiếm tông là tông môn khó vào nhất, cũng vì nguyên nhân này mà người của Trượng Kiếm tông ít nhất trong chín phái lớn, thực lực tổng thể yếu nhất, vì thế chịu đủ loại người lên án.
Nhưng Trượng Kiếm tông làm theo ý mình, chưa bao giờ thay đổi suy nghĩ của tông môn, đệ tử tông môn có nhiều tự do, thậm chí rời khỏi tông môn cũng không ai quản. Thế nhưng ngoài dự đoán của mọi người là lúc đệ tử Trượng Kiếm tông ở ngoài lại rất đoàn kết, quan hệ rất tốt, tuy thực lực yếu nhất trong chín phái lớn vì bọn họ quá ít người, nhưng nếu bàn về thực lực cá nhân thì không có bất cứ một phái nào dám tự tin thắng được Trượng Kiếm tông.
Vào Trượng Kiếm tông tương đương với vào được Hoàng Cực Thánh tông, thậm chí vì người của Trượng Kiếm tông rất có cá tính, rất nhiều đệ tử của Trượng Kiếm tông cũng không vào Hoàng Cực Thánh tông!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.